• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 06 : Bắt đầu năm hai.

Chương 182 : Câu chuyện cấm kị.

1 Bình luận - Độ dài: 1,472 từ - Cập nhật:

Kunon thực sự rất bất ngờ, bởi vì từ Tạo Ma Học lại xuất hiện từ chính miệng Shiroto.

Shiroto và Kunon đều là đồng loại, vì vậy cả hai có thể hiểu được phần nào cảm xúc tận đáy lòng của đối phương.

Đúng vậy, vào thời điểm đối mặt với đôi mắt không nhìn thấy gì của mình, Kunon từng nảy ra khá nhiều ý tưởng để giải quyết. Và ứng viên hàng đầu chính là Tạo Ma Học.

Sáng tạo sinh mệnh bằng ma thuật — nếu có thể thì chẳng phải quá dễ dàng để tạo ra đôi mắt cho cậu hay sao? Cũng chẳng phải là thứ vĩ đại như sinh mệnh hoàn chỉnh, chỉ là một phần thân thể mà thôi.

[Như vậy thì chắc chắn khả thi…]

Nhưng trước đó, có một vấn đề cực kỳ nhức nhối — Tạo Ma Học vốn được ghi nhận là một lĩnh vực cấm kị.

“… Kẻ hèn này từng nhận được sự giúp đỡ từ cha mẹ trong việc học hành, vì vậy không thể tự ý sử dụng tiền nếu mục đích không được họ chấp nhận. Có những tài liệu, những thứ muốn học đến mấy cũng không thể nào với tới được.”

Dù sao thì đây cũng là lĩnh vực cấm kị, việc sáng tạo sinh mệnh mang tính chất khinh nhờn thần linh.

Ngay sau cuộc trò chuyện với cha mẹ, Kunon hiểu rằng họ tuyệt đối sẽ không bao giờ đồng ý cho cậu tiếp xúc lĩnh vực này.

“Tôi vẫn có hứng thú chứ… nhưng tôi cũng cực kỳ sợ hãi nó, thưa nàng. Nên kẻ hèn này đã quyết định từ bỏ những thứ liên quan đến Tạo Ma Học từ sớm.”

Đó là câu chuyện khi cậu còn nhỏ, chưa hiểu gì về ma thuật. Đụng phải một thứ được ghi rõ ràng là cấm kị, ai mà chẳng sợ hãi cơ chứ? Cho nên Kunon đã tự nhủ sẽ không nghĩ đến nó nữa.

Hơn nữa, tư liệu về Tạo Ma Học gần như không tồn tại. Chỉ cần quên đi một lần thôi, ý thức của cậu cũng chẳng còn để ý nữa. Với một người đọc nhiều sách như Kunon, cậu cảm nhận rõ rằng ghi chép về Tạo Ma Học cực kỳ ít, nếu có thì cũng chỉ là đôi ba dòng nói chung chung về “ma thuật sáng tạo sinh mệnh”.

“Cánh tay ấy của Shiroto tiểu thư…”

“Như nhóc thấy đấy.”

Không thể tin được, Kunon không ngờ cánh tay ấy lại được tạo ra bằng ma thuật cấm kị, hơn nữa trước mắt cậu còn là một ngoại lệ thành công.

“Thật sự khả thi ư? Việc tạo ra sinh mệnh ấy?”

“Trên lý thuyết thì có thể, nhưng với thực lực hiện tại thì tôi không làm được.”

Ngay sau đó, Shiroto nói tiếp:

“Nghe khẩu khí thì nhóc vẫn coi Tạo Ma Học là cấm kị à? Thực ra nó không phải lĩnh vực cấm kị đâu.”

“Ể?”

Kunon lại một lần nữa bị sốc.

“Nó bị gọi là cấm kị vì tính nguy hiểm, nhưng lý do thật sự chỉ là do vài kẻ tay mơ không biết gì nhảy vào rồi gây ra sự cố khủng khiếp. Vì thế mà bị kỳ thị. Ban đầu chẳng có gì cấm kị cả, chỉ nhờ ơn những kẻ ngốc đó mà lĩnh vực này bị gán cho cái tên ấy. Phần lớn các lĩnh vực cấm kị đều có chung nguồn gốc như vậy.”

Shiroto tiếp tục giải thích:

“Nếu nói thế thì ngay cả ma thuật cũng vậy thôi. Chúng ta biết cách sử dụng đúng đắn, chú ý an toàn khi dùng, thế nên nó không bị xem là cấm kị. Nhưng bản chất ma thuật vốn chỉ là một thứ nguy hiểm, đúng không?”

Kunon dễ dàng bị thuyết phục.

“Nàng nói đúng. Ma thuật chính là sức mạnh, còn cách sử dụng thì có nhiều phương thức.”

Sức mạnh không có thiện ác. Vấn đề chỉ nằm ở cách dùng.

Ma thuật bị coi là cấm kị khi kẻ không hiểu rõ cố chấp sử dụng, gây ra sự cố. Nhưng nếu nghĩ vậy thì nó cũng chẳng khác gì những ma thuật thông thường cả. Bởi ngay cả ma thuật thông thường, chỉ cần dùng sai cũng đủ trở thành cấm kị.

“Tạo Ma Học cũng trở thành cấm kị theo nguyên lý đó. Mà, tôi cũng không nghĩ cái danh xưng kia là sai lầm.”

“Tôi hiểu rồi, thưa nàng.”

Kunon chợt nhớ tới chuyện năm ngoái, cuộc huấn luyện Phi Hành của Liya • Horse vốn cũng mang bản chất tương tự. Chỉ cần một sai sót nhỏ thôi đã gây nguy hiểm, nên chẳng ai dạy công khai cả. Nhưng nếu đủ thực lực, người ta vẫn có thể tự học.

Điều đó cũng có nghĩa là…

“Trường sẽ không cho phép ai thách thức những ý tưởng tệ hại, nhưng sẽ không cấm những ai thật sự tìm hiểu nghiêm túc… Ý tiểu thư là như vậy?”

“Đúng vậy.”

Shiroto gật đầu, rồi nói tiếp:

“Mặc dù chưa công bố, nhưng từng có người tiến hành thực nghiệm và nghiên cứu về Tạo Ma Học. Nghe nói ngày xưa chính Grey • Ruva đã tự mình theo đuổi lĩnh vực này.”

“Grey • Ruva cơ á?”

Khi cái tên của phù thủy mạnh nhất thế giới xuất hiện, Kunon không thể kiềm được sự hưng phấn trong lòng.

“Vậy… việc sáng tạo sinh mệnh là thật sao?”

“…Phụt.”

“…?”

“À, không có gì đâu.”

Shiroto đột nhiên bật cười, rồi vội ho nhẹ để lảng sang chuyện khác.

Thực ra câu hỏi của Kunon lúc này y hệt với câu hỏi mà chính cô từng đặt ra khi lần đầu tiếp xúc với Tạo Ma Học. Dù ai nghe cũng sẽ nghĩ ngay đến “sáng tạo sinh mệnh”.

Cho nên cô kể lại câu trả lời mình từng được nghe:

“‘Được thì vẫn được, nhưng cái giá phải trả không hề xứng đáng. Nếu muốn có một sinh mệnh nào đó thì mua hoặc bắt cóc về là nhanh nhất, lại chẳng phải lo lắng gì về sau. Ta cũng chẳng hiểu tại sao lại phải làm chuyện này nữa. Trong tất cả các lĩnh vực, nó là thứ tốn thời gian nhất và cũng lãng phí nhất.’

Grey • Ruva đã nói như vậy.”

Với Kunon, kiến thức chuyên môn chưa đủ nên nội dung nghe như hoàn toàn mới mẻ.

[Rất thú vị… câu chuyện cấm kị này thực sự rất thú vị.]

Hệ thống ma thuật mà Shiroto nói đến hoàn toàn khác biệt với tất cả những gì cậu từng tiếp xúc, khiến cậu nhận ra mình mới chỉ hiểu được một mảnh rất nhỏ của thế giới này.

Kunon cảm thấy hạnh phúc vì sự vô tri của bản thân [bởi vì điều đó có nghĩa là còn rất nhiều việc mình có thể khám phá]. Sự hứng thú và những câu hỏi nối tiếp nhau không ngừng, ngay cả khi món súp trên bàn đã nguội lạnh, ngay cả khi chẳng còn ai xung quanh, cả hai vẫn tiếp tục chìm đắm trong cuộc trò chuyện.

“— Quả nhiên sẽ thành ra như thế này.”

Cả hai say sưa đến mức quên luôn thời gian.

[Đã gần tối rồi sao?]

Dạo gần đây khi dấu hiệu mùa hè dần biến mất, màn đêm buông xuống kéo theo cái lạnh khẽ chạm vào làn da.

Shiroto vốn đã đoán trước. Nếu kể cho Kunon nghe câu chuyện này, cậu chắc chắn sẽ liên tục đặt câu hỏi. Nếu không thì đã chẳng nên nói ra ngay từ đầu. Mời một người không có hứng thú tham gia nghiên cứu chỉ khiến cả hai thêm phiền phức mà thôi.

“Kunon.”

Cậu vẫn mải miết ghi chép, liên tục đặt câu hỏi, thì Shiroto lên tiếng.

“Nếu có hứng thú, nhóc có thể tham gia thực nghiệm cùng tôi chứ?”

“Tôi đồng ý, thưa tiểu thư!”

Đúng như dự đoán, Kunon thậm chí trả lời ngay mà chẳng buồn ngẩng đầu lên.

Mà, nếu hỏi có giống phong cách của Kunon không thì — đúng là 100%.

“Khi nào vậy, Shiroto tiểu thư? Ngay bây giờ ư? Tôi không phiền đâu!”

“Tôi lại cần nhóc thấy phiền đấy. Nhóc cũng phải cân bằng với những việc khác nữa.”

“Làm gì có chuyện gì quan trọng hơn cuộc thực nghiệm lần này chứ!?”

“Nhóc vẫn chưa kiếm đủ điểm tín chỉ đâu.”

“Chuyện đó… Điểm tín chỉ… ừm… quan trọng thật.”

[Thật may quá, cuối cùng thì nhóc ấy cũng tỉnh táo lại rồi.]

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận