Phần I Hồi 3: Liệu cuộc sống học đường ở thế giới đảo ngược sự trong trắng có phải là một chuỗi những cuộc gặp gỡ bất tận?

Chương 40: Cậu ấy đưa đến tận miệng tôi và "Ah~n" (Góc nhìn của Hina)

Chương 40: Cậu ấy đưa đến tận miệng tôi và "Ah~n" (Góc nhìn của Hina)

Ngay khi giờ nghỉ trưa bắt đầu, tôi gọi Tatara-kun ra và mời cậu ấy đến chiếc ghế đá ngay sân trường. Hai đứa ngồi xuống rồi tôi mới đưa hộp bento cho cậu ấy.

"Đây, mời cậu. Tớ có mang cả trà trong bình giữ nhiệt đây nên cậu dùng luôn nhé. Đây là trà xanh, cậu không có vấn đề gì với trà xanh đâu nhỉ?"

Vừa đưa cốc trà cho Tatara-kun, tôi vừa nghĩ thầm giá như Kyou-chan ở thế giới trước cũng được thử món này...

Ngày diễn ra ca phẫu thuật tim khiến tôi không còn có thể gặp lại được Kyou-chan nữa, trước đó tôi hoàn toàn chẳng biết nấu nướng gì cả. Tôi chỉ tập đút bento cho cậu bằng cách 'Ah~n' thôi, chứ chưa bao giờ thực sự nấu ăn cho cho cậu ấy cả.

Kể từ khi đến thế giới này, tôi đã chuyên tâm học nấu ăn từ mẹ. Tôi cố gắng để mình không hổ thẹn với Kyou-chan. 

Mẹ ở thế giới này vừa dạy tôi nấu ăn vừa lặp lại những câu đại loại như "đường đến trái tim đàn ông phải bắt đầu từ dạ dày! Trước tiên con phải vỗ béo cho đã rồi mới nên dùng khổ nhục kế."

Nhờ vậy, trước mặt Tatara-kun là hộp bento với hàng loạt món ăn đầy màu sắc như hamburger thịt bò, trứng cuộn. Dù tự khen thì có hơi ngại nhưng tôi rất tự tin là chúng trông cực kỳ ngon và đẹp mắt.

"Ồ, trông ngon thật. Himekawa-san thật sự biết nấu ăn sao."

Tôi nghiêng đầu trước vẻ mặt có chút vui mừng lại vừa nhẹ nhõm của Tatara-kun. Không biết cậu ấy đang nhẹ nhõm về chuyện gì nhỉ?

Tatara-kun gắp lấy gắp để, đúng là con trai có khác. Hộp bento lớn hơn của tôi rất nhiều mà cứ vơi đi nhanh chóng. 

Tôi nghĩ có lẽ nên làm nhiều hơn vào lần sau. Thấy cậu ấy ăn ngon miệng đến vậy làm tôi cũng cảm thấy vui lây.

Đang ăn, Tatara-kun nhìn vào hộp cơm của tôi và hỏi:

"Ơ?... Trứng cuộn của Himekawa-san nhìn hơi khác của tớ nhỉ?"

Đúng vậy, trứng cuộn trong hộp cơm của tôi là loại ngọt và vàng theo công thức riêng của gia đình tôi. 

Trong khi đó, trứng cuộn mà tôi làm cho Tatara-kun lại có màu hơi nâu và vị mặn của nước tương, phỏng theo công thức của nhà Tatara mà mẹ tôi đã hỏi được từ mẹ cậu ấy. 

Đó là lời khuyên của mẹ: "món trứng cuộn mỗi nhà có một vị khác nhau, con nên làm theo khẩu vị riêng của đối phương thì tốt hơn." Quả nhiên là mẹ có khác.

"Ồ... Thế nên vị khác nhau nhỉ. Có phiền không nếu tớ muốn nếm thử của cậu? Hay là ta chia đôi mỗi người một nửa và trao đổi thử."

Sau một hồi loay hoay, Tatara-kun vừa nói vừa dùng đũa cắt đôi miếng trứng cuộn trong hộp cơm của mình.

Rồi cậu ấy gắp miếng trứng cuộn đó bằng đũa và đưa đến tận miệng tôi và nói 'Ah~n'.

T-T-T-Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này…!? Hình ảnh khuôn mặt đáng ghét đầy tự mãn đang cười gian của mẹ bỗng hiện lên trong đầu tôi.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!