• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 45

Chương 4: Khó khăn về kỹ thuật

0 Bình luận - Độ dài: 13,855 từ - Cập nhật:

Thứ Hai, ngày 21 tháng 11

Bầy thây ma tràn vào khoang chứa máy bay tấn công binh lính phiến quân Bình minh Taurus Cobon. Đám lính hiện đang tay không tấc sắt—bởi họ đang đợi để được đăng ký và kiểm tra sức khỏe. Với vũ khí và giáp đều được cất trong tủ cá nhân, đám lính đã bị phục kích. Do không được huấn luyện bài bản, kết quả không có gì bất ngờ, một cuộc tàn sát một chiều. Những tên lính đã ngã xuống mau chóng đứng dậy dưới dạng thây ma để tấn công các đồng đội cũ. Đó là một cảnh tượng kinh hoàng.

Số người chết ngày một nhiều, nỗi sợ hãi và hoảng loạn lan tràn, khiến tình hình thêm phần tồi tệ. Đám lính cố xô đẩy nhau và chạy tán loạn hòng tìm đường thoát, nhưng không có nơi nào để chạy. Mọi lối thoát đều đã bị khóa chặt. Khoang chứa máy bay đã bị niêm phong từ trước và không ai có thể thoát ra cho đến khi tất cả biến thành thây ma. Dẫu vậy, họ vẫn tuyệt vọng tìm cách sinh tồn, giẫm đạp lên thi thể đồng đội, đập cửa và gào thét cầu cứu. Họ chỉ muốn sống sót, nhưng cánh cửa vẫn không hề nhúc nhích. Số thây ma ngày càng tăng đang giết dần binh lính từ đầu này đến đầu kia của khoang chứa. Gọi đây là cơn ác mộng vẫn chưa đủ để mô tả tình hình. Cảnh tượng ấy chẳng khác nào địa ngục trần gian.

[Mày nói đúng, Mackenzie.] – Koutarou lẩm bẩm. –

[Chỉ cần chần chừ một giây trước Maxfern cũng sẽ để lại hậu quả như thế này...] – Koutarou hạ quyết tâm rồi đứng dậy, tay đặt lên thanh kiếm đeo bên hông.

[Khoan đã, Satomi-san! Anh định làm gì thế!?] – Nana đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên tay Koutarou để ngăn cậu rút kiếm. Nana hiểu ý định của Koutarou nhưng cô có điều cần phải xác nhận lại trước.

[Tôi không thể để chuyện này tiếp diễn! Tôi sẽ cứu những người còn sống!]

[Nhưng làm vậy thì chúng ta sẽ bại lộ!]

Vấn đề nằm ở chỗ nếu Koutarou can thiệp, kế hoạch xâm nhập sẽ bị phát hiện. Điều đó có nghĩa là mọi nỗ lực cho đến lúc này của họ sẽ trở thành công cốc. Hơn nữa, chính họ cũng sẽ rơi vào nguy hiểm. Nếu mục tiêu duy nhất là đánh bại Maxfern, họ nên ưu tiên thoát thân mà không để lại dấu vết.

[Tôi biết rõ điều đó! Họ là kẻ thù và hành động này có thể sai lầm về mặt chiến lược. Nhưng tôi vẫn không thể bỏ mặc được! Điều này quá bất công! Và chúng ta không có thì giờ để do dự!]

Phiến quân Bình minh là kẻ địch và cả nhóm cần tập trung vào nhiệm vụ. Mặc dù vậy, Koutarou vẫn muốn cứu người. Binh lính tử trận là điều không thể tránh khỏi—tuy không vui nhưng cậu chấp nhận điều đó—nhưng lần này thì khác. Phiến quân đang bị tàn sát một cách oan nghiệt, chưa kể lại còn bởi những người vốn là đồng minh, trong khi không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Đối với Koutarou, Maxfern và Grevanas đang chà đạp lên mạng sống và phẩm giá của con người.

[Và tôi tin chắc những người tôi trân quý sẽ không chấp nhận bỏ qua điều này! Chẳng phải chị cũng vậy sao, Nana-san!?]

Theia, Clan và Elfaria hẳn sẽ đồng tình. Bất kể khoảng cách thế hệ, họ vẫn có chung lý tưởng với Alaia. Họ sẽ bảo vệ thần dân của mình khỏi những cái chết vô nghĩa, kể cả khi đó là kẻ thù. Sanae, Shizuka và Kiriha cũng sẽ không vui trước những cái chết kiểu này. Vì lẽ đó, Thanh Kỵ sĩ hay chính bản thân Koutarou đều đang mang chung một mong muốn. Điều duy nhất còn lại là tiến bước mà không do dự, dẫu cho đó có thể là một sai lầm. Đúng như Kenji đã từng nói.

[Vậy nên hãy cho tôi mượn sức mạnh, Nana-san!] – Koutarou khẩn thiết.

[Fufu, chỉ cần anh hiểu là được. Làm thôi!] – Nana đáp.

Nana rút ra khẩu súng yêu quý Over the Rainbow, và gỡ bỏ lớp ngụy trang. Sự cương quyết toát ra từ khuôn mặt cô. Koutarou nói không sai, cô thật ra cũng muốn giúp. Nhưng cô không muốn cảm xúc lấn át lý trí mà dẫn đến sai lầm. Vì vậy, cô cần chắc chắn rằng đây là quyết định không để lại hối tiếc.

Kết quả đúng như cô mong đợi – không, câu trả lời của Koutarou đã vượt xa kỳ vọng. Câu trả lời ấy đã khơi dậy động lực trong cô.

[Cậu không định nói gì với mình sao, Satomi-kun?] – Maki tinh nghịch hỏi. Đôi mắt trong veo của cô nói cho Koutarou biết rằng cô đã thấu hiểu, cũng như câu trả lời của cô.

[Tớ đâu cần phải nói thì cậu cũng biết rồi mà. À không, nói thế không phải.] – Koutarou rút kiếm ra. Không còn ai có thể ngăn cản cậu được nữa.

Nana chuẩn bị súng bên cạnh cậu, còn ở phía đối diện là Maki đang lăm lăm ma pháp trượng ở trên tay.

[Hãy đi cùng tớ, Aika-san.] – Koutraou nói.

[Vâng. Đến bất cứ đâu cậu muốn...] – Maki gật đầu kiên định với đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào Koutarou. Dù biết chắc nhiệm vụ sẽ thất bại, họ vẫn quyết tâm giải cứu phiến quân Bình minh.

87f1ad4a-6bb5-4cd5-ab98-7f38bce0c0a0.jpg

Việc Maxfern và Grevanas chọn thời điểm phiến quân không mang theo vũ khí để tấn công là hoàn toàn hợp lý. Nhưng mọi thứ đều có ngoại lệ. Một số kẻ lười biếng đã giữ súng trong bao thay vì cất vào tủ, nên họ không hoàn toàn rơi vào thế bị động. Cũng vì lý do tương tự, một số người vẫn còn trang bị trường biến dạng. Đa số những ‘kẻ lười nhác’ này là các binh sĩ có kỹ năng tương đối tốt. Với họ, việc mang vũ khí đã trở thành thói quen, nên họ không bao giờ tháo bỏ chúng. Nhờ kỹ năng ấy, họ có thể hành động ngay cả trong tình thế nguy hiểm. 

[Chúng không phải con người sao!?]

[Đám đó là loại quái vật gì vậy!?]

[Chúng di chuyển nhanh quá! Có khi lên đến trăm cây số trên một giờ đấy!]

[Đừng nói nữa, tập trung bắn đi! Những người ở phía trước sẽ không trụ nổi đâu!]

Hầu hết binh lính rơi vào hoảng loạn, nhưng một số đã bắt đầu bình tĩnh. Họ tập hợp lại và lập đội hình. Một số tự trang bị ống kim loại và búa có trường biến dạng, và xung phong lên trước. Những người có súng đứng ngay sau và nả đạn vào đám thây ma. Còn những người hoàn toàn tay không thì lùi xa hơn về phía sau. Phiến quân Bình minh có thể là một tổ chức yếu kém, nhưng họ trân trọng đồng minh của mình, và hiện đang cố hợp tác cùng nhau để thoát khỏi tình cảnh này.

[Bó tay thôi! Tao bắn mãi mà không trúng!]

[Tao đã bảo mày tập bắn nhiều hơn rồi mà!]

[Đừng có than vãn! Ngừng bắn là cả đám sẽ bị thịt đấy!]

Nhưng tình hình vẫn rất tệ. Lũ thây ma đang nhắm vào đám lính hoảng loạn, nên không có nhiều người tham gia vào đội hình, và đúng như dự đoán, việc gây ra tiếng động khiến họ trở thành mục tiêu. Mặc dù vậy, họ chỉ vừa đủ sức giữ kẻ thù ở khoảng cách an toàn. Xác sống rất khỏe, trong khi lượng đạn bắn ra lại quá ít. Ai cũng có thể nhận thấy phiến quân đang ở thế yếu.

(Chúng ta sẽ hết đạn trước hay kẻ thù sẽ xông đến trước? Sau đó thì sao!? Làm thế nào để sống sót đây!?)

Người đội trưởng đang vắt óc suy nghĩ. Tình hình đang rất tệ. Những đồng đội không vũ trang của họ đang kiểm tra các cửa sập gần đó, nhưng tất cả đều đã bị khoá chặt. Mặc dù cơn ác mộng đang ở ngay trước mặt, họ lại không thể rút lui. Cứ đà này, họ sớm muộn sẽ bị xóa sổ.

(Quân Giải phóng đã lên kế hoạch này ngay từ đầu! Bọn nó đưa chúng ta đến đây để biến cả đám thành những con quái vật đó!)

Đội trưởng có thể mơ hồ đoán ra được sự tình. Anh biết quân đoàn mình thiếu kỹ năng, nên đã muốn gia nhập Quân Giải phóng Forthorthe nhằm khắc phục điều đó. Nhưng Quân Giải phóng Forthorthe lại có ý định khác. Nhìn vào đám quái vật kia, anh có thể hiểu rằng chúng là một dạng vũ khí sinh học và phiến quân Bình minh đang bị lợi dụng để gia tăng số lượng cho chúng.

Khi đội trưởng gần như tuyệt vọng thì một tên lính hét lên – [Đừng có mà đùa! Cuộc đời của tôi sẽ vô ích như vậy sao!? Ít nhất hãy để tôi chết khi chiến đấu với kẻ thù! Tại sao tôi phải trở thành thức ăn cho quái vật!]

Mỗi người lính đều có lý do riêng để chiến đấu. Một số ôm ấp lý tưởng cao cả, số khác gia nhập chỉ để sinh tồn. Nhưng tất cả đều sẵn sàng đối mặt với cái chết. Họ hiểu rằng với sự yếu kém của mình, khả năng ấy lại càng cao. Tuy nhiên, cái chết này không nằm trong dự liệu của họ. Không ai tưởng tượng mình sẽ chết và biến thành quái vật. Họ từng mơ về những cái chết ý nghĩa hơn.

Người lính lên tiếng không phải là người duy nhất mang cảm giác ấy. Đó là tâm trạng chung của tất cả những người có đang mặt ở đây.

[Nói hay lắm. Có vẻ vài người trong các ngươi vẫn còn chút khí thế.]

Một thanh niên đơn độc xuất hiện trước mặt họ. Cậu còn rất trẻ, có lẽ vừa mới đến tuổi trưởng thành, thậm chí có thể còn trẻ hơn. Trong tay cậu là một thanh kiếm hiệp sĩ cổ điển. Đáng kinh ngạc thay, chỉ một nhát chém uyển chuyển đã hạ gục vài thây ma đang lao đến. Ngay khoảnh khắc đó, hoạ tiết trên thanh kiếm lóe lên dưới ánh sáng phản chiếu.

Khi nhìn thấy nó, đôi mắt của đội trưởng mở to. – [Không thể nào! Đó là—]

Họa tiết cầu kì nhưng giản dị ấy quen thuộc với mọi người dân Forthorthe. Đội trưởng lập tức nhìn vào khuôn mặt của chủ nhân thanh kiếm. Cũng như họa tiết, gương mặt ấy không lẫn đâu được trong mắt người Forthorthe.

[Thanh Kỵ sĩ! Là Thanh Kỵ sĩ thật sao!?]

[Không thể nào có chuyện Thanh Kỵ sĩ lại xuất hiện ở đây được!]

[Vậy thì đến gần mà tự kiểm chứng đi!]

Khi binh sĩ nhận ra cậu, ngày càng nhiều tiếng nói vang lên, nhưng chứa đầy sự hoang mang. Họ không hiểu tình hình, cũng không rõ tại sao Thanh Kỵ Sĩ lại có mặt tại đây. Theo logic, họ kết luận rằng Thanh Kỵ Sĩ đến để tấn công, nên liền chĩa súng về phía cậu.

[Bình tĩnh nào. Nếu các ngươi bắn ta thì chỉ tổ hết đạn thôi! Hãy dùng chúng để hạ lũ quái vật kia!] – Koutarou nói.

[Nhưng ngươi là kẻ địch!]

[Phải rồi!]

[Bây giờ có phải lúc để phân định địch ta không!? Các ngươi muốn bị chúng ăn tươi nuốt sống sao!?] – Những lời của Koutarou đã làm đám lính câm nín. Họ hiểu tình thế hiện đang nguy cấp; dù có hạ được Koutarou, lũ thây ma vẫn còn đó. Giết cậu cũng không đem lại kết quả gì.

[Nếu không muốn rơi vào thảm cảnh đó thì hợp tác với ta! Chúng ta sẽ hạ bọn quái vật!]

[Ai thèm hợp tác với ngươi kia chứ!?]

[Đồ con chó của hoàng gia!]

Tuy nhiên đám lính đã để cảm xúc chi phối. Yêu cầu hợp tác đến từ Thanh Kỵ sĩ không đủ sức thuyết phục và đám lính đồng loạt lên tiếng phản đối.

[Các ngươi không có thời gian để quanh co đâu!] – Koutarou nói rồi vung Signaltin chém mạnh. Cửa sập dẫn ra tàu lập tức bị cắt đôi. Cánh cửa mà đám lính không thể lay chuyển giờ đã mở toang. – [Quyết định ngay tại đây xem các ngươi sẽ đấu với ai! Ta không thể để lũ quái vật này thoát ra ngoài! Chúng phải bị tiêu diệt ngay và luôn!] – cậu quay lại và đối diện binh sĩ. – [Các ngươi định làm gì!? Chẳng lẽ các ngươi gia nhập quân đội chỉ để chết vô nghĩa tại đây!?]

[Được thôi... bọn ta sẽ hợp tác với cậu.] – Đội trưởng thay mặt binh sĩ, những người đang đứng sững, đưa ra quyết định. Anh lựa chọn hợp tác với Koutarou.

[Đội trưởng, anh nghiêm túc đấy à?]

[Bình tĩnh đi! Tôi cũng không muốn thế! Nhưng hắn nói đúng, chúng ta không thể để lũ này lọt ra ngoài! Tôi còn không dám nghĩ đến việc trở thành một trong số chúng!]

Anh không vui vẻ gì khi phải hợp tác với Thanh Kỵ sĩ, nhưng ngay lúc này, đó là điều cần thiết. Binh sĩ gia nhập phiến quân Bình Minh vì nhiều lý do, nhưng họ chiến đấu để giải phóng Forthorthe khỏi sự kìm kẹp của các hoàng gia và hướng tới một thế giới tốt đẹp hơn. Với mục tiêu ấy, họ không thể để lũ thây ma—dù chưa biết chúng là gì—thoát ra ngoài. Nếu để mặc chúng sinh sôi thì thế giới sẽ gặp họa. Hơn nữa, việc phiến quân chết đi và trở thành một phần của thảm họa đó là điều không thể chấp nhận được. Dẫu không cam lòng nhưng hợp sức với Thanh Kỵ Sĩ vẫn là lựa chọn tốt hơn.

[Nhưng nghe cho rõ đây, Thanh Kỵ sĩ! Sự hợp tác của chúng ta chỉ là tạm thời! Khi chuyện này kết thúc, chúng ta sẽ lại trở thành kẻ thù!]

[Được thôi, đến lúc đó đừng mong ta nương tay.] – Koutarou đáp trả.

[Quyết định vậy đi! Tất cả, đi lấy vũ khí! Chúng ta sẽ phản công!]

[Đã rõ!]

Phiến quân rốt cuộc cũng thôi chĩa súng vào Koutarou, rồi lũ lượt bước qua cánh cửa sập mà cậu vừa phá tan. Bên trong con tàu là kho lưu trữ vũ khí của họ. Bước vào bên trong, sắc mặt họ phần nào sáng sủa hơn. Nếu có vũ khí và hợp sức với Thanh Kỵ Sĩ, họ có thể thành công. Một tia hy vọng nhỏ bé nhen nhóm trong lòng mỗi người. 

Sau khi Koutarou gia nhập, hàng phòng thủ của họ tạm thời suy yếu. Các binh sĩ tuyến đầu rời đi để lấy vũ khí, nhưng kẻ thù không chờ đợi. Cần nhân lực để khỏa lấp chỗ trống, và đó là nhiệm vụ của Maki và Nana. 

[Đám lính quay lại rồi.] – Nana liếc nhìn ra sau xác nhận trong khi liên tục khai hỏa khẩu Over the Rainbow và hạ gục lũ thây ma. Binh lính với trường biến dạng và súng trường laser đang bắt đầu tập hợp lại.

[Satomi-kun cũng vậy.] – Maki gật đầu, cô biến cây trượng của mình thành một thanh đại kiếm và chém xuyên qua kẻ thù.

Đó là khi Koutarou chạy đến chỗ hai người. – [Xin lỗi vì đã để cả hai phải đợi! Hai người đã giúp ích rất nhiều!]

Cậu đã đứng canh ở cửa sập để bảo vệ đám lính khỏi lũ thây ma. Khi phiến quân đã trang bị xong, Koutarou giao lại việc phòng thủ cho họ và tiến đến chỗ hai cô gái.

[Còn đây là đội trưởng của phiến quân... Ừm, ta vẫn chưa biết tên anh.]

[Là Barklane. Rất vui được— Không, thôi bỏ đi.] – Barklane nuốt lại câu chào khi chợt nhớ ra hai bên vốn là kẻ thù. 

[Rất vui được gặp anh, Barklane-san. Tôi là Nana.]

[Xin chào, anh có thể gọi tôi là Maki.]

Hai cô gái thì ngược lại, họ thoải mái chào hỏi với nụ cười thân thiện. Họ không còn xem anh là kẻ thù.

(Những người này có bình thường không vậy?) – Barklane bối rối. Thanh Kỵ sĩ và hai cô gái dưới trướng đã dễ dàng tiếp nhận anh và các binh lính phiến quân. Tuy nhiên, Thanh Kỵ sĩ là biểu tượng của lực lượng quân sự của hoàng gia, và nhóm Barklane là một phần của lực lượng chống chính phủ đang chĩa kiếm vào họ. Hai bên là kẻ thù thì đáng lẽ phải cảnh giác lẫn nhau mới đúng.

[Anh thấy lạ sao?]

Lời nói của Maki khiến anh lạnh sống lưng.

(Cô gái này có khả năng đọc tâm trí ư!?)

Khuôn mặt râu ria của Barklane nhăn lại vì sốc. Maki vốn chỉ có thể đọc được cảm xúc do dự bề ngoài của anh, nhưng nhờ chọn đúng thời điểm và biết cách dùng từ, cô đã làm anh ngạc nhiên.

[Tôi cũng từng như anh. Trước đây, tôi là kẻ thù của Satomi-kun—ừm, của ngài Thanh Kỵ sĩ.]

[Cái gì cơ!?]

Lời thú nhận của Maki càng làm Barklane sửng sốt. Giống như anh, Maki cũng từng đối đầu với Thanh Kỵ sĩ. Nhưng tiết lộ này vẫn chưa phải là tin chấn động nhất.

[Thật ra, công chúa cũng từng như thế.]

[Không thể nào!]

Nếu Maki nói sự thật, thì Thanh Kỵ sĩ vốn ban đầu chống lại hoàng gia. Nhưng Barklane không biết làm thế nào mà cậu ta lại trở thành người bảo vệ họ.

[Barklane, tình hình tàu chiến của các ngươi thế nào rồi?]

Sự ngạc nhiên của anh chỉ kéo dài trong giây lát cho đến khi Thanh Kỵ sĩ lên tiếng, nhắc nhở anh về tình thế nguy cấp. Giờ không phải lúc để băn khoăn trước những mối quan hệ.

[Tôi vừa nhận báo cáo từ nhóm vào bên trong tàu. Tàu vẫn bị khóa dưới quyền kiểm soát không lưu, và sẽ khó có thể cất cánh sớm.]

Giống như máy bay ở Trái Đất, tàu vũ trụ Forthorthe có cơ chế tự động hạ cánh khi cập cảng. Quyền kiểm soát tàu tạm thời được trao cho bộ phận kiểm soát không lưu. Thông thường, quyền kiểm soát đó có thể được trả lại bằng cách nhấn nút, nhưng nó đã bị khóa khi quyền kiểm soát được trao lại, đòi hỏi nhiều công sức để mở khóa. Đây không phải là điều có thể thực hiện giữa trận chiến.

[Vậy là chúng đã lên kế hoạch từ đầu...] – Sắc mặt Koutarou nghiêm trọng khi nghe báo cáo. Các biện pháp đã được chuẩn bị để ngăn phiến quân Bình Minh trốn thoát.

[Chúng ta cần phải đột phá. Cậu nghĩ sao, Thanh Kỵ sĩ?] – Barklane hỏi.

Cứ đà này, những người lính không vũ trang sẽ bị giết và làm gia tăng quân số cho kẻ thù. Barklane muốn sử dụng vũ khí của tàu chiến để đối phó với thây ma, nhưng nó đã bị vô hiệu hóa từ trước, buộc cả nhóm phải tìm cách khác.

[Bọn ta sẽ giữ chân lũ quái, còn các người hãy kết liễu chúng.] – Koutarou chỉ đạo.

Dùng sức mạnh của cậu và hai cô gái để ngăn kẻ thù, rồi tận dụng hỏa lực phiến quân để tiêu diệt là chiến thuật đơn giản nhưng hiệu quả trong tình huống này.

[Bọn tôi có thể sẽ bắn các cậu đấy.] – Barklane cảnh báo. Tuy đang tạm thời là đồng minh, họ vẫn có sự thù địch với Koutarou, một số người có thể chĩa súng vào cậu và các cô gái.

[Muốn làm gì thì làm. Nhưng nhớ phải diệt sạch bầy thây ma còn lại đấy.] – Koutarou biết rủi ro, nhưng cậu không có thời gian để lo lắng. Ưu tiên hàng đầu là giải cứu những toán lính đang gặp nguy hiểm và ngăn không cho lũ thây ma trốn thoát. Càng cố ôm đồm chỉ tổ làm tăng số lượng nạn nhân.

[Hiểu rồi. Bọn tôi sẽ hạ chúng nhiều nhất có thể.] – Barklane nhượng bộ.

[Giao lại cho các người đó. Giờ thì đi thôi, hai người!] – Koutarou nói, rồi cất bước cùng Signaltin trên tay.

Bầy thây ma, với số lượng gia tăng bằng cách đồng hóa đám lính, đang dần chuyển mục tiêu sang Koutarou và đồng đội. Chúng phải bị chặn lại bằng mọi giá. 

[Đến lúc nghiêm túc rồi.] – Nana nhận xét. Cô cầm khẩu súng yêu quý trên tay, theo sau Koutarou. Cậu hiện không mặc giáp như mọi khi, nên cần có người bảo vệ từ phía sau hơn bình thường, và Nana sẵn sàng làm điều đó dẫu có phải đánh đổi mạng sống của mình.

[Phần còn lại nhờ vào anh đấy.] – Maki khẽ cúi đầu chào Barklane rồi đi theo hai người kia.

(Thanh Kỵ sĩ có chút khác biệt so với những gì mình được nghe…)

Nội bộ Phiến quân Bình minh lan truyền rất nhiều lời đồn, như Thanh Kỵ sĩ là một con quái vật tàn bạo giết tất cả những ai cản đường, hay một con quỷ xảo trá. Nhìn chung đều là những tin đồn tiêu cực. Tuy nhiên, Thanh Kỵ sĩ trước mặt lại đang mang đến một ấn tượng hoàn toàn khác. Trên thực tế, những tin đồn tốt đẹp mà Barklane và phiến quân từng cho là tuyên truyền dường như gần với sự thật hơn.

[Toàn quân, tiến lên theo đội hình tấn công! Thanh Kỵ sĩ sẽ cầm chân kẻ thù! Hãy khai hỏa khi chúng dừng lại! Đừng có mà bắn nhầm vào đồng minh!] – Barklane hét lớn.

[Kể cả Thanh Kỵ sĩ sao?] – một tên lính hỏi.

[Dù không muốn, nhưng hiện tại hắn đang ở phe chúng ta. Bắn hắn là cả đám chúng ta sẽ chết hết ở đây đấy.]

[Đã hiểu. Đăng ký Thanh Kỵ sĩ và hai người kia là đồng minh trên tín hiệu nhận dạng.]

Đám lính đang bối rối y chang Barklane sau khi được gặp trực tiếp Koutarou. Ít nhất thì, có vẻ như hầu hết bọn họ sẽ không bắn Koutarou.

Lũ thây ma được tạo ra từ uế linh của Grevanas. Khi tiếp xúc với người sống hoặc xác chết, nó tạo ra linh lực âm trong cơ thể, biến đổi họ thành thây ma. Uế linh tiếp tục được tạo ra bên trong xác chết, và sẽ gia tăng số lượng khi tiếp xúc với những người khác. Vì đó là cách chúng sinh sôi, uế linh có xu hướng bị thu hút bởi linh lực dương—tức là những nguồn linh lực bình thường. Chúng muốn lây nhiễm các sinh vật sống sở hữu linh lực dương và những nguồn linh lực hùng mạnh có khả năng tiêu diệt uế linh. Bởi hai lý do đó, những người có linh lực dương thường dễ bị áp đảo. Cũng theo đấy, những ai sở hữu linh lực mạnh có thể đóng làm mồi nhử để thu hút thây ma.

[Chúng ta nên đẩy máy phát linh lực trong cơ thể tôi lên mức tối đa.] – Nana nghĩ ngay đến việc sử dụng máy phát linh lực trong các chi nhân tạo của mình. Tuy bình thường chạy bằng pin, các chi của cô còn có một máy phát năng lượng bổ sung. Bằng cách đẩy nó lên mức cực hạn, nhóm có thể tạo ra một lượng lớn linh lực thu hút lũ thây ma.

[Để một người dùng súng như chị làm mồi nhử sẽ rất nguy hiểm. Chưa kể đến áp lực đặt lên cơ thể chị. Tôi sẽ làm.] – Koutarou từ chối đề xuất của Nana. Họ cần một người đủ sức phá vòng vây khi bị dồn ép, điều mà Nana sẽ khó lòng thực hiện với mỗi khẩu súng. Hơn nữa, máy phát sẽ thiếu ổn định khi đến cực hạn. Koutarou lo lắng cho cơ thể cô.

[Nhưng...] – Nana tự nguyện làm mồi nhử là bởi cô không muốn Koutarou phải đảm nhận vai trò đó. Cô không định nhân nhượng. Tuy là thiên tài nhưng cô khá là đa cảm.

[Em hiểu cảm giác của chị, nhưng Satomi-kun nói đúng. Chị và em nên bảo vệ cậu ấy thì hơn.]

Trước lời can gián của Maki, người luôn đặt sự an nguy của Koutarou lên hàng đầu, Nana nhận ra rằng bản thân đã quá ích kỷ.

[Thôi đành vậy.] – Nana nhượng bộ. Cô hối hận chùng vai xuống, trước khi vỗ má và lấy lại tinh thần.

Thấy Nana cầm súng sẵn sàng, Koutarou bước lên phía trước. – [Tôi đi đây. Nhờ hai người hỗ trợ nhé!]

[Hãy cẩn thận, Satomi-kun!] – Maki khẩn khoản.

[Có bọn tôi yểm trợ phía sau rồi, anh không phải lo.]

Maki và Nana giữ khoảng cách và bám theo sau cậu. Koutarou dẫn đầu, và hai cô gái hỗ trợ là đội hình tối ưu cho cả nhóm.

[Chúng sinh sôi nhiều quá... Phải ngăn chặn sớm trước khi quân lính bị quét sạch...]

Trước mắt là vô số thây ma, phần lớn đang quay lưng về phía cậu và tấn công nhóm phiến quân không phòng vệ. Tiếng hét hoảng loạn của toán lính đang thu hút chúng.

[Đến đây với ta nào!]

Lũ thây ma đột nhiên quay lại nhìn Koutarou, hay đúng hơn là nhìn nguồn linh lực đang tụ ở tay trái của cậu. Trong chớp mắt, chúng bắt đầu lao thẳng về phía Koutarou. Từ mười đến hai mươi, số lượng ngày càng tăng. Hơn một nửa số thây ma tấn công toán lính bắt đầu chạy về phía Koutarou.

[Thế này thì sao!] – Thấy lũ quái tụ tập lại, Koutarou liền kích nổ linh lực ở trong tay. Đối với người thường thì nó chỉ như một tia sáng nhỏ, nhưng đối với đám thây ma nhìn mọi thứ thông qua linh nhãn, thì nó chẳng khác nào đang nhìn thẳng vào mặt trời.

[Gyaaaaaaaaa!]

Bị mất thị lực, chúng gào thét nhưng vẫn không chịu dừng lại.

[Triệu hồi Dây leo quấn - Hiệu ứng – Phạm vi - Lớn.]

Phép thuật của Maki đã chặn chúng lại. Đột nhiên những dây leo đột nhiên mọc lên trước mặt lũ quái. Đám dây leo có gai và trườn như rắn, bắt trói lũ thây ma và khiến chúng bất động. Nếu còn thị giác, chúng đã có thể né được, nhưng vì bị mù nên phần lớn đã bị bắt giữ.

[Làm tốt lắm, Aika-san! Cứ thế mà phát huy!] – Koutarou khen ngợi cô.

[Vâng!] – Maki đã triệu hồi dây leo bằng ma thuật và kết hợp với vụ nổ linh năng của Koutarou để chặn đứng kẻ địch đúng như kỳ vọng. Tuy nhiên, không phải tất cả lũ quái đều bị bắt trói. Một số con đã ở ngoài khu vực có hiệu lực, và khi lấy lại được tầm nhìn, chúng lại lao thẳng về phía Koutarou.

[Đám còn lại để tôi lo!] – Nana phụ trách hạ gục những con chưa bị bắt. Thây ma di chuyển nhanh, nhưng chúng vẫn còn bị mù một phần. Hơn nữa, Nana bắn ra những viên đạn linh lực có thể tự định hướng mục tiêu ở một mức độ nào đó. Kết hợp với kỹ năng của mình, Nana dễ dàng hạ gục từng con một.

[Đúng là cựu ma pháp thiếu nữ thiên tài có khác…]

Koutarou mỉm cười và vung Signaltin. Với Nana xử lý hai bên, cậu có thể tập trung vào những con ở phía trước. Với ma pháp sóng xung kích niệm vào thanh kiếm, Koutarou thể đánh bay lũ thây ma. Saguratin thường hiệu quả hơn, nhưng lần này không phù hợp. Trước số lượng kẻ địch đông đảo, Koutarou cần có khả năng đánh diện rộng, chưa kể Saguratin liên tục giải phóng linh lực, khiến cậu nổi bật quá mức, làm việc trở thành mồi nhử trở nên khó khăn. Nếu Koutarou muốn chủ động thu hút kẻ thù, cậu chỉ cần dùng Signaltin kết hợp với việc tụ linh lực bằng tay trái.

[Tổng lực khai hỏa! Không được lãng phí cơ hội này!]

Phiến quân bù đắp hỏa lực, kết liễu đám thây ma bị mắc kẹt trong dây leo, cũng như những con mà nhóm Koutarou đã bỏ sót. Sự phối hợp hiệu quả của hai bên khiến kẻ thù rơi rụng nhanh chóng.

Với lượng lớn thây ma bị tiêu diệt, nhóm Koutarou đã có thể giải cứu một số người sống sót. Ban đầu chỉ hơn chục mạng, nhưng số lượng được cứu đang tăng dần. Cộng với nhóm binh sĩ ban đầu, giờ họ đã có vài chục người còn sống. Nhưng không phải mọi chuyện đều suôn sẻ. Cuộc giải cứu đã thu hút sự chú ý của một kẻ khác.

[Ồ, vụ này hay à nha. Ngươi phát hiện giỏi lắm, Grevanas.]

[Ohohoho! Tôi đã kiểm tra camera sau khi thấy quá trình xử lý không như dự kiến và vô tình phát hiện ra chúng.]

Sau khi Koutarou tiêu diệt được kha khá thây ma, màn hình lớn được lắp trong khoang chứa máy bay nơi họ đang mắc kẹt đã tự bật lên, hiển thị ra hai kẻ. Thấy chúng, Koutarou quên mất mình đang giữa trận chiến.

[Maxfern!?]

Trên màn hình là Ralgwin, nhưng ngay cả qua màn hình, Koutarou vẫn có thể nhận ra ánh mắt hận thù và đầy dã tâm, đôi mắt ấy không thuộc về Ralgwin, mà là của Violbarum Maxfern, kẻ từng suýt hủy diệt Forthorthe để đạt được tham vọng của mình.

[Hoài niệm làm sao, Thanh Kỵ sĩ nhỉ? Đã bao lâu rồi, hai ngàn năm thì phải?]

Maxfern cười qua gương mặt Ralgwin. Nhưng với Koutarou, khuôn mặt đó không có chút gì của Ralgwin. Điều đó chỉ càng củng cố rằng Maxfern thực sự đã trở lại.

[Ta chẳng có chút hoài niệm nào với nhà ngươi hết.] – Kotarou phản bác.

[Hình như với ngươi chỉ mới vài năm thôi mà. Thật đáng ghét. Ta rất muốn ngươi nếm trải những gian khổ chúng ta đã chịu đựng.]

Gương mặt Maxfern biến dạng thành một biểu cảm đầy gian ác và đáng ghê tởm. Sự méo mó đó phải chăng đến từ những tủi nhục mà chúng đã chịu đựng hay là do ảnh hưởng của việc cưỡng chế hồi sinh sau hai nghìn năm, Koutarou không cách nào biết được.

[Vậy là ngươi lại định thách thức ta và hoàng gia lần nữa sao?]

[Còn phải hỏi! Ta khao khát khoảnh khắc này từ rất lâu rồi! Từ khi bị ngươi đày đến vùng hoang vu không lối về! Mong muốn được chà đạp lên xác ngươi và đẩy hoàng gia xuống bùn đã bám víu lấy ta cho đến tận ngày chết!]

Mắt Maxfern sáng rực lên. Nhưng thay vì một giấc mơ tươi đẹp, giấc mơ của hắn đen tối đầy ám ảnh và hừng hực thiêu đốt. 

[Sau hai ngàn năm, cuối cùng ta cũng có cơ hội thực hiện giấc mơ đó! Ngươi nghĩ có thể tránh được ta sao, Thanh Kỵ sĩ!?]

Maxfern và các nhà giả kim của hắn đã bị Koutarou và Clan trục xuất đến Trái Đất mười nghìn năm trước. Nỗi tuyệt vọng ấy đã vượt quá sức chịu đựng. Trái Đất khi đó vẫn còn tàn tích của Kỷ Băng hà với những mùa đông khắc nghiệt. Đã quen với cuộc sống xa hoa trong lâu đài, chúng buộc phải sống chui rúc trong hang động để chống chọi với cái lạnh. Chúng không có thức ăn tử tế và thường xuyên bị động vật hoang dã và dân bản địa tấn công. Đối với những kẻ đến từ một nền văn minh phát triển, đó là một thế giới quá khắc nghiệt và nhiều kẻ đã bỏ mạng. Tuy nhiên, chúng vẫn xoay xở để sống sót nhờ công nghệ và thuật giả kim—khởi đầu của công nghệ linh năng.

Mặc dù vậy, chúng vẫn không tìm được cách để trở về nhà. Vào thời điểm đó, chúng tập trung vào việc cố gắng sinh tồn trong thế giới mới, nhưng Maxfern thì khác. Hắn không bao giờ từ bỏ mong muốn được quay về. Để đích thân trả thù Thanh Kỵ sĩ, hoàng gia và hủy diệt Forthorthe. Khát khao ấy bền bỉ tồn tại, ngay cả khi hắn già yếu bênh tật, không thể tự đi lại. Cho đến khi trút hơi thở cuối cùng, hắn vẫn nguyền rủa các hoàng gia và đặc biệt là Thanh Kỵ sĩ. Giấc mộng được chà đạp lên kẻ thù đã theo hắn đến tận giây phút lìa đời.

[Ta sẽ không bao giờ để ngươi thực hiện dã tâm đó.] – Trái ngược với Maxfern đang bộc phát cảm xúc dữ dội, giọng Koutarou trầm tĩnh đến lạ thường.

(Mình hiểu rồi, Satomi-kun. Chúng ta nhất quyết cần phải đánh bại gã này...) – Maki tự nhủ trong khi chém hạ những thây ma đang cố nhảy lên người Koutarou. Maki biết rằng Koutarou càng tức giận thì cậu càng kín tiếng. Hiếm khi cô thấy cậu phẫn nộ đến nhường này. Qua đó, cô tin rằng Maxfern cực kỳ nguy hiểm và không thể bỏ qua được.

[Lần này ngươi có thể ngăn cản ta không, Thanh Kỵ sĩ? Không giống như lần trước, khác biệt sức mạnh giữa hai ta đã không còn! Hahahaha, dù ngươi cố gắng thế nào, Forthorthe cũng sẽ bị ngọn lửa chiến tranh thiêu rụi!]

[Không, ngươi chẳng hề thay đổi một tí gì, kể cả kết cuộc của ngươi cũng vậy.]

[Cứ thử xem, Thanh Kỵ sĩ! Lần này, ta sẽ tước đoạt hết mọi thứ của ngươi! Ngươi sẽ không thể bảo vệ được gì hết!]

Cho đến nay, mọi kẻ thù đều có giới hạn mà chúng không vượt qua. Ngay cả Vandarion tàn bạo cũng trân trọng Ralgwin và gia đình gã. Nhưng Maxfern thì khác. Hắn sẵn sàng làm những điều mà kẻ khác chùn bước mà không chút do dự. Tình trạng khoang chứa máy bay là minh chứng rõ ràng nhất. Maxfern—kẻ thù lớn nhất của Koutarou và các hoàng gia—đã trở lại.

Quan sát cuộc đối đầu giữa hai người, Barklane bối rối trước Maxfern, người anh vẫn ngỡ là Ralgwin, giờ hành xử hoàn toàn khác so với lúc tuyên chiến. Như thể một con người hoàn toàn khác đang phô bày sự thù hận cực độ của mình với Thanh Kỵ sĩ. Điều khiến Barklane bàng hoàng hơn nữa là sự thật đằng sau trận chiến hiện tại, do chính miệng Maxfern tiết lộ.

[Tại sao ngươi lại làm điều này, Maxfern!?]

[Haha, bọn ta đã rất đau đầu mới tìm ra cách xử trí đám chống chính phủ đó đấy. Đúng là chúng ta cần lính, nhiều là đằng khác. Nhưng việc huấn luyện tốn thời gian và tiền bạc, chưa kể tính bảo mật thì lỏng lẻo, nhìn sự hiện diện của ngươi ở đây là thấy. Ngươi nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu đưa chúng đến một căn cứ quan trọng?]

[Vậy nên ngươi biến họ thành quái vật!? Để tiết kiệm thời gian và tiền bạc!?]

[Một mũi tên trúng hai đích. Bọn ta đỡ tốn công sức, lại không lo rò rỉ thông tin. Không, giờ chúng đã đưa ngươi đến đây, phải là một mũi tên trúng ba đích mới đúng.]

Barklane đã nghi ngờ khi hệ thống điều hòa bị tắt vội. Nếu kẻ thù tấn công, việc khóa chặt tàu khu trục là không cần thiết. Tuy hoài nghi nhưng anh không nghĩ thủ phạm là đồng minh của mình. Nhưng sự thật từ chính miệng Maxfern đã đập tan niềm tin ấy. Không còn nghi ngờ gì nữa, việc gia nhập Quân Giải Phóng Forthorthe chỉ là mồi nhử để lôi kéo phiến quân Bình Minh, nhằm biến họ thành vũ khí sinh học.

[Mình cần phải quyết định xem ai mới thực sự là kẻ địch...] – anh lẩm bẩm.

[Đội trưởng?]

[Không có gì đâu, hãy cố sống sót ra khỏi đây nào!]

[Đã rõ!]

[Chúng ta sẽ không chết trong trận chiến ngu ngốc này!]

Sự thật đã quá rõ ràng. Maxfern định bụng giết tất cả những ai có mặt tại đây. Sau khi phơi bày bí mật chết người như vậy, cách duy nhất để giữ kín là xóa sổ mọi nhân chứng. Barklane và đồng đội nhận thức rõ điều đó, nên càng quyết tâm chiến đấu hơn.

Dự đoán của Barklane hoàn toàn chính xác. Sau khi Maxfern nói ra sự thật, nhiều vũ khí sinh học đã đột nhập vào khoang chứa máy bay. Nhưng chúng trông rất khác lạ. Thoạt nhìn, Koutarou cứ ngỡ chúng là binh lính hiện đại được trang bị đầy đủ.

[Những binh sĩ đó là gì vậy...] – Koutarou bối rối trước vẻ ngoài của chúng. Cậu không hiểu tại sao những người lính bình thường lại được cử đến chỗ uế linh. Thây ma không phân biệt bạn thù, nên những kẻ mới đến này cũng sẽ bị tấn công.

[Những điều tuyệt vời thường đơn giản, Thanh Kỵ sĩ. Giống như PAF sử dụng trường lực cho các chi giả vậy.] – Grevanas cười, hài lòng với phản ứng của họ.

Nghe đến đây, Koutarou liền quan sát kỹ hơn đám lính mới xuất hiện. – [Cái gì!? Đám lính đó còn sống không thế!? Ngươi vũ trang cho họ sao!?]

Koutarou có thể thấy linh lực âm đang cuộn trào bên trong. Chúng cũng là thây ma. Nhưng cậu không hiểu mục đích của việc trang bị vũ khí cho những kẻ chỉ di chuyển theo bản năng. Ngay cả với súng, thây ma cũng sẽ sử dụng chúng như những cây gậy mà thôi.

[Không phải đâu, Satomi-kun!] – Maki đính chính. Là một pháp sư xuất sắc, cô đã nhận ra bản chất thực sự. – [Gã đang dùng ma thuật để điều khiển thây ma! Chúng đã được khắc sâu mô hình chuyển động của binh sĩ bởi phép thao túng tâm trí!]

Maki có thể thấy ma lực chàm thường phát ra từ các ma pháp mà cô chuyên dùng. Ngoài ra còn có ma lực tím của phép chiêu hồn. Thây ma vẫn còn bản ngã thì mới có thể di chuyển theo bản năng. Vì vậy, không giống như xác sống tạo từ ma thuật, các phép thao túng tâm trí có tác dụng với chúng. Đồng nghĩa rằng chuyển động của chúng có thể mô phỏng lại hành vi của một người lính, giống như khô lâu (skeleton). Dù không thể phân tích chi tiết ngay lúc này, Maki vẫn dám khẳng định điều đó thông qua cách ma lực lưu chuyển. 

[Đúng vậy. Có vẻ nhà ngươi có tài đấy.] – Grevanas xác nhận, tỏ vẻ thích thú khi một pháp sư nhìn thấu phép thuật của gã. Nhưng đó cũng là lý do thúc gã hành động nhanh hơn và chuyển sang tấn công. – [Tiến lên, chào đón Thanh Kỵ sĩ nồng nhiệt vào!]

Đám lính bất tử tản ra và chuẩn bị khai hỏa. Thấy vậy, mắt Koutarou mở thao láo.

[Chúng nhanh quá! Tốc độ này là sao!?] – Koutarou kinh ngạc trước tốc độ triển khai của chúng. Tuy mang đầy trang bị, chúng vẫn di chuyển nhanh như đám xác sống và không mất nhiều thời gian để vào vị trí ngắm bắn.

Đám lính nổ súng không chút do dự. Thời điểm khai hỏa được đồng bộ hoàn hảo, khiến Koutarou lãnh trọn lượt tấn công. 

[Chết tiệt, chúng còn dùng đạn đặc biệt nữa!] – Koutarou hiện không mặc giáp vì nó sẽ cản trở nhiệm vụ xâm nhập, nhưng cậu có mặc một PAF cấp quân sự. Tuy nhiên, lớp bảo vệ của nó đã bị phá vỡ ngay lập tức. Khă năng nhắm bắn chính xác đến bất thường, ngắm dính vào cậu. Những viên đạn cũng đặc biệt, được yểm cả linh lực và ma thuật. Vì vậy, ngay cả PAF cấp quân sự cũng chỉ giúp cậu có đủ thời gian để né tránh. Nếu phản ứng chậm hơn một chút thì cậu đã bị giết ngay tại chỗ.

[Đám lính này giỏi chứ hả?]

Grevanas nói nhiều hơn bình thường, giống như một đứa trẻ đang khoe đồ chơi của mình vậy.

[Hiếm có binh sĩ nào phản ứng nhanh được như vậy. Với chút ý thức còn sót lại, chúng có cả khả năng ứng biến trước những tình huống phát sinh.]

Grevanas có lý do để khoe khoang. Dùng phép để khiến thây ma hành động như binh lính thực thụ nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng thực chất cực kỳ phức tạp. Phép thuật này phải kết hợp nhuần nhuyễn tốc độ và phản ứng của thây ma với sự kỷ cương của người lính mới có thể tận dụng được cả hai.

[Hơn nữa, trang bị của chúng vẫn như người thường, nên hậu cần không thay đổi. Chỉ tội là chúng không thể truyền năng lực chiến đấu này cho nạn nhân lây nhiễm.]

Lũ thây ma này có thể sử dụng vũ khí và giáp mà không cần phải chế tạo riêng. Chúng có thể sử dụng lại vũ khí của phiến quân Bình minh và trở thành những chiến binh mạnh mẽ. Khả năng tương thích này giúp hậu cần không bị xáo trộn, và có thể dễ dàng triển khai lâu dài trên tiền tuyến. Nếu phải kể ra điểm yếu, thì đó là chúng chỉ có thể tạo ra các thây ma bình thường khi lây nhiễm cho người khác. Phép thao túng sẽ không lan truyền theo. Dù sao thì trang thiết bị cũng có giới hạn nên đây cũng không phải là vấn đề lớn.

Đám lính thây ma lại nổ súng lần nữa, nhưng lần này chúng không nhắm vào Koutarou. Nhận ra bất lợi khi tấn công cậu, chúng nhắm vào phiến quân Binh minh phía sau. Loại bỏ họ trước sẽ giúp tăng nhanh số lượng xác sống.

[Oái!]

[Dunbark! Mày có sao không!?]

[Bắn trúng từ khoảng cách đó sao— ặc!]

Thây ma được trang bị tận răng lại còn bắn cực kì chính xác, khiến phiến quân Bình Minh non kinh nghiệm bị áp đảo hoàn toàn.

[Chết tiệt, cứ đà này thì quân lính sẽ bị quét sạch!]

Koutarou, Maki và Nana có thể chiến đấu với lũ thây ma, nhưng nhóm lính phiến quân thì không. Năng lực của lũ thây ma ở một cấp độ khác. Chúng vượt trội hơn nhóm lính còn sống ở mọi mặt và không có cách nào để đảo ngược tình thế. Điều này đặt Koutarou và các cô gái vào tình huống cực kỳ khó khăn.

[Cảm giác thế nào, Thanh Kỵ sĩ? Đây chính là cảm giác của bọn ta khi chiến đấu với ngươi. Tuyệt vọng lắm đúng không? Hahahaha, ahahahaha!]

Maxfern cười đắc ý, nụ cười y như lúc Grevanas hồi sinh, hay trong trận chiến cuối cùng cách đây hai ngàn năm, hay khi Dextro dùng cự nhân thép để bắt Alaia. Mặc dù từng có những kế hoạch chắc kèo đem đến chiến thắng, nhưng chúng chưa bao giờ thắng được phe của Koutarou. Nhưng lần này thì khác, cứ đà này chiến thắng sẽ thuộc về chúng. Khoảng cách lớn giữa hai bên trong quá khứ cuối cùng đã được thu hẹp sau hai ngàn năm. Sự thật này khiến Maxfern phấn khích và không thể ngừng cười.

[Satomi-kun, hãy hỗ trợ nhóm phiến quân!] – Maki gợi ý.

[Tôi sẽ đi tiêu diệt lũ thây ma.] – Nana đề nghị.

Koutarou đáp lại – [Được, đừng gắng sức quá đấy—]

[Chớ vội chứ.] – Grevanas ngắt lời. – [Ta biết các ngươi sẽ làm vậy, nên đã chuẩn bị một đối thủ khác cho ngươi. Dù sao, nó cũng là một món vũ khí thất bại...]

Hành động của nhóm trùng khớp với kế hoạch của Maxfern và Grevanas, đó là tiếp ứng để giữ mặt trận không bị sụp đổ. Điều này quá hiển nhiên, nên Grevanas hoàn toàn có thể dự đoán được.

Một cửa sập lớn trên sàn khoang chứa máy bay mở ra để lộ một bức tường kim loại cao mười mét. Với các giá đỡ đồ sộ, nó đang giữ một con rồng kim loại.

[Cái gì đây... Con rồng máy lúc đó à?] – Koutarou thắc mắc.

[Nó nhỏ hơn nhiều. Trông giống vũ khí chống bộ binh hơn?] – Nana gợi ý.

Con rồng máy này giống cỗ máy mà Vandarion từng điều khiển, nhưng kích thước không lớn bằng. Vũ khí mà nó trang bị không phải để tiêu diệt các vũ khí di động, mà là để đối phó với con người. Dễ liên tưởng đến máy bay trực thăng hoặc xe tăng.

[Nó còn phát ra ma lực. Mình có dự cảm chẳng lành, Satomi-kun...] – Maki lo lắng nói. Cô cảm thấy có điều gì đó bất thường ở con rồng. Tuy sở hữu ma lực nhưng cách con rồng bị cố định rất kỳ lạ. Nó không giống đang bảo trì, mà như đang bị xích để kìm hãm.

[Mắt tinh tường đấy, cô gái.] – Thấy phản ứng của Maki, Grevanas lại cười khoái chí. – [Dù có mạnh đến đâu, ta cũng không hứng thú với những vũ khí không thể kiểm soát. Nếu không thể điều khiển thì hoàn toàn vô nghĩa. Bọn ta đang muốn chiếm lấy Forthorthe cơ mà. Nhưng trong quá trình chế tạo vũ khí có thể điều khiển, vài thất bại đôi khi lại hữu dụng trong các tình huống đặc biệt.] – Grevanas giải thích.

Gã vừa dứt lời, các giá đỡ liền được tháo rời, máy phát của rồng khởi động, nạp năng lượng vào cơ thể nó. Không lâu sau, mắt nó bắt đầu phát sáng đỏ rực, miệng thì gầm lên.

[Ta cho nó tiếp xúc với uế linh để khống chế hệ thần kinh của nó, nhưng thất bại hoàn toàn. Nó không thể phân biệt được địch ta, nhưng lại có thể phân biệt giữa thây ma và người sống. Chính vì thế, ta đã để nó xuất hiện ở đây.] – Grevanas giải thích.

Con rồng là thứ phẩm trong quá trình tạo ra đám lính bất tử. Đó là một mô hình thử nghiệm nhằm tạo ra vũ khí bằng uế linh. Con rồng đã được yểm ma pháp cường hóa, nhưng không kèm theo các ma pháp điều khiển. Đó là một thử nghiệm dùng uế lính để cường hóa máy móc. Hay cụ thể hơn, kết nối trực tiếp tâm trí của một người bị nhiễm uế linh với hệ thống kiểm soát hỏa lực nhằm tận dụng khả năng nhận dạng và tốc độ phản ứng vượt trội. Nó được tạo ra với hy vọng sẽ truy dấu và hành động nhanh hơn, nhưng kết quả lại không như ý.

Với cơ sở là một tộc rồng đặc biệt, hiệu suất của nó vượt mong đợi. Song, việc dùng hệ thần kinh của xác sống lại phản tác dụng khi nó không phân biệt được đồng minh và kẻ thù. Điều người ta muốn từ một món vũ khí đó là sự hủy diệt có thể kiểm soát được. Nếu chỉ để phá hủy thì việc tham chiến chẳng còn ý nghĩa, lúc đó chỉ cần thả bom là đủ. Cỗ máy đã bị xích lại vì không thể khống chế, và vốn sẽ bị phong ấn cho đến khi hệ thần kinh thối rữa, để nó không bao giờ còn có thể kích hoạt.

[Nguyên nhân thất bại là nó ưu tiên tấn công những ai có nguồn linh lực lớn, bất kể mục tiêu ở phe nào. Nhưng hiện tại, nó sẽ chỉ nhắm vào một người mà thôi.] – Grevanas hả hê. Gã biết rõ con rồng sẽ nhắm vào ai trong hoàn cảnh này, đúng như kỳ vọng của gã khi giải phóng cho con rồng.

[GÀOOOOOOOOO!] – Con rồng khổng lồ gầm lên, nhìn chằm chằm vào Koutarou, mừng rỡ vì được tự do và tìm thấy con mồi.

[Là ta ấy hả...] – Koutarou thở dài.

[Đúng vậy! Ngươi là kẻ có nguồn linh lực mạnh nhất ở đây! Nghĩa là ngay lúc này, nó sẽ hoạt động đúng chức năng vũ khí của mình, Thanh Kỵ sĩ!]

Nếu trên chiến trường có người sở hữu linh lực lớn cần loại bỏ, thì đó là thời điểm duy nhất con rồng hoạt động đúng vai trò của mình. Một khi mục tiêu đó bị loại bỏ, con rồng có thể tự hủy. Tất cả những gì phải làm là gắn một quả bom vào hệ thần kinh của nó. Nói cách khác, mục đích duy nhất của rồng cơ khí là giết các nhà ngoại cảm. Nhưng nó quá tốn kém trừ khi đó là một mục tiêu cực kì quan trọng. Chẳng hạn như Thanh Kỵ sĩ.

[Nào, hãy tung hoành đi, Cổ long Type Zero! Ta sẽ chứng kiến trận chiến cuối cùng của ngươi!]

[GÀOOOOOOOOO!]

Thoát khỏi mọi sự kìm kẹp, con rồng cơ khí khổng lồ Cổ long Type Zero lao vào tấn công Koutarou. Nó di chuyển với tốc độ khủng khiếp. Nếu một người bình thường cưỡi nó, gia tốc thôi cũng đã khiến họ ngất xỉu.

Khi Koutarou bị Type Zero tấn công, phiến quân Bình minh cũng đang trong tình thế nguy cấp. Barklane tuyệt vọng tìm cách trốn.

[Rút lui, tìm chỗ ẩn nấp! Ở chỗ trống chỉ làm mồi cho đám bắn tỉa thôi!] – anh ta hét lên.

[Nhưng nếu xa quá, độ chính xác của ta sẽ —]

[Giờ không phải lúc lo chuyện đó! Chết rồi thì chính xác để làm gì!?]

[Đã rõ! Tụi bây nghe thấy rồi đấy! Lùi lại hết đi! Giữ khoảng cách với chúng!]

Dưới hỏa lực của đám thây ma, Barklane quyết định rút lui. Họ đã tiến lên để tiêu diệt lũ thây ma, nhưng ở nơi không có chỗ nấp, họ chẳng khác nào bia tập bắn. Trước hết, họ cần phải rút về chỗ ẩn nấp an toàn. Những người lính ngay lập tức tuân theo lệnh và rút lui trong khi kéo theo các đồng đội bị thương của mình.

[Thanh Kỵ sĩ sao rồi?]

[Hắn đang bị vũ khí di động dạng rồng tấn công nên không thể di chuyển!]

[Xem ra không trông mong được tiếp viện từ hắn rồi.]

Barklane liếc nhìn Koutarou trong khi rút quân. Koutarou đang chiến đấu với một con rồng máy chỉ bằng thanh kiếm hiệp sĩ. Tình hình rõ ràng bất lợi, ai cũng thấy cậu ta đang bị áp đảo.

[Thật khó tin khi hắn vẫn còn sống...]

[Sếp vừa nói gì cơ?]

[Không, không có gì. Quan trọng hơn, bảo mấy đứa đang rảnh tay đi kiếm pháo phản lực đi! Mấy vũ khí nhắm bắn không ăn nổi lũ lính đó đâu!]

[Đã rõ!]

Barklane và phiến quân đã tránh sử dụng thuốc nổ. Vì các đồng đội đang bị xác sống tấn công có thể bị vạ lây. Nhưng tình hình hiện tại buộc họ phải chấp nhận rủi ro. Mất đi sự hỗ trợ từ Thanh Kỵ sĩ, nếu nhóm Barklane bị xóa sổ thì đồng minh của họ cũng sẽ xong đời. Họ cần tiêu diệt đám lính thây ma trước khi điều đó xảy ra. Barklane không chắc liệu chất nổ có hiệu quả với chúng không, nhưng anh quyết tâm liều một phen.

Kể từ khi trận chiến bắt đầu, Koutarou đã bị kẹt ở thế phòng thủ. Các đòn tấn công của kẻ thù quá nhanh, nhưng có phần khác biệt so với Type One Revised mà cậu từng đối đầu. Type One Revised phân tích dữ liệu để dự đoán các động thái của Koutarou, còn Type Zero thì đang đọc linh lực của Koutarou để ra tay trước. Theo đó, Type Zero thậm chí còn nhanh hơn và Koutarou chỉ còn biết đỡ đòn.

[GÀOOOOOOOOO!]

Type Zero gầm lên và mở to miệng để bắn pháo laser. Đòn tấn công dạng ánh sáng đánh trúng mục tiêu ngay lúc mục tiêu nhìn thấy, rất hợp với phản xạ và khả năng truy lùng vượt trội của Type Zero.

[Ư, trông cả vào mày đấy, Signaltin!]

Koutarou không thể né tránh và thay vào đó giải phóng ma lực bên trong Signaltin. Thanh kiếm đáp lại và kích hoạt một phép phòng thủ và một màn khói. Kết giới bảo vệ Koutarou trong khi màn khói làm suy yếu đáng kể tia laser. Nhờ đó, khả năng phòng thủ của PAF đã có thể chống đỡ.

[Báo cáo. Pin của PAF hiện còn sáu mươi phần trăm.] – chú thỏ dưới chân Koutarou thông báo. Vì Koutarou không có thời gian để tự kiểm tra pin, nên cậu rất biết ơn những cập nhật này.

[Lãnh thêm vài đòn nữa thì mình chết chắc!]

Ba mươi phần trăm pin đã cạn kiệt chỉ sau một đòn tấn công, mặc cho có sự hỗ trợ từ hai phép phòng thủ. Đối đầu với con quái vật khổng lồ cao mười mét mà không có áo giáp quả là khó khăn, đúng như dự đoán.

[Grevanas đã tạo ra một con quái vật thực sự!] – Koutarou thốt lên.

[Hơi bị xúc phạm rồi đó. Trần đời làm gì có con quái vật nào được như ngươi. Ngươi đã khiến bọn ta bao phen vất vả để tìm cách đối phó.] – Grevanas nói.

Trong mắt gã, Koutarou mới là kẻ chơi bẩn trước. Koutarou được trang bị khoa học và công nghệ linh năng mà hai nghìn năm trước không hề có. Vì vậy, chúng hiển nhiên muốn có sức mạnh để chống lại cậu.

[Đừng có mà diễn giải phiến diện!] – Koutarou hét lên.

[Satomi-kun!] – Maki gọi.

[Oaa!]

Không chỉ có Type Zero đang nhắm vào Koutarou. Lũ thây ma vẫn đang lao vào cậu, còn đám lính thây ma sẽ tận dụng mọi sơ hở mà chúng thấy. Lần này, một nhóm đã bắn Koutarou, buộc cậu phải dùng kiếm để đối phó. Lưỡi kiếm của Koutarou đã hất văng phát đạn. Nhưng đó chỉ là khởi đầu của vấn đề.

[GÀOOOOOOOOO!]

Ngay khi cậu bị phân tâm bởi đám thây ma, Type Zero liền quật đuôi. Koutarou bị quật mạnh và gặp khó thở.

[Ư!]

[Satomi-san!] – Nana hét lên.

[Cảnh báo, chức năng phòng thủ của PAF đã bị vô hiệu hóa. Lượng pin còn lại gần bằng không.] – chú thỏ báo cáo.

[Ư, chết tiệt…]

Cậu đã may mắn thoát chết trong gang tấc với cái giá phải trả là toàn bộ số pin còn lại của PAF. Nhưng cậu sẽ không còn cơ hội nào khác. Sau khi tuân theo ý muốn và giúp Koutarou đứng dậy, PAF lặng lẽ ngừng hoạt động.

(Tệ thật... Ai ngờ chúng lại có một vũ khí bí mật như thế...)

Koutarou siết thanh kiếm và thầm tặc lưỡi. Cả nhóm không ngờ đây lại là một nhà máy sản xuất vũ khí sinh học chứa thiết bị thử nghiệm. Họ đã đánh giá thấp sự tàn độc của Maxfern và Grevanas. Nhưng cũng không thể trách được. Ai mà ngờ có kẻ không từ những thủ đoạn hiểm độc đến nhường này trong chiến tranh hiện đại? Điều đó đi ngược lại các quy tắc giao tranh, dù là trên Trái Đất hay Forthorthe.

[Hahahaha, cuối cùng cũng đến lúc ngươi phải trả giá rồi Thanh Kỵ sĩ! Ta không nghĩ kết cục sẽ đến nhanh như vậy!] – Maxfern cười. Hắn đã nghĩ cuộc chiến với Koutarou và các hoàng gia sẽ kéo dài. Một trong những mục tiêu của hắn là làm khổ dân chúng thông qua một cuộc chiến dai dẳng. Thế nhưng hắn chưa cần đặt bẫy thì đám Koutarou đã tự chui mình vào rọ. Maxfern không thể ngừng cười, dù có chút hụt hẫng.

[Nhưng ta sẽ rất vui nếu ngươi chết ở đây. Ngươi cứ thong thả xem chúng ta thống trị từ địa ngục nhé!]

Maxfern đã tin chắc vào chiến thắng của mình. Công nghệ hai bên ngang ngửa, và Koutarou mắc sai lầm chiến lược. Với hai yếu tố đó, hắn tự tin vào thành quả. Ngay cả Koutarou cũng phải thừa nhận điều đó. Nhưng điều đó chỉ xảy ra nếu hoàn cảnh vẫn giữ nguyên.

[Em đã bắt anh phải đợi rồi hả, Koutarou?]

[Cô rốt cuộc cũng chịu đến sao!]

Cuối cùng khoảnh khắc mà Koutarou chờ đợi đã đến khi giọng Theia vang lên qua hệ thống liên lạc. Căn cứ vốn đã bị gây nhiễu nhằm cắt đứt khả năng liên lạc của Phiến quân Bình minh thông qua sóng vô tuyến và sóng trọng lực. Ma lực và linh lực cũng bị chặn khi trận chiến nổ ra, nên Koutarou đã không thể sử dụng Signaltin để liên lạc với Harumi. Tuy nhiên, giọng của Theia vẫn có thể truyền tới bởi vì cô đã đến đủ gần để vượt qua được sự gây nhiễu.

[Không thể nào! Làm sao ngươi lại có thể gọi tiếp viện!?] – Grevanas méo mặt, không tin nổi vào mắt mình. Người ngoài không thể nào biết được nhóm Koutarou đang lâm nguy.

[Đơn giản mà. Một thứ gì đó đã thoát ra khỏi đây. Chỉ vậy thôi.] – Clan nhún vai, như thể chẳng có gì to tát.

Con thỏ nhỏ phóng ra từ chú thỏ máy của Ruth đã thoát ra ngoài. Và mặc dù không thể liên lạc trực tiếp, Harumi cảm nhận được ma lực Signaltin đang tiêu hao. Khế ước của thanh kiếm kết nối hai người xuyên qua các chiều không gian. Từ hai nguồn tin này, các cô gái đã có thể xác định rằng bạn bè của họ đang gặp nguy hiểm.

[Lại là ngươi! Con hầu của Thanh Kỵ sĩ!] – Grevanas gằn giọng cay đắng. Clan đã cản đường gã hai ngàn năm trước và cả hiện tại. Cô cũng chính là người tạo ra quả bom đã trục xuất gã. Đối với Grevanas, Clan đáng ghét không kém gì Koutarou.

[Câm mồm, tên đồ tể bẩn thỉu! Hãy biết thân biết phận đi!] – Clan hét lên.

[Clariossa Daora Forthorthe! Ngươi đừng hòng thoát, nhất là khi nhà ngươi còn là người của hoàng tộc!] – Grevanas gầm lên. Đánh mất sự bình tĩnh thường thấy, gã đang bộc lộ cảm xúc thật của mình.

Đúng lúc đó, một vật thể xuyên qua mái khoang chứa và lao vào bên trong.

[Cái gì!?] – gã sửng sốt hét lên.

[Ta đã tạo ra một loại vũ khí mới.] – Clan giải thích.

Đó là vũ khí di động cao năm mét Warlord III Rev, với giáp sơn màu xanh lam rực rỡ dành riêng cho Koutarou, cùng thiết bị sau lưng sơn sọc chàm.

[Warlord III Rev, Navy Line... cỗ máy này sẽ lại trục xuất các ngươi một lần nữa!] – Clan tuyên bố đắc thắng.

340f6501-b960-4f27-b33b-b4d73a2851b0.jpg

[Đồ nhãi ranh, liệu hồn cái mồm!]

Dù Warlord III Rev đã được cải tiến gần như hoàn toàn, cỗ máy vốn là sáng chế của Elexis, không phải Clan. Nhưng cô không có lý do gì để nói điều đó với Grevanas và Maxfern, những kẻ đang nổi giận trước lời khiêu khích của cô.

Sau khi phóng Warlord III Rev đến vị trí Sanae đã chỉ, Ruth cho xuất kích một drone chuyên hỗ trợ bộ binh. Nhiệm vụ của nó là triển khai một trường biến dạng để đóng lỗ hổng tạo bởi Warlord III Rev.

[Ohohohoho, ta tự hỏi con rồng của ngươi sẽ trụ được bao lâu!] – Clan cười khẩy.

[Grevanas, phá hủy cỗ máy đó để ả câm nín đi!] – Maxfern ra lệnh.

[Tuân lệnh!] – Grevanas nói.

[Điện hạ, lỗ hổng đã được bịt kín! Uế linh sẽ không thể thoát ra được.] – Ruth báo cáo. Nhờ Clan thu hút sự chú ý, cô đã hoàn thành nhiệm vụ. Một phần là do Maxfern và Grevanas đang ở nơi khác nên không nắm bắt được toàn bộ tình hình. Trong khi báo cáo với Theia, Ruth khẽ vẫy tay với Clan, Clan vẫy tay đáp lại mà không nói gì.

[Làm tốt lắm, hai người! Ruth, giao hệ thống điều khiển vũ khí cho ta! Có khách đến rồi! Để việc dưới này cho Koutarou và mọi người, chúng ta xử lý phía trên!] – Theia nói.

[Tuân lệnh!]

Mặc dù Maxfern và Grevanas dùng nơi này để chế tạo vũ khí sinh học, nhưng đây vẫn là căn cứ quân sự với đầy đủ vũ khí đánh chặn quân thù. Tất nhiên, vì đang dùng khoang chứa máy bay để tạo thây ma, chúng chỉ dùng súng phòng không. Nhưng trước sự có mặt của Ảnh Nguyệt hạm phía trên căn cứ, các chiến cơ từ nơi khác đã được cử đến. Theia và các cô gái sẽ cần phải giải quyết chúng.

(Koutarou, có lẽ nỗi lo của anh không bao giờ chấm dứt... nhưng hãy tiếp tục tiến lên, cùng với chúng em!) – Theia thầm nghĩ.

Nhờ Sanae, cô đã biết các đồng đội đang chiến đấu vì điều gì và những sự kiện kinh hoàng đang xảy ra. Cô hiểu chúng khiến Koutarou trăn trở đến nhường nào. Dù vậy, anh vẫn phải chiến đấu. Cảm xúc của cô hướng về anh, đồng thời khích lệ chính bản thân mình.

Koutarou chết lặng khi Warlord III Rev lao qua mái nhà. Họ đã chiến đấu để ngăn uế linh không thoát ra ngoài, nên đây là việc nằm ngoài mong đợi. Nhưng cậu cũng sớm thở phào khi lỗ hổng nhanh chóng được bịt kín bởi trường biến dạng.

[Koutarou, Maki, lùi lại!] – Sanae hét lên.

[Satomi-kun, nhanh lên! Thứ khổng lồ đó sắp tấn công đấy!] – Shizuka thúc giục.

Cậu càng trấn an hơn nhìn thấy Sanae và Shizuka bước ra từ cỗ máy. Vì nó chứa được hai người, Kiriha đã gửi họ đến để hỗ trợ. Sự nhẹ nhõm của cậu không đến từ sức mạnh của bộ đôi, mà là tinh thần tràn đầy năng lượng của cả hai.

[Nhưng đối phương không dễ gì chịu thua đâu.]

Warlord III Rev được dẫn đường bởi linh nhãn của Sanae, nhưng do không biết chính xác tình hình bên trong, cô đã để nó đáp xuống ở tư thế quỳ cách đó một quãng. Vì thế, cỗ máy đã hạ cánh giữa đám thây ma và lũ lính bất tử. Để lên được người máy, Koutarou phải đột phá qua đó.

[Những ai còn sức, tiến lên! Hỗ trợ Thanh Kỵ sĩ!] – Đúng lúc đó, quân tiếp viện bất ngờ xuất hiện. Barklane dẫn lính Phiến quân tiêu diệt kẻ thù ở phía trước. Nếu không rút lui và bảo toàn lực lượng trước đó, họ đã không thể hỗ trợ Koutarou. Nhưng cái giá phải trả là kẻ thù quay lại tấn công, khiến họ bắt đầu tổn thất.

[Cảm ơn, Barklane!] – Koutarou gọi lớn.

[Đây không phải vì cậu!] – Barklane không vui gì khi phải giúp Koutarou. Hy sinh đồng đội để tiếp viện cho cựu thù là điều cực chẳng đã. Nhưng anh tin đó là cần thiết để cứu nhiều người hơn.

[Đúng vậy! Đó chính là ý nghĩa của việc bảo vệ đất nước!] – Koutarou gật đầu rồi chạy về phía Warlord III Rev. Nhờ có hỗ trợ, kẻ thù không gây ra nhiều cản trở. Chẳng mấy chốc, Koutarou đã đến được cỗ máy.

[Bảo vệ đất nước ư?] – Barklane lẩm bẩm. – [Bọn ta là phiến quân chống chính phủ đấy...] – Cơn bực bội mới đây thôi của Barklane bỗng dần tan biến.

Koutarou ngồi vào buồng lái, và Maki nhảy qua đầu cậu để vào ví trí của mình. Navy Line có thiết kế ghế đặc biệt, với Maki ngồi quay lưng với Koutarou. Cô cần không gian để niệm phép, nên đây là cách tối ưu để tạo khoảng trống cho cô.

[Mình sẵn sàng rồi, Satomi-kun!] – cô nói.

[Tốt. Tớ khởi động cỗ máy đây!] – Koutarou đóng cửa sập và cầm cần điều khiển của Warlord. Warlord đã bật sẵn sau khi vào khoang chứa máy bay, nên cậu chỉ cần di chuyển cần là nó lập tức đứng dậy.

[Đánh nó đi, Koutarou! Đánh chết con rồng đó đi!] – Sanae reo lên.

[Nhanh qua giúp với, Satomi-kun! Con rồng này vẫn đáng gờm như mọi khi!] – Shizuka hét lên.

Sanae và Shizuka đang cầm chân Type Zero thay cho Koutarou. Chỉ hai người họ mới đủ sức đối đầu với nó, nhưng tình hình vẫn không khả quan. Type Zero di chuyển quá nhanh.

[Aika-san.] – Koutarou gọi tên Maki mà không nói thêm bất cứ điều gì.

Nhưng thế là đủ để Maki hiểu. – [Ừ, cậu cứ tập trung vào chiến đấu, Satomi-kun.] – Maki nói. – [Mình sẽ phối hợp theo.]

[Trông cậy vào cậu đó! Lên thôi!]

Xác nhận với Maki xong, Koutarou đẩy Warlord về phía trước. Tay nó cầm thanh kiếm khổng lồ, bên trong chứa Signaltin để Koutarou có thể tận dụng sức mạnh của thanh kiếm từ trong cỗ máy. Koutarou giải phóng sức mạnh của Signaltin, bao phủ lưỡi đại kiếm bởi trường điện mạnh mẽ, khiến nó rực sáng.

[Mắt Đại bàng, Phản xạ Tia chớp, Trí tuệ Quạ.]

Maki niệm liên tục các phép lên Koutarou. Vì chỉ hỗ trợ, cô không cần hiệu ứng phép, mà tập trung hoàn toàn vào việc thi triển. Maki niệm phép cải thiện thị lực, tốc độ phản xạ và tốc độ suy nghĩ cho Koutarou, toàn là những phép thao túng mà cô cực kì thành thạo. Kế hoạch là dùng loạt bùa chú cường hóa này kết hợp với trường điện mở rộng phạm vi kiếm của Signaltin nhằm hạ Type Zero.

[GÀOOOOOOOOOOOO!]

[Nào nào!]

Ngay khi Type Zero há miệng, Koutarou lập tức né tránh. Lúc laser bắn ra thì Warlord đã ra khỏi tầm ngắm và đòn tấn công hoàn toàn trật lất.

[GGGGỪ!]

[Đừng mong dùng lại chiêu cũ!]

Koutarou còn né đòn quật đuôi kế tiếp. Với thị lực được tăng cường, cậu không bỏ lỡ khoảnh khắc trọng tâm của Type Zero thay đổi khi nó xoay người.

[Đúng tầm rồi đấy! Đánh đi, Satomi-kun!] – Shizuka vô thức reo lên.

Type Zero cao mười mét còn Warlord cao năm mét, chênh lệch kích thước ảnh hưởng đến phạm vi tấn công của cả hai. Bằng cách né hai đòn tấn công liên tiếp, Koutarou đã thu hẹp khoảng cách thành công.

[Ngay đấy, Koutarou, hạ nó đi!] – Sanae cổ vũ.

[Thử chiêu này xem!]

Warlord vung kiếm xuống Type Zero đang xoay người. Lưỡi kiếm khổng lồ phủ điện lao tới và cắt đôi bộ phận đỡ vũ khí có vẻ ngoài trông giống như chiếc cánh khổng lồ. Sau khi tách khỏi con rồng, chiếc cánh hấp thụ toàn bộ điện năng từ đòn tấn công và phát nổ.

[Ngon rồi, mình có thể đấu lại nó!]

Type Zero lợi dụng đà xoay để tung vuốt chém xuống, buộc Koutarou phải căng sức ra chặn đòn. Tuy nhiên, Maki đã cảnh báo.

[Nhưng cậu phải nhanh lên, Satomi-kun! Chúng ta không có nhiều thời gian!]

[Cảnh báo. Lệnh của phi công vượt quá khả năng phản hồi của cỗ máy này. Áp lực rất lớn và đã phát hiện hư hỏng nghiêm trọng trong cấu trúc.]

Warlord không thể theo kịp khả năng kiểm soát được tăng cường của Koutarou. Dù đủ sức đấu ngang ngửa với Type Zero, nó không chịu nổi tốc độ của chính mình, dẫn đến hư hại. Hơn nữa, AI của Warlord không thể xử lý hết lệnh của cậu ở tốc độ này, khiến phản ứng bị chậm trễ. Nhưng nếu giảm tốc, Type Zero sẽ áp đảo trở lại. Koutarou buộc phải duy trì nguyên trạng, dẫu điều đó đặt cậu vào thế bất lợi.

[Cô thấy không, Clan-san?] – Nana, người yểm trợ phía sau Warlord, thở dài.

[Biết rồi, khổ lắm, Nana à…]

Warlord đã hỏng đến mức mắt thường cũng nhận ra. Khói bốc lên khắp nơi, và các khớp nối nóng rực. Hệ thống làm mát không theo kịp, khiến các bộ phận chuyển động bị cháy. Warlord không được thiết kế để di chuyển với tốc độ vượt quá giới hạn của con người.

[Cỗ máy này cần cải tiến hơn nữa.] – Nana nói.

[Không ngờ nó lại không theo kịp hai người đó…] – Clan kinh ngạc nói.

Vấn đề bắt nguồn từ sự khác biệt giữa thiết kế ban đầu và cải tiến sau này. Warlord III Rev do Elexis tạo ra vốn là vũ khí đa dụng, nay lại được tùy chỉnh cho cá nhân. So với Thanh Kỵ hạm, con tàu đã được chế tạo riêng cho Koutarou ngay từ đầu nên nó mới có thể chịu được cách sử dụng liều lĩnh của cậu. Đây là hạn chế khó tránh, nhưng với Clan – người xem mình là cộng sự của Koutarou – điều này chẳng khác nào một thất bại.

[Giờ không phải lúc để than vãn! Làm gì đó đi, Clan!] – Koutarou hét lên. Cậu lệnh cho Warlord vung kiếm, nhưng chuyển động của cánh tay có phần chững lại, khiến cậu đánh trượt Type Zero. Nhiệt từ động cơ lan đến hệ thống điều khiển, làm chậm tốc độ xử lý của máy tính. Hệ thống có thể ngừng hoạt động bất cứ lúc nào.

[Hahahaha, biện pháp nửa vời đó không thể đánh bại Type Zero đâu!] – Grevanas cười.

[Grevanas!]

[Ta có hơi bất ngờ khi gã cự nhân đó xuất hiện, nhưng rốt cuộc nó vẫn là vũ khí cho con người! Type Zero của ta từ đầu không thiết kế cho loài người yếu đuối! Ngươi thua rồi, Thanh Kỵ sĩ!] – Grevanas khoe khoang. Sau một thoáng lo lắng khi Warlord tiến hành phản công, gã đang ăn mừng chiến thắng.

Type Zero là mô hình thử nghiệm không người lái sử dụng hệ thống thần kinh của một thây ma. Nó vượt xa giới hạn của con người ở cả hai khía cạnh. Warlord III Rev, với khả năng bị cưỡng ép cường hóa, đương nhiên không thể sánh bằng. 

[Hỏa lực gia tăng lại gây ra những thiệt hại vượt quá giới hạn. Nó không xứng làm vũ khí. Kết thúc rồi, Thanh Kỵ sĩ.] – Maxfern nói thêm.

Dù bộ phận đỡ vũ khí giống như đôi cánh đã bị phá hủy, nhưng thân chính Type Zero hầu như không bị hư hại. Trong khi đó, khói bốc lên từ khắp Warlord. Sự khác biệt có thể nhìn thấy rõ bởi bất cứ ai.

Nhưng Clan lại nghĩ khác. – [Chẳng còn cách nào, ta phải liều thôi!] – Cô thao tác máy tính bằng tốc độ chóng mặt và gây ra một điều bất ngờ. Vũ khí di động đang bịt lỗ hổng phía trên Koutarou và những người khác dừng hoạt động và rơi tự do bởi trọng lực.

[Lại là con ả đó!? Lần này nó lại mưu tính gì đây!?]

[Anh có chưa đầy mười giây, Veltlion! Hãy giải quyết con rồng trong khoảng thời gian đó!]

Koutarou không biết Clan đang định làm gì, nhưng cậu đã chuẩn bị sẵn thanh kiếm của Warlord. – [Mười giây là đủ rồi! Làm đi, Clan!] – Cậu tin cơ hội sẽ đến sau lời của cô.

Nhưng Grevanas không định ngồi yên, và lão đã ra lệnh cho Type Zero tấn công vũ khí di động đang rơi xuống. – [Không được để ả ta ra tay, hãy bắn hạ nó, Type Zeroooo!!!] – Tia laser bắn xuyên qua tâm cỗ máy, tạo một lỗ lớn.

[Vậy thì hãy xem đây!] – Clan mỉm cười đầy thách thức. Cô đã dự đoán phản ứng của kẻ thù. Giờ là cuộc đua với thời gian.

Một vụ nổ vang lên, nhưng không phải từ vũ khí di động. Đó là tiếng nổ nhỏ khi nó tách rời và thả một thùng chứa lớn xuống gần chỗ Koutarou theo lệnh Clan.

[Lên đi, Veltlion!]

[Hiểu rồi!]

Koutarou lao tới. Đúng lúc đó, thùng chứa lớn nổ tung, làm chất lỏng bên trong văng tung tóe khắp nơi.

[Báo cáo. Nhiệt độ của cỗ máy đã thoát khỏi vùng nguy hiểm.] – AI báo cáo.

[Làm tốt lắm, Clan!] – Koutarou, với tâm thế đã chuẩn bị sẵn, đã tiếp tục tấn công mà không có chút trì hoãn.

[Không thể nào, chuyện quái gì vậy!?] – Maxfern, kẻ mong chờ cảnh Koutarou bị xé xác, không tin nổi vào mắt mình. Hắn không hiểu mấy thứ công nghệ kiểu này.

Tuy nhiên, Grevanas, với kinh nghiệm sống lâu hơn ở thời hiện tại, đã nhận ra. – [Đó là một thùng chứa chất làm mát!? Vũ khí di động kia chuyên về phòng thủ nên nó có trang bị thùng chứa lớn. Chúng ta bị lừa rồi!]

Vũ khí di động đảm nhận nhiệm vụ thiết lập trường biến dạng chặn lỗ hổng trên mái nhà được thiết kế chuyên về phòng thủ, nó được gắn kèm một máy phát và một thùng chất làm mát cỡ lớn để sử dụng trong không gian. Clan đã sử dụng thùng đó để làm mát Warlord. Tuy nhiên, hiệu ứng này sẽ không kéo dài, vì vậy Koutarou chỉ có một cơ hội. Nhưng với niềm tin đặt vào Clan, cậu đã không bỏ lỡ thời cơ.

[Cách biệt trình độ giữa các kỹ sư đang lộ rõ, Grevanas! Công chúa của ta là một thiên tài!] – Koutarou hét lên.

[Khốn khiếp! Lại nữa sao!!] – Grevanas méo mặt. Nhưng điều tệ hơn vẫn còn chưa xảy đến.

[Sửa chữa, Làm mát, Giảm ma sát!]

[Nhiệt độ của tất cả các bộ phận đã xuống mức bình thường, hoạt động ổn định.]

Nhận ra ý định của Clan, Maki đã niệm bổ sung một số phép sửa chữa, làm mát và giảm hao mòn cho Warlord. Tất nhiên, kiến thức khoa học của Maki có hạn nên hiệu ứng ma pháp của cô cũng giảm sút. Nhưng sự hỗ trợ từ cô vẫn là cần thiết. Nhờ nỗ lực của Clan và Maki, Warlord đã di chuyển bình thường trở lại.

[Không thể nào! Sao lại thế này!? Chỉ một bước nữa thôi mà!] – Maxfern hét lên.

Type Zero lao tới và tấn công dồn dập Warlord. Tia laser, tên lửa, pháo ánh sáng—các vũ khí chuyên để diệt các mục tiêu cơ động cao, nhưng tất cả đều trượt.

[Ảnh phản chiếu! Thoát ẩn!]

Warlord không chỉ nhanh, nó còn có sự hỗ trợ từ các ảo ảnh và dịch chuyển tức thời. Tất cả các phương thức phòng vệ đều đã được áp dụng. Type Zero không có cách nào để ngăn chặn đà tấn công của Warlord.

[Haaaaaaa!]

[Khiên!]

Maki chốt sổ bằng một phép phòng thủ, Warlord dùng nó để bật nhảy và thực hiện cú xoay gần như vuông góc giữa không trung, rồi đáp xuống trước mặt Type Zero.

[GÀOOOOOOOOOOOO!]

Bối rối trước những động tác của Warlord, Type Zero chỉ có thể triển khai một trường biến dạng. Nhưng khi đối mặt với Signaltin đang giật sét, lớp lá chắn đó chẳng là gì.

[Tiến lên, Koutarou! Làm cú home run đi!] – Sanae reo hò.

[Kết thúc rồi nhé!] – Koutarou hét lên.

Warlord lao tới như một tia chớp và vung kiếm xuống. Ngay sau đó, lửa bắn ra từ đầu gối phải của Warlord và cỗ máy nghiêng sang bên. Cú xoay cuối cùng đã tạo ra quá nhiều áp lực và nó đã đến giới hạn.

Tiếp theo đó là một vụ nổ lớn. Type Zero đã bị phá hủy, đòn tấn công cuối của Warlord đã cắt nó ra làm đôi. Vụ nổ đã làm hỏng nghiêm trọng khoang chứa máy bay, cắt đứt nguồn điện. May mắn thay, khoang vẫn nguyên vẹn, và lỗ thủng đã nhanh chóng được bịt lại để ngăn uế linh thoát ra ngoài. Nhưng không phải tất cả đều là tin tốt. Maxfern và Grevanas đã biến mất khỏi màn hình và ngay cả sau khi nguồn điện khẩn cấp được bật, chúng vẫn không trở lại.

[Satomi-san, bên này xong việc rồi.] – Nana báo cáo.

[Phù, cuối cùng cũng xong...] – Nghe vậy, Koutarou tra Signaltin vào vỏ rồi ngồi xuống chiếc hộp gần đó và thở dài.

[Tôi sẽ đến chỗ anh ngay.] – Nana nói.

[Hãy cẩn thận.] – Koutarou cảnh báo cô.

[Cảm ơn. Gặp anh sớm thôi.]

Trận chiến đã kết thúc với thắng lợi thuộc về họ. Sau khi Type Zero bị tiêu diệt, mọi thứ đã diễn ra theo thế trận một chiều. Theia bắn hạ đám chiến đấu cơ, và tiếp viện từ Ảnh Nguyệt hạm đến ngày càng đông. Maxfern và Grevanas cũng đã cắt liên lạc. Không có lệnh từ Grevanas, đám lính thây ma bị suy yếu trầm trọng, và cùng với Phiến quân Bình minh, nhóm Koutarou đã tiêu diệt tất cả bọn chúng. Báo cáo vừa nãy của Nana đã xác nhận rằng thây ma cuối cùng đã bị hạ.

[Thanh Kỵ sĩ.] – Barklane, đội trưởng của Phiến quân Bình minh, tiến đến chỗ Koutarou. Anh cũng biết trận chiến đã kết thúc, nhưng vẻ mặt vẫn rất nghiêm trọng.

[Barklane, còn lại bao nhiêu người?]

[Năm mươi tám.]

[Vậy sao…]

Phiến quân Bình Minh đến với hai trăm người, giờ chỉ còn năm mươi tám. Hầu hết đã biến thành thây ma, số còn lại thì đã tử trận. Nhiều người sống sót bị thương nặng. Trong hoàn cảnh này, năm mươi tám đã là kỳ tích. Nhưng Koutarou và Barklane chẳng ai muốn ăn mừng.

[Sao cậu lại buồn? Trận chiến đã kết thúc. Chúng ta lại trở về làm kẻ thù.] – Barklane không tấn công Koutarou vì muốn làm rõ mọi chuyện. Họ không phải là đồng minh, nên Koutarou không có lý do gì phải đau khổ vì số phận của nhóm lính phiến quân. Nếu kế hoạch ban đầu thành công, có thể chính cậu đã giết họ.

[Có lẽ vậy. Nhưng... Nữ hoàng Alaia sẽ không vui với kết quả này.] – Koutarou hiểu Barklane giờ là kẻ thù. Nhưng cậu tin rằng cô gái tốt bụng mà mình đã gặp hai ngàn năm trước sẽ xót xa cho những cái chết này.

[Thì ra đây chính là ý nghĩa của việc bảo vệ đất nước...] – Barklane lẩm bẩm khi nhìn thấy nụ cười tự giễu của Koutarou.

[Cái gì cơ?] – Koutarou nghe thấy tiếng lẩm bẩm, nhưng không rõ Barklane đang nói gì.

[Không có gì. Tôi tự đang độc thoại thôi.] – Rốt cuộc, Barklane đã không giải thích và chỉ chào tạm biệt. – [Bọn tôi sẽ rời đi ngay bây giờ.]

[Ta hiểu rồi. Gặp lại—không, nếu có thể, ta muốn các anh đừng xuất hiện trước mặt bọn ta nữa.] – Lần sau, họ sẽ là kẻ thù, và Koutarou phải đánh bại anh ta. Cũng giống Fasta, lần hội ngộ tới sẽ chẳng vui vẻ gì.

[Cậu không bắt bọn tôi sao?] – Barklane hỏi. Phiến quân Bình minh vẫn chưa nổi dậy, nhưng cũng đã có âm mưu tạo phản. Nhiêu đó thôi là đủ để bị bắt giam.

[Hôm nay ta đã chiến đấu quá đủ rồi. Hơn nữa ta muốn sống thật với bản thân.] – Đề xuất hợp tác của Koutarou không bao gồm việc bắt giữ đám lính phiến quân còn sống. Barklane hẳn cũng có chung suy nghĩ và Koutarou muốn tôn trọng ý định của họ, giống như với Fasta.

[Tôi hiểu rồi. Tạm biệt.] – Barklane nói.

[Nhưng hãy để lại tàu chiến được chứ?]

[Yên tâm, bọn tôi không còn phi công để lái nó nữa rồi.]

[Ra vậy…] – Koutarou trả lời.

Dứt lời, Barklane và Phiến quân Bình minh rời đi. Kỳ lạ thay, sự thù địch của họ đã vơi đi. Giọng điệu và ánh mắt của Barklane khi nhìn Quân đội Đế quốc cũng không còn hằn học nữa.

[Liệu có ổn không vậy?] – Maki, người đang đứng cạnh Koutarou, hỏi khi nhìn Barklane và đồng đội rời đi.

[Ừ. Như đã nói, hôm nay đánh nhau đến thế thôi.]

[Mình hiểu rồi.] – Thay vì nói tiếp, Maki liền hành động. Cô ôm lấy đầu Koutarou khi cậu vẫn đang ngồi trên chiếc hộp.

[Aika-san?]

[Đó không phải là lỗi của ‘anh’, anh đã làm hết sức rồi.]

[Nhưng tớ chỉ có thể cứu được năm mươi tám người…]

[Đúng là đáng tiếc... nhưng đó không phải lỗi của anh. Không ai cứu được tất cả.]

[Tớ biết chứ, nhưng tớ vẫn…]

Maki bắt đầu khóc thay cho Koutarou, người chỉ ngồi im và thẫn thờ nhìn về khoang chứa máy bay.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận