Truyện dịch
Tác giả:
南野海風
Cập nhật cuối
Tóm tắt
Kunon sẽ trải nghiệm học lớp tam cấp cà nhị cấp không phải vì cậu thích hành người mới...
Và kì phùng địch thủ với Kunon sẽ xuất hiện ngay tại Tập 4 này.
Xem thêm
Nhóm dịch
-
01/04/2025
-
03/04/2025
-
04/04/2025
-
07/04/2025
321 Bình luận
Hôm nay lại thêm 3,4 cụ gì đó đến mức tăng số lượng người nhiễm bệnh lên 15,16/24 cụ.
Sáng ngửi mùi lạ thấy không ổn, hoá ra cụ không ổn thật, cái hậ*môn giả của cụ chứa đầy chất thải, nó tràn ra đến quần áo khiến tôi chỉ muốn hát khúc của đen Vâu "xung quanh toàn là cứ* ei" dù tôi chả biết mình nghe bài này lần nào chưa.
Bụng thì cứ đau mà bắt đi làm, vừa đi làm vừa cố gắng tắt van đi để nó không xả ra nó mệt. Kể với bà người nhật rằng mình bệnh như nào thì bả hắt hủi mình vì bả cũng đang có con nhỏ nữa, đi nghỉ trưa thì nghe bà chị vn cũng có con nhỏ sắp làm ở tầng tôi ngày mai.
Nhân viên thì ít lại còn không cho người sang phụ, tư bản bốc lột quá!!!
Bụng tôi cứ réo nãy giờ🥲.
Giờ nhân số bệnh nhân chắc cũng 20/24 cụ. Khiến tôi thắc mắc một thằng bị dính virus như mình có cần đeo đồ phòng hộ hay không nữa? Cơ mà những đồng nghiệp khác vẫn cần sự an toàn... Cơ mà khổ ở cái chỗ là không chịu chu cấp đủ đồ phòng hộ mới ghê chứ, nhất là apron- thứ giống tạp đề ấy.
Hôm qua tôi than với bà chị vn sao một thằng bệnh như tôi không được nghỉ thì bả bảo do tôi không nói rõ ràng là 'tôi muốn nghỉ'.
Vâng, một thằng ngày đầu tiên phát bệnh đã bảo mình nôn 5,6 lần ảy chỉa 3 lần, 37.6 độ rồi... Đã thế đang truyền dịch rồi vẫn phải đi làm vì không nói cho cấp trên là 'cho t nghỉ'?????????
Ủa? Sự quan tâm cho sức khỏe nhân viên đâu? Hôm nay bụng tôi vẫn đau cơ mà hên là ngày nghỉ, còn mai vẫn phải đi làm.
Hôm qua quạo vãi, bình thường ít khi to tiếng với cụ vì đấy cũng là một loại ngược đãi và đạo đức không cho phép mình như thế cơ mà bực mình thạt sự. Đang thay đồ mà cụ cứ lặp lại như người bị ocd "có cứ* trên khăn nè con" không thì là chạm vô quần áo dính cứ*.
Rồi hôm nay gặp cụ kia, bình thường cụ khá là khó tính, giọng thì như cái loa, có tật nhại lại âm thanh xung quanh bằng cái giọng lắp micro của mình. Cụ đó hôm nay kiểu "con tốt tính ghê" "cảm ơn" nghe rất Ưtf, không biết là trải nghiệm cận tử khiến cụ đổi tính hay tôi đã du hành qua thế giới song song rồi, sợ thật.
Nguyên nhân chắc là ノロヴァイルス, một loại gây mắc nôn, tiêu chảy và chán ăn. Tầng tôi có 24 cụ thì hết 7,8 cụ bị dính đạn, nhân viên cũng có người nghỉ nên cũng méo xin về được vì thiếu người chứ không là tôi về sau 1 tiếng đồng hồ rồi.
Moẹ, đó ra 37.0 ông leader vẫn bảo 'm chưa bị sốt', lúc sau đó ra 37.8 với 37.6 mà vẫn vì không có nhân viên nên lếch xác đi làm. Hôm qua ói đã đời rồi nên tôi vẫn thấy kinh dị khi nhìn thấy cụ nôn, mà nôn dính quần áo thì lại phải dắt về phòng thay đồ, dễ nhất thì cho ngồi toilet.... Ôi má ơi, tiêu chảy chính là thứ mà bạn và tôi không thể ngăn cản được. Lau mông lần 1,2 bình thường tới lần 3, nó cực kì tệ, cụ 'phệt' một phát lên quần vs giày tôi. Thế là phải vứt luôn đôi giày mà xài tông lào đi làm, làm suốt 8 tiếng không nghỉ vì tôi sợ mình ói khi ăn hay là ngủ gục luôn nên không đi.
Thế là ông leader bảo ' truyền dịch hông m?' và tôi ok thôi, truyền được 1 tuếng rưỡi thì ổng lại tới hỏi thăm sức khỏe, nghe cảm động phết....MÀ THẾ NÀO ỔNG KÊU TÔI DỪNG LẠI VIỆC TRUYỀN DỊCH VÀ ĐI LÀM ĐI ... Oi mẹ oi, tôi đang ốm, làm 8 tiếng không nghỉ và giờ mới truyền được 50%. Dù ổng có bảo là không làm nổi thì đi về nhưng mà quạo vãi, quạo nhất là một thằng bệnh như mình dậy đi làm còn ổng... Đi về!
Ủa thật hả đại ca? - cảm giác như mình bị ntr vậy.
Thế là lết xác đi làm từ 16h50 đến 18:35. Vãi cả chưởng.
Tóm lại là tôi đang bệnh và hơi lười nhé.
Làm nhiều đến nỗi tôi nghĩ mình bị ốm rồi chứ đi làm mà ngày nào cũng thở như troá, mệt mỏi vãi. Tối ngủ còn bất an vì đống nội dung horror analog coi từ tuần trước nữa.