• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 7: Khúc Dạo Đầu [ĐÃ HOÀN THÀNH]

Chương 145.9: Phụ Chương - Khúc Dạo Đầu (3)

0 Bình luận - Độ dài: 1,452 từ - Cập nhật:

Khi tôi mở cánh cửa trượt của lớp học, một cảm giác về sự khởi đầu của một cuộc sống mới ập đến.

Thế nhưng, Sasaki đang ở trong lớp, mà Hideyori thì không thấy đâu.

“Trên bảng có ghi danh sách chỗ ngồi kìa. Akechi đứng số 1 luôn.”

“Ồ, chỗ của anh với Risa gần nhau này!”

“Vì họ của hai đứa giống nhau mà.”

Người có số thứ tự ngay trước tôi là Sasaki Emi.

Chỗ ngồi của những người quen biết đều tập trung ở đây.

“À…”

Đúng lúc đó, tôi đã tìm thấy cô ấy.

Miyamura Towa, người đã cùng lớp với tôi một năm hồi sơ trung.

Mái tóc màu tím nhạt tuyệt đẹp vẫn y nguyên trong ký ức của tôi, nhưng biểu cảm của cô ấy không còn dấu vết của ngày xưa, trong đôi mắt đọng lại một nỗi tuyệt vọng buồn bã.

Khuôn mặt trưởng thành của cô ấy khiến tôi cảm thấy như cô ấy lớn hơn lúc trước cả chục tuổi.

Cảm giác không thể bỏ mặc cô ấy trỗi dậy mạnh mẽ.

Tôi giả vờ tình cờ tiếp cận Miyamura.

“Yo, chào buổi sáng Miyamura! Tụi mình lại cùng lớp rồi, mong được giúp đỡ nhé!”

“…Cậu là ai vậy?”

Ngay cả trong tình huống này, Miyamura vẫn là cô ấy chăm chỉ duy nhất trong lớp đang bày sách vở và dụng cụ học tập trên bàn để học.

“Jumonji Takeru đây. Hồi sơ trung chúng ta cùng lớp năm nhất mà.”

“…Tôi không nhớ. Xin lỗi, cậu đang làm phiền việc học của tôi.”

Cô ấy gạt tôi sang một bên, nhưng chuyển động của cây bút chì không dừng lại.

Miyamura đang học cái gì mà như bị ám ảnh vậy?

“Cậu lúc nào cũng học nhỉ, thích học đến thế sao?”

“Phải học chứ. Tôi mà không học thì không có giá trị gì cả nếu không học, học học học học học học học. Nên cậu đang làm phiền đấy.”

“!”

Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt vô hồn.

Vực thẳm của địa ngục, trong đôi mắt cô ấy tồn tại một vực sâu thăm thẳm.

★Lựa Chọn★

→Can thiệp vào chuyện của Miyamura [Độ hảo cảm của Towa +2 ※Cần thiết cho lộ trình của Towa, mở khóa khi hoàn thành cả hai nhân vật]

Không can thiệp vào chuyện của Miyamura

Đi đến chỗ Risa [Độ hảo cảm của Risa +1]

Risa đang nói chuyện vui vẻ với Sasaki, nên tôi không cần thiết phải đến chỗ cô nàng.

Tôi ném một câu hỏi về phía Miyamura.

“Miyamura? Học hành có vui không?”

“Vui chứ. Vì tôi có thể biết những điều mình chưa biết mà. Fufu. Fufufufufufu, học hành vui lắm. Học hành rất hữu ích. Học hành muôn năm. Fufufufufufu.”

Miyamura cứ cười như một người bị hỏng.

Thái độ của cô ấy khác quá nhiều so với Miyamura trong ký ức của tôi.

Cô ấy ấy hẳn phải là một người hay cười như trẻ con hơn.

Tại sao, tôi lại bận tâm đến Miyamura nhiều đến vậy…

“Vậy tôi đố cậu được chứ?”

“Được thôi. Cứ tự nhiên đi, cá chép koi đây.”

Cái gì vậy? Chơi chữ à? Tôi nghĩ vậy nhưng quyết định bỏ qua.

“Từ lịch sử Nhật Bản, sự kiện năm 1603 là gì?”

“Là sự thành lập của Mạc phủ Edo.”

“Biết mà nhỉ.”

“Ể?”

“Cậu nói là có thể biết những điều mình chưa biết mà? Cái này đã biết rồi mà. Không phải là học vô ích sao?”

“…………Fufu.”

Miyamura cúi đầu im lặng vài giây.

Tuy nhiên, ngay lập tức Miyamura lại bật cười vì không biết điều gì buồn cười.

“Fufufufufufu. Jumonji-san phải không?”

“Ừm, có chuyện gì sao?”

“Cậu… rất khó chịu vì làm phiền việc học. Làm ơn biến khỏi mắt tôi đi.”

Miyamura nở một nụ cười giả tạo và nói thẳng thừng.

Tôi cảm thấy như mình vừa thoáng thấy bóng tối và câu trả lời trong cô ấy.

Bị nói là khó chịu, tôi rời khỏi chỗ Miyamura và nhìn đồng hồ.

Chỉ còn 10 phút nữa là đến giờ sinh hoạt lớp mà Hideyori vẫn chưa đến.

Dù là ngày đầu tiên cũng không thể trốn học như vậy được!

Hideyori có cái tật hay trốn học mà.

Tôi nhắn tin LINE bảo [Đến lớp đi] thì vài giây sau nó gửi lại [Chết đi].

Cái câu [Chết đi] của Hideyori nghĩa là [Im đi], [Đừng có can thiệp] thôi chứ không phải là thật sự muốn tôi chết đâu.

Tôi rời khỏi lớp để tìm Hideyori đang có vẻ khó chịu từ sáng.

“Oi, Hideyori? Mày ở đâu rồi?”

Trước mắt, tôi định tìm khoảng 5 phút.

Hành động của cậu ta khó đoán lắm.

Khi tôi đang bước xuống cầu thang thì…

——Thời gian của tôi bắt đầu chuyển động.

“Ta… Takeru?”

“Hả?”

Cô ấy với đôi mắt đỏ hoe, nhìn tôi rồi nước mắt tuôn rơi, và lao vào lòng tôi.

“Takeru… Takeru!”

“Ư, ôi trời ơi!?”

Trong vòng tay tôi, cô ấy đột nhiên gọi tên tôi.

Tôi chưa nói tên mình mà sao cô ấy lại biết tên tôi…?

Có lẽ là do cô ấy nhìn thấy bảng tên trên áo khoác blazer của tôi…?

“Tớ đã muốn gặp cậu… Tớ đã muốn gặp cậu lắm, Takeru.”

Cô ấy gọi tên tôi như gọi một người thân yêu.

Tôi không hiểu ý nghĩa của việc này.

Đáng lẽ tôi đang tìm người bạn thân Hideyori đã biến mất từ lúc nào, nhưng những điều đó đã hoàn toàn bay khỏi đầu tôi.

Chỉ là, không biết từ lúc nào, tôi đã ôm chặt cô ấy không rõ tên này.

Tôi không biết tại sao.

Cơ thể tôi tự động hành động, như thể tôi phải làm vậy.

[Nhạc chủ đề OP]

[Phá Vỡ Chuỗi Buồn]

Lời: Sakura Matsuri

Sáng tác & Biên khúc: Sakura festival

Ca sĩ: StarChild

Danh sách đánh giá

Người đăng: Real Honnoji

★★★★★

Cảnh cuối của mùa cuối cùng với OP đầu tiên thật sự rất xúc động và tuyệt vời!

Khi biết lời bài hát kể về tâm trạng của Yoru dành cho Takeru thì tôi thật sự bái phục.

Sao lại cài cắm một chi tiết tiết lộ như vậy chứ, đúng là chơi ăn gian mà.

OP của mùa cuối cùng là một sự sắp đặt tuyệt vời khi đối lập với lời bài hát kể về tâm trạng của Takeru dành cho Yoru.

Nếu có thêm sự tham gia của Eien-chan thì sẽ còn tuyệt vời hơn nữa!

Xin hãy ra phần ngoại truyện hậu kỳ của Eien-chan.

Eien-chan có lẽ là một trong top 3 nữ chính game otome mà tôi yêu thích nhất!

Tôi muốn có thật nhiều sản phẩm liên quan đến Eien-chan!

Nói riêng thì, tôi thấy trang phục thường ngày của Eien-chan được thêm vào ở bản 2 là dễ thương nhất, vậy mà từ bản 2 trở đi lại không thể chinh phục Eien-chan là sao?

Bản vá lỗi vẫn chưa ra sao!?

Tôi sẽ đợi bản vá lỗi tăng trang phục thường ngày cho Eien-chan dù là 10 năm nữa, làm ơn nhé Skyblue-san!

À, còn CD pillow talk của Miyamura Towa thì đúng là tuyệt vời ông mặt trời vì nó rất tình cảm!

Tôi thích đến mức cho vào máy nghe nhạc cá nhân luôn!

Tôi lặp lại pillow talk của Towa nhiều lần hơn cả OP nữa

Tại sao lại không đưa Towa lên làm nữ chính?

Đó có lẽ là điểm thiếu sót lớn nhất của fan Towa.

Hãy ra phần tiếp theo với Towa là nữ chính đi.

Người đăng: Kurukuru

★★★☆☆

Bài hát rất hay.

Nhưng mỗi khi nghe bài này, tôi lại nhớ đến người con trai tôi yêu đã qua đời và bật khóc.

Làm ơn hãy để tôi yên một thời gian… (。´Д⊂)

<Tác Note>

Thật vui khi viết về game gốc của [Phá Vỡ Chuỗi Buồn].

Từ đây, loạt truyện [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] sẽ bắt đầu.

Tôi không chắc có viết tiếp không, nhưng mối quan hệ giữa những kẻ tệ hại và con người đã thay đổi khá nhiều.

Nếu không bị Eien-chan nói là [khó chịu] thì sẽ không vào được lộ trình của cô ấy.

Đối với Toyotomi-kun trong lúc chơi game, đó là một phần thưởng.

Hideyori đã biến mất nhưng xuất hiện ở lớp 1 phút trước nên an toàn rồi.

Đơn thuần là cậu ta không muốn gặp Takeru và Madoka nên đã nghịch điện thoại trong lớp học không có ai.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận