Ngày hôm sau, Yulia bắt tay vào việc.
Cô triệu tập các thuộc hạ thân tín để nghe báo cáo chi tiết về tình hình lớn nhỏ ở Hoàng Kim Thành trong suốt thời gian mình đi vắng.
Nhìn chung, mọi thứ vẫn đang đi đúng quỹ đạo đã vạch ra.
“Thưa Điện hạ, hiện tại trong ba loại kết tinh năng lượng, tiến độ thu thập của màu đỏ và màu vàng khá nhanh, trong đó kết tinh vàng nhỉnh hơn một chút. Cả hai đều đã được hơn một nửa. Chỉ có kết tinh màu xanh là tiến triển rất chậm, chưa được hai phần.”
“Kết tinh vàng dùng cho phòng ngự, đỏ dùng cho tấn công, còn xanh thuộc loại phụ trợ, nói đúng hơn là dùng cho các chức năng đặc biệt. Hai loại đầu tương đối phổ biến, nhưng loại thứ ba, hoặc là ẩn nấp quá kỹ, hoặc là di chuyển quá nhanh.”
“Vậy nên... Điện hạ có biện pháp giải quyết nào không ạ?”
“Không sao cả.” Yulia mỉm cười, “Chúng ta không cần vắt óc suy nghĩ, cứ giao hết cho đám mạo hiểm giả là được rồi.”
Bọn mình là quản lý, là chủ đầu tư, cớ gì chuyện gì cũng phải đến tay? Dĩ nhiên là phải để đám dân cày tự đi giải quyết, còn ông chủ chỉ cần ngồi rung đùi chờ xem kết quả là được.
“Bắt đầu từ hôm nay, điều chỉnh tỷ giá quy đổi điểm. Vàng và đỏ giữ nguyên, riêng tỷ giá của màu xanh tăng lên 1.5 lần.”
Nói cách khác, một đơn vị kết tinh xanh sẽ đổi được điểm tương đương 1.5 đơn vị đỏ hoặc vàng.
Khỏi cần nói cũng biết, đám người chơi chắc chắn sẽ đổ xô đi săn lùng màu xanh cho xem.
Còn săn thế nào thì tự thân vận động.
Ai không nghĩ ra cách thì cứ tiếp tục farm đỏ với vàng thôi.
Đây mới là mục đích cốt lõi của việc Yulia cố tình mở một Công hội Mạo hiểm giả ở Hoàng Kim Thành.
Cái gọi là điều tiết vĩ mô ngoài đời thực, có vấn đề ở đâu thì giải quyết ở đó.
Còn nếu không có vấn đề gì... thì cứ nằm ngửa ăn tiền thôi.
Hiện tại, người chơi cấp cao nhất ở Hoàng Kim Thành vẫn là Phong Hỏa Liên Thiên, đã cán mốc cấp 30 và đang trên đường lên 31.
Ngoài anh ta ra, cũng có vài chục người khác đạt cấp 30, Tiểu Nguyệt là một trong số đó.
À, tất nhiên phải trừ “Phong Thần” ra, cô vẫn dậm chân tại chỗ ở cấp 35, gần như không đổi so với một tháng trước.
Cũng chính vì cấp độ của cô không nhúc nhích trong một thời gian dài, nên mới khiến thiên hạ đồn đoán linh tinh, điển hình là cô nàng Kaylona kia.
Nhưng chẳng ai ngờ được, lý do đơn giản chỉ là cô đi du lịch một chuyến.
Sau khi lên cấp 30, lượng kinh nghiệm cần thiết để lên cấp tăng vọt một cách vô nhân đạo, tốc độ cày cuốc của mọi người đều giảm đi rõ rệt.
Đây dường như là một nút thắt cổ chai, có thể là do hệ thống thiết lập, cũng có thể là giới hạn của chính người chơi.
Cấp thấp nhất tất nhiên vẫn là 25, dù sao thì người chơi từ các thành chính vẫn đang lũ lượt đổ về Hoàng Kim Thành.
Kho phần thưởng của Công hội có sức hấp dẫn chí mạng đối với bất kỳ người chơi nào.
Cứ nhìn vào danh sách đồ vàng chóe, cả một trang vật phẩm cấp Truyền Thuyết, hỏi có ai mà không động lòng?
Ngắm thôi chưa đủ, là anh em thì xách đao đến Hoàng Kim Thành mà chém!
Nhát nào cũng ra điểm, chỉ cần tích đủ 100,000 điểm là có thể rinh về một kỹ năng cấp Truyền Thuyết!
Nhân tiện thông báo, người chơi có điểm cao nhất hiện tại là khoảng năm nghìn.
Vậy thì chỉ cần nỗ lực gấp hai mươi lần nữa là có thể dễ dàng sở hữu kỹ năng Truyền Thuyết rồi!
Cũng không khó lắm đâu nhỉ!
Ừm... cũng chỉ cần cày thêm hơn hai năm nữa thôi, đơn giản ấy mà.
Nhưng mà, trò này cũng chỉ lùa được mấy con gà thôi.
Ý định ban đầu của Yulia khi treo cả trang đồ xịn đó cũng chỉ là để mọi người ngắm cho sướng mắt, đúng kiểu “chỉ được nhìn từ xa chứ không được... ấy ấy đâu.”
Hai năm? Mẹ nó chứ, trong hai năm đó, hoặc là con 'Long' kia nó san bằng Hoàng Kim Thành, hoặc là bà đây đã dắt cả thành chạy mất dép rồi, ai rảnh mà đợi! Đây là thằng cày nhanh nhất cũng mất hai năm, mấy đứa khác thì năm năm còn chưa chắc đã xong.
Những người chơi top đầu thực ra đều rất thực tế, chẳng ai ngốc đến mức đâm đầu vào mấy món cấp Truyền Thuyết ngay từ đầu.
Mục tiêu của họ là cấp Sử Thi.
Chơi game này lâu như vậy, họ đều đã nắm rõ cái nết của nhà phát hành rồi.
Đồ cấp Truyền Thuyết, đúng là truyền thuyết thật.
Mà truyền thuyết thì chỉ để nghe cho biết, đừng mơ tưởng hão huyền, cùng lắm thì tối về nằm mơ thôi.
Hiện tại, vật phẩm cấp Truyền Thuyết duy nhất được công khai và xác nhận chỉ có một món — Hạch Bạo Trảm.
Nhưng cái của nợ này thì... ai hiểu thì hiểu, cũng chỉ để ngắm là chính, tác dụng hù dọa còn lớn hơn nhiều so với tác dụng thực tế.
Ngược lại, cấp Sử Thi cũng cực mạnh, tuy hiếm nhưng người chơi thật sự có cách để sở hữu.
Nhìn được, sờ được, dùng được, đó mới là thứ mà các cao thủ tranh nhau giành giật.
Phần lớn bọn họ đều đang nhắm đến một kỹ năng cấp Sử Thi trong danh sách đổi thưởng, cần sáu nghìn điểm để đổi.
Tên là “Sức Mạnh Bão Tố”.
Nói đơn giản là sau khi sử dụng, tốc độ sẽ tăng vọt lên 1.5 lần trong thời gian ngắn, ngoài ra còn có thể bộc phát một luồng sức mạnh gió, giúp bản thân lao về một hướng hoặc đẩy lùi kẻ địch một khoảng ngắn.
Kỹ năng này đối với bất kỳ nghề nghiệp nào, bất kỳ người chơi nào cũng đều là một skill thần thánh.
Tăng tốc đồng nghĩa với tăng sự cơ động, dịch chuyển lại càng linh hoạt, có thể tiến có thể lùi, công thủ toàn diện.
Nghề cận chiến có nó, có thể áp sát đối phương trong nháy mắt; nghề tầm xa có nó, có thể dễ dàng thoát khỏi phạm vi tấn công của kẻ địch.
Tuy không đơn giản và trực tiếp bằng Dịch chuyển, nhưng Dịch chuyển lại có tác dụng phụ lớn, thời gian hồi chiêu cũng dài.
Trong khi đó, thời gian hồi chiêu của kỹ năng này chỉ có một phút.
Hiệu ứng tăng tốc ban đầu còn linh hoạt hơn Dịch chuyển, tạo ra nhiều không gian để thao tác hơn.
Loại kỹ năng này trong mắt người chơi mới thật sự là hàng cực phẩm, giá trị phi thường, có nói nó ngang ngửa cấp Truyền Thuyết cũng khối người gật đầu lia lịa.
Kỹ năng này thực ra cũng là do Yulia cố tình sắp đặt, xem như là phúc lợi lớn nhất dành cho người chơi.
Yulia này làm sếp, không bao giờ hứa hươu hứa vượn. Phúc lợi đưa ra là phải thấy được, sờ được, nuốt được.
Đối với người chơi mà nói, sức hấp dẫn của kỹ năng này thật sự quá lớn.
Độ ưu tiên của kỹ năng luôn lớn hơn trang bị và vật phẩm tiêu hao.
Kỹ năng không bao giờ lỗi thời, rất ít khi mất giá, và cực khó có vật phẩm thay thế.
Học được là sướng, lấy được là lời.
Ngoài những việc này, Yulia cũng không quên xác minh giả thuyết của mình về Đế quốc Thương Thúy.
Mặc dù trong lòng cô gần như đã có đáp án.
Cô ném cho Tiểu Nguyệt một đống sách kỹ năng, khiến cô em gái vừa kích động vừa cảm động.
Tiểu Á đi có một chuyến mà về đã mang theo quà quý giá như vậy.
Hu hu hu, quả nhiên, Tiểu Á nhà mình là đáng yêu nhất trần đời!
Tuy chị gái cho không ít kỹ năng xịn, nhưng Tiểu Nguyệt vẫn muốn thử vài thứ bình thường, độ khó thấp hơn một chút để học từ từ.
Đây rồi, mấy quyển này nhìn qua là biết rất hợp cho người chơi phổ thông học!
Sau đó…
Ting! Không thể học.
Ting! Không thể học.
Ting! Không thể…
“…”
“Quả nhiên là vậy.”
Nói xong, Yulia liền thu lại đống sách kỹ năng.
Rồi ngày hôm sau, cô cho thuộc hạ ra ngoài đường tìm người để thử nghiệm.
Cảnh tượng đại loại như, ở một góc đường, một ông lão thần bí cầm một quyển sách kỹ năng.
“Chàng trai trẻ, ta thấy cốt cách của cậu kinh kỳ, đúng là một tài năng tu luyện vạn năm có một. Ta ở đây có một bộ Quỳ Hoa Bảo… à không, bí kíp võ công, đang chờ người hữu duyên đến lấy, cậu có muốn thử không?”
Sau đó... Ting! Không thể học.
“Xem ra chúng ta không có duyên rồi, thật đáng tiếc.”
Đối tượng thử nghiệm đều là những người Yulia đã quan sát kỹ, đương nhiên là tránh hết người chơi của server Châu Âu.
Tóm lại, sau một hồi thử nghiệm, Yulia lại một lần nữa khẳng định kết luận của mình.
2 Bình luận