Arc 7: Khúc Dạo Đầu [ĐÃ HOÀN THÀNH]
Chương 138: Tsugaru Madoka Không Muốn Bị Bỏ Lại
2 Bình luận - Độ dài: 1,326 từ - Cập nhật:
Tôi gần như đã đánh mất chính mình trước sự quyến rũ của Eien-chan và sự dễ thương của Sakuya.
Sau khi rời khỏi nhà hàng, chúng tôi đi dạo trên phố trong khi quyết định nên đi đâu để mua quà cho Takeru.
"Hideyori-san, ngon quá ha?”
"V, Vâng.”
"Tớ đã nghĩ Hideyori-san thật dễ thương khi thấy biểu cảm của cậu thay đổi. Tớ thực sự thích điều đó ở cậu á.”
“Hở……? T, T, Thí—!?”
"Khuôn mặt ửng hồng của cậu thật dễ thương. Tớ cũng thích điều đó."
"…….!?"
Nụ cười quyến rũ đó, mùi hương đó đang nhột nhạt ở mũi tôi.
Eien-chan đang trêu chọc tôi.
Eien-chan mà tôi rất ngưỡng mộ trong game có phải là nữ chính táo bạo như vậy không……..?
Vì cô là nữ chính nổi tiếng với việc khiến mấy tên trai tân hiểu lầm và là một trong những nữ chính được yêu thích nhất của [Phá Vỡ Chuỗi Buồn], nên tôi sợ rằng mình có thể phải lòng cô thật.
“Dừng lại, Towa-san.”
“UUuuuu…….Tớ nghĩ hôm nay sẽ đến lượt mình……..”
“Không đời nào là như vậy đúng không?”
Risa bước vào và ngăn cơn bộc phát của Eien-chan.
Hai người họ đã học cùng lớp trong hai năm liền nên họ không còn dè dặt với nhau nữa.
Nỗi sợ rằng tôi có thể chết vì xấu hổ và chút thất vọng vì mọi chuyện đã kết thúc đang xung đột trong tâm trí tôi.
“Hideyori-s~~~an!”
“Xin lỗi, Akechi-kun. Tớ cần nói chuyện với Towa-san.”
“KHÔNGGGGGGGGGGG~~~GG!”
Risa kéo cô ấy đi………
Tôi tự hỏi vậy là sao nhỉ……?”
“O, O, Onii-chan, em nghĩ anh hơi thiếu tự nhận thức.”
“Tự nhận thức?”
“Vâng! Onii-chan…….anh chỉ không nhận ra mình tốt đến thế nào thôi.”
“Dễ thương quá.”
“Fuee?”
Seiko dễ thương quá…..
Nghĩ đến việc cô muốn làm tôi vui đến mức nói với tôi như vậy.
Cả hai có quan hệ huyết thống nhưng tôi đã dành 17 năm cuộc đời để sống với cái tên Toyotomi Mitsuhide và tôi chỉ gặp Seiko khi 14 tuổi với cái tên Akechi Hideyori.
Nói cách khác, không thể nào với tôi, người đã là con một trong hơn 30 năm để nhìn Seiko [Như một cô em gái].
Cuối cùng tôi vẫn luôn coi cô như là người khác giới.
Ngay cả sau khi được nói rằng cô là em gái mình, tôi vẫn không thể tin chắc 100% dù mình biết rằng hai đứa thực ra là anh em ruột.
“Seiko……..Anh………Anh mừng vì em là em gái anh.”
“C, Cảm ơn anh rất nhiều!”
“Ờ….., anh cũng thích rất nhiều thứ ở em.”
“Th—………!?”
Tôi thích Seiko và tôi cũng thích StarChild.
Có lẽ tôi là người duy nhất trên thế giới có thể tự hào về cô em gái nhỏ của mình như vậy……..
“Sei-chan. Đến giờ đi rồi.”
“Hở?”
“Gặp lại sau! Rác-senpai!”
“AHHHHHHH, ONII-CHA~~N!”
Seiko bị Nodoka kéo đi.
Risa vừa làm thế với Eien-chan nữa. Kéo bạn mình đi có phải là xu hướng phổ biến dạo này không……..?
“Hahaha, mọi người vui vẻ nhỉ.”
“Akechi-kun…….”
Khi tôi ở một mình, Madoka đến nói chuyện với tôi.
Emi và Sakuya.
Risa và Eien-chan.
Nodoka và Seiko.
Vì họ đều đi theo cặp, nên có vẻ tự nhiên khi tôi trò chuyện với Madoka lúc này.
“Tớ cần nói với cậu một điều, Madoka.”
“Hở?”
Tôi nói nhỏ với Madoka để những người khác không nghe thấy chúng tôi.
"Có chuyện gì đó xảy ra và bây giờ có khả năng chủ nhân của cơ thể này vẫn còn tồn tại bên trong tớ.”
"Ha? Nhưng điều đó có nghĩa là……..”
”Là Akechi Hideyori. …….tên đó vẫn còn sống bên trong tớ.”
"K, Không đời nào đúng không? ………điều đó là không thể……."
"Nếu có chuyện gì xảy ra với tớ, tớ để phần còn lại cho cậu……..”
" ……..Tớ sẽ không làm gì cả."
"Haha, cậu thực sự là kiểu người đó ha.”
Madoka đang nhìn chằm chằm vào mặt tôi.
Không rời mắt, tôi nhìn lại cô nàng.
"Tại sao tớ phải làm theo những gì Akechi-kun nói? Chẳng có gì dành cho tớ và ngay từ đầu cậu đã chẳng nói ra điều gì có ý nghĩa rồi."
"Vậy thì cậu sẽ làm nếu có điều gì đó dành cho cậu à?”
"Tất nhiên rồi."
“Cậu đúng là một người ích kỷ mà."
Cả Madoka và tôi đều là những người thực tế.
Cô có lẽ như vậy vì cô cũng biết về thế giới trước đây của chúng tôi.
"Hãy làm như thế này, [Tớ sẽ phải làm bất cứ điều gì Madoka nói]. Thế thì sao?"
"Hở…….?”
Madoka nhìn thẳng vào mặt tôi.
Vì cô đột nhiên nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ, tôi lo rằng mình lại giẫm phải bãi mìn của cô lần nữa.
"Dừng lại……. Đừng nói thế."
"C, Có chuyện gì vậy, Madoka? Cậu trông nhợt nhạt lắm biết không?"
Madoka nắm lấy tay áo tôi.
Giống như tôi vừa giẫm phải chấn thương của cô vậy……
"Đ, Đừng chết, tớ cầu xin cậu."
"Haa? Nhưng tớ không định chết đâu……."
“Không còn nữa……, tớ không……Tớ không muốn bị bỏ lại phía sau lần nữa……….”
“Tớ sẽ không đi đâu cả, cậu biết mà.”
“Akechi-kun………”
“Tớ không biết cậu sợ điều gì nhưng tớ sẽ không bao giờ để cậu một mình đâu? Này, tụi mình cùng nhau vượt qua game này nhé.”
Chúng tôi chia sẻ mối liên kết của một người đã từng vượt qua [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] trước đây.
Madoka là người duy nhất nhớ về kiếp trước của mình giống như tôi.
Đôi khi tôi thấy cô khó chịu nhưng tôi vẫn có một cảm giác đồng chí nhất định với cô vì chúng tôi thực tế là cùng chung một con thuyền.
Tuy nhiên, cô có thể rất không muốn hợp tác.
“…….-tomi-kun…….”
“Gì thế?”
“Tớ……, tớ bắt đầu quên mất cậu từng là người như thế nào……..”
“Madoka…….?”
Madoka ôm đầu và lẩm bẩm điều gì đó bằng giọng nhỏ.
Với sự thay đổi đột ngột của cô nàng, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía này.
“Cậu đang chồng chéo với cậu ấy… Không……., đừng nói những lời tốt đẹp đó với tớ….., dừng lại đi……….”
“Có chuyện gì vậy, Madoka!? Này, Oi!?”
“Đừng bỏ tớ…… đừng để tớ một mình nữa…….”
“Tớ sẽ không bỏ cậu nếu cậu không muốn đâu và tớ sẽ không để cậu phải cô đơn nữa. Đừng khóc nhé.”
“Aneja, nếu chị không khỏe thì về nhà nhé.”
“Ừm…….” Madoka trả lời Nodoka, người chạy đến bên cô nàng.
Seiko và Sakuya cũng đi cùng họ.
“Hai ta sẽ gặp lại nhau sau, Onii-chan.” Seiko cúi đầu và nói thế trước khi bốn người họ rời đi.
“Hideyori-san, chuyện gì đã xảy ra với Madoka thế……?”
“T, tớ không biết…”
Khuôn mặt khóc lóc của Madoka cứ quanh quẩn trong tâm trí tôi suốt thời gian sau đó.
Chỉ là……., không hiểu sao, tôi lại chồng chéo khuôn mặt cô với một cô gái mà tôi từng quen
“Anou……, giờ chúng ta làm gì với quà của Nii-san đây……?”
“A, Aaa…..nhóm mình ít người hơn nhưng vì đã ở đây rồi, hãy chọn thứ gì đó cho cậu ấy.”
Tôi không nhớ nhiều sau đó.
Tôi không thể quên hình bóng của Madoka.
Không đời nào Madoka lại giống Kurusu-san theo bất kỳ cách nào nhưng vì lý do nào đó, cuối cùng tôi lại nghĩ rằng họ trông rất giống nhau.
Tệ thật……..Madoka trùng lặp với Kurusu-san nhiều đến mức tôi không thể nhớ Kurusu-san trông như thế nào nữa…….
Cảm giác của tôi yếu đuối đến vậy sao…….?
Dù đang chọn quà sinh nhật cho bạn thân, nhưng trái tim tôi lại ở một nơi khác suốt thời gian đó……..


2 Bình luận