Sương Máu
Wetter Wenders ...
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 1: Số phận.

Hồi 10: Tháp đá của sự vĩnh hằng II. (Partth Thakur, Gió biển, 2112)

0 Bình luận - Độ dài: 6,439 từ - Cập nhật:

Nếu tôi điên, thì đó là lòng thương xót! Cầu mong các vị thần thương xót kẻ vô cảm vẫn có thể giữ được sự tỉnh táo cho đến tận cùng!

Con thuyền lớn băng qua cơn giông tố, sóng biển dâng cao như muốn nuốt trọn bầu trời, giữa cơn mưa bão có hai kẻ to gan đứng trước mũi thuyền trò chuyện.

- Cô cảm nhận được nó chứ? Cái cảm giác lo lắng đến mức biển cũng phải run rẩy. Con quái vật đó đang tỉnh giấc.

Kẻ vừa nói là gã đàn ông cường tráng cao lớn, hắn cầm một chiếc ly rỗng đáy.

- Sử dụng sự phù phiếm để che đậy sự rỗng tuếch bên trong, con người là vậy đấy! Có vấn đề gì sao Minos?.

Cô gái đứng cùng hắn mặc một bộ đầm dài màu đen, dù trời đang mưa nhưng nó không hề bị ướt.

- Hãy lắng nghe những tiếng nói nhỏ bé trước khi chúng trở thành tiếng gầm thét không thể kiểm soát.

Bằng cách nào đó ly nước của Minos đã đầy nước mưa mặc dù đáy rỗng, hắn uống một ngụm rồi nói.

- Hắn đến rồi, quái vật biển sâu Vyrgyle.

Bầu trời rung chuyển, giữa hòn đảo gần đó có một toà tháp đang trồi lên từ dưới lòng đất. Nó phát ra tia sáng đẩy lùi sương máu ra xa, đồng thời một chiếc thuyền xương cốt to khủng kiếp trồi lên từ đáy đại dương, có một bộ giáp rỉ sét đứng trước mũi tàu, hắn đang nhìn về phía gã đàn ông.

- Các ngươi vẫn chưa chịu cút đi sao!.

Minos ném cái ly hạ người, vung tay về phía sau, Sedan ăn trọn một cú vào bụng. Cú đấm mạnh như một cú vung chùy, giáp ở ngực của Sedan nứt vỡ.

Thuyền của nhóm Davi đã đến bên cạnh thuyền chúng, họ leo qua và càng quét phù thủy.

- Điểm yếu của phù thủy là cách chúng sử dụng ma thuật, số kẻ có khả năng bất ấn dưới 10 giây là rất hiếm thấy, phù thủy mắc quá nhiều thời gian, trong lúc chúng phải tập trung dùng phép thì đầu chúng đã rơi trên nền đất.

Petrus bước đến Minos, hắn chủ động cởi áo giáp vì biết đòn của Minos là chuyên phá giáp, Petrus cởi áo, để lộ hình xăm 4 thanh kiếm chỉa 4 hướng trên lưng, ở giữa có chữ cái đầu tên hắn, hắn rút ra một cây trường kiếm rỉ sét từ hình xăm.

- Ngươi thấy thứ này bao giờ chưa? Nó tên là trường kiếm Malouka, còn được gọi là kiếm của thần bão.

Petrus đạp chân xuyên qua sàn thuyền, móc bàn chân vào sàn và lấy lực vung mặt phẳng của lưỡi kiếm về phía Minos, gió tạo ra từ cú vung chỉ đủ làm mát cho hắn.

- …chỉ vậy thôi?

- Tất nhiên là không rồi.

Từ phía sau Minos, hình thành một cơn lốc xoáy bên ngoài con thuyền.

- Mẹ nó!! Muốn giết kể cả phe ngươi luôn à?

Cơn lốc đã bị chủ nhân của chiếc thuyền xương để ý đến. Chỉ với cái chớp mắt, con thuyền xương đã đến trước mặt họ, bộ giáp đầy rong đang đứng trước Petrus, hắn nắm đầu Petrus và nói với giọng rên rỉ.

- Ngươi… em của Calypso? Vẫn… còn sống …sau 800 năm?

Cơn bão của Petrus đã đủ lớn mạnh để cuốn và vỡ nát con thuyền. Tất cả hai bên điều bị cuốn bay và rơi xuống biển, đám phù thủy nhanh chóng leo và đứng lên mặt nước chạy về phía đảo. Partth bơi xuống vớt Semele lên, cũng nhờ đó mà Partth thấy được một thứ kinh khủng dưới biển, một con thủy quái khủng lồ, cả hai leo lên một ván gỗ lớn.

- Oẹ… tôi không biết bơi!! Cay mắt quá Partth! Mặn quá!

- Lần đầu thấy cô như hoảng như này đấy! Ahaha…

Partth cười trừ, lúc này hắn cảm thấy run sợ hơn. Partth không nói đã thấy gì dưới biển vì sợ Semele sẽ ngất.

Petrus cũng trồi lên miếng ván gỗ chỗ cả hai, hắn cười nói.

- Hahaha… cái này lỗi tôi, tôi quên là còn mọi người nên mới tạo bão như này.

- Tôi xin cậu đừng bao giờ dùng cách xử lý này nữa.

- Haha! Louis và tôi sẽ ở lại! Lines hãy dẫn Davi đến nơi đó.

- Rõ.

