Lily tự phạt, dùng giới chỉ mà Tiền bối đưa cho, nhưng không hề nương tay.
Có lẽ chỉ có như vậy cô mới có thể cảm thấy yên lòng.
Tuy là tự phạt, nhưng đây là yêu cầu của Tiền bối, tự nhiên cũng làm cho Lily cảm giác như đang bị Tiền bối trách phạt vậy.
Nên rất ngại ngùng.
‘Thân là người bạn đồng hành quan trọng nhất của các chị em, thân là người bảo vệ của mọi người, thân là người gánh vác tất cả, mình không sai.’
‘Nhưng, mình là một người phụ nữ, đây là sự thật. Bất kể trước đây mình như thế nào, nhưng bây giờ mình không hề nghi ngờ điểm này.’
Tuy rằng, Lily còn nhớ mình đến từ một thế giới khác, ở đó, cô từng là một nam sinh yếu đuối, xinh đẹp, nhưng lúc này Lily đã cảm thấy có chút hoảng hốt.
Mỗi một ngày của cô ở thế giới này, và mười sáu năm vô nghĩa trước đó, hoàn toàn không thể so sánh được.
Lily thậm chí còn nghi ngờ, mình thật sự đã từng là một cậu con trai sao?
Tại sao Tiền bối chưa từng đề cập đến chuyện này?
Tại sao Tiền bối, sau khi tỉnh lại không hề do dự mà đã biết mình là ai?
Tuy Tiền bối nói, biết tất cả những chuyện xảy ra lúc ngủ say, nhưng về chuyện mình từng là một cậu con trai ở thế giới khác, tại sao Tiền bối chưa bao giờ nhắc đến, cũng không cảm thấy kỳ quặc?
Buổi hoàng hôn cuối cùng của thế giới hiện thực, Tiền bối đã nói với mình lúc còn là con trai, yêu mình. Vậy Tiền bối rốt cuộc yêu ai?
Là mình lúc còn là con trai? Hay là mình của bây giờ?
Không, chỉ cần là mình, đều giống nhau, Lily hoàn toàn tin tưởng vào điểm này.
Nhưng Tiền bối rốt cuộc lại là ai? Nói là chỉ xuyên không đến thế giới này, và thế giới này không có bất kỳ quan hệ nào, Lily không tin.
Về những điều này, khi nào chị ấy mới giải thích cho mình?
Lily tin chắc, Tiền bối biết rất nhiều, nhiều hơn mình rất nhiều.
Ký ức lúc còn là con trai của Lily, bây giờ đã rất mơ hồ, bởi vì quá nhàm chán. Ngoài tình yêu sâu đậm đối với Tiền bối ra, dường như không có chút ánh sáng nào, không đáng nhắc đến.
Lily vẫn luôn rất thích bản thân là con gái, thích làm con gái, tự hào vì điều này. Vì có được thực lực tung hoành Heian, vì có thể cùng với nhiều chị em gái đáng yêu như vậy mà cảm thấy hạnh phúc. Một cuộc sống đặc sắc như vậy, một ngày cũng hơn mười năm ở thế giới trước!
Tuy nhiên, hôm nay, Lily lại có chút hy vọng, nếu mình là con trai thì tốt rồi.
Bởi vì như vậy, Lily có thể không bị những quan niệm thế tục từ tận đáy lòng quấy nhiễu, có thể mạnh dạn, một lòng chỉ nghĩ đến việc đối tốt với các chị em.
Mà bây giờ, chính mình thực ra rất khó, quyết không thể để các chị em gái đau lòng. Nhưng thân là con gái, có một số chuyện, cho dù Lily muốn làm, cho dù Lily không kiêng kỵ, cũng rất khó làm.
Lúc này, không hề có dấu hiệu nào, một cảm giác cổ xưa, xa xăm ập đến.
Khiến Lily toàn thân run rẩy, không hiểu sao lại cảm thấy bi thương một cách khó hiểu, một cảm giác tội lỗi mạnh mẽ.
Chị Shimizu, chị Uesugi, Ayaka, Nữ vương Kaguya… cho đến cả Tiền bối… những ánh mắt u oán của họ từng người một hiện ra trong suy nghĩ của Lily.
Tại sao lại có cảm giác tội lỗi mạnh mẽ như vậy?
Tuy mình làm chưa đủ tốt, nhưng cũng không có lỗi lầm gì lớn.
Cảm giác tự trách xuyên qua hàng triệu năm, phá vỡ cả không thời gian này là sao?
“Các chị… Lily, rốt cuộc đã nợ các chị điều gì?”
“Em chỉ là một cô gái hai mươi tuổi, rốt cuộc em có thể nợ món nợ gì?”
Lily suy nghĩ, hoàn toàn không có câu trả lời, nhưng vì sự áy náy sâu sắc này. Cô chỉ có thể tăng nặng hình phạt cho chính mình, mới có thể cảm thấy khá hơn.
“Mình rốt cuộc đã làm sai điều gì… như thể, chuyện của rất lâu rất lâu về trước, mình rốt cuộc đã làm sai điều gì…”
“Dù thế nào, ai có thể nhắc nhở mình? Ai có thể dạy mình, để sau này, ngàn vạn lần đừng sai nữa…”
Trong phòng của Lily, truyền đến những âm thanh mập mờ.
Shimizu đi trên hành lang, tâm trạng không khỏi chùng xuống: “Chuyện gì vậy? Lẽ nào có người ở trong phòng Lily? Lẽ nào là Tiền bối đó?”
Tuy đây là sự thật, nhưng vừa nghĩ đến Tiền bối có thể thật sự đang ở trong phòng của Lily, làm những chuyện khó lòng diễn tả, e rằng không phải là đang trừng phạt Lily gì đó, có lẽ là vì chuyện của mình, điều này khiến Shimizu vô cùng u oán.
Cô tăng tốc, bước chân nhẹ nhàng đến trước cửa phòng Lily, không định gõ cửa, cô trực tiếp kéo cửa ra.
Cảnh tượng nhất thời vô cùng ngượng ngùng.
Tuy Shimizu đã từng thấy bí mật của Lily, nhưng cảnh tượng này bị nhìn thấy, vẫn làm cho cả hai người đều bị sốc lớn.
“…Em, em đang làm gì vâyk?”
“Hả? Em… Em…” Biểu cảm trên mặt Lily thực sự quá đặc sắc, điều này còn mất mặt hơn cả việc bị Tiền bối trực tiếp bắt gặp mình tắm xong, bị nhìn thấy hết.
Cái trước chỉ là tai nạn, mà bây giờ, giải thích thế nào? Chỉ e chị Shimizu sẽ cho rằng mình có khuynh hướng kỳ lạ.
“Không, không, không có gì!” Lily hoảng loạn vứt giới chỉ đi, kéo lại váy quỳ dậy, một mặt xua tay phủ nhận: “Em, em chỉ…”
“He he, được rồi, em gái không cần phải giải thích đâu.” Shimizu lại đóng cửa lại, đi đến bên cạnh Lily, nhặt giới chỉ lên: “Chị hiểu mà.”
“Chị Shimizu, chị hoàn toàn không hiểu đâu! Chị nhầm rồi!!” Lily vô cùng e thẹn, dở khóc dở cười.
“Chỉ là, như vậy có hơi gượng ép đó. Sau này em gái có nhu cầu gì, cứ nói thẳng với chị, để chị giúp em, không phải là được rồi sao?”
“Chị Shimizu, em không hề có nhu cầu đó mà!”
Lily cảm thấy mình có nhảy xuống hồ Biwa cũng không rửa sạch được.
Cứ tiếp tục ngượng ngùng như vậy, chỉ làm cho mọi chuyện tệ hơn, chuyển chủ đề, phải chuyển chủ đề.
“À mà, chị Shimizu, đêm khuya thế này, chị đến tìm em, có chuyện gì sao?”
“Xem em căng thẳng chưa kìa, không có gì đâu, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, chị cũng có sở thích kỳ lạ hơn nữa mà, nói ra thì vừa hay hợp với sở thích của em đó. Sau này cứ để chị chơi cùng em nhé, những trò chơi… kỳ lạ.” Nói rồi Shimizu thu lại giới chỉ.
“Thật sự không phải như chị nghĩ đâu, chị, giới chỉ này chị trả lại cho em đi.”
“Lẽ nào, em thà một mình chơi, cũng không muốn chị giúp sao? Như vậy chẳng phải rất nhàm chán sao?”
“Không phải đâu! Đây, đây là giới chỉ do Tiền bối đưa cho em, em sao dám tự ý giao cho chị Shimizu được?”
“Tiền bối?” Sắc mặt Shimizu chùng xuống. Vừa nghĩ đến giới chỉ này là do Tiền bối đưa, người phụ nữ đó không chừng cũng đã dùng giới chỉ này để trừng phạt Lily một cách nghiêm khắc, trong lòng cô càng thêm khổ sở mà chua xót.
“Lily, rốt cuộc ai là Tiền bối? Không phải em đã nói sẽ nói cho chị biết sao? Trước đây ở Bích Lạc Giới, em lấy cớ lo lắng cho các chị em, nhưng bây giờ em có thể nói rồi phải không?”
Cũng phải, sớm muộn gì Shimizu cũng sẽ gặp mặt Tiền bối, lúc này cũng là thời cơ.
Lily điều chỉnh hơi thở, quay người lại, seiza đối mặt với Shimizu: “Chị Shimizu, vậy thì mời chị đi gặp Tiền bối một chút nhé.”
“Ồ? Thật sự sắp gặp người phụ nữ này rồi sao?” Tâm trạng của Shimizu có chút phức tạp. Tuy cô biết Tiền bối đối với Lily quan trọng đến nhường nào, nhưng nếu có cơ hội, cô cũng không ngại để Tiền bối chịu chút khổ sở gì đó. Người phụ nữ này có thể khiến Lily ngoan ngoãn như vậy, cô sao có thể cam tâm.
“Chị Shimizu, mời chị vào Không gian Gương.” Lily nói.
“Được.” Ánh mắt Shimizu ánh lên một màu u ám.
Shimizu khẽ động ý niệm, tiến vào Không gian Gương, căn phòng mà các chị em bên ngoài vào trong.
Cửa mở ra, cô bước vào sảnh đá bát giác ở giữa.
Nhưng Lily không hề cùng vào. Tiền bối đã từng nói với Lily, nếu Shimizu đến, để chị một mình gặp cô ấy.
Shimizu khẽ cười, em ấy không ở đây cũng tốt, nói chuyện có thể trực tiếp hơn.
“Shimizu phải không? Vào đi.” Căn phòng vốn là phòng trang điểm của Lily, truyền đến giọng nói của Tiền bối, còn có chút ánh sáng vàng vọt.
Giọng nói này, và Lily có vài phần tương tự, nhưng khí chất hoàn toàn khác.
Giọng nói của Lily rất hay, nhưng đặc trưng không quá rõ ràng, thuộc về giọng nói của một mỹ nhân tiêu chuẩn. Nhưng trong đó lúc thì mang theo sự kiên cường sắc bén, lúc lại kiều mị xấu hổ, cũng là vạn chủng phong tình. Nhưng người phụ nữ này thì lại như mang theo một sự sáng suốt xuyên thấu trời đất không thời gian, mẫu nghi thiên hạ lại thanh xuân tươi đẹp và uy nghiêm. Khí chất của giọng nói này khiến Shimizu có chút không vui.
‘Nghe giọng nói này, xem ra cũng không phải là người phụ nữ đơn thuần dễ đối phó như Lily. Chẳng trách cô ta luôn bắt nạt Lily, người phụ nữ này lại có được em gái Lily… thật không thể tha thứ!’
Shimizu mang theo vài phần tức giận u ám, bước vào phòng.
Người phụ nữ ngồi trong căn phòng vàng vọt ấm áp, rộng rãi tao nhã, mà dung mạo, thân hình đều giống hệt Lily.
Mặc một thân shiromuku tinh khôi, không có trang sức nào khác, lại cũng đẹp đến say lòng người.
Chỉ là, khí chất của cô và Lily hoàn toàn khác biệt.
Rất sáng suốt, không giận mà uy, rất khó đối phó!
“Cô… cô…” Shimizu suýt nữa thì như những người phụ nữ tầm thường mà đưa ra câu hỏi đó, nhưng cô vẫn nhịn được. Nếu cứ như vậy bị nghi vấn này làm kinh ngạc, chẳng phải là tỏ ra mình rất không có tâm kế sao?
“Cô chính là người mà em gái nói, Tiền bối phải không?” Shimizu giọng nói hơi cao giọng hỏi.
“Đúng vậy, Shimizu cô nương, ta từ đầu đã âm thầm quan sát cô, biết cô không hề dễ dàng, đặc biệt là trận chiến ở Yomi-no-kuni, thực sự đã vất vả cho cô rồi.” Trong mắt Tiền bối có một sự ấm áp như ánh mặt trời ban ơn cho đại địa, nhưng sự ấm áp này lại ẩn chứa một sức mạnh chí cao vô thượng.
Như thể, sức mạnh của trời đất đều đến từ ân huệ của cô. Sự cao cả và chính trực này, kết hợp với giọng điệu dịu dàng tùy hòa của cô, khiến Shimizu rất không thoải mái.
“Tôi kiến thức nông cạn, thực sự không biết Tiền bối rốt cuộc lại là loại chị nào vậy? Là chị tình nhân? Hay là chị vợ? Xin Tiền bối giải thích cho tôi?” Shimizu đi thẳng vào vấn đề. Nói trắng ra chính là muốn xác nhận, Lily và cô ta rốt cuộc có quan hệ gì?
Nếu là tình một đêm gì đó, thì thôi đi, mình vẫn có thể xem xét tha thứ cho Lily.
“He he he. Vấn đề này, nói ra lại rất phức tạp đó. Nhưng, có lẽ giống như những gì Shimizu đây đang nghĩ trong lòng vậy.” Tiền bối che mặt mỉm cười, ánh mắt sáng suốt nhìn Shimizu.
“Hả? Những gì tôi nghĩ trong lòng? Sao cô lại biết, tôi đang nghĩ gì? Có lẽ, tôi cho rằng cô là một con yêu quái hóa thành bộ dạng này để mê hoặc tâm trí Lily. Nói ra thì con bé Lily này có chút tự thương hại, cũng có lẽ, cô là một nhân cách khác trong lòng Lily chẳng?” Shimizu tuy nói vậy nhưng nội tâm lại không ngừng nghi ngờ. Cô là ai cũng không thể là Lily. Bất kể là em gái dịu dàng kiều mị hiện tại, hay là nữ thần lạnh như băng sương trong ký ức vỡ nát, bất kể là ai cũng hoàn toàn khác biệt với vị “Tiền bối” này.
Nhưng Shimizu lại vì vậy mà cảm thấy linh hồn dao động.
‘Vậy tại sao? Trong ký ức vỡ nát, ta nhìn thấy vị nữ thần băng giá có tâm tính hoàn toàn trái ngược với Lily, lại cảm thấy cô ấy chính là Lily?’


0 Bình luận