• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 7: Khúc Dạo Đầu [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 133: Điện Thoại Của Akechi Hideyori Không Ngừng Reo

0 Bình luận - Độ dài: 957 từ - Cập nhật:

“Uuuu, Risa-chan á……, ờm, nếu là Risa-chan thì…”

Emi lẩm bẩm điều gì đó trong khi ôm đầu.

Tôi tự hỏi có chuyện gì vậy?

Cô lo lắng về chuyện tình cảm của mình đến vậy sao?

“Nhưng tại sao Hideyori-kun lại có tính cách không bao giờ nói không thế!?”

“À, xin lỗi! Sakuya vừa nhắn tin cho tớ.”

“Hở?”

Trên ứng dụng RINE, tin nhắn của Sakuya là [Oi, Hideyori!] và [Đi mua quà cho Takeru nhé.]

[Tớ sắp ra ngoài rồi, muốn đi ngay không?], [Gặp tớ lúc trưa nhé.], [Trước nhà ga], khi tôi trả lời vậy, cô ấy trả lời tôi bằng một miếng dán dễ thương hình chú gấu đang cầm tách cà phê có dòng chữ [CÊ!].

“Sakuya bảo cậu ấy cũng sẽ đến.”

“Đến à? Lạ nhỉ……lạ thật, sao lúc nào cũng có chuyện cản đường mình vậy…….Mình đã lên kế hoạch trước rồi mà………”

“À, tin nhắn từ Madoka.”

“Hở!?”

Cô gửi hai tin nhắn thẳng thừng. [Nodoka bảo muốn mua quà sinh nhật cho Juumonji-kun.], [Nếu cậu rảnh thì ba đứa mình đi cùng nhau nhé.] 

Đáp lại, tôi trả lời ngắn gọn rằng [Tớ sắp ra ga rồi. Nhớ đi với cái bụng đói nhé.] Câu trả lời tôi nhận được là [OK], một câu trả lời đơn giản gồm hai chữ.

Tính cách của cô thực sự lộ rõ luôn kìa.

“Chị em nhà Tsugaru cũng sẽ đến.”

“C, C, Cái…….?”

“Nói vậy thôi, có vẻ hôm nay mọi người đều rảnh nhỉ.”

Giờ thì tôi có cảm giác là Eien-chan cũng sẽ rủ tôi đi chơi.

Ờ, chắc là trùng hợp quá nhỉ?

Dù sao thì, nhân vật chính của Galge này đúng là quá nổi tiếng.

Tôi chưa bao giờ thấy họ tương tác nhiều nhưng ngay cả Sakuya và Madoka cũng tặng cậu quà sinh nhật…….

EEEEK……, đây có phải là khúc dạo đầu cho một cuộc tàn sát không!?

Vậy thì tôi sẽ phải giữ khoảng cách và quan sát từ trong bóng tối.

Takeru chơi Galge ngoài đời thực à. Hehe, tôi rất mong được thấy cậu chinh phục một nữ chính bên ngoài màn hình đấy.

“Hideyori-kun! Cậu ít nhất nên tạo giới hạn người tham gia đi! Ví dụ như tối đa ba người chẳng hạn…..”

“Aaa, Eien-chan gọi kìa.”

“……..”

Điện thoại của tôi bắt đầu rung.

Mọi người đều dùng thứ này hả?

Tôi đã là một lão già bên trong rồi nên tôi nghĩ nó hơi khó sử dụng. Mọi người xung quanh tôi đều trẻ quá.

“Moshi moshi? Eien-chan?”

[Chào buổi chiều, Hideyori-san. Thực ra, tớ đang nghĩ đến việc mua một món quà cho Juumonji-san, hôm nay cậu rảnh không?]

“Quá là đúng lúc. Trưa nay tớ sẽ đến ga tàu. Tớ định ăn ở đó nên đừng ăn gì cả và gặp tớ trước nhé.”

[Tất nhiên rồi! Fufu, cùng nghĩ đến một điều cùng một lúc, hai ta khá giống nhau nhỉ.]

“Ừm, gặp lại sau nhé.”

[Vâng.]

Eien-chan trông có vẻ vui.

Ngay cả một sự trùng hợp với khả năng xảy ra gần như bằng không cũng có thể xảy ra ha.

À, khi tôi cúp máy, Madoka đã gửi cho tôi một tin nhắn khác.

[Từ Nodoka], [Seiko-chan cũng sẽ đến], [Vậy đó].

“Eien-chan và Seiko cũng sẽ ở đó. Nhóm của chúng ta đông hơn một chút so với tớ mong đợi nhỉ?”

“Không chỉ một chút đúng không!? Thật kỳ lạ! Hôm nay có bao nhiêu người muốn mua quà cho Juumonji-kun vậy!?”

“Hôm nay mọi người chắc đều rảnh. Có lẽ họ muốn xả hơi sau khi học cho kỳ thi tuyển sinh nhỉ.”

“Cậu vô tư quá về chuyện này…….”

“À, lần này là Yamamoto hả.”

“Ha? Tại sao Yamamoto-kun—……?”

Không đời nào nhóm của Yamamoto lại định mua quà cho Takeru nữa đúng không?

Không, điều đó không thể xảy ra.

“Alo? Yamamoto? Có chuyện gì thế?”

[Oi, Hideyori! Có chuyện gấp đấy!]

“Gì thế?”

[Tớ đang đi chơi với Nishiyama và những người khác và giờ cả bọn đang cãi nhau, vàng hay đen, cậu nghĩ quần lót của StarChild màu nào?]

“Đen.”

[Đúng rồi! Thấy chưa, mấy cậu mới là người kỳ lạ khi nghĩ cô ấy sẽ mặc màu vàng! Bây giờ là 2v2.]

“Tớ cúp máy được chưa?”

[Cảm ơn bro.]

Đó là một cuộc gọi hoàn toàn không liên quan gì đến sinh nhật của Takeru.

Ngoài ra, tôi muốn họ đừng phấn khích về màu quần lót của em gái tôi nữa.

Hơn nữa, việc giới hạn màu quần lót của StarCha chỉ là đen và vàng vì mái tóc lưới vàng và đen của cô ấy là rất hẹp hòi.

Tôi tin rằng màu hồng, trắng, xanh nhạt và sọc cũng nên được cân nhắc.

Tuy nhiên, tôi không thực sự muốn dành tế bào não của mình để suy nghĩ về màu quần lót của em gái tôi đang mặc.

"Yamamoto-kun có cần gì không?"

"Cậu ấy hỏi tớ màu quần lót của StarCha là gì."

"Hideyori-kun, vậy là cậu nghĩ rằng em gái em mặc đồ đen hả? Hmmm."

Emi đang nhìn tôi bằng đôi mắt lạnh lùng như cá chết.

Tôi biết rằng cô sẽ nhận ra ngay nếu tôi nói dối nên tôi chỉ nói sự thật với cô nhưng tôi phải làm gì khác nếu cô vẫn nhìn tôi như vậy?

"Dù sao thì, chúng ta đi thôi chứ?"

“Haa……, và sau khi mình cũng cố gắng lên kế hoạch hẹn hò nữa……..”

Emi thở dài.

Có lẽ cô đã chán ngấy với việc tôi vừa tưởng tượng ra màu quần lót của em gái mình, Emi trông rất bực bội.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận