Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)

Chương 662 - Triệu hồi

11 Bình luận - Độ dài: 3,225 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Khu Cò Trắng.

Băng qua một dãy nhà lụp xụp, thấp lè tè, Buck dẫn Heidi đến một nơi hoang vu, cỏ dại mọc um tùm. Dù đang là ban ngày, nơi này trông vẫn âm u, rùng rợn.

“Chỗ này bị một số ít kẻ lang thang chiếm dụng, nhưng do ban ngày họ đều phải bôn ba kiếm miếng ăn nên giờ mới không thấy bóng người nào cả.” Buck chỉ về phía bức tường mục nát đang lung lay sắp sập.

Quẹo qua vài căn nhà ổ chuột trông như có thể sập bất cứ lúc nào, Heidi nhìn thấy hiện trường vụ án trong bức ảnh: nước thải lênh láng, ruồi nhặng bay loạn, mùi hôi thối xộc thẳng vào mặt.

“Cái đám lang thang này căn bản chẳng có tí ý thức giữ gìn vệ sinh gì hết. Miệng cống ở lù lù ngay đây mà cứ tiện tay là vứt bừa vứt bãi thôi.” Buck mắng. Dù là một cảnh sát điều tra vốn quen lăn lộn, ông ta cũng không nhịn được phải cau mày, huống chi là một Arcanist đến từ Viện Nguyên tử như Heidi!

Dù lĩnh vực sở trường của Heidi không phải phương diện này, nhưng những nhiệm vụ bắt buộc mà Ma pháp Nghị viện sắp xếp vẫn giúp cho cô chẳng thiếu cơ hội rèn luyện qua những chuyến mạo hiểm. So với sào huyệt của đám quái vật như Ogre hay Troll, nơi này sạch sẽ, trong lành chẳng kém gì vườn hoa của tiểu thư quý tộc hết. Do đó, cô chẳng mảy may nhíu mày mà đi tới góc tường, thi triển hàng loạt thần chú hệ Chiêm tinh và Chiêu hồn để điều tra manh mối.

“Hôm qua mưa to, rất nhiều dấu vết đã bị trôi mất rồi.” Thông qua phản hồi từ ma thuật, Heidi xác nhận suy đoán của chính mình.

Buck nhìn cô đầy mong đợi: “Đúng vậy, chúng tôi cũng đau đầu vì chuyện đó nên mới nhờ đến sự giúp đỡ của nghị viện. Cô có cách nào không?”

Ông ta không dùng đầy đủ cả cụm “Ma pháp Nghị viện” để thể hiện rằng mình là người ủng hộ phe ma thuật hoàn toàn.

Tại hiện trường án mạng nghiêm trọng, Heidi không hề cẩu thả, cũng không vô tư cười đùa mà cực kỳ nghiêm chỉnh lấy ra những miếng thịt của nạn nhân rồi thi triển thần chú bậc năm hệ Chiêm tinh: Định vị Đồng loại.

Khối máu thịt trong tay cô bỗng nhiên tan ra, nhỏ tong tỏng xuống đất, sau đó được một thứ sức mạnh thần bí kéo đi, chỉ về một hướng ở phía xa.

“Thần chú này vốn dĩ chỉ có thể định vị sinh vật sống, nhưng sau khi được cải tiến, nó đã có thể dùng để truy dấu người chết, miễn là chưa vượt quá một khoảng thời gian nhất định. Chỉ cần hung thủ vẫn mang theo nội tạng, ‘nó’ sẽ dẫn chúng ta tìm tới.” Tay trái Heidi dường như đang có một lớp máu ngọ nguậy.

Buck trầm trồ nhìn vào thứ ma thuật hết sức thần kỳ này, một lần nữa càng thêm quyết tâm gửi con trai mình đến trường phổ thông để được giáo dục ma thuật cơ bản.

Lần này, đến lượt Heidi dẫn đường cho Buck. Hai người băng qua khu Cò Trắng và lần theo dấu vết của đám hung thủ.

Qua một lúc sau, khi tới một ngã rẽ, lớp máu trong tay Heidi bỗng ngừng sôi sục, vặn vẹo. Tựa như mất đi chút sức sống cuối cùng, màu đỏ sẫm của nó nhạt dần và bắt đầu bốc ra mùi hôi thối.

“Sao vậy, quý cô?” Buck lo lắng hỏi.

Heidi nhìn quanh bốn phía, gương mặt trẻ con lúc này tràn đầy vẻ nghiêm túc: “Mối liên kết giữa ‘đồng loại’ đã bị ai đó cố tình cắt đứt rồi. Chuyện này ắt hẳn phải có đủ thực lực về ma thuật, thần thuật hay huyết lực hiệp sĩ mới làm ra được.”

“Cái gì?” Buck khá là kinh ngạc. Một vụ giết người hàng loạt nhắm vào thường dân mà lại có thể liên quan đến pháp sư chính thức hay hiệp sĩ quý tộc ư? Bọn chúng rốt cuộc đang mưu đồ cái gì?

Heidi nhăn nhăn mũi: “Ban nãy tôi còn tự hỏi vì sao hung thủ lại không tiêu hủy thi thể, giờ xem ra không phải là không có khả năng, mà là vì bọn chúng có mục đích khác.”

“Mục đích khác?” Buck dù rằng biết rất nhiều hồ sơ mật, nhưng so với một pháp sư dày dạn kinh nghiệm như Heidi, ông vẫn còn khuyết thiếu “thường thức”.

Quan sát bốn phía một hồi, Heidi thuận miệng nói: “Thông thường mà nói, những hiện tượng kỳ dị kiểu này thường có liên quan đến các nghi lễ ma thuật tà ác hoặc tà giáo. Khi sử dụng ‘nội tạng’, bọn chúng rất coi trọng việc thi thể gốc phải còn nguyên vẹn…”

“Vậy tôi sẽ đem kết luận của quý cô đệ trình lên trên.” Buck có chút rén. Tùy tiện dính líu đến những chuyện kiểu này là điều mà một cảnh sát điều tra chỉ có thực lực cận hiệp sĩ cao cấp như ông ta không thể gánh nổi. Cứ để cho các hiệp sĩ cấp cao trong Sở Cảnh sát xử lý đi, còn không thì mời một pháp sư cao cấp!

Ông ta liếc nhìn lối rẽ – một bên dẫn ra khỏi thành phố, một bên thì dẫn tới phía bên kia của khu Cò Trắng, rồi suy đoán: “Đám hung thủ hẳn là đã trốn khỏi thành phố rồi, khó mà xác định tung tích được nữa.”

Heidi trong lòng khá là hào hứng. Hiếm khi có cơ hội gặp được nghi lễ ma thuật tà ác hay tà giáo thế này, cô bèn háo hức lấy quả cầu pha lê ma thuật ra, sau đó làm vẻ trịnh trọng nói: “Tôi không dám chắc chắn. Cứ xác nhận lại chút thì hơn.”

Ở Rentaro này, cô không quá lo về chuyện sẽ gặp phải kẻ địch mình không đối phó nổi. Mọi trận chiến vượt quá một mức độ nhất định đều sẽ bị những vị trấn giữ cung điện Nekso và trụ sở Ý chí Nguyên tố phát hiện.

Dưới sức mạnh của ma thuật, quả cầu pha lê trong suốt trở nên đen kịt. Tiếp đó, từng điểm sáng lấp lánh hiện lên, nối thành một dải sáng có phương hướng rõ ràng.

“Đi qua phía bên kia khu Cò Trắng…” Heidi nhận được phản hồi như vậy từ thuật chiêm tinh, nhưng cụ thể thì không có. “Chúng ta đi tới đó xem sao.”

Buck có chút khổ não nhưng lại không dám phản bác, chỉ đành theo sau Heidi.

‘Quý cô Heidi là một pháp sư gần cấp cao, còn là học trò của một huyền thoại nữa, hẳn là có không ít vật phẩm mạnh mẽ. Cho dù có gặp phải pháp sư tà ác hay tín đồ tà giáo đi chăng nữa cũng chẳng sao hết…’ Nghĩ đến đây, tâm trạng ông ta dần bình ổn trở lại.

Đúng lúc này, Buck nhìn thấy Heidi cứ luôn tay mân mê một chiếc huy hiệu màu bạc, trên đó khắc đầy những biểu tượng nguyên tố, trông như một phiên bản thu nhỏ của bảng tuần hoàn nguyên tố vậy – Bảng tuần hoàn nguyên tố là một vật cực kỳ cơ bản trong lĩnh vực Nguyên tố, cơ bản đến mức ngay cả thường dân cũng biết về nó. Thậm chí không ít người còn khắc nó lên cửa nhà với niềm tin rằng nó chứa đựng một thứ ma lực thần kỳ có thể chống lại tà ác.

