Thứ bảy, ngày 26 tháng 11
Khi Koutarou tỉnh dậy, cậu thấy khuôn mặt của Elfaria trước mặt mình. Nhờ thế, Koutarou mới nhớ rằng trận chiến đã kết thúc và cậu đã trở lại Cung điện Hoàng gia.
[Anh gặp ác mộng à?]
Elfaria vuốt ve ngực cậu như cô đã từng làm. Mới nãy thôi, cô phát hiện ra Koutarou đang ngủ trong sân và đã ở bên cạnh cậu kể từ đó. Cô cảm thấy Koutarou cần có người ở bên.
[Đại loại thế...] – Koutarou cố nâng người dậy để nói chuyện với Elfaria. Nhưng rồi cậu nhận ra bàn tay của cô đang ấn vào ngực mình, cậu đành nằm lại xuống đùi cô và tiếp tục trò chuyện. – [Xin lỗi, Elle. Mọi thứ diễn ra không được suôn sẻ cho lắm.]
Bản báo cáo hẳn đã đến tay cô, nhưng Koutarou vẫn muốn xin lỗi đàng hoàng. Cậu cùng đồng đội đã đến Taurus Cobon để tìm manh mối về Grevanas và Maxfern, nhưng kết quả không như ý. Căn cứ mà họ phát hiện không mang lại thông tin giá trị nào. Đầu mối duy nhất có thể kể đến là bản truyền tin và bản ghi, nhưng tín hiệu đã bị che giấu qua nhiều trạm trung chuyển, đến mức ngay cả Clan cũng không thể xác định được nguồn gốc của nó.
[Không hề. Chúng ta đã thu thập được nhiều thông tin hữu ích qua vụ việc lần này. Như vậy cũng là một thành tựu rồi.] – Elfaria mỉm cười ẩn ý với Koutarou, rồi lại nhẹ nhàng vuốt ve ngực cậu.
[Ý cô là sao?]
[Kẻ địch đang tận dụng mọi thứ trong tầm tay. Rất có thể còn tồn tại nhiều cơ sở tương tự như vậy.]
[Những nơi như thế vẫn còn nhiều ư...] – Sắc mặt cậu tối sầm lại. Nếu những thảm họa tương tự đang xảy ra ở nhiều nơi khác, tình hình quả thực rất nghiêm trọng.
[Nhưng xin đừng lo lắng. Nhờ những nỗ lực của anh, chúng ta đã nắm được những quân nhu mà chúng cần. Dựa vào đó làm đầu mối, chúng ta có thể lần ra các căn cứ khác.]
[Tôi hiểu rồi, từ các con tàu chở các loại quân nhu kia, chúng ta sẽ có thể lần ra dấu vết của bọn chúng à?]
Đúng là họ chưa tìm được manh mối trực tiếp về Grevanas hay Maxfern. Nhưng thông qua các bản ghi thu thập được, họ đã biết các loại quân nhu và tuyến vận chuyển hay dùng của địch. Trong số đó có những chất hiếm có thể dùng làm đầu mối. Bằng cách theo dõi chúng, họ sẽ có thể xác định vị trí các căn cứ khác. Thành quả đó quá đủ để Koutarou không cần phải tự trách mình, đồng thời là ẩn ý đằng sau nụ cười của Elfaria.
[Chưa kể ngành vận tải hiện đang rất hợp tác với chúng ta.]
Nhờ chứng nhận kinh doanh liên quan đến Thanh Kỵ sĩ, các doanh nghiệp vận tải rất sẵn lòng hỗ trợ chính phủ. Với một vài sự điều phối khéo léo, Elfaria có thể tranh thủ sự giúp đỡ của họ để lần theo dấu vết của những nguồn cung hiếm.
[Cô thật là gian xảo.] – Koutarou cười gượng gạo.
Nhận thấy Koutarou đã cười trở lại, nụ cười của Elfaria liền khẽ thay đổi. – [Vì anh—không, vì hạnh phúc của bản thân, em sẵn sàng trở thành kẻ phản diện.]
[Dân chúng thật hạnh phúc khi được cô yêu mến.] – Koutarou gần đây dần nhận ra Elfaria đã cống hiến cho đất nước và người dân nhiều hơn cậu tưởng. Sự tận tâm ấy gợi cậu nhớ đến Alaia.
[Người em yêu là anh, Koutarou-sama.] – Điều đó không có nghĩa là cô không yêu đất nước và thần dân của mình, nữ hoàng hiển nhiên đặt tình yêu dành cho đất nước con người lên hàng đầu. Nhưng với tư cách một người phụ nữ, trái tim cô hướng về Koutarou.
Lời tuyên bố của Elfaria khiến Koutarou quên khuấy mọi lời tán dương định dành cho cô và bắt đầu ho sặc sụa.
[Em nguyện dùng cả sinh mạng mình để bảo vệ mong ước của anh và những gì anh muốn che chở.] – Koutarou yêu mến Forthorthe và người dân tại đây, thế nên dù là với tư cách của một người phụ nữ, Elfaria vẫn sẽ cố gắng bảo vệ đất nước và thần dân. Mong muốn của người đàn ông mà cô yêu cũng chính là mong muốn của Elfaria.
Koutarou quá đỗi bất ngờ đến mức lại nghẹn thở lần nữa. – [Y-Yêu á!?]
Elfaria nhìn cậu và bật cười. – [Fufufu... em chỉ đùa thôi.]
Cô tiếp tục vuốt ve ngực Koutarou. Nhưng không ai biết liệu hành động ấy xuất phát từ việc cậu đang khó thở hay từ tình cảm sâu đậm cô dành cho cậu. Koutarou mải ho mà không để ý đến chuyển động của bàn tay cô.
[Cái gì!? Cô chỉ đùa thôi sao!? Đừng dọa tôi thế chứ...]
Những lời của Elfaria nghe chân thành đến mức Koutarou đã tin là thật, thế nên cậu mới sửng sốt. Nhưng có vẻ như cậu đã hiểu lầm. Cô chỉ đang trêu chọc cậu như mọi khi.
[Không, em hoàn toàn nghiêm túc đó.]
[Tôi sẽ không bị lừa nữa đâu.]
[Anh muốn xem đó là một trò đùa hơn sao?]
Khi Elfaria nói vậy, ánh mắt cô ánh lên sự nghiêm túc. Tuy nhiên, Koutarou đã không nhận ra và trả lời theo cách thông thường.
[Nếu... cứ tiếp tục dựa dẫm vào cô như thế này, tôi e rằng mình sẽ không rút ra được nữa mất.]
Koutarou gần đây cảm thấy bản thân thật kì lạ khi cứ bị cuốn hút bởi Elfaria. Những lúc cô mỉm cười, hay những khi cô lặng lẽ vuốt ve ngực cậu. Cảm giác không hề khó chịu, nhưng nếu cứ buông thả bản thân như vậy, thời gian sẽ trôi qua trong chớp mắt. Với vị trí của mình, cậu không thể cho phép điều đó xảy ra.
[pic]
[Thế nên, xem đó như một trò đùa có lẽ sẽ tốt hơn.]
[Em hiểu rồi... em đành giữ nó như một trò đùa thêm một thời gian nữa vậy.] – Elfaria khẽ mỉm cười, gương mặt rạng rỡ niềm vui và hạnh phúc. Những ngón tay thon dài tiếp tục mê mẩn ngực Koutarou.
[Ahahaha, tôi quả thật không phải là đối thủ của cô mà...] – Cái cảm giác bị cuốn hút bởi Elfaria đến giờ vẫn chưa chịu buông tha cho Koutarou. Nếu đây chỉ là trò đùa, cậu có thể mặc kệ nó, và sớm muộn gì nó cũng sẽ kết thúc. Koutarou nhắm mắt lại, trong khi cười mãn nguyện.
Việc mất đi một cơ sở sản xuất thây ma là một đòn đau đối với Maxfern và Grevanas. Thậm chí, điều này còn gây ra vấn đề lớn hơn nhiều so với việc không thể giết được Koutarou.
[Thật là khó chịu.] – Maxfern dựa lưng vào chiếc ghế trong văn phòng với vẻ mặt lộ rõ sự bất mãn. Tựa lưng êm ái không làm dịu nổi tâm trạng của hắn.
[Thật vậy. Có vẻ kẻ địch sẽ không định ngồi yên chờ đợi.] – Grevanas cũng có chung cảm giác. Tổn thất bất ngờ này đã giáng một đòn mạnh vào kế hoạch của bọn chúng. Tuy nhiên, do khác biệt về tính cách, gã không biểu lộ sự bực dọc rõ rệt như Maxfern, dù những nếp nhăn trên trán gã ngày càng hằn sâu.
[Thế nhưng... việc không đưa đám phiến quân về tận đây đã mang lại hiệu quả.] – Grevanas nhận xét.
[Vậy là chúng không tìm được manh mối nào về chúng ta sao?] – Maxfern hỏi.
[Khi chúng xuất hiện, chúng ta chỉ cần cắt đứt mọi liên hệ với căn cứ là xong. Sự thận trọng của chúng ta đã được đền đáp.]
[Ta cần binh lính, nhưng phải hạn chế rò tỉ thông tin nhất có thể. Hiện tại, chúng ta buộc phải duy trì chiến lược này.]
Điểm tích cực duy nhất là Quân đội Đế quốc vẫn chưa thu thập được manh mối đáng kể nào về chúng. Phe Maxfern đã biến các phiến quân chống chính phủ thành thây ma để ngăn bại lộ thông tin, do đó thiệt hại chỉ giới hạn ở việc mất đi cơ sở vật chất.
[Nhưng cứ ở thế thua như vậy thì thật khó chịu. Chúng ta cần phải phản công.] – Maxfern càu nhàu. Hắn không bỏ qua cho việc mất căn cứ. Trong đầu hắn đang ấp ủ kế hoạch trả đũa, nhắm vào kẻ thù sao cho chúng phải chịu tổn thất lớn hơn những gì hắn đã phải gánh chịu.
[Ngài định làm gì?] – Grevanas hỏi.
[Haha, ta sẽ đánh vào yếu điểm của chúng. Chẳng phải chúng cũng đã khiến ngươi khốn đốn bao phen rồi đấy sao?] – Maxfern cười khẩy, rồi chia sẻ kế hoạch với Grevanas.
[Phải… đó quả là mục tiêu lý tưởng!] – Nghe xong ý định của Maxfern, khuôn mặt khô héo của Grevanas nhếch lên thành một nụ cười nham hiểm. Mục tiêu mà chúng đang nhắm đến có cả kẻ mà gã rất hận.
[Hahahahaha, giờ ngươi sẽ làm gì, Thanh Kỵ sĩ!? Ngươi thực sự có thể bảo vệ mọi thứ sao!?] – Maxfern phá lên cười, ánh mắt dán chặt vào hình ảnh ba chiều hiển thị khuôn mặt của ba người: Clan, Ruth và Kiriha. Họ chính là những bộ óc chiến lược đứng sau Koutarou.


0 Bình luận