Ngoại Vực nhân hồi tru...
Uổng Nhân Sinh Không có
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ngoại Vực

Chương 18 : Thiên la địa võng

0 Bình luận - Độ dài: 3,053 từ - Cập nhật:

Trái.

Một mũi tên vô thanh vô sắc nhắm phía Arthur lao tới. Hắn khi này đang che chắn phía bên kia, không khỏi để lọt sơ hở. Long Tiểu Phiến bất quá cũng chỉ có thể lên tiếng nhắc một cái.

Một bóng trắng lướt qua mắt mọi người. Ngay tại bên cạnh Arthur đánh gãy mũi tên. Trong nhóm người tốc độ cao như thế chỉ có thể là sát thủ Vô Sắc. Một thân hoàng bào vô cùng bắt mắt, đối phó từng đợt tên bắn tới ngược lại trông còn có chút nhẹ nhàng tiêu sái.

Không thể không nói, người đẹp vì lụa.

Chậm.

Lý Tương Thiên gấp gáp đưa ra mệnh lệnh. Vừa rồi Arthur chính là khống chế không tốt tốc độ, khiến bản thân vượt ra khỏi đội hình mới xuất hiện sơ hở. Hiện tại phải mau chóng điều chỉnh. Sáu người vững vàng bảo vệ lẫn nhau tiến lên. Dù sao cũng chỉ là cạm bẫy vô tri, cẩn thận một chút là sẽ qua được, không có nguy hiểm gì. Đá lăn, bẫy thô sơ, độc trùng… Long Tiểu Phiến không nhớ mình đã vượt qua bao nhiêu thử thách nữa.

Chạy một đường qua hết hành lang. Lúc này tổ đội mới có thời gian dừng lại nghỉ ngơi một chút. Vô Sắc thân là sát thủ, kì thực cũng là một nửa đạo tặc, đối với mấy thứ cơ quan này cũng có chút kiến thức cùng hứng thú, liền chạy đi xem một chút.

Long Tiểu Phiến nhìn thấy cử động của hắn, liền gọi với theo.

Có thể phá hỏng liền phá đi, mình còn phải đi ra. Cũng giúp Trận Môn mở đường chút.

Vô Sắc nghe vào tai, nhưng không trả lời. Long Tiểu Phiến hắn cũng không muốn quản. Quay đầu nhìn lại đoạn đường vừa rồi liền thấy xương người rải rác khắp nơi. Không nhiều, nhưng bị đá tán loạn. Thực ra là do bọn họ vừa rồi bước tới không chú ý được, bước chân liền vô ý mạo phạm.

Đây hẳn là nhiều đời tinh anh Trận môn cố gắng dùng bạo lực mở ra mê cung. Thất bại mà bỏ mạng. Vì lý do đặc thù, nơi này không thể có nhiều người tiến nhập. Nếu không những người này có thể cũng không chết. Có thể đi một đường vào tới tận đây, đều là người có thân thủ tốt.

Long Tiểu Phiến chỉ là nhất thời cảm khái. Không nghĩ nhiều nữa quay lại cùng mấy người kia. Trước mắt bọn họ không xa lắm có thể nhìn thấy khảo nghiệm tiếp theo. Một đoạn đường bằng phẳng được xếp bằng từng viên gạch vuông lớn tới khoa trương. Quỷ cũng biết có vấn đề.

Nhìn ra cái gì không?

Lý Tương Thiên cất tiếng hỏi vu vơ.

Long Tiểu Phiến trầm ngâm nhìn một chút. Hồi lâu mới trả lời.

Trông có vẻ là loại bẫy chọn một cái đúng thông thường thôi. Để ta đi thử chút.

Long Tiểu Phiến không nhiều lời bước tới. Hắn nhanh chóng nhảy tới một trong số các viên gạch.

Chỉ là ngay lúc bàn chân chạm tới. Mặt đất liền tách ra làm hai, phía dưới chờ đợi hắn chính là vô số chông nhọn. Cũng may đây vốn nằm trong dự đoán của Long Tiểu Phiến, hắn lập tức đạp không, lướt về phía an toàn.

Hắn đại khái đã hiểu loại bẫy này. Nhưng còn chưa rõ liệu viên gạch an toàn có cố định hay không. Không biết chừng đây lại là loại có thể thiết lập lại quy tắc, phải tìm ra công thức mới được.

Cho nên Long Tiểu Phiến một mạch thử tất cả các viên gạch ở hai hàng đầu tiên. Không thấy đáp án bị thay đổi mới yên tâm quay lại với mọi người.

Ta hiểu rồi. Trong mỗi hàng chỉ có một viên gạch có thể đứng chân. Thủ đoạn tiêu hao quân số bình thường thôi. Chúng ta đều có thể đạp không, chỉ tốn chút thời gian thử từng đáp án là được.

Trái với dự đoán của Long Tiểu Phiến. Mấy người kia lại không có vẻ yên tâm, mà nhiều thêm một chút không tự nhiên. Long Tiểu Phiến chưa kịp hỏi, Kundun liền tiến lên phía trước.

Để ta thử một chút.

Nói xong cũng không quản Long Tiểu Phiến nghe hiểu hay không, một mực tiến tới. Hai cái tình huống kì quái rơi xuống đầu khiến Long Tiểu Phiến liền bối rối. Không biết có phải hay không hôm nay mình quá nhạy cảm.

Ma thuật sư chậm rãi tiến tới, đặt chân lên phiến đá hàng đầu tiên. Sau đó dừng lại không đi tiếp. Viên gạch đáp án thứ hai ở quá xa. Tay cầm pháp trượng khoanh lại trong lòng, suy nghĩ gì đó hồi lâu không làm ra quyết định.

Chính lúc Long Tiểu Phiến định lên tiếng hỏi. Kundun có hành động. Ngón tay đặt trên pháp trượng khẽ nhích lên duỗi thẳng. Ngay lập tức xa xa phía trên một phiến đá xuất hiện đốm lửa đen, không khí có phần vặn vẹo. Từ thinh không một tiểu quỷ dần xuất hiện thành hình, rơi xuống đất.

Ngay khi chân hắn chạm đất. Viên gạch dưới chân tách làm đôi để hắn rơi thẳng xuống. Tiếng chông cắm lên da thịt trong không gian yên lặng càng nghe rõ ràng, tiếng thét gào của tiểu quỷ nhỏ dần rồi lịm đi trả lại không gian một màn tĩnh mịch.

Kundun lặp lại việc tương tự trên từng phiến đá, tốn một chút thời gian cùng gần trăm đầu tiểu quỷ mở ra một con đường chính xác. Làm xong tất thảy quay đầu lại nhìn Long Tiểu Phiến. Im lặng không nói gì.

Còn cái gì mà nói nữa. Long Tiểu Phiến không dễ dàng tự nhận bản thân vô sỉ, tâm lặng như nước. Nhưng lúc này không nhịn được mặt có chút đỏ.

Bà nó. Biết là đội ngũ có ma thuật sư, lại quên không hỏi có hay không hắn luyện triệu hồi.

Khốn nạn còn không nói thẳng ra, lấp la lấp lửng. Rõ ràng là nhắm vào làm hắn bêu mặt. Long Tiểu Phiến hiểu rồi. Lũ chó kia có phải không tự nhiên cái gì đâu.

Là nín cười.

Năm người cứ thế im lặng đứng nhìn nhau không nói gì. Vô Sắc sau khi xử lý xong cơ quan bên kia quay lại thấy không khí có chút kì quái, đến bên cạnh Lý Tương Thiên cất tiếng hỏi.

Chuyện gì vậy?

Lý Tương Thiên suýt nữa bật cười thành tiếng, may mà nín được ho khan.

Không có gì. Đi thôi.

Nói đoạn kéo mọi người đi. Bỏ lại Vô Sắc không hiểu chuyện gì cũng đành chạy theo. Đi qua Long Tiểu Phiến còn vỗ vỗ vai không rõ biểu thị điều gì. Thà rằng chúng nó cười thẳng ra còn đỡ, cái kiểu khúc khích nín cười này làm người ta còn khó coi hơn. Rõ ràng là dự mưu hại người, còn ra vẻ thông cảm cái…

Bất kể tâm tình Long Tiểu Phiến như thế nào. Bọn họ vẫn nhảy qua từng phiến đá tiến lên phía trước. Con đường sau đó dừng lại giữa lưng chừng không. Địa thế thu về phía dưới.

Một kiến trúc lòng chảo xuất hiện trước mắt tất cả mọi người. Những vòng ghế đá thoải dần xuống mặt sân bên dưới. Đây hiển nhiên là một loại đấu trường. Tuy nhiên xuất hiện trong mật trận thì có vẻ không được bình thường lắm. Nhưng bọn họ không có lựa chọn. Toàn bộ con đường phía trước chỉ có một lối ra, là cánh cửa lớn đối diện bên dưới sàn đấu. Lý Tương Thiên dẫn mọi người cẩn thận dò xét đi xuống. Tuy nhiên không có bất kì nửa điểm kì lạ nào phát sinh.

Thoáng do dự khi đặt chân xuống mặt sân. Vách tường sàn đấu có vô số cửa sắt đang đóng chặt. Long Tiểu Phiến cảm giác được nguy hiểm nhưng không nói rõ được vì sao. Cũng không có bất luận tình huống nào xảy ra, bọn họ không có lựa chọn khác, chỉ có thể đi tiếp tới cánh cửa kia.

Ngươi có phát hiện gì không?

Lý Tương Thiên ghé đầu nói nhỏ với Long Tiểu Phiến.

Không. Nhưng chắc chắn không thể dễ dàng qua ải như vậy được. Chút nữa tới lối đi bên kia nhìn kỹ một chút.

Lý Tương Thiên gật đầu. Hắn cũng có cảm giác tương tự, chắc chắn sẽ có chuyện. Nhưng xảy ra lúc nào không ai nói cho hắn biết. Một đường từ nãy đi tới mọi người đều luôn cảnh giác nhưng không có cái gì nhảy ra.

Chỉ sợ vào lúc không ngờ đến nhất. Thật sự sẽ có chuyện.

Đang suy nghĩ dở dang thì họ đặt chân tới trung tâm của đấu trường. Lý Tương Thiên cảm thấy bước chân hụt một cái. Sau đó mặt đất dưới chân cứng lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Tiếng xích sắt chuyển động ở đâu đó truyền qua vài bức tường gầm gừ như dã thú khiến lòng hắn sinh cảnh giác. Ngay sau đó, nơi con đường duy nhất một bức tường sắt rơi xuống nện mạnh lên mặt đất.

Bốn phương tám hướng. Tất cả những cánh cửa đóng kín vừa rồi đồng loạt mở ra. Vô số tiếng gầm gừ lớn dần lên hướng bọn họ mà tới.

Những thi thể phân hủy ở nhiều mức độ khác nhau, có cái đã triệt để chỉ còn lại xương trắng rên rỉ vượt qua cửa tiến về phía Long Tiểu Phiến một cách vô hồn. Trong đó có cả xác người lẫn hổ lang. Sẽ không có gì bất ngờ nếu chút nữa xuất hiện sinh vật khủng bố hơn.

Cắn răng cười khổ. Trận môn dòng chính luyện ma thuật tâm trí. Hiển nhiên là có thể điều khiển cương thi rồi. Long Tiểu Phiến không còn cách nào khác chỉ có thể sẵn sàng ứng chiến, những người khác cũng nhanh chóng thiết lập vành đai bảo vệ pháp sư và dược sư. Tùy thời có thể phát động tấn công.

Kundun vội vàng triệu hồi quỷ thú. Từng con tiểu quỷ xuất hiện rồi ngay lập tức bị hiến tế để triệu hồi quỷ cấp cao hơn. Gargoyle, Ceberus, Slitherine, hell knight, blood golem lần lượt xuất hiện rồi khi đủ cả năm loại chúng cùng lúc phát sáng hóa thành cát bụi. Phía dưới mặt đất xuất hiện một vòng bùa chú, từ đó dần cấu thành con quỷ hình dê. Baron of Hell giáng lâm.

Vừa đúng lúc này đám âm binh đã xâm nhập vòng chiến đấu. Baron vừa xuất hiện vung tay đập một phát vào làn sóng kẻ thù. Lập tức vô số cái xác bị xé nát bay tứ tán. Tiếc là xác chết đã lâu, nếu không huyết vụ bay đầy trời sẽ là một tràng cảnh vô cùng khủng bố.

Kundun giơ pháp trượng, nhắm vào những cái xác vừa gục ngã. Xác chết lập tức nổ tung tiêu diệt cả một mảng. Chiến đấu đã bắt đầu.

Lý Tương Thiên đã gọi ra một con ngựa, cưỡi trên lưng mà tung hoành chiến trường. Lao đi tấn công giữa thiên quân vạn mã. Nơi nào hắn đi qua, thi thể đổ rạp xuống đất khí thế không gì cản được. Thiên kích đâm thẳng, vũ kích xoay tròn tiến về phía trước đầy bá khí.

Cũng chỉ có hắn là phù hợp nhất với chiến đấu kiểu này. Long Tiểu Phiến không có nhiều phương pháp để đối đầu với loại kẻ thù đông đảo nhưng yếu ớt thế này. Chỉ có thể vừa hạ một nhóm, vừa cố gắng đẩy lui bảo vệ hai vị tổ tông thiếu sức phản kháng kia. Vô Sắc cũng vậy. Hắn là sát thủ không có cách xử lý nhanh địch nhân đông đảo. Lúc này chỉ cố làm những gì có thể. Dù sao giết cũng không tệ, chỉ không có cách nào so sánh với hiệu suất biến thái của Lý Tương Thiên.

Đám quỷ triệu hồi của Kundun cũng không tệ. Tổng cộng mười đầu tiểu quỷ. Quỷ trung cấp mỗi loại hai đầu cùng với baron of hell hỗ trợ chiến đấu không ít, hell baron không kẻ nào cản nổi tàn sát không thua gì Lý Tương Thiên. Đâu đó thỉnh thoảng phát ra tiếng nổ, lại một đám xương cốt đổ rạp, thi bạo của Kundun không phải trò đùa.

Bạt đao, bạo phát khí công. Long Tiểu Phiến dùng mọi thủ đoạn có thể để ngăn địch. Không có không gian để hắn vận dụng khả năng đỡ đòn của mình. Tôn Tư Mặc lúc này chỉ có thể cười khổ. Kẻ thù loại thi thể thậm chí còn chẳng sợ độc, hắn chẳng thể giúp gì, chỉ có thể vừa chế thuốc vừa cung cấp thuốc giảm đau nhiều nhất có thể.

Sóng địch không ngừng trùng kích, cũng chẳng biết qua bao lâu sau khi giết vô số đủ các loại thi thể từ hình người đến quái thú, có cả xác của binh lính, hộ vệ cuối cùng cũng dịu lại. Chém làm đôi một cái xác. Khi ngẩng mặt lên Long Tiểu Phiến cuối cùng cũng không còn thấy mục tiêu nào nữa. Chỉ còn lại đám quỷ của Kundun đứng rải rác trên sàn đấu, tìm kiếm những miếng thịt còn có thể ăn được trong núi thi thể.

Tuy nhiên chiến đấu chưa kết thúc. Hắn biết. Vì mặt đất đang rung lên từng đợt. Có thứ gì đó khổng lồ sắp xuất hiện.

Năm con khổng lồ vô hồn xuất hiện từ các cánh cửa, mỗi đứa cầm một loại vũ khí khác nhau. Vừa đủ chia cho số người có thể chiến đấu.

Đám quỷ của Kundun đã nhanh chóng vây lấy một con. Baron of hell to không kém người khổng lồ cuồng nộ tung từng cú đấm nện vào người nó. Cùng lúc đó Vô Sắc đã quấn lấy một mục tiêu khác. Bóng người màu vàng lướt nhanh trong không gian giống như từng đợt lôi điện vụt qua để lại vô số vết cắt trên cổ người khổng lồ.

Vô Sắc dừng lại trên đỉnh đầu đối phương, thiết trảo cắm xuyên qua da đầu, dùng sức hất cả cơ thể khổng lồ lên không. Sau đó bật nhảy theo mục tiêu đâm một cú trước khi liên tục đâm chém vào cơ thể vô lực giữa lưng chừng không.

Thi thể khổng lồ theo lực đạo văng về phía trước. Vô Sắc lướt đi, chạm đất ngay bên dưới điểm rơi. Hai tay xoay tròn vũ khí, ngay trước khi đối thủ rơi xuống đất cắm sâu vào da thịt khiến hắn choáng váng quỳ trên hai đầu gối, không thể phản kháng.

Chém ngang đâm thẳng, hắn thoải mái xả sát thương lên mục tiêu không có sức phản kháng, ôm lấy mục tiêu, Vô Sắc cắm ngọn dao ngập sâu vào cơ thể khổng lồ. Sau đó nhảy ra ngoài trước khi nó đổ gục xuống mặt đất. Bùng nổ tốc độ, hắn vội vã lao tới. Người khổng lồ đột ngột vùng dậy vung rìu phang vào người Vô Sắc.

Cơ thể hắn đột nhiên tan biến thành cát bụi sau khi trúng đòn. Rồi lại đột ngột xuất hiện trở lại gần đó cố chấp áp sát mục tiêu. Kẻ thù điên cuồng vung từng cú chém nặng nề nhưng Vô Sắc luôn luôn né tránh một cách sít sao. Đạp lên đầu gối người khổng lồ, hắn phóng người đâm liên tiếp tiểu đao vào cổ họng của nó. Khung cảnh vô cùng tàn khốc.

Kẻ thù kiểu này không làm khó được hắn. Sau vài đợt tấn công liên hoàn. Người khổng lồ không còn đứng dậy nữa. Khi này Vô Sắc mới có thời gian quay ra quan sát các mặt trận còn lại.

Lý Tương Thiên không cần lo lắng. Hắn cũng áp đảo sắp kết thúc rồi. Arthur thì hơi khó, hắn chỉ có thể cầm chân mục tiêu chờ người khác hỗ trợ. Vất vả đỡ cú nện chùy, gót chân Arthur đạp vỡ gạch đá bên dưới. Xoay người tấn công mài từng chút một sinh khí của đối thủ. Thánh hiệp sĩ không giỏi tấn công, cái này thì ai cũng biết. Chùy gai lại một lần nữa vụt ngang hông, luống cuống đỡ lấy, Arthur bị lực đạo đánh trượt đi một khúc.

Kéo qua đây!

Thấy tiếng Kundun nhắc, Arthur vội vàng khiêu khích mục tiêu rồi chạy thẳng về phía đó. Người khổng lồ chậm chạp đuổi theo, vung vẩy cây chùy về phía trước. Bất chợt Arthur quay đầu, bật nhảy về phía hắn. Mặt đất sụp đổ khiến đất đá bay tứ tung, tên khổng lồ cũng bị đánh bay lên không.  Lý Tương Thiên đột nhiên xuất hiện, phóng kích lao tới sau đó liên tục quạt thương đẩy người khổng lồ bay về phía Kundun đón lõng. Hắn biết Kundun định làm gì.

Cùng lúc thân hình đồ sộ bay tới, Long Tiểu Phiến cũng xuất hiện. Hắn một đường dùng mọi cách đẩy đối thủ của phía mình tới tụ hội. Tóm bắt bạo phá khí công đánh bay, vật qua vai, bạt kiếm cuối cùng cũng đuổi kịp. Một bóng đen khổng lồ xuất hiện trên đầu mọi người, Long Tiểu Phiến giữa lưng chừng không chém mạnh xuống, đem người khổng lồ đập xuống xác đồng bọn bên dưới.

Ba cái núi thịt chạm vào nhau, tất cả quỷ triệu hồi của Kundun đồng loạt hóa đỏ, cùng với cái xác con khổng lồ bị chúng táng chết khi này. Bạo tạc trong khoảnh khắc.

Cả hang động cùng rung chuyển.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận