Tập 01: Ánh Sáng và Bóng Tối của Mana
Chương 3: Hồi Ức Và Hành Trình Tìm Hiểu Hệ Ma Pháp
0 Bình luận - Độ dài: 3,587 từ - Cập nhật:
Sáu năm trước, dưới bầu trời u ám của vùng đất Fonzontia, khi những cơn mưa nhẹ nhàng rơi xuống và gió mang theo mùi đất ẩm, Hikari cùng những người bạn từ thuở nhỏ đã cùng nhau bước vào hành trình tìm hiểu về Hệ Ma Pháp – một hành trình khiến mỗi trái tim Thức Tỉnh Giả bùng lên niềm đam mê đối với ma thuật và hiểu rằng, dù tự nhiên chỉ ban cho mỗi người một hệ ma pháp, thì giá trị của sức mạnh đó không chỉ nằm ở những con số hay khả năng phá hủy.
Khi đó, trong lớp học dưới mái gỗ cũ kỹ của nơi nuôi dưỡng, họ đã được truyền dạy về bốn ma pháp cơ bản mà tự nhiên ban tặng cho mỗi Thức Tỉnh Giả: Hỏa, Thủy, Thổ và Phong. Dù trên thế giới còn tồn tại những hệ ma pháp khác, nhưng chúng quá hiếm hoi đến mức hầu như chỉ là truyền thuyết, được nói đến trong những câu chuyện của những bậc tiền nhân. Cũng trong thời gian đó, họ đã dần nhận ra một điều kỳ lạ: hầu hết mọi người đều sở hữu duy nhất một hệ ma pháp, chỉ riêng những ai có khả năng sở hữu hai hệ thì cực kỳ hiếm hoi, thậm chí, theo các bậc nghiên cứu, những người có hai hệ không được xem là phước lành mà lại thường yếu hơn những người chỉ sở hữu một hệ duy nhất. Nguyên nhân của điều này, như các thầy cô giải thích, chính là do sự phân tán năng lượng; khi người dùng phải chia sẻ linh khí của mình cho hai hệ, sự tập trung và đồng bộ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Ngay cả khi hai hệ tương thích tốt với nhau về mặt lý thuyết, thực tế chúng đòi hỏi cơ thể và tâm trí phải điều chỉnh liên tục, dẫn đến sự mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần, và điều đó khiến hiệu suất sử dụng mana giảm sút.
Trong nhóm bạn của Hikari, có những cá tính rất đặc biệt. Có Aoi, người với vẻ ngoài gần như giống hệt Hikari – gương mặt thanh tú, mái tóc dài được chăm chút cẩn thận và ánh mắt sáng nhưng lạnh lẽo, tràn đầy sự kiên định và ít thể hiện cảm xúc. Aoi sở hữu Băng Ma Pháp, với sắc thái màu trắng xanh lạnh lẽo, bất cứ khi nào cô ta sử dụng sức mạnh, một cơn gió lạnh buốt như xé tan không khí lại tràn qua không gian, làm cho mọi thứ xung quanh bỗng trở nên tĩnh mịch và lạnh lẽo. Trong khi đó, bên cạnh Aoi, có Shin – một sinh vật lạ thường, là một con thằn lằn nhỏ với màu sắc đỏ sẫm và đôi mắt sắc như lửa, sở hữu Hỏa Ma Pháp. Shin không bao giờ phát ra âm thanh, nhưng sự hiện diện của nó luôn khiến người khác cảm nhận được sức nóng lan tỏa quanh người, như thể mỗi bước đi của Shin đều đi kèm với cơn bùng nổ nhiệt huyết. Dù không nói nên lời, Shin luôn thể hiện sự thông minh vượt trội; từ những hành động nhỏ nhặt như mở cánh cửa cho người khác vào phòng học, cho đến việc sử dụng những dấu hiệu tinh vi để báo hiệu nguy hiểm – tất cả đều khiến các người lớn trong nhóm không khỏi trầm trạc ngợi khen, cho rằng trí thông minh của Shin sánh ngang với những người đã trưởng thành.
Còn Hikari, trong khi đó, lại sở hữu Quang Ma Pháp – một hệ ma pháp hiếm hoi với sắc thái ánh sáng vàng rực rỡ, mà theo các bậc tiền nhân coi là biểu tượng của sự thuần khiết và nghị lực không chịu khuất phục. Ngay từ khi còn nhỏ, Hikari đã bộc lộ những dấu hiệu khác thường. Khi những đứa trẻ khác cùng nhau học cách phát ra những tia sáng tự nhiên của mana, Hikari thì luôn giữ cho mình một vẻ im lặng, một sự khiêm tốn khiến người khác khó mà đoán ra sức mạnh thật sự đang ẩn mình bên trong. Khả năng kiềm nén mana bẩm sinh của Hikari khiến cho năng lượng bên trong cô không bao giờ được thể hiện ra ngoài một cách phô trương, và điều đó lại trở thành cả một lợi thế chiến lược: khi xung quanh đầy những tiếng gầm rú của cơn bão năng lượng, Hikari lại tỏa ra một vẻ đẹp dịu dàng và yên bình, như ánh sáng ấm áp giữa bão tố, khiến cho đồng đội cảm thấy an toàn và bình tĩnh hơn.
Những buổi học về Hệ Ma Pháp thời đó tràn đầy những tiết mục kinh điển. Dưới bàn tay khắc nghiệt của các thầy dạy, cả nhóm được dạy về nguồn gốc của các nguyên tố tự nhiên, cách thức mà chúng giao hòa và tác động đến cuộc sống của mỗi Thức Tỉnh Giả. Một buổi chiều mưa tầm tã, khi lớp học ướt đẫm từng giọt nước, Aoi đã nói với Hikari rằng,
— "Các ngươi chỉ biết rằng tự nhiên ban cho ta một hệ duy nhất, và ta không bao giờ có thể mong đợi thứ gì khác. Nhưng con người không chỉ được đo đếm bởi những gì tự nhiên ban tặng, mà còn được định hình bởi cách ta sử dụng những thứ đó."
Hikari ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, nơi những giọt mưa dài lê thê rơi xuống như những sợi chỉ mảnh, lấp lánh dưới ánh đèn dầu.
— "Em hiểu, Aoi à, nhưng em vẫn luôn tự hỏi liệu rằng, nếu một ngày nào đó, nếu em có thể thấu hiểu hoàn toàn Quang Ma Pháp của mình, liệu em có thể dùng nó để thay đổi cả cục diện của thế giới này, thay đổi cách mà mọi người đánh giá về sức mạnh?"
Aoi, với ánh mắt lạnh lẽo như băng, chỉ nhếch môi một chút, đáp lại:
— "Có lẽ, đối với một số người như em, những con số và hệ thống phân loại chỉ là thứ để họ vẽ lên một bức tranh phẳng, không thể hiện hết cái chất của một tâm hồn hay một linh hồn. Em có thể sở hữu Hỏa Ma Pháp và sử dụng nó như một công cụ chiến đấu, nhưng em không bao giờ có thể thay đổi cục diện của chính mình chỉ bằng cách phô trương sức mạnh."
Shin, ngay lúc đó, từ góc phòng học nhỏ xíu, chỉ im lặng quan sát. Đôi mắt đỏ của nó lấp ló như những viên lửa nhỏ, dường như thể hiện sự hiểu biết sâu sắc đến mức con người không thể đo lường được.
Cả nhóm được nuôi dưỡng cùng nhau trong những nơi tối tăm của ngôi trại huấn luyện, nơi mà mọi người đến từ những miền khác nhau của Fonzontia, cùng nhau chia sẻ niềm đam mê với ma pháp. Những ngày tháng ấy, không có điều kiện vật chất sung túc, nhưng lại tràn ngập tâm huyết và niềm hy vọng. Họ cùng nhau tập luyện, cùng nhau tranh luận về cách mà ma pháp vận hành, và cùng nhau mơ ước rằng một ngày nào đó, họ sẽ trở thành những Thức Tỉnh Giả kiệt xuất, người có thể thay đổi cả số phận của Fonzontia.
Trong một buổi học riêng sau giờ tập, khi mọi người đã tản ra, Hikari ngồi bên bờ suối nhỏ gần trại, tay cầm một cuốn sổ tay đã sờn rách. Cô cẩn thận ghi chép lại từng chi tiết của bài giảng về cách thức hoạt động của Hệ Ma Pháp. Cô viết:
— "Hệ Ma Pháp của chúng ta được xây dựng dựa trên bốn nguyên tố cơ bản: Hỏa, Thủy, Thổ và Phong. Người sở hữu một hệ duy nhất có thể tập trung toàn bộ năng lượng của mình vào một hướng, đạt được sự ổn định tối ưu. Ngược lại, những người may mắn – hoặc không may – sở hữu hai hệ, dù nghe có vẻ ưu thế, nhưng thực tế thì do sự phân tán năng lượng, họ thường không thể đạt được sự bền vững trong phòng thủ cũng như tấn công. Các nguyên nhân có thể kể đến là: sự mâu thuẫn nội tại giữa linh khí, việc cơ thể phải điều chỉnh liên tục giữa hai hệ, và sự khó khăn trong việc duy trì sự đồng bộ cần thiết cho những kỹ năng cao cấp. Dù hai hệ ấy có thể hòa hợp một cách lý tưởng, nhưng trong thực tế, hiệu suất của người dùng thường bị ảnh hưởng nghiêm trọng."
Trước mắt Hikari hiện lên hình ảnh của chính mình – một cô gái sở hữu Quang Ma Pháp với sắc thái vàng rực rỡ, không phô trương mà thấm đẫm sự dịu dàng và tinh khiết, như ánh bình minh soi qua màn đêm. Cô nhớ lại những lúc cùng bạn bè tranh luận sôi nổi trong lớp học, khi mà Aoi luôn trổ ra những phép thuật băng giá, tạo nên những cơn mưa băng lạnh lẽo, trong khi Shin – dù chỉ là một con thằn lằn nhỏ – lại dùng sức mạnh Hỏa Ma Pháp của mình để thắp sáng cả không gian xung quanh bằng những tia lửa đỏ, đậm chất chiến đấu mà không cần lời nói.
Một buổi tối nọ, khi trăng tròn đã lên cao và không khí trong trại huấn luyện trở nên yên tĩnh đến bất ngờ, Hikari và Aoi cùng Shin dạo bước quanh khuôn viên. Ánh trăng phản chiếu trên mặt nước hồ tạo nên những hình ảnh lung linh, và Hikari chợt dừng lại, nhìn theo ánh sáng lấp lánh trên mặt hồ, lòng đầy suy tư.
— "Em thật sự tự hỏi, liệu rằng con số có thể định nghĩa được con người chúng ta không?" Hikari thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng như tiếng gió xào xạc qua những chiếc lá.
Aoi, với ánh mắt lạnh lẽo nhưng không kém phần sâu sắc, đáp:
— "Con số, là con số. Nó chỉ là một cách mà chúng ta cố gắng đo đếm những thứ mà bản chất vốn dĩ không thể bị định lượng. Chúng ta không cần phải nhìn vào các bảng phân loại để biết mình mạnh hay yếu, bởi vì sức mạnh thực sự đến từ bên trong, từ quyết tâm và lòng dũng cảm."
Shin, mặc dù không nói nên lời, nhưng ánh mắt của nó như chứa đựng cả một kho tàng tri thức. Trong một khoảnh khắc, nó di chuyển nhẹ nhàng đến gần Hikari và dùng cái đầu nhỏ bé vuốt ve tay cô, như một lời khẳng định rằng sức mạnh không chỉ cần được nói ra bằng lời mà còn thể hiện qua hành động và sự đồng cảm giữa những linh hồn.
Hikari nhớ lại những buổi học sôi nổi, khi các thầy cô giải thích rằng, trong thế giới của Fonzontia, tự nhiên chỉ ban cho mỗi người một hệ ma pháp. Điều đó không chỉ giúp duy trì sự đồng bộ của năng lượng mà còn giúp mỗi người khai thác tối đa khả năng của mình theo cách riêng. Như thầy Alexander từng nói:
— "Nếu con người được ban cho hai hệ ma pháp, thì dù nghe có vẻ ưu thế nhưng thực tế, sự chia rẽ linh khí sẽ khiến cơ thể và tâm trí không thể đạt được trạng thái ổn định. Đó là lý do tại sao, dù có những trường hợp hai hệ ma pháp có thể tương thích với nhau về mặt lý thuyết, thì trên thực tế, họ thường yếu hơn những người chỉ sở hữu một hệ duy nhất."
Hikari cảm thấy như mỗi lời nói của thầy như thấm vào tim, mở ra cho cô những hiểu biết sâu sắc về bản chất của ma pháp. Cô biết rằng, sở hữu Quang Ma Pháp của mình – một thứ mà rất ít người có, một thứ mang màu vàng rực rỡ như ánh sáng của hy vọng – không chỉ là một điểm đặc biệt mà còn là trách nhiệm lớn lao. Cô phải học cách làm chủ nguồn năng lượng đó, để có thể dùng nó không chỉ cho bản thân mà còn cho những người đồng đội, cho cả cộng đồng Thức Tỉnh Giả của Fonzontia.
Trong lúc thả hồn theo ký ức, Hikari nhớ lại một buổi học rất đặc biệt. Đó là khi cô cùng Aoi, Shin và một vài người bạn khác đã cùng nhau tham gia một khóa huấn luyện ngoại khóa ở rừng sâu. Trước mặt họ là một thác nước cao và mạnh mẽ, nơi mà thầy giáo đã tổ chức một bài kiểm tra về việc kiểm soát và tập trung mana. Aoi, với khả năng Băng Ma Pháp xuất sắc, đã cho cả đám người chứng kiến một màn trình diễn khiến khung cảnh xung quanh bỗng trở nên như đang đóng băng, từng hạt băng lấp lánh dưới ánh sáng mờ ảo của buổi chiều. Trong khi đó, Shin – mặc dù chỉ là một thằn lằn nhỏ, nhưng khi dùng Hỏa Ma Pháp, nó đã tỏa ra những tia lửa nhỏ ấm áp, biến cái lạnh của không khí thành những ngọn lửa sống động, chứng tỏ trí thông minh vượt trội khi nó có thể điều chỉnh nhiệt độ trong khoảnh khắc.
Hikari cũng đã trình diễn Quang Ma Pháp của mình, nhưng không theo cách phô trương như những người khác. Cô chỉ nhẹ nhàng khẽ vươn tay, và từ trong lòng mình chảy ra một dòng sáng vàng mịn màng, ấm áp, nhẹ nhàng lan tỏa khắp không gian xung quanh. Mọi người chứng kiến không khí bỗng trở nên dịu dàng, như thể cả rừng rậm cũng được chữa lành bởi ánh sáng của Hikari.
— "Nhìn xem," thầy giáo nói khi kết thúc bài kiểm tra, giọng nói tràn đầy sự khích lệ, "đó mới là sức mạnh thật sự. Không phải là những cơn bão năng lượng dữ dội, mà là khả năng mang lại sự yên bình và chữa lành cho thiên nhiên xung quanh."
Đó là một bài học nhớ đời đối với Hikari, và cũng là minh chứng cho việc dù mọi người cùng bước trên con đường Thức Tỉnh, mỗi người đều có cách thể hiện sức mạnh của riêng mình.
Sau khóa huấn luyện ấy, trong buổi tối quanh lửa trại, cả nhóm ngồi bên nhau chia sẻ những câu chuyện, những ước mơ và nỗi niềm. Aoi, mặc dù vốn lạnh lẽo và ít nói, đã bất ngờ chia sẻ rằng:
— "Tôi từng nghĩ rằng, nếu tôi có thể phát ra hết năng lượng Băng của mình, có lẽ tôi sẽ trở nên đáng sợ. Nhưng giờ tôi hiểu, sự kiểm soát và khả năng giữ im lặng cũng là một dạng sức mạnh, giống như cách mà Hikari làm được."
Shin, dù không nói nên lời, nhưng mọi người đều nhận ra ánh mắt của nó chứa đựng sự đồng cảm sâu sắc như thể nó đã hiểu được tất cả. Hikari, lặng lẽ nghe và cảm nhận, biết rằng chính trong những phút giây như thế, sự kết nối giữa họ mới là thứ đem lại sức mạnh thực sự cho cả nhóm.
Những ngày tháng đó, khi Hikari, Aoi và Shin cùng nhau trải qua mọi thử thách của Hệ Ma Pháp, họ không chỉ học được cách sử dụng mana mà còn học được cách đối mặt với chính bản thân mình. Hikari nhận ra rằng, mặc dù bảng phân loại và các con số có thể cho ta một khuôn mẫu nhất định, nhưng sức mạnh thực sự phải đến từ sự khéo léo trong việc làm chủ nội tâm. Cô đã từng tự hỏi, liệu rằng các Thức Tỉnh Giả luôn phải được đánh giá qua những cơn bùng nổ năng lượng, hay có lẽ một ngày nào đó, cách nhìn nhận về ma pháp sẽ được thay đổi để tôn vinh sự tinh tế, khả năng chữa lành và lòng nhân hậu.
Trong một lần trò chuyện riêng, khi bầu không khí đã dịu lại sau những giờ tập luyện căng thẳng, Hikari nói với Aoi:
— "Em luôn cảm nhận được sự lạnh lẽo trong cách chị sử dụng Băng Ma Pháp. Nó tuyệt vời, nhưng chị có bao giờ nghĩ rằng, nếu chị có thể mở lòng hơn một chút, có lẽ năng lượng bên trong chị sẽ lan tỏa và ấm áp hơn. Chị có biết, ánh sáng của em – Quang Ma Pháp – có thể không những đem lại sự chiếu sáng mà còn mang theo lòng từ bi, sự chữa lành cho mọi người đấy."
Aoi nhìn Hikari, ánh mắt lạnh lùng dần mềm mại hơn:
— "Có lẽ em đúng, Hikari. Em luôn là người khác biệt, và điều đó không chỉ là ở khả năng mà còn ở trái tim của em. Tôi không bao giờ có được niềm tin như em, nhưng có lẽ, đó cũng là lý do khiến tôi luôn cố gắng học hỏi từ em."
Hikari mỉm cười, đôi mắt long lanh dưới ánh trăng:
— "Chúng ta đều có những con đường riêng, và có lẽ, chỉ cần chúng ta biết chấp nhận bản thân và làm chủ được sức mạnh nội tại, mọi thứ sẽ theo đúng hướng mà ta mơ ước."
Và thế là, qua những kỷ niệm, qua những lời dạy của thầy cô và qua những khoảnh khắc bên nhau, Hikari nhận ra rằng, trái tim của cô không bị ràng buộc bởi những con số hay hệ thống phân loại cứng nhắc. Sở hữu Quang Ma Pháp màu vàng của cô không chỉ là một biểu hiện hiếm hoi mà còn là minh chứng cho sự kết hợp hài hòa giữa trí tuệ, lòng nhân hậu và khát khao vượt qua giới hạn. Cô biết rằng, dù tự nhiên chỉ ban cho mỗi người một hệ ma pháp, thì giá trị của sức mạnh nằm ở cách ta sử dụng và làm chủ năng lượng đó.
Những ngày tháng ấy, dưới mái trường ẩm thấp của trại huấn luyện Fonzontia, Hikari cùng Aoi và Shin đã xây dựng nên một tình bạn bền chặt – một mối liên hệ không chỉ dựa trên sức mạnh ma pháp mà còn dựa trên sự hiểu biết sâu sắc về bản thân. Shin, dù không nói nên lời, nhưng mỗi khi Hikari hay Aoi cần sự giúp đỡ, con thằn lằn nhỏ ấy luôn xuất hiện với những hành động tinh tế, như mở cánh cửa, chỉ dẫn con đường hay thậm chí, dùng đôi mắt sáng rực của mình để báo hiệu những mối nguy hiểm tiềm ẩn. Câu chuyện về sự thông minh của Shin đã được lan truyền khắp trại; có lần, khi cả nhóm bị mắc kẹt trong rừng vì một cơn bão bất ngờ, chỉ riêng Shin mới biết cách nhìn nhận dấu hiệu của gió và ánh sáng, dẫn dắt họ tìm được lối ra an toàn, chứng minh rằng trí tuệ của nó có thể so sánh với bất kỳ ai trong số họ.
Qua mỗi ngày trôi qua, trong từng giờ học về Hệ Ma Pháp, Hikari dần dần khẳng định được bản sắc riêng. Cô không chỉ là cô gái sở hữu ánh sáng Quang Ma Pháp mà còn là người biết cảm nhận và trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc sống. Và dù bảng phân loại mang đến những con số kì quặc về khả năng phá hủy, Hikari biết rằng sức mạnh thật sự của cô không phải nằm ở việc có thể hạ gục cả một ngọn núi, mà nằm ở khả năng lan tỏa ánh sáng, mang lại hy vọng và chữa lành cho những tâm hồn tổn thương.
Đêm đó, khi trăng sáng lòa lên bề mặt hồ, Hikari tự nhủ với chính mình:
— "Em sẽ không để bất kỳ con số nào định nghĩa con em. Sức mạnh của em không chỉ là đẳng cấp hay thứ hạng, mà là cả niềm tin, lòng từ bi và khả năng làm chủ được nội tại của mình. Em có thể không thể phô trương như những người khác, nhưng em biết rằng ánh sáng của em sẽ dẫn lối cho những người đang lạc lối."
Trong tiếng gió hiu hiu, tiếng nước suối róc rách và sự trầm tư của một trái tim biết yêu thương và dám mơ. Hikari, Aoi và Shin – ba người bạn không chỉ cùng nhau học tập, cùng nhau khám phá ma pháp, mà còn cùng nhau dệt nên những kỷ niệm quý giá, những ước mơ vĩ đại, hứa hẹn rằng, dù là trong thế giới của những con số và hệ thống định sẵn, con người thật sự vẫn có thể viết nên câu chuyện của chính mình, vượt lên trên mọi giới hạn được đặt ra.


0 Bình luận