Lines lao trên mặt nước tới lôi Semele và Partth, Gen nắm cổ áo Partth, Lines chạy trên mặt nước lao về phía hòn đảo lôi họ vào bờ, khoảng cách của họ chỉ cách bờ khoảng 2 hải lý.

- Vừa nãy tôi vừa nhìn thấy một thứ khá kinh khủng dưới đáy biển.

- Thứ gì?

- Một bầy sinh vật to khoảng 20m, chúng như những con cá mập nhưng to hơn nhiều, chúng bao quanh một ngôi đền biển.

Lines liền nói.

- Chuyện ngôi đền biển thì là thật, trước kia hòn đảo này nằm phần lớn trên biển nhưng bằng cách nào đó nó đã chìm xuống, và hơn hết đám thủy quái cậu vừa bảo, chúng to lớn đến thế thì chúng ăn gì mới đủ nuôi sống bản thân? Cậu có nhìn nhầm không?

- Không thể nào nhầm được đâu, nhưng Davi đâu rồi?.

- Hắn đã vào bờ trước rồi.

Petrus lại chạm mặt với Minos, chàng hiệp sĩ bắt ấn bằng một tay, nhét trường kiếm vào lại hình xăm và kéo ra một thanh kiếm vàng từ đó, nó là một thanh Talwar.

- Ta là Hiệp sĩ giông tố Petrus! Hãy cảm nhận cơn cuồng nộ của những cổ vật này!!.

Petrus thay đổi hình dạng, một bộ giáp vàng bọc quanh cơ thể hắn, mái tóc vàng của Petrus cũng hoá trắng.

- Ngươi muốn đánh với ta sao Petrus? Ta nghĩ là có kẻ muốn ngươi hơn.

Vyrgyle xuất hiện ngay phía sau Petrus, chàng vung kiếm hắn liền biến mất và xuất hiện trên thuyền xương, con thuyền tiến lại gần từ phía sau Minos.

- Ngươi là ai? Muốn gì ở ta?

- Ngươi là em của Calypso?

- Đó là ai?

- Liệu những con sóng dữ dội của số phận có đủ sức đánh thức ký ức ngủ quên của ngươi, để ngươi một lần nữa nhớ lại ánh mắt của nàng, như ánh bình minh trên biển cả, như tiếng hát ru dưới ánh trăng.

Nước dâng lên tạo thành một cầu thang cho Vyrgyle bước đến chỗ Petrus. Bộ giáp hắn rung chuyển như sắp rớt xuống, từ bên trong có rất nhiều xúc tua thò ra, nhân lúc đó Minos đã chạy đi.

- Quái vật, cẩn thận những xúc tua của ngươi.

Louis đang đứng trên một ván gỗ, hắn đang cầm Shamshir.

- Ta là Louis Conti.

Louis rút kiếm, bộ giáp quanh người hắn vỡ nát, Louis phóng đến Vyrgyle và tấn công liên tục, những đòn chém nhanh đến mức mắt không thể nhìn kịp, tất cả xúc tua điều bị cắt đứt.

- Ngươi rất mạnh! Nhưng đó là đối với con người, còn ta thì chẳng có hề hấn gì.

- Ngươi chắc chứ?.

Petrus vung đao chém đứt cánh tay trái Vyrgyle, nhưng thứ rơi xuống biển chỉ là giáp tay, chẳng có gì khác.

Vyrgyle nắm cổ Petrus kéo chàng xuống biển, Louis liền lao đến dùng Shamshir chém vào eo Vyrgyle, Petrus nhân lúc hắn không để ý thì bắt ấn bằng một tay.

- Phong bão cuồn nộ vĩnh bất đình tức.

Một cơn bão gió hình thành quanh Petrus, nó cuốn mọi thứ xung quanh vào trong.

Calypso là ai?

Cô ấy là ai?

Rất lâu, rất lâu về trước. Gia tộc Clauwin có tham vọng thâu tóm thế giới, họ thực hiện thí nghiệm trên cơ thể người. Sau cái chết đầy bí ẩn của trưởng tộc thứ 19 Siegfried II Clauwin, ông có hai người con trai. Bấy giờ người con cả là Siegfried III Clauwin lên chức trưởng tộc tiếp theo, người con thứ Ryan Clauwin thì rời tộc sống ẩn dật vì không thể chịu được môi trường tàn bạo ở đảo thiên đường.

Năm 520, Ryan Clauwin kết hôn với Eisele Gramr và cùng năm cô sinh hai đứa bé song sinh lấy họ mẹ. Nhưng bi kịch thay! Eisele qua đời vì mất máu quá nhiều, hai đứa trẻ cũng bị để ý bởi gia tộc Clauwin. Có một lời tương truyền rằng trong gia tộc Clauwin không được phép có song sinh, nếu có một cặp song sinh khác giới thì phải giết chúng ngay. Eisele sinh ra Calypso Gramr và Petrus Gramr, vì vấn đề tính mạng của cả hai, Ryan đã bắt Petrus ăn mặc giống nữ từ nhỏ và đổi tên thành Perri để che giấu thân phận, cũng chẳng ai nghi ngờ vì cả hai được xem là hai thiếu nữ xinh đẹp nhất Capri bấy giờ.

- Không bao giờ! Dù có chết con cũng không chịu gả cho lão ta.

Có một gã quý tộc trong vùng đã biết bí mật của chị em họ, ông ta đe doạ và bắt Ryan phải gã Calypso cho hắn, đổi lại Petrus sẽ được đến tu viện học tập. Calypso không đồng ý, cô chạy đến cảng biển và ngồi khóc.

Có lẽ Calypso đã trượt té xuống biển, bị cuốn trôi hoặc cũng có thể là cô đã tự vẫn, cô may mắn được cứu sống lên một con thuyền. Đó là một con thuyền xương, chủ của con thuyền là một bộ giáp rỉ sét.

- Ta là Vyrgyle, kẻ bảo vệ đảo thiên đường và cư dân ở nơi đây.

- Tại sao lại cứu ta? Để ta phải quay lại nơi đó và dành phần đời của mình như một kẻ vô dụng?.

- Hmm, cô có huyết thống Clauwin, nó là thứ bắt tôi phải bảo vệ cô, giờ thì cô nên về nhà!.

- Ta không về đâu!! Nếu như ngươi đã cứu ta thì ta sẽ bám theo ngươi tới chết luôn!!

Cô gái dẫy dụa nắm chân hắn, lần đầu Vyrgyle gặp một người bướng bỉnh như thế.

- Thôi được rồi! Tôi sẽ đưa cô đến đảo thiên đường.

- Hoan hô!! Hihi~ ta là Calypso Gramr, rất vui được gặp ngươi.

Calypso sớm kết thân với Vyrgyle, đôi khi còn chùi rửa bộ giáp cho hắn. Cô được dẫn đến đảo thiên đường, nhờ những kiến thức vượt thời đại ở đây cùng với sự giúp đỡ của Vyrgyle, Calypso dần được công nhận là một thiên tài và được tôn lên làm trưởng tộc gia tộc Clauwin đời 55 sau cái chết của trưởng tộc đời trước.

- Nè nè Vyrgyle! Nhìn đi! Thấy ta giỏi không?

Nhà Clauwin, trưởng tộc sẽ cầm một cây thiền trượng vàng, nó có tên là Dubhlachan.

- Ừm, giỏi lắm!.

Mọi thứ diễn ra quá thuận lợi, nhưng Calypso sớm nhận ra sự tàn bạo của nơi này khi lên chức làm trưởng tộc, họ thí nghiệm trên trẻ em lẫn trẻ sơ sinh để tạo ra một sinh vật vượt qua sự hoàn hảo mà tạo hoá không bao giờ làm được, chúng đặt tên dự án đó là “Lichtgott”, dự án đó đã tồn tại được hơn nghìn năm cùng với hàng nghìn quyển sách ghi chép ấn chú lẫn công thức thuốc. Cô ghi chép mọi tội lỗi của gia tộc Clauwin và nhờ Vyrgyle giúp trốn khỏi đảo nhưng không thành công, Calypso bị thiêu đến chỉ còn xương cốt, Vyrgyle vì phản bội nên bị phong ấn dưới biển sâu cùng tro cốt Calypso.

Ryan, cha của Calypso vì quá đau buồn đã dùng cấm thuật mà hồi sinh con gái của mình, đồng thời Sương máu cũng xuất hiện ở thế giới này thông qua cơ thể Calypso. Ryan ngày càng thấy Calypso trông rất quái dị, đó không phải Calypso, càng không phải sinh vật sống hay một thứ gì, ông ta cảm thấy tội lỗi và sợ hãi trước những gì thứ đó nói nên đã chặt xác Calypso và cho 4 đứa trẻ gia tộc Clauwin ăn để phân chia sức mạnh của Sương máu, bắt những đứa trẻ đó tách nhau ra và đi khắp thế gian.

Ryan chắc biết mình đã đem một thứ điên rồ đến thế giới chăng? Hắn không lâu sau đó đã phát điên và tự sát, Petrus lên đường đi tìm sự thật nhưng đã bị phù thủy của sự mù quáng Ennyr Nivlac xoá mất ký ức. việc ăn người sở hữu sương máu đã thành truyền thống sau đó một thời gian cho đến khi những kẻ nhát cấy không dám ăn thịt người thân, dẫn đến sương máu mở rộng.

Trong cơn bão cuồng nộ, Vyrgyle mở bộ giáp ra, bên trong có một bộ xương cốt, Petrus biết đó là Calypso. Chàng sử dụng thanh kiếm của mình để kết thúc tất cả, xương cốt Calypso, Vyrgyle lẫn bản thân.

- Petrus, ngươi nghĩ gì đấy!? Chẳng phải ngươi đã hứa với ta là sẽ chiến đấu cho đến khi có lại ký ức sao!

- Xin lỗi Louis! Dù đã hứa như một hiệp sĩ, nhưng có lẽ tôi không thực hiện được rồi, cảm ơn những người huynh đệ đã vào sinh ra tử với tôi biết bao số lần, cảm ơn…

Petrus nhờ cơn giông tố cuốn Louis vào bờ.

- Mẹ nó thằng này!

Gió xé toạc tất cả, bầu trời trở nên trong xanh, bình minh cũng ló dạng.

Davi đã vào sâu trong đảo nhưng lúc này chàng cảm thấy có thứ gì đó thay đổi, bầu trời đang thay đổi, Davi leo lên cây nhìn về phía biển, cơn bão đã tạnh.

- Bọn họ thành công rồi ư?

- Có một số lượng lớn người đang tiến tới.

Với sự nhắc nhở của Ymir, Davi leo xuống, rút huyết quỷ kiếm ra. Hàng trăm con bán quỷ đang bốc cháy lao đến.

- Chúng không kháng được mặt trời giống anh sao?.

Davi dễ dàng tiêu diệt chúng, chàng cùng Ymir chạy vào khu rừng.

Họ vừa đi vừa đánh dấu trên thân cây để cho nhóm Lines đuổi theo.

- Hướng bên này Davi.

Đi theo chỉ dẫn của Ymir, cả hai nhanh chóng tìm được biệt thự trong rừng.

- Đây là nơi mẹ em từng sống…

- Có thể cho anh biết tên được chứ?

- Không thể…

- Chết trong sương máu rồi sao?

Ymir gật đầu, Davi hạ người xuống, cô nhéo má Davi và cười dịu dàng.

- Em không buồn thì anh buồn làm gì! Davi cứ hãy mãi là Davi.

- Ừm, anh rõ rồi.

- Chà chà, tôi đến không đúng lúc lắm nhỉ!.

Crisus xuất hiện trước mặt họ cùng với Domna. Thấy Davi chẳng phản ứng gì, Crisus khó hiểu.

- Bình thường thì ngươi phải hoảng hốt và rút kiếm ra chứ… nhỉ?

- Ban đầu ta cũng định vậy vì nghĩ ả kia phản bội nhưng khi thấy ngươi không cầm vũ khí thì ta đoán ngươi muốn đàm phán gì đó phải chứ?.

- Không không!! Ta chỉ muốn nói với Lichtgott một chút tôi.

Thấy Lichtgott đang lắng nghe, hắn nói tiếp.

- Người đã giết cả gia tộc ngươi đang ở đây đấy! Cô ta là Sirina, em gái ruột mẹ ngươi. Ngươi sẽ làm gì đây?.

Hắn cười xong biến mất, Domna thì dần dần biến mất theo hắn.

- Ta chỉ có nhiệm vụ canh chừng Petrus, nhưng hắn chết rồi nên ta rút đây.

- Họ đã thua ư?

Lines đã mang ba người vào bờ, bằng cách nào đó con ngựa cũng bơi vào tới cùng Sedan.

Davi và Ymir tiến đến tháp đá trước dự tính, khi đến gần chàng mới nhận ra đây không phải toà tháp như tưởng tượng, nó là đỉnh tháp của một toà tháp bị chôn dưới lòng đất.

- Đây là tháp đá?

❝Bên trong đỉnh tháp, có một thứ giúp ngăn chặn sương máu tiếp tục lây lan.❞

Cả hai bước vào bên trong tháp thông qua cửa sổ, có một ký tự đánh dấu cho thấy đây là tầng 131, dựa vào số cửa sổ nhìn từ ngoài vào được Davi biết nó có 136 tầng và mỗi tầng cao gần 4m, đồng nghĩa toà tháp này cao hơn 500m, cao hơn bất cứ thứ công trình gì từng được tạo ra.

- Nhìn hơi nhiều rồi đấy.

Một bầy quạ bay đập vào mặt Davi, một người phụ nữ bước ra trong bóng tối.

- Davi! Còn nhớ ta không?.

Hàng trăm con quạ ào vào trong mổ Lichtgott, mỗi con quạ mổ một miếng, mắt, tai, miệng, mọi bộ phận trên cơ thể điều bị chúng mổ nát, đồng thời những con quạ đó cũng rơi xuống chết khi hấp thụ cơ thể Ymir. Davi ném con dao Acinaces về phía ả phù thủy và bế nàng chạy lên tầng trên.

- Cố lên! Cô hồi phục được không?

Không thấy sự phản hồi của Lichtgott, chàng cắn răng leo lên tiếp.

❝Không giống như dự đoán của tôi, cô ta là ai?❞

- Cô nói thế có ý gì X?

❝Tuy thật vô trách nhiệm, nhưng hãy cố sống sót! Anh là hy vọng duy nhất của chúng ta.❞

Khắp nơi điều là những bức tượng đá hình hài đủ thứ quái vật. Davi cuối cùng cũng leo lên được nơi cao nhất, ở đây có một cái ghế đá và một cái chuông trên đầu.

- Làm gì đây X??

❝Kích hoạt tháp đá, hãy đến vùng đất bên kia tháp đá❞

- Được, tôi tin cô.

❝Đừng chối bỏ, đừng phủ nhận, đừng cầu khẩn. Đợi chờ…❞

Davi đặt Ymir lên ghế đá và chỉnh sửa gì đó phía sau ghế đá theo những gì X chỉ dẫn, xung quanh xuất hiện rất nhiều tia sét.

❝Hãy kết nối chúng.❞

Cùng lúc đó ả phù thủy kia đã lên tới, ánh sáng buổi sáng từ bên ngoài chiếu vào khiến Davi nhận ra đó là ai! Là một cô gái…, là một người tuyệt vời… là một người đức hạnh.

- Lana?

❝Khởi động tháp đá đi.❞

X đã trả lại cơ thể cho Davi, ả phù thủy bước chậm đến và mở mắt ra, đôi mắt như bầu trời xanh. Đôi mắt Davi bị hoá đá sau khi chạm mắt với cô ta, nó dần lan sang cơ thể chàng.

- Tại sao Lana?

Lúc này bên ngoài bỗng bầu trời hoá thành đêm đen.

Mặt đất rung chuyển, mặt đất rung chuyển và tháp đá đang trồi lên.

- Calypso… tại sao em lại lừa ta?.

Con thuyền xương của Vyrgyle nổi lên từ đáy đại dương, trước mặt bộ giáp là một toà tháp cao chọc trời sáng chói còn quanh hắn là một làn sương màu đỏ thẫm.

- Đây có phải là sự hiện diện của em không? Calypso. Tình yêu của chúng ta sẽ hủy diệt thế giới này, phải không?

Hắn mở cơ thể mình ra, Petrus đang nằm bên trong, ngoài Petrus ra thì bên trong hoàn toàn trống rỗng.

- Sao ngươi lại cứu ta?

- Vì ngươi là người có dòng máu người Clauwin.

Nhóm Lines đã tiến đến bên ngoài tháp đá, họ bị chặn bởi hai kẻ.

Một cô gái đi cùng một con Harpy, cô ta có mái tóc trắng, đôi mắt màu đỏ thẫm và đeo một chiếc bông tai hình thoi đá Opal bên trái.

- Cô ta trông giống với Lichtgott, là Sirina Clauwin?.

Lines liền bất ấn điên cuồng, Sirina lao đến, Gen bắn cung kéo dài thời gian cho Lines, Sirina bắt ấn rất nhanh và chỉ cần một tay mà chẳng niệm gì, mọi thứ nhanh đến mức khiến Gen hoảng sợ và che cổ mình theo bản năng. Hàng trăm chiếc lá của cây phụ tử bay đến và gim Gen lên thân cây. Serdan, Partth lao vào tấn công nhưng vô dụng, cô ta xoay ngón tay, Serdan liền bị lửa thiêu, Partth cùng ngựa phối hợp dùng Ranseur chọt liên tục nhưng không thể trúng.

- Mạnh quá!!

Cô ta vẽ ấn chú trên đất và một khối đất lớn trồi lên đâm vào Partth khiến chàng bị văng xuống ngựa.

- Các ngươi quá yếu! Hay đây là lần đầu chạm mặt được một phù thủy?

Bỗng người cô ta rung lên, ả phù thủy liền hạ người đá về phía sau góc 65°, nó trúng vào hòn sét trên tay Lines. Lines bất ngờ vì cô ta có thể phân giải ma thuật của mình.

- Bộ giáp ngươi mặc ồn lắm đấy! Phù thủy ngoại lai.

- Nào ngờ một kẻ như thế lại xuất hiện tại vùng đất này! Những thiên tài của thế giới cũng đang bắt đầu tham gia cuộc chiến này sao?.

Lines đập tay xuống đất, vẽ một vòng Ouroboros và viết những dòng chữ nguệch ngoạc lên, một tia sáng xuất hiện và Lines kéo từ trong đó ra cây kiếm vàng Talwar của Petrus.

- Nếu lúc này cậu đang đánh nhau thì xin lỗi nhé Petrus! Thiên địa hoà nhân! Malouka!

Thanh đại kiếm liền biến hoá, nó thành thanh Malouka và sau đó trở thành một cây cung được bao quanh bởi tia chớp, Gen nhân lúc đó cũng bắt ấn nhưng cậu ta cần niệm nên đã bị ả phù thủy phát hiện ngay.

- Mộc che đạo…

- Che cái mồm ngươi lại.

Gen định tấn công lén nhưng ngay lập tức bị cô ta phát hiện, Sirina liền đấm một cú trời giáng vào hàm Gen khiến cậu rớt vài cây răng và bất tỉnh rơi xuống đất. Nhưng nhiêu đó đã giúp Lines có đủ thời gian để niệm phép, bầu trời bỗng nổi sắm chớp.

- Lôi thần tiễn!.

Một tia sét đáng xuống người Lines, cô ta hấp thụ tia sét và biến nó thành một mũi tên, trước khi Lines bắn thì có một giọng nói vang lên.

- Đừng vội! Cô đang chiến đấu với một đống lá đấy.

Partth xuất hiện cạnh và đục xuyên bụng ả phù thủy bằng nắm đấm. Hàng trăm lá cây rơi ra, ả phù thủy xuất hiện trước mặt Lines và dùng tay nâng cổ cô lên.

- Thật yếu kém, chỉ có thế thôi sao?

- Đừng tự mãn Eldritch.

- Ngươi là kẻ nào mà lại biết bí danh của ta ? Chẳng có kẻ nào tên Lines và có bề ngoài giống ngươi!

- Nếu ta nói ra thì người chết ở đây không chỉ riêng ta đâu, giống như thầy Rinal của ngươi vậy…

Cô ta liền ném Lines xuống đất, đạp lên mặt cô và hỏi tiếp.

- Làm cách nào ngươi biết cái tên đó? Và làm thế nào ngươi biết đó là thầy ta?

- Tại sao ta phải trả lời cho một kẻ giết người nhà của mình vì mục đích cá nhân?.

Sirina trông có vẻ bực tức, ả giẫm đạp mặt Lines liên tục.

- Kẻ không có gia đình như ngươi thì sẽ chẳng bao giờ hiểu được đâu! Gia tộc Heriot phải chết để Davi kích hoạt tháp đá, ta phải hy sinh gia đình để Lichtgott cùng Davi kích hoạt tháp đá. Tất cả điều là kế hoạch định trước của ngài ấy. Tất cả vì tương lai của thế giới này!.

Thấy Lines bị đánh đập Partth lao đến liền bị bao vây bởi hàng trăm chiếc lá bay trong không trung.

- Ngay khi ngươi di chuyển nó sẽ phát nổ.

Lúc này chỉ còn Semele, nhưng một vũ công như cô thì làm được gì, lao lên và bị đánh chết ư?

Lines nhìn thấy cái la bàn vàng đeo trên cổ Sirina liền câm lặng, có lẽ người mà cô luôn tin tưởng mới chính là kẻ thù thật sự, Lines hét lớn.

- X!!! Ngươi lừa bọn ta sao?? Ryudai Shinkai!.

Lines phát sáng chói, tóc Sirina và Lines điều dựng lên, ngay sau đó Lines đã phát nổ cơ thể, xác thịt cô bị nướng két bởi sấm sét do cô tạo nên. Sirina bị đứt mắt cánh tay trái, cô ta giậm chân bực tức.

- Mẹ nó!! Con phù thủy hỗn láo.

- Đi thôi Sirina

Nghe con Harpy nói, Sirina liền rút lui, để lại cho họ quá nhiều người bị thương nặng.

- Aaaaa!!!

Gen bị chặt đứt cánh tay trái bởi một gã đàn ông người hy lạp cầm Poleaxe, cơn đau khiến hắn từ bất tỉnh tỉnh dậy ngay lập tức, hắn ta cầm cánh tay bị đứt của Gen và nhai nuốt mặc cho Gen la hét đau đớn.

- Ta là Minos, thẩm phán của công bằng.

Partth liền leo lên ngựa và tham chiến với hắn, cái chuông liền biến thành một cây Halberd.

- Vậy để xem ngươi cỡ nào!

- Ta muốn đấu với thằng làm sập thuyền của ta hơn.

- Rất tiếc nhưng cậu ta chết rồi.

Minos đá Gen qua một bên, hắn tiến đến Partth một cách chậm rãi, còn cậu thì hít thở, khí xanh bao bộc Partth và Hope. Semele nhân lúc băng bó cầm máu cho Gen.

- Ta là Partth Thakur, hiệp sĩ của thành Iverna.

!!

Louis cầm Shamshir lao đến ám sát từ phía sau Minos nhưng hắn đã kịp phát hiện và dùng Poleaxe đỡ lại nhát chém.

- Chậm quá đấy!.

Bỗng một mũi Ranseur bay đến đâm xuyên bụng Minos, hắn cau mày rút Ranseur ra.

- Thằng chó!!

Quanh người Thakur được bọc bởi một luồng khí màu xanh dương.

Partth lao đến đánh với Minos, dù hắn có một bộ giáo bảo vệ tay chân nhưng vẫn bị cú bửa của Partth làm vỡ nát, ngược lại cây rìu chiến của hắn dù không xuyên qua luồng giáp khí nhưng làm cho cơ thể Partth run rẩy.

- Cầm lấy.

Louis ném cho Thakur cây Shamshir để chiến đấu còn bản thân đến kiểm tra những mảnh xác Lines, điều đó làm cho Gen khó chịu.

- Ngươi làm gì đấy?.

- Lục xác người chết là một điều tồi tệ nhưng sẽ tồi tệ hơn nếu chúng ta không biết cô ta là ai!.

- Ý ngươi là sao?.

- Thật ra nhiệm vụ được giáo hội giao cho chúng ta chỉ có 5 người, gồm ta, Petrus, Domna, Sedan và ngươi thôi. Ta và Sedan đã nghi ngờ ngươi và Lines là tình báo của kẻ thù nhưng Sedan đã quan sát các ngươi

Sedan bước ra từ rừng cây, hắn phủi bụi bặm khỏi bộ giáp của mình, giáp của hắn bị cháy chiều nơi nhưng chưa đủ để nói là hư hại nặng.

- Ngươi đã trốn đi đâu sau khi bị thiêu đấy?.

Trong lúc họ nói chuyện thì Minos và Thakur đánh nhau dữ dội, rừng cây ngã như rạ, cú đấm của Minos đủ mạnh để đánh bay nội tạng con người còn nhát chém của Thakur đủ sắt bén và nhanh đến mức để làm gãy cả một cái cây mà lưỡi kiếm vẫn không bị sao.

- Ngươi đủ mạnh để trở thành một tổng giám mục ở hắc hội đấy.

- Ồ nếu được thì ta muốn làm trùm của tổ chức đó cơ!

- Kaka! Tất nhiên là không rồi nhóc.

- Dừng lại đi Minos, ngươi nên chấp nhận sự thật rằng đám phù thủy đã thuê ngươi rất yếu đi! Chỉ vừa làm nổ tàu thì chúng đã chết gần hết.

Minos khi nhìn thấy khu rừng đang bị đốt cháy và hình bóng quân đội thì liền chuẩn bị rời đi.

Lúc này mặt đất càng rung chuyển, toà tháp đá đang trồi lên từ dưới lòng đất, Davi đã kích hoạt được tháp đá chăng? Bọn họ vui mừng nhìn lên toà tháp nhưng nụ cười liền biến mất khi nhìn thấy một bóng người phụ nữ mặc đầm đen cầm đầu của Ymir giơ lên và nhìn xuống họ, máu của Ymir nhỏ giọt xuống.

- Ta là Artemis, ngay lúc này! Thế giới sẽ bắt đầu bị hủy diệt.

!!

Thakur sốc khi nhìn thấy cảnh này, hắn liền gồng lên, một luồng khí đậm đặc màu xanh dương bọc quanh người hắn và ngựa. Hope lao đến tháp đá, phóng lên tường và chạy thẳng lên đỉnh tháp, Partth dùng shamshir chém đôi người ả phù thủy và chụp lấy đầu của Ymir.

- Vô dụng thôi…

Cơ thể ả phù thủy liền tách ra và biến thành một bầy quạ đen, nó bay quanh tháp đá. Thakur đi vào trong toà tháp, lúc này Davi đã bị hoá đá, xác Ymir đang nằm trên ghế đá.

- Không thể nào!.

Lúc Thakur thất vọng thì giọng nói Davi vang lên, miệng Davi vẫn chưa hoá đá hoàn toàn.

- Là Thakur ư! Hãy đặt đầu Ymir lên cơ thể cô ấy, cô ấy chưa chết và hãy ra lệnh cho toà tháp kích hoạt. Mọi chuyện sẽ kết thúc… nhanh lên.

Thakur đặt đầu Ymir lên cổ cô, nó đang dần gắn lại với tốc độ cực chậm.

- Hãy…! Làm ơn thổi bay sương máu khỏi nơi này!!.

Ả phù thủy liền biến sang dạng người và lao đến Thakur nhưng bị thổi bay ra bên ngoài, Hope cũng bị thổi rơi xuống, chuông tháp đá vang lên, đầu của Hikari liền gắn liền với cơ thể, quá trình hoá đá cũng bị đảo ngược, những vết thương trong lúc chiến đấu với Minos cũng lành lại. Trước khi mọi thứ bị ánh sáng trắng bao chùm toà tháp, Davi đã đẩy Partth ra khỏi đỉnh tháp.

- Hãy lo liệu những chuyện ở đây! Gặp lại sau… lúc đó hãy cùng bọn tôi tạo ra thiên đường!!

- Được thôi! Gặp lại sau, Davi.

Partth rơi xuống và được Hope đỡ lấy bằng lưng. Sương máu dần bị thổi bay khỏi hòn đảo này, những con quái vật khắp nơi dần biến mất khỏi Sicilia chăng? Tháp đá dần chìm xuống lòng đất nhưng mọi thứ kết thúc dễ dàng vậy sao?.

Một cơn rung động cả lục địa diễn ra, Minos tưởng chừng đã rời đi lại xuất hiện và cười lớn.

- Hahaha!! nó đã bắt đầu!! Các vị thần sẽ tỉnh giấc.

??

- Mục đích của ngươi không lên quan đến sương máu đúng chứ?? Sương máu chỉ là cái cớ để ngươi lừa Davi kích hoạt tháp đá. Chuyện gì sẽ diễn ra?.

- Các ngươi sẽ không thể tưởng tượng được đâu! Đây là kế hoạch của Scorpio, một phàm nhân, hắn tạo ra Davi và dẫn dắt thằng bé để giải phong ấn của các vị thần. Phong ấn chỉ có thể phá vỡ bởi hai người có lý tưởng vượt qua hàng rào chân lý của nữ thần Zoe.

Những xúc tua khủng lồ xuất hiện bao quanh hòn đảo, một con quái vật khủng lồ trồi lên.

- Mọi thứ chỉ mới bắt đầu! Các vị thần của triều đại Sureiman sẽ thức giấc, cùng với sương máu thế giới này sẽ sớm trở nên điên loạn thôi.

Một áp lực chết chóc làm cho Minos phải rùng mình.

Partth quỳ khụy xuống, hắn không biết việc mình kích hoạt tháp đá cứu Davi là điều đúng đắn hay sai lầm nhất cuộc đời, hắn không muốn thể giới diệt vong, càng không muốn bạn bè chìm trong sự sợ hãi và đau khổ.

Partth run sợ, lòng hắn đầy bất an và hắn có cảm giác thế giới trở nên mơ hồ. Semele ôm lấy hắn từ phía sau lưng, đôi bàn tay ấm áp đó dần giúp Partth lấy lại được sự bình tĩnh.

- Có những thứ không thể nhận biết bằng đôi mắt, có những thứ không thể nhận biết bằng lời nói. Có thật tôi là Semele?

- Cô đang nói gì vậy? Semele.

- Chấp nhận đi! Người ấy chỉ tồn tại trong tâm trí ngươi thôi. Ngươi đã chạy trốn khỏi Iverna và chọn tự lừa dối mình, rằng ngươi không phải kẻ phản bội, không có ai là Semele cả.

- Không!! Không!!

Partth ôm đầu, chàng không còn khả năng nhận thức được sự thật, Partth quay lại nhìn Semele, người ôm chàng lúc này là đầu của cô ấy.

- Ahhhh!!

Máu đã nhiễu đầy trên khuôn mặt chàng, sương máu đã bao chùm xung quanh, những việc Davi làm nó chẳng làm ảnh hưởng gì đến sương máu cả, chỉ là một cú lừa. Ngay cả những lời nói cuối với Semele, Parrth cũng chẳng có cơ hội.

- Ồ!! Thoát được ảo giác của ta à? Giỏi đấy tộc nhân Ishvarary.

- Ngươi là kẻ nào?.

- Ta là vị thần của đế chế Naricka, ta là kẻ phàm ăn, Erossanti.

Một gã đàn ông mặc giáp đen cầm một thanh Falx màu đen, đội một cái mũ giáp giống vảy rắn và có một cái sừng ở trên đầu. Hắn há cái mồm như hàm răng sói và nhai nát đầu Semele.

- Tên khốn!!

Thakur đứng lên, chàng lao đến đấm hắn một cú lúc hắn hớ hênh, cú đấm mạnh đến mức làm nứt mũ và gãy cái sừng của mũ giáp hắn.

- Thằng khốn! Mày không biết sau cơn ngủ dài ai cũng sẽ đói à? Kể cả một vị thần như ta.

Partth phẫn nộ, sự phẫn nộ đó dồn nén vào sức mạnh của chàng, luồng khí bọc các đốt ngón tay đậm đặc đến mức nó tựa như một bộ móng vuốt. Erossanti bắt ấn và tạo ra một bức tường gương bao quanh cả hai, những kẻ khác điều bị đẩy ra bên ngoài.

- Đây là trận địa của ta, nó được gọi là Knosti, theo ngôn ngữ Sureiman có nghĩa là ảo ảnh. Ngươi sẽ không thể tìm được sự thật tại đây.

Partth bị lạc vào một nơi toàn là hình ảnh phản chiếu bản thân, Erossanti nằm ở khắp mọi nơi, gần như không có khả năng Partth có thể thắng được hắn.

Hắn cứ xuất hiện từ khắp hướng và chém vào cơ thể chàng cho đến kia Partth không thể chịu nổi và ngã xuống.

❝Ngươi nghe giọng của ta chứ? Đau khổ không? Phẫn nộ không? Hãy cầm kiếm lên, ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh đổi lại ta sẽ lấy linh hồn của ngươi.❞

- Graaaaaaa!!!

Partth cầm kiếm, một luồng khí trắng bao quanh hắn, chuông vàng biến đổi thành một thanh giáo.

- Herinus!!!

Bức tường gương của Erossanti bị thủng, một con ngựa lao đến chỗ Partth, nó là con ngựa mà gã tử thần đã cho cả hai mượn không phải tên Hope mà Herinus, Partth leo lên nó. Xác thịt chàng dần hoá thành hư vô, trở thành một bộ xương trắng.

- Nữ thần can thiệt vào chuyện của con người ư? Ngươi thật ra là ai?

- Từ giờ thế giới này sẽ gọi tao là tử thần, tao sẽ phanh thây xác lẫn linh hồn mày.

Một dấu ấn swastika màu đỏ được khắc trên trán bộ xương Partth.

- Dấu ấn quyền năng của nữ thần? Một phàm nhân như ngươi mà đáng có nó ư?

Hắn bắt ấn, từ trong các tấm gương, rất nhiều quái vật chui ra, tuy nhiên những mũi giáo đâm đều vỡ nát chúng, kể cả các tấm gương. Knosti của hắn đã bị phá bỏ, những kẻ khác vẫn chìm trong ảo giác của Erossanti. Partth lao đến và đâm giáo vào cổ hắn, hất hắn lên và chọt liên tục, nhanh đến mức cơ thể hắn tiêu biến chỉ còn cái đầu.

- Thật không công bằng! Nữ thần lại bảo hộ cho hắn! Zoe Sylphhhh

Ngay khi hắn dám hét lên cái tên đó, đầu hắn xoắn lại và biến mất trong không gian. Partth cũng sợ hãi trước cảnh đó, chàng biết có một thế lực đang thao túm thế giới này, việc Partth trở thành như này cũng là do thế lực đó, chỉ có một người lúc này Partth tin tưởng nhất.

- Tôi cần tìm cậu Davi, thế giới này thật điên loạn.

❝Hihihi, muốn hồi sinh cô ta không?.❞

- Ngươi là ai? Làm cách nào nói trong suy nghĩ của ta? Ngươi là X, kẻ đã trò chuyện với Davi đúng không? Ngươi lừa cậu ta rằng tháp đá ngăn được sương máu.

❝Việc đó thì đúng nhưng X là ai? Cũng có kẻ khác có quyền năng này ư?❞

Ngay lúc này, con ngựa liền nói.

- Tôi là X, tôi đang mượn thân xác con ngựa của Reaper. Thật kinh khủng, ngoài việc khuyên Davi đừng tự sát thì hầu như tôi chẳng làm gì cả! Zoe đã làm tất cả.

Partth bước đến trước xác Semele, chỉ với ánh nhìn xác cô gái ấy hoá thành tro bụi. Một vết nứt tối xuất hiện, hào quang của Partth thổi bay sương máu ra xa và Partth cởi ngựa đi vào trong. Chỉ có Louis là tỉnh giấc kịp lúc, nhưng Thakur đã biến mất, chỉ nhìn thấy bóng hình một gã hiệp sĩ đầu lâu cầm giáo.

- Tôi sẽ hồi sinh Semele!

- Là Thakur đấy sao? Semele là ai?

- Vậy sao tôi lại nhớ? Liệu cô ấy chết trong sương máu? Hay cô ấy chỉ là mộng tưởng của tôi nhỉ?.

- Davi cũng kháng được sự lãng quên, tìm cậu ta xem.

- Ngươi sẽ đi đâu??

- Tạo ra thiên đường.

Lá rụng về cội, hoa tàn úa phai, 

Cái chết như bóng đêm phủ lấp ngày

Nỗi đau dâng lên, lệ tuôn rơi, 

Tâm hồn tan nát, chìm trong biển sầu.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận