Phần I Hồi 3: Liệu cuộc sống học đường ở thế giới đảo ngược sự trong trắng có phải là một chuỗi những cuộc gặp gỡ bất tận?
Chương 45: T-T-Tiền bối… điều này có chút khó xử đấy!
3 Bình luận - Độ dài: 622 từ - Cập nhật:
Cô nữ sinh vừa bước ra từ căn phòng đề chữ Câu lạc bộ 'Nhiếp Ảnh' đó nhìn thẳng vào mặt tôi và cất lời.
"À, quả nhiên là Tatara-kun rồi. Chị nghe thấy giọng cậu nên mới ra đây xem thử... Lâu rồi không gặp. Mới vừa xuất viện hử? Chúc mừng nhé. Hôm nay cậu đến sinh hoạt Câu lạc bộ sao?"
Hình như đây đúng là Câu lạc bộ Nhiếp Ảnh. Tấm biển phòng sinh hoạt đề chữ Câu lạc bộ Nhiếp Ảnh, không biết đọc thế nào mới đúng nhỉ. Câu lạc bộ Quang Họa(Hikarigabu) chăng? Dù sao đi nữa thì, Câu lạc bộ 'Quang Họa' có vẻ cũng được coi là Câu lạc bộ 'Nhiếp Ảnh' rồi. [note82709]
"Cảm ơn tiền bối vì đã dẫn em đến phòng sinh hoạt. Lần tới em sẽ cảm ơn sau…"
Trước khi tôi có thể nói hết câu, tiền bối dẫn tôi đến đây đã chạy như thỏ và lao thẳng xuống cầu thang.
Hi vọng chị ta không sao, mới nãy còn thở hổn hển khổ sở như vậy mà.
"Khốn kiếp! Đáng lẽ đây là cơ hội để mình thoát kiếp trinh nữ với một đàn em đẹp trai và ngây thơ trước khi tốt nghiệp cao trung mà!"
Cô tiền bối mà tôi chưa kịp biết tên đã hét lên điều gì đó từ xa, nhưng âm thanh vọng lại hành lang nên tôi không nghe rõ cho lắm.
"Người quen của cậu à? Chạy nhanh thật đấy. Chắc có chuyện gì bất tiện khi có chị ở đây sao?"
Nữ sinh là thành viên Câu lạc bộ Nhiếp Ảnh nói với vẻ mặt có chút tò mò rồi kéo cửa trượt ra hết cỡ.
"Chào mừng đến với Câu lạc bộ Nhiếp Ảnh. Đây là buổi sinh hoạt đầu tiên của cậu sau khi xuất viện nhỉ."
Cô gái này cười trông rất vui vẻ. Bề ngoài là một cô gái vẻ ngoài hoạt bát với phong cách tomboy, hơi thấp người, tóc ngắn và vòng một không lớn lắm, tổng thể trông khá mảnh khảnh.
Trường này phân biệt khối lớp bằng màu giày đi trong nhà. Tôi năm nhất nên là màu xanh dương, năm hai màu xanh lá, và năm ba thì là màu đỏ. Giày cô ấy có màu xanh lá nên tôi đoán cô là học sinh năm hai. Tạm thời tôi sẽ gọi cô ấy là 'tiền bối' cho đến khi biết tên.
À nhân tiện thì, màu giày đi trong nhà sẽ thay đổi theo từng năm để phân biệt các khối. Nghĩa là năm sau, màu đỏ của học sinh năm ba tốt nghiệp sẽ chuyển cho năm nhất, chúng tôi năm hai nên vẫn sẽ dùng màu xanh dương, và các tiền bối năm ba sẽ dùng màu xanh lá.
(Nói ngoài lề một chút thôi…)
Bước vào phòng sinh hoạt Câu lạc bộ Nhiếp Ảnh, tôi thấy nhiều máy ảnh cũ kỹ đặt trên kệ và một cái máy có một thanh dọc đứng trên một cái bàn, phía trên có một cái hộp gắn ống kính.
Trong lúc tôi đang chăm chú nhìn cái máy lần đầu thấy đó, cô tiền bối thuộc Câu lạc bộ Nhiếp Ảnh bỗng nói.
"Say sưa nhìn cái máy phóng ảnh với vẻ mặt nghiêm túc đến vậy... Không lẽ cậu cũng muốn thử 'làm'(rửa phim bằng máy) cùng chị sao? Vui quá đi ♡"[note82710]
Bất chợt, cô tiền bối từ Câu lạc bộ Nhiếp Ảnh đột ngột lao đến nắm lấy cả hai tay tôi.
"T-T-Tiền bối, cái này... có chút khó xử!" Tôi đỏ bừng mặt , chỉ kịp thốt ra lời đó nhằm khước từ cô.
3 Bình luận