Cô Nàng Gyaru Nhà Bên Nỗ...
枩 葉松 Sakamuke
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 09: Căng Cứng

15 Bình luận - Độ dài: 2,049 từ - Cập nhật:

Đã gần ba phút kể từ khi Amagi-san ngồi lên đùi tôi.

Trong khoảng thời gian đó, cô ấy không làm gì cả.

Cô ấy không cử động, không nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm vào tôi.

Tích tắc, tích tắc, tích tắc… Tiếng kim đồng hồ vang vọng trong tai tôi.

Amagi-san vốn dĩ lúc nào cũng ồn ào, khoa trương, nay lại im lặng như thế khiến tôi thấy căng thẳng một cách bất thường.

“Um…”

“Hmm?”

“Ừm thì…”

“Cậu đang thắc mắc vì sao mình không nói gì có đúng hông?”

Tôi gật đầu.

Cô ấy cười tinh nghịch rồi khẽ lướt ngón tay qua tai tôi.

Nó vừa nhột vừa ấm áp.

“Mình chỉ đang ngắm mặt cậu thôi… gương mặt của Saeki.”

“Có… thú vị không?”

“Tất nhiên rồi. Gương mặt cứng đơ vì căng thẳng khi mình ngồi lên, vẻ mặt mong được khen, và vẻ mặt bối rối khi mình im lặng… mình đều yêu những điều đó♡”

Cô ấy đang trêu chọc tôi. Đùa giỡn với tôi.

Thế nhưng, tôi lại không thấy khó chịu. Đó mới là vấn đề.

Giữa sự căng thẳng và hơi nóng cơ thể, mồ hôi túa ra trên trán tôi. Nó chảy dọc xuống má, rồi rơi xuống cằm

Và rơi lên chiếc áo camisole của cô ấy.

Vải màu xám sẫm lại khi thấm giọt nước.

Sự tương phản giữa vết tối đó với làn da trắng sáng nơi ngực cô ấy thật quá sức chịu đựng mà, tôi nuốt nước miếng một cách khó khăn.

“…Cậu đang nghĩ về ngực mình đúng không?”

“Eh!? K-không!! T-tớ xin lỗi!!”

“Không cần xin lỗi đâu. Mình mặc thế này chính là vì muốn cậu nhìn. Mà nếu cậu không nhìn… mình lại thấy hơi buồn đó.”

Được cho phép.

Điều đó khiến tôi hạ thấp cảnh giác và ánh mắt tôi lại rơi xuống.

To. Đẹp. Gợi cảm. Đầu óc tôi chỉ nghĩ được ngần ấy. Tôi không thể ngừng nhìn.

“Muốn sờ không?”

“C-có… À không!! Tuyệt đối không!!”

“Uhehehe~♡ Lộ cảm xúc thật lòng rồi nha~♡”

Chết tiệt. Suýt nữa thì nguy.

Chỉ trong một thoáng, tuổi dậy thì suýt nữa cướp quyền kiểm soát bộ não tôi.

Bình tĩnh lại đi nào, tôi ơi.

Nếu tự ý đưa tay ra, chắc chắn là vượt giới hạn. Tôi có thực sự sẵn sàng vứt bỏ lối sống này chỉ vì ham muốn sao?

“Cậu giỏi thật đấy, Saeki~”

Vừa nói, cô ấy xoa đầu tôi.

“Cậu kiềm chế bản thân chỉ để giữ được cuộc sống một mình. Mình thì chẳng làm nổi vậy đâu.”

“Ừm, À thì… tại bây giờ cuộc sống thoải mái lắm, nên…”

“Cậu học hành chăm chỉ, đi làm thêm, làm việc nhà, thật lòng mà nói, cậu thật tuyệt vời. Giỏi lắm, giỏi lắm~!”

Xoa, xoa, rối, rối.

Cô ấy dịu dàng vuốt tóc tôi, đôi mắt màu hổ phách khẽ nheo lại đầy ngọt ngào.

Rồi cô tiếp tục, khen ngợi bữa tối hôm nay ngon thế nào, khen phòng tôi sạch sẽ ra sao, một cách thật lòng và tử tế, dịu dàng khẳng định mọi thứ về tôi.

Điều đó khiến tôi vui. Tất nhiên là vui rồi.

Nhưng đồng thời, một phần trong tôi lại thấy bản thân không xứng đáng, rằng tôi không nên là người được nhận tất cả những lời khen ấy.

“…Amagi-san cũng vậy mà.”

Những lời đó buột miệng thốt ra.

“Ừm thì, nếu so ra thì cậu còn vất vả hơn nhiều. Chuyện học tập thì kết quả của cậu vượt xa tớ. Cậu còn tự lo toàn bộ chi phí sinh hoạt, đúng không? Vậy mà vẫn còn dành thời gian để bày trò với tớ… Thật sự, cậu rất tuyệt.”

Tôi không hề biết cô ấy đã hy sinh bao nhiêu hay đã bỏ bao nhiêu nỗ lực cho ước mơ của mình.

Cô ấy cười như thể chẳng có âu lo gì trên đời cả, nhưng tôi chỉ có thể hình dung được mỗi ngày cô ấy phải cố gắng thế nào để xoay xở.

Kể cả có tái sinh, có lẽ tôi cũng chẳng thể làm được như cô ấy.

“Ugh… trời ạ! Cậu không thể ném mấy lời đó ra bất ngờ như thế được! Mình mới là người khen cậu cơ mà!”

Cô ấy gầm gừ trêu chọc, nhưng gương mặt lại đỏ bừng.

Cô rối tung tóc tôi thêm lần nữa, rồi bằng cả hai tay, vuốt mái lên trên trán tôi.

“Cái cách cậu tự nhiên khen người khác như thế thật ngầu! Ngay cả trong bữa trưa hôm nay nữa, mình đã vui lắm đó!”

“Bữa trưa?”

“Cậu nhớ chứ? Khi bạn mình trêu vì mình kiếm chẳng được bao nhiêu với nghề người mẫu! Đáng lẽ là biến thành trò cười cho đám bạn, nhưng cậu không hùa vào! Người bình thường chắc sẽ chỉ cười theo thôi, nhưng cậu thì không như thế!”

“Ờ thì… tớ chỉ thấy cậu thật tuyệt, nên tớ nói thế thôi…”

“Không phải ai cũng làm được đâu! Đó là lý do mình thật sự rung động với cậu! Cảm ơn nhé!!”

“Ưm… k-không có gì?”

Tôi thậm chí còn không biết mình nói phần nào đã chạm đến cô ấy, nhưng tôi nghĩ mình cứ nhận lời cảm ơn là được.

Amagi-san nhìn xuống tôi, ánh mắt lấp lánh, rồi dụi mặt vào cổ tôi như thể muốn đánh dấu.

“…Xoa đầu mình đi.”

“H-hả?”

“Mình xoa đầu cậu nhiều vậy rồi, đúng không? Nên nếu cậu không xoa lại thì bất công quá còn gì!”

Vẫn dụi mặt vào cổ tôi, cô ấy cất giọng cao hơn.

Bất công? Chính cậu là người bắt đầu mà…

Nhưng tôi giữ ý nghĩ đó cho riêng mình.

“Vậy thì… xin phép nhé.”

Lần cuối cùng tôi chạm vào tóc con gái, một người khác ngoài chị hay mẹ mình là khi nào nhỉ?

Thật mượt mà và mềm mại. Hoàn toàn khác hẳn so với con trai.

Cảm giác trong tay thật dễ chịu.

Khi tôi đang tận hưởng cái cảm giác ấy, tôi nhận ra hơi thở của Amagi-san bắt đầu nặng nề hơn. Tôi không nhìn được gương mặt cô ấy, nhưng cảm xúc của cô ấy thì rõ ràng.

“…Dễ thương.”

Suy nghĩ đó thoát ra khỏi miệng tôi.

Chết tiệt, tôi đưa tay che miệng lại.

Nhưng đã quá muộn.

Ở khoảng cách này, chắc chắn cô ấy nghe thấy.

Cô ấy bật dậy nhìn tôi, đôi mắt lấp lánh niềm vui tràn ngập.

“Cậu vừa nói mình dễ thương đúng không!? Cậu nói mình dễ thương, phải không!?”

“T-tớ ý là…”

“Nói lại đi!! Nói lại lần nữa đi!!”

