• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 06 : Bắt đầu năm hai.

Chương 189 : Đem bán.

2 Bình luận - Độ dài: 1,420 từ - Cập nhật:

"--- Thế, ta chuyển sang công đoạn biến thứ này thành tiền thôi."

Sau khi nghe thấy những từ ngữ ấy từ Kunon, Seraraphira - người đang chìm trong biển suy nghĩ về điều 'tiếp theo' vội vàng trở lại hiện thực.

[Chính là nó.] - cô đã nghĩ.

Ma Kiến Cụ đã được hoàn thành, dù chỉ ở mức cơ bản nhưng đóng vai trò rất quan trọng.

Từ giờ sẽ là bước tiến hóa cho ngành xây dựng, có thể chắc chắn rằng những Thổ Ma Thuật Sư đắm say vào kỹ thuật này sẽ dần tạo ra những Thuật Thức về kiến trúc mới.

Với một tương lai đầy phấn khích như thế, Seraraphira làm sao có thể để bản thân chạy chậm trong công cuộc đổi mới này cơ chứ.

Mà, tạm bỏ qua chuyện này đã.

"Em đã nghĩ rằng nó sẽ trở thành tài sản kếch xù ạ, cơ mà..."

Ngập ngừng một lát, Seraraphira vừa nhìn ngắm căn nhà đất mà mình đã tạo ra rồi nói:

"Em đã không suy nghĩ về việc 'liệu có cách nào để kiếm tiền từ nó hay không?' ạ."

Không phải học về ngành Ma Đạo Cụ Học thì cũng là thử nghiệm và học tập Thuật Thức, khoảng thời gian gần đây Seraraphira chỉ làm hai việc đó. Nói thẳng ra là cô bận đến mức không có thời gian để suy nghĩ mấy chuyện đó.

Cô tự hỏi bằng cách nào để tạo ra tiền từ nó, và cô không thể ngừng đặt nghi vấn.

"Là hợp tác đó, chắc nên gọi là 'Hợp Đồng Độc Quyền' ha?"

"Hợp tác ạ?"

"Anh nghĩ tốt nhất sẽ nên là Công Hội Thương Nghiệp, những công hội khác... Không, mà nói tóm lại thì ta sẽ đi ký 'Hợp Đồng Độc Quyền' với thương hội nào đấy.

Thu nhập của chúng ta sẽ đến từ phí sử dụng và tiền hợp đồng."

[Hiểu rồi.] - Seraraphira gật đầu.

"Mình sẽ không bán thứ này trực tiếp ạ?"

"Không, sẽ bán đấy."

"Ể, nhưng mà...."

Seraraphira nhăn mày lại trước câu trả lời khó đoán của Kunon.

Chính cô là người tạo ra căn nhà này, nhưng cũng băn khoăn khi nói muốn sống ở đây, thật ra thì cô cũng chẳng muốn sống ở đây lắm, cô không khùng đến mức chuyển từ khu chung cư không có gì bất tiện sang một nơi đầy bất tiện như nơi này làm gì cả.

[Vậy liệu thứ này có thể bán được không?]

"Anh hiểu ý của em, với tình trạng hiện tại của nó thì hơi khó thật."

[Tốt quá, anh ấy hiểu ý mình.]

"Thứ này chỉ là hàng mẫu, cảm giác mà nó mang lại chắc là 'hiếm lạ' nhỉ?

Nếu là nhà mình thì người sử dụng sẽ muốn nó mang theo phong cách của mình."

[Đúng vậy.]

Nếu đã mua rồi, thì ai mà chẳng muốn căn nhà mang phong cách mà bản thân ưng ý cơ chứ, và vì thứ này không rẻ nên sẽ không có ai chịu thỏa hiệp cả. Dù cho liên quan đến vấn đề ngân sách đi nữa thì chắc chắn họ vẫn sẽ muốn căn nhà có hình dáng gần giống phiên bản lý tưởng của mình nhất.

"Cho nên anh nghĩ sẽ là loại hình nhận hàng theo đơn, ta sẽ tạo ra ngôi nhà theo ý tưởng của khách hàng rồi giao hàng.

Như thế thì sẽ bán được thôi."

[--- Chính là nó.] - Seraraphira nghĩ.

Ý tưởng này kỳ diệu đến mức cô nghĩ tại sao bản thân lại không thể phát hiện ra sớm hơn, trở thành cách buôn bán duy nhất khiến cô muốn thốt lên 'phải như thế chứ.'

"Hơn nữa, em không quên đặc điểm của Ma Đạo Cụ này chứ?"

"Một, khi được tạo ra chỉ có thể duy trì trong 3 ngày, và sẽ giảm dần tuổi thọ tùy theo thời tiết.

Hai, bởi vì tự thân Ma Đạo Cụ là vật tiêu hao, nên một ngày chỉ có thể sử dụng tối đa 5, 6 lần.

Ba, nếu phá hủy thì nó sẽ trở thành đất, nếu không thì nó sẽ tự biến mất.

... Đúng không ạ?"

Một, khi được tạo ra chỉ có thể duy trì trong 3 ngày, có thể tăng giảm một chút, nhưng đại khái sẽ luôn tầm 3 ngày, còn nếu gặp những yếu tố như mưa lớn, giông bão... thì không chắc nữa.

Hai, một ngày chỉ có thể sử dụng được 5, 6 lần, để dễ hiểu hơn chính là chống lạm dụng đạo cụ. Nếu giữ ở mức 1 ngày 1, 2 lần và cẩn thận bảo quản thì có khả năng sẽ sử dụng được vĩnh viễn.

Mà, dù cả hai cố tạo ra nó để sử dụng vĩnh viễn, nhưng sau 10, 20 năm thì lớp mực để tạo ra Thuật Thức và phần nền móng sẽ đổi màu sắc hoặc trở nên suy yếu, cho nên mọi thứ chỉ nằm trên lý thuyết thôi.

Ba, khi bị phá hủy sẽ trở thành đất.

Bởi vì là thứ được tạo ra bởi Thổ Ma Thuật, nên khi bị phá hủy nó sẽ quay lại đúng bản chất trước khi hoạt động mà thôi.

--- Tuy rằng sau khi nghe những điều này ta sẽ thấy chi chít khuyết điểm.

"Ưu điểm lớn nhất của Ma Kiến Cụ chính là có thể dễ dàng mang theo bên mình."

Nếu có Thổ Ma Thuật Sư nào ưa thích chúng thì họ có thể tạo ra Ma Kiến Cụ trong vòng một ngày, bởi bản chất đơn giản của chúng.

Với điều đó, chắc chắn nó sẽ rẻ hơn một căn nhà bình thường, nên giá cả sẽ tiếp cận tầng lớp bình dân hơn.

Và khả năng có thể mang theo bên mình của nó, chỉ cần nghĩ bản thân có thể mang theo một căn nhà di động thì tính tiện lợi của nó sẽ tăng cao thôi.

"Anh nói đúng ạ."

Chỉ cần nghĩ về mặt ưu điểm đó, Seraraphira cảm giác mình đã biết những vị khách hàng tiềm năng của mình.

"Ví dụ như chuyến đi phượt của Vương Hầu Tướng Lĩnh, hay là tá túc dã ngoại của thương nhân, thậm chí là việc giảm đi nỗi khổ tâm của vị quản gia khi tiểu thư nhà mình bỏ nhà đi trốn.

Chắc chắn có nhiều trường hợp để sử dụng ạ."

[Em ấy nói không sai.] - Kunon nghĩ.

Túm cái váy lại, chỉ cần nghĩ đây là một cái lều phiên bản một căn nhà là được, và nó còn đỉnh hơn căn lều khi khá thoải mái khi được giải trừ.

Cậu không nghĩ là nó không bán được, tuy người dân bình thường sẽ tiếp nhận nó, nhưng những người có tiền chắc chắn sẽ mua.

"... Càng nghĩ, anh càng cảm thấy tốt nhất nên đi Công Hội Thương Nghiệp."

Nếu là Công Hội Mạo Hiểm Giả thì Kunon còn có chút danh tiếng, nhưng nếu muốn chào hàng thì tốt nhất vẫn nên là Công Hội Thương Nghiệp.

"Vậy,... vì hôm nay cũng coi như trễ rồi nên ta hãy cùng đi vào ngày mai nhé, anh cũng sẽ tham gia đàm phán."

"Kunon tiền bối, anh vẫn tiếp tục bên cạnh hỗ trợ em ạ?"

[Rõ ràng tới bước này thôi đã đủ rồi vậy mà anh ấy lại còn ở bên cạnh giúp đỡ mình như thế.] - Seraraphira cảm động.

[Trong thế giới quý tộc rộng lớn này, mình vẫn đủ may mắn để gặp một quý ông đích thực như Kunon tiền bối.]

"Em đừng để ý nhiều quá, mỗi người sở hữu một nửa quyền lợi, nên anh không hẳn là không liên quan đâu."

[Một lời nói đầy sự quan tâm nhưng lại được dùng để đối phương trở nên lo lắng, Kunon tiền bối đúng là quý ông trong quý ông mà.]

Nhưng thực tế thì: [--- Này, em mà ký mấy loại hợp đồng kia thì anh cũng gặp rắc rối to đấy. Anh khá lo lắng cho em, vụ này cũng liên quan đến tiền nong nữa, tiểu thư Serara vẫn còn non nớt nữa, dù điều đó cũng khiến em dễ thương hơn đấy.]

Đó là những gì Kunon nghĩ.

Hơn nữa cậu cũng có những cuộc đàm phán riêng nên thật hoàn hảo.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận