WN Vol 3

Chương 79 : Thân thiết quá mức!

Chương 79 : Thân thiết quá mức!

Trans: Chí mạng

_______________________________

Đêm hôm ấy, sau khi được Arnold trao nhẫn. Trên đường bước đến sảnh dạ tiệc, đi bên cạnh Arnold, Rishe chợt nảy ra một ý và hỏi:

"Tại sao điện hạ lại cầu hôn em vào thời điểm đó vậy ạ?" 

Đây là câu hỏi mà cô từng thắc mắc vài lần khi họ mới gặp nhau. Lần đó cô đã bị anh lảng tránh, nhưng có lẽ giờ là lúc anh chịu nói cho cô biết rồi chăng. Khi Rishe ngước nhìn anh với vẻ mong chờ như thế, Arnold chỉ nhìn lại cô bằng vẻ mặt nghiêm túc.

Rồi anh thản nhiên đáp lời với biểu cảm bình thản như không.

"Ta tưởng đã nói với em rồi. Đó là vì ta yêu em." 

(......Đó, ngài ấy lại nói dối nữa rồi......!)

Dù có nhớ lại khoảnh khắc gặp gỡ ấy bao nhiêu lần đi nữa, cô cũng chẳng tìm thấy yếu tố nào để một người như Arnold Hein có thể thích mình được. Hơn nữa, một Arnold Hein lừng lẫy làm sao có chuyện cầu hôn chỉ vì hứng thú nhất thời. Rishe dù có chút hờn dỗi nhưng vẫn đưa ra bằng chứng mà mình đã ghi nhớ.

"…Nhưng sau đó, ngài còn nói thêm rằng ‘ta cầu hôn với ý định lợi dụng em’ nữa mà." 

"Đúng là có chuyện đó. ——Thôi nào, lý do gì cũng được mà." 

(Đối với điện hạ thì có thể là vậy, nhưng với mình thì không phải thế!) 

Đối với Rishe, đây là bước ngoặt của cuộc đời. Cô không đòi hỏi phải biết tất cả, nhưng ít nhất cũng muốn có thêm chút thông tin.

Thấy vẻ mặt không phục của cô, Arnold cười như thể đang thấy chuyện gì thú vị lắm. Cứ cái đà này, xem ra dù có làm cách nào anh cũng không định nói cho cô biết lý do cầu hôn thực sự. Rishe chăm chú nhìn chiếc nhẫn trên ngón áp út, rồi âm thầm đưa ra một quyết định.

(Đã đến lúc tiến tới giai đoạn tiếp theo rồi.) 

*** 

"Vậy nên, thưa Theodore điện hạ, tôi muốn hỏi ngài về mối quan hệ giữa cha ngài và Arnold điện hạ." 

"...Tỷ thật sự dám xông vào những chuyện táo bạo nhỉ..." 

Theodore đang nằm dài trên bãi cỏ, nghe câu hỏi của Rishe liền tỏ vẻ ngán ngẩm.

Có lẽ ánh nắng chiếu xuống quá chói mắt, cậu vừa nhìn Rishe vừa dụi mắt. Dù tỏ vẻ không mấy hứng thú, nhưng cậu vẫn lịch sự ngồi dậy đàng hoàng, điểm này thì đúng là dịu dàng y hệt ông anh trai.

"Chuyện về hôn phu và cha của ngài ấy là điều rất quan trọng đối với tôi." 

Rishe trải chiếc khăn tay xuống bên cạnh Theodore rồi ngồi lên đó và khép chân ngay ngắn.

"Nếu nói về Arnold điện hạ, thì Theodore điện hạ là người hiểu rõ nhất. Nên tôi đến nhờ ngài vì nghĩ rằng chắc chắn ngài sẽ biết điều gì đó." 

"Hừm, cũng thường thôi. Nếu là kiến thức về hoàng huynh thì đệ tự tin không thua bất cứ ai trên thế giới này đâu."

Thấy Rishe vỗ tay tán thưởng, Theodore ưỡn ngực đầy tự hào. Nhưng ngay sau đó, cậu lại co gối lên, chống cằm lên đầu gối và bĩu môi.

"...Được kỳ vọng thế này thì cũng áy náy thật, nhưng đệ không nghĩ mình đáp ứng được đâu. Cho dù là lời nhờ vả của tỷ, hay có được trả công bằng thông tin mới về hoàng huynh đi nữa!"

"Ý ngài là sao?"

"Đệ chưa từng nói chuyện với phụ hoàng. Về mối quan hệ giữa hoàng huynh và phụ hoàng, đệ đã thử tìm hiểu trong phạm vi có thể rồi, nhưng hai người họ không bao giờ trò chuyện ở chốn công khai cả."

Vừa bứt từng cọng cỏ, Theodore vừa tiếp tục.

"Ngay cả khi phụ hoàng ban lệnh, hoàng huynh cũng được gọi vào phòng yết kiến một mình. Nghe nói Oliver hay những người hầu cận của phụ hoàng cũng không được phép có mặt ở đó."

(...Tức là, mọi người đều bị đuổi ra ngoài sao?) 

"Nhưng mà, chuyện về mẹ của huynh ấy thì đệ có biết chút ít đấy."

Rishe đang cúi mặt suy tư, nghe thấy lời bất ngờ liền ngẩng phắt lên.

"Nếu tôi nhớ không lầm, mẫu thân của Arnold điện hạ và mẫu thân của  Theodore điện hạ là hai người khác nhau phải không?"

"Ừ, điều đó không phải là hiếm." 

Rishe cũng từng nghe nói rằng người phụ nữ là mẹ ruột của Theodore đã qua đời. Hoàng hậu hiện tại của Hoàng đế Garkhain là người không có quan hệ huyết thống với cả hai anh em.

"...Tỷ còn nhớ không? Chuyện hoàng huynh đã giết mẹ ruột ấy." 

Theodore hỏi với gương mặt vô cảm phảng phất nét u buồn. Rishe gật đầu, rồi cất lên câu hỏi mà lần trước cô chưa kịp hỏi.

"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

''Có vẻ như mẹ của hoàng huynh luôn căm ghét huynh ấy. Bà ta luôn xa lánh, hễ nhìn thấy mặt huynh ấy là lại buông lời chửi rủa thậm tệ. Chuyện đó cứ kéo dài suốt nhiều năm, cho đến một ngày, hoàng huynh đã dùng kiếm đâm chết bà ấy."

Theodore tiếp tục với giọng trầm lặng. 

"Huynh ấy đã đâm thẳng vào ngực trái của bà." 

"..." 

Rishe đột nhiên nhớ lại. 

Ở kiếp thứ sáu, cô đã chết dưới lưỡi kiếm của Arnold. Mũi kiếm của anh đã đâm xuyên qua trái tim Rishe.

"Chuyện đó có xác thực không?"

"Mặc dù bị che giấu trước công chúng, nhưng tất cả những người có quyền lực trong đất nước này đều biết." 

Theodore tiếp tục với vẻ mặt có phần cay đắng. 

"Mẹ của hoàng huynh vốn là một công chúa của một đất nước nọ. Nghe đâu bà bị gả sang đây theo lệnh của phụ hoàng, chẳng khác nào con tin."

"...Trước đây điện hạ từng nói với tôi. Rằng điều kiện kén vợ cho Arnold điện hạmà Hoàng đế bệ hạ đặt ra là 'Phải mang dòng máu hoàng tộc của nước khác'."

Trong trường hợp của Rishe, cô mang dòng máu hoàng tộc từ quê hương mình. Arnold đã nói rằng dù chỉ là họ hàng xa, nhưng nhờ đó mà cô được chấp thuận.

(Nếu mình hiểu thêm về mẹ của ngài ấy, mình có thể biết được lý do tại sao điện hạ lại cầu hôn mình... và nhìn thấy được phần nào toan tính của ngài ấy qua cuộc hôn nhân này.)

Nhưng suy nghĩ này có lẽ vẫn còn ngây thơ quá.

(Dù có hiểu ra điều đó, mình cũng không chắc liệu nó có giúp tránh được cuộc chiến sẽ nổ ra trong vài năm tới không. Quả nhiên mình vẫn phải điều tra về vụ giết cha... cuộc đảo chính lật đổ Hoàng đế hiện tại. Và cả những vấn đề khác nữa.) 

rong lúc Rishe đang mải toan tính đủ điều, Theodore vươn vai đứng dậy.

"Phù, đến lúc phải quay về rồi..."

"Xin lỗi vì đã làm phiền trong lúc ngài đang nghỉ ngơi." 

"Thật tình là phiền lắm đấy! Mà thôi, thời gian được nói chuyện về hoàng huynh là vô giá nên cũng không sao. A, giờ là mấy giờ rồi nhỉ..."

"Dựa vào vị trí của mặt trời mới hơn ba giờ chiều thôi. " 

"..." 

Thấy Rishe trả lời dứt khoát, Theodore nhìn cô với vẻ mặt hơi e ngại.

"Ít ra tỷ cũng nên nghe tiếng chuông hay nhìn đồng hồ rồi hẵng trả lời ngay chứ."

"Đó chỉ là ước lượng xấp xỉ thôi, không chính xác như đồng hồ đâu… Nhắc mới nhớ,  Theodore điện hạ này."

Rishe hỏi người em chồng tương lai về vấn đề mà cô vẫn luôn thắc mắc.

"Ở thị trấn dưới kia có một tòa nhà rất đẹp với tháp nhọn mà ta có thể nhìn thấy từ đây. Đó là gì vậy?"

Đây là câu hỏi cô từng hỏi Arnold trước kia. Theodore đưa mắt nhìn về phía ngọn tháp và trả lời trôi chảy.

"À, đó là nhà thờ. Nghe đâu nó lớn và lộng lẫy thứ hai trên lục địa này, thỉnh thoảng còn có người từ nước khác đến làm lễ nữa. Mỗi tháng mọi người tụ tập cầu nguyện một lần, mỗi năm lại tụ tập hát thánh ca một lần. Có vẻ là một tòa nhà khá quan trọng đấy."

"Ra là vậy." 

Quả nhiên, có những việc cô cần phải xác minh cho rõ. Rishe khẽ cụp mắt xuống, âm thầm lên kế hoạch.

*** 

Sau khi cảm ơn và tạm biệt Theodore, Rishe cùng các hiệp sĩ đang đợi ở đằng xa quay trở về dinh thự.

Cô đến phòng làm việc của Arnold, sau khi xin được nói chuyện riêng với anh, cả hai ngồi xuống ghế dài đối diện nhau. Rishe đặt hai tay lên đầu gối, gọi tên anh với tâm trạng nghiêm túc. 

"Arnold điện hạ." 

"...Mặt mũi nghiêm trọng thế, rốt cuộc là có chuyện gì?" 

"Lần này em có một yêu cầu ích kỷ muốn nói với ngài." 

Thấy ánh mắt anh ra hiệu nói tiếp, Rishe dứt khoát mở lời.

"—Em muốn chính thức hủy bỏ hôn ước." 

"…" 

Arnold lặng lẽ hướng ánh nhìn về phía cô.

"A. Nói là vậy, nhưng tất nhiên là cái hôn ước trước kia..."

Rishe đang nói dở thì Arnold bất ngờ đứng dậy. Ngay sau đó, anh ngồi xuống bên cạnh Rishe. Bị anh nhìn chằm chằm ở cự ly gần, Rishe khẽ nín thở.

"...Nếu đó là điều em mong muốn." 

"? Vâng." 

Dù cô chưa giải thích hết câu, nhưng Arnold không hề hỏi thêm.

(Đúng là Arnold điện hạ, chắc lần này ngài ấy cũng đi trước suy nghĩ của mình và hiểu được ý định của mình rồi.)

Cô đang nghĩ vậy thì bàn tay thon dài của anh vươn tới. Rồi anh vuốt ve mái tóc màu san hô của Rishe như đang chải chuốt nó.

ccaf9f0e-e97a-404e-bfd4-dc6ca35f9194.jpg

"Hya" 

Từ khi cô đã cho phép anh chạm vào trực tiếp cách đây không lâu, thi thoảng Arnold lại vuốt tóc Rishe như thế này.

Cái cách anh chạm vào gần mang tai khiến cô thấy nhột và bối rối lạ thường. Với Arnold, có lẽ anh chỉ đang vuốt ve như nựng một con vật nhỏ nào đó, nhưng vì quá bất ngờ nên hành động này không tốt cho tim cô chút nào.

Đã vậy mặt anh còn ghé sát lại, khiến cô có cảm giác như đang bị dồn vào chân tường. 

"Đ-Điện hạ?" 

Người đàn ông có gương mặt đẹp nhất thế gian mà Rishe từng biết, thì thầm vào tai cô bằng chất giọng trầm hơn mọi khi.

"Trong trường hợp đó, dù phải dùng bất cứ thủ đoạn nào, ta cũng sẽ ngăn cản em."

"…Dạ?" 

Lời tuyên bố đó khiến cô câm nín.

Sau một thoáng suy nghĩ tại sao anh lại nói những lời như vậy, cô mới nhận ra hai người đang hiểu lầm ý nhau.

"X-Xin chờ đã!! Em còn chưa nói xong, em sẽ giải thích hết!! Nên làm ơn hãy lùi ra xa một chút ạ!"

"Không cần. Chẳng phải em vừa nói muốn hủy bỏ hôn ước sao?"

"Đúng là vậy, nhưng không phải ý đó!! Em không hề có ý định chạy trốn khỏi kế hoạch của Arnold điện hạ, cái hôn ước mà em muốn chính thức hủy bỏ là...!!"

---Là với Hôn phu cũ. [note58412]

"..." 

Nghe cô bổ sung thêm vế sau, Arnold cau mày thật sâu rồi buông một tiếng thở dài thườn thượt.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!

Ghi chú

[Lên trên]
Vương tử Dietrich
Vương tử Dietrich