“……”

“Mình khen cậu nhiều thế cơ mà!? Không phải công bằng là cậu cũng phải gọi mình dễ thương sao!?”

Đôi mắt cô ấy gần như nói rằng “Nói đi, nếu không thì biết tay.”

Thật sự tôi không hề có ý định nói điều đó ra.

Tôi vốn không phải loại con trai có thể thốt mấy lời đó trực diện với một cô gái.

“…Chậc…”

Tôi hít một hơi, nhìn trần nhà rồi quay lại nhìn cô ấy.

Cô gần như đang rạng rỡ vì mong đợi.

Trông chẳng khác gì một đứa trẻ sắp được mở quà.

…Không còn cách nào khác. Tôi lấy hết can đảm.

“C-cậu… dễ thương lắm.”

Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cố ý nói điều đó với một cô gái.

Mặt tôi nóng bừng, không thể nhìn thẳng vào cô ấy.

Nhưng tôi có thể dễ dàng hình dung gương mặt rạng rỡ của cô ấy và điều đó chỉ càng làm tôi đỏ mặt hơn.

“Phần nào của mình dễ thương thế?”

“…Chắc là dáng vẻ của cậu nhỉ?”

“Mặt mình á?”

“C-cậu dễ thương lắm.”

“Yaaay~~♡ Uhehehe~~♡”

Dễ thương.

Đặc biệt là nụ cười của cô ấy.

Nó rực rỡ như ánh nắng mùa hè, tỏa sáng như một hoa dâm bụt và trong sáng như một chú chó Golden Retriever tôi có thể nhìn mãi mãi.

“Nói mình dễ thương thêm lần nữa đi!”

“Ừm, ừm…”

“Nói trong khi xoa đầu mình đi!”

“Đ-Được thôi.”

“Hehehe~ Saeki, mình yêu cậu~♡”

Tôi vuốt ve đầu cô ấy, lặp đi lặp lại từ dễ thương.

Mỗi lần tôi nói, mỗi lần tôi xoa đầu, cô ấy lại vặn vẹo vì vui sướng.

Nhưng khi đã quen với lời khen, đôi mắt long lanh dần dịu lại, thay vào đó là ánh nhìn rực lửa.

“Xoa lưng mình nữa nha?”

“…Uh, chắc chắn rồi .”

“Rồi nắm tay mình nữa?”

“C-cái đó thì…”

“Mình dễ thương không?”

“…Cậu dễ thương lắm.”

Camisole của cô ấy ngắn, nên phần lưng để trần.

Hơi ẩm bởi mồ hôi, lành lạnh nhờ điều hòa.

Tôi nhẹ nhàng vuốt khi di chuyển tay. Rồi dùng tay còn lại nắm lấy cổ tay cô ấy.

Nhưng cô gạt tay tôi ra và đan chặt các ngón tay của chúng tôi lại với nhau.

“Chẳng phải… chẳng phải chuyện này hơi tệ rồi sao?”

“Tệ gì chứ? Chúng ta chỉ khen nhau thôi mà.”

“C-chỉ thế thôi hả…”

“Đúng thế, bình thường thôi. Thế rốt cuộc cậu đang tưởng tượng cái gì thế?”

Ngón tay thon dài của cô ấy lướt qua má tôi.

Cô ấy hứng một giọt mồ hôi…

Rồi đưa lên môi.

Cô ấy liếm nó.

Có chủ ý, không chút do dự.

“Aha~♡ Mặn ghê~♡”

Một giọng nói ma mị.

Một ánh mắt ướt át, rực cháy.

Tại sao tôi lại thấy tội lỗi thế này…?

Đâu phải tôi bảo cô ấy làm thế.

Ấy vậy mà tôi lại có cảm giác như mình vừa làm vấy bẩn cô ấy. Suy nghĩ đó siết nghẹn cổ họng tôi bằng cảm giác tội lỗi.

Nhưng hơn hết…

Một phần trong tôi lại thấy vui.

Như thể mình đã đạt được điều gì đó. Một cảm giác ấm áp dâng trào trong lồng ngực.

Nói thẳng ra… tất cả thật ngốc nghếch và rối rắm…

Và tim tôi đập loạn nhịp không ngừng.

“Uh, này, Saeki.”

“Vâng…?”

“Cậu… nhận ra chưa?”

“Nhận ra gì cơ?”

Má Amagi-san ửng hồng, vừa gợi cảm vừa ngại ngùng.

Cô ấy chỉ xuống phía dưới, rồi cười toe toét.

“Cậu đã… căng cứng~ nãy giờ rồi đó nhỉ?”[note79806]

“~~~~~~~~~~~!!”

Ý nghĩa vụt đến ngay lập tức, và tôi hất cô ấy ra, luống cuống chạy vào góc phòng.

Ngay lập tức, tôi quỳ dogeza, dập đầu xuống sàn, chẳng thèm nghĩ đến mấy người hàng xóm ở dưới.

“TỚ THẬT SỰ, RẤT RẤT XIN LỖI!! T-tớ không thể tin nổi chính mình…!!”

“Ahaha… không sao đâu. Dù gì cậu cũng là con trai mà…”

Giọng cô ấy không hề có vẻ giận dữ.

Tôi từ từ ngẩng lên.

Gương mặt đỏ lựng, thế nhưng cô ấy lại cười hạnh phúc.

Hàm răng trắng của cô lấp lánh dưới ánh đèn.

“…Nếu dễ chịu vậy đến thế, mình có nên liếm thêm lần nữa không?”

“K-không cảm ơn!!”

Tôi vẫn co ro trong góc, hoàn toàn không thể cử động.

Sau đó, tôi quay về phòng mình.

Tôi bật TV, nằm trên giường, mắt chằm chằm nhìn màn hình.

Dù là chương trình tôi thích, có cả mấy nghệ sĩ tôi thích, nhưng tôi chẳng tiếp thu nổi gì.

Tôi cứ liên tục nghĩ về chuyện vừa rồi.

“Saeki… nó đã to lên…”

Tôi lẩm bẩm, rồi lập tức la lên, lăn qua lăn lại trên giường.

“Cậu ấy đã nghĩ về mình♡ mình vui lắm♡ Nhưng cũng hơi sợ♡ Eheheh~ fufuhihi~ Cảm giác gì thế này~♡♡♡ Lạ quá đi mất~♡♡♡”

Tôi lăn khỏi giường, đầu đập cái cộp xuống sàn.

Tôi quằn quại trong đau đớn một lúc, rồi hít sâu một hơi.

Tôi cuộn người lại, khẽ chạm vào nơi mà… nó đã tì vào tôi.

“…Ah.”

Tôi đang tràn ngập trong tình yêu.

Trái tim tôi đập mạnh bởi tình cảm.

Tôi hạnh phúc, tôi lo sợ. Và chính vì thế…

Tôi lại càng yêu cậu ấy nhiều hơn.

Đến mức không thể chịu nổi.

Cơ thể tôi đau nhức.

Ghi chú

[Lên trên]
Mới đầu đọc tiêu đề Eng tôi đã tưởng nó là Hard trong "khó khăn" but not, nó là Hard trong "căng cứng"
Mới đầu đọc tiêu đề Eng tôi đã tưởng nó là Hard trong "khó khăn" but not, nó là Hard trong "căng cứng"
Bình luận (15)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

15 Bình luận

chưa j thấy tương lai là khô đến tận xương rồi
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Khô sát xương, khô xé sợi, khô đét đèn đẹt
Xem thêm
K thể ngăn cản sự trỗi dậy của quỷ sếch 😈
Xem thêm
Đọc tiêu đề thấy cx bth cho tới khi đọc thì🤨
YAAI
Xem thêm
Tfnc 🐸
Xem thêm
trên bảo dưới không nghe :)))
Xem thêm
oi này thì đâu đến nỗi
P/s: Hay và dark =))))))
Xem thêm
Thật sự là...
Lúc đầu chỉ tưởng là cái mặt thôi, ai ngờ
Btw, tuổi mới lớn mà, tôi cũng đang bị đây này 🐧
Xem thêm
Mọe đọc xong cái tiêu đề mà hết hồn
Bận học quá, btw, tfnc
Xem thêm
TRANS
Tem
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Top những người tôi luôn tin tưởng🐧
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi The Lazy Dragon
Xem thêm 2 trả lời