Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 12 - Yomi-no-kuni

Chương 25 - Chợ Của Nữ Nhi Quốc

0 Bình luận - Độ dài: 2,418 từ - Cập nhật:

“Chờ đã, điều này e rằng không ổn.” người buôn nô lệ nói: “Vị cô nương này, nếu nói cô ấy không phải là phụ nữ, đây quả thực là một trò cười không thể tìm thấy thứ hai ở Yomi mênh mông này. Cớ gì phải làm thêm chuyện thừa thãi?”

Người buôn nô lệ sao lại không nhìn ra nữ túc khinh đầu lĩnh này đã nổi lòng ham muốn. Nữ Nhi Quốc, toàn là phụ nữ, những người có chút quyền lực nhỏ này, nhìn thấy vưu vật tuyệt sắc, tự nhiên là muốn nhân cơ hội trêu chọc, chiếm tiện nghi.

Nếu là nô lệ bình thường, thì thôi đi. Nhưng vị này lại là người mà người buôn nô lệ đã bỏ ra một cái giá lớn để mua về, trên đường đi mình còn chưa từng chạm vào, chỉ muốn bán được giá cao, lẽ nào lại để một nữ túc khinh đầu lĩnh giữ thành làm hỏng?

Nữ túc khinh đầu lĩnh đó không chịu buông tha, ghé sát vào đùi Lily ngửi một cái: “Cũng có mùi hương con gái, chỉ là, gần đây trong thành có nhiều chuyện không may xảy ra, vạn nhất cô ta là gián điệp thì sao? Phải kiểm tra toàn diện mới được, nếu không, đừng hòng vào thành.”

“Cô ta là một nô lệ, sao có thể là gián điệp?”

“Cái này khó nói lắm! Người đâu, lôi cô ta xuống ngựa, mang vào trong thành kiểm tra!” nữ túc khinh đầu lĩnh ra lệnh.

“Không được! Muốn kiểm tra thì kiểm tra ở đây. Cô ta là hàng hóa quý giá của ta, vạn nhất bị các người kiểm tra hỏng thì sao? Thu nhập cả đời của ngươi, cũng không đền nổi đâu!” người buôn nô lệ trực tiếp rút vũ khí ra, chắn ở phía trước.

“Sao? Các ngươi muốn chống lại quân lệnh?” nữ túc khinh đầu lĩnh cũng rút thanh Tachi ra, mấy nữ túc khinh dùng trường thương, cung tên chĩa vào người buôn nô lệ.

Người buôn nô lệ là hạng người nào, có thể làm ăn ở Yomi, có thể là hạng dễ chọc sao, đám thuộc hạ đeo mặt nạ xương sọ cũng rút đao kiếm ra.

Trong chốc lát, không khí căng như dây đàn.

“Dừng tay!” một giọng nói phụ nữ lạnh lùng và trưởng thành vang lên.

Chỉ thấy, một người phụ nữ mặc áo trắng quần xanh, từ vai đến nách buộc hai sợi dây, mái tóc dài màu xanh lam anh khí mà buông xõa, trán buộc một dải băng trắng, phần tóc dài phía dưới được một chiếc vòng bạc buộc thành bím tóc lỏng, cưỡi một con ngựa màu xanh đậm, dẫn theo một đám nữ kỵ binh mặc áo giáp, đang từ không xa ngoài thành đi tới.

“Tướng quân Chiya Kasumi!” nữ túc khinh đầu lĩnh nhìn thấy thì kinh ngạc.

Người phụ nữ ăn mặc như một nữ tướng kiếm đạo này trực tiếp xuống ngựa, đến bên cạnh con quỷ mã, ngẩng đầu nhìn Lily, còn Hyozuhi phía sau Lily, cô chỉ liếc qua, không nhìn nhiều. Cô ta vừa đến, mọi người đều hơi dạt ra, ngay cả người buôn nô lệ cũng không dám nói nhiều.

Chiya Kasumi đột nhiên vươn tay, nắm lấy cánh tay Lily, một tay bế cô từ trên ngựa xuống, không nói hai lời, bế cô theo kiểu công chúa vào lòng.

