• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04 : Trải nghiệm học lớp khóa dưới và trận chiến sinh tử

Chương 114: Nguy hiểm ghê

4 Bình luận - Độ dài: 1,658 từ - Cập nhật:

"Nguy hiểm ghê."

"Vâng, cực kỳ nguy hiểm đấy ạ."

Đó là âm thanh đầu tiên phát ra sau khi Kunon tỉnh dậy, nơi này là phòng nghiên cứu quen thuộc của Thánh Nữ. Không biết cậu đã tỉnh lại trên giường từ lúc nào, chỉ biết là cô Sleya và Thánh Nữ đã ngồi chờ, và khi thấy cậu mở mắt, cô chỉ nhìn rồi nói:

"Nguy hiểm ghê."

"...."

Kunon có thể hiểu tại sao cô lại nói vậy, và nhận ra trận chiến đã kết thúc. Trong lúc chiến đấu với Jioerion, cậu đã mất ý thức từ khi nào không rõ, nhưng vẫn còn nhớ rõ ràng từng khoảnh khắc.

Cậu đã tung toàn lực, toàn tâm, toàn ý để giết chết đối thủ, và cậu tin rằng đối phương cũng làm điều tương tự. Cậu cũng tin rằng đối phương đã đáp lại kỳ vọng ấy, không để cậu thất vọng.

Cơ thể hiện tại vẫn còn rã rời sau khi giải phóng toàn bộ ma lực, tuy nhiên những vết thương hay cơn đau đều đã biến mất. Dĩ nhiên là nhờ có hai vị Quang Ma Thuật Sư trước mắt rồi—quả là những người đáng quý.

Vậy mà hai con người đáng quý ấy cũng phải thốt lên câu đầu tiên là "nguy hiểm ghê", chứng tỏ tình trạng khi đó là cực kỳ nguy kịch. Khi nghe thấy điều đó, chính Kunon cũng trở nên lo lắng.

"Tiền bối đâu rồi ạ? Anh ấy ổn chứ ạ?"

"Cậu có thể lo cho bản thân trước tiên được không?"

Khi bị Thánh Nữ nói vậy, cậu mới nhận ra—rằng sau khi bị cháy khét lẹt thì bản thân đã trở nên khỏa thân như dự tính. Cậu nhẹ nhàng che ngực mình rồi hỏi lại:

"Tiền bối như thế nào rồi ạ?"

"Ở đây chỉ có một cái giường thôi nên anh ấy đang được trị liệu ở chỗ khác."

"Đứa trẻ kia cũng khá nguy kịch đó."

Mỗi người lại chỉ cho cậu một thông tin khác, kết quả nhận lại còn tệ hơn cậu đã tưởng tượng.

Vào thời khắc cuối cùng, cậu đã ăn trọn Hỏa Cầu, rồi tiếp đến là đòn công kích thứ hai, thứ ba từ sự tham gia của Hỏa Điệp. Kunon rơi xuống biển lửa trong tình trạng bị đốt cháy.

Còn Jioerion, trước đó đã mất máu nghiêm trọng do nhận quá nhiều Pháo Ngư, sau đó lại ăn thêm đòn chí mạng xuyên qua mắt phải. Dù vậy, cậu ta vẫn không từ bỏ việc điều khiển ma thuật—quả là một ý chí mạnh mẽ.

"Sao cơ!? Tiền bối bị dính vết thương chí mạng ạ!?"

Khi nghe kể lại, Kunon bị sốc. Cậu quá chìm đắm trong chiến đấu, trong đầu chỉ có hai luồng suy nghĩ là 'trốn tránh Hỏa Cầu' và 'tiếp tục phóng Pháo Ngư'. Cậu còn không có thời gian để xác nhận mình đã bắn trúng hay chưa. Nếu cậu bắn hạ được đối phương, Hỏa Ma Thuật sẽ tự khắc dừng lại. Còn nếu nó không dừng lại... Lấy điều đó làm thước đo, cậu tiếp tục công kích.

Trong quá trình ấy, Jioerion chẳng có dấu hiệu sụp đổ thao tác cả, nên Kunon nghĩ mình đã bắn hụt—vì cơn đau và va đập có thể gây cản trở thao tác. Nhưng thực tế thì cậu đã bắn trúng khá nhiều phát.

"Cậu cũng nhận lấy vết thương chí mạng đấy. Lúc đó cũng nguy cấp lắm đấy."

Toàn thân Kunon hiện tại bóng bẩy, trơn tuột, chẳng còn dấu vết của một cơ thể từng bị bỏng toàn thân ngay sau trận chiến. Nếu bị bỏ mặc lúc đó, có lẽ cậu đã chết rồi—à, cả Jioerion nữa.

Cả hai đều có vết thương chí mạng, và kết quả trận đấu theo mọi người đánh giá thì nên là 'Hòa'.

"Chuyện của tớ cứ để sang một bên đi! Tiền bối thế nào rồi!?"

Bây giờ cậu đang còn sống và nói chuyện bình thường, tức là đã an toàn. Vậy thì, đối phương như thế nào?

"Cậu đừng lo, anh ấy đã được chữa trị rồi. Hồi nãy bạn của anh ấy tới và đón về vì ý thức đã hồi phục."

Kunon xoa ngực đầy nhẹ nhõm. Đúng là hai người đã cố gắng để giết đối phương thật, nhưng không thể để đối phương chết thật. Về lý do thân phận cũng có, nhưng cậu cũng có lý do cá nhân nên không muốn chuyện đó xảy ra.

Đó là một người cực kỳ hợp tính với cậu. "Cao sơn lưu thủy, tri kỷ khó tìm", cậu không hề muốn đánh mất một người như thế.

"Cũng gần tới lúc có quần áo mang tới để Kunon thay rồi, cậu chờ tý nha."

Có chút déjà vu khi mới mấy ngày trước cậu cũng ở trong tình trạng như thế, với trận đấu với thầy Surf • Cricket, trong khi rõ ràng người đời thường hay nói "không ai tắm trên cùng một dòng sông".

"Đừng có ở đó mà che ngực chứ, lại đây đi nè? Tớ có trà thảo dược nè."

"Được không? Tớ đang cực kỳ sexy đó."

"Tớ nhìn quen mắt vụ trẻ con cởi truồng rồi, vả lại đây là lần thứ hai rồi, không sao đâu."

[Vậy thì ok ha?]

"Cô Sleya thì sao ạ?"

"Ừ, ừm, cô thích những người đàn ông cơ bắp thôi, nên Kunon-kun không sexy gì hết."

[Vậy thì không sao rồi.] – nghĩ vậy, Kunon tiến tới chỗ cái bàn.

Gửi đến vị hôn thê thân yêu của anh.

Gần đây anh cảm nhận được những cơn gió xuân bắt đầu thổi, không biết bên em dạo này thế nào?

Tuy những ngày lạnh lẽo vẫn tiếp tục, nhưng rồi trời cũng sẽ dần ấm lên thôi. Anh thật nhớ nụ cười ấm áp như vầng thái dương của em, không biết có gì thay đổi ở phía em hay không?

Anh nhờ cơ duyên to lớn mà đã gặp được và chiến đấu với hai nam ma thuật sư.

Một người trong đó chính là giáo sư, và em biết không? Giáo viên ở trường ma thuật rất ít khi chiến đấu với học sinh. Và cơ hội để anh được thể hiện thực lực là vô cùng trân quý.

Nội dung chi tiết thì anh xin phép được bỏ qua vì phải tốn ít nhất hơn 10 trang giấy để miêu tả câu chuyện lẫn đối sách và dự phán.

Thầy ấy tuyệt và mạnh mẽ ghê, thầy ấy khiến anh bị đập cho tơi tả, trần truồng rồi đem anh lên giường.

Còn một người khác là tiền bối của anh. Vì lý do thân phận nên anh không thể viết chi tiết được, nhưng anh cực kỳ bất ngờ vì người đó và anh hợp nhau đến mức khó tin là người dưng.

Là do giá trị quan của bọn anh giống nhau? Hay là cách nghĩ tương đồng? Người đó là một người thú vị, bí ẩn và kỳ lạ như thế đấy.

Anh ấy rất nóng, dù vẻ ngoài luôn tạo ra cảm giác lạnh lùng và sắc bén. Nhưng ma thuật của anh ấy thì rất nóng. Trái tim anh cũng dường như bị sức nóng ấy thiêu đốt mà trở nên rạo rực—chắc hẳn trái tim của anh ấy cũng nóng rực vào thời điểm đó.

Và anh ấy cũng cho anh te tua, khiến anh trần truồng rồi gửi anh lên giường.

Thua cuộc thật tốt, em nhỉ? Nhờ thế mà ta có nhiều điều để học. Anh cảm thấy mình đã đào sâu hơn, hiểu rõ hơn về ma thuật một chút.

Trải qua những trận đấu ấy khiến anh nảy ra nhiều ý tưởng—dường như anh vẫn chưa khai thác ma thuật theo hướng chiến đấu. Dù anh cũng có vài ma thuật có thể chuyển đổi mục đích sử dụng.

Kỹ thuật chiến đấu là một lĩnh vực anh chưa khám phá nhiều, dù nó từng bị ngăn cấm bởi cha mẹ. Dẫu vậy, càng hiểu rõ về cách tấn công, ta càng có thể kiểm soát vết thương gây ra cho đối phương trong một trận chiến.

Nếu ta có sức mạnh thì ta cũng có thể kiểm soát sức mạnh.

Từ giờ anh nghĩ mình muốn học hỏi nhiều hơn. Anh cũng muốn trò chuyện nhiều hơn với tiền bối.

Điện hạ của anh,

Không biết khóa huấn luyện kỵ sĩ của em thế nào rồi? Liệu em có bị thương không?

Tuy anh có bị thương do trận đấu hồi trước nhưng nhờ vào ma thuật trị liệu mà anh đã được cứu.

Anh ước rằng "nếu em không bị thương thì thật tốt biết mấy", nhưng mà... Tính chất công việc của kỵ sĩ thì chắc hẳn sẽ bị thương rồi.

Liệu em còn nhớ Ma Đạo Cụ anh nhắc tới trong bức thư trước chứ? Nó sắp thành công rồi đó.

Anh muốn nó được gửi tới em trước tiên—thứ chứa đựng tình cảm của anh dành cho em, xin em hãy tiếp nhận nó như một lá bùa hộ mệnh nhé.

Mùa xuân đã đến, anh nghĩ mình phải tìm thử ra bông hoa mà Điện hạ của anh thích mới được.

Tuy không nhìn thấy gì, nhưng anh sẽ coi như em đang ở bên cạnh anh.

Từ Kunon • Gryon, người đợi ngày gặp em với một tình yêu vĩnh cửu.

Tái bút:

Dạo này anh hay nghe từ "otokodoushi" [note74223] từ chị hầu gái nhưng chẳng hiểu gì cả.

Dù vậy anh vẫn cảm thấy cực kỳ sợ hãi với từ này.

Điện hạ của anh có biết nghĩa của từ này không?

~~~~

Tập 4 chính thức kết thúc.

Cảm ơn vì đã đồng hành.

Ghi chú

[Lên trên]
(hai nghĩa: 1. Giữa những người đàn ông với nhau; 2. Tình cảm đồng tính luyến ái)
(hai nghĩa: 1. Giữa những người đàn ông với nhau; 2. Tình cảm đồng tính luyến ái)
Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Bro bị mang lên giường tận 2 lần
Xem thêm
Bro làm gì vẫn nhớ đến vợ, quá tuyệt vời. Mà cách dùng từ hơi sai sai
tfnc
Xem thêm
PHÓ THỚT
TRANS
AI MASTER
đợi tý... tuần sau t edit cho...
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Chương sau còn sai hơn.
Xem thêm