Heidi cười khúc khích một tiếng: “Một vật trung gian cho nghi thức ma thuật ấy mà.”

“Nghi thức ma thuật ư…” Từ những thường thức ma thuật nông cạn của Buck, thứ đó đáng lẽ phải được chuẩn bị từ trước rất lâu chứ nhỉ?

Vừa trò chuyện, hai người vừa men theo con đường nhỏ đi tới một góc của khu ổ chuột. Nơi này người qua kẻ lại, nom khá là náo nhiệt.

“Nếu là tín đồ tà giáo thì khẳng định nhân thủ sẽ rất đông. Điều này cũng khớp với việc hung thủ không chỉ có một, thế nên chúng ta có thể hỏi xem nhà ai thường xuyên có nhiều người lạ ra vào, hay là đêm xuống thì có tiếng huyên náo theo quy luật nào hay không. Như vậy hẳn sẽ có thể tìm được những manh mối nhất định.” Buck đưa ra gợi ý cho Heidi dựa trên kinh nghiệm của bản thân.

Heidi mỉm cười nói: “Vậy phiền ngài cảnh sát Buck nhé.”

Phía trước một căn nhà lụp xụp có một bà lão mặt đầy nếp nhăn đang phơi phóng quần áo vừa giặt.

“Chào bà, tôi là Buck, cảnh sát điều tra cao cấp của Sở Cảnh sát Vương quốc. Tôi muốn hỏi bà vài câu.” Buck lễ phép giơ thẻ cảnh sát ra.

Bà lão lộ vẻ ngơ ngác và hoảng sợ rồi lau lau tay: “Thưa ngài cảnh sát, ngài cứ hỏi ạ.”

Đây là phản ứng bình thường khi gặp cảnh sát của những người dân nghèo chưa từng thấy qua quan chức bao giờ, vậy nên Buck thầm gật đầu: “Bà hẳn là rất quen thuộc với con phố này phải không? Bà có thấy nhà nào mà hay có nhiều người lạ ra vào, hay là gây ồn ào vào ban đêm, khiến cho mọi người khó ngủ hay không?”

Bà lão nghĩ ngợi một hồi rồi đáp: “Không… Tôi không để ý lắm. Tôi ít khi đi tới mấy chỗ khác trên phố lắm.”

Buck cất thẻ đi: “Vậy bà có biết ai hiểu rõ khu phố này không?”

“Ừm… Ngài Moro của Hội Huynh đệ Hắc ám.” Bà lão lí nhí nói, xem chừng khá là sợ hãi người tên Moro này.

Buck gật gật đầu: “Vậy đưa bọn tôi tới gặp người đó đi.”

“Không… không muốn. Ngài cảnh sát, ngài tìm người khác đi.” Bà lão hốt hoảng xua tay.

Nhưng Buck làm sao có thể nhượng bộ dễ dàng như vậy? Dưới thái độ cứng rắn của ông ta, bà lão đành khóa cửa nhà mình lại rồi dẫn hai người họ vào sâu trong phố.

Bên dưới những căn nhà lụp xụp hai bên đường, đàn bà giặt giũ, đàn ông bổ củi, trẻ con thì tò mò nhìn những người lạ.

“Náo nhiệt thật.” Buck cảm thán.

Heidi khẽ cau mày quan sát xung quanh, không hề nói năng gì.

Đúng lúc này, bà lão dừng lại trước một căn nhà hai tầng có thể coi là bề thế nhất khu ổ chuột: “Thưa ngài cảnh sát, thưa quý cô, ngài Moro ở đây ạ.”

Vừa nói, bà vừa giúp giơ tay gõ cửa.

Bất chợt, Heidi lên tiếng: “Hôm nay tạm thời không đến gặp ông Moro nữa. Bọn tôi còn có việc gấp.”

“Hả?” Buck không hiểu nói, nhưng ngay lúc đó, trong đầu ông bỗng vang lên giọng nói của Heidi: “Rút lui trước đã. Tôi sẽ tự xử lý, bằng không tôi có thể không lo được cho ông đâu.”

“Tại sao?” Buck tức thì trở nên căng thẳng. Đây chính là kết nối tâm trí trong truyền thuyết đó sao?

Heidi không cười mà hừ một tiếng: “Dân nghèo ở khu ổ chuột mỗi ngày đều phải bận bịu làm lụng trên mười tiếng mỗi ngày mới sống nổi, vậy nên ban ngày ở nhà chỉ có trẻ con và một số ít phụ nữ. Còn giờ, ông nhìn xem có bao nhiêu đàn ông đang ở trong nhà. Bọn họ lấy cái gì để nuôi sống bản thân và gia đình?”

Buck ngay lập tức mồ hôi lạnh đầy đầu. Bản thân ông vốn chỉ là người được điều động sang làm cảnh sát điều tra cấp cao, còn trước đó thì chưa từng có kinh nghiệm thực tế ở cơ sở. Nếu đổi lại là mấy cảnh sát thường trực cấp thấp trong đội, họ có lẽ đã phát hiện ra điều bất thường từ sớm. Nghĩ vậy, ông liền phối hợp với Heidi nói: “Phải. Tôi chợt nhớ ra mình vẫn còn việc gấp phải quay về Sở Cảnh sát. Ngày mai bọn tôi sẽ quay lại tìm ông Moro sau.”

“Hừ, đều đã phát hiện ra vấn đề cả rồi mà còn nghĩ đến chuyện chuồn sao?” Từ bên trong căn nhà hai tầng vang lên một giọng nói u ám, khàn đục. Cánh cửa lớn chỉ trong chớp mắt liền bị cuồng phong hất tung, mùi máu tanh nồng ngay tức khắc theo đó lan ra.

Giữa đại sảnh rộng rãi, tim, ruột, lá lách và các cơ quan nội tạng khác bị vứt vương vãi khắp nơi, tưởng chừng hỗn loạn nhưng lại được sắp xếp theo một quy luật kỳ quái nào đó. Chúng không chỉ đỏ tươi như mới mà vẫn còn đang co bóp nhịp nhàng.

Xung quanh, đàn ông, phụ nữ và trẻ con bỗng nhất loạt đứng dậy. Miệng bọn họ ngoác đến tận mang tai, phơi bày ra trọn vẹn cả hai hàm răng, lưỡi thì phủ đầy gai nhọn mọc ngược, hai mắt đỏ ngầu lạnh lẽo, từ đó toát ra luồng khí tức tà dị khiến người ta tứ chi tê dại.

Bà lão đứng bên cạnh đột nhiên móp vào như thể một quả bóng bị chọc thủng. Kế đó, bà ta lại nhanh chóng phồng lên, hai mắt đỏ ngầu rồi phát ra một giọng nam khàn đục: “Vẫn còn muốn chạy à?”

Hắn chỉ ngón tay ra, Buck ngay tức thì cảm thấy ở đầu ngón tay hắn ngưng tụ một luồng khí đen như thể thực chất. Ý niệm chết chóc kinh hoàng đè nặng lên người, khiến cho toàn thân ông ta tê dại, không sao cử động được.

Tử vong Nhất Chỉ?” Buck nghe thấy giọng của Heidi vang lên bên trong kết nối tâm trí.

Khí đen ngưng tụ, cái chết như mũi kim sắc nhọn đâm tới. Buck tê dại nghĩ: ‘Mình sắp chết rồi ư?’

Đúng lúc này, ông ta bỗng có cảm giác toàn thân trở nên hư ảo, kế đó liền ổn định trở lại và xuất hiện ở một phía khác của con phố.

“Đây là…?” Ông ta giật mình hoàn hồn, giờ mới phát hiện mình đã được Heidi mang theo và dịch chuyển tức thời ra ngoài trước khi đòn công kích ma thuật ập tới.

Cùng lúc đó, Tường Hấp thụ Douglas nổi lên, chặn lại tia sáng đỏ rực bắn ra từ miệng đám “quái vật nhe răng”.

“Ngươi không phải cao cấp, sao có thể dùng được Kích hoạt Chú thuật?” Giọng đàn ông khàn đục kia buột miệng thốt lên vẻ kinh ngạc. Tựa như không chịu nổi thứ sức mạnh đó, thân thể bà lão thoắt cái liền sụp đổ, xương thịt tách rời rồi rơi xuống đất.

Ngay lúc ấy, hàng đống những bộ phận trong đại sảnh bắt đầu ngọ nguậy và tụ tập lại với nhau, chắp vá thành một hình người quái dị.

Heidi “hê” một tiếng: “Ta quả thực không phải cao cấp, nhưng ai nói Kích hoạt Chú thuật chỉ cao cấp mới có thể dùng? Loại thần chú trữ sẵn rồi tùy tình hình nhất định mà phóng ra này vừa hay chính là lĩnh vực nghiên cứu của ta. Đây chính là ứng dụng tổng hợp của bộ phận lưu trữ, điều khiển, tính toán, thu thập thông tin đầu vào và truy xuất đầu ra ma thuật. Ta không thể đơn giản hóa toàn bộ, nhưng lại có thể dựa vào vật phẩm để rút gọn một vài module… Chưa biết chừng sau này bậc năm đã là pháp sư cao cấp rồi cũng nên!”

Nhìn cô chẳng có một chút sốt sắng nào, nhưng tay trái lại không ngừng ấn vào chiếc huy hiệu màu bạc, tựa hồ đang kết một loạt những thủ ấn phức tạp.

Con quái vật được chắp vá từ các cơ quan nội tạng tức giận nói: “Ta không hiểu, nhưng ngươi cũng đừng mong sống! Chẳng lẽ ngươi vẫn còn có thể sử dụng thần chú cấp cao khác chắc?”

Hắn đã sắp hoàn thiện cơ thể, đám “quái vật nhe răng” đông như kiến thì đã chặn kín con phố, trong khi sức mạnh của thứ thần chú đang lén lút nổi lên kia lại can thiệp vào khả năng bay.

Cảm nhận được những con mắt đỏ ngầu đang nhìn chòng chọc vào mình, Buck sợ đến mức hai chân khe khẽ run rẩy, chỉ biết đặt hết hy vọng vào Heidi.

Tay trái ấn xong, Heidi đột nhiên ném chiếc huy hiệu màu bạc lên, trong miệng phát ra những thanh âm thần bí, kỳ lạ: “Lời hiệu triệu đến từ tinh không, mời gọi Vũ trụ Nguyên tử giáng lâm…”

Con quái vật vừa nghe thấy tiếng chú văn liền lập tức lao ra ngoài, thân thể vươn dài thành một tấm màn máu đỏ rực, ăn mòn hết mọi thứ xung quanh.

Hắn hiểu rất rõ sức mạnh của huyền thoại đã gần chạm đến thần linh, vậy nên rất nhiều nghi thức ma thuật muốn thi triển thì cần phải triệu hồi và kết nối với các plane huyền thoại khác. Chẳng hạn như rất nhiều nghi thức của Bàn tay Nhợt nhạt đều cần phải được phù trợ từ những plane như Địa ngục Tĩnh lặng, Xứ sở Hài cốt hay demiplane Vùng đất An nghỉ của Chúa Tể Xác Sống. Thường thường mà nói, chỉ cần tuân thủ quy tắc của các plane huyền thoại đó và trả một cái giá nhất định là đã có thể mượn được sức mạnh rồi, trừ phi cường giả huyền thoại tương ứng tự ngăn cản và giấu demiplane của mình đi.

Nhưng điều mà hắn không thể tin nổi chính là, nghi thức ma thuật nhà ai mà ngắn tũn như thế đã dùng được rồi?

Lại là lưu trữ sẵn ư?

Tiếng chú văn ngừng lại, bốn bề thoắt cái liền trở nên im ắng tột độ. Tấm màn đen buông xuống, sự bao la rộng lớn xuất hiện, từng tinh cầu nguyên tố hư ảo lần lượt hiện ra.

Ánh sáng Arcana trong tay Heidi bùng lên, hình chiếu của Vũ trụ Nguyên tử đột ngột to ra, một tinh cầu đang không ngừng gây ra phản ứng nhiệt hạch mọc lên như thể mặt trời.

Dưới sự hỗ trợ của hình chiếu này, một luồng ánh sáng cháy rực quét qua toàn bộ khu ổ chuột. Đám “quái vật nhe răng” với đôi mắt đỏ ngầu liền lặng lẽ dung hòa vào nhau.

“Khônggg!” Con quái vật nội tạng hét lên thảm thiết.

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

TFNC
ứng dụng trí tuệ nhân tạo đây sao
Xem thêm
Vờ lờ chít cheat quá
Xem thêm
AUTHOR
Gặp chuyện gì khó, cứ gọi cho Thầy là xong 🐧
Xem thêm
Gọi cả vũ trụ nguyên tử ra thì chịu rồi :)))
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm
Bé con lớn rồi, chấm nước mắt 😭
Xem thêm
Thanks trans
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
tem
Xem thêm