Lily nhất thời, cũng cảm thấy trời đất quay cuồng, có chút hoảng hốt.

Chiya Kasumi tuy mặc bộ đạo phục rộng rãi, nhưng lồng ngực cô ta, lại mềm mại đến không ngờ, hoàn toàn khác với vẻ ngoài mạnh mẽ lạnh lùng của cô.

Mặt của Chiya Kasumi có chút gần với tóc của Lily, nội tâm cô ta dường như cũng có vài phần say đắm, nhưng không hề biểu hiện ra ngoài, vô cùng quả quyết ôm Lily, trừng mắt nhìn nữ túc khinh đầu lĩnh: “Ta thấy ngươi bị sắc đẹp làm mê muội! Một tuyệt sắc giai nhân dịu dàng thục nữ như vậy, sao có thể không phải là phụ nữ? Nếu cô ấy không phải là phụ nữ, ta thấy quy tắc chỉ có phụ nữ mới được vào Nữ Nhi Quốc này có thể sửa đổi được rồi! Chắc chắn là ngươi tham lam vẻ đẹp của cô gái này, muốn nhân cơ hội kiểm tra để phi lễ. Thân là quan giữ thành, ngươi đáng tội gì?”

Nữ túc khinh đầu lĩnh đó sợ đến mặt mày tái mét, ngay tại chỗ quỳ xuống: “Tướng quân tha mạng! Tôi… chỉ vì cô gái này quá xinh đẹp, tôi đã ở đây giữ cổng ngàn năm rồi, đến nay vẫn chưa có gia đình, thực sự là nhất thời mất trí, suýt nữa mắc phải sai lầm lớn, xin tướng quân chuộc tội! Tôi, tôi sau này không dám nữa! Hu hu… giữ cổng này, thực sự quá cô đơn, mỗi ngày nhìn trong thành phồn hoa thái bình, chúng tôi lại chỉ có thể làm khán giả… hu hu…” nữ túc khinh đầu lĩnh nói rồi lại khóc nấc lên, cô ta vừa khóc, các nữ túc khinh khác cũng không khỏi rơi lệ.

“Được rồi, cô em này, quả thực là thiên tư tuyệt sắc, tựa như trời sinh đã mang theo hồn phách có thể câu người, cũng không thể hoàn toàn trách các ngươi. Chuyện này, đến đây là thôi, sau này, không được tái phạm, nếu không ta nhất định không tha nhẹ!” Chiya Kasumi nghiêm khắc nói.

“Vâng---” đám nữ binh lần lượt quỳ xuống đất vâng lệnh.

Tay của Chiya Kasumi, bất giác lại ôm chặt vòng eo mềm mại của Lily thêm vài phần. Cô cứ thế ôm Lily, nhảy một cái, lên mình con ngựa xanh, nói: “Vào thành!”

“Vâng, thưa tướng quân!” một đội nữ kỵ binh phía sau đáp lại.

“Cảm ơn tướng quân Chiya Kasumi, nhưng…” nhìn thấy Chiya Kasumi cứ thế thuận theo tự nhiên định bế Lily vào thành, người buôn nô lệ một mặt cảm ơn, một mặt lại cảm thấy, có gì đó không đúng, không khỏi tiến lên nói: “Tướng quân, cô gái này là nô lệ tôi mua về, định mang vào thành bán… Tướng quân đây là định mang đi đâu?”

Chiya Kasumi lạnh lùng nhìn người buôn nô lệ đeo mặt nạ xương sọ dị thú, nói: “Nói nhảm gì vậy? Ta còn không biết ngươi làm nghề gì sao? Ngươi cũng không cần phiền phức nữa, cô em này, ta mua, bao nhiêu tiền, nói đi!”

“A?” người buôn nô lệ vốn định mang Lily đến sàn đấu giá trong thành, bán với giá cao, nhưng Chiya Kasumi lại đến giải vây cho cô, hơn nữa danh tiếng của người phụ nữ này cô ta biết, không dễ chọc. Cô ta là đệ nhất võ tướng của Nữ Nhi Quốc, ngay cả những hung ma bá chủ xung quanh, cũng rất kiêng dè Chiya Kasumi. Cộng thêm cô ta không chỉ thực lực vượt trội, tính tình lại xấu, ngay cả quốc vương của Nữ Nhi Quốc, đôi khi cũng phải nhường cô ta ba phần. Người buôn nô lệ tuy thủ đoạn, đạo hạnh rất nhiều, nhưng cũng không dám chính diện đối đầu với Chiya Kasumi.

“Sao? Sợ ta không trả nổi tiền? Ta biết cái ý đồ nhỏ của ngươi, chẳng qua là muốn mang đến trong thành đấu giá. Nhưng ta nói cho ngươi biết, cô em này ta quyết tâm phải có được, ngươi dù có mang đi đấu giá, lại có ai dám tranh với ta?”

Chiya Kasumi này đã giúp Lily, Lily vốn trong lòng còn cảm kích, nhưng việc cô ta không nói hai lời đã bế mình vào lồng ngực mềm mại, vừa đến đã đòi mua mình, cũng khiến Lily cảm thấy vài phần nhục nhã, lẽ nào đời mình cứ thế mặc cho người ta sắp đặt?

Chiya Kasumi lại hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của Lily, trực tiếp từ thắt lưng lấy ra một cái túi, ném cho người buôn nô lệ.

“Trong này, có năm nghìn Huyết Linh Magatama, đủ rồi chứ?” Chiya Kasumi lạnh lùng nói. Nếu không phải vì Lily, cô một câu cũng không muốn nói nhiều với người buôn nô lệ.

“Năm, năm nghìn!?” người buôn nô lệ chân mềm nhũn, quỳ xuống tại chổ, tay run rẩy mở túi ra xem, mắt đều trợn tròn. Làm người buôn nô lệ nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy nhiều tiền mặt như vậy! (Thế mới thấy cái lệnh truy nã của Takamagahara phèn cỡ nào)

“Đủ, đủ rồi, quá đủ rồi! Quá đủ rồi ạ! Vậy, cô gái nhỏ kia vốn là thị nữ của cô nương này, cũng xin tặng luôn cho Chiya đại nhân, chúng tôi sẽ đưa hai vị đến tướng quân phủ ngay.” người buôn nô lệ ôm một túi ngọc bội vội vàng dập đầu.

Năm nghìn Huyết Linh Magatama! Áp giải mấy ngày, sang tay một cái, lãi đậm mấy chục lần. Người buôn nô lệ biết rõ, ở Nữ Nhi Quốc này, người một lúc có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy, ngoài Chiya Kasumi, e rằng cũng chỉ có quốc vương của Nữ Nhi Quốc và Thái Chính Cung. Dù có đấu giá, cũng không bán được giá cao như vậy. Bất kể người phụ nữ này có đẹp đến đâu, cũng không còn ai có thể bỏ ra một số tiền lớn như vậy!

“Không cần, người của ta, ta tự mang đi. Mang cả người phụ nữ kia đi.” Chiya Kasumi nói xong, cũng không muốn nói nhảm nhiều với người buôn nô lệ nữa, ôm Lily, thúc ngựa vào thành. Các nữ kỵ binh phía sau, cũng bế Hyozuhi lên lưng ngựa, ngồi trước một nữ kỵ binh, vào thành.

Hyozuhi cũng xem như là một cô gái xinh đẹp, nữ kỵ binh đó cưỡi ngựa sau lưng Hyozuhi, trên mặt cũng có vài phần vui vẻ.

Nhìn một đoàn người cứ thế vào thành, người buôn nô lệ cũng quỳ trên đất không dậy nổi, hồi lâu mới đứng lên. Vì chân mềm nhũn.

“Đại tỷ, chúng ta cũng vào thành, bán những món hàng kia đi chứ?”

“Bán? Bán cái đầu ngươi, tặng cho các chị em giữ thành này hết đi! Chúng ta vào thành, mua nhà tậu đất, ở Nữ Nhi Quốc an cư lạc nghiệp, mua ít bí kíp bảo vật, tu hành cho tốt, từ nay rửa tay không làm nữa!” người buôn nô lệ nói.

“Đại tỷ!”

Các thuộc hạ của người buôn nô lệ cũng bắt đầu hoan hô, dù sao thì nghề này quá nguy hiểm. Là phụ nữ, ai lại muốn làm khó phụ nữ, đều là bất đắc dĩ mới làm nghề này. Các nữ tu của Yomi, ai mà không muốn thường trú ở Nữ Nhi Quốc, an cư lạc nghiệp, lại có sự che chở, không giống như các nữ tu bên ngoài, đâu đâu cũng bị bắt bớ, thèm muốn.

Chỉ tiếc là, nhà cửa trong thành của Nữ Nhi Quốc quá đắt, tiền thuê nhà lại càng cao, ai có thể ở lâu dài? Dù sao thì những nữ tu này, tuổi thọ đều hơn ngàn năm, nhưng đất trong Nữ Nhi Quốc chỉ có bấy nhiêu, giá nhà cũng ngày càng cao.

Có thể thường trú ở Nữ Nhi Quốc, ở Nữ Nhi Quốc an cư lạc nghiệp, chuyên tâm tu hành, ai còn làm nghề buôn bán nô lệ? Tại sao những người phụ nữ xinh đẹp đều phải đeo một chiếc mặt nạ xấu xí, cũng là sợ trên đường bị yêu ma quấy rối. Hơn nữa, Nữ Nhi Quốc này, nghe nói có pháp môn riêng, chỉ cần phụ nữ thành gia, cũng có thể mang thai sinh con, sinh ra cũng nhất định là con gái, cũng không cần lo lắng vấn đề nối dõi tông đường, căn bản có thể tự cung tự cấp, không cần đàn ông nữa.

Lúc này, Lily đã được Chiya Kasumi ôm, vào trong thành của Nữ Nhi Quốc.

Nơi đây, tuy cũng âm u, nhưng trên đường giăng đèn kết hoa, tinh thạch tỏa ánh sáng mờ ảo, nhà cửa cổ kính mà sạch sẽ, tinh xảo. Trên đường người qua lại tấp nập, nữ tu, Nguyền kiếm cơ, nữ yêu ma, người tu hành, người đi du lịch, người đi mua sắm, người làm ăn, cũng nườm nượp không ngớt, tráng lệ, lộng lẫy mà lại vô cùng náo nhiệt.

Lily trong lòng Chiya Kasumi cũng không nhịn được mà nhìn trộm. Ngay cả ở kinh thành Heian, cũng chưa từng thấy một khu chợ náo nhiệt như vậy. Huống hồ, qua lại đều là phụ nữ, nhìn trong lòng cũng thoải mái.

Chỉ là, Lily rất nhanh phát hiện, trên đường có rất nhiều người, đa phần đều sẽ nhìn chằm chằm vào mình.

“Tướng quân, cảm ơn tướng quân đã ra tay cứu giúp. Chỉ là, xin hãy đặt tôi xuống, nếu không ở nơi công cộng đông người này, thực sự có chút khó xử.” Lily trong lòng Chiya Kasumi nói.

“Cứu ngươi? Em gái à, ngươi có lẽ đã hiểu lầm rồi, ta chỉ mua ngươi thôi. Ngươi có biết để mua được ngươi, ta đã phải bỏ ra một số tiền khổng lồ không? Một cô em tinh xảo quý giá như vậy, ta sao có thể dễ dàng buông tay được? Ta muốn trực tiếp ôm ngươi, đến phủ của ta.”

“Ơ?” Lily muốn nói với Chiya Kasumi, mình không phải là nô lệ, nhưng nhất thời cũng khó mà tự biện minh, dù sao cũng không thể trực tiếp nói mình là trà trộn vào được, hơn nữa, cũng không thích hợp để nói trên đường phố.

Nhưng những ánh mắt trên đường thực sự khiến cô cảm thấy mất mặt, dứt khoát nhắm mắt lại, nắm lấy quần áo của Chiya Kasumi, mặc cho cô ta ôm, giả ngơ giả điếc, không nghe không thấy lòng không đau, cho tâm thanh tịnh.

Thế là Chiya Kasumi ôm Lily, một đoàn người ngựa đi qua khu chợ, đến phủ của Chiya đại tướng quân.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận