• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Ánh Sáng và Bóng Tối của Mana

Chương 2: Hành Trình Khám Phá Thứ Hạng và Mana

0 Bình luận - Độ dài: 4,112 từ - Cập nhật:

Hikari đứng trước dãy kệ sách cũ kỹ tại thư viện của trung tâm huấn luyện Thức Tỉnh Giả Fonzontia, nơi ánh sáng vàng nhạt của hoàng hôn len lỏi qua những ô cửa sổ nhỏ, tạo nên những vệt sáng mờ ảo trên hàng trăm cuốn sách cổ. Trong khoảnh khắc đó, cô cảm thấy lòng mình rộn ràng và đầy tò mò. Cô đã nghe nhiều câu chuyện, nhiều truyền thuyết về thứ hạng của mana – từ hạng F cho đến hạng A, và thậm chí là hạng S “không thể đo lường” của những người có sức tàn phá vượt ngoài tưởng tượng.

Bàn tay mảnh mai của Hikari lướt nhẹ qua từng trang sách, ánh mắt cô dừng lại trên một bản văn ghi chép chi tiết về hệ thống phân loại thứ hạng của mana, được liệt kê như sau:

Hạng F: Mana từ 90,000 đến 20,920,000 – khi dùng toàn sức có khả năng phá hủy một bức tường.

Hạng E: Mana từ 20,920,001 đến 46,024,000,000 – có thể phá hủy một tòa nhà.

Hạng D: Mana từ 46,024,000,001 đến 4,184,000,000,000 – có khả năng phá hủy một khu phố.

Hạng C: Mana từ 4,184,000,000,001 đến 41,840,000,000,000,000 – có thể phá hủy một thị trấn.

Hạng B: Mana từ 41,840,000,000,000,001 đến 418,400,000,000,000,000 – đủ sức phá hủy một thành phố.

Hạng A: Mana từ 418,400,000,000,000,001 đến 17,991,200,000,000,000,000 – khi bộc phát toàn lực, có thể phá hủy ít nhất là một ngọn núi.

Hạng S: Không đo lường được – mức năng lượng cực đại, đủ để phá hủy một đảo.

Bên cạnh đó, sách còn ghi chép thêm các mức của người thường:

Dưới người thường: Mana từ 0 đến 18,000 – sức mạnh của những sinh vật yếu ớt, tương đương với vài loài động vật nhỏ.

Người thường: Mana từ 18,001 đến 30,000 – đại diện cho sức mạnh bình thường của con người.

Đỉnh cao người thường: Mana từ 30,001 đến 90,000 – mức tối đa của người thường trước khi chuyển giao thành Thức Tỉnh Giả.

Hikari lặng lẽ ngắm nhìn từng con số, từng con số như nó kể cho cô nghe câu chuyện về sức mạnh và sự biến hóa của mana, về con đường gian truân mà mỗi Thức Tỉnh Giả phải đi để vươn lên từ những con số vô hồn đó.

"Mỗi con số đều chứa đựng một sức mạnh tiềm ẩn, nhưng cũng là lời nhắc nhở cho ta về giới hạn của mình," Hikari tự nhủ thầm. Cô không đo hạng của chính bản thân, vì khả năng kiềm nén mana bẩm sinh của cô khiến cho lượng năng lượng của mình trở nên như một ẩn số khó lường – một lợi thế vô giá nhưng cũng là nguồn bất an khi mà những con số ấy không thể hiện đầy đủ giá trị nội tại của cô.

Trong lúc mải mê suy nghĩ, cô nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên gần bên. Đó là giọng nói trầm ấm của thầy giáo Alexander – một trong những Thức Tỉnh Giả xuất sắc, người mà nhiều học trò kính trọng và noi gương.

— "Chào Hikari," thầy Alexander chào hỏi, ánh mắt hiền từ nhưng sắc bén dõi theo cô. "Con đang tìm hiểu về thứ hạng mana phải không? Hãy cho thầy xem, con đã thu thập được những gì."

Hikari nhẹ nhàng cúi đầu, đáp lại:

— "Thưa thầy, em vừa đọc được bảng phân loại thứ hạng mana từ F đến A cùng với mức năng lượng của người thường. Em vẫn còn bỡ ngỡ, vì em chưa bao giờ được đo lường số liệu cụ thể của mình, do khả năng kiềm nén mana của em làm cho con số ấy trở nên khó xác định."

Thầy Alexander mỉm cười, đôi mắt vẫn chứa đựng sự tò mò và khích lệ:

— "Điều đó không phải là một nhược điểm, Hikari à. Thực tế, khả năng kiềm nén của con có thể xem như một lợi thế chiến lược. Các Thức Tỉnh Giả thông thường thường lộ liễu quá mức năng lượng của mình, nhưng con lại có thể giữ điều đó dưới lớp vỏ ngoài, chỉ dùng khi thật sự cần thiết. Điều này giống như những kẻ Assassin sử dụng kỹ năng che giấu bản thân, nhưng năng lượng của con không hề lãng phí mana khi duy trì trạng thái này."

Hikari nghe lời thầy, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm đôi chút. Cô biết rõ ràng năng lực của mình đang ẩn chứa những điều huyền bí mà rất ít người có thể hiểu hết. Nhưng cùng lúc đó, cô cũng đau lòng vì thấy rõ một sự bất công trong hệ thống thứ hạng mà mọi người xếp hạng dựa trên khả năng bộc phát năng lượng ngoài mặt.

— "Thưa thầy, em tự hỏi liệu liệu có phải thế hệ của em sẽ thay đổi cách nhìn nhận về mana không? Vì em thấy thật bất công khi chỉ những kẻ có khả năng phô trương mạnh mẽ mới được đánh giá cao, trong khi sức mạnh thật sự có thể ẩn nấp trong những con người khiêm nhường như em."

Thầy Alexander gật đầu, nói:

— "Đó là một câu hỏi rất hay, Hikari. Trong quá trình tu luyện, mỗi người đều tìm ra con đường riêng của mình. Dù hệ thống thứ hạng hiện tại dựa trên mức độ phá hủy mà mana có thể tạo ra, nhưng chúng ta cần nhớ rằng không phải sức mạnh nào cũng chỉ đo bằng khả năng gây tàn phá. Healer, chẳng hạn, mặc dù yếu hơn nhiều về khả năng tàn phá so với các phân lớp khác, nhưng họ có vai trò vô cùng quan trọng trong chiến đấu – bảo vệ, chữa lành và tạo sự ổn định cho toàn đội. Và năng lực của con, dù không thể đo lường bằng những con số truyền thống, chính là minh chứng cho việc sức mạnh thật sự không nằm ở những gì ta hô hào ra ngoài."

Hikari lắng nghe, mắt cô dần rạng ngời niềm tin, nhưng bên trong vẫn dâng trào biết bao băn khoăn. Cô chợt nhớ lại những cuộc trò chuyện với người bạn thân, Helena – một cô gái tài năng xuất chúng ở môn chiến đấu cận chiến, người luôn hăng hái tranh luận về khả năng của mình với mana bốc lửa.

— "Hikari, em có bao giờ nghĩ rằng thứ hạng mana chỉ là một con số vô hồn không?" Helena từng nói, giọng đầy nhiệt huyết và cũng không kém phần mỉa mai.

— "Em nghĩ rằng, nếu chỉ dựa vào số liệu, thì họ có thể bỏ qua những khía cạnh tinh tế trong cách mà chúng ta sử dụng năng lượng," Hikari đáp lại, đôi mắt ánh lên sự khắc khoải của một tâm hồn tự vấn.

— "Chính xác! Em có nhìn thấy không, dù em thuộc hạng F với những con số chẳng ấn tượng, nhưng trong trái tim em, sức mạnh của em có thể sánh ngang với người xứng danh ở hạng A."

— "Nhưng liệu chúng ta có thể thay đổi được định kiến đó không?" Hikari tự hỏi, giọng nói khẽ run run theo dòng suy nghĩ.

Những lời của Helena vang vọng trong đầu cô như khúc nhạc trữ tình, làm cô thêm phần quyết tâm tìm ra con đường cho riêng mình. Cô tự nhủ rằng dù hệ thống xếp hạng đã được xây dựng từ lâu, vẫn có những góc khuất mà chỉ những người hiểu lòng tự thân mới có thể khám phá ra.

Hikari mở đầu nghiên cứu sâu rộng hơn, tìm kiếm các tác phẩm cổ xưa, các bài giảng của các bậc tiền nhân về cách thức “đo” sức mạnh của mana. Cô gặp gỡ và trao đổi với nhiều Thức Tỉnh Giả khác nhau. Một buổi chiều, trong một buổi hội thảo nhỏ dưới mái vòm của trung tâm huấn luyện, cô lắng nghe giảng giải của một người đàn ông tên Marcus – một chuyên gia nghiên cứu về ma pháp với kinh nghiệm lâu năm.

Marcus giải thích:

— "Các con số trong bảng phân loại chỉ là một khung tham chiếu về khả năng phá hủy. Hạng F đến A nói lên sức mạnh tàn phá của mana, nhưng cũng chỉ phản ánh khía cạnh ngoài cùng của sức mạnh ấy. Đối với những người tập trung vào việc chữa lành, bảo vệ và hỗ trợ như các Healer, sức mạnh nội tại thì không thể so sánh được với khả năng tàn phá. Do đó, nhiều người trong chúng ta, nếu chỉ dựa trên con số đó, có thể bị đánh giá thấp dù họ có khả năng ứng biến và chiến lược phi thường."

Một học trò tên Beatrice, với nụ cười tươi rói nhưng ánh mắt tràn đầy tò mò, lên tiếng hỏi:

— "Thưa thầy Marcus, vậy sao thì cách đo lường của chúng ta lại không phù hợp với tất cả mọi người? Có phải thế hệ kế tiếp cần một khung đánh giá mới, phải không ạ?"

Marcus mỉm cười đáp:

— "Có thể, Beatrice. Nhưng hãy nhớ rằng, mỗi hệ thống đều có ưu và nhược điểm riêng. Điều quan trọng là chúng ta phải biết tận dụng điểm mạnh của mình và không bị ràng buộc bởi những con số một cách cứng nhắc."

Những lời của Marcus như mở ra một cánh cửa mới trong tâm trí Hikari. Cô bắt đầu nhận ra rằng, dù bảng phân loại từ hạng F đến A có thể cho thấy những mức năng lượng cực kỳ khủng khiếp đối với những kẻ có khả năng gây tàn phá, nhưng sức mạnh thực sự của mỗi Thức Tỉnh Giả không chỉ nằm ở khả năng đó.

Trong những giờ phút vắng lặng, Hikari tự nhủ:

— "Em có thể không bao giờ được đo lường theo những con số ấy, nhưng em biết rằng năng lực của em không phụ lòng tự hào của mình. Em sẽ không để những con số đó làm giới hạn tương lai của em, bởi vì sức mạnh thật sự nằm ở khả năng kiểm soát và phát huy năng lượng theo cách của riêng mình."

Hikari tiếp tục nghiên cứu, đắm chìm trong từng chi tiết của bảng phân loại. Cô phân tích kỹ lưỡng về mức năng lượng của người thường – từ những người dưới 18,000, những người chỉ có sức mạnh yếu đuối, đến những người đạt đến “đỉnh cao người thường” với mức mana từ 30,001 đến 90,000. Cô so sánh cùng những con số áp đặt đối với Thức Tỉnh Giả, hiểu rằng việc chuyển hóa đòi hỏi một bước nhảy vọt về năng lượng, nhưng cũng đồng nghĩa với việc đánh mất đi một phần giá trị của sự đồng nhất.

Một đêm nọ, khi những ngôi sao bắt đầu ló dạng bên ngoài cửa sổ phòng trọ tạm bợ của Hikari, cô lặng lẽ gặp gỡ với người bạn thân nhất của mình, một cô gái tên Helena.

— "Helena, em đang băn khoăn không biết liệu bảng phân loại này có đúng sự thật hoàn toàn hay không," Hikari nói, giọng trầm lặng nhưng đầy chân thành.

Helena nhíu mày, đáp lại:

— "Em à, mỗi con số chỉ là một phép đo bên ngoài thôi mà. Em có bao giờ tự hỏi rằng, sức mạnh nội tại của một Healer, sự nhẹ nhàng mà không hề gây tàn phá, lại có giá trị gì so với những thứ mà họ thường ca ngợi không?"

Hikari gật đầu, ánh mắt long lanh trong ánh sáng mờ ảo:

— "Đúng vậy, em hiểu rằng chúng ta, những người làm nên phép màu từ sự chữa lành, không nhất thiết phải thể hiện ra những vụ nổ năng lượng lớn như những người thuộc hạng A hay S. Nhưng em vẫn muốn biết, theo hệ thống này, em thuộc về đâu. Liệu em có bao giờ được biết được con số thật sự của mình?"

Helena nhẹ nhàng nắm lấy tay Hikari:

— "Có lẽ, con số của em không quan trọng. Điều quan trọng là em biết mình mạnh mẽ theo cách riêng, có thể giữ cho mọi người an toàn và chữa lành cho họ. Đừng để những con số đó làm cho em cảm thấy tự ti, bởi vì sức mạnh của em, dù không được đo đếm bằng những con số khổng lồ, vẫn có thể thay đổi cục diện trận chiến."

Giữa những lời trao đổi đầy tâm tư ấy, Hikari càng thêm khẳng định con đường của mình. Cô nhận ra rằng, dù hệ thống thứ hạng từ F đến A hay hạng S được xây dựng để đánh giá khả năng phá hủy của mana, thì con số không thể hiện hết mọi giá trị của một Thức Tỉnh Giả. Đối với cô – một Healer mộc mạc nhưng đầy nghị lực – sức mạnh không phải là khả năng tiêu diệt kẻ thù mà là cách cô giữ vững niềm tin, cách cô chữa lành cho những tâm hồn tổn thương và cách cô tạo nên sự an toàn cho đồng đội.

Ngày tháng trôi qua, Hikari không ngừng rèn luyện và học hỏi. Cô tham gia các buổi hội thảo, lắng nghe ý kiến của nhiều chuyên gia, và tham khảo cả những tấm gương của các bậc tiền nhân. Trong một buổi gặp mặt của nhóm nghiên cứu, một học giả tên Felix – người có tiếng nói uy tín trong cộng đồng Thức Tỉnh Giả – đã chia sẻ quan điểm của mình:

— "Các con, chúng ta không nên chỉ nhìn vào mức năng lượng bộc phát ra khi đánh giá một Thức Tỉnh Giả. Hãy nhớ rằng, sức mạnh chân thật đến từ khả năng kiểm soát và định hướng năng lượng của chính mình. Một Healer dù không gây ra cơn bão phá hủy, nhưng nếu biết cách sử dụng mana để duy trì sự ổn định cho cả đội, thì đóng góp của họ không thể đo đếm bằng những vụ nổ năng lượng ồn ào của kẻ phá hoại."

Lời nói của Felix như thắp lên trong lòng mỗi người nghe một tia hy vọng. Hikari cảm thấy mình như được chắp cánh, tin rằng dù con số của mình không thể hiện qua những cơn bùng nổ mà người khác có, thì sức mạnh của cô vẫn có thể tạo nên khác biệt.

Một đêm, khi trăng tròn sáng rực, Hikari tìm đến khu vườn yên tĩnh trong khuôn viên của trung tâm huấn luyện. Cô đứng bên những bóng cây cổ thụ, lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời đầy sao, tâm trí tràn ngập những suy tư về con đường phía trước. Trong không khí lạnh giá của đêm, cô tự nhủ:

— "Em sẽ không để bất kỳ con số nào xác định giá trị của em. Em biết con mình không thuộc vào bất kỳ thứ hạng nào trong bảng phân loại này, nhưng sức mạnh của em, dù im lặng, vẫn có giá trị vô hạn. Khi cần, em sẽ thả mình ra, em sẽ cho cả thế giới thấy rằng sức mạnh không chỉ đến từ sự phá hủy mà còn từ khả năng chữa lành, từ nghị lực kiên cường của trái tim em."

Bên cạnh những trang sách cổ, Hikari cũng tìm đến những bức tranh minh họa, những bản đồ chiến lược của các trận chiến huy hoàng của Fonzontia, nơi các Thức Tỉnh Giả vĩ đại đã chiến đấu và khắc ghi tên tuổi bằng những chiến tích lẫy lừng. Cô nhận ra rằng, mặc dù bảng phân loại với các hạng F đến A và hạng S chỉ nói lên một khía cạnh của mana – tức là khả năng tạo ra sức tàn phá – thì còn có một mặt khác của năng lượng, đó là nghệ thuật điều khiển và sự tối ưu hóa của tâm hồn.

Trong một buổi nói chuyện riêng với thầy Alexander sau giờ học, Hikari hỏi:

— "Thưa thầy, tại sao hệ thống vẫn chỉ chú trọng đến khả năng phá hủy mà không xét đến các khía cạnh khác của mana? Em muốn hiểu hơn về ý nghĩa thật sự của sức mạnh, không chỉ là con số mà còn là sự hài hòa nội tại."

Thầy Alexander nhìn cô, ánh mắt ấm áp pha lẫn chút suy tư:

— "Hikari, các con số và thứ hạng chỉ là công cụ để chúng ta định lượng một phần nhỏ của ma pháp. Trong lịch sử của Fonzontia, chúng ta đã dành nhiều năm để nghiên cứu sức mạnh bộc phát của mana vì đó là thứ có thể gây ảnh hưởng ngay lập tức trong trận chiến. Nhưng bản chất của năng lượng, của ma pháp, còn bao gồm sự kiểm soát, sự kiên trì và khả năng linh hoạt. Một Healer như con có sức mạnh không thể đo đếm được bằng những con số đó, bởi vì nhiệm vụ của con là chữa lành, bảo vệ và tạo nên sự kết nối giữa các linh hồn trên chiến trường."

Hikari gật đầu, cảm nhận rõ lời nói của thầy. Cô hiểu rằng, mặc dù bảng phân loại từ hạng F đến A và hạng S là chuẩn mực của nhiều thế hệ, nhưng sức mạnh của mỗi người thực sự nằm ở cách họ sử dụng và làm chủ mana của mình.

Trong quá trình nghiên cứu, Hikari cũng trao đổi nhiều với các bạn đồng hành. Một buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu lặn và bầu không khí trở nên dịu mát, cô gặp gỡ một Thức Tỉnh Giả trẻ tên Vincent, người nổi tiếng với khả năng điều khiển mana bộc phát mạnh mẽ.

— "Vincent, em thấy cậu thuộc hạng A phải không?" Hikari hỏi tò mò.

Vincent cười tự tin đáp:

— "Đúng vậy, theo số liệu hiện có, cậu sẽ thấy tôi có khả năng phá hủy một ngọn núi khi dùng toàn lực. Nhưng em, Hikari, em lại luôn giữ cho mình một vẻ im lặng đặc biệt. Em chẳng bao giờ tỏ ra như những cơn bão năng lượng của tôi, nhưng em có nghĩ rằng điều đó có thể là lợi thế không?"

Hikari đáp, giọng trầm tư:

— "Em không đo hạng của mình, nhưng em tin rằng khả năng kiềm nén mana của em cho phép em luôn bình tĩnh, luôn sẵn sàng dùng sức mạnh đúng lúc, dù không thể đo được bằng con số. Có lẽ, em sẽ không bao giờ gây nên cơn bão phá hủy như cậu, nhưng em có thể làm dịu bớt cơn bão của chiến trường, giúp mọi người đứng vững hơn trong những lúc khó khăn."

Vincent gật đầu, ánh mắt trân trọng:

— "Có lẽ chúng ta đều có những cách thể hiện sức mạnh khác nhau. Điều quan trọng là biết vận dụng đúng lúc, đúng chỗ. Cũng như bảng phân loại này, nó chỉ thể hiện một phần của bức tranh lớn."

Hikari cảm thấy như trong giây phút ấy, cô đã hiểu thêm về giá trị của sự khác biệt. Dù không đo được thứ hạng của bản thân theo các chuẩn mực truyền thống, nhưng cô lại mang trong mình một sức mạnh tinh tế, một khả năng làm chủ năng lượng mà không cần phải phô trương. Những cuộc trò chuyện, những buổi học, những đêm trăng lặng lẽ dưới bầu trời Fonzontia đã dần dần tạo nên một bức tranh tổng thể về thế giới ma pháp – nơi mà sức mạnh không chỉ được đo bằng khả năng phá hủy mà còn được thể hiện qua sự kiên cường, lòng nhân hậu và khả năng chữa lành của con người.

Qua bao tháng ngày tìm hiểu, Hikari đã viết ra những dòng ghi chép tỉ mỉ về bảng phân loại mana, cố gắng ghi lại từng chi tiết từ hạng F đến hạng A, và cả hạng S huyền thoại mà không ai có thể đo lường. Cô ghi chép rằng:

— "Hạng F với mana chỉ đủ để phá hủy một bức tường, là nền tảng của sự rèn luyện. Hạng E, có khả năng phá hủy một tòa nhà, cho thấy bước tiến quan trọng từ sức mạnh của người thường. Hạng D, với khả năng phá hủy khu phố, đã mở ra cánh cửa cho những Thức Tỉnh Giả đích thực. Hạng C, phá hủy được thị trấn, là minh chứng cho tiềm năng bùng nổ của mana. Hạng B, vượt qua giới hạn của thành phố, thể hiện sức mạnh gần như không thể ngăn cản. Hạng A, đủ để hạ gục cả một ngọn núi, là đỉnh cao của sự chuyển hoá. Cuối cùng, hạng S, – thứ không thể định lượng bằng con số – là biểu tượng của sức mạnh vũ trụ, đủ sức phá hủy cả một hòn đảo. Đó chỉ là những con số, nhưng chúng không bao giờ nói hết được tất cả bí ẩn bên trong mỗi con người, mỗi Thức Tỉnh Giả."

Trong lúc đang say mê vào những dòng ghi chép, Hikari mỉm cười thầm và tự nói:

— "Em không cần biết mình thuộc hạng nào, vì con đường của em không được đo lường bằng những con số mà là bởi cách em sống, cách em làm chủ sức mạnh của mình mà mang lại sự an yên cho những người xung quanh."

Với tâm huyết và sự đam mê, Hikari tiếp tục ghi chép và tìm hiểu, mỗi ngày trôi qua cô lại trưởng thành thêm chút ít. Dù bảng phân loại thứ hạng mana cho thấy sức mạnh khủng khiếp của những người có khả năng phá hủy, nhưng cô vẫn biết rằng, trong trái tim của mình, tình yêu, lòng nhân hậu và khả năng chữa lành chính là những giá trị không bao giờ bị định nghĩa bởi bất kỳ con số nào. Cô hiểu rằng, ở thế giới Fonzontia, mỗi Thức Tỉnh Giả đều có một câu chuyện riêng, một hành trình riêng, và quan trọng nhất là khả năng biết sử dụng sức mạnh của mình để tạo ra sự khác biệt.

Cuối cùng, dưới bầu trời sao lấp lánh của Thân vương quốc Fonzontia, Hikari đứng yên trước tấm gương cũ kỹ trong phòng trọ, đôi mắt trầm tư nhìn vào hình bóng của chính mình.

— "Em có thể không bao giờ được xếp vào một hạng cụ thể, nhưng em vẫn biết rằng, sức mạnh của em không bị ràng buộc bởi những con số vô hồn ấy. Em là Hikari, và em sẽ làm chủ được con đường của riêng mình, dù bằng cách nào đi chăng nữa."

Và như vậy, qua từng trang sách, qua từng cuộc trò chuyện và từng giây phút lặng lẽ tự vấn dưới ánh trăng, Hikari dần dần nhận ra rằng, điều quan trọng không phải là con số đánh giá mức độ mana của mình, mà là cách cô biết làm chủ và sử dụng sức mạnh đó để thay đổi định mệnh của bản thân và của cả Fonzontia. Sự kiên định, lòng nhiệt huyết và niềm tin vững chắc chính là thứ mà không ai có thể đo lường, và đó là điều mang lại giá trị thật sự cho mỗi Thức Tỉnh Giả – dù họ thuộc hạng F, E, D, C, B, A hay thậm chí là hạng S.

Trong thế giới ma pháp tưởng chừng được định nghĩa bởi những con số khắc nghiệt, Hikari vẫn luôn giữ vững niềm tin rằng sức mạnh của trái tim và tâm hồn sẽ luôn là ánh sáng dẫn lối, mở ra một tương lai tươi sáng cho những ai dám mơ và dám chiến đấu cho lý tưởng của mình. Và trong những khoảng lặng đầy suy tư ấy, Hikari biết rằng, dù cô không bao giờ được đo đếm theo cách của người khác, thì chính sự khác biệt ấy làm nên giá trị của cô – một giá trị vượt lên trên mọi giới hạn, một giá trị thật sự vĩnh cửu.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận