• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Ánh Sáng và Bóng Tối của Mana

Chương 8: Sự Chia Rẽ Của Quyền Lực Và Tương Lai Của Hikari

0 Bình luận - Độ dài: 2,426 từ - Cập nhật:

Khi màn đêm buông xuống, ánh sáng mờ ảo của đèn dầu trong hành lang của trung tâm huấn luyện Fonzontia vẫn còn rạng rỡ, báo hiệu những cuộc họp chuyên sâu về những diễn biến của sự kiện đo lường năng lượng của Hikari. Sau buổi đo, tin tức về “Hạng S của Hikari” đã lan ra khắp Fonzontia và cả giới ma pháp đang rúng động. Thông tin đầy bất ngờ này khiến cho không khí trong trung tâm càng thêm sôi nổi; tiếng bàn tán, tiếng nhắc nhở, và những lời đánh giá từ phía các chuyên gia đã tạo nên một cơn sốt khó lường.

Trong một phòng hội nghị riêng của Hiệp Hội Thức Tỉnh Giả, Sir Almeric cùng với một số thành viên chủ chốt của Hội Đồng đang xem xét kỹ lưỡng báo cáo từ phép đo. Bên ngoài, cơn gió mùa đông rít lên như lời báo trước của những biến cố lớn, trong khi bên trong, không khí căng thẳng xen lẫn quyết tâm hiện rõ trên từng khuôn mặt.

Một đại biểu đến từ Bộ Quân Lực, với vẻ mặt cau mày và ánh mắt nghiêm nghị, đã cắt ngang cuộc bàn tán bằng giọng trầm trộ:

— “…và đồng thời đảm bảo rằng cô bé này được bảo vệ đúng mức.”

Sau lời nói ấy, một người khác, vị đại biểu của Bộ Quân Lực, tiếp lời trong một giọng điềm tĩnh nhưng đầy ngắt lời:

— “Nếu Hikari thật sự đạt Hạng S, thì cô ấy không chỉ là một Healer mạnh. Cô ấy sẽ trở thành tài sản chiến lược cấp quốc gia. Nhưng liệu chúng ta có đủ khả năng giữ cô ấy không rơi vào tay các vương quốc khác? Arteanesia hay Gravdal sẽ không ngồi yên nếu biết tin này lan ra.”

Sir Almeric, với nét mặt nghiêm nghị nhưng vẫn đảm bảo tông giọng điềm tĩnh, đáp lại:

— “Đó là lý do vì sao mọi thông tin liên quan đến đợt đo lường hôm nay sẽ được mã hóa và lưu trữ ở cấp độ bảo mật cao nhất. Chúng ta không thể để một hiện tượng chưa được kiểm chứng đầy đủ rơi vào hỗn loạn dư luận.”

Ở góc phòng nghỉ dành cho các thành viên, Hikari ngồi lặng lẽ, bàn tay đặt nhẹ lên ngực, dường như vẫn còn ù ầm cảm giác của những dòng mana đang văng vẳng bên trong mình. Cô không biết toàn bộ Hiệp Hội đang dậy sóng vì mình, nhưng trong lòng lại không hề hoan hỉ. Những ký ức về giọng nói của thầy Alexander vang vọng trong tâm trí:

“Một Healer mạnh không phải là người khiến mọi người dựa vào, mà là người khiến mọi người có thể đứng vững.”

Những lời ấy vẫn vang vọng mãi sau mỗi đêm dài, khiến Hikari không khỏi đặt câu hỏi trong lòng: “Nếu sức mạnh của em đang vượt ra ngoài tầm kiểm soát, liệu em có thể giữ mình là một điểm tựa, hay sẽ trở thành mối nguy hiểm cho chính những người em yêu thương?”

— “Mình… thật sự mạnh đến vậy sao?” – Hikari thì thầm, đôi mắt khẽ nhắm lại, như muốn tìm kiếm câu trả lời từ bên trong tâm hồn mình.

Bên ngoài, ánh hoàng hôn bên Cinza đã nhạt dần, nhưng trong lòng Fonzontia, như một ngọn lửa hy vọng vừa được thắp lên – không phải từ những chiến binh hay pháp sư, mà từ chính một cô gái mang ánh sáng của sự sống, mang cái tên Hikari.

Trong khi đó, trên báo chí, những thông tin mới liên quan đến năng lực của Hikari nhanh chóng lan rộng. Tuy nhiên, sự việc không chỉ dừng lại ở đó. Sự kiện đo lường bất thường này đã tạo ra một khoảng cách lớn giữa hai vương quốc láng giềng – Kingdom of Gravdal và Kingdom of Arteanesia.

Theo thông tin từ các chuyên gia, Vương Quốc Gravdal hiện chỉ có 4 Hạng S trong toàn bộ đội ngũ của mình. Trong khi đó, ở Vương Quốc Arteanesia, con số Hạng S đã lên tới 167 và họ có đủ số lượng Healer đạt cấp S để không cần quan tâm đặc biệt đến bất cứ ai khác, trong đó Hikari chỉ là một cá nhân nhỏ bé trong bức tranh tổng thể của họ. Những con số ấy không chỉ là thước đo của sức mạnh mà còn là minh chứng cho sự chênh lệch quyền lực, khiến cho dư luận bàn tán không ngớt: “Chỉ có số ít quốc gia sở hữu tầm cao này, còn Fonzontia – dù mới vừa có một Healer đạt Hạng S – lại vốn yếu ớt về quân đội và ma pháp công kích.”

Trước mối nguy từ bên ngoài, nội bộ Fonzontia lại càng càng nghiêm trọng hơn. Các cuộc họp, trao đổi báo cáo của Hội Đồng Thức Tỉnh Giả dường như không thể kết thúc mà không nhắc đến câu hỏi về việc bảo vệ Hikari.

Một thành viên của Hội Đồng, đôi mắt ánh lên vẻ lo lắng, đã đề cập:

— “Nếu Hikari thật sự đạt Hạng S và thông tin này bị rò rỉ, đối thủ có thể sẽ tranh giành, thậm chí cố gắng đánh cắp sức mạnh ấy. Chúng ta cần lên kế hoạch bảo vệ cô ấy kỹ lưỡng – cả về mặt pháp lý lẫn quân sự.”

Đáp lại, Sir Almeric khẳng định:

— “Chúng ta sẽ thiết lập một cơ chế bảo vệ nội bộ đặc biệt. Hệ thống mã hóa thông tin đã được triển khai, và đội an ninh của Hiệp Hội sẽ theo dõi sát sao bất kỳ hoạt động nào liên quan tới các dữ liệu của Hikari. Chúng ta phải chắc chắn rằng, ngay cả khi tin này lan ra ngoài, sức mạnh của Hikari sẽ không bị lợi dụng bởi thế lực ngoài.”

Trong khi đó, những tiếng bàn tán của các đại biểu từ Gravdal và Arteanesia vẫn vang vọng ở nhiều nơi. Đại biểu của Kingdom of Gravdal, sau một hồi im lặng, đã thốt lên:

— “Chúng tôi chỉ cần xem xét một chút thật sự để xác định nguồn lực của mình. Nếu Fonzontia có thể duy trì một Healer Hạng S, thì tối thiểu, chúng ta cũng phải cân nhắc việc chia sẻ nguồn lực để đảm bảo ổn định khu vực.”

Còn phía Arteanesia, quý tộc áo choàng xanh vẫn tỏ vẻ thiếu quan tâm, với giọng nói trịnh trọng nhưng có chút châm biếm:

— “Chúng tôi có tới 167 Hạng S. Có thể Fonzontia mới chỉ là một mảnh ghép nhỏ không đáng bận tâm. Ai mà cần phải tốn công chăm sóc cho một cá nhân, trong khi chúng tôi đã có đủ người và nguồn lực để quản lý toàn bộ hệ thống? Vụ việc này chỉ là một hiện tượng cá nhân, chứ không phải là mối đe dọa chung.”

Đoạn đối thoại ấy, cùng với những lời mỉa mai của các đại diện, như in đậm vào tâm trí của những người Fonzontia những cảm xúc hỗn hợp giữa tự hào và bẽ bàng. Helena, đang ngồi bên cạnh Hikari, không giấu nổi sự bức xúc, vừa nghe vừa thở dài:

— “Thật không thể chấp nhận! Làm sao chúng ta, một đất nước luôn bị đánh giá là ‘yếu thế’, lại phải gánh chịu những lời châm chọc như vậy…”

Hikari, dù nội tâm dâng trào những cảm xúc hỗn độn, vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Cô chợt nhớ về lời thầy Alexander từng dặn: “Sức mạnh thực sự không chỉ nằm ở những con số, mà ở tâm hồn và nghị lực của con người.” Lời đó như một ngọn đèn soi sáng giữa bão tố, khiến cô vững vàng hơn trong suy nghĩ của mình.

Tối hôm đó, khi Hikari về phòng trọ, cô ngồi một mình bên chiếc đèn dầu leo lét, ghi chép lại trong nhật ký những dòng suy tư không giấu nổi nỗi bức xúc:

“Ngày… tháng… năm…

Hôm nay, hai vương quốc láng giềng mỉa mai chúng ta rằng Fonzontia là ‘đất nước yếu nhất thế giới’, bởi vì chúng ta phải tự mình đối phó với vùng băng giá hung tợn mà không có sự hỗ trợ từ bên ngoài. Nhưng em biết, sức mạnh không chỉ được đo bằng số liệu hay phép đo. Em, dù là một Healer, có thể là nhân tố quan trọng nhất nếu biết mang lại sự sống và niềm tin cho người khác. Có thể ngày nào đó, chính sức mạnh của em sẽ đánh bại những lời chê bai và chứng minh rằng chúng ta không bao giờ yếu đến nỗi không thể bảo vệ chính mình.”

Những dòng chữ ấy như tiếng thở của cả một dân tộc, chứa đựng niềm tin và khát khao vươn lên. Và ngoài kia, dù lời bàn tán của Gravdal và Arteanesia vẫn còn vang vọng, những người Fonzontia không hề làm cho lòng họ nao nao; thay vào đó, họ càng thêm quyết tâm cùng nhau đoàn kết để vượt qua mọi khó khăn.

Mấy ngày sau, bầu không khí tại trung tâm huấn luyện dần trở nên sôi nổi với các cuộc thảo luận nội bộ, buổi tập huấn và trao đổi kinh nghiệm được tổ chức một cách cường độ cao hơn. Các Healer dồn công sức tập trung vào nghệ thuật hồi phục, các phân lớp chiến đấu khác củng cố đội hình, trong khi các đội an ninh nội bộ được tăng cường để bảo vệ thông tin và các cá nhân quan trọng, đặc biệt là Hikari.

Một sáng sớm, khi Hikari cùng các đồng môn đang chạy bộ quanh sân tập, Helena vang lên lời cổ vũ:

— “Đừng bao giờ quên, chúng ta là Thức Tỉnh Giả của Fonzontia. Dù bị coi thường, chúng ta vẫn có thể đánh bại mọi chướng ngại, nếu biết phối hợp và tin vào bản thân!”

Những lời ấy như tiếp thêm sức mạnh cho Hikari. Cô dừng lại, nhắm mắt và thở đều, rồi mỉm cười với niềm tin rằng, dù bão tố ngoài kia có chưa từng thấy, lòng quyết tâm của người Fonzontia luôn đủ lớn để chống chọi với mọi thử thách.

Giữa lúc mọi người vẫn đang bàn tán rôm rả về những thông tin từ Gravdal và Arteanesia, thì ở một góc khuất của trung tâm, Sir Almeric lại tiếp tục rà soát các số liệu từ buồng đo. Ông nở một nụ cười trìu mến, nhìn qua báo cáo lần thứ hai:

— “Hãy nhớ, Fonzontia chỉ có 4 Hạng S từ Kingdom of Gravdal. Trong khi đó, Arteanesia với 167 Hạng S cùng hệ thống Healer hạng S của họ, đã đủ để chứng tỏ sự khác biệt về quy mô và sức mạnh. Điều đó cho chúng ta biết rằng, dù Hikari của chúng ta đạt được một kết quả đột phá, thì về quy mô toàn cầu, chúng ta vẫn còn rất nhiều điều cần phải cải thiện và học hỏi.”

Ông nói như vậy không nhằm làm giảm giá trị của Hikari, mà để chỉ ra rằng, trong thế giới ma pháp rộng lớn, mỗi quốc gia đều có một bức tranh riêng. Hikari, dù là một Healer với năng lực vượt trội, cũng chỉ là một mảnh nhỏ trong bức tranh tổng thể của Fonzontia – một đất nước dù nhỏ bé nhưng luôn biết tự hào và giành lấy vị thế của mình nhờ vào tình yêu và sự đoàn kết của nhân dân.

Sau buổi họp, khi tất cả đã tan ra, Hikari đứng bên cửa sổ phòng đo, nhìn ra thành phố Cinza lấp lánh dưới ánh đèn ban đêm. Cô nhắm mắt, hít thở sâu và tự nhủ:

— “Tôi sẽ tiếp tục con đường của mình. Dù phép đo cho thấy tôi vượt qua mọi giới hạn, tôi vẫn sẽ giữ lấy bản chất của mình – một Healer, người mang ánh sáng của sự sống, của hy vọng cho Fonzontia.”

Cô cảm nhận rõ ràng rằng, mặc dù thế giới bên ngoài có thể mỉa mai và chê bai, nhưng sức mạnh nội tại của mỗi con người lại vượt qua mọi khả năng đo lường của những con số lạnh lùng. Sự việc của Hikari đã mở ra một chương mới trong lịch sử Fonzontia – một chương mà ở đó, Healer không chỉ được xem là phân lớp hỗ trợ mà còn là biểu tượng của sức mạnh tinh thần, của lòng nhân hậu và của niềm tin không thể khuất phục.

Trong khoảng không gian ấy, tiếng máy móc và phép thuật vẫn còn vang vọng, nhưng dần dần, khi ánh sáng của đêm nhường chỗ cho bình minh, Hikari nhận ra rằng, mỗi bước đi, mỗi quyết định dù nhỏ bé, đều góp phần dệt nên tương lai của cả một quốc gia. Dù số liệu là liệu chính hay lỗi, điều quan trọng nhất vẫn là giá trị của con người – lòng dũng cảm, sự quyết đoán và sức mạnh nội tâm không bao giờ mất đi.

Giữa những lời bàn tán của người dân và cả những chỉ trích khiếm nhã từ các vương quốc láng giềng, Hikari hiểu rằng, câu chuyện của cô không chỉ là về năng lượng hay phép đo, mà còn là về khát khao tự do, về niềm tin rằng ngay cả một Healer cũng có thể thay đổi cục diện của chiến trường. Và khi bình minh ló dạng, Hikari sẽ bước ra ngoài, tiếp tục con đường mà cô đã chọn, với ánh sáng Quang Ma Pháp phát ra từ bên trong, như lời hứa cho một tương lai tươi sáng cho đất nước Fonzontia.

Câu chuyện của Hikari – người con của Fonzontia – sẽ mãi là nguồn cảm hứng bất tận cho tất cả những ai dám tin vào sức mạnh của lòng quyết tâm và niềm tin, bất chấp mọi định kiến và sự mỉa mai của thế giới. Và trong mỗi trái tim của những Thức Tỉnh Giả, ngay cả trong những lúc tối nhất, ánh sáng của Hikari sẽ luôn là ngọn đuốc dẫn lối, thắp sáng con đường hướng về tự do và vinh quang.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận