Cô bạn người lai xinh đẹp...
Mayu Ukiha Yuga (ゆが一)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN]Phần 1:Tôi, người đã tán tỉnh em gái kế lúc nào chẳng hay(Hoàn Thành)

Chương 21:Tôi vô thức mỉm cười khi nhìn ảnh của cô em gái kế.

12 Bình luận - Độ dài: 759 từ - Cập nhật:

“Rồi đấy, vậy là hoà nhau rồi nhé.”

“Được đấy, với một người như Masaki thì như vậy là có tiến bộ rồi đấy.”

Trước khi lên lớp, tôi đã mua một hộp sữa trái cây ở máy bán hàng tự động và đưa nó cho Kasumi.

Trước giờ, Kasumi luôn thích sữa trái cây. Nếu chỗ nào có bán cái đó, chắc chắn cô ấy sẽ chọn nó đầu tiên.

Người ta hay nghĩ tôi cao như vậy chắc do uống nhiều sữa, nhưng thật ra thì tôi lại không thích sữa lắm. Ngược lại, sữa trái cây thì không đến nỗi tệ. Có lẽ là vì mùi sữa được hương trái cây làm dịu phần nào, và tôi hay uống cùng Kasumi nữa.

“Cũng nhờ Kasumi nên tớ mới thoát khỏi Momota-sensei. Sáng thứ Hai mà bị gọi lên phòng giám thị thì đúng là khổ thật.”

Kasumi cắm ống hút vào hộp sữa trái cây vừa nhận được, rồi uống một hơi.

“Ahhh~, thấm vào từng ngóc ngách trong người luôn…”

“Cậu thật sự mê cái này lắm nhỉ.”

“Với tớ thì nó như loại thuốc gây nghiện ấy. Không có là không được.”

“Vậy là tớ vừa phát thuốc cho con nghiện rồi à...”

Tôi chuyển đồ trong cặp vào ngăn bàn, rồi lấy điện thoại ra kiểm tra thì thấy có một tin nhắn mới trên LINE. Là của Nanase-san.

Ở cùng một lớp thì có thể nói chuyện trực tiếp được mà, vậy mà lại nhắn LINE… Chắc là có chuyện gì đó khó nói rồi chăng?

Mà cũng đúng, dù sao tôi với Nanase-san trước giờ cũng chưa thân, đùng một cái nói chuyện sẽ khiến người khác chú ý mất.

Khi mở tin nhắn ra, tôi thấy một dòng chữ: “Lần đầu anh em cùng đi mua đồ”, kèm theo một tấm ảnh.

Là tấm ảnh selfie mà Nanase-san đã chụp lúc tôi đang mải mê chụp bầu trời hoàng hôn hôm qua.

Bức ảnh ghi lại nụ cười rạng rỡ của Nanase-san, nổi bật hẳn lên giữa phông nền mang nét hoài niệm.

Những tấm ảnh kiểu này… Tôi nên làm gì mới phải đây?

Thôi thì trước mắt cứ lưu lại cái đã.

“Này này, ảnh gì thế?”

Dù đang ở trường, tôi vẫn quá chủ quan. Phải nói là quá mải mê nhìn ảnh Nanase-san nên mới mất cảnh giác.

Kasumi nghiêng người, môi vẫn ngậm ống hút, lén nhìn vào điện thoại của tôi.

“Nè nè! Đừng tự tiện nhìn vào chứ!”

“Thì cậu cứ nhìn màn hình với cái gương mặt gian gian như thế, tớ tưởng cậu đang xem ảnh ecchi gì đó chứ~”

“Trong đầu cậu thì tớ là loại người như vậy sao...?”

Nếu mà thật sự xem mấy thứ đó ở trong lớp thì tôi đúng là vô địch thiên hạ luôn đấy. Theo kiểu..không còn gì để mất nữa rồi.

“Thì con trai, ai mà chả vậy~”

“ Cậu thành kiến quá rồi đấy...”

“Thế, là ảnh gì đó? Đừng nói là chụp lén nhé?”

Chụp lén người trong nhà làm gì... Với lại, nhìn ảnh cũng thấy là người ta đang nhìn vào camera mà.

“Hôm qua tớ được nhờ đi mua đồ, rồi tiện đường dắt em ấy đi cùng, lúc đó chụp đấy.”

“Hmm~ Vậy mà nhìn ảnh lại thấy vui vẻ quá ha.”

Chắc là vì hoàng hôn đẹp, hoặc có thể là do em ấy háo hức vì chuẩn bị được ăn Papico . Mà dù gì đi nữa thì cái buổi đi mua đồ đó chả có gì đặc biệt và thú vị cả.

“Cậu thì biết gì. Có bao giờ đi mua đồ đâu mà biết vui hay không.”

“Gì vậy chứ. Tớ cũng từng đi mua đồ đấy nhé. Hồi tiểu học, bố mẹ bảo không thể để tớ lớn lên mà không biết tự đi chợ, nên bắt tớ tập đi mua đồ ở siêu thị gần nhà. Nhưng mà… tụi người giúp việc cải trang thành khách trong siêu thị để âm thầm theo dõi và hỗ trợ tớ khỏi bị mắc sai lầm.”

...Đó là cái show “Lần đầu đi chợ của bé” ngoài đời thật à? Mà cũng phải thôi, để cậu ấy đi một mình rồi bị bắt cóc thì khổ nữa.

Nhưng mà cảm giác “đi chợ” của Kasumi với của tôi khác nhau cỡ như việc một người nấu ăn vì đam mê so với một phụ huynh nấu cơm mỗi ngày vì gia đình vậy.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

PHÓ THỚT
TRANS
Thời cơ thế ông thần này =))
P/s: Đoạn thứ 47 dư dấu " ở đầu câu
Xem thêm
Hay Thiên sứ chung nhà
Xem thêm
từ nhà bên sang chung nhà, tác giả thời nay thích tăng độ ngọt nhanh
Xem thêm
TRANS
Tfnc
Xem thêm