• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 06 : Bắt đầu năm hai.

Chương 171 : Hành tung của Thực Vật Phát Sáng.

1 Bình luận - Độ dài: 1,772 từ - Cập nhật:

"Thế thì thực vật phát sáng đó ra làm sao rồi ạ?"

Thánh Nữ sau khi nghe câu chuyện đã hỏi như vậy.

Dấu chân để lại của thực vật phát sáng tạo ra hiệu ứng phủ xanh, và Luluomet đã đuổi theo nó đến tận sâu. Hiện tại chính người tên Luluomet ấy lại đang đứng ở đây, vấn đề đã được giải quyết, nên anh ta báo cáo cho cô.

Tóm lại thì đám thực vật đã bị loại bỏ hoàn toàn, và anh ta đã làm gì đó với căn nguyên của vấn đề.

[Liệu anh ấy đã đuổi kịp? Liệu anh ấy đã bảo vệ cho nó? Hay anh ấy cùng mọi người đã giết chết nó bằng cách nhổ hoặc cho bốc cháy?]

[Nếu vậy thì có lẽ anh ấy sẽ mang đến tặng mình như một món quà?]

[--- Không, anh Luluomet là một ma thuật sư ưu tú và có suy nghĩ thấu đáo, nếu nhìn thấy một bí ẩn thì lựa chọn đầu tiên của anh ấy sẽ không phải là loại bỏ nó một cách nhẹ nhàng. Vả lại anh ấy cũng không phải là Kunon – người dễ dàng tặng quà cho con gái.]

[Dù cho anh ấy bị thiệt hại kha khá nhưng cũng sẽ lựa chọn hướng tới việc giải đáp bí ẩn mới đúng.]

[Cho nên anh ấy sẽ không đưa ra những lựa chọn khinh suất.]

"Anh nghĩ là nó đã chạy thoát, bởi vì đám thực vật đã bị ngăn lại nên anh đã quay trở về.

Và đó cũng chính là lí do khiến anh đến đây để nói chuyện với em."

Thánh Nữ lẫn Kunon – người đang nghe lỏm trong yên lặng – cuối cùng cũng hiểu ra.

"Chẳng phải đó chính là cơ hội hay sao ạ!?"

Cơ mà cu cậu quá hưng phấn nên không thể kiểm soát được cái miệng của mình.

"Nếu anh đã bịt lại cửa ra vào thì chẳng phải thực vật phát sáng đó đang ở trong hầm ngục hay sao ạ!?"

Đường chạy của đối phương đã bị bịt kín.

"Hoặc cũng có khả năng nó đã đục ra một lỗ khác rồi cũng nên… Mà em nghĩ chắc là không đâu ha."

--- Dù sao thì đó là một kiến trúc ngầm lâu đời, cứ điểm của phái Hợp Lý – cũng chính là Hầm Ngục nhân tạo. Hiện tại thì nó là một cơ sở rộng lớn đến mức chả ai biết nó sâu bao nhiêu cả.

Độ cứng cáp vẫn được bảo toàn nhờ Yếu Tố Ma Lực, nhưng khả năng sụp đổ hay bị phá hủy vẫn không thể bỏ qua.

Thực tế thì nếu hình dạng của hầm ngục bị biến đổi… vỡ vụn một phần hoặc bị phá hủy thì âm thanh cảnh báo đã được thiết lập sẽ vang lên.

Nơi này là trường ma thuật, cũng là nơi mà sẽ xảy ra những chuyện mà không ai có thể lường trước được. Ngay cả lần bị đục lỗ hầm ngục nhân tạo này cũng là một sự cố không thể lường trước được, nhưng ít ra thì mọi người đã nghĩ ra được phương pháp xử lý an toàn.

Cũng không ai muốn kéo dài thêm câu chuyện làm gì, và Luluomet cũng đã đưa ra lời chứng minh rằng — chưa có sự thật nào chứng tỏ có một lỗ mới đã bị đục cả.

"Cũng chính là, những điều mà Kunon nói rất có lý, chắc chắn thực vật phát sáng kia vẫn còn ở dưới hầm."

[Là vậy ha?] – Thánh Nữ nghĩ.

Kunon đang phấn khích còn nghĩ đến điều sâu xa hơn.

"Điều đó không tệ mà, đúng không ạ?"

"Em hiểu ư?"

Quá trình phủ xanh đã bị ngăn chặn lại cũng coi như đã giải quyết vấn đề, đó chính là tình hình hiện tại. Tuy nhiên, gốc rễ của vấn đề vẫn còn tại ở dưới đáy sâu, cho nên vấn đề thực sự vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn.

"Ngay cả khi chúng ta đang nói chuyện như thế này thì có lẽ sự phủ xanh đã lan ra rồi, dù không phải ở những tầng cạn thì cũng là những tầng sâu…"

"Vậy là nó đang mở rộng tiến trình phủ xanh đầy gan dạ?"

Kunon đã nói, dù “gan dạ” là không cần thiết thì Luluomet vẫn trả lời là "đúng vậy."

"Thế thì thật tồi tệ!"

Mọi người có thể nhìn thấy đôi mắt không thể nhìn thấy của Kunon đang phát sáng lấp lánh.

"Vậy thì chúng ta cần phải đi tới chỗ đó để thu giữ nó thôi! Một quý ông nên đến thu lấy thực vật phát sáng như vẻ đẹp của quý cô kia!"

[--- Quả nhiên là sẽ đưa ra kết luận như vậy mà.] – dù Luluomet vẫn không hiểu quý ông và quý cô thì liên quan gì.

Cơ mà, đúng là như vậy, đây chính là mục tiêu cuối cùng của Luluomet. Dù gì thì anh ta rất muốn thu giữ nó, cộng thêm việc sự tồn tại của nó sẽ gây ra nguy hiểm cho cả hầm ngục.

“Thực vật phát sáng”, “sinh vật gây ra hiện tượng phủ xanh theo từng vết chân” – với một tồn tại chưa bao giờ gặp qua thì thật khó để nói rằng anh ta không cảm thấy hứng thú. Luluomet có thể chắc chắn rằng nó là một loại thực vật cực kỳ quý hiếm, sở hữu trong mình rất nhiều yếu tố ma lực.

Cho nên anh rất sẵn lòng tìm kiếm thông tin về nó dù chỉ là một chút. Sẽ thật tệ nếu anh ta động thủ một cách cẩu thả rồi để vuột mất cơ hội duy nhất cả đời.

Luluomet rất muốn bắt giữ nó một cách an toàn, dù anh không có mặt trong lúc đó đi nữa.

Anh đã luôn muốn mang câu chuyện này tới để đàm luận với các giáo viên, tạm đặt dục vọng cá nhân sang một bên bởi vì anh biết điều tối ưu tiên bây giờ chính là thu giữ thực vật quý đó.

Dù cho anh không sở hữu nó đi nữa thì với những thông tin này cũng sẽ nắm chắc được cơ hội sau. Giờ thì cứ thế này thôi. Điều tệ nhất có thể xảy ra chính là anh có thể khiến nó biến mất mãi mãi, tạo ra sự mất mát lớn trong giới ma thuật sư.

--- Chỉ là, Luluomet muốn biết thôi. Chắc chắn rằng những khâu sau này không hề có anh mà là các giáo viên phụ trách, nhưng anh muốn biết thêm thông tin về nó, dù chỉ là một chút thôi.

Anh chỉ muốn biết thêm về những điều nhỏ nhặt ấy mà thôi.

"Thế nào? Reyes, em có manh mối nào không? Anh thì nghĩ có lẽ sẽ liên quan đến khu rừng kia."

Với vấn đề mà Luluomet đưa ra, Thánh Nữ đáp:

"Đúng là em có manh mối nhưng mà em không thể chắc chắn được."

[‘Thực vật phát sáng’ thì chắc là Thần Hoa rồi.] – Thánh Nữ nghĩ.

[Nếu mình đã lùng sục khắp cả khu rừng nhưng không tìm thấy thì chỉ chứng tỏ rằng nó đã chạy trốn.]

[Vậy kết quả cho những suy luận đó chính là việc nó đã chạy đến tận cứ điểm của phái Hợp Lý, chắc chắn là vậy.]

"Hơn nữa có lệnh cấm tiết lộ thông tin nên em không thể nói được điều gì đâu ạ."

Khu rừng đó – Huy Hồn Thụ – vẫn là bí mật không thể nói cho người khác nghe. Đương nhiên thông tin về bên trong khu rừng cũng thuộc bí mật, dù Kunon là một ngoại lệ có thể tiếp xúc được thông tin ấy, nhưng cậu cũng không được phép tiết lộ cho bất kì ai.

"Là vậy à, anh nghĩ vì là học sinh duy nhất được tham gia điều tra về khu rừng nên sẽ biết được gì đó, nhưng em cũng có nghĩa vụ bảo vệ bí mật ha."

Luluomet cũng đã dự tính được điều đó, nhưng dù vậy, dù vậy đi nữa anh tin rằng Thánh Nữ sẽ có khả năng tiết lộ thông tin cao hơn các giáo viên.

Vừa nãy câu “em có manh mối” cũng là một thông tin quý giá rồi.

"A, vậy thì vậy thì! Anh ơi, mình đi ứng tuyển vào đội tìm kiếm đi ạ!"

"Ể?"

Những lời quả quyết của Kunon nằm ngoài dự tính của Luluomet.

Nhưng mà, đúng vậy. Dù cho chả biết gì thì vẫn có thể ứng cử vào đội tìm kiếm được.

Với tâm thế sẵn sàng cho việc bị từ chối, không có tổn thất gì khi đưa ra đề xuất này với giáo viên cả.

[Không, ngược lại nếu suy nghĩ một cách bình tĩnh thì có khả năng đấy.]

[Nơi quá trình phủ xanh bị ngăn chặn… Tức là mình sở hữu manh mối về nơi thực vật phát sáng mất dấu.]

[Họ cần mình để dẫn đường.]

Dù chỉ là hàng nhân tạo và không có sinh vật sống thì đó vẫn là một hầm ngục, chỉ cần bất cẩn là sẽ bị lạc ngay.

Không, thật ra nó được thiết kế để không bị lạc, nhưng cùng lắm thì cũng chỉ là kiểu chỉ cho biết đường thôi.

"Sao anh lại không nghĩ ra ý tưởng đó nhỉ? Anh sẽ làm như vậy."

Bởi vì Luluomet nghĩ “nên để các giáo viên xử lý” nên chẳng thể nghĩ ra được điều này.

Sau đó anh ta tức tốc chạy đến chỗ các giáo viên để bàn bạc.

Sau đó, Luluomet đã thành công thuyết phục các giáo viên cho mình tham gia với tư cách là thành viên của đội tìm kiếm.

Và không biết tại sao một người đi chung như Kunon lại xin vào được, Kunon đã thuyết phục họ bằng câu “nếu có em trong nhóm thì sẽ khá là thoải mái đấy ạ” và đưa ra một đống đề xuất, cuối cùng thì vẫn nhờ thực lực của chính mình để chen chân vào.

Luluomet đã nghĩ: [Cứng đầu đúng là đáng ghét thật, nhưng đôi khi lại có người làm được việc lớn chỉ bằng việc bám dai như đỉa ha?]

[Mà, tạm thời bỏ qua chuyện này đi.]

Mọi người đã quyết định rằng ngày mai sẽ đi điều tra khu hầm ngục.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận