Tập 2: Định Nghĩa Của Sự Tái Hợp (cũ)
Chương 8: Định Nghĩa Về Trao Đổi Tri Thức
4 Bình luận - Độ dài: 3,563 từ - Cập nhật:
Khi Ren và Lianor đến cổng thành Wissen, Lianor tỏ ra vô cùng quen thuộc. Anh ta không cần rút thẻ Mạo Hiểm Giả, chỉ giơ tay vẫy người lính gác, người lập tức gật đầu chào lại với một nụ cười mệt mỏi.
"Về rồi đấy à, Lianor," người lính gác gật đầu chào. "Lần này lại mang về rắc rối gì thế?"
"Lần này là một vị khách quan trọng," Lianor cười, chỉ vào Ren. "Người đồng hành của tôi, Mạo Hiểm Giả 3 sao từ Aethel."
Ren chỉ gật đầu, đưa thẻ của mình ra. Người lính gác kiểm tra, đóng dấu và trả lại.
Khi bước vào bên trong, Ren là người quan sát, còn Lianor trở thành một hướng dẫn viên bất đắc dĩ.
"Chào mừng đến Wissen," Lianor nói, giọng có chút tự hào.
"Không nhộn nhịp như Aethel, đúng không? Nơi này chỉ có sách, học giả và những Định Danh kỳ quái. Hơi buồn tẻ, nhưng được cái yên tĩnh. Tôi biết ngay là anh sẽ thích nơi này mà."
Ren khẽ gật đầu.
Anh "lắng nghe". Aethel là một bản giao hưởng ồn ào của các "âm vang" vật lý, tiếng đe búa, tiếng gào thét và tiếng vũ khí va chạm. Đó là một sự ô nhiễm của âm thanh.
Wissen thì khác. Nơi đây cũng ồn ào, nhưng là một kiểu ồn ào khác. Đó là "âm vang" của những ý nghĩ.
Anh có thể cảm nhận được hàng ngàn tâm trí đang tập trung cao độ, tiếng lật sách sột soạt, tiếng bút lông miệt mài trên giấy da, tiếng tranh luận học thuật khe khẽ từ các quán cà phê ven đường. Không giống như sự tĩnh lặng của khu rừng, nhưng lại là một sự huyên náo có trật tự, một dòng chảy của thông tin.
Bầu không khí học thuật này, bằng một cách nào đó, lại rất phù hợp với [The Void] trong anh, vốn cũng là một thư viện đang chờ được lấp đầy.
"Giờ thì," Lianor chỉ về một tòa nhà lớn có biểu tượng chiếc cân và một con mắt ở phía xa. "Ta phải đến Hội Giám Định để xem cái của nợ này rốt cuộc là thứ gì. Anh đi thẳng theo con đường này là đến trụ sở Mạo Hiểm Giả. Hẹn gặp lại ở đó nhé."
Nói rồi, Lianor nhanh chóng lẫn vào dòng người, vẻ mặt rõ ràng là rất háo hức, như một đứa trẻ sắp mở quà.
Ren một mình đi tiếp. Cậu đi một mạch đến trụ sở Mạo Hiểm Giả. Tòa nhà ở Wissen cũng to lớn, nhưng mặt tiền được làm bằng đá cẩm thạch trắng, trông giống một thư viện quốc gia hơn là một pháo đài.
Khi bước vào, bên trong gần như trống rỗng. Đại sảnh của Aethel luôn chật ních những chiến binh la ó và cụng bia; đại sảnh ở đây chỉ có lác đác vài Mạo Hiểm Giả, và họ đang... đọc sách. Khu vực quán bar không bán bia, mà bán trà và cà phê. Mùi giấy và mực tràn ngập trong không khí.
Ren liếc nhìn qua bảng nhiệm vụ chính. Vẫn là những nhiệm vụ săn Quái vật Dị Thường, hộ tống thương nhân, nhưng số lượng lại rất ít. Anh nhận ra hầu hết các nhiệm vụ đều là hộ tống học giả đến các di tích, hoặc thu thập mẫu vật thay vì "tiêu diệt".
Nhưng rồi, ánh mắt cậu bị thu hút bởi một khu vực nổi bật ở phía bên trong.
Ở đó có một cái bảng nhiệm vụ hoàn toàn riêng biệt, được làm bằng gỗ gụ được đánh bóng một cách kỹ lưỡng, bên trên khắc một dòng chữ vàng: "Bảng Trao Đổi Tri Thức".
Đây mới là trái tim thực sự của trụ sở Wissen. Nó không treo thưởng bằng tiền, mà bằng tri thức hoặc các vật phẩm đặc thù. Ren tò mò bước lại gần. Các nhiệm vụ được viết tay cẩn thận bằng loại một mực có mùi thơm, ngôn từ mang tính học thuật cao và từ tốn.
Cậu lướt một vòng.
"Nhiệm vụ: Cần một Mạo Hiểm Giả có kinh nghiệm chiến đấu, hỗ trợ nghiên cứu điểm yếu sinh học của 'Bọ Cánh Cứng Pha Lê'. Phần thưởng: 50 điểm học thuật (có thể dùng để đổi lấy tài liệu cấp thấp)."
"Nhiệm vụ: Cần một người mang Định Danh hệ [Lửa] cấp Hiện Tượng, hỗ trợ thử nghiệm hợp kim chịu nhiệt mới. Phần thưởng: Một quyền trượng cấp Dị Thường bậc cao."
Ren lướt qua các nhiệm vụ, rồi dừng lại ở hai tờ giấy da.
Tờ thứ nhất, ghim ở một góc khiêm tốn:
Nhiệm vụ: "Cần một người có thể diễn giải bản chất và tiềm năng phát triển của Định Danh Vặn Xoắn: [The Distortion] (Sự Vặn Xoắn)."
Phần thưởng: "Một lọ 'Dịch Chiết Tinh Lọc' (Dùng để cường hóa tinh thần)."
Một khái niệm thú vị. Ren ngay lập tức phân tích. Thư viện nội tâm của anh đã có [Sever], thứ dạy anh cách định hình [The Void] thành một đường thẳng để "Cắt Đứt". Nhưng [The Distortion]... nó là một khái niệm hoàn toàn khác. Nó có thể là sự "uốn cong", sự "bóp méo".
Đây là một Định Danh mà anh nhất định phải tìm hiểu.
Anh chuyển mắt sang tờ giấy thứ hai, tờ giấy được ghim ở vị trí trung tâm, rõ ràng là quan trọng nhất.
Nhiệm vụ: "Quý cô Elara của Thư Viện Vô Tận cần một người có thể diễn giải bản chất của Định Danh: [Dissonance] (Sự Bất Hòa)."
Phần thưởng: "Một (1) Vé Thông Hành Cấp Hạn Chế vào Thư Viện Tổng Bộ Wissen."
Đây mới là mục tiêu chính, Ren xác định. Vé vào Thư Viện Tổng Bộ. Đó chính là chìa khóa để cậu tìm kiếm thông tin về [The Absolute Zero] và các Thần Thoại.
Cậu bước đến quầy lễ tân. Người tiếp tân là một người đàn ông trung niên đeo kính, trông giống một thủ thư hơn là một nhân viên Hội.
"Tôi muốn nhận hai nhiệm vụ này." Ren đặt ngón tay lên hai tờ giấy anh đã chọn.
Người lễ tân ngẩng đầu lên, nhìn thấy tấm thẻ 3 sao của Ren, ông ta khẽ gật đầu, không một chút ngạc nhiên. Ở Wissen, 3 sao không phải là hiếm.
"Một lựa chọn thú vị, thưa ngài. Nhiệm vụ diễn giải [The Distortion] khá cấp bách. Phòng Thí Nghiệm Nguyên Tắc số 3 đang đợi. Ngài có thể đến đó vào sáng mai."
Ren gật đầu.
"Còn về nhiệm vụ của Quý cô Elara..." người lễ tân đẩy gọng kính, liếc nhìn vào cuốn sổ lịch hẹn dày cộp của mình. "Cô ấy rất kén chọn người gặp. Lịch của cô ấy đã kín. Chỗ trống sớm nhất là ba ngày nữa, tại Thư Viện Vô Tận. Ngài đồng ý chứ?"
Ren gật đầu. "Được."
"Rất tốt. Đây là giấy hẹn của ngài cho cả hai nhiệm vụ. Chúc ngài may mắn, thưa ngài. Tri thức luôn chờ đợi những người kiên nhẫn."
Sau khi hoàn tất thủ tục, Ren bước ra khỏi trụ sở Mạo Hiểm Giả. Ánh nắng buổi chiều đã bắt đầu ngả vàng. Cậu thấy Lianor đang đứng trước cổng, nhưng không phải với vẻ mặt háo hức. Anh ta đang đứng lẩm bẩm một mình, vẻ mặt trông vô cùng tức giận, và đang dùng mũi giày đá liên tục vào một hòn sỏi trên đường.
"Chết tiệt! Bọn khốn đó! Lừa ta! Một thanh kiếm rỉ! Ta đã sống ở đây bao lâu mà vẫn bị lừa! Tức chết mất!"
Khi Lianor thấy Ren bước ra, anh ta lập tức ngượng ngùng, ho khan một tiếng, cố gắng lấy lại vẻ bình tĩnh. "À... Ren. Xong việc rồi à?"
Ren khe khẽ nghiêng đầu. "Có vẻ chuyến đi của anh không suôn sẻ."
Câu nói đó như một ngòi nổ. Mặt Lianor đỏ bừng lên vì tức giận và xấu hổ. "Suôn sẻ cái gì chứ! Ta mang cái 'cổ vật' đó đến Hội Giám Định. Bọn họ nói... bọn họ nói nó chỉ là một thanh kiếm cũ bình thường! Một mẩu sắt rỉ! Không một chút âm vang Định Danh nào!"
Anh ta vò đầu bứt tóc. "Ta đã mong nó là một thần khí! Ít nhất cũng là một vũ khí cấp Hiện Tượng chứ!"
Lianor, càng nói càng tức, kể lại toàn bộ câu chuyện. "Hôm đó ta vừa nhặt được nó bên đường, nghĩ là của ai đánh rơi. Vừa cầm lên thì hai tên Tông đồ Giáo Hội Tĩnh Lặng xuất hiện. Ta cứ nghĩ chúng đuổi theo ta vì thanh kiếm này! Ta đã phải chạy suốt một ngày trời!"
Ren dừng bước.
Cậu chỉ đứng im, nhìn chằm chằm vào Lianor.
Không khí xung quanh anh dường như tĩnh lại. Anh không nói gì. Không có một biểu cảm nào trên khuôn mặt.
Anh chàng Elf này. Một thiên tài mang Định Danh cấp Hiện Tượng [Tempest]. Một Mạo Hiểm Giả 3 sao của chính trụ sở Wissen này.
Bị Giáo Hội Tĩnh Lặng (một tổ chức săn lùng các Định Danh mạnh mẽ) truy sát vì chính bản thân anh ta...
Nhưng anh ta, trong suốt mười một ngày qua, lại tin rằng chúng đuổi theo mình vì một mẩu sắt rỉ vừa nhặt được ven đường.
Ren chỉ đơn giản là đứng đó, xử lý thông tin. Anh không phán xét, cũng không biểu lộ cảm xúc. Sự ngây thơ này là một biến số. Một biến số phức tạp, và có phần phi lý.
Anh quay người, bước đi.
"Tìm quán trọ."
……………………………………………………….
Quán trọ "Chiếc Búa Ngủ Gật" mà Lianor giới thiệu thực sự rất yên tĩnh. Ren chọn lấy một phòng. Anh quyết định sẽ không ra ngoài mà tiếp tục phân tích [Sever]. Lianor, sau khi than vãn về "món thần khí" hụt, đã đi đâu đó để giải tỏa sự bực bội của mình.
Ren ở trong phòng và bắt đầu chìm vào không gian bên trong [The Void]. Toàn bộ thời gian còn lại của ngày hôm đó, anh chỉ phân tích và luận giải về [Sever].
Anh đã "lắng nghe" nó suốt mười mấy ngày qua. Anh đã gần như thấu hiểu khái niệm của nó. Nhưng vẫn còn vướng mắt ở đâu đó.
Đến tối, khi ánh trăng rọi qua cửa sổ, Ren mở mắt. Anh nhận ra chỉ tìm hiểu là không đủ, Anh cần phải thử nghiệm và đưa ra kết quả cụ thể.
Ren rời quán trọ, đi thẳng đến trụ sở Mạo Hiểm Giả. Nơi này về đêm còn vắng vẻ hơn ban ngày.
"Tôi cần thuê một phòng luyện tập riêng tư," Ren nói với người lễ tân trực đêm.
"5 đồng bạc một giờ, thưa ngài 3 sao."
"Tôi cần 4 giờ," Ren nói, đặt 20 đồng bạc lên bàn.
Người lễ tân gật đầu, đưa cho anh chìa khóa. Ren được dẫn đến một căn phòng lớn, thoáng đãng dưới tầng hầm, tường được gia cố bằng lớp đá dày. Ở giữa phòng là một loạt các cọc gỗ luyện tập.
Ren đứng trước một cọc gỗ. Anh nhắm mắt, tái lập lại cảm giác của Mảnh Thủy Tinh Đen. Anh không cố gắng "sử dụng" hay tạo một kênh để dẫn xuất năng lượng của [Sever]. Anh cố gắng mô phỏng. Anh "định hình" [The Void] của mình, cố gắng nén nó lại thành một lưỡi dao vô hình, rồi chém tay về phía cọc gỗ, cố gắng mô phỏng lại khái niệm của sự cắt đứt.
Không có gì xảy ra.
Anh thử lại. Lần này anh tập trung hơn. Một gợn sóng không khí mờ ảo xuất hiện, nhưng khi nó chạm vào cọc gỗ, nó chỉ tan biến.
Thất bại.
Anh lặp lại. Mười lần. Hai mươi lần. Suốt hơn ba giờ đồng hồ, vẫn thất bại.
Ren dừng lại. Anh không nản lòng, anh chỉ là đang phân tích. Anh nhận ra mình đã thiếu một cái gì đó. Một yếu tố then chốt để đạt đến kết quả.
Cậu suy nghĩ về bản chất của các Định Danh, về "Con Đường Đồng Vọng", về cách mà thế giới này vận hành. [The Void] là định danh và cũng là bản chất của anh. [Sever] là một khái niệm bên ngoài mà bản thân Ren muốn học được. Anh không thể đơn giản là "sao chép" một định danh khác, điều đó là không thể. Anh phải tìm ra điểm liên kết logic giữa chúng. Giống như cách anh phải tìm ra một luận điểm hợp lý cho một câu trả lời, anh phải tìm ra một "cầu nối" triết học giữa hai Định Danh này. Nếu không, chúng sẽ mãi mãi là hai khái niệm song song, không bao giờ giao nhau.
Ren ngồi xuống tại chỗ và ngẫm nghĩ.
[Sever] là gì? Là "Sự Cắt Đứt". Là chia một vật thể thành hai. Là tạo ra một sự phân ly.
[The Void] là gì? Là "Sự Trống Rỗng". Là sự vắng mặt của mọi kết nối, mọi âm vang, mọi thực tại.
Anh tìm kiếm mối liên kết.
Cắt đứt... là tạo ra một khoảng trống. Khoảng trống... là bản chất của sự cắt đứt.
Không. Vẫn chưa đủ. Nó vẫn là hai khái niệm.
Ren đào sâu hơn. Cái gì bị cắt đứt? Vật chất. Mối liên kết. Cái gì là trống rỗng? Không có vật chất. Không có mối liên kết.
Và rồi, anh tìm thấy nó.
Sự trống rỗng không phải cũng là một hình thức của "sự cắt đứt" với thực tại sao?
[The Void] của anh không phải là một cái khiên. Nó là một sự cự tuyệt. Nó "cắt đứt" Ren khỏi thế giới bên ngoài, và "cắt đứt" thế giới bên ngoài khỏi Ren. Đó là lý do mũi tên của [Kẻ Mô Phỏng] bị triệt tiêu. Đó là lý do tên [Decaying Thief] mất đi kết nối với Định Danh của hắn.
[The Void] không phải là học [Sever]. [The Void] chính là dạng thức nguyên thủy và tuyệt đối nhất của [Sever].
Mảnh Thủy Tinh Đen không phải là một vũ khí mới. Nó là một cuốn sách giáo khoa, dạy cho Ren cách sử dụng một khả năng mà anh vốn đã sở hữu.
Từ nguyên lý đó, anh đã có nền tảng. Anh không cần "mô phỏng" [Sever]. Anh chỉ cần "giải phóng" [The Void] theo một hình thức có chủ đích.
Ren đứng dậy. Anh tiến về phía cọc gỗ. Anh giơ hai ngón tay, tập trung ý chí, nén sự trống rỗng của mình thành một đường thẳng mỏng nhất có thể. Anh vẽ một đường chéo lên cọc gỗ.
Không có gì phát ra cả. Không âm thanh, không ánh sáng, không gợn sóng năng lượng.
Ren quay người, rời khỏi phòng luyện tập với một nụ cười hài lòng.
Một lát sau.
Xoẹt...
Phần trên của cọc gỗ từ từ trượt xuống, để lộ một vết cắt hoàn hảo, láng mịn như gương, ở một góc chéo 45 độ chết người.
Sáng hôm sau, Ren đúng hẹn đến Phòng Thí Nghiệm Nguyên Tắc số 3.
Một học giả đeo kính dày cộm, vẻ mặt nghiêm túc, đón Ren ở cửa. "Mạo hiểm giả Ren? Mời ngài theo tôi. Tôi là Học giả Elmsworth, người phụ trách nghiên cứu này."
Ông ta dẫn Ren vào một căn phòng an toàn hơn. Bên trong, một con thú kỳ dị đang bị nhốt trong một cái lồng làm bằng pha lê chạm đầy những viên đá năng lượng. Nó giống một con chó sói, nhưng cơ thể liên tục co giật và "nhòe" đi, như thể nó đang tồn tại ở nhiều vị trí cùng một lúc. Con "Warp Hound".
"Đó là mục tiêu," Học giả Elmsworth nói. "Mang Định Danh [The Distortion]. Chúng tôi không thể hiểu được bản chất của nó. Mọi nỗ lực đều dẫn đến kết quả hỗn loạn. Nhiệm vụ của ngài là cung cấp một bản diễn giải về cơ chế hoạt động của nó."
Ren đứng trước cái lồng, nhắm mắt lại, "lắng nghe" âm vang sống của [The Distortion].
Một tiếng vo ve trầm, chói tai và không ổn định. Một âm thanh "lệch tông". Nó đang cố gắng "vặn xoắn" cả không gian trong lồng, nhưng bị các viên đá năng lượng bên ngoài kìm hãm.
Bên trong thư viện nội tâm của anh, một "minh chứng" mới bắt đầu hình thành: một "Xoáy Nước Lệch Tâm".
Sau mười phút quan sát, Ren quay sang vị học giả. "Nó không phải là sự phá hủy. Nó là sự lệch hướng và xoay vòng."
Anh nói, giọng đều đều. "Nó bẻ cong không gian ở một điểm, và kéo mọi thứ về phía đó. Nó không ổn định vì nó không có một 'mỏ neo' đủ vững chắc. Cần một 'trung tâm' để ổn định nó."
Đôi mắt của Học giả Elmsworth khẽ nheo lại sau cặp kính dày. Ông không kích động, mà chìm vào suy tư. "Một 'mỏ neo'... Bẻ cong không gian... Một cách diễn giải rất thú vị. Chúng tôi đã luôn cố gắng 'chống lại' nó, hoặc 'phân tích' lực của nó, thay vì tìm cách 'ổn định' nó."
Ông ta gật gù, lôi sổ tay ra ghi chép. "Một phân tích rất có giá trị. Cảm ơn ngài. Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ. Đây là phần thưởng của ngài, 'Dịch Chiết Tinh Lọc'."
Ren nhận lấy cái lọ. "Tôi có một đề nghị trao đổi."
"Ồ?"
"Tôi không cần thứ này," Ren nói. "Hãy trao đổi nó lấy một Tinh hạch [The Distortion]."
Vị học giả nhìn Ren, lần này là một sự đánh giá cẩn thận. "Ngài hứng thú với Tinh hạch của nó hơn là Dịch Chiết? Ngài cũng là một nhà nghiên cứu?"
Ren không trả lời, chỉ im lặng nhìn ông ta.
"Tôi hiểu rồi," Học giả Elmsworth nói, dường như đi đến một kết luận nào đó. "Kiến thức là phần thưởng giá trị nhất. Một Mạo Hiểm Giả mà lại có tư duy phân tích như vậy thật hiếm thấy." Ông ta đi đến một cái tủ, lấy ra một viên Tinh hạch màu tím sẫm được cất kỹ trong hộp.
"Đây là Tinh hạch chúng tôi thu được từ một cá thể khác. Cứ nhận lấy 'Dịch Chiết', xem như đó là thù lao cho một phân tích xuất sắc mà Hội sẽ chi trả. Còn Tinh hạch này," ông đẩy nó về phía Ren, "xem như đó là món quà của tôi cho một người đồng điệu về học thuật."
Ren nhận lấy cả hai. "Cảm ơn."
Cậu rời khỏi phòng thí nghiệm.
Tối hôm đó, Ren quay về quán trọ "Chiếc Búa Ngủ Gật". Anh thấy Lianor đang ngồi ở quầy bar, mặt đỏ bừng, rõ ràng là đã say. Anh ta đang khoác vai một Mạo Hiểm Giả xa lạ, nói lảm nhảm.
"Ta nói cho ngươi nghe... nấc... lời tiên tri là có thật! Cây Cổ Thụ không bao giờ nói dối! Một... một tương lai trống rỗng... một gã tóc đen... nấc... hắn nhìn thấy cả các tộc lão! Ta nói cho ngươi biết, hắn chính là..."
Ren không dừng lại. Anh lướt qua Lianor và đi thẳng lên phòng của mình.
Anh ngồi xuống. Anh cần yên tĩnh. Anh lấy "Quyển Sách Vang Vọng" ra, tháo Mảnh Thủy Tinh Đen của [Sever] ra. Nó đã hoàn thành vai trò của một cuốn sách giáo khoa.
Anh cẩn thận đặt viên Tinh hạch màu tím của [The Distortion] vào.
Anh nhắm mắt lại. Anh cần phải thấu hiểu thêm về nó. Anh cần phải hoàn thiện bản thân, để bản thân anh có thể bảo vệ những người đồng đội của mình.
........................................
Xin chào mọi người đã và đang theo dõi Defining Mantra, hôm nay mình có một vài chuyện cần thông báo và chia sẻ.
Trước đây, khi bắt đầu viết Defining Mantra, vì là tác phẩm đầu tay nên mình chưa thật sự xây dựng tính cách nhân vật tốt lắm, giọng văn cũng không được trao truốt một cách kỹ lưỡng. Để rồi hiện tại khi mình đọc lại thì lại thấy cần phải cải thiện nhiều. Về logic, World Building, xây dựng nhân vật đều chưa được tốt.
Để mang lại trải nghiệm tốt hơn cho các bạn đọc, mình đang nghĩ đến 2 hướng giải quyết:
+ Một là mình sẽ tạm để truyện đó và không cập nhật chương nữa, lui về để chuẩn bị một cách kỹ càng hơn cho tác phẩm. Sau đó sẽ up lại truyện từ đầu, sau khi đã chỉnh sửa một cách trau truốt hơn.
+ Hai là mình sẽ xóa truyện và khi hoàn thiện hơn, mình sẽ up lại truyện.
Và nếu có góp ý gì cho truyện thì mọi người hãy để lại bình luận để mình tiếp thu và được phép "chiều" đọc giả hơn.
4 Bình luận