• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 45

Chương 3: Xâm nhập

0 Bình luận - Độ dài: 14,655 từ - Cập nhật:

Thứ sáu, ngày 18 tháng 11

7ac74d05-a4b2-410a-ac82-104d690faa1c.jpg

Những hệ mặt trời Forthorthe từng được coi là biên giới ở vành đai ngoài nằm trong tầm di chuyển bất ngờ thay lại không quá xa cũng không quá gần thái dương hệ Forthorthe. Điều này xuất phát từ thời đại di cư không gian và ảnh hưởng của sự phát triển khoa học và công nghệ.

Forthorthe khi mới bước vào kỷ nguyên di cư không gian đã tập trung phát triển các hành tinh nằm trong khoảng cách di chuyển dễ dàng. Công nghệ dịch chuyển thời đó chỉ cho phép tàu di chuyển một quãng ngắn so với hiện tại. Vấn đề nằm ở hiệu suất thấp, nhưng không gian mở là yếu tố cần thiết để đảm bảo biên độ sai số của dịch chuyển, và không gian như vậy không phải lúc nào cũng nằm trong phạm vi cho phép. Kết quả là, sự phát triển chỉ giới hạn ở một số khu vực cụ thể.

Tuy nhiên, theo thời gian, công nghệ đã tiến bộ vượt bậc, phạm vi dịch chuyển được mở rộng đáng kể. Thời gian và chi phí giữa các lần sử dụng cũng giảm xuống, cho phép tàu vũ trụ đạt được khoảng cách xa hơn nhiều so với trước đây. Điều này dẫn đến sự suy tàn của các hệ mặt trời từng đóng vai trò là trạm trung chuyển cho các chuyến đi đường dài. Những hệ mặt trời này đã mất đi giá trị của một vị trí chiến lược và không còn được phát triển thông qua lưu thông hàng hóa, chúng dần trở nên hoang tàn khi bị tàu hàng bỏ rơi theo thời gian.

Bị bỏ lại phía sau trong quá trình phát triển và thiếu sức hút về mặt kinh tế nhưng các hệ mặt trời này lại cực kỳ hấp dẫn đối với các lực lượng chống chính phủ. Những nơi này không có nhiều hoạt động giao thông, nhưng khả năng tiếp cận thái dương hệ Forthorthe vẫn khá tốt. Bản thân chúng không thiếu cái gì, chỉ là người ta không còn dừng chân tại đó nữa mà thôi.

[Tình hình cũng tương tự như ở Ikoran.] – Koutarou lẩm bẩm sau khi nghe giới thiệu về điểm đến của họ.

Chúng làm Koutarou liên tưởng đến hành tinh Ikoran. Hệ mặt trời Dalgamaran, nơi hành tinh Ikoran trực thuộc, rất giàu khoáng sản và đã được phát triển như một trạm trung chuyển vào đầu thời đại di cư không gian. Nhưng khi công nghệ phát triển, số lượng người đến đây giảm dần, và chỉ còn các tàu vận tải qua lại để vận chuyển khoáng sản. Cơ sở sản xuất của Ralgwin cũng từng được đặt tại đó.

[Không chỉ có mỗi giao thông thuận tiện, tại đây còn có vô số tòa nhà và cảng bỏ hoang. Một nơi ẩn náu lý tưởng cho các phe cánh vũ trang chống chính phủ.] – Theia cau mày giải thích. Là một hoàng tộc, cô có quan điểm gay gắt với lực lượng chống chính phủ.

Đáp lại, Harumi liền giơ tay hỏi – [Theiamillis-san, nếu không còn được sử dụng, chẳng phải chúng đều là thiết bị cũ rồi sao? Liệu chúng còn hoạt động không?]

Quá trình suy giảm dân số diễn ra từ từ nên nhiều tòa nhà vẫn còn nguyên vẹn. Tuy nhiên, ngay cả những tòa nhà mới nhất cũng đã hàng chục năm tuổi, Harumi tự hỏi liệu các trang thiết bị có còn hoạt động hay không.

[Sẽ có rất ít máy móc hoạt động bình thường. Nhưng nếu tập hợp các thiết bị còn hoạt động từ các tòa nhà khác nhau thì chúng vẫn có thể sử dụng được, dù có phần bất tiện.] – Clan trả lời.

Việc tìm kiếm các thiết bị còn hoạt động trong các tòa nhà bỏ hoang chắc chắn không hề dễ, nhưng chúng có thể tập hợp thiết bị từ nhiều nơi để tạo thành một cơ sở vận hành duy nhất. Nhiều tổ chức hoạt động bí mật đã áp dụng phương thức này trong quá trình ẩn náu.

[Liệu chúng có đáp ứng các tiêu chuẩn hiện hành?]

[Các giao thức phải tương thích ngược. Với quy mô rộng lớn của đế quốc, sẽ có sự khác biệt về công nghệ giữa các vùng, nhưng đối với các cảng vũ trụ, tiêu chuẩn sẽ được duy trì trong nhiều thế hệ.] – Clan nhận định.

Công nghệ hiện đại thường được ưu chuộng, nhưng trong phạm vi vũ trụ, việc cập nhật đồng bộ là thách thức lớn. Hơn nữa, mỗi khu vực lại phát triển công nghệ theo những hướng đi riêng biệt. Bằng việc duy trì khả năng tương thích ngược, tất cả các thiết bị đều có thể phối hợp vận hành một cách hiệu quả. Điển hình là quá trình tàu vũ trụ tự động hạ cánh vào cảng không gian.

[Mình hiểu rồi... thiên hà càng rộng thì càng nảy sinh nhiều vấn đề kiểu này à...] – Harumi ngưỡng mộ.

Đúng lúc đó, Ruth lên tiếng từ ghế điều hành – [Chúng ta đã có thể nhìn thấy hành tinh Taurus Cobon.]

Camera của Ảnh Nguyệt hạm đã có thể quan sát được đích đến của nhóm Koutarou. Đó là nơi lực lượng chống chính phủ đang ẩn náu.

Taurus Cobon được đặt tên theo người đã khai phá ra nó. Là chỉ huy đầu tiên của nhóm tiên phong, ông với tài lãnh đạo của mình đã dẫn dắt đoàn người vượt qua giai đoạn định cư đầy gian khó. Ông vẫn được kính trọng như một vĩ nhân, điều giải thích tại sao hành tinh này được đặt theo tên ông trong những năm sau đó.

Cũng giống như Ikoran, hành tinh này vốn được phát triển như một trạm chuyển tiếp. Tuy nhiên, ngành kinh tế chủ lực của nó là nông nghiệp, và trong những năm đầu của du hành dịch chuyển, họ đã sản xuất lương thực cho các hành tinh xung quanh để kiếm lời. Do đó, mặc dù bị tụt hậu về mặt công nghệ, Taurus Cobon không phải chịu sự suy giảm nghiêm trọng như Ikoran. Tuy sản lượng xuất khẩu suy giảm, nhu cầu lương thực từ cư dân các hành tinh xung quanh vẫn không đổi.

[Tớ đã có suy nghĩ này khi quan sát từ trên cao... Đây quả là một hành tinh xinh đẹp.] – Koutarou nhận xét.

Koutarou cùng các đồng đội đã hạ cánh xuống Taurus Cobon. Do hành tinh này chưa suy thoái đến mức như Ikoran, nên vẫn còn rất nhiều tàu thuyền qua lại. Nhóm Koutarou đã sử dụng một tàu vận tải từ Ảnh Nguyệt hạm để đáp xuống bề mặt một cách thuận lợi. Kẻ địch hiện tại của họ không quá cẩn trọng như Ralgwin, nhưng họ vẫn sẽ tiến hành một cách thận trọng.

[Ngành kinh tế chính tại đây là nông nghiệp, môi trường thuận lợi đã giúp nó được chọn.] – Ruth giải thích. Tuy nhiên, cô hiện không có mặt cùng cả nhóm. Thay vào đó, giọng của cô phát ra từ một robot hình thỏ nhỏ gọn, được cô chuẩn bị sẵn cho nhiệm vụ lần này.

Maki khẽ nheo mắt nhìn Koutarou và con thỏ máy. Cô đã từng thấy thiết bị này, chú thỏ máy trinh sát từng đồng hành cùng họ trong một nhiệm vụ bí mật trước đó. Theo lời Theia kể lại thì Ruth đã quá xấu hổ để có thể sử dụng nó trước mặt Koutarou.

(Mừng cho cậu, Ruth-san...) – Maki nghĩ.

Ruth rốt cuộc đã cho Koutarou xem chú thỏ máy dễ thương của mình, thứ chắc chắn sẽ giúp ích cho cậu. Maki có thể hình dung Ruth đang phấn khích ở đầu dây bên kia.

[Vậy chúng ta nên bắt đầu từ đâu?] – Koutarou bâng quơ hỏi, hoàn toàn không nhận ra cảm xúc của Ruth.

Là người hiểu rõ tâm tư của Ruth, Maki cảm thấy hơi bực bội, nhưng cô cũng hiểu rằng đây là một giai đoạn tất yếu. Thay vào đó, cô bước lại gần để lắng nghe phần giải thích. Khi làm vậy, ánh mắt cô chạm phải Nana, người cũng đang có hành động tương tự, và họ thầm trao nhau một nụ cười đầy ý vị.

[Phía trước là một khu rừng, bên trong có một cảng vũ trụ bỏ hoang. Đây là một cơ sở tương đối nhỏ, từng thuộc sở hữu của một tập đoàn, nhưng giờ là căn cứ của phiến quân Bình minh Taurus Cobon.] – Ruth giải thích.

[Bình minh Taurus Cobon?] – Koutarou nghiêng đầu, tỏ vẻ bối rối trước cái tên này đầy xa lạ.

[Đó là lực lượng chống chính phủ. Chúng thực hiện các hành vi chống phá dưới cái tên đó.] – Ruth đáp.

[Cái tên nghe không giống phản diện cho lắm nhỉ.] – Koutarou nhận xét.

[Bởi chúng đâu có nghĩ mình là phản diện. Chúng hô hào tiêu diệt các hoàng gia xấu xa và kiến tạo thế giới mới.]

[Lũ này đầu óc không bình thường à...] – Koutarou thở dài. Cậu có thể hiểu nếu chúng đơn thuần chỉ muốn lật đổ chính quyền đế quốc. Không tồn tại một mô hình chính trị nào được coi là hoàn hảo tuyệt đối. Như trong thời Chiến quốc của Nhật, mọi hệ thống dân chủ đều đã sụp đổ. Tùy hoàn cảnh mà có những mô hình chính quyền hiệu quả riêng, và hệ thống đế quốc tình cờ đã chứng tỏ được tình phù hợp với Forthorthe trong suốt một thời gian dài. Tuy nhiên, điều đó không đồng nghĩa với việc nó là lựa chọn tối ưu nhất. Bản thân việc thử nghiệm một mô hình khác không hẳn là ý tưởng tồi.

Nếu chúng chỉ tập trung vào việc lan tỏa tư tưởng để thu hút sự ủng hộ của công chúng nhằm thực hiện một cuộc chuyển giao hòa bình, Koutarou sẽ không phản đối. Alaia có lẽ cũng đồng tình với cậu. Tuy nhiên, chúng lại tuyên bố muốn xóa xổ các hoàng gia xấu xa. Làm sao họ có thể quy kết Elle, Theia hay Clan là biểu tượng của cái ác? Ngay cả khi gạt bỏ sự thiên vị của Koutarou, tuyên bố này đã cho thấy phiến quân Bình Minh Taurus Cobon đang hành động dựa trên cảm xúc hơn là lý trí.

[Tuy nhiên, lần này chính quan điểm công lý phiến diện của chúng lại mang đến lợi thế cho chúng ta.] – Ruth nói.

[Bởi vì chúng đã chọn gia nhập Quân đoàn Giải phóng Forthorthe.] – Koutarou gật đầu. Nhóm của cậu có mặt tại đây chính vì phiến quân Bình minh đã lựa chọn việc kết đồng minh. Thông qua việc hợp tác với một tổ chức lớn hơn, chúng hy vọng đạt được mục tiêu đó là tiêu diệt hoàng gia. Nhờ đó, nhóm Koutarou đã có được đầu mối về Quân đoàn Giải phóng Forthorthe.

[Vậy điều đó có biến Satomi-san thành một biểu tượng ác quỷ trong mắt chúng không?] – Nana tinh nghịch hỏi. Tuy chỉ là câu đùa nhưng nó ẩn chứa một phần sự thật.

[Có vẻ như vậy. Chúng gắn màu xanh với hình ảnh của một hiệp sĩ xấu xa, nhưng quan niệm này không được lòng người dân cho lắm.] – Ruth giải thích.

[Mọi hành động của Satomi-san đều được ghi chép đầy đủ. Đặt điều như thế thì ủng hộ đâu ra.] – Nana bổ sung.

Do xem hoàng gia là hiện thân của cái ác, chúng cũng ghét bỏ Koutarou, người đứng về phía nhà cầm quyền. Trước sức mạnh và tầm ảnh hưởng của cậu, không loại trừ khả năng chúng thực sự coi cậu là ác quỷ. Nhưng người dân lại không nghĩ như thế. Thời đại này có đủ loại tài liệu, từ hình ảnh trực tiếp cho đến tọa độ định vị, tất cả đều đã minh chứng con người thật của Koutarou. Dù phiến quân ra sức gán ghép mọi thứ vào các thuyết âm mưu hay bịa đặt, dân chúng tự biết rằng những cáo buộc ấy thiếu cơ sở thực tiễn.

[Hắc Kỵ sĩ Layous à? Nghe ngầu phết.] – Koutarou cười đùa.

[Master, xin hãy nghiêm túc.] – Ruth mắng Koutarou.

[Xin lỗi.]

[Nhớ đừng tháo chiếc vòng tay đó ra nhé, Satomi-kun.] – Maki hướng dẫn Koutarou.

[Biết mà. Tớ cũng đâu muốn rơi vào tình thế nguy hiểm.] – Koutarou trả lời.

Koutarou và các cô gái đang đeo vòng tay được chế tác đặc biệt cho nhiệm vụ. Đây là những chiếc vòng tay ma thuật giúp họ trông như những người khác, chỉ những ai đeo vòng tay mới có thể nhìn thấy diện mạo thực sự của nhau. Đây là một kì công được kết tinh từ sự hợp tác giữa Yurika và các pháp sư hoàng gia. Họ đã hết sức cẩn thận để đảm bảo rằng phép ngụy trang không thể bị phát hiện, và quá trình che giấu này đã đòi hỏi phần lớn công sức của họ. Do đó, họ không kịp làm thêm bất kỳ chiếc vòng tay dự phòng nào. Thông thường, những cá nhân chưa bị đối phương nhận diện sẽ được cử đi xâm nhập, song năng lực vượt trội của kẻ địch buộc nhóm Koutarou phải đích thân tham gia.

[Vậy thì lên đường thôi.] – Nana nói. Sau khi nắm bắt được tình hình, cô nhảy bật dậy khỏi mặt đất.

Theo như tình báo, phiến quân Bình minh sẽ sớm di chuyển. Thế nên bọn họ không có dư dả thời gian. Con thỏ máy nhảy ra trước mặt Koutarou và cúi đầu.

[Em xin phép tách ra từ đây.] – giọng tiếc nuối của Ruth được truyền qua con thỏ.

[Cảm ơn, gặp lại cậu sau nhé.]

[Vâng, cầu cho may mắn luôn ở bên anh.]

Dứt lời, Ruth liền cắt đường truyền. Họ không thể sử dụng các giao thức liên lạc từ thời điểm này trở đi, nhằm hạn chế việc kẻ địch bắt được sóng. Con thỏ máy chuyển sang chế độ tự động và sẽ thu thập thông tin trong khi dẫn đường cho nhóm Koutarou.

dec5ea08-c45e-4ce1-974b-98964e672845.jpg

[Được rồi, đi thôi nào, Ruth-san.] – Koutarou đứng dậy và bắt đầu bước đi. Con thỏ máy nhảy theo sau.

(Tự nhiên như ruồi thế bảo sao gái cứ say mê cậu như điếu đổ, Satomi-san...) – Nana thầm nghĩ. Koutarou đã gọi con thỏ máy là ‘Ruth’. Một hành động không hề chủ ý—mà đơn giản chỉ là một lời buột miệng đầy tự nhiên. Tuy nhiên, Nana cho rằng Ruth hẳn sẽ vui lắm khi xem lại các bản ghi về sau. Với một nụ cười nhẹ nhàng trên môi, Nana vội vàng bước theo Koutarou.

Theo thông tin từ Ruth thì đây là một cảng vũ trụ nhỏ, nhưng từ góc nhìn của Koutarou, nó không hề nhỏ chút nào. Khi cậu nhìn lên đỉnh một ngọn đồi nhỏ, dù tầm nhìn hơi mờ nhưng...

[Sao lớn dữ vậy?] – Koutarou tự hỏi.

Dù nhìn thế nào thì nó cũng lớn hơn bất kỳ sân bay nào ở Nhật Bản. Nó vượt xa trí tưởng tượng của cậu.

Trí thông minh nhân tạo của thỏ máy trả lời bằng giọng của Ruth – [Cảng vũ trụ này có khả năng phục vụ nhiều tàu vận tải cỡ lớn. Nhưng đây chỉ là một cảng vũ trụ khá nhỏ để vận chuyển ngũ cốc.]

Giống như các tàu vận tải biển trên Trái Đất có kích thước khổng lồ, các tàu vũ trụ vận tải cũng tương tự. Có một số tàu có kích thước tương đương với Thanh Kỵ hạm đã bị phá hủy. Ở quy mô công nghiệp, một lượng lớn tàu như vậy mới có thể đáp ứng được nhu cầu kinh doanh, điều đó có nghĩa là một cảng vũ trụ cần phải dài ít nhất vài km.

[Cảng vũ trụ ở Fornorn còn lớn hơn thế này hả?] – Koutarou hỏi.

[Đúng vậy, thưa Master. Khi đứng ở bãi đáp, mọi thứ trong tầm nhìn của anh đều là cảng vũ trụ.] – AI giải thích.

Fornorn, đế đô của Forthorthe, cũng có một cảng vũ trụ. Nhưng quy mô của nó lớn hơn nhiều so với nơi này. Những gì Koutarou từng nghĩ là một thành phố hoành tráng thực chất chỉ là một cảng vũ trụ.

[Mình đã bị lừa bởi cái cảng vũ trụ được xây tại Trái Đất. Cái đó chỉ mới dừng ở mức tối thiểu thôi sao?]

Cảng vũ trụ do Nhật xây dựng là lý do khiến Koutarou có nhận thức sai lệch. Hiện tại, giữa Nhật Bản và Forthorthe chưa có bất kỳ giao dịch kinh tế nào. Vì lý do này, cảng chỉ mới được sử dụng bởi các đội tiền trạm và học sinh trao đổi. Nó không khác gì một sân bay thông thường, khi chỉ phục vụ một hoặc hai tàu chở khách cỡ nhỏ là cùng.

[Satomi-san, có vẻ như kẻ địch chỉ sử dụng một phần làm cảng. Phần còn lại có vẻ là cơ sở huấn luyện.] – Nana quan sát.

Với đôi mắt tinh tường, cô đã nắm được tình hình. Tuy bất ngờ trước kích thước của cảng sau những tán cây, cô chỉ thấy hai con tàu đậu ở đó: một tàu chiến tương đối nhỏ, rất có thể là một tàu khu trục, và một tàu vận tải cỡ trung. Số lượng quá ít để gọi là một đội quân, nhưng quá nhiều cho một phiến quân chống chính phủ. Phần còn lại của cảng vũ trụ đang được sử dụng làm cơ sở huấn uyện, kho lưu trữ và không gian dựng lều trại.

[Ra vậy. Làm theo cách này sẽ dễ dàng hơn nhiều...]

Koutarou có thể hiểu tại sao phiến quân lại chọn nơi này. Việc thiết lập căn cứ tại một cảng vũ trụ dễ hơn nhiều so với việc xây cất trong rừng. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy.

[Nếu chúng đang hợp quân, những con tàu kia ắt hẳn sẽ hướng đến chỗ Quân đoàn Giải phóng Forthorthe.] – Maki chỉ ra.

[Tôi cũng nghĩ vậy.] – Nana đồng ý. – [Nhưng mà con tàu vận tải kia có chút đáng ngờ, nếu chúng ta định lẻn vào thì nên nhắm vào tàu chiến.]

Nana đồng tình với Maki, nhưng cô lo ngại rằng tàu vận tải chỉ chuyên chở hàng tiếp tế. Điều này hoàn toàn khả thi nếu đối phương có ý định duy trì hoạt động của cảng vũ trụ sau khi liên kết với Quân Giải phóng Forthorthe. Xét về mặt chiến lược, vị trí này mang lại lợi thế vượt trội nhờ tính tiện dụng và địa thế thuận lợi.

[Quyết định vậy đi. Chúng ta sẽ lẻn lên tàu chiến.] – Koutarou kết luận.

Chiếc tàu chiến này chắc chắn sẽ được sử dụng sau khi hợp nhất với Quân Giải phóng. Quân địch sẽ muốn huy động mọi tàu chiến trong tầm tay, việc nhóm Koutarou xâm nhập lên con tàu này là một lựa chọn hợp lý. Từ đó, họ chỉ cần giữ kín hành tung để được dẫn thẳng đến căn cứ của Quân Giải phóng

Maki và Nana, với kinh nghiệm từ các tổ chức quân sự, hiểu rõ những gì cần thực hiện và những gì cần tránh để thâm nhập thành công. Chú thỏ máy cũng liên tục thu thập thông tin từ môi trường xung quanh. Koutarou giao phó mọi việc cho họ, trong khi cậu tập trung cảm nhận linh lực trong khu vực.

(Thú dữ à? Trông giống như một bầy sói. Có lẽ chúng sẽ không tấn công trừ khi chúng ta đến quá gần.)

Sự sống trong khu rừng rất phong phú, với nhiều loại linh lực khác nhau. Một số loại cần được đặc biệt lưu ý, cụ thể là các loài thú săn mồi và con người. Các loài thú săn mồi có thể tấn công nên nhóm cần tránh xâm phạm lãnh thổ để không kích động chúng. Con người lại càng phức tạp hơn, việc bị phát hiện không chỉ gây nguy hiểm cho Koutarou và đồng đội, mà đối phương còn bố trí hệ thống giám sát tại đây. Bị bại lộ qua bất kỳ cách nào cũng đồng nghĩa với việc nhiệm vụ sẽ thất bại, do đó, việc giữ bí mật hành tung trở nên tối quan trọng.

[Satomi-kun, dừng lại!] – Maki cảnh báo.

[Oái.] – Koutarou thở mạnh.

[Cẩn thận. Có sợi dây dưới chân cậu.] – cô giải thích.

[Cảm ơn cậu, Aika-san. Nó không tỏa ra tí linh lực nào cả.]

Koutarou suýt nữa đã vướng phải một cái bẫy dây. Nó hẳn đã được đặt từ lâu nên không còn sót lại linh lực nào ở xung quanh, khiến cậu không thể phát hiện qua Linh nhãn. Linh lực thường lưu lại trên những vật dụng được dồn nhiều tâm huyết. Nói cách khác, một thứ càng in sâu trong ký ức của người dùng thì linh lực càng dễ tồn đọng. Ngược lại, những thứ được dựng lên vội vàng qua lao động đơn thuần hầu như không lưu giữ linh lực. Đây là một hạn chế của Linh nhãn, và Koutarou có lẽ đã gặp nguy hiểm nếu không nhờ Maki kịp thời can thiệp.

[Cậu an toàn là mình mừng rồi.] – Maki mỉm cười nhẹ nhõm.

[Hehe, em để tâm tới sự an toàn của Satomi-san quá nhỉ, Maki-san.] – Nana cười khúc khích.

[À ừm, cái đó...] – Maki đỏ mặt. Ai cũng đều biết Maki luôn hết lòng bảo vệ Koutarou, nhưng việc bị chỉ ra vẫn khiến cô ngượng ngùng. Bình thường Maki luôn giữ vẻ điềm tĩnh, nên đây là một dịp hiếm hoi để thấy cô bộc lộ nét hồn nhiên như một cô gái bình thường.

[Uầy, có gì đâu mà phải xấu hổ. Em đã cứu cả bọn đó.] – Nana nói. Thực ra, cô cũng đã phát hiện ra dây bẫy đó. Cô đã rút khẩu súng laser, vốn là khẩu súng ma thuật thường dùng của cô hiện được ngụy trang để trông như sản phẩm của Forthorthe, để bắn đứt dây. Vì tia laser không tạo ra lực tác động, nó rất phù hợp để đối phó với bẫy dây. Nhưng Maki đã kịp ngăn Koutarou, nên Nana không cần phải bóp cò. Nana giả vờ không để ý cái bẫy để tránh làm lu mờ công sức của Maki, và mỉm cười trong khi khéo léo cất súng về bao.

Ngay lúc đó, ánh mắt của Koutarou và Nana chạm nhau. Nó chỉ diễn ra trong thoáng chốc và Koutarou không đả động gì. Nana cảm thấy băn khoăn, rồi nhanh chóng quay lại vai trò của mình. Sự hiện diện của cái bẫy cho thấy họ đã đặt chân vào lãnh thổ của địch.

Đột nhiên, một bàn tay lớn đặt lên đầu cô.

[Hơ?]

Bàn tay đó thuộc về Koutarou. Nó khẽ cử động, nhẹ nhàng xoa đầu cô. Chỉ vậy thôi, rồi cậu nhanh chóng rút tay lại và tiếp tục đi lên trước dẫn đầu.

(Trời ạ, Satomi-san…)

Nana quá bất ngờ để thốt nên lời. Dù được ca ngợi là thiên tài, trong khoảnh khắc đó, cô đã quên mất tình hình. Nếu kẻ địch phục kích ngay lúc ấy, chắc chắn cô đã không thể chống đỡ.

(Chính vì anh cứ hành động tự nhiên như thế...) – cô nghĩ – (Khéo đến cả tôi cũng sẽ rung động mất...)

Koutarou biết Nana đã nhận ra cái bẫy và cô đã chọn giữ im lặng để tôn trọng công sức của Maki. Do đó, cậu đã im lặng và xoa đầu cô như để cảm ơn cô vì đã quan tâm đến Maki.

Bởi thế mà giờ Nana đang rất rối bời, nếu không thể làm dịu đi trái tim đang đập thình thịch của mình, cô sẽ khó lòng hoàn thành nhiệm vụ trước mắt.

Nhưng nào có đơn giản như thế.

Khi Koutarou và các cô gái đến căn cứ phiến quân Bình minh, Nana đã trở lại bình thường. Cô đã đi lên trước để trinh sát và trở về với những bước chân nhẹ nhàng đặc trưng. Nana đi một mình cùng thỏ máy, nhưng nhờ thế mà cô đã kiểm soát lại được cảm xúc của mình.

[Xin lỗi vì đã để hai người đợi. Như tôi nghĩ, chúng ta có thể xâm nhập từ phía trước.] – Nana báo cáo.

Khi lên đến đỉnh đồi, họ đã tìm thấy một nơi mà họ có thể xâm nhập. Nana đã đi thám thính trước nhằm phòng ngừa và xác nhận rằng phán đoán của họ là chính xác.

[Còn bên này thì sao?] – Nana hỏi.

[Có lính canh nhưng không đáng kể. Khu vực này rất rộng, nên trừ khi chúng ta quá lộ liễu, bằng không thì mọi việc sẽ ổn thôi.] – Koutarou trả lời.

[Và không có dấu hiệu của ma thuật. Như dự đoán, nó chưa được triển khai cho các lực lượng chống chính phủ.] – Maki nói thêm.

Koutarou và Maki đã kiểm tra căn cứ để dò linh lực và ma lực. May mắn thay, họ không phát hiện ra điều gì bất thường, và cũng không ai phát hiện ra họ, bởi hệ thống an ninh không quá nghiêm ngặt.

[Kẻ địch có vẻ thiếu chuyên môn. Đây là lợi thế của chúng ta, nhưng...]

Nana có chút không hài lòng. Mặc dù là kẻ địch, cô vẫn khó chịu trước sự thiếu thận trọng này. Số đợt tuần tra quá hời hợt so với quy mô của căn cứ trong khi bẫy chỉ được bố trí đơn giản. Việc bảo vệ căn cứ là yếu tố then chốt ảnh hưởng đến sự an nguy của đồng minh, và với tư cách là một cựu ma pháp thiếu nữ thiên tài đại diện cho công lý, Nana không thể dễ dàng bỏ qua điều này.

[Nào nào, phiến quân đâu phải ai cũng được đào tạo bài bản. Chúng tuy nghiệp dư nhưng cũng có cố gắng mà, đúng chứ?] – Koutarou cố xoa dịu Nana.

Theo thông tin thu thập được trước đó, chỉ có một số ít cá nhân được huấn luyện quân sự đúng cách, và việc huấn luyện trong một không gian hạn chế như vậy tồn tại nhiều giới hạn. Dễ hiểu khi chúng không thể đáp ứng được tiêu chuẩn của Nana, vốn tương đương với đơn vị Nefilforan và quân đội Folsaria. Nếu xét theo tiêu chuẩn của dân nghiệp dư thì chúng đã có cố gắng.

[Cậu ấy nói đúng, và cũng nhờ thế mà chúng ta có thể hành động mà không gặp trở ngại.] – Maki đứng về phía Koutarou. Đối phương càng yếu kém thì quân ta càng được bảo an. Maki hiểu được sự thất vọng của Nana, nhưng Maki ưu tiên sự an toàn hơn.

Nana đành nhượng bộ. – [Thôi thì... đành vậy. Tôi không muốn đối đầu với dân thường, ngay cả khi họ có những tư tưởng cực đoan...] – Nana đã bắt đầu thể hiện cảm xúc của mình nhiều hơn qua những lần tương tác với Koutarou và những người khác, nhưng sâu thẳm bên trong cô vẫn là một ma pháp thiếu nữ. Cô luôn đặt tình yêu, lòng dũng cảm và công lý lên hàng đầu và nụ cười cuối cùng đã trở lại trên gương mặt cô.

[Tạm thời không thấy có vấn đề gì đáng lo... chúng ta hãy đợi mặt trời lặn như kế hoạch.] – Koutarou đề xuất.

Do không còn mối bận tâm nào khác nên cậu muốn bám theo kế hoạch. Nana và Maki đều tán thành.

[Chúng ta hãy ẩn mình sau những tảng đá kia cho đến lúc đó.] – Maki gợi ý.

[Ừ, nhân lúc này, sao chúng ta không ăn luôn nhỉ? Sau đây chưa chắc đã còn cơ hội.] – Nana nói thêm.

Kế hoạch của họ là xâm nhập vào ban đêm. Tuy phiến quân lơ là cảnh giác, việc di chuyển giữa ban ngày vẫn là không khôn ngoan. Phiến quân Bình Minh dù gì cũng có những binh sĩ thực thụ nên cẩn trọng bất áy náy, hành động nhân lúc ít người qua lại sẽ giảm thiểu rủi ro hơn.

Khu vực này trải dài vài km nên hàng rào bao quanh chỉ là một cấu trúc phân cách đơn giản. Với tổng chiều dài vượt quá hai mươi cây số, việc lắp hệ thống báo động hay dòng điện cao áp trên toàn tuyến là bất khả thi về mặt thời gian, chưa kể nơi đây vốn không phải là căn cứ quân sự nên ngay từ đầu đã không có gì. Chúng cùng lắm cũng chỉ có các camera đặt tại các vị trí trọng yếu, nhưng phần lớn trong số đó cũng đã xuống cấp theo thời gian, chỉ còn một số ít vẫn hoạt động. Phiến quân theo đó đã tốn kha khá chi phí để lắp các thiết bị mới, chưa kể đến máy phát điện cỡ lớn để cấp năng lượng cho chúng. Nhưng lý do lớn nhất vẫn nằm ở sự thiếu thận trọng của kẻ thù. Nếu nhận thức được mối nguy trước mắt, chúng đã tăng cường lực lượng tuần tra.

[Đi thôi. Chúng ta sẽ an toàn trong một lúc.] – Koutarou thông báo với Nana và Maki sau khi quan sát xung quanh bằng linh nhãn.

Con thỏ máy cũng đang tham gia cùng cậu. – [Bắt đầu đếm ngược. Còn khoảng mười lăm phút nữa cho đến lượt tuần tra tiếp theo.]

Trong khi Koutarou và các cô gái ẩn mình sau những tảng đá, thỏ máy đã thu thập thông tin ở một bãi cỏ gần căn cứ. Kết quả là nó đã nắm bắt rõ lịch trình tuần tra.

[Thời gian như vậy là quá đủ rồi.] – Nana nói. Cô hiếm khi có được hơn mười phút thảnh thơi trong các nhiệm vụ tương tự. Với kinh nghiệm từng xâm nhập vào các căn cứ quan trọng trong trạng thái báo động cao khi cô chỉ có hai mươi tám giây, Nana không khỏi cảm thấy thất vọng.

[Hãy thận trọng. Bên ngoài là một chuyện, nhưng một khi đã vào trong, chúng ta có thể sẽ chạm trán với các binh sĩ nhận thức được mối nguy hiểm.] – Maki nghiêm túc đáp lại khi cô đưa cho Nana một thiết bị nhỏ. Đó là đèn khò plasma cầm tay để cắt qua hàng rào kim loại.

[Phải rồi, chúng ta nên dự tính đến khả năng chất lượng binh sĩ bên trong sẽ cao hơn. Hãy giả định chúng được huấn luyện bài bản. Nào, bắt đầu thôi.] – Nana nhận lấy đèn khò. Cô sử dụng thiết bị một cách thành thạo, cho thấy cô đã dùng nó nhiều lần từ trước.

Đứng bên Nana, Maki đang giơ cao cây trượng của mình. – [Tạo bóng tối.]

Maki đã niệm một câu thần chú tạo ra bóng tối. Vì nhóm sẽ xâm nhập từ phía sau một tòa nhà, khả năng binh sĩ trực tiếp phát giác ánh sáng từ đèn khò là rất thấp, nhưng ánh sáng ấy vẫn có thể thắp sáng khu vực xung quanh. Đó là nơi bóng tối phát huy tác dụng. Bằng cách mở rộng nó thành một mái vòm bao quanh Nana, ánh sáng sẽ bị chặn lại hoàn toàn.

[Chúng ta sẽ đảm nhận việc cảnh giới.] – Koutarou nói.

[Tuân lệnh, thưa ngài.]

Trong khi Maki và Nana tập trung vượt qua hàng rào, Koutarou và chú thỏ máy sẽ quan sát xung quanh. Vì mái vòm bóng tối sẽ cản trở tầm nhìn, họ phân bổ ở hai bên để khắc phục các điểm mù.

Không lâu sau, tiếng ngọn đuốc cắt qua hàng rào vang lên. Âm thanh ấy lớn đến bất ngờ, có thể nghe thấy từ khoảng cách hai mươi mét, nhưng nó nhanh chóng bị triệt tiêu. Maki đã sử dụng một thần chú chặn âm thanh. Tuy nhiên, đây là một con dao hai lưỡi. Việc loại bỏ cả ánh sáng lẫn âm thanh khiến cặp đôi bên trong mái vòm không có cách nào biết được chuyện gì đang xảy ra ở bên ngoài, điều đó có nghĩa là nhiệm vụ của Koutarou và chú thỏ máy rất quan trọng.

[Báo động. Lính địch đang tiến đến từ hướng mười giờ.]

Đúng lúc này, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, tai thỏ dựng lên và nó liền quay đầu lại báo cáo cho Koutarou, cậu ngay lập tức thò đầu vào trong vòm bóng tối.

[Dừng tay! Có người đang tới!]

[Đã rõ!]

Nana nhanh chóng tắt đèn khò và nằm sấp xuống đất. Koutarou và Maki lập tức làm theo, trong khi chú thỏ máy chui vào vòm bóng tối. Sau khi xác nhận tình hình, Maki khẽ di cây trượng của mình và thu nhỏ mái vòm sao cho chỉ bao phủ nhóm của họ. Đồng thời, cô giải trừ phép cản âm thanh, bởi nó sẽ cản trở khả năng phát hiện kẻ địch.

[Chúng đang lẩm bẩm về cái gì đó.] – Nana nói khẽ, thể hiện thính giác nhạy bén của mình.

[Tôi sẽ khuếch đại và truyền tải âm thanh.] – thỏ máy thông báo. Nhờ đôi tai lớn, nó có khả năng thu nhận âm thanh vượt trội, và sau khi lọc bỏ tạp âm, nó chuyển tiếp kết quả đến các vòng tay của nhóm.

[Chết tiệt, tại sao mình phải đi lấy rượu chứ!]

[Rượu?]

Koutarou mở to mắt khi nghe được lời của tên lính. Maki, đang nằm bên cạnh, cũng phản ứng tương tự. Nana chỉ biết gượng gạo.

[Môi trường căng thẳng quá mà, cứ để cho chúng uống say đi.]

Cô hiểu rõ những diễn biến tâm lý trên chiến trường. Sự an nguy của đồng đội luôn bị đe dọa, điều này bào mòn tinh thần của binh sĩ và gây ra căng thẳng nghiêm trọng. Việc điều chỉnh đội hình không chỉ nhằm mục đích chiến lược, mà còn để giảm nhẹ áp lực tâm lý. Tuy nhiên, trong những tình huống không cho phép thay đổi, chẳng hạn như khi phải cầm cự chờ viện binh, binh sĩ thường tìm đến rượu như một lối thoát. Tuy cho rằng việc sử dụng đến chất kích thích mạnh như ma túy là vượt quá giới hạn, nhưng Nana thừa nhận sự phụ thuộc vào rượu là điều khó tránh khỏi. Ngay cả trong đơn vị Nefilforan, không ít binh sĩ cũng có sở thích với rượu.

[Đây là việc bình thường ư?] – Koutarou, chưa đầy hai mươi tuổi, cảm thấy điều này khá xa lạ với mình.

[Thông thường là vậy. Anh và Maki-san thường tương hỗ lẫn nhau nên có thể không để ý.] – Nana giải thích.

Koutarou và Maki trao nhau một ánh nhìn, khuôn mặt thoáng ửng đỏ. Họ và các đồng đội khác cũng trải qua căng thẳng, nhưng không cần đến rượu để giải tỏa. Như Nana đã nói, sự hiện diện của họ đã chữa lành cho nhau. Tuy nhiên, lý do quan trọng nhất vẫn là việc họ không phải lúc nào cũng túc trực ngoài chiến trường.

[Nhưng nhờ thế mà chẳng có ai để ý đến việc mình thó một hai chai nên cũng tốt chán.]

[Điểm đến của tên lính này có vẻ là nhà kho ngay trước mặt chúng ta.] – chú thỏ báo cáo.

[Ra vậy... tòa nhà này là kho chứa hàng hóa à.] – Koutarou xác nhận.

Tòa nhà phía trước đang che chắn cả nhóm khỏi tầm mắt của toán lính. Koutarou cũng có thể mơ hồ cảm nhận được một số luồng linh lực phát ra từ đó. Thực phẩm và rượu thường dễ lưu lại linh lực. Rau và trái cây vẫn còn tươi, trong khi thực phẩm lên men có chứa các vi sinh vật. Thịt và cá tươi cũng tỏa ra linh lực. Ngược lại, các công cụ và vũ khí gần như không phát ra gì. Chúng cùng lắm cũng chỉ lưu lại vết tích từ những người từng sử dụng, nhưng có sự khác biệt rất rõ với thực phẩm. Tóm lại, tay lính kia đã không phát hiện ra nhóm Koutarou—hắn chỉ đang bị sai vặt tới lấy đồ tại nhà kho.

[Hãy đợi đến khi hắn đi khỏi.] – Nana thì thầm. Do tên lính đang đến gần, hắn có thể nghe thấy giọng của họ.

[Phải, chúng nó say thì càng tốt cho chúng ta.] – Koutarou thì thầm đáp lại.

Nếu đám lính đang uống rượu, thời gian khởi hành vẫn còn xa. Với một chút may mắn, chúng sẽ say khướt mà lăn ra ngủ, việc chờ đợi vì thế sẽ là lựa chọn an toàn hơn.

[Đáng nhẽ chúng ta cũng nên mang theo ít rượu...] – Chán cảnh phải ngồi không, Koutarou liền pha trò.

Nana cười tinh nghịch đáp lại. – [Ôi, Satomi-san, anh tính chuốc say con gái nhà người ta giữa đêm khuya khoắt thế này sao?] – Cô phản pháo bằng một câu đùa khác, mang theo hàm ý trêu chọc.

[Ý tôi không phải—] – Nhưng trước khi kịp nói hết câu, Koutarou nhận ra – (Đây là cái tình huống mà trả lời kiểu gì cũng chết đó à.)

Nếu cậu phủ nhận thì chẳng khác nào đang nói rằng các cô gái thiếu sức hút. Đôi khi các cô nàng bất ngờ đặt cậu vào thế khó với những câu hỏi xoáy, buộc Koutarou phải chọn từ ngữ cẩn thận để giảm thiểu rủi ro. – [À thì, có lẽ chỉ một chút thôi, trong hoàn cảnh này thì được.]

[Hehe, Satomi-san hư quá đi.] – Nana mắng cậu, dù giọng điệu của cô hoàn toàn ngược lại.

[Hahaha.] – Maki đảo mắt qua lại giữa Nana và Koutarou, bật cười nhẹ.

Thấy vậy, Koutarou thở phào nhẹ nhõm và cười đùa theo. Sau khi chờ tên lính đi qua, cậu và các cô gái đã xâm nhập vào căn cứ phiến quân Bình minh. May mắn thay, sau khi vượt qua hàng rào, họ không bị ai phát hiện và thuận lợi tiếp cận được tàu chiến.

[Đúng như tôi nghĩ, chúng thiếu kỹ năng lẫn sự cảnh giác.] – Nana nhận xét.

Cô quan sát các binh sĩ ra vào từ phía sau những đống hàng hóa chất cao. Tuy đã đột nhập thành công, cô vẫn có chút không vui. Căn cứ này không đủ tiêu chuẩn đối với cô. Các đợt tuần tra thiếu hiệu quả, số lượng nhân sự cũng không tương xứng. Dù là đối phương, sự lỏng lẻo này vẫn khiến cô khó chấp nhận.

Koutarou cười gượng. – [Nana-san, chị đừng so sánh dân thường với đơn vị Nefilforan thế chứ.]

Không có đơn vị nào có kỹ năng được như đơn vị Nefilforan. Gia tộc Glendad nổi danh với nghệ thuật quân sự, và đơn vị tinh nhuệ nhất của họ mang theo niềm tự hào gia tộc đã được đào tạo với chất lượng vượt trội và thường xuyên. Đặt họ cạnh những dân thường chỉ được đào tạo tối thiểu là điều bất công.

[Dẫu vậy… Thôi nào, ít nhất cũng phải chiếu sáng kỹ các góc khuất chứ! Thật không thể tin nổi!]

[Vậy ra chính sự cầu toàn này đã rèn giũa phép thuật cho Yurika] – Koutarou lẩm bẩm.

[Mình có thể hình dung được cảnh tượng đó.] – Maki nói thêm.

Sự trái ngược giữa thái độ nghiêm khắc và dáng người bé nhỏ của Nana làm bật lên sự dễ thương. Tưởng tượng cảnh cô từng áp đặt sự khắt khe ấy khi huấn luyện Yurika khiến cả hai không khỏi mỉm cười.

[Ồ, tôi chưa từng gặp đệ tử nào xuất sắc được như Yurika-chan đâu đấy.] – Nana thực sự không vui, cô ước gì có vài binh sĩ đạt trình độ như Yurika.

[Thật luôn?] – Maki hỏi.

[Em ấy có thể thực hiện mọi thần chú mà tôi dạy từ lần thử đầu tiên. Bằng không, nhỏ đã chẳng trở thành pháp sư thượng cấp trong thời gian ngắn như vậy.]

Nana và Yurika không ở bên nhau quá lâu. Tổng thời gian huấn luyện chưa đến một năm, nhưng Yurika đã hoàn tất khóa học và được phong làm thượng cấp ma pháp sư. Khi nói đến ma thuật, Yurika chắc chắn là một thiên tài.

[Cũng có lý.] – Maki gật đầu. Mặc dù bây giờ cô không còn nghi ngờ, nhưng khi lần đầu được biết rằng Yurika chỉ trải qua đợt huấn luyện ngắn hạn, cô đã không tin. Maki đã không tin trên đời có tồn tại một thiên tài như vậy.

[Tất nhiên, nhỏ chỉ giỏi mỗi ma thuật mà thôi...] – Nana cười gượng, vai trĩu xuống. Ký ức về những rắc rối liên quan đến Yurika ùa về. Thức ăn bị cháy thành than không chỉ xảy ra một lần. Khi cố dạy Yurika cách tự vệ bằng dao, nhỏ lại tự cắt vào tay mình. Ngoài phép thuật, Yurika thực sự là một học viên tệ hại.

[Dễ tưởng tượng quá mà...] – Koutarou buột cười lần nữa. Đồng thời, cậu kinh ngạc khi nhận ra dù Yurika có nhiều khuyết điểm, cấp trên vẫn buộc phải phong cô làm thượng cấp ma pháp sư. Điều này chứng minh tài năng ma thuật của cô vượt trội đến mức nào, cũng như là lý do Nana chọn đào tạo cô thành ma pháp thiếu nữ. Nana lo ngại viễn cảnh Yurika sẽ bị kẻ địch lợi dụng.

[Quay lại vấn đề chính... đối phương không phải thiên tài hay tinh nhuệ, mà chỉ là dân thường được huấn luyện cơ bản về sử dụng vũ khí. Chẳng phải tốt hơn nếu chúng ta tránh giao tranh với họ sao?] – Maki hỏi.

Kẻ địch của cả nhóm không phải là quân nhân chuyên nghiệp, chúng không khác gì dân thường có vũ trang, Maki cảm thấy tốt nhất là nên tránh đối đầu.

[Ừm... chắc vậy. Được rồi, tôi sẽ suy nghĩ theo hướng đó.] – Nana đáp.

Từng là một ma pháp thiếu nữ thiên tài, những giá trị về tình yêu và lòng dũng cảm vẫn rực cháy trong cô. Vì đối phương là những kẻ vốn là dân thường đang đứng lên để bảo vệ lý tưởng, một ma pháp thiếu nữ như cô nên tránh phát sinh đụng độ với chúng.

[Giờ là lúc khó khăn đây. Nana-san, chúng ta nên lẻn vào bằng cách nào?] – Koutarou cân nhắc tình hình. Số lượng binh sĩ di chuyển vào ban đêm giảm, nhưng hàng hóa vẫn đang được chuyển lên tàu. Việc đột nhập vào bên trong mà không bị phát hiện sẽ không dễ dàng.

[Chúng ta sẽ phải đặt niềm tin vào chiếc vòng tay mà Yurika-chan đã chế tạo, hoặc tìm một lối vào khác ít thu hút sự chú ý hơn.] – Nana trả lời và giơ tay lên để cậu thấy chiếc vòng.

Nếu muốn xâm nhập trong khi kẻ địch đang vận chuyển hàng hóa, chiếc vòng tay thay đổi diện mạo sẽ là công cụ lý tưởng. Tuy nhiên, họ cũng có thể tìm một lối vào khác. Nếu tồn tại một lối đi tránh được ánh mắt dò xét, họ sẽ không cần lo lắng về việc bị phát hiện.

[Hãy xem ma thuật là phương án cuối cùng. Từ đây trở đi, nó sẽ tiềm ẩn rủi ro.] – Maki đề xuất. Thường là bên đi thâm nhập, cô đã kinh qua các biện pháp phòng thủ chống lại các phương thức đặc thù. Bởi lẽ đó, cô đang giả định rằng Maxfern đã cung cấp cho phiến quân các công cụ phát hiện ma thuật. Nếu đúng, chúng rất có thể nằm ở các lối vào.

[Đúng vậy. Chúng ta hãy làm thế đi.] – Nana gật đầu. Nana thiên về bên phòng thủ hơn, cô chỉ có thể đồng ý với ý kiến của Maki, người có nhiều kinh nghiệm hơn trong việc xâm nhập.

[Được rồi, vậy đi vòng qua thôi.] – Koutarou cũng không phản đối. Cậu tin tưởng vào phán đoán của họ.

Nhóm quyết định chọn cửa bảo trì động cơ làm lối vào. Đây là nơi nhân viên bảo dưỡng sử dụng, nhưng vào ban đêm, lượng người qua lại giảm đáng kể.

[Có vẻ như chỉ có đội bảo trì hệ thống điều hướng biến dạng không gian là làm việc qua đêm.] – chú thỏ máy báo cáo.

[Clan cũng từng nói việc bảo trì này tốn rất nhiều thời gian.] – Koutarou bình luận.

Một sai sót nhỏ nhất trong điều hướng biến dạng không gian có thể dẫn đến hậu quả chết người, vì vậy quá trình bảo trì mất rất nhiều thời gian. Nó cũng cần nhiên liệu và chất xúc tác riêng, cũng như các linh kiện thay thế. Do đó, đội ngũ bảo trì bận rộn nhất là lúc ngay trước khi khởi hành, nhưng sau đó, máy tính đảm nhận phần lớn công việc, cho phép họ nghỉ ngơi. Một công việc với sự biến động lớn về cường độ.

[Vậy chúng ta cần nhanh chóng rời khỏi khu vực động cơ.] – Nana vội vàng tuyên bố. Những chiếc vòng tay có thể che giấu danh tính của họ, nhưng một người lạ rình rập ở khối động cơ vẫn sẽ gây nghi ngờ. Do đây là một công việc chuyên môn, các công nhân sẽ quen biết nhau, vì vậy Nana muốn di chuyển đến khu vực khác.

[Xác nhận. Con tàu này không có khu sinh hoạt, khuyến nghị nên chuyển đến khu lưu trữ.] – thỏ máy giải thích.

[Ruth-san, cậu có sơ đồ con tàu không?] – Koutarou hỏi.

[Tất nhiên rồi, thưa Chủ nhân.]

Thỏ máy gửi sơ đồ con tàu đến vòng đeo tay của mọi người theo yêu cầu. Tàu khu trục này thuộc ba thế hệ về trước, với biến thể cuối đã bị loại biên khỏi Quân đội Đế quốc cách đây hơn một thập kỷ. Tuy nhiên, quân đội vẫn còn dữ liệu về con tàu, và Ruth đã chuẩn bị sẵn mọi thông tin từ trước.

[Hmm... nó khá khác biệt so với Ảnh Nguyệt hạm.] – Koutarou nhận xét.

[Tôi đề xuất khu lưu trữ nước và nhiên liệu.] – thỏ máy gợi ý.

Nước phục vụ nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của phi hành đoàn, còn nhiên liệu đẩy được dùng để di chuyển tàu trong chế độ bay tiêu chuẩn. Cả hai đều được chứa trong các bồn lớn với không gian lưu trữ riêng biệt.

[Tại sao lại ở đó?] – Maki hỏi.

[Cả hai đều có ống nối với bồn chứa, nên kể cả trong quá trình di chuyển, ít người qua lại vị trí này. Nhân viên cũng chỉ đến kiểm tra sau ca làm việc.]

Các cổng lấy nước và nhiên liệu thường đặt ở bên ngoài tàu cho thuận tiện, chúng không cần vận chuyển vào như các loại vật tư khác, do đó khu vực này hiếm có người lui tới.

[Được rồi, quyết định vậy đi. Cảm ơn, Ruth-san.] – Koutarou đáp.

[Được phục vụ ngài là vinh dự của tôi.]

Koutarou vẫn gọi chú thỏ máy là ‘Ruth’, bởi giọng nói của nó khiến cậu cảm thấy quen thuộc. Họ làm theo hướng dẫn và đi đến khu vực chứa nước và nhiên liệu.

[Được rồi, đi thôi.] – Koutarou nói.

[Tôi sẽ dẫn đầu. Maki-san đoạn hậu.] – Nana phân công.

Maki gật đầu. – [Vâng.]

[Còn tôi thì sao?] – Koutarou hỏi.

[Đi giữa và sử dụng Linh nhãn của anh như nãy giờ. Tránh được ai thì cứ tránh.] – Nana trả lời.

[Hiểu rồi.] – Koutarou gật đầu đồng thuận.

Đội hình xâm nhập của họ vẫn giữ nguyên như cũ. Nana và thỏ máy dẫn đầu, Maki bảo vệ phía sau. Trong khi đó, Koutarou đảm nhận việc sử dụng Linh nhãn. Kẻ địch tuy có thể không quá giỏi, cả nhóm cũng không được khinh xuất.

Nhóm hướng đến kho chứa nhiên liệu đẩy. Khu vực nước có hệ thống lọc, nên khả năng sẽ có người qua lại cao hơn. Trong khi đó, nếu đã vượt qua được bước kiểm tra an toàn đầu vào, chẳng mấy ai mặn mà để ý tới kho nhiên liệu đẩy.

[Thâm nhập thành công rồi, nhưng khi nào thì con tàu mới khởi hành?] – Maki tự hỏi.

Nhóm đã đến được kho chứa mà không bị phát hiện. Phía trước họ là một số thùng chứa nhiên liệu. Họ đã may mắn không gặp bất kỳ trở ngại nào và đã đến nơi trong khi tránh mặt kẻ thù. Việc thâm nhập giữa lúc kẻ địch đang bận rộn vận chuyển hàng hóa đã diễn ra suôn sẻ.

[Theo thông tin từ tình báo thì tàu sẽ rời đi vào ngày mai... nhưng thời điểm chính xác vẫn chưa được xác định.] – Koutarou cho biết.

Maki khẽ nhún vai trước câu trả lời. Đã vào được đây, họ cần ẩn mình. Vì nhiên liệu vẫn đang được bơm vào, không loại trừ khả năng có người xuất hiện. Trên hết, không ai biết phiến quân phải mất bao lâu mới tới chỗ Quân đoàn Giải phóng Forthorthe sau khi khởi hành.

[Chúng ta nên tìm một nơi nào đó ít thu hút sự chú ý. Chắc chắn phải có hành lang bảo trì hoặc phòng chứa dụng cụ.] – Nana đề nghị.

Thay vì ẩn mình trong khu chính, cô cho rằng một căn phòng nhỏ sẽ an toàn hơn. Nếu tìm được khu vực như vậy, họ có thể dựng kết giới để xua đuổi người ngoài.

[Xác nhận. Nhưng trước khi thực hiện, hãy đưa tôi đến cổng kết nối trên tường.] – Trí tuệ nhân tạo của chú thỏ máy ủng hộ ý tưởng, nhưng nó muốn hoàn thành một nhiệm vụ khác trước.

[Để làm gì cơ?] – Koutarou hỏi, đồng thời nhấc chú thỏ máy lên và bước về phía tường trước khi nó kịp giải thích.

[Tôi sẽ xâm nhập vào hệ thống để thu thập thông tin.] – con thỏ nói.

[Cậu có thể làm được vậy luôn sao?]

[Xác nhận. Tôi có khả năng vượt qua lớp bảo mật của các tàu chiến tiêu chuẩn thuộc Quân đội Đế quốc.]

Con thỏ sẽ truy cập để lấy dữ liệu. Đây là con tàu mà Quân đội Đế quốc đã từng sử dụng, phiến quân Bình Minh Taurus Cobon hẳn đã mua nó thông qua chợ đen. Công nghệ của Ruth và Clan dư sức phá vỡ hệ thống bảo mật lạc hậu của con tàu đời cũ này. Kiriha đã chủ ý chọn lọc ra các phiến quân chống chính phủ hiện đang sử dụng những con tàu có công nghệ dễ bị khai thác.

Chân phải của thỏ máy thay đổi hình dạng, một cổng giao tiếp xuất hiện. Nó cắm vào cổng trên tường. Dù có thể kết nối không dây, trí tuệ nhân tạo chọn phương thức trực tiếp để tránh phát ra sóng vô tuyến không cần thiết.

[Tàu sẽ khởi hành sau mười hai giờ nữa, nhưng vì lý do bảo mật, điểm đến không được ghi nhận. Dựa trên lượng hàng hóa đã nạp, hành trình sẽ kéo dài trong vòng hai ngày.] – chú thỏ báo cáo.

Đầu mối rõ ràng nhất để suy ra được điểm đến là số lượng thực phẩm được chất lên tàu. Tàu khu trục có thủy thủ đoàn gồm 200 người. Mỗi ngày cần 600 suất ăn, và con tàu hiện được chất lên 2500 suất ăn—tương đương với lượng thức ăn đủ dùng trong bốn ngày. Điều này có thể ám chỉ một hành trình kéo dài bốn ngày, nhưng theo quy định của Đế quốc, thông thường người ta dự trữ gấp đôi lượng thực phẩm cần thiết nhằm đảm bảo thời gian đủ dài cho lực lượng cứu hộ tiếp cận trong trường hợp xảy ra sự cố. Tuy nhiên, hiện tại con tàu đang do phiến quân điều khiển, nên lượng thực phẩm dự phòng có thể bị cắt giảm. Dù vậy, hành trình này khó có khả năng vượt quá ba ngày.

[Hai ngày... Vậy là chúng sẽ ‘nhảy’ hai lần.] – Koutarou đếm trên đầu ngón tay.

Phương pháp du hành vũ trụ chính ở Forthorthe là nhảy không gian (warp). Các tàu vũ trụ dịch chuyển giữa các vùng an toàn bằng bước nhảy một lần mỗi ngày.

[Đây là thông tin rất giá trị, đặc biệt khi kết hợp với lượng nhiên liệu.] – Nana khoanh tay trầm ngâm. Mặc dù hiệu suất phụ thuộc vào thiết bị dịch chuyển, nhưng du hành không gian của Forthorthe không hoàn toàn tự do. Do sự phân bố của các vùng an toàn tạo ra những điểm giao thông trọng yếu đông tàu thuyền đi qua, vậy thì hành trình hai ngày cũng chỉ có thể đến được một số nơi nhất định.

Điều này cho phép họ thu hẹp danh sách các điểm đến tiềm năng. Tất nhiên, một khi nhiệm vụ xâm nhập thành công, họ sẽ có được thông tin chi tiết hơn. Nhưng ở thời điểm hiện tại, những dữ liệu này đủ để hỗ trợ việc lập kế hoạch thoát thân, đồng thời cung cấp manh mối cho nhóm Theia đang truy đuổi phía sau.

[Tôi sẽ gửi một drone cỡ nhỏ để chia sẻ thông tin này với điều hành viên.] – thỏ máy nói.

Koutarou gật đầu. – [Làm tốt lắm Ruth-san! Cậu không chỉ dễ thương mà còn rất xuất sắc.]

Một bộ phận tách khỏi con thỏ và rơi xuống sàn. Ngay sau đó, nó biến đổi thành một con thỏ nhỏ hơn rồi nhanh chóng chạy ra khỏi tòa nhà. Drone đa năng cỡ nhỏ này sẽ mang thông tin ra bên ngoài. Nó cũng đảm bảo ghi lại khoảnh khắc Koutarou gọi nó là ‘dễ thương’.

Tàu chiến khởi hành sau mười hai giờ và hành trình kéo dài trong hai ngày đúng như con thỏ đã dự đoán. Khi tiếp cận cảng, hoạt động trên tàu bỗng trở nên bận rộn, điều thường thấy trong giai đoạn này, và đám lính đang phấn khích xen lẫn lo âu trước việc hội quân với Quân đoàn Giải phóng Forthorthe. Bầu không khí không tránh khỏi ồn ào.

[Chủ nhân, có vẻ như thủ tục cập cảng đang được tiến hành trên cầu tàu. Chúng ta sẽ hạ cánh trong khoảng mười lăm phút nữa.] – chú thỏ báo cáo.

[Hiểu rồi, chúng ta cũng nên chuẩn bị thôi.] – Koutarou gật đầu. Cậu và hai cô gái trầm tĩnh hơn phi hành đoàn mặc dù là những vị khách không mời. Họ đã áp dụng nhiều biện pháp phòng ngừa, nhưng hai ngày rưỡi trong không gian kín vẫn tích tụ không ít căng thẳng, cảm giác nhẹ nhõm khi sắp được giải thoát khỏi sự gò bó ấy là cực kì rõ rệt. Họ bắt đầu thu dọn hành lý, sẵn sàng rời tàu.

[Hãy thận trọng, Satomi-kun. Nhiều trường hợp kẻ xâm nhập bị truy vết từ nơi ẩn náu đấy.] – Maki cảnh báo. Là chuyên gia trong lĩnh vực truy đuổi và xâm nhập, cô biết rằng nơi ẩn náu để lại rất nhiều manh mối. Họ không được để lại rác thải, không được làm rơi vật dụng, và mọi thứ phải được khôi phục về trạng thái ban đầu. Đó là quy tắc tiên quyết đối với loại hình nhiệm vụ này.

[Đã rõ, tớ sẽ cẩn thận.] – Koutarou đáp. Cậu cũng nắm được những điều này, dù hầu hết kiến thức bắt nguồn từ hai nghìn năm trước. Cậu cảm thấy mình nên tuân theo các chuyên gia của thời đại này và đồng ý với Maki.

[Dẫu vậy... mọi chuyện diễn ra nhanh hơn dự đoán.] – Nana nhận xét. Đã dành phần lớn cuộc đời mình trên chiến trường, cô bình tĩnh hơn bất kỳ ai. Sau khi trở thành thượng cấp ma pháp sư của Tháp Xanh ở tuổi còn rất trẻ, Nana đã có một sự nghiệp quân sự lâu dài và tích lũy được nhiều kinh nghiệm. Vì luôn được bố trí ở tuyến đầu, nơi diễn ra những cuộc oanh tạc kéo dài hàng tuần, cô không hề nao núng trước tình hình hiện tại.

[Thật may vì có chị đi cùng, Nana-san] – Koutarou nói.

[Thiệt tình, Satomi-san. Nghe anh nói vậy tôi rất vui. Nhưng mà...] – Nana khẽ đá vào Koutarou. Cô không dùng lực mạnh, chỉ là một động tác phóng đại. Một hành động mang đầy chủ ý.

c20c053f-15f6-4184-bba8-0809af97417f.jpg

[Cả cậu nữa, Aika-san.] – Koutarou nói tiếp.

[Satomi-kun! Fufu, mình cũng vậy.]

Dù bất ngờ trước diễn biến kỳ lạ, Maki nhanh chóng hiểu ra và mỉm cười. – (Không ngờ Nana-san lại có thể bông đùa như thế với người khác... Âu cũng là điều tốt...)

Maki nhìn sang Nana, cô chưa từng thấy Nana đá Koutarou theo cách này trước đây. Đó là tín hiệu cho thấy cô đã bắt đầu mở lòng với những người khác ngoài Yurika. Nana đã trải qua một tuổi thơ khó khăn theo một cách khác với Maki, nên Maki luôn quan tâm tới cô.

[Có chuyện gì sao, Maki-san?] – Nana hỏi.

[Không, em chỉ đang nghĩ Nana-san hôm nay thật dễ thương mà thôi.]

[Em bắt đầu nói chuyện giống Satomi-san rồi đó.] – Nana nhận xét.

[Ahaha, thật vậy.]

Cảm xúc đó đến từ cả hai phía, Nana cũng lo cho Maki không kém. Cô cảm nhận được sự tương đồng trong hoàn cảnh của cả hai, điều mà cô không thể phớt lờ.

[Em muốn nhanh được về đi tắm quá.] – Maki nói.

Nana gật đầu – [Chị cũng thế.]

Hai cô gái thì thầm với nhau. Họ đã cùng với Koutarou trốn trong một góc kho chứa nhiên liệu, một căn phòng nhỏ nơi cất giữ các dụng cụ bảo trì. Không gian này còn chật hẹp hơn phòng 106, quá sức chứa cho ba người cùng đồ đạc của họ. Hơn nữa, nơi đây không có bồn tắm hay vòi sen. Mặc dù họ đã quen với môi trường quân sự, khát khao được tắm rửa vẫn là điều khó cưỡng, nhất là khi đang có Koutarou ở cùng.

[Xong rồi đấy.] – Cậu nói.

Trong lúc hai cô gái trò chuyện, Koutarou đã dọn xong hành lý của mình và trả xe đẩy về chỗ cũ sau khi họ đã di chuyển nó để tạo thêm không gian. Với sự cẩn thận này, trừ khi có người sở hữu năng lực đặc biệt, sẽ không một ai có thể nhận ra dấu vết của hai ngày họ ẩn náu tại đây.

[Từ giờ trở đi mới là thử thách thực sự, Satomi-san.] – Nana nở một nụ cười nghiêm túc. Sau khi hoàn tất việc dọn dẹp, cô khoác lên mình thần thái của một chiến binh.

Koutarou theo đó cũng đứng thẳng dậy, gật đầu đáp lại cô. – [Chúng chắc chắn sẽ cảnh giác hơn rất nhiều so với trước.] – cậu nói.

[Mình chưa cảm nhận được chút ma lực nào, nhưng chúng ta không được phép lơ là.] – Maki cũng tỏ vẻ căng thẳng. Tùy tình huống, cô có thể phải đối đầu với ma thuật của Grevanas. Là một cựu ma pháp thiếu nữ phe ác, cô hiểu rõ mức độ nguy hiểm của điều đó.

Ngay lúc ấy, một tiếng rung lớn vang lên khi tàu chiến, vốn đang di chuyển êm ru, chấn động. Đó là âm thanh bánh đáp tiếp xúc với cảng không gian. Họ đã đến cứ điểm của lực lượng Maxfern.

Thông tin đầu tiên mà nhóm Koutarou cần xác định là vị trí chính xác của con tàu. May mắn thay, họ có thể truy xuất thông tin đó thông qua thỏ máy. Nó lấy dữ liệu từ cơ sở dữ liệu của máy tính điều hướng và gửi lại cho họ.

[Có vẻ chúng ta đang ở bên trong một căn cứ.] – Koutarou nói.

[Tôi e rằng việc thoát ra khỏi đây sẽ không dễ dàng...] – Nana lưu ý.

Khác với các cảng không gian thông thường, nơi này có mái che chỉ mở khi có tàu ra vào. Điều đó cho thấy đây là một căn cứ quy mô rất lớn, vượt xa dự đoán ban đầu của họ.

[Ruth-san, cậu có thể cử thêm một drone khác để liên lạc với nhóm Theia khi có cơ hội được không?] – Koutarou hỏi.

[Tuân lệnh.]

Kế hoạch ban đầu là rời tàu sau khi đến nơi và liên lạc với Theia cùng nhóm truy đuổi phía sau. Nhưng liệu điều đó có khả thi hay không vẫn còn là một câu hỏi lớn. Ngay cả khi có thể, nhiệm vụ này vẫn vô cùng khó khăn, nên Koutarou muốn sử dụng thêm drone làm phương án dự phòng.

[Hay là chúng ta tiếp tục ẩn mình và đợi đến khi chúng lên đường?] – cậu đề xuất.

Chiến hạm khó có thể ở lại căn cứ mãi mãi, và Koutarou cho rằng họ có thể thoát một khi nó khởi hành. Nhưng Nana lắc đầu.

[Để con tàu này hữu dụng trong chiến tranh, nó sẽ cần một đợt đại tu. Việc ẩn náu bên trong khi đó sẽ rất nguy hiểm.] – cô phân tích.

Một con tàu được bảo trì thường xuyên sẽ sẵn sàng khởi hành ngay, nhưng điều này không áp dụng cho con tàu họ đang ở. Con tàu này đã bị phiến quân sử dụng một cách bừa bãi, nên khó có thể đạt được tiêu chuẩn quân sự. Nó sẽ không được khởi hành cho đến khi được cải tạo, khiến việc ẩn náu lâu dài trở nên bất khả thi.

[Thế thì chúng ta cần rời khỏi tàu thôi.] – Koutarou kết luận.

[Phi hành đoàn sắp xuống tàu, chúng ta có thể trà trộn vào trong đó.] – Maki đề xuất.

Giống như con tàu cần bảo trì, đám lính cũng cần được đăng ký và kiểm tra sức khỏe. Nhóm xâm nhập có thể rời tàu theo cùng và tìm nơi ẩn náu trước khi bị phát hiện.

[Dù có phần phụ thuộc vào may mắn, nhưng có lẽ đây là cách duy nhất.] – Nana đồng tình.

[Aika-san, chúng ta hãy đặt niềm tin vào công sức của Yurika và Crimson.] – Koutarou nói.

[Ừ, mình đồng tình.]

Sau khi đã thống nhất với nhau, họ bắt đầu kế hoạch xâm nhập vào căn cứ bằng cách rời tàu và hòa vào dòng người. Dù nghe đơn giản, đây lại là một hành động cực kỳ nguy hiểm, vì vậy trước khi bắt đầu, họ đã xem xét kỹ đoạn phim từ chú thỏ máy. Nếu không tìm được chỗ ẩn náu gần đó, nhóm sẽ bị mắc kẹt mà không có lối thoát nào.

[Chúng ta có thể trốn đằng sau thùng container này không? Nó cũng khá gần cửa tàu.] – Nana đã để mắt đến một thùng container gần nơi con tàu hạ cánh. Thùng này chứa các linh kiện thay thế và đạn dược, nên có kích thước đủ lớn để che chắn cho cả nhóm.

[Nhưng trên đường đi không có chỗ ẩn nấp.] – Maki nói.

Để tránh vướng víu, thùng container đã được đặt cách con tàu một khoảng, và giữa hai điểm chỉ là không gian trống trải.

[Chúng ta phải hòa vào đám lính và hy vọng có thể tiếp cận được gần... Hai trăm người ư?] – Koutarou khoanh tay trầm ngâm. Họ có thể trà trộn khi phi hành đoàn xuống tàu, nhưng con số hai trăm khiến cậu lo lắng. Đây là quy mô tương đương một đại đội quân sự, nơi các thành viên thường quen biết nhau để phối hợp tốt hơn. Điều đó có nghĩa là ngay cả với vòng tay biến hình của Yurika, nguy cơ vẫn rất cao. Cậu dễ dàng tưởng tượng ra cảnh ai đó tiến đến chỗ bộ ba khi không nhận ra họ. Ngay cả khi danh tính không bị tiết lộ, tình cảnh đó vẫn tiềm ẩn rủi ro.

[Dù dùng vòng tay để trà trộn, chúng ta vẫn phải cầu mong cho kẻ địch không hoàn toàn biết nhau vì đây là đội ngũ hỗn tạp.] – Maki bình luận, đồng tình với quan điểm của Koutarou. Chỉ dựa vào vòng tay, họ sẽ phải đánh cược rằng hai trăm người của phiến quân Bình minh không quá quen biết nhau. Đây gần như là một ván bài may rủi.

[Chúng ta cũng có thể thử sử dụng ma thuật.] – Nana gợi ý.

Cho đến nay, họ đã hạn chế sử dụng ma thuật ở mức tối thiểu để tránh bị phát hiện, chỉ duy trì cảm nhận ma lực và dựng kết giới đuổi người. Vì lo ngại Grevanas đã triển khai các biện pháp đối phó với ma thuật, họ tránh dùng nó khi không cần thiết, nhưng Nana cho rằng đây là thời điểm hợp lý để cân nhắc.

[Vậy chúng ta sẽ dựa vào may mắn hoặc ma thuật à? Cái nào nguy hiểm hơn?] – Koutarou cau mày. Đây là một câu hỏi hóc búa. Họ có thể bị lật tẩy, hoặc bị rơi vào tròng các biện pháp đối phó của Grevanas. Họ phải cân nhắc những khả năng mơ hồ này để chọn phương án tối ưu, và quyết định cần được đưa ra nhanh chóng khi binh sĩ đã bắt đầu rời tàu trong khi họ đang bàn luận.

[Satomi-san, lựa chọn nằm ở anh.] – Nana nói.

[Đừng đánh liều thế chứ.] – Koutarou đáp.

[Dù cậu chọn gì, Nana-san và mình sẽ không hối tiếc. Bọn mình đều biết cậu vẫn đang luôn cố gắng hết sức.] – Maki trấn an.

Maki có ấn màu chàm nằm trên trán. Còn Nana đã từng giao phó bản thân cho Koutarou khi tháo bỏ các bộ phận giả. Cả hai đều cần sự quyết tâm lớn, và quyết tâm ấy đến nay vẫn không thay đổi.

[Được rồi, chúng ta sẽ dùng ma thuật. Hãy tàng hình và di chuyển ra sau các thùng container.] – Koutarou quyết định.

[Anh chắc chứ?] – Nana hỏi.

[Chắc, thay vì mất thế chủ động, tôi nghĩ sử dụng ma thuật là lựa chọn tốt hơn.]

Cuối cùng, cậu đã đặt niềm tin vào khả năng của Maki. Thay vì bị động theo tình thế, cậu chọn hành động để kiểm soát tình huống, một quyết định rất đúng với phong cách của Koutarou.

Đám lính được lệnh qua loa trên tàu về việc tập trung tại khoang hàng. Nếu tất cả cùng rời tàu, cửa sập ở đó sẽ là lối ra nhanh nhất.

[Khi ra ngoài, hãy xếp hàng theo trung đội của mình. Sau đó sẽ tiến hành đăng ký và kiểm tra sức khỏe.] – một giọng nói vang lên.

Đúng như Koutarou và các cô gái đã dự đoán, đám lính sẽ được đăng ký và kiểm tra. Những người tụ tập tại khoang hàng hiện đang trao đổi với đồng đội của họ. Nhóm Koutarou đang theo dõi họ từ trong bóng tối, chờ thời điểm lý tưởng để Maki sử dụng ma thuật.

[Đã lâu rồi tao chưa đi kiểm tra sức khỏe.]

[Lúc mới vào không phải mày đã được kiểm tra rồi ư?]

[Tao gia nhập cách đây năm năm qua một vụ sáp nhập.]

[Ồ, vậy mày từng thuộc ‘Ngọn gió Sashuyan’ à.]

[Hoài niệm ghê. Đã lâu rồi tao mới nghe lại cái tên đó.]

[Nhân tiện, Quân đoàn Giải phóng Forthorthe là những người như thế nào?]

[Rõ ràng tụi đó là tàn dư của phe Vandarion, nhưng chúng không thích phương pháp của hắn ta.]

[Tao cũng hãi lắm, thậm chí còn thấy ghê tởm, nhất là với thứ vũ khí khổng lồ đó...]

Đám lính đang bày tỏ quan điểm riêng. Việc sáp nhập và chia tách là chuyện thường thấy trong các tổ chức, đồng thời cũng là nguồn gốc của nhiều vấn đề. Họ hiểu rõ điều đó và cảm thấy bất an.

[Họ trông chẳng khác người bình thường là bao.] – Koutarou nhận xét khi quan sát.

Tuy là phiến quân chống chính phủ, nhưng với cậu, họ không giống những kẻ hiếu chiến. Họ chỉ như những người bình thường có thể bắt gặp ở bất kỳ đâu. Điều này khiến Koutarou bối rối.

[Trong bất kỳ thời đại nào, cũng có người gia nhập các tổ chức như vậy chỉ để sinh tồn.] – Maki nói với đôi mắt buồn bã. Cô đã từng là một trong số đó, không có nơi nào để nương tựa. Có thể là nghèo đói, thiếu thức ăn hoặc bất kỳ lý do nào khác, gia nhập lực lượng chống chính phủ không chỉ xuất phát từ lý tưởng.

[Giờ nghĩ lại, hai nghìn năm trước cũng vậy...] – Koutarou nhớ lại có những con người như thế ở Forthorthe cổ đại, như con trai thứ tư của một nông dân hay một con nợ. Hoặc dân chúng từ các làng bị Maxfern phá hủy. Ngay cả quân đội Forthorthe cũng tiếp nhận những người như vậy, nên phiến quân hoàn toàn có thể là nơi trú ẩn cho họ.

[Tôi có thể hình dung sự góp mặt của những người mất việc sau cuộc nội chiến vì không còn lựa chọn nào khác.] – Nana nói.

Một số người đã gia nhập phiến quân để kiếm sống. Sau cuộc nội chiến năm ngoái, nhiều người không còn đủ khả năng trang trải cuộc sống nữa. Họ là nạn nhân thất sủng trong cuộc chiến chính trị. Koutarou có cảm xúc lẫn lộn về vấn đề này. Cậu không cho rằng Theia, Elfaria và Alaia là những người có lỗi.

[Đó không phải lỗi của cậu, Satomi-kun.] – Maki nói. – [Cũng không phải lỗi của những người cậu trân trọng. Chỉ là cậu không thể cứu tất cả mọi người cùng một lúc.]

Chỉ có thần linh mới có thể cứu vớt tất cả mà không bỏ sót một ai. Nhưng việc đó bất khả dĩ, bởi nó đồng nghĩa với việc con người chỉ là đám con rối vô tri. Do nhân loại có ý chí tự do, nên không thể nào cứu vớt được tất cả.

[Cậu có thể ngẩng cao đầu, Satomi-kun. Hãy tiếp tục cứu những người trước mặt, giống như cậu đã từng cứu rỗi mình.] – Maki tiếp tục.

Dù không thể cứu lấy tất cả, họ vẫn có thể lấy nó làm mục tiêu. Và dù không phải ai cũng được cứu, họ vẫn có thể làm mừng vì những sinh mạng mà bản thân đã bảo vệ. Maki muốn Koutarou tự hào về những gì cậu đã đạt được, bởi chính cậu đã cứu vớt cuộc đời cô ra khỏi bóng tối.

[Cảm ơn Aika-san. Có lẽ tớ đã hơi nản lòng quá rồi.] – Koutarou thở dài rồi khẽ mỉm cười với Maki.

(Phải rồi, sau cùng mình chỉ là con người mà thôi…)

Đây cũng là điều Koutarou luôn trăn trở. Cậu muốn cứu giúp những người ngay trước mặt, nhưng cái suy nghĩ có thể cứu tất cả mọi người lại là một sự kiêu ngạo.

[Nản lòng chút thì đã làm sao. Bọn mình ở bên cạnh cậu là vì thế mà.] – Maki đáp lại.

Cô thoáng cười khi được thấy Koutarou hành động như một người bình thường. Không phải lúc nào mọi việc đều diễn ra như ý muốn, thế nên con người mới dựa vào nhau để sống. Không chỉ Koutarou đã cứu Maki, mà cô cũng đang cứu lấy cậu. Đó là lẽ tự nhiên.

[Haha...] – Nana quan sát cả hai với ánh mắt điềm tĩnh. Đây là vấn đề cô từng đối mặt trong quá khứ. Là một ma pháp thiếu nữ đại diện cho công lý, cô đã từng day dứt trước mong muốn cứu giúp tất cả mọi người.

[Thông báo. Đám lính đã bắt đầu di chuyển.] – Khi giọng của con thỏ máy xen ngang, cả ba liền lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị.

[Satomi-san!] – Nana gọi.

[Đã rõ. Aika-san, phiền cậu.] – Koutarou gật đầu.

[Vâng!] – Maki đáp. Cô cũng muốn bảo vệ càng nhiều người càng tốt.

Họ đã nắm rõ tình hình. Sau khi thống nhất, Maki bắt đầu niệm phép tàng hình lên cả nhóm. Do phải tốn thêm nhiều ma lực nhằm che giấu vết ma lực khi triển khai phép tàng hình, nên thời gian vô hình của họ sẽ không kéo dài quá một phút.

Koutarou luồn lách qua đám lính phiến quân và rời khỏi tàu chiến. Sau đó, cậu tiến về phía thùng container đã chọn trước.

(Có vẻ hai người kia cũng đã thoát thành công rồi…)

Họ không thể nhìn thấy nhau, bởi phép tàng hình đã che giấu họ hoàn toàn khỏi các cảm biến hồng ngoại và mắt thường. Tuy nhiên, Koutarou vẫn có thể nhận ra luồng linh lực của bộ đôi. Nhờ đó, cậu xác nhận rằng cả hai đã theo kịp. Các cô gái cũng phán đoán mơ hồ được vị trí của cậu, dựa con thỏ máy có khả năng phát hiện nhiễu động khí quanh cơ thể Koutarou.

Vẫn còn đó một mối bận tâm. – (Vấn đề là lúc niệm thần chú…)

Mặc dù đã che giấu ma lực, khoảnh khắc niệm chú vẫn rò rỉ ra một lượng nhỏ. Có một khoảng trễ trước khi phép che giấu phát huy tác dụng, và nếu nó bị phát hiện, họ sẽ bại lộ.

[Được rồi.] – Koutarou gật đầu và lao nhanh ra sau container, với Maki và Nana bám sát theo sau. Vài giây sau, cả ba hiện hình trở lại khi thần chú hết tác dụng.

[Đừng cử động, hai người!] – Koutarou nói. Họ ép sát vào nhau và đứng bất động. Nếu ma lực bị phát hiện, mọi nỗ lực sẽ trở thành vô nghĩa, và đám lính sẽ ập đến bất cứ lúc nào.

(Mong là mình chỉ đang lo hão!)

Koutarou thầm cầu nguyện. Giá trị của căn cứ này đối với Maxfern và Grevanas vẫn là ẩn số, kéo theo hệ thống an ninh cũng chưa rõ ràng.

[Có vẻ chúng ta đã an toàn rồi…] – Nana nói.

[Hình như thế.]

Căng thẳng là vậy, nhưng không có chút động tĩnh nào từ phía kẻ địch, cũng như từ còi báo động.

[Mình không cảm nhận được sự thù địch nào. Mọi chuyện đã suôn sẻ.] – Maki kết luận.

Là một pháp sư chuyên thao túng tâm trí, Maki có thể đọc vị người khác mà không cần dùng đến ma thuật. Năng lực này cho cô nắm bắt được bầu không khí xung quanh. Maki chỉ cảm nhận thấy sự căng thẳng mơ hồ giữa những người mới đến và lực lượng hiện diện. Đó không phải cảm giác báo động khi phát hiện ra kẻ thù.

[Tốt rồi.] – Koutarou thở dài.

[Dù trải qua bao lần thì tôi vẫn cảm thấy căng thẳng...] – Nana nói.

Họ cuối cùng đã có thể thả lỏng đôi chút. Tuy chưa thể lơ là cảnh giác, nhưng ít nhất họ đã tạm thời thoát khỏi nguy hiểm trước mắt. Có vẻ khu vực hạ cánh không được trang bị các biện pháp đối phó với ma thuật.

[Chào mừng lực lượng Bình minh Taurus Cobon. Tôi là Claisen, phụ trách nhân lực tại Wiesalam. Quân đoàn Giải phóng Forthorthe dang rộng vòng tay chào đón các bạn!]

Bầu không khí dịu đi không chỉ với nhóm Koutarou. Lời chào đon đả của đại diện Quân đoàn Giải phóng Forthorthe đã giúp xoa dịu nỗi bất an của binh sĩ. Nhóm quân bộ binh vẫn chưa rõ ngọn ngành lý do họ lại gia nhập Quân đoàn Giải phóng Forthorthe, nên sự xuất hiện của tay sĩ quan thực địa đã trấn an họ phần nào.

[Báo cáo. Wiesalam là hành tinh thứ tư của thái dương hệ Varkala. Phần lớn khu vực chưa được khai phá, và căn cứ này có thể đang nằm đâu đó tại đây.] – chú thỏ báo cáo.

[Tốt, chúng ta đã đạt được mục tiêu! Giờ chỉ cần trở về thôi!] – Koutarou nói.

Phe Ralgwin luôn giữ thế thượng phong trước Đế quốc, nhưng giờ đây với việc Maxfern tiếm quyền mà không ai biết, Đế quốc cuối cùng đã chiếm được lợi thế. Do đây là một căn cứ tiếp nhận binh sĩ, nơi này chắc chắn trao đổi thông tin với các căn cứ khác, giúp việc xâm nhập này trở thành bước đầu tiên để dồn Maxfern vào chân tường—nhưng trước hết thì Koutarou, Nana và Maki phải trốn thoát trước đã.

[Đang thả drone và thử thiết lập liên lạc với bên ngoài.] – con thỏ báo cáo, đồng thời phóng ra một drone nhỏ khác. Như lần trước, nó sẽ cố tuồn thông tin ra bên ngoài. Đây là dữ liệu mà nhóm Koutarou sẽ tự mang về nếu tẩu thoát thành công, nhưng tốt nhất là nên truyền tin càng sớm càng tốt.

Chiếc drone lén lút giữa các vùng tối như một con chuột, rồi nhảy lên một container đang được mang ra ngoài.

[Hy vọng nó sẽ sống sót...] – Nana dẫu biết rằng đó chỉ là một cỗ máy, nhưng vẻ ngoài dễ thương khiến nó trông chẳng khác gì sinh vật sống, khiến cô lo âu mà sợ rằng nó có thể bị phát hiện, bị đè bẹp hoặc đi lạc.

[Tôi không chắc nó có thoát ra ngoài được không, nhưng với nhiệm vụ gián điệp kiểu này thì khả năng bị phát hiện là rất thấp.] – con thỏ khẳng định.

Nếu một drone của Quân đội Đế quốc bị phát hiện tại đây, cả nhóm sẽ gặp nguy hiểm, đồng thời kẻ thù sẽ biết căn cứ của chúng đã bị xâm nhập, khiến thông tin mang về trở nên vô giá trị. Đó là lý do họ đã chọn phương án ngụy trang. Tùy tình huống, họ có thể phải từ bỏ ý định thoát thân và tìm nơi để ẩn náu. Che giấu sự hiện diện là ưu tiên hàng đầu, nên khả năng cả nhóm và drone được an toàn là khá cao.

[Vậy ư. Nghe vậy tôi yên tâm hơn rồi.] – Nana mỉm cười.

(Phần lớn cơ thể của Nana-san là máy móc...) – Koutarou thoáng nghĩ rằng sự lo lắng của Nana dành cho drone không chỉ vì vẻ ngoài của nó, nhưng cậu nhanh chóng gạt ý nghĩ ấy đi để tập trung vào tình huống nguy cấp trước mắt.

[Từ giờ, các anh sẽ được kiểm tra sức khỏe và đăng ký làm binh sĩ. Việc này— Hử? Có chuyện gì vậy?] – sĩ quan Claisen đang tiếp tục tiếp bài phát biểu chào đón phiến quân Bình minh thì một cấp dưới tiến đến từ phía sau và thì thầm điều gì đó vào tai hắn ta, khiến nét mặt Claisen liền thay đổi. – [Cái gì!? Thế là sao!? Tại sao tôi phải làm chuyện đó!?]

[Tôi không biết, thưa ngài. Đó là lệnh từ cấp trên...]

[Tranh cãi với anh chẳng ích gì. Tôi sẽ trực tiếp gặp họ. Xin lỗi, có vẻ bên chúng tôi xảy ra chút trục trặc. Khi mọi thứ sẵn sàng, các anh sẽ được hướng dẫn lần lượt, nên tôi mong các anh đợi thêm chút nữa.] – Claisen nói rồi vội vã rời bục phát biểu, hắn hướng về lối ra nơi có khả năng là khoang chứa máy bay. Tuy khoảng cách xa, Koutarou vẫn nhận ra giọng nói, biểu cảm và linh khí của hắn đã trở nên nghiêm trọng hơn.

[Tình hình có vẻ đã xấu đi...] – Nana không cảm nhận được linh khí, nhưng cô cũng có dự cảm không lành giống Koutarou. Một vấn đề bất ngờ hẳn đã xảy ra, vượt ngoài dự liệu của Claisen.

Maki nghiêng đầu bối rối. – [Nhưng lạ thật. Bọn chúng cũng không có vẻ gì là đã phát hiện ra chúng ta. Cậu nghĩ sao, Satomi-kun?]

[Tớ cũng nghĩ thế. Không một ai chú ý đến chúng ta cả.]

Ban đầu cả nhóm cứ nghĩ rằng mình đã bị bại lộ. Trong trường hợp đó, Maxfern hẳn sẽ ra những chỉ thị làm hàng ngũ binh sĩ bối rối khi mà những người này vốn không biết gì về ma thuật hay linh năng. Nhưng như thế thì ắt phải có người đã nhận ra sự hiện diện của nhóm Koutarou, và sự thù địch hay cảnh giác sẽ hướng về họ hoặc con tàu họ từng ẩn náu.

Nhưng Koutarou không cảm nhận được cả hai, nên có lẽ đây là một vấn đề khác. Điều này khiến cả nhóm cùng đám binh sĩ phiến quân cảm thấy bất an.

[Có chuyện gì vậy?]

[Có kẻ địch à?]

[Nếu vậy, lẽ ra chúng ta cũng được điều động, nhưng tao không nghe thấy tiếng giao tranh nào hết.]

[Ừ, kỳ lạ thật.]

[Nhưng nhìn phản ứng của viên sĩ quan, chắc là chuyện lớn lắm.]

Sự lo lắng lan rộng khi các binh lính bàn tán với nhau. Cảm xúc ấy truyền đến Koutarou và Maki, khiến họ càng thêm căng thẳng.

[Báo cáo.] – thỏ máy lên tiếng – [Tôi đã giải mã được lệnh gửi đến viên sĩ quan. Nội dung là ‘Tắt hệ thống điều hòa ngay lập tức’.] – chú rô bốt vẫn đang thu thập thông tin. Dù chỉ truy cập vào cấp độ bảo mật của sĩ quan cấp thấp, nhưng nó đã lấy được một mệnh lệnh mới vừa được ban hành.

[Tắt điều hòa á!? Tại sao chứ!?] – Koutarou kinh ngạc, suýt hô lên.

[Phải chăng đã phát hiện ra dịch bệnh nào đó?]

Điều đầu tiên Nana nghi ngờ là một căn bệnh truyền nhiễm. Trong các khu điều trị chuyên biệt, không khí thường được cách ly để ngăn mầm bệnh thoát ra ngoài. Dù tắt điều hòa không đảm bảo kín khí tuyệt đối, đây vẫn có thể là biện pháp đối phó với dịch bệnh.

[Không... Satomi-kun, có gì đó đang xảy ra!] – Maki cảm thấy một luồng cảm xúc hỗn loạn từ bên ngoài khoang chứa máy bay. Sự hoảng sợ tột độ hòa lẫn với bản năng sinh tồn. Nhưng những cảm xúc đó đang dần biến mất, với tốc độ ngày càng nhanh. Sự thật ngày càng hiển hiện—một sự tàn sát đang diễn ra. Và chẳng mấy chốc, làn sóng tử thần ấy đã tràn vào khoang chứa.

[Cái quái gì vậy!? Lũ khốn chết tiệt! Maxfern, Grevanas, các người điên rồi sao!? Các người đang nghĩ cái quái gì thế!!!]

Ngay khoảnh khắc đó, Koutarou hiểu ra tất cả: lý do hệ thống điều hòa bị tắt, tại sao phiến quân chống chính phủ dễ dàng được chấp nhận, tại sao chúng không quan tâm đến việc binh sĩ thiếu huấn luyện hay bỏ bê bảo mật an ninh – tất cả đều phục vụ mục đích này.

[Chuyện gì đang xảy ra vậy, Satomi-san!?] – Nana hoảng hốt hỏi.

[Là lũ thây ma mà chúng ta đã từng chiến đấu! Maxfern và Grevanas đang tính biến toàn bộ phiến quân Bình minh thành thây ma!]

Đám binh sĩ từ căn cứ ùa vào khoang chứa. Dẫn đầu là Claisen, nhưng ông ta giờ đây thật khác lạ, với làn da sẫm màu, mắt trũng sâu với ánh nhìn đầy hăm dọa. Qua Linh nhãn, Koutarou lập tức nhận ra đây chính là thây ma được tạo ra từ uế linh mà cậu từng chạm trán.

[Ý anh là chúng cho rằng binh sĩ chưa qua huấn luyện sẽ hữu ích hơn khi trở thành thây ma!?] – Với sự nhạy bén của mình, Nana nhanh chóng nắm bắt tình hình từ lời giải thích ngắn gọn của Koutarou. Maxfern và Grevanas chưa bao giờ xem phiến quân Bình Minh là đồng minh. Chúng biết khả năng bảo mật và sức chiến đấu của nhóm này quá yếu, chỉ tổ là gánh nặng. Thay vì liên minh, chúng triệu tập phiến quân đến một hành tinh để tiện biến cả đám thành thây ma.

Do thây ma không có khả năng giao tiếp, vấn đề bảo mật thông tin hoàn toàn được đảm bảo. Hơn nữa, chúng chiến đấu hoàn toàn dựa trên bản năng nên việc huấn luyện trở nên vô nghĩa. Hệ thống điều hòa bị tắt để uế linh không lan ra ngoài. Hiện tại, nó chưa phát tán qua không khí, nhưng vẫn có thể lây qua các giọt bắn hoặc qua các loài động vật nhỏ. Hệ thống cống chắc cũng đã bị phong tỏa. Tất nhiên, biện pháp này không nhằm mục đích đảm bảo an toàn, mà là để ngăn chặn sự lây lan của mầm bệnh, điều có thể vô tình tiết lộ vị trí của quân đoàn cho Đế quốc.

[Vậy đây là một nhà máy sản xuất thây ma sao!?] – Maki không giấu nổi sự kinh hoàng. Hành vi tà ác này quá tàn nhẫn, khiến ngay cả một cựu đầu lĩnh của Darkness Rainbow như cô cũng phải rùng mình.

Darkness Rainbow cũng từng sử dụng thây ma nhưng chỉ từ các xác chết, chứ không lấy người sống làm nguyên liệu. Thế nhưng, đó chính xác là những gì đang diễn ra tại đây. Những phiến quân thiếu tổ chức đang bị tập hợp lại để chế tạo thành thây ma. Phương thức này giải quyết được nhiều vấn đề cùng lúc, nhưng đó không phải là biện pháp mà bất kỳ người có lý trí bình thường nào dám nghĩ tới.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận