Cô bạn người lai xinh đẹp...
Mayu Ukiha Yuga (ゆが一)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN]Phần 1:Tôi, người đã tán tỉnh em gái kế lúc nào chẳng hay(Hoàn Thành)

Chương 48:Sai lầm thì sửa ngay

5 Bình luận - Độ dài: 1,250 từ - Cập nhật:

Tiếng vung của kiếm chém trong làn gió, chỉ còn hơi thở dồn dập vang vọng trong võ đường.

Tôi đã nói sẽ cố gắng nói những điều mình đang suy nghĩ với Nanase-san, nhưng rốt cuộc chẳng biết phải bắt đầu từ đâu, nói thế nào cho đúng. Sunohara bảo tôi đừng có nghĩ nhiều, cứ đâm thẳng vào mà nói, nhưng tôi đâu có giỏi ứng biến đến vậy. Lỡ như, khi thật sự đối diện với em ấy, tôi lại không thốt nổi một lời thì sao…

Càng nghĩ thì đầu óc càng rối tung. Thế nên tôi mượn võ đường nhà Kasumi, chỉ biết cầm kiếm và vung lên vô thức để dẹp bỏ những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.

“Võ đường nhà tớ đâu phải chỗ tập riêng của cậu đâu đấy, Masaki.”

Kasumi, cũng đang mặc võ phục trắng tập cạnh tôi, rồi dừng lại, thở một hơi dài nhìn sang tôi.

“Xin lỗi vì đột nhiên đến nhờ cậu cho dùng võ đường. Nhưng… hôm nay tớ thật sự muốn vận động một chút.”

Bình thường, tôi sẽ hẹn trước với ông Genryuu để tập cùng, nhưng hôm nay ông ấy đi vắng, nên tôi đã nhờ Kasumi cho vào.

“Thật sự cậu chỉ muốn vận động thôi à?”

“Ý cậu là sao?”

Tôi dừng tay lại, quay sang nhìn Kasumi. Ánh hoàng hôn buông xuống qua khung cửa sổ, nhuộm khuôn mặt cậu ấy thành một màu cam dịu.

“Nếu Masaki thực sự chỉ muốn vận động thôi, thì chắc đã chạy ra ngoài, vừa chạy vừa hét ầm lên rồi.”

“Làm thế thì hàng xóm báo cảnh sát mất.”

Có khi… nếu tôi và Nanase-san cãi nhau to đến mức quan hệ không thể hàn gắn, chắc tôi sẽ làm thật.

“Còn nữa, Masaki. Mỗi lần cậu muốn vận động thế này thì chắc chắn trong đầu đang có gì đó lo nghĩ, đúng không?”

“Đã biết vậy rồi thì đừng chọc tớ nữa.”

Kasumi mỉm cười nhẹ, rồi đưa ngón tay trỏ chọc nhẹ vào giữa trán tôi.

“Này, lúc nãy mặt cậu cau lên quá đấy. Cứ nhăn nhăn hoài thế này là sau này nếp nhăn không mất đi đâu.”

Tôi thở ra nhè nhẹ. “Chỉ là… có nhiều thứ không sắp xếp nổi trong đầu thôi.”

“Có phải chuyện liên quan đến Chloe-chan không?”

Kasumi nheo mắt, chăm chú quan sát, như thể chẳng bỏ sót một biến đổi nào trên gương mặt tôi.

“T-tại sao…”

“Masaki có chuyện phải bận tâm thì cũng chỉ xoay quanh cậu ấy thôi.”

Đúng là với Kasumi thì mọi thứ đều bị nhìn thấu. Trước mặt cậu ấy, tôi không giấu giếm nổi điều gì. Sunohara nói đúng… thà nói thẳng vào còn hơn là dài dòng.

“Ờ ờm thì… đúng là chuyện liên quan đến Nanase-san.”

“Masaki… cậu thích Chloe-chan rồi đúng không?”

“Cái gì!? Không, khoan, sao lại thành ra thế chứ!?”

“Gần đây ở trường, cậu cứ nhìn Chloe-chan nhiều lắm.”

“Đó đâu phải… là vì tớ thích hay gì đâu. Tớ chỉ muốn biết người Nanase-san thật sự quan tâm là ai thôi.”

Tôi còn đang ấp úng, thì Kasumi tiếp thêm lời…

“Nhưng Chloe-chan dễ thương mà, tính cách cũng tốt. Sống cùng nhau, Masaki có thích cậu ấy cũng chẳng có gì lạ.”

“Tôi công nhận Nanase-san rất hấp dẫn. Nhưng mà… tôi không thể nhìn em ấy bằng con mắt khác ngoài em gái được. Dĩ nhiên cũng không phải là ghét…”

“Vậy nếu thực sự cậu có tình cảm đó, cậu sẽ mãi giấu trong lòng thôi á?”

“Ừ… còn cách nào khác nữa đâu. Nếu để lộ ra, thì chẳng thể coi nhau như anh em, như gia đình nữa.”

“Nhưng mà, Masaki này. Dù là ai, một khi đã thành đôi, thì mối quan hệ cũng chẳng thể giữ nguyên như trước. Anh em, bạn bè, hay thậm chí là bạn thời thơ ấu… một khi bước qua ranh giới đó, thì cũng sẽ thay đổi.”

Kasumi nói rồi nắm lấy vạt áo của tôi và dường như không chấp nhận một lời nói khác từ tôi.

Chết tiệt, cuộc nói chuyện đang rẽ sang hướng khác hẳn với điều tôi lo lắng. Giờ mà sửa lại thì có ổn không đây…

“Ờm thì, Kasumi nói cũng đúng. Nhưng… chuyện tớ bận tâm với Nanase-san bây giờ không phải như thế, mà là…”

Tôi bắt đầu giải thích… gần đây Nanase-san có những biểu hiện rất lạ, và tôi chỉ đang cố hiểu lý do.

Càng nghe, gương mặt Kasumi càng đỏ lên, bàn tay cầm kiếm cũng run rẩy. Đến khi tôi nói xong, cậu ấy ngẩng mặt lên, đôi mắt tóe lửa, giơ kiếm như sắp tung ra một đòn chí mạng vào tôi

“Masaki! Tại sao không nói sớm là tớ đang hiểu lầm chứ!?”

“Đợi đã, tớ định nói rồi nhưng mà cậu cứ nói liền một mạch nên…”

Chưa kịp dứt lời, thanh kiếm của Kasumi đã bổ xuống đầu tôi. Tôi vội giơ kiếm lên đỡ, nhưng ngay sau đó là một loạt đòn tấn công dồn dập.

Nhanh thật, vẫn như mọi khi…

“Đáng lẽ phải ngăn tớ sớm chứ! Để tớ nghiêm túc thế này còn ra gì nữa!”

Tôi cố gắng chống đỡ, nhưng ngay sau cú đánh cuối, Kasumi bất ngờ tung thêm một cú đá thẳng vào hông.

“Ughhhh!” 

32bec1ca-264f-4266-88a1-90d1bbbc639e.jpg

Cả hai chúng tôi cùng thở dốc, mồ hôi rỉ trên trán.

“Thật đấy Masaki, chuyện gì thì cứ nói thẳng với tớ như mọi khi là được rồi.”

“Nhưng… cậu nghĩ, tớ nói thì có ổn không?”

Kasumi chề môi. 

“Cậu to xác thế mà lại nhát gan. Đã cùng sống, cùng trải qua bao chuyện, thì hãy tin vào mối quan hệ đó đi. Nếu lỡ Masaki làm gì khiến Chloe-chan ghét cậu, thì… tớ sẽ là người nhặt xác cậu. cứ yên tâm đi.”

“…Tớ đâu có muốn thành xác để cậu nhặt đâu.”

Tôi vừa thở dài vừa xoa chỗ hông lúc nãy bị đá, rồi lấy hai chai nước trong tủ lạnh ở góc võ đường, đưa cho Kasumi một chai.

Bọn tôi ngồi cạnh nhau trên hiên nhà, dưới ánh chiều, lặng lẽ uống từng ngụm nước mát lạnh.

“Dù Cho có lý do Chloe-chan tránh ánh mắt cậu là gì, thì nếu cậu đã thấy bận lòng, tốt nhất là trực tiếp nói chuyện với cậu ấy. Cậu thử nghĩ xem, nếu cứ phải chịu đựng sự dè chừng, bị đối xử như chạm vào đồ dễ vỡ… thì Chloe-chan mới là người khó chịu hơn cả cậu đấy.”

“Ừm… cậu nói đúng. Từ ngày Mẹ tớ rời đi, chỉ còn tớ với bố sống trong nhà. Rồi đột ngột Nanase-san cùng mẹ em ấy đến… chắc em ấy cũng chẳng biết phải cư xử ra sao với gia đình mới này.”

“Giữ gìn để mối quan hệ không đổ vỡ là cần thiết. Nhưng mà… nếu Masaki cứ mãi giấu kín trong lòng mình thế này, thì cũng không thể đi được đến đâu cả.”

Tôi ngẩng đầu lên, hít một hơi thật sâu. Phải thành thật với cảm xúc của chính mình…

Biết đâu, khi tôi nói ra, mọi thứ sẽ chẳng nghiêm trọng như tưởng tượng. Có thể… sẽ chỉ giống như núi kêu động trời mà cuối cùng chỉ bắt được một con chuột nhỏ xíu mà thôi.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

PHÓ THỚT
AUTHOR
TRANS
tem
Xem thêm
Phó thớt cx tham cái tem à:)))
Xem thêm
PHÓ THỚT
AUTHOR
TRANS
@You are an idiot: thề ~ mik lâu lắm r có vô tem hay j đâu
tui đâu bt j đâu
thi thoảng vô tem xíu thui mà, mấy ng độc ác lắm🥴
Xem thêm