Tổng hợp ngoại truyện

Kiếp hầu gái - Pháp sư được yêu thích nhất

Kiếp hầu gái - Pháp sư được yêu thích nhất

Milia mười lăm tuổi có một người "chị gái" mà cô bé đã yêu quý từ thuở nhỏ. 

Người ấy vừa là bạn của Milia, vừa giống như một giáo viên đáng kính, lại vừa giống như một pháp sư toàn năng. Năm năm trước, danh xưng chính thức của cô ấy là "Hầu gái của Milia". 

Đêm hôm đó, Milia, người đã lâu rồi mới ngủ chung giường với Rishe, đột nhiên hỏi một câu như thế này. 

"---Rishe không có người mình thích sao?" 

"Fufu, tiểu thư Milia thật là…" 

Rishe, đang nằm ngửa bên cạnh Milia trong bộ đồ ngủ, mỉm cười khi lật giở cuốn sách tranh về bầu trời đầy sao đầy hoài niệm. 

Mái tóc màu san hô thường ngày được buộc lên, giờ xõa dài trên chiếc ga trải giường trắng tinh mới giặt của cô, khung cảnh ấy thật đẹp vô ngần. 

"Nếu còn nói chuyện nữa thì lại càng không ngủ được đâu đấy. Tiểu thư Milia giờ đã là một quý cô mười lăm tuổi rồi, ngày mai không thể ngủ quên được đâu… Dù sao thì cũng là một ngày quan trọng mà." 

"Vì em rất tò mò mà! Từ khi em còn nhỏ, Rishe đã luôn một mực ủng hộ chuyện tình cảm của em thôi đúng không?" 

Milia trở mình, quay sang phía Rishe. Rishe, người có quá khứ "vốn dĩ nên trở thành vương phi của một quốc gia nào đó", là một phụ nữ vô cùng nổi bật. 

"Rất tiếc, tôi không yêu ai cả." 

"..."  

Nhìn Rishe đang mỉm cười, Milia nhớ đến bóng dáng của vài người. Sau đó, từ tận đáy lòng bày tỏ sự đồng cảm. 

"... Người có thể được Rishe để trong tim, dẫu sao cũng chỉ có giới hạn thôi. Cũng chẳng còn cách nào khác cả." 

"C-chuyện đó… là sao vậy?" 

"Tại bọn họ chẳng ai chịu tỏ tình cả! Nói cho cùng thì, người có thể xứng đáng để kết đôi với Rishe trên đời này, vốn đã hiếm lắm rồi ấy chứ!" 

"Làm ơn, xin hãy bình tĩnh lại, tiểu thư! Thật ra, tôi đã đặt ra một điều kiện cho chuyện tình yêu của mình!"  

Có lẽ để xoa dịu Milia đang phẫn nộ, Rishe đã nói ra một điều bất ngờ. 

Thế nhưng, Milia nghiêng đầu thắc mắc "Điều kiện?", còn Rishe chỉ mỉm cười dịu dàng. 

(... Rishe, chị ấy có rất nhiều bí mật.) 

Khi còn nhỏ, Milia cũng từng nhận ra điều này và cảm thấy hờn dỗi. 

Nhưng chính vì Rishe là người như vậy, cô ấy tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật của Milia cho bất cứ ai. Milia cũng giống như Rishe, mong muốn tôn trọng bí mật của Rishe. 

"Chị còn nhớ không, Rishe?" 

Milia nép sát vào người hầu gái mình yêu quý nhất, làm nũng như ngày xưa. 

"Rishe đã cho em xem rất nhiều phép thuật đúng không?" 

Cảm thấy yên tâm trong vòng tay đang ôm mình dịu dàng, nét mặt Milia giãn ra. 

"Biến chiếc váy lễ phục màu trắng thành màu hồng, mở cánh cửa bị khóa, và làm cho việc học tiếng Crusade mà em từng ghét cay ghét đắng trở nên thú vị nữa chứ." 

Rishe dường như cũng nhớ lại những ngày đó, cô bật cười khúc khích bên cạnh Milia. 

"Mỗi lần như thế, đôi mắt của tiểu thư đều mở to hết cỡ." 

"Bởi vì, nó thực sự quá đỗi kỳ diệu. Cả phép thuật biến ra gấu bông nữa!" 

"Thật hoài niệm. Cái vẻ mặt đỏ bừng vì sung sướng của người lúc đó, thật đáng yêu vô cùng."  

Rishe đưa tay khẽ vuốt mái tóc màu tử đinh hương của Milia. 

"---Vậy mà tiểu thư bé nhỏ năm nào, ngày mai đã sắp trở thành cô dâu rồi." 

"……"  

Không hiểu sao trong lòng dâng lên nỗi buồn man mác, Milia ôm chặt lấy Rishe. 

"Này, Rishe…" 

Rồi cô thốt ra những lời chán nản mà chưa từng nói với bất kỳ ai.  

"Cuộc hôn nhân của em… thật sự có thể ngăn được chiến tranh sao?" 

"……"  

Trong giáo lý của giáo đoàn Crusade, về nguyên tắc, những người chưa đủ mười sáu tuổi không được kết hôn. Thế nhưng, ngay cả khi phải phá vỡ cái "nguyên tắc" đó, giáo đoàn vẫn chọn tổ chức hôn lễ của Milia càng sớm càng tốt. 

(Cuộc hôn nhân của mình, có ý nghĩa trọng đại đến mức này sao.) 

Chính vì đã hiểu rõ điều đó, giọng nói của cô bé mới trở nên run rẩy đến vậy. 

"... Không đâu, tiểu thư." 

"!" 

Nhìn Milia ngạc nhiên ngẩng đầu lên, Rishe mỉm cười. Nụ cười Milia yêu thích nhất, một biểu cảm vô cùng dịu dàng. 

"Cuộc hôn nhân của người, là để người được gả cho người mình yêu thương từ tận đáy lòng, và để người được hạnh phúc mà tồn tại." 

"...... Rishe......" 

Ngày mai Milia sẽ kết hôn với người được giáo đoàn chỉ định. 

Mặc dù vậy, Milia vẫn đã yêu. Khi cô bé bày tỏ rằng mình đã yêu đối tượng của cuộc hôn nhân chính trị này, người vui mừng hơn bất cứ ai, chính là Rishe, người luôn phớt lờ chuyện tình yêu của bản thân. 

"Xin tiểu thư nhất định phải mỉm cười nhé."  

Cánh tay ôm lấy Milia nhẹ nhàng xoa lưng cô bé. 

"Từ nay về sau, mãi mãi ở bên người mình yêu thương nhất... Đó chính là ước nguyện lớn nhất của tôi trong kiếp này."  

Nghe những lời đầy ắp sự cầu nguyện sâu sắc đó, Milia liên tục gật đầu. Cô bé vừa khóc nức nở như một đứa trẻ, vừa tưởng tượng ra cảnh tượng ấy. 

(Nếu mình có thể trở thành một pháp sư, mình sẽ làm rất nhiều hoa rơi xuống đầu Rishe... Giống như cách Rishe đã làm mình hạnh phúc, khi mình còn nhỏ và khóc vì sợ bóng tối vậy.) 

Sau khi Milia nói ra suy nghĩ này, cô hầu gái của cô bé đã mỉm cười rất hạnh phúc. 

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!