WN Vol 7

Chương 289 : Rất vui được gặp!

Chương 289 : Rất vui được gặp!

"--Ôi chao, một tiểu thư thật đáng yêu!" 

"!" 

Nụ cười nở trên môi Florencia khiến bầu không khí xung quanh như bừng sáng. Florencia, người có dáng vóc cao hơn Rishe một chút, dùng đôi tay mang găng ren đen nhẹ nhàng bao lấy bàn tay trái của cô. 

"Rất vui được gặp con, ta là Florencia Anne Hein. Ta thật hạnh phúc khi có thể gặp con như thế này." 

Bầu không khí bao quanh bà tươi sáng và ấm áp, mang lại cảm giác an tâm cho người đối diện. Khi ánh mắt dừng lại nơi đầu ngón tay Rishe, Florencia cười yêu kiều và nói với giọng điệu pha chút tinh nghịch. 

"Đây là loại sơn móng tay trong lời đồn đó sao? Cứ như thể đang khoác lên đầu ngón tay những viên đá quý vậy." 

"Thật vinh hạnh khi Hoàng hậu cũng biết đến nó. Khi sản phẩm này hoàn thiện, xin hãy cho phép con tặng người màu sắc mà người yêu thích ạ." 

"Chà! Cảm ơn con, ta mong chờ lắm đấy." 

Chiếc vòng cổ của Florencia lấp lánh sắc cầu vồng dưới ánh mặt trời. Nó được kết lại từ vô số viên kim cương nhỏ, tạo hình tinh xảo tựa như những đường ren đan vào nhau.  

Viên kim cương lớn đung đưa ở chính giữa tầng thấp nhất tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ, tựa như gom hết thảy ánh sáng lại và giam giữ bên trong. Vẻ đẹp ấy chói lòa đến mức lóa mắt. 

"Nào, hãy ngồi xuống đi, chúng ta mau dùng trà thôi. Nghe nói bé Rishe muốn gặp ta nên ta lỡ hào hứng quá mức mất rồi."  

Trước lời nói ấy, Rishe mỉm cười vui vẻ.  

"Cảm ơn người. Dù con đường đột xin gặp mặt mà lại được người tiếp đãi chu đáo thế này..." 

"Không sao đâu! Bệ hạ Answald bận rộn lắm, nên buổi sáng ta cũng thường hay buồn chán." 

Theo lời mời của Florencia, Rishe ngồi xuống chiếc bàn ở sân trong. Trên chiếc bàn tròn màu trắng, bộ tách trà đã được chuẩn bị sẵn sàng. Những người hầu gái đứng đợi ở một khoảng cách vừa phải đã lặng lẽ chuẩn bị mọi thứ để không bao giờ làm gián đoạn cuộc trò chuyện. 

(Công việc thật hoàn hảo. Đây chính là những hầu gái riêng của Hoàng hậu Garkhain.) 

Ngay cả khi Rishe cải trang thành hầu gái, cô cũng chưa từng chạm mặt họ. Có lẽ đây là những người hầu được tuyển chọn kỹ lưỡng, chỉ chịu trách nhiệm chăm sóc riêng cho Florencia.   

(Khắp nơi trong khu vườn đều được chăm sóc vô cùng tỉ mỉ.)  

Rishe hướng ánh mắt về phía một góc chính cung nhìn ra sân trong này. Trên bức tường đó, những dây thường xuân xanh mướt đang leo kín. Có lẽ đám dây leo này giúp che chắn cửa sổ khỏi ánh nắng gay gắt của tháng tám và mang lại sự mát mẻ cho bên trong hoàng cung. 

(Thế nhưng...)  

"Sắp đến lễ cưới rồi, chắc hẳn con bận rộn lắm phải không?" 

Trong lúc trà được rót vào tách, Florencia ngồi đối diện Rishe vẫn tươi cười tiếp tục câu chuyện.  

"Vậy mà vẫn có thể dành thời gian gặp nhau thong thả thế này, ta rất vui. Ta đã muốn được trò chuyện với bé Rishe sớm hơn cơ." 

"Người quá lời rồi ạ. Nhưng con cũng đã mong được trò chuyện thật nhiều với Hoàng hậu." 

"Fufu! Nếu là buổi trà chiều thì ta đã bảo hầu gái nướng bánh ngọt rồi... Tuy nhiên, chắc con cũng ngại ăn nhiều trước lễ cưới, nên hôm nay chúng ta cứ coi như là buổi thưởng trà nhé." 

"Vâng! Con xin phép."  

Trước lời nói có chút đùa vui của Florencia, Rishe cũng cười và gật đầu. 

(Dù ở cương vị Hoàng hậu nhưng người lại đối xử với mình dịu dàng đến thế. Chỉ cần trò chuyện thôi cũng cảm thấy trái tim như tự nhiên tan chảy ra vậy.)  

"Dẫu vậy thì," 

Florencia khéo léo ra hiệu cho hầu gái lui xuống, rồi tự tay cầm lấy tách trà và đĩa lót. 

"Khi nghe tin Arnold điện hạ quyết định kết hôn, ta thực sự đã rất ngạc nhiên. Thế nhưng nếu gặp được một người bạn đời tuyệt vời thế này thì cũng không có gì lạ nhỉ." 

(Cách nói chuyện từ tốn, giọng điệu tươi sáng. Mọi cử chỉ đều thể hiện sự chào đón nồng nhiệt đối với mình... Tuy nhiên,)  

Vừa suy nghĩ trong lòng, Rishe vừa lắc đầu. Rồi cô cũng cầm tách trà lên. 

"Không dám ạ. Sau này con sẽ học hỏi theo hình bóng của Hoàng hậu và nỗ lực hết mình để có ích cho đất nước này." 

"Ái chà, đừng căng thẳng thế chứ? Với lại vốn dĩ..."  

Florencia cụp mắt xuống, nhưng nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi khi cất lời. 

"--Con gả đến đây với một mục đích không thể nói với bất kỳ ai, đúng không?" 

"…………" 

Rishe vẫn giữ nụ cười trên môi, trong lòng đã khẳng định cảm giác lúc nãy.  

(Quả nhiên là vậy.) 

Ánh mắt của Florencia tuy ôn hòa nhưng lại nhìn thẳng vào Rishe, như nhìn thấu tâm can cô. 

(Từ biểu cảm tươi cười, cho đến cách nói chuyện khiến người khác an tân. Cả việc vừa chia sẻ về bản thân vừa lồng ghép câu hỏi cho đối phương, rồi cách chọn chủ đề để không bao giờ bị bí lời.) 

Thêm vào đó là những câu nói đùa và những cái chạm tay đầy tao nhã. 

(Tất cả đều được tính toán rất kỹ lưỡng, nghệ thuật nắm bắt lòng người trong giao tiếp xã hội. --Và mình đã bị "nhận diện".) 

Bầu không khí quanh Florencia thực ra đã căng như dây đàn ngay từ đầu. Rishe có thể cảm nhận được điều đó là nhờ đã trải qua cuộc đời của thợ săn và hiệp sĩ sau khi học cách sống của một thương nhân. 

"...Người nói như vậy cũng là điều dễ hiểu thôi ạ." 

Rishe vẫn không tắt nụ cười, nhưng để lộ ra một chút vẻ cô đơn. Đáp lại bằng thái độ này chính là nước đi đầu tiên quan trọng hơn bất cứ điều gì trên vũ đài xã giao mà Florencia đã mời cô bước lên. 

"Con xuất thân từ một nước nhỏ, thân phận chỉ là họ hàng xa của hoàng tộc. Con không tự lượng sức mình về sự chênh lệch địa vị rõ ràng này, vậy mà vẫn định kết hôn với Arnold điện hạ." 

"Fufu." 

Có vẻ như việc Rishe bước lên cùng một vị thế đã làm thay đổi tâm trạng của Florencia. Bà khúc khích cười rung cả vai, đôi mắt nheo lại một cách quý phái. 

"Không sao đâu, ta hiểu rõ mà. Với tư cách là chính thất của bệ hạ, ta đã đón tiếp rất nhiều phụ nữ bước vào hoàng cung này rồi." 

(...Người phụ nữ này...) 

Florencia nhấp một ngụm trà, lẳng lặng thưởng thức rồi tiếp tục nói như thể đó chẳng phải chuyện gì to tát. 

"Có nàng công chúa đã quyết tâm đau đớn khi trở thành con chó của Garkhain. Có nàng công chúa giấu đi ngọn lửa căm hờn, đành buông xuôi để bảo vệ đất nước. Ta cũng đã thấy không ít người cố gắng nịnh nọt để lấy lòng, hay những người phụ nữ méo mó trong niềm vui sướng khi được gả vào cường quốc... Và cả những nàng công chúa với đôi mắt trống rỗng, coi mọi thứ đều vô nghĩa nữa." 

"…………" 

Florencia đang thử xem Rishe khao khát điều gì, như thể cắt một chiếc bánh lớn thành từng miếng nhỏ rồi mời từng miếng một vậy. 

Cách nói đầy ẩn ý đó là để quan sát phản ứng. Có vẻ bà ấy cũng chẳng định giấu giếm việc làm đó với Rishe. Và chắc hẳn bà ấy cũng nhìn thấu được cả điều đó.  

"Con khác với tất cả bọn họ... Một cô bé trông thật vui vẻ." 

Florencia nghiêng đầu, ánh nhìn dịu dàng như xuyên thấu lấy Rishe. 

"Con đã bao giờ nghĩ đến việc giết Arnold điện hạ chưa?" 

"!" 

Hình ảnh về kiếp hiệp sĩ hiện lên trong tâm trí Rishe. 

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!