Light Novel - Tập 3
Chương 1.1: Ý tôi là, vấn đề không chỉ nằm ở mỗi chuyện dâm dục thôi đâu! (1)
12 Bình luận - Độ dài: 2,019 từ - Cập nhật:
Trans + Edit: M1NO
-----------------------
“… Chuyện quái gì thế này?”
Vẫn là cái khung cảnh tối tăm quen thuộc ấy.
“… Lại là cái giấc mơ quái dị đó nữa sao?”
Thật tình mà nói, ngay cả việc tôi vẫn còn có thể nhận ra đây là mơ đã là chuyện lạ đời rồi.
Kể từ khi tôi có cộng sự ở bên mình — cái ứng dụng thôi miên siêu nhiên ấy — và dùng sức mạnh của nó để làm những chuyện không tưởng với các cô gái, thì việc tôi biết mình đang ở trong mơ đáng lẽ ra cũng chẳng có gì là lạ.
“Một giấc mơ đen kịt đến rợn người, cơ mà cái này thì có gì đáng sợ đâu chứ… Ừ, đúng thế.”
Xin lỗi, tôi nói dối đấy. Tôi đang sợ đến phát khiếp đây.
Nếu đây chỉ là một giấc mơ vớ vẩn và khó hiểu nào đó thì có lẽ đã chẳng sao. Cơ mà vì tôi đang hoàn toàn tỉnh táo, nên nỗi sợ hãi đang ngày càng lấn át hơn thảy. Và tệ hơn nữa, tôi còn có thể mường tượng ra những gì sắp diễn ra.
“… Quả nhiên.”
Đúng như tôi dự đoán, sự thay đổi mà tôi đang đợi chờ đã xuất hiện.
Gã đàn ông mà tôi đã từng thấy trong ở mơ lần trước xuất hiện trước mặt tôi – rồi bị quắn chặt vào những sợi chỉ đen ngọ nguậy... Và cứ như thể giấc mơ ấy muốn màn trình diễn ngày hôm nay phải kinh dị hơn nữa, những vết thương bắt đầu hình thành trên khắp cơ thể anh ta.
“Đau quá… Làm ơn… Dừng lại đi…”
Gã ta kêu lên thảm thiết, nhưng cảnh tượng đó chẳng có gì đáng để cười.
Tôi vẫn bị mắc kẹt trong thế giới này, nơi chỉ có tiếng siết nghẹt ghê tởm và giọng người đàn ông vọng lại và không thể thoát ra.
“Arr… Cứu… tôi với.”
“Chậc—!”
Người đàn ông nhận ra tôi và vươn tay cầu cứu.
Tất nhiên, tôi không phản ứng lại... Không, đúng hơn là tôi không thể. Trước khi tôi kịp làm gì, những sợi chỉ đen đã nuốt trọn lấy hắn, nghiền nát hắn trong tiếng thét xé tai.
“… Cái giấc mơ quái quỷ gì thế này?”
Tôi thậm chí còn chưa kịp lẩm bẩm thành tiếng, nhưng như thể bị giọng nói của tôi kích động, những sợi chỉ đen kia đồng loạt quay phắt về phía tôi.
“C-cái… ?!”
Vô số sợi chỉ trườn về phía tôi – nếu chúng có đầu, trông chúng chẳng khác nào lũ rắn độc cả, và cái sự rùng rợn tột độ này khiến sống lưng tôi lạnh toát.
Biết trước số phận của mình, tôi cố gắng bỏ chạy, nhưng lũ chỉ đen rít gió lao tới và vươn dài về phía tôi. Ngay khi tôi nghĩ mọi thứ đã khép lại… Thì tôi lại chẳng bị hề hấn gì cả.
“… Hả?”
Những sợi chỉ đen đang chực chờ nuốt chửng tôi bị cắt lìa – bởi những sợi chỉ màu hồng.
Cảnh tượng này y hệt như cái giấc mơ lần trước... Vậy tức là, nếu những sợi chỉ hồng này xuất hiện, thì không lẽ—
“... A.”
Ánh sáng xé toạc màn đêm u tối, nhuộm rực cả thế giới đến mức tôi không kịp nhận ra.
Nỗi lo âu đè nén trong lòng tôi ngay lập tức tan biến – không chỉ vì ánh sáng kia mà còn là vì.
“Kai-kun, cậu ổn chứ?”
“Bọn mình tới cứu cậu đây.”
“Anh không sao chứ, Kai-senpai?”
Giống như lần trước, họ đã xuất hiện.
Aisaka Matsuri – một nàng gal tốt bụng một cách kỳ lạ với dân otaku.
Agatsuma Saika – một cô gái ẩn chứa nét đẹp nổi bật đến bất ngờ
Honma Emu – một kouhai dễ thương che giấu sở thích M bí mật của mình.
Ba người này chính là những cô gái mà tôi đã trở nên thân thiết hơn nhờ ứng dụng thôi miên.
Ứng dụng thôi miên… Nói tôi có thể thân thiết được với bọn họ nhờ nó thì có hơi kỳ quặc, cái thứ mà tôi gọi là "cộng sự" ấy, nhưng trớ trêu thay, đó lại là sự thật.
“Matsuri! Saika! Emu!”
Khi tôi gọi tên họ, họ mỉm cười với tôi.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy nụ cười ấy, toàn bộ sức lực của tôi dường như cạn kiệt, và tôi ngã khuỵu xuống đất.
Thấy vậy, ba người họ lập tức chạy tới.
“Cậu ổn chứ?”
“Matsurii~!”
Tôi lao mặt vào ngực Matsuri.
Ngay cả trong mơ, sự mềm mại như chốn thiên đường này vẫn khiến tôi ngất ngây. Tôi vùi mặt sâu hơn, để bộ ngực đồ sộ của cô ấy ôm trọn lấy tôi.
“Fufufu~, dễ thương quá đi♪”
Cô nàng nhẹ nhàng xoa đầu tôi và không hề có ý định đẩy tôi ra.
Việc tôi có thể làm được thế này trong mơ mà không cần đến năng lực của cộng sự đúng là tuyệt vời mà.
Cơ mà đã là mơ thì tội gì mà không tận hưởng cho đã chứ, khỉ thật!
“Kai-kun, chỉ có Matsuri-san được hưởng thôi thì không công bằng.”
“Phải đó, Kai-senpai!”
Nếu tôi cứ chỉ ôm lấy Matsuri như vậy, Saika và Emu sẽ lại hờn dỗi cho mà xem.
“Hai người đúng là hay ghen tị quá à... Nhưng mà tớ yêu cái tính cách đó lắm!”
Chà chà... Hình như tôi đang ảo tưởng sức mạnh quá rồi. Nhưng mà kệ đi, mơ mà! Tôi muốn làm gì thì làm, vả lại tôi cũng có làm phiền ai đâu chứ!
“Saika, Emu—cho mình ôm ké với nào!”
Tôi rời khỏi Matsuri rồi nhào tới ôm chầm lấy Saika và Emu.
Có lẽ vì đây là không gian trong mơ, nên mặt đất mềm mại chẳng khác nào một chiếc nệm cao cấp vậy. Ngay cả khi tôi có nhào cả thân vào người họ thì chắc cũng sẽ chẳng đau đâu.
“Hmm, xem ra tớ sẽ phải làm khán giả rồi ~”
Trong khi tôi đè Saika và Emu xuống và tận hưởng sự êm ái của bọn họ, Matsuri ngồi xổm xuống trước mặt tôi – và ban cho tôi một góc nhìn toàn cảnh bên trong chiếc váy cô ấy, nơi chiếc quần lót đen đầy gợi cảm đang chào đón tôi.
“Trời ạ, cậu sờ ngực bọn tớ còn chưa đủ hay sao mà còn mê mẩn quần lót của Matsuri-san vậy...”
“Muu… Matsuri-senpai đúng là một đối thủ đáng gờm mà.”
“Cậu có thể ngắm bao nhiêu tùy thích~♪”
Matsuri khẽ đỏ mặt rồi dùng ngón tay khêu gợi vuốt dọc theo đường viền của chiếc quần lót.
Thật là một giấc mơ kì lạ. Lúc này, tôi đang đè bạn cùng khóa và nhỏ kouhai xuống, trong khi cô nàng gyaru thì lại đang khoe hàng và vuốt ve chiếc quần lót của mình một cách đầy quyến rũ bằng đầu ngón tay…
Đúng là không gì có thể sánh bằng được mà!
“Nè, Kai-kun.”
“Sao thế?”
“Chẳng phải cậu muốn làm nhiều điều hơn nữa sao? Đây là mơ mà? Vậy thì tại sao chúng ta không điên cuồng hơn nữa nhỉ?”
“Đ-điên cuồng… cái gì cơ?”
Vừa dứt lời, một thiên đường mở ra trước mắt tôi.
Họ đồng loạt cởi phăng quần áo, chỉ còn lại đồ lót trên người, rồi vẫy gọi tôi.
“Đến đây nào, Kai-kun.”
“Lại đây, Kai-kun.”
“Đến với bọn em đi, Kai-senpai.”
Đương nhiên, tôi lập tức lao tới chỗ họ.
Tận dụng triệt để việc có thể làm bất cứ điều gì mình muốn với họ, tôi đắm chìm trong giấc mơ này, thưởng thức từng tấc da thịt của bọn họ.
“Đây, để tớ vùi mặt cậu vào giữa ngực tớ nhé♪”
Mặt tôi lập tức chìm ngập vào trong bộ ngực của Matsuri.
“Dùng cả tay nữa chứ.”
Bàn tay phải của tôi mò mẫm ngực Saika.
“Vậy thì bàn tay này sẽ là của em nhé.”
Còn bàn tay trái của tôi thì bóp lấy ngực Emu!
Cái tư thế kỳ cục gì thế này, lẽ ra tôi nên tự hỏi vậy, cơ mà kệ đi – đây là mơ mà. Nghĩ nhiều làm gì.
(Tôi muốn nữa… Cơ mà mình có thể làm được nhiều hơn thế không nhỉ?!)
Những thứ như vùi mặt vào ngực hay sờ soạng họ thì ngoài đời tôi cũng có thể làm được.
Nhờ có cộng sự mà Matsuri và hai người còn lại chẳng thể nào kháng cự lại tôi cho dù tôi có làm gì đi chăng nữa. Đối với một kẻ đồi bại như tôi, mức độ trụy lạc này chỉ là chuyện thường tình.
(… Đã vậy thì!)
Đây chính là cơ hội để tôi thực hiện những điều mà ngoài đời tôi chẳng bao giờ dám mơ tới!
“Này các cô gái… Hay là chúng ta làm gì đó dâm hơn nữa nhé?”
“Tất nhiên rồi♪”
“Được thôi.”
“Vâng♪”
Với sự cho phép của bọn họ, tôi hít một hơi thật sâu (hai lỗ mũi phồng lên một cách buồn cười) và tiến tới.
“Cởi đồ lót ra!”
Lúc này tôi chỉ có một ước muốn – chính là phá tan cái thành trì đó và khám phá những gì ở phía sau.
“Fufufu~, được thôi~”
“Nếu là Kai-kun, tớ sẽ cho cậu xem.”
“Nếu là senpai thì… Em muốn anh thấy.”
Họ gật đầu mỉm cười và chấp nhận cả ước muốn này của tôi.
“Ô… Ôồồ…!”
Tôi thấy được những thứ ẩn sâu bên trong lớp đồ lót đã được cởi bỏ.
Cơ thể trần trụi của bọn họ thật tuyệt diệu, thật thần thánh, cứ như thế chúng có thể thanh lọc cả tâm trí đầy dục vọng của tôi vậy. Trong thoáng chốc, tôi nhắm mắt lại như thể đang cảm tạ Chúa.
“… Khoan, nhắm mắt lại thì nhìn được cái gì chứ, thằng đần này!”
Nhưng tôi đâu phải là một đứa trẻ ngoan ngoãn chỉ biết đứng nhìn.
“Matsuri, Saika, Emu— hãy để tớ đắm mình trong cơ thể của mọi người nha.”
“Vâng♪ Lại đây nào.”
“Tớ sẽ nuông chiều cậu thật nhiều.”
“Chỉ thế này thôi sao ạ? Xin anh hãy ra lệnh cho em nhiều hơn nữa đi ♡”
Và thế là, tận dụng triệt để giấc mơ, tôi không chỉ nghịch ngợm đủ kiểu trên cơ thể trần trụi của bọn họ mà còn đắm chìm trong tình yêu thương của họ đúng như tôi mong muốn.
(Mình thậm chí còn chẳng thèm nghĩ đến mấy đám sợi đen kia nữa… Mình chỉ muốn chết vùi trong ngực của Matsuri và những người khác thôi.)
Và trên hết, nỗi sợ hãi ban đầu khi bước vào giấc mơ đã tan biến tự bao giờ.
▼▽
“Thiên đường ngực… Ưngh?”
Khi mở mắt ra, tôi thấy mình đang nằm ngửa và hai tay duỗi thẳng lên trần nhà.
“… Hả?”
Đâu rồi... Thiên đường ngực của tôi đâu mất rồi?!
Matsuri?! Saika?! Emu?! Ba người các cậu đã chiều chuộng tôi một cách dâm đãng đến cỡ vậy rồi mà giờ lại đang ở nơi đâu thế?!
“… À phải rồi. Chỉ là một giấc mơ chết tiệt, CÁI CON MẸ NÓ NỮAAAAAAA!!!”
Ừ… dĩ nhiên là mơ rồi. Quỷ tha ma bắt, tôi biết tỏng là mơ ngay từ đầu rồi mà!
Nếu không phải nhờ sức mạnh của cộng sự, Matsuri và những người khác... Ừ thì, dạo gần đây chúng tôi cũng đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều rồi. Matsuri và Saika thậm chí còn đi mua đồ bơi với tôi. Dù sao thì chúng tôi vẫn chưa có thân nhau đến mức mà bọn họ có thể vui vẻ cởi đồ và khỏa thân trước mặt tôi.
“Haa... Cái giấc mơ quái đản gì thế này...?”


12 Bình luận
Bao giờ quan hệ?