Thứ ba, ngày 15 tháng 11
Koutarou đã ném bóng cật lực cho đến khi kiệt sức. Kenji đã chơi cùng cậu cho đến phút cuối. Và khi Koutarou nằm vật ra đất, Kenji nói với cậu – [Làm tốt lắm, gặp lại sau nhé.] – rồi rời đi. Cậu bạn đã không nói gì thêm, và Koutarou rất biết ơn vì điều đó.
[Đúng là không bì lại được cậu ta mà…]
Koutarou ngước nhìn bầu trời. Đó là một bầu trời trong xanh tuyệt đẹp, với một đám mây nhỏ lững lờ trôi. Kiệt sức, cậu nhìn chằm chằm vào đám mây và thở dài. Kể từ khi Ralgwin bị bắt đi, tâm trí cậu chỉ quanh quẩn mỗi chuyện đó. Ngay cả khi lên giường, cậu cũng không thể yên giấc.
Nhưng bây giờ thì khác. Nhờ Kenji, cậu đã có thể lấy lại sự tỉnh táo, dù lúc này cậu đã mệt đến mức suy nghĩ cũng trở nên khó khăn.
[Đánh một giấc vậy...] – cậu lẩm bẩm, cơn buồn ngủ dần dần kéo đến. Vì đã mất ngủ từ lâu, mí mắt cậu trở nên nặng trĩu, và cậu chẳng có lý do gì để cưỡng lại. Để mặc mình giữa trời và gió, Koutarou chìm vào giấc ngủ.
Không biết từ khi nào, một thứ gì đó ấm áp đã bao bọc lấy cậu. Xuyên qua hơi ấm ấy, cậu nghe thấy một âm thanh phảng phất, tựa như tiếng trống hay tiếng đồng hồ đánh theo nhịp. Tuy không biết đó là âm thanh gì, nhưng cả nó lẫn hơi ấm đều không làm cậu thấy khó chịu. Nếu có thể, cậu muốn đắm mình trong đó mãi mãi.
Nhưng rồi có thứ gì đó cắt ngang—tiếng kim loại va vào nhau. Nó cũng không hề khó chịu, ngược lại, đó là một âm thanh trong veo. Khi nhận ra đó là tiếng chuông, ý thức của Koutarou nhanh chóng trở lại.
Cậu rên rỉ khi ánh sáng chói chang tràn vào tầm nhìn ngay khi cậu hé mắt. Sau khi chớp mắt vài lần, cậu dần thích nghi với ánh sáng và tỉnh hẳn. Bầu trời tươi đẹp vẫn còn đó, nhưng giờ đã chuyển thành màu cam. Thời gian đã trôi qua, và mặt trời bắt đầu lặn. Khi nhìn sang chỗ khác, Koutarou nhận ra có ai đó đang nhìn xuống mình.
[Layous-sama, anh đã tỉnh chưa?]
Giọng nói ấy bình thản và dịu dàng. Mái tóc vàng lướt nhẹ qua má, trong khi những ngón tay thon dài vuốt ve ngực cậu. Koutarou ban đầu tưởng đó là cô nàng hoạt bát nào đó, nhưng cậu sớm nhận ra mình đã nhầm.
[Elle?] – cậu hỏi.
Elfaria Dana Forthorthe. Nữ hoàng của Thánh Đế quốc Ngân hà Forthorthe thống trị cả thiên hà. Nhưng lúc này đây, cô đang dồn hết sự chú ý vào Koutarou, như thể mọi thứ trong thiên hà đều ở ngay trước mắt mình.
[Vâng.]
[Thì ra là cô à...]
Cô đang để Koutarou nằm trên đùi. Hơi ấm mà cậu cảm nhận được là từ cô, và âm thanh kia chính là nhịp tim.
[Có gì không ạ?]
[Không, không có gì đâu.]
[Anh phản ứng kì quá, Layous-sama.] – cô cười đáp lại.
Bắt một nữ hoàng bận trăm công nghìn việc phải dành thời gian chăm sóc mình, cậu hẳn đã khiến cô lo lắng không ít.
[Xin lỗi vì đã để cô trông thấy bộ dạng thảm hại này.] – cậu ăn năn. Đến mức này, Koutarou chỉ còn biết chân thành xin lỗi Elfaria.
Nữ hoàng đang mang tới một cảm giác nhẹ nhõm đến lạ. – [Có hề chi. Anh cũng chỉ là một con người. Bất an bởi con đường trước mắt âu cũng là lẽ thường tình. Bất kỳ ai ở vị trí của anh cũng sẽ vậy thôi.] – Elfaria cười, đồng thời đưa những ngón tay thon dài vuốt ve ngực cậu.
Koutarou không hiểu ẩn ý đằng sau những cử chỉ đó, nhưng chúng dễ chịu một cách kì lạ.
[Hiện tại... Em là người duy nhất bên cạnh anh có thể đảm nhận vai trò của một người mẹ. Nếu anh không để lộ những khoảnh khắc như thế thì vị thế của em lung lay mất.] – Nụ cười của Elfaria trở nên thâm ý.
Như thể cô đang bao dung và chấp nhận mọi thứ, lời nói và nụ cười chan chứa tiếng lòng của cô. Cậu chưa từng nhắc đến mẹ mình với Elfaria, nhưng không khó để tưởng tượng rằng một trong số các cô gái đã kể về bà. Hơn nữa, nếu Koutarou kết hôn với Theia, Elfaria sẽ trở thành mẹ vợ của cậu. Và ngay lúc này, cậu đang được trải nghiệm trước điều đó.
[Chỉ là tôi không nghĩ rằng cô sẽ cư xử như thế này.] – Koutarou nói.
Tuy lúc nào cũng gợi ý tới việc kết hôn với Theia cho Koutarou, bản thân Elfaria vẫn luôn giữ khoảng cách với cậu. Cô tự định ra một giới hạn và không bao giờ cố vượt qua mối quan hệ vua tôi. Nhưng ngay lúc này, cô đã bước một bước dài qua giới hạn đó. Vượt qua vị thế của một nữ hoàng, thậm chí là vai trò của một mẹ vợ. Dường như cô đang cố gắng trở thành người mẹ thật sự của cậu.
[Em sẽ không làm thế nếu dưới tư cách một nữ hoàng... nhưng anh toàn gọi em là Elle cơ mà.] – cô giải thích.
[Cũng đúng...]
Nếu Koutarou đối xử với Elfaria như một nữ hoàng, thì có lẽ cô đã không đi xa đến thế. Nhưng bằng cách gọi cô là Elle và cư xử thoải mái khi ở bên cạnh, cậu khiến cô không còn thấy mình như là một nữ hoàng, mà chỉ là cô gái Elle mà cậu đã gặp hai mươi năm trước. Elfaria nhờ đó đã có thể tương tác với cậu theo một cách khác biệt.
[Anh đã quyết định chưa?] – cô hỏi.
[Rồi.]
[Vậy thì cho phép em đồng hành cùng anh.] – Nụ cười của Elfaria đã thay đổi. Tuy vẫn dịu dàng, nhưng giờ đây nó còn chứa đựng sự quyết tâm và tin tưởng.
(Alaia bệ hạ?)
Koutarou đã từng thấy biểu cảm đó trước đây, một nụ cười rất giống của Alaia năm nào. Mặc dù có chút bối rối, cậu vẫn kịp định thần để hỏi lại cô. – [Cô biết tôi đang định làm gì ư?]
Vị thế của Elfaria không cho phép cô dễ dàng đồng hành cùng người khác, nên Koutarou đoán chừng cô đã biết được ý định của mình.
Cô lắc đầu. – [Không. Em hiểu cách suy nghĩ của Layous-sama, nhưng Koutarou-sama thì không.] – và đáp lại cậu bằng đôi mắt dịu dàng. Elfaria không biết Koutarou định sẽ làm gì, nhưng cô biết cậu đang phân vân giữa bản ngã anh hùng và con người thường nhật.
[Nhắc mới nhớ, cô vẫn toàn gọi tôi là Layous.]
[Vâng, nhưng chắc em sẽ dừng lại thôi, dường như lời của một nữ hoàng sẽ không chạm đến được Layous-sama...]
Elfaria dồn thêm sức vào đầu các ngón tay khi cô vuốt ve ngực Koutarou, như thể muốn tóm lấy cậu dù rằng thứ duy nhất cô nắm lấy là lớp áo bên ngoài. Tuy nhiên, Koutarou có cảm tưởng như thể Elfaria đã nắm thóp được trái tim mình. Một cảm giác không hề khó chịu, và tương tự thứ cảm giác Theia mang lại cho cậu.
[Ra là cách xưng hô đó có lý do của nó.]
[Vâng. Em sẽ theo ‘anh’ đến cùng trời cuối đất.]
Elfaria đã gọi Koutarou là ‘Layous’ để tạo khoảng cách với cậu. Cô không muốn trở thành gánh nặng. Nhưng dẫu có tài năng đến đâu, vẫn có những điều cô không thể hiểu được từ khoảng cách đó, những điều cô không thể với tới. Lúc này đây, khoảng cách kia lại biến thành một trở ngại, buộc cô phải vượt qua ranh giới mà bản thân đã vạch ra. Cô cần ở kề cạnh bên Koutarou và san sẻ gánh nặng mà Forthorthe đã đặt lên vai cậu, giống như Alaia đã từng làm trong quá khứ.
[Chuyện quan trọng đừng có mà buột miệng như thế.] – Koutarou nhíu mày. Elfaria thân là nữ hoàng, lời của cô chính là quốc gia đại sự. Đây không phải là chuyện có thể quyết định bâng quơ.
[Buột miệng là thế nào. Em phải mất hơn hai mươi năm mới dám nói ra đấy.] – Elfaria cười chua chát.
Koutarou đã hiểu nhầm, khi mà tuyên bố kia đến từ người con gái tên Elfaria, chứ không phải quyết định của nữ hoàng.
[Cô...] – cậu kinh ngạc.
Dường như Elfaria thu hẹp khoảng cách là để cứu Koutarou, chứ không phải Thanh Kỵ sĩ. Koutarou mơ hồ nhận ra tâm tư đằng sau nụ cười của Elfaria.
[Đã bảo là đừng có ‘buột miệng’ ra như thế rồi mà.]
Kèm theo đó là một vấn đề còn lớn hơn. Nữ nhân như Elfaria mà đã ra quyết định quan trọng như vậy thì không phải chuyện đùa.
Cô cười khúc khích. – [Thì em đã mất tới 20 năm còn gì.]
Elfaria đã giữ khoảng cách với Koutarou vì cô cảm thấy bản thân không xứng với cậu, cũng như muốn nhường cậu lại cho con gái. Nhưng sau khi bị con gái mắng vào hôm nọ, và chứng kiến Koutarou suy sụp, cô đã từ bỏ ý định đó. Cô sẽ nỗ lực hết sức để giúp đỡ cậu, bằng không, cô sẽ không bao giờ có thể cứu rỗi cậu.
[Tại sao con gái các cô lại dễ dàng tận hiến bản thân như vậy?] – cậu lẩm bẩm.
[Vậy thì tại sao anh lại quyết tâm vào vai anh hùng cho đến cùng như thế?] – Elfaria đáp.
[Tôi... Chuyện đó...]
Koutarou vốn ban đầu tận hiến là vì Alaia. Nhưng sau khi tiếp xúc với người dân, cậu bắt đầu quan tâm đến chính đế quốc. Vì vậy, cậu quyết định gánh vác trách nhiệm bằng cách đóng vai anh hùng cho đến cùng. Trong khi đó, Elfaria cùng các cô gái biết rằng cậu chỉ là một con người bình thường đang cố cáng đáng vai trò của một vị anh hùng nên đâm ra muốn giúp đỡ cậu, giống như cách Koutarou đã từng dang tay giúp đỡ Alaia.
[Ai cũng đều yêu mến anh, kể cả những người đang cố gắng để sinh tồn.] – Elfaria nói.
[Ngốc thật đấy. Các cô nên ích kỷ hơn và theo đuổi hạnh phúc riêng...]
[Nhưng sự ích kỷ của bọn em lại hướng về đây.]
[Thế nên mới là ngốc đấy.]
[Anh dám ăn nói như thế với Nữ hoàng Forthorthe sao! Fufufu, mà chắc anh cũng hiểu rồi nhỉ?]
[Có lẽ phải 20 năm nữa tôi mới chấp nhận được mất...]
Bình thường, Koutarou sẽ cố tảng lờ, nhưng lần này cậu đã ngầm đồng ý với Elfaria. Cô không phải là người mà cậu có thể đánh lừa, và cậu cũng không muốn nói dối khi nói đến chủ đề này.
[Hai mươi năm sẽ trôi qua trong chớp mắt thôi.]
[Rồi rồi, tôi chịu cô.] – Koutarou cười gượng. Nếu Elfaria làm điều tương tự như cậu trong quá khứ, thì mặc cho cậu có nói gì đi nữa thì cũng không thể lay chuyển được cô, thế nên sau khi gãi đầu gãi tai, cậu đứng bật dậy – [Được rồi, vậy thì hãy bắt đầu thôi, Elle.] – và đưa tay về phía cô, không chút nghi ngờ rằng cô sẽ nắm lấy nó.
[Vâng, Koutarou-sama.] – cô nắm lấy tay cậu mà không chần chừ dù chỉ một giây. Tuy không nói ra nhưng cô đã thầm hạ quyết tâm sẽ không bao giờ buông bỏ cậu.
Họ nắm tay và cùng nhau hướng tới sứ mệnh lớn lao nhất trong hai nghìn năm.
Sau khi hồi sinh, Maxfern đã dành nhiều thời gian nhốt mình trong một căn phòng với Grevanas. Lý do rất đơn giản: có rất nhiều điều chúng không biết về thời đại này và cần phải nghiên cứu. Kiến thức của Ralgwin sẽ giúp ích ở một mức độ nào đó, nhưng chúng cũng chỉ dừng ở mức đọc một cuốn sách giáo khoa. Xuất thân từ nghiệp binh, Ralgwin còn thiếu kiến thức về chính trị, kinh tế và khoa học. Do đó, để trở thành một chính trị gia lãnh đạo người khác sẽ cần phải học rất nhiều thứ.
[Ai mà ngờ ta phải học lại hết về chính trị, kinh tế, khoa học và chiến lược quân sự ở độ tuổi này.] – Maxfern phàn nàn sau khi kết thúc các bài học trong ngày.
Hai ngàn năm trước, không có ai hiểu sâu biết rộng hơn hắn. Nhưng bây giờ thì không còn như vậy nữa. Ở thời đại này, kiến thức của hắn lại rất nông cạn. Là một người luôn muốn đứng đầu, hắn ta ghét điều này.
Grevanas cười khúc khích. – [Thế giới hai ngàn năm sau khác biệt là không thể tránh khỏi. Vả lại, chúng ta cũng chưa thể hành động cho đến khi chiêu binh mãi mã xong.] – gã đang làm giáo viên cho Maxfern. Được hồi sinh sớm hơn, gã đã đi trước trong việc học tập, chưa kể việc thuê giáo viên bên ngoài có thể dấy lên sự hoài nghi. Ralgwin và Grevanas thường gọi các buổi học của cả hai là ‘hội đồng chiến tranh’. Không có gì ngạc nhiên khi những buổi học này rất khó nhằn.
[Chậm quá. Chẳng phải chúng ta đã tuyên chiến rồi sao.] – Maxfern nói, tự hỏi liệu bọn chúng có nên nhàn nhã học tập sau khi đã gây ra một sự kiện náo động như vậy.
[Đó là lời hiệu triệu để chiêu mộ quân lính. Hơn nữa, hoàng gia đã biết về chúng ta, nên một tuyên bố chính thức như thế không có nhiều ý nghĩa.] – Grevanas giải thích.
Có hai lý do cho hành động của chúng. Đầu tiên, tất nhiên là tầm quan trọng của việc tuyên chiến. Nếu không có nó, một cuộc tấn công bất ngờ sẽ bị coi là khủng bố và do đó mất đi sự ủng hộ của người dân. Thứ hai là để tập hợp lực lượng. Bằng cách đưa ra một tuyên bố rõ ràng, chúng sẽ tập hợp các lực lượng chống chính phủ khác. Cựu phe Vandarion của Maxfern, hiện là Quân đoàn Giải phóng Forthorthe, đang thiếu quân lực, vì vậy việc bổ sung quân số là điều bắt buộc.
[Kẻ thù của chúng ta là Thanh Kỵ sĩ và nữ hoàng. Chúng hiển nhiên đã biết mục đích của chúng ta là cướp ngôi.] – Maxfern nói.
[Chúng đã chuẩn bị sẵn cho kịch bản đó rồi, nên lời tuyên chiến của chúng ta chỉ nhằm mục đích tập hợp đồng minh thôi.] – Grevanas trả lời.
Cách tiếp cận này có nhược điểm là cho kẻ địch thời gian để chuẩn bị, nhưng Quân đội Đế quốc đã biết âm mưu của phe Maxfern, nên về cơ bản, đây chỉ là một phương tiện để chiêu binh.
[Hừm, thế đã chiêu mộ được bao nhiêu rồi?]
Trong chiến tranh, binh lực đóng vai trò lớn nhất. Không có binh lính, chúng không thể làm được gì. Maxfern chỉ có kiến thức quân sự xa xưa, nhưng một số vẫn còn đúng đến tận ngày nay, do đó hắn rất muốn nắm được tiến trình chiêu mộ binh lực.
[Mọi việc đang diễn ra cực kỳ tốt đẹp. Đám lính cựu phe Vandarion đang ẩn mình, cũng như từ các lực lượng chống chính phủ khác, đang tập hợp lại dưới cờ hiệu của chúng ta.] – Grevanas nói.
Tất cả phe phái khác đang tập hợp lại dưới ngọn cờ của Quân đoàn Giải phóng Forthorthe, phe cánh lớn nhất. Các phe phái này đã hoạt động riêng lẻ và bị đàn áp mà không đạt được nhiều thành tựu, vì vậy bằng cách hợp tác với nhau, chúng sẽ trở nên hiệu quả hơn. Tình hình hiện tại đang diễn ra như Maxfern và Grevanas mong muốn.
[Ta hiểu rồi. Còn vũ khí thì sao?]
Mối quan tâm thứ hai của chúng là vũ khí. Thật không may, chúng không thể sánh được với lực lượng quân sự lớn nhất hiện tại. Bọn chúng đang đối mặt với một đế chế thống trị nửa thiên hà, đòi hỏi vũ khí cần phải ngang bằng hoặc vượt trội hơn đối thủ ở mức tối thiểu. Chỉ có vậy, chúng mới có thể hy vọng tạo ra bước đột phá và đánh bại đối phương.
[Vân đang tập hợp. Chúng ta đã có vũ khí của thời đại này, cũng như vũ khí linh lực.] – Grevanas nói.
Maxfern và Grevanas đã bị đánh bại hai ngàn năm trước là bởi thua kém về trang bị. Chúng khi đó chỉ có ma thuật, giả kim thuật và công nghệ linh lực nguyên mẫu, trong khi Thanh Kỵ sĩ có công nghệ linh lực mới nhất và hai ngàn năm tiến bộ khoa học. Vì lẽ đó, Grevanas hiện đang toàn lực tập trung vào vũ khí. Đích thân gã tham gia quá trình chuẩn bị, và với việc Maxfern chiếm hữu cơ thể của Ralgwin, bọn chúng đã có trong tay các cơ sở của cựu phe Vandarion. Do Forthorthe chưa công bố công nghệ linh lực cho đại chúng vì lý do an ninh, nên lợi thế hiện tại đang nghiêng về phe của Maxfern, bên có thể chủ động sử dụng thứ công nghệ này.
[Còn vũ khí bình thường thì sao... Có yểm ma thuật lên chúng không?] – Maxfern hỏi.
[Tất nhiên rồi. Điểm mạnh của chúng ta mà lại.]
Ma thuật mà Grevanas đã dày công phát triển từ lâu cũng đã được tích hợp. Do ma thuật được triển khai bởi con người, nó không phù hợp để sản xuất hàng loạt. Grevanas đã đưa các pháp sư, những kẻ đã hồi sinh hắn, trở lại Forthorthe, nhưng số lượng vẫn còn hạn chế. Thay vào đó, chúng được triển khai tại các vị trí then chốt. Ví dụ như dùng ma thuật để giải quyết các nút thắt về hiệu năng, bao gồm việc cường hóa độ bền của các bu lông trong chiến đấu cơ. Hay yểm ma thuật vào vũ khí của các lực lượng tinh nhuệ. Bằng cách sử dụng ma thuật một cách hiệu quả, chúng đã nâng cao năng lực chiến đấu của Quân đoàn Giải phóng Forthorthe.
[Nhưng như vậy vẫn chưa đủ để giành chiến thắng.] – Maxfern tuyên bố.
[Ngài đang nói đến vương quyền kiếm Signaltin.] – Grevanas gật đầu.
Signaltin là một thanh kiếm huyền thoại của Forthorthe. Từ thời Forthorthe vẫn còn là một quốc gia nhỏ bé, nó đã là vũ khí của bậc đế vương, một biểu tượng của quyền lực tối cao, được cho là có khả năng xé toạc cả trời đất. Do đã từng đối mặt với thanh kiếm, Maxfern và Grevanas hiểu rất rõ sức mạnh của nó.
Ngay cả trong thời hiện tại, hai ngàn năm sau, Signaltin vẫn hiện diện trong tay kẻ thù đáng ghét của chúng, Thanh Kỵ sĩ. Về bản chất, thanh kiếm hoàn toàn khác biệt so với những ma khí thông thường, và rõ ràng có liên kết với một thứ gì đó lớn lao hơn. Nếu không có biện pháp đối phó thích đáng, chúng sẽ một lần nữa bị đánh bại, khi không thể ngăn cản Thanh Kỵ sĩ tạo ra sự đột phá. Trên thực tế, đây chính là lý do khiến chúng thất bại hai ngàn năm trước.
[Không thành vấn đề. Ta sẽ đối đầu với Thanh Kỵ sĩ.] – một bóng người lên tiếng.
Lần này, Maxfern và Grevanas đã có một quân bài tẩy. Người đó bước ra khỏi bóng tối và lộ diện.
[Hiệp sĩ xám à. Người liệu lo nổi không?] – Maxfern hỏi.
[Thanh kiếm của ta có sức mạnh ngang ngửa với hắn.]
Quân bài tẩy là Hiệp sĩ Xám và thanh kiếm xám đeo bên hông. Trái ngược với Signaltin, thanh kiếm này có sức mạnh của hỗn mang. Nếu Signaltin là biểu tượng của quyền lực tối thượng, thì thanh kiếm này đại diện cho sức mạnh của quần chúng. Nó chắc chắn sẽ là đối thủ xứng tầm với Signaltin.
[Thật đáng an tâm. Nhưng ta vẫn không tin ngươi. Cho dù đến từ thế giới khác, ngươi vẫn là kẻ đã trục xuất ta tại thế giới này.] – Maxfern không vui trước sự tình. Hiệp sĩ Xám là phiên bản Thanh Kỵ sĩ đến từ một thế giới khác. Mặc dù đã đi theo một con đường khác biệt, hắn vẫn là một kẻ thù đáng ghét.
[Ta cũng không tin các người. Nhưng chúng ta đều có chung mục đích là đánh bại Thanh Kỵ sĩ. Grevanas hẳn đã nói với ông rồi.]
Tuy là kẻ thù, nhưng cũng giống như chúng cần Hiệp sĩ xám, Hiệp sĩ xám cũng cần tới chúng. Cả hai cần một trận chiến lớn để đạt được mục tiêu, nhưng cũng có những cân nhắc riêng về mặt chiến thuật. Hiệp sĩ Xám có thể đối đầu với Thanh Hiệp sĩ, nhưng hắn sẽ phải vượt qua hàng ngàn binh lính mới tiếp cận được đối thủ. Hắn muốn Maxfern và Grevanas xử lý vấn đề đó. Chính vì lý do này mà Grevanas và Hiệp sĩ Xám đã quyết định hợp tác. Hiệp sĩ Xám tin rằng Maxfern cũng sẽ đồng ý với điều tương tự.
[Lời hứa của ngươi với Grevanas không có ý nghĩa gì với ta. Tuy muốn nói là vậy, nhưng trên trần đời không dễ gì kiếm được một ai vẫn nhất mực trung thành sau hơn hai nghìn năm, vì nể ông nên ta sẽ nhân nhượng cho lần này đó, Grevanas.]
Grevanas cũng không ưa gì sự hợp tác này, nhưng gã biết rằng đó là điều cần thiết. Maxfern theo đó đã kìm nén cơn giận và chấp nhận duy trì liên minh vì những lợi ích mà nó mang lại. Tuy nhiên, hắn vẫn rất bất mãn.
[Cảm ơn ngài rất nhiều, Maxfern-sama.] – Khuôn mặt nhăn nheo của Grevanas hiện lên rõ vẻ nhẹ nhõm. Nếu nội bộ chia rẽ tại thời điểm này, cấu trúc của trận chiến sắp tới sẽ thay đổi, và chúng sẽ buộc phải từ bỏ mọi kế hoạch đã vạch ra. Đó sẽ là một bước lùi lớn đối với mục tiêu thống trị của chúng, và thực tế sẽ đồng nghĩa với thất bại, bởi chúng đã đưa ra lời tuyên chiến. Grevanas vô cùng nhẹ nhõm khi đã tránh được kết cục đó.
(Tuy nhiên, Maxfern-sama nói đúng về việc không thể lơ là cảnh giác khi ở cạnh hắn. Chúng ta sẽ phải loại bỏ hắn khi thời cơ đến. Sau khi giết chết Thanh Kỵ sĩ ư? Không, hắn chắc chắn cũng đang toan tính điều tương tự. Vậy còn trong trận chiến, khi cả hai đều suy yếu thì sao?)
Grevanas âm thầm tính toán trong đầu. Không ai biết Hiệp sĩ Xám sẽ là đồng minh của chúng trong bao lâu, thế nên đằng sau vẻ nhẹ nhõm ngoài mặt, Grevanas đang toan tính cách thức để loại bỏ Hiệp sĩ xám.
Sau một hồi xem Koutarou và Kenji chơi bắt bóng, Theia di chuyển đến phòng điều khiển trong cung điện hoàng gia. Cô đã chuẩn bị sẵn sàng cho thời điểm Koutarou bắt đầu hành động.
[Thật là, sao anh ta dám làm mình lo lắng đến thế...] – Theia lẩm bẩm khi xem xét báo cáo do AI của máy tính tổng hợp. Tuy nhiên, trái ngược với lời phàn nàn, cô không hề cảm thấy khó chịu. Ngược lại, nét mặt cô rạng rỡ hẳn sau khi nỗi lo được giải tỏa.
(Thật mừng vì đã mang Mackenzie theo. Nếu chỉ có bọn mình, mọi chuyện đã tốn nhiều thời gian hơn rồi.)
Các cô gái đã hoàn toàn bất lực khi chứng kiến Koutarou suy sụp. Họ không thể giúp đỡ cậu. Với những vị trí quan trọng mà họ đảm nhiệm, mọi quyết định của họ đều ảnh hưởng trực tiếp đến người dân Forthorthe và Folsaria. May mắn thay, sự có mặt của Kenji đã ngăn tình hình trở nên tồi tệ hơn. Theia cảm thấy nhẹ nhõm không chỉ vì sự phục hồi của Koutarou mà còn vì sự ổn định của thế giới.
[Điện hạ vừa nói gì ạ?] – Trí tuệ nhân tạo lên tiếng hỏi sau khi phát hiện tiếng lẩm bẩm của cô. Nó cho rằng lời nói của cô có thể là một mệnh lệnh.
[Không có gì đâu. Ta chỉ đang thở phào vì giải quyết được một nỗi lo ấy mà.] – Theia cười đáp. Nếu là ban nãy, có lẽ cô đã buông ra những lời gay gắt trong cơn bực bội.
[Vậy ư? Thật đáng mừng làm sao.]
[Mà này Thanh Kỵ hạm, báo cáo về Quân đoàn Giải phóng Forthorthe dường như không có mấy nhỉ.]
Trí tuệ nhân tạo này vốn được cài đặt trên chiến hạm không gian Thanh Kỵ hạm. Sau chiến tranh, nó được chuyển từ con tàu đã bị phá hủy sang cung điện trong quá trình cải tạo phòng điều khiển. Đồng thời, mô hình đối thoại và cơ sở dữ liệu của nó cũng được cập nhật. Dự kiến, nó sẽ được chuyển trở lại Thanh Kỵ hạm sau khi con tàu được tái thiết hoàn chỉnh.
[Quân đoàn Giải phóng Forthorthe đang kiểm soát thông tin rất chặt chẽ, chúng ta vẫn chưa thu thập được thông tin quan trọng nào.]
[Có vẻ như những nỗ lực của Ralgwin vẫn còn hiệu lực.] – Theia trầm ngâm.
[Tuy nhiên... có khả năng lời tuyên chiến đã tạo ra một kẽ hở.]
[Hừm, ý ngươi là sao?]
[Trước hết, Nữ hoàng và Lãnh chúa Veltlion đang tiến vào phòng.] – AI báo cáo.
Khi Theia yêu cầu Thanh Kỵ hạm giải thích chi tiết, cánh cửa phòng điều khiển mở ra và hai giọng nói vang lên.
[Tính cách của cô thật khó chịu.] – Koutarou nói.
[Sao anh có thể ăn nói như vậy với một nữ hoàng!?] – Elfaria chất vấn.
[Cô chỉ hành xử như một nữ hoàng vào những lúc như thế này thôi.]
[Bởi bây giờ chính là lúc ‘ta’ cần cư xử như một nữ hoàng. ‘Ngài’ cũng nên hành xử cho đúng mực, Koutarou-sama.]
[Ồ, chúng ta đã ở phòng điều khiển rồi à.]
[Nữ hoàng và Lãnh chúa Veltlion đã vào phòng!] – AI thông báo.
Những người lính trong phòng điều khiển đứng dậy và chào đón hai người. Koutarou và Elfaria là Tổng tư lệnh và Nữ hoàng, những người có thẩm quyền cao nhất trong số những người hiện diện.
[Cuối cùng thì anh cũng đến rồi. Trời ạ...] – Theia thở phào khi thấy bộ đôi bước vào. Cô đặc biệt nhẹ nhõm khi thấy biểu cảm của Koutarou đã trở lại bình thường.
[Mọi người đều đã rất lo lắng cho ngài, Koutarou-sama. Ngài không có gì để nói sao?] – Elfaria hỏi.
[Tôi biết mà, đừng có lo. Giống như cô—] – Koutarou bắt đầu nói.
[Vâng?]
[Không, không có gì đâu. Cô cũng sẽ ổn thôi.]
[Được, cứ để đó cho ta.]
Hai người đang trao đổi gì đó với nhau, nhưng rồi cả hai tách ra và ngồi vào vị trí của mình. Chỗ ngồi trong phòng điều khiển được chia thành hai khu vực: quân sự và chính phủ. Cả hai đều ngồi ở những vị trí cao cấp nhất. Từ thời điểm này trở đi, việc hành xử như Thanh Kỵ sĩ và Nữ hoàng là điều cần thiết.
[Cơ mà, fufufu... ‘Koutarou-sama’ à mẹ?] – Theia cười.
Elfaria vẫn hành xử bình thường kể từ khi bước vào phòng điều khiển, nhưng cô đã bắt đầu gọi Koutarou là ‘Koutarou-sama’ và sau đó là ánh mắt hướng về phía cậu khi họ chia tay. Theia hiểu rõ ý nghĩa đằng sau những cử chỉ đó hơn bất kỳ ai. Và vì thế, cô cảm thấy phấn chấn vô cùng.
Koutarou và Elfaria bình tĩnh ngồi xuống, nhưng sau đó Koutarou liền đứng dậy. – [Đầu tiên tôi muốn nói vài lời với mọi người.] – Cậu bắt đầu.
Cả phòng lập tức im lặng, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Koutarou. Có khoảng vài chục người hiện diện, từ quan chức chính phủ, binh lính đến nhân viên an ninh.
[Như mọi người đã biết, dạo gần đây tôi có hơi mất bình tĩnh. Tôi biết Ralgwin và đã đánh với ông ta suốt một thời gian dài, và tôi có quan điểm riêng về việc cơ thể ông ta bị cướp đoạt. Đặc biệt là khi kẻ đứng sau hành động đó lại là kẻ thù không đội trời chung của Nữ hoàng Alaia và tôi – Violbarum Maxfern. Hậu quả là, tôi đã bị chấn động và tạm thời xa rời nhiệm vụ của mình. Trước hết, tôi muốn gửi lời xin lỗi vì điều đó.]
Koutarou đang làm theo lời khuyên của Elfaria và phát biểu trước những người có mặt. Đúng như cô nói, cậu cảm thấy cần phải xin lỗi vì đã suy sụp suốt thời gian qua.
[Vấn đề này gắn liền mật thiết với vai trò hiệp sĩ của tôi. Liệu có đúng đắn khi hy sinh một mạng người để ngăn không cho kẻ thù được hồi sinh? Tôi tin rằng sự hy sinh là điều không thể tránh khỏi khi chống lại cái ác, nhưng làm sao chúng ta có thể buộc ai đó hy sinh bên ngoài cuộc chiến đó? Có ý nghĩa gì trong một chiến thắng như vậy? Mặt khác, chính sự hy sinh đó lại có thể giúp giảm thiểu thiệt hại tới người dân. Đứng trước vấn đề lưỡng nan ấy, tôi đã không thể bước tiếp.]
Koutarou trung thực bày tỏ suy nghĩ. Cậu không đi sâu vào chi tiết, như sự tham gia của Fasta, nhưng cậu vẫn chia sẻ mọi cảm xúc của mình. Đó là sự chân thành mà cậu dành cho những người kề vai sát cánh cùng mình.
[Nhưng bạn tôi đã dạy tôi rằng có những lúc chúng ta không thể phân định đúng sai, và chúng ta nên đứng dậy kể cả khi không tìm ra câu trả lời. Thế nên tôi đã quay trở lại đây. Tuy chưa tìm ra câu trả lời, nhưng với tư cách là một hiệp sĩ Forthorthe, tôi có trách nhiệm cần thực hiện.]
Ngay cả khi Koutarou dừng lại để lo lắng, thế giới xung quanh cậu vẫn tiếp tục vận hành. Fasta sẽ cố gắng đưa Ralgwin trở lại, và kẻ thù sẽ không chờ đợi cậu. Đôi khi, cậu cần phải ngừng tìm kiếm câu trả lời để tập trung vào những trách nhiệm trước mắt.
[Tôi đã một lần nữa được nhắc nhở rằng con người có giới hạn của mình. Có những vấn đề không thể tự mình trả lời hoặc giải quyết được. Đó là lý do tôi cần sự giúp đỡ của mọi người. Nếu ai đó rơi vào bế tắc, không thể tìm ra câu trả lời, người khác có thể có giải pháp, hoặc ít nhất là một gợi ý. Chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau và cùng nhau tiến lên. Đúng như mong muốn của Nữ hoàng Alaia và hoàng gia!]
Đồng minh chính là sự hỗ trợ lớn nhất trong những thời điểm thế này. Đó là điều mà Kenji và Elfaria đã dạy cho Koutarou. Không phải Kenji hay Elfaria có câu trả lời cho cậu. Nhưng Kenji đã chỉ cho cậu con đường, và Elfaria sẽ bước đi cùng cậu bất kể chuyện gì xảy ra. Điều tương tự cũng có thể áp dụng tới những người ở đây. Họ sẽ chỉ cho Koutarou con đường và cùng cậu dũng cảm tiến lên.
[Vậy thì chúng ta hãy bắt đầu. Kẻ thù của chúng ta là Đại pháp sư Grevanas và Violbarum Maxfern! Chúng ta sẽ đánh bại chúng và bảo vệ người dân Forthorthe!]
Không thể thay đổi những chuyện đã xảy ra. Nhưng ngay cả khi không có câu trả lời, họ vẫn cần phải ngăn chặn tham vọng của Maxfern. Họ có thể tiện tay cứu Ralgwin. Đó là những gì họ có thể làm ngay lúc này. Là một hiệp sĩ, Koutarou không còn do dự nữa.
[Tôi rất kỳ vọng vào sự nỗ lực của mọi người! Xin hết!]
Khi Koutarou kết thúc bài phát biểu, tiếng reo hò vang lên trong phòng điều khiển. Mặc dù Thanh Kỵ sĩ là một anh hùng huyền thoại đã từng ra tay cứu đất nước này đến hai lần, cậu vẫn có những hoài nghi riêng ngăn cậu tiến bước, điều khiến cho mọi người phải lo lắng. Nhưng những người trong phòng không còn phải bất an nữa. Họ hiểu rằng người anh hùng mà tất cả họ tin tưởng đã đứng lên một lần nữa, thế nên không cần phải do dự. Họ sẽ cùng nhau chiến đấu và giành chiến thắng.
Sau khi Koutarou kết thúc, một cuộc thảo luận sôi nổi bắt đầu. Các quan chức chính phủ và binh lính đưa ra đủ các loại báo cáo và trao đổi ý kiến. Họ thống nhất rằng sự ra đi của một đối thủ khó nhằn như Ralgwin có thể sẽ mở ra cơ hội để khai thác.
[Dù không muốn thừa nhận nhưng Ralgwin rất giỏi kiểm soát thông tin. Nhưng giờ hắn đã không còn, sự kiểm soát đó có vẻ sẽ sớm tan rã.] – Theia nhận xét.
[Ý cô là sao?] – Koutarou hỏi.
[Cựu phe Vandarion, hay là Quân đoàn Giải phóng Forthorthe như cách gọi hiện tại, đã chuyển quyền chỉ huy từ Ralgwin sang Maxfern. Do sự khác biệt trong lối suy nghĩ, việc kiểm soát thông tin hiện đang có một kẽ hở nhỏ. Clan, làm ơn hãy trình bày tiếp.] – Theia là người nắm giữ thông tin, nhưng Clan lại am hiểu hơn về chủ đề này, vì vậy Clan sẽ giải thích cho Koutarou thay cho Theia.
[Ralgwin chia mỗi pháo đài thành nhiều lớp, thông tin chỉ được chia sẻ tự do trong từng lớp đó. Thông tin và hàng hóa chỉ được trao đổi giữa các lớp tại những địa điểm và thời gian cụ thể, điều này giúp chúng tránh được... ừm, sự truy lùng của bộ phận tình báo.]
Clan đang làm việc với Bộ Khoa học và Công nghệ của chính phủ và bộ phận tình báo quân đội. Những kỹ năng đặc biệt của cô được cả hai bên săn đón. Nhưng ngay cả với khả năng của cô và sự tham gia của cả hai tổ chức, họ vẫn không thể tìm ra manh mối về cựu phe Vandarion. Họ cùng lắm chỉ có thể thâm nhập vào lớp thứ nhất hoặc thứ hai, mà không hay biết gì về thông tin đằng sau các lớp đó. Họ thậm chí còn không biết có bao nhiêu cấp độ kiểm soát.
[Nhưng sau lời tuyên chiến, hệ thống phòng thủ hoàn hảo của chúng đã bị lung lay.] – Clan tiếp tục.
[Lời tuyên chiến? Cái đó thì có liên quan gì sao?] – Koutarou hỏi với vẻ mặt bối rối.
Clan gật đầu. – [Phải. Bọn ta tin rằng đó là lời kêu gọi nhắm vào người dân và các lực lượng chống chính phủ.]
[Ra vậy, à ừm, tôi hiểu rồi. Chúng ta đã biết mục đích của chúng nên lời tuyên chiến này không ảnh hưởng gì tới chúng ta.] – Koutarou thay đổi cách diễn đạt. Cả hai đang ở giữa một hội đồng chiến tranh quan trọng, vì vậy cậu cần phải hành xử như một chỉ huy thực thụ.
[Phải, chúng ta đã sẵn sàng nghênh chiến. Chỉ trừ người dân và các lực lượng chống chính phủ khác là không biết gì.] – Clan giải thích.
[Tôi có thể hiểu được việc thông báo cho người dân. Bắt đầu một cuộc chiến mà không có cảnh báo sẽ là hành động khủng bố.] – Koutarou đồng ý.
Người ta nói rằng chiến tranh là biện pháp cuối cùng của ngoại giao, và vì là vấn đề ngoại giao nên cần có một quy trình thích hợp. Đầu tiên là tuyên bố rằng hai bên đã bước vào tình trạng chiến tranh. Bắt đầu xung đột mà không có tuyên chiến là một tội ác chiến tranh. Mọi hành vi từ đây sẽ không được xem là chiến tranh xuất phát từ thất bại ngoại giao mà là hành động khủng bố tư lợi.
[Chung quy thì đúng là vậy, nhưng trong trường hợp này thì đối tượng sau, lực lượng chống chính phủ, mới là mục tiêu chính.] – Clan chỉnh lại ý cậu. Cô vận hành máy tính để thay đổi hình ảnh ba chiều ở giữa phòng điều khiển. Nó đang hiển thị thông tin về cựu phe Vandarion, nhưng giờ đã thay đổi để hiển thị thông tin về các lực lượng chống chính phủ.
[Nhiều tổ chức đến thế sao. Vậy ra thông tin về các lực lượng chống chính phủ đã bị che giấu đến mức này.] – Koutarou lẩm bẩm.
Không chỉ có một hay hai tổ chức, thay vào đó là vô số thông tin chồng chéo về các tổ chức chống chính phủ đến mức không thể nắm bắt được tất cả.
[Đúng vậy, bọn chúng rất cứng đầu. Nhưng do không có mức độ kiểm soát như Ralgwin nên không quá khó để tìm ra manh mối về chúng.] – Clan giải thích.
Là những kẻ muốn thay đổi đế quốc, các phe phái này luôn chia sẻ lập trường của mình. Bằng cách bám theo các thông tin đó, đế quốc có thể theo dõi các động thái của chúng. Lực lượng Ralgwin trực chiến mà không thể hiện lập trường là một trường hợp ngoại lệ.
[Chúng vẫn chưa bị xử lý sao?] – Koutarou hỏi.
[Rồi. Đây là những nhóm còn sót lại.] – Clan giải thích.
[Tôi hiểu rồi. Thiên hà càng lớn thì lại càng nhiều rắc rối.] – Koutarou thở dài. Đây là vấn đề với Forthorthe do nó quá rộng lớn. Khi đế chế trải dài nửa thiên hà, các lực lượng chống chính phủ cũng mở rộng theo cùng quy mô. Hơn nữa, những kẻ có cùng lập trường đến từ khắp mọi nơi. Từ đó sinh ra một lượng hoạt động chống chính phủ đặc biệt lớn.
[Tuy nhiên, chỉ có một tỷ lệ nhỏ trong số chúng có khả năng thực hiện các hoạt động quân sự.] – Clan nói thêm.
[Thật đáng sợ. Tôi lại tưởng tất cả đây đều là kẻ địch cơ.] – Koutarou mỉm cười gượng gạo.
Các lực lượng chống chính phủ bao gồm những nhóm bạo lực lẫn ôn hòa, trong đó những nhóm bạo lực có khả năng tiến hành các hoạt động quân sự. Nói cách khác, có thể tồn tại ít nhất một lực lượng chống chính phủ trong mỗi hệ mặt trời có khả năng kích động xung đột vũ trang.
[Đây mới là những lực lượng có khả năng thực hiện các hoạt động quân sự.] – Clan tuyên bố, đồng thời một lượng lớn thông tin lập tức biến mất khỏi màn hình hologram.
Chỉ còn lại vài chục nhóm nên thông tin không còn chồng chéo lên nhau, nhưng số lượng vẫn rất đáng kể. Các nhóm khác tạm thời không còn được xem là mối đe dọa, và các biện pháp đối phó chỉ áp dụng đối với những nhóm đang hiển thị. Đế quốc Forthorthe tôn trọng quyền tự do ngôn luận nên việc đơn thuần bày tỏ sự bất đồng chính kiến với chính phủ không đủ cơ sở để bị trừng phạt.
[Vấn đề thực sự bắt đầu từ đây.] – Biểu cảm của Clan trở lại bình thường, và một lượng lớn thông tin một lần nữa được hiển thị. – [Nhiều lực lượng chống chính phủ đã trở nên hoạt động tích cực hơn kể từ sau lời tuyên chiến của Maxfern. Chúng chắc hẳn đang xem tình hình hiện tại như một cơ hội.]
Nếu Maxfern—hay Ralgwin, như các lực lượng chống chính phủ nhìn nhận—tiếp tục tập hợp binh lính, đế quốc sẽ sớm muộn rơi vào tình trạng hỗn loạn. Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho các lực lượng chống chính phủ khác hành động và thu hút thêm đồng minh. Tuy không thể tiến hành một cuộc nổi dậy vũ trang, đây vẫn là cơ hội để chúng mở rộng ảnh hưởng và truyền bá lập trường.
[Nhiều tổ chức đã có những hành động cụ thể.] – Clan cho biết.
[Và đó là gì?] – Koutarou hỏi.
[Bắt tay với Quân đoàn Giải phóng Forthorthe. Chúng đang bắt liên lạc với Maxfern và Grevanas và cố gắng liên minh với lực lượng này.] – Clan giải thích.
Phần lớn các lực lượng vũ trang chống chính phủ, cùng với một số ít nhóm không vũ trang, đang nỗ lực thiết lập liên lạc với Quân đoàn Giải phóng Forthorthe. Tất nhiên, Maxfern và Grevanas đã lường trước điều này. Không khó để hình dung rằng chúng đã chuẩn bị sẵn tâm thế để chào đón các lực lượng này vào liên minh của mình.
[Tôi hiểu rồi, ra đây chính là cơ hội mà cô đang nói đến.]
Nhờ đó, Koutarou đã có thể nắm bắt được hướng suy nghĩ của Clan. Cô gật đầu đồng ý với nhận định của cậu.
[Đúng vậy. Liên minh lực lượng đồng nghĩa với quân vận. Bằng cách theo dõi các lực lượng chống chính phủ, chúng ta có thể xác định được vị trí của Maxfern và Grevanas!]
Dù Maxfern và Grevanas có kiểm soát thông tin chặt chẽ đến đâu, và dù Clan cùng đồng đội vẫn chưa thể nắm bắt được thông tin gì về chúng, thì việc chiêu binh mãi mã này đã tạo cơ hội để đế quốc xác định được căn cứ địch thông qua việc theo dõi làn sóng chuyển dịch. Việc cố gắng tập hợp một lượng lớn quân lực cùng lúc đã tạo ra một sơ hở mà Ralgwin chưa từng cho phép.
[Đó là một kế hoạch hay. Vậy cô định cài gián điệp vào lực lượng chống chính phủ sao?] – Koutarou hỏi.
Nếu họ cài được gián điệp vào hàng ngũ đối phương, việc còn lại chỉ là chờ đợi báo cáo. Tuy nhiên, Clan đã lắc đầu.
[Chưa. Hơn nữa, tôi không thể tưởng tượng được rằng chúng sẽ bỏ qua rủi ro này khi nó quá rõ ràng.]
[Ồ... quả thật.] – Koutarou đồng ý.
Thật không may, chưa có điệp viên nào thâm nhập vào các lực lượng chống chính phủ. Số lượng điệp viên mà bộ phận tình báo có thể huy động rất hạn chế, và phần lớn trong số họ đang tập trung thu thập thông tin về Quân đoàn Giải phóng Forthorthe. Đối với các lực lượng vũ trang chống chính phủ khác, các điệp viên đã tiếp cận nhưng vẫn duy trì một khoảng cách an toàn. Hơn nữa, nếu Ralgwin vẫn là thủ lĩnh, hắn sẽ không hợp quân một cách vội vã như vậy. Với tư duy đó, Clan và bộ phận tình báo đã không phân bổ đủ nhân lực. Tuy nhiên, không ai có thể lường trước được việc Maxfern sẽ chiếm hữu cơ thể của Ralgwin.
[Vậy bây giờ các cô cần cử người đi xâm nhập à. Cậu nghĩ sao, Aika-san?] – Koutarou hỏi.
[Cần một người có kỹ năng đặc biệt cao. Lúc xuất phát có thể sẽ không thành vấn đề, nhưng khi đến nơi, mình dám chắc sẽ có những bài kiểm tra kỹ lưỡng bằng mọi kỹ thuật và công nghệ hiện có.] – Maki trả lời với vẻ mặt nghiêm túc.
Dù Maxfern cùng Grevanas không cẩn thận như Ralgwin, chúng cũng sẽ không tiếp nhận binh lính mà không kiểm tra. Chắc chắn chúng sẽ sử dụng linh năng, ma thuật và khoa học tiên tiến của Forthorthe để kiểm tra từng người.
[Theo dõi các tàu vũ trụ sẽ hội quân với bọn chúng thì sao?] – Koutarou hỏi lại lần nữa.
[Ta không khuyến khích cách đó đâu, Thanh Kỵ sĩ.] – Alunaya xen vào. Tuy không hay tham gia các chủ đề kiểu này, nhưng ông thấy mình cần phải ngắt lời.
Shizuka bối rối nhìn Alunaya. – [Ý chú là sao ạ?]
[Giống loài bọn ta có thể nhìn thấy sóng khi tàu vũ trụ dịch chuyển. Cái được gọi là ‘điều hướng biến dạng không gian’ mỗi khi xuyên qua tường không gian ấy. Nếu Grevanas sở hữu ma thú có khả năng tương tự như của ta, con tàu sẽ bị phát hiện ngay lập tức.] – Alunaya giải thích.
Alunaya là Hỏa Long Đế. Với ma thuật thượng thừa của mình, ông có khả năng nhảy qua không thời gian, và để sử dụng năng lực đó một cách an toàn, ông cần có khả năng quan sát khu vực mà mình sẽ xuất hiện. Một năng lực dạng bản năng, tuy phạm vi không quá lớn nhưng lại chính xác và nhạy bén. Nếu Grevanas có trong tay một con ma thú có khả năng tương tự làm sử ma, cuộc truy quét của đế quốc sẽ gặp thất bại.
[Ảnh Nguyệt hạm của ta thì sao?] – Clan hỏi.
[Mờ nhạt nhưng ta vẫn có thể nhìn thấy nó.]
[Thế thì chịu chết. Trời ạ... không ngờ trực giác của một con ma thú lại có thể vượt qua được công nghệ của ta...]
Ngay cả Ảnh Nguyệt hạm với khả năng ẩn hình cao cấp cũng không thể thoát khỏi giác quan của Alunaya mặc dù ông không phải là chuyên gia trong lĩnh vực dò tìm. Họ cần giả định rằng Grevanas cũng có khả năng tương tự. Clan thở dài và buông xuôi vai khi nhận ra cô không thể làm gì hơn.
[Rốt cuộc thì chúng ta vẫn cần có người thâm nhập vào lực lượng chống chính phủ.] – Harumi tóm tắt.
Bằng cách này, điệp viên có thể đi cùng lực lượng chống chính phủ và đến căn cứ của Maxfern và Grevanas. Tùy thuộc vào tình hình, họ có thể thu thập thông tin mà không cần đến đó, thông qua việc nghe lén hoặc điều tra các nhân vật có tầm ảnh hưởng, nhưng việc thâm nhập vẫn là điều kiện tiên quyết.
[Kể cả khi có cách để thâm nhập thì ai đi mới được?] – Sanae hỏi. Như Maki đã đề cập, nhiệm vụ này đòi hỏi trình độ kỹ năng cao, đặc biệt là trong quá trình rút lui.
[Một người có khả năng thích ứng cao sẽ phù hợp nhất. Ta thì chịu rồi đấy.] – Theia chua chát thừa nhận.
Suy xét kỹ thì một người từ nhóm Koutarou nên là người thực hiện nhiệm vụ này. Một người lính bình thường sẽ không đủ khả năng để đối đầu với Maxfern, trong khi người điệp viên cần phải linh hoạt và tháo vát. Theia đã trưởng thành đến mức có thể thừa nhận điểm yếu của bản thân, nhưng cô vẫn thấy cay đắng về điều đó.
[Mình sẽ đi. Chẳng mấy khi mình lại có ích.] – Kiriha đề xuất. Cô nhanh trí và có khả năng ứng phó linh hoạt trong mọi tình huống. Dù không giỏi chiến đấu như những người khác, điều này sẽ không thành vấn đề nếu họ cẩn thận lựa chọn các thành viên khác để hỗ trợ cô.
Koutarou gật đầu đồng ý, nhưng một sự phản đối mạnh mẽ đã vang lên từ phía chính phủ. – [Xin hãy cân nhắc lại, Kiriha-dono! Cô mà vắng mặt trong thời điểm này sẽ khiến nhiều vấn đề của quốc gia bị đình trệ! Làm ơn hãy chọn một người khác đi!] – Bộ trưởng Bộ Nội vụ khẩn khoản cầu xin.
Phía chính phủ một mực nhất trí với quan điểm này. Trước công cuộc khôi phục đất nước và sự xuất hiện của một kẻ thù mới, có rất nhiều tình huống phát sinh cần phải nhờ đến trí tuệ của Kiriha. Các Bộ Kinh tế, Nội vụ, Ngoại giao và Quốc phòng đều đang cần đến sự hỗ trợ của cô. Ngay cả khi chỉ vắng mặt trong vài ngày, việc Kiriha rời khỏi cung điện sẽ là một tổn thất lớn. Tầm quan trọng của cô chỉ đứng sau Elfaria, vì vậy cô là nhân tố không thể thiếu trong thời điểm then chốt này.
[Hmm...]
[Từ bỏ đi, Kiriha. Cô giỏi quá mà. Ở nhà trông miếu với ta thôi.] – Theia nói.
[Đành vậy thôi chứ biết sao.] – Kiriha mỉm cười chua chát. Cô đồng ý với Theia. Vì thường đảm nhận vai trò hậu phương, cô đã hy vọng có thể kề vai sát cánh cùng Koutarou, nhưng điều đó dường như bất khả thi. Dù tiếc nuối, nhưng khi thấy Theia cũng đang kìm nén cảm xúc, cô quyết định làm điều tương tự.
[Vậy thì đây là lúc để Nana-san tỏa sáng!] – Yurika đề xuất. Trái ngược với Kiriha, cô đang rất phấn khích. Lẽ tự nhiên khi thay thế một thiên tài bằng một thiên tài khác. Tuy là một ý tưởng đơn giản, và có lẽ chỉ là cái cớ để Yurika khoe khoang về sư phụ của mình, nhưng đề xuất này nhận được sự đồng thuận từ mọi người.
[Bọn tôi có thể trông cậy vào chị chứ, Nana-san?] – Koutarou liền hỏi. Cậu không phản đối việc cô tham gia. Kiriha là một thiên tài chiến lược, còn Nana là một thiên tài chiến thuật. Mặc dù không đạt tới đẳng cấp như Kiriha, Nana vẫn rất thông minh, và về khả năng chiến đấu, cô vượt trội hơn hẳn. Cô là một lựa chọn lý tưởng cho nhiệm vụ này.
[Tôi không phản đối, nhưng chỉ khi anh đi cùng tôi, Satomi-san.] – Nana trả lời. Cô không gặp vấn đề gì với nhiệm vụ, nhưng vẻ ngoài trẻ trung của cô có thể gây khó khăn. Nó chắc chắn sẽ cản trở việc thâm nhập vào một tổ chức quân sự. Một người cao lớn, tốt nhất là nam giới, đồng hành cùng sẽ thuận tiện hơn. Và Koutarou chính là người phù hợp nhất trong số những người hiện diện.
[Đó vốn là ý định của tôi ngay từ đầu.] – Cậu trả lời ngay lập tức. Cậu không muốn đẩy nguy hiểm cho người khác, nên đã dự định sẽ tham gia bất kể tình huống nào. Trên thực tế, cậu lo lắng về việc để Nana hành sự một mình. Sâu thẳm trong cô, Nana vẫn là một ‘cô bé’ đang cố gắng vượt qua giới hạn của bản thân. Cậu không để bản thân quên điều đó chỉ vì cô là một thiên tài.
[Ồ, thật sao? Vậy thì tốt...] – Nana không chắc cậu sẽ đồng ý. Koutarou có tầm quan trọng ngang bằng, thậm chí hơn cả Elfaria. Câu trả lời nhanh chóng của cậu làm cô cảm thấy có phần hơi hụt hẫng.
[Vậy thì mình cũng sẽ tham gia. Cậu hẳn sẽ cần một pháp sư đi cùng.] – Maki đề nghị. Cô muốn ở đó để bảo vệ Koutarou. Cô không thể chịu đựng được việc cậu bị thương ở nơi nằm ngoài tầm với của mình.
[Ừ, như vậy là tốt nhất.] – Nana gật đầu đồng ý.
Ba người đều có khả năng chiến đấu. Maki sẽ lo về ma thuật, trong khi Koutarou có thể sử dụng linh năng, và Nana sẽ nắm quyền kiểm soát. Sau khi tính toán sức mạnh của cả nhóm, Nana tin rằng họ sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ.
[Nghe có vẻ ổn đấy, Aika-san.] – Koutarou nói.
[Vâng!] – Maki gật đầu cái rụp đồng tình với cậu.
Không có ai phản đối sự lựa chọn này. Và như vậy, Koutarou, Maki và Nana đã quyết định sẽ cùng nhau thâm nhập vào lực lượng chống chính phủ.


0 Bình luận