Sau khi giải thích xong với bà Mina qua điện thoại, Doyoon và Elysia rời phòng và đi đến hồ bơi trong nhà của khách sạn.
“Wow…”
Những ô cửa sổ lớn cho phép nhìn rõ ra biển từ khu vực hồ bơi. Dường như mọi người khác đã ra bãi biển cả rồi, vì không có một ai trong hồ bơi trong nhà. Cả hai quyết định tận hưởng khoảnh khắc vui vẻ này và tiến lại gần hồ bơi.
“Asher, nhìn kỹ nhé.”
Elysia đưa chân về phía mặt nước. Trong khi một người bình thường có thể đã ngã xuống, Elysia lại đi trên mặt nước với những bước chân nhẹ nhàng, duyên dáng, như thể đang khiêu vũ. Giống như đang xem một màn trình diễn ba lê trên mặt nước vậy.
Doyoon, sau một thời gian dài mới lại thấy được màn kỹ xảo hiếm có này của vợ mình, ngây người nhìn cô. Chà, có lẽ không hẳn là vì màn trình diễn, mà là vì bị vẻ đẹp của Elysia làm cho mê mẩn thì đúng hơn.
“…Em ấy xinh quá.” Doyoon khẽ thì thầm.
Như thể đã nghe thấy những lời nói khe khẽ của anh, Elysia ngừng di chuyển trên mặt nước và quay trở lại chỗ anh.
“Em đẹp đến vậy sao?”
“Ừm. Ngay cả khi em mang tất cả vũ công trên thế giới này đến, cũng không ai có thể sánh bằng đâu.”
Hài lòng với lời khen, Elysia mỉm cười rạng rỡ. Đôi mắt cô, cong lên như trăng lưỡi liềm khi cô cười, thực sự quyến rũ.
“Dù vậy, vì chúng ta đang ở hồ bơi, chúng ta nên bơi thay vì làm mấy trò như vậy.”
“Á!?”
Doyoon nhảy tới, bế thốc Elysia lên và lao xuống nước.
Tõm!
Với một âm thanh sảng khoái, cả hai chìm xuống. Dưới nước, Elysia và Doyoon đối mặt nhau một lúc trước khi ngoi lên.
“Pwah…! Anh làm em giật mình đấy.”
“Vậy mới vui chứ.”
Khi Doyoon cười tinh nghịch, Elysia tạt nước vào mặt anh. Vì anh ở ngay trước mặt cô, nước bắn thẳng vào mặt anh.
“Trả đũa nè, Asher.”
“…Em đang đề nghị chúng ta quay về những ngày xưa sao, Elysia?”
“Nếu anh muốn, em có thể cho anh một thử thách ra trò đấy.”
Nhìn thấy ánh mắt của Elysia như thể đang nói ‘Anh nghĩ mình có thể thắng được em sao?’, Doyoon quyết định chơi tới cùng với cô.
“Được thôi. Em đã yêu cầu mà.”
Doyoon giơ cả hai tay lên cao. Rồi, anh đập mạnh xuống nước, tạo ra một làn sóng nước bắn về phía Elysia.
“Asher, anh không còn nhanh như trước nữa rồi.”
Tuy nhiên, chỉ với một chuyển động nhỏ, Elysia đã dễ dàng né được đòn tấn công đó. Mỉm cười trước hành động của anh, cô khẽ búng tay.
“Giờ đến lượt em nhỉ?”
Ngay lúc đó, một phần nước trong hồ dâng lên và tụ lại thành một hình cầu. Nhận ra quả bom nước này sắp rơi xuống đầu mình, Doyoon cười bất lực rồi nói.
“…Elysia. Dùng thứ như vậy để chơi với anh, người có mạch mana đã bị hỏng, không phải là gian lận sao?”
“Chẳng phải anh đã dạy em phải luôn dốc toàn lực trong một cuộc đấu sao?”
Elysia nói với nụ cười vẫn nở trên môi.
“Anh đã sẵn sàng hối cải chưa, Asher?”
“Chưa đâu…”
“Vậy thì nhận lấy này.”
Bùm!
Quả bom nước Elysia tạo ra rơi xuống và vỡ tung trên đầu Doyoon.
“1-0.”
Khi khối nước lớn tan ra và lắng xuống, cơ thể Doyoon nổi trở lại mặt nước.
“...Asher?”
Tuy nhiên, Doyoon vẫn bất động một lúc lâu. Anh lặng lẽ nổi trên mặt nước, như thể đã chết.
“Asher…!”
Nghĩ rằng trò đùa của mình có thể đã đi quá xa, Elysia hoảng hốt và vội vã bơi về phía anh. Ngay lúc đó, anh đột nhiên đứng dậy, nắm lấy tay cô và nói “Giờ thì 1-1 nhé.”
Cùng với những lời đó, bàn tay anh đang nắm kéo cô, và cơ thể Elysia chìm xuống. Dưới nước, Doyoon nhìn Elysia đang chìm với một nụ cười mãn nguyện.
Nhưng không giống như nụ cười toe toét của anh, gương mặt Elysia trông như thể cô có thể bật khóc bất cứ lúc nào.
Doyoon nhanh chóng bơi lại, đưa cả hai người họ trở lại mặt nước.
“Elysia, có chuyện gì vậy? Anh không sao mà.”
“E-Em đã nghĩ có thể anh đã chết vì em…” Khi lên trên mặt nước, Elysia bật khóc và ôm chầm lấy Doyoon.
“…Lỗi anh. Đã làm em lo lắng rồi nhỉ?”
“Dĩ nhiên rồi! Em đã điều chỉnh nó để anh không bị thương, nhưng khi thấy anh không đứng dậy, em đã nghĩ có lẽ mình đã phạm sai lầm…! Em, em…”
Giọng cô run rẩy. Vòng tay đang ôm lấy anh cũng run lên như giọng nói của cô.
“Anh xin lỗi, Elysia.”
Doyoon nhìn vào mắt rồi vươn tay vuốt ve má cô. Bằng ngón tay cái, anh lau đi những giọt nước mắt đang ứa ra trong mắt cô.
“Anh sẽ không đùa như vậy nữa. Nên đừng khóc nữa nhé.”
Elysia là một ma cà rồng có nụ cười rất đẹp. Thay vì nhìn cô buồn bã khóc như vậy… Tiếng cười vui vẻ của cô khi chơi khăm như lúc nãy, hợp với cô hơn. Đó là lý do tại sao anh hy vọng cô sẽ không khóc.
“Anh thực sự ổn mà.”
“Anh thực sự…” Elysia ôm Doyoon chặt hơn nữa.
“Đừng đùa vậy nữa nhé. Anh cũng biết anh là kho báu của em mà phải không…?”
“Anh hiểu rồi. Anh sẽ không bao giờ làm vậy nữa.”
Doyoon vỗ lưng cô bằng tay còn lại.
“Dù vậy, anh nghĩ quả bom nước đó hơi quá đáng đấy.”
“…Chuyện đó…”
“Với người chồng yêu dấu của em.”
“…Em xin lỗi.”
Thấy Elysia thừa nhận sai lầm của mình một cách dễ dàng như vậy, Doyoon bật cười thành tiếng. Thử hỏi xem tìm đâu ra một người vợ vừa đáng yêu lại chân thành như vậy chứ?
Bế Elysia lên tay, anh hôn cô một cái.
“Em xinh lắm, Elysia.”
“…Chỉ có anh mới được thấy khía cạnh này của em thôi. Anh cũng biết em hiếm khi xin lỗi lắm mà.”
“Anh vẫn luôn nói mà.”
Doyoon lại ngẩng đầu lên. Khi anh làm vậy, khoảng cách giữa anh và Elysia được thu hẹp lại.
“Đó là lý do tại sao anh càng yêu em hơn nữa.”
Trong hồ bơi, nơi chỉ có hai người họ tồn tại. Dù nước mát lạnh sảng khoái, nhưng hơi nóng giữa Elysia và Doyoon không hề giảm đi chút nào.
———
Trở lại phòng khách sạn sau khi chơi đùa dưới nước thêm một chút.
Khi Doyoon tắm xong và bước ra, anh thấy Elysia đã ngủ say từ lúc nào. Cô nằm im, chìm vào giấc ngủ sâu.
Doyoon nằm xuống cạnh và nhẹ nhàng vuốt tóc cô trong khi lặng lẽ ngắm nhìn.
‘Sáng nay em ấy đã dậy sớm và còn đi bơi nữa, nên chắc hẳn mệt rồi.’
Quyết định để Elysia ngủ một giấc thật ngon, Doyoon cẩn thận đứng dậy, tắt đèn phòng rồi bước ra ngoài. Đương nhiên, anh để lại một tin nhắn trên điện thoại để cô không phải lo lắng khi tỉnh dậy.
“Chắc đến lúc chuẩn bị rồi đây.”
Bây giờ đã hơn 4 giờ chiều một chút, nên nếu vợ anh tỉnh dậy, đó sẽ là thời điểm thích hợp cho bữa tối.
Doyoon gõ cửa phòng bà Mina.
“Mẹ ơi, con đây.”
“Có chuyện gì vậy con? Còn Elysia thì sao?”
“Elysia ngủ thiếp đi sau khi mệt rồi ạ. Nên con ghé qua đây một lát.”
“Mẹ hiểu rồi. Chờ một chút—”
Chẳng mấy chốc, bà Mina mở cửa và bước ra ngoài.
“Vậy, sao con trai chúng ta lại đến thăm vậy?”
“Nghe nói có một khu chợ hải sản gần đây, nên con định đi mua sắm tí.”
“Để chọn hải sản cho Elysia à?”
“…Mẹ nhạy thật đấy.”
Vì họ đã đi cả một quãng đường xa để du lịch, không thể chỉ ăn những món ăn phổ thông được. Doyoon dự định sẽ chuẩn bị một món gì đó đặc biệt cho người vợ yêu dấu của mình vào bữa tối.
“Mẹ mà không nhận ra thì còn lạ hơn đấy. Mật ngọt nhỏ ra từ cách con nhìn Elysia cơ mà.”
“Ừm thì… Cũng đúng ạ.”
“Được rồi. Giờ đi luôn chứ?”
Mượn chìa khóa xe của ông Do-jin, bà Mina và Doyoon lên xe rồi đi đến khu chợ hải sản gần đó.
Ngay khi họ vừa bước vào, hải sản tươi sống hiện ra trước mắt. Từ cá đến nghêu, mực, và bạch tuộc… Có rất nhiều nguyên liệu ngon, nhưng thứ đầu tiên Doyoon chọn là cua hoàng đế.
Trong khi các loại hải sản khác có những thứ thay thế ở thế giới bên kia, thì cua lại khác.
‘Ở bển, dù có hấp bao nhiêu lần đi nữa, nó vẫn rất dai…’
Lần này, anh muốn cho Elysia thấy vị mềm ngọt của cua.
“Cháu lấy ba con này ạ.”
Vì là cho cả gia đình, Doyoon chọn ba con lớn nhất và cũng lựa thêm các loại hải sản khác.
Rồi họ ghé qua một siêu thị gần đó để mua các nguyên liệu cần thiết cho bữa tối, chất chúng vào xe đẩy.
‘Vì là hải sản, mình sẽ lấy một ít sốt ớt chua ngọt, với lại lấy thêm mì để ăn mì hải sản nữa…’
Khi Doyoon đẩy xe đi quanh cửa hàng, tự hỏi liệu có cần gì nữa không, có thứ gì đó lọt vào mắt anh.
Đó là rượu vang.
‘Nghĩ lại thì, Elysia và mình đã uống rất nhiều khi còn ở thế giới bên kia.’
Nhớ lại những trò hề lúc say của Elysia, Doyoon bật cười.
“Em thấy tới ba Asher lận nè…”
“Asher, ôm em đi…”
“Nếu anh không ôm em, em sẽ khóc đấy. Anh muốn làm vợ mình khóc sao, đồ tồi tệ này…?”
Elysia lúc say quả thực rất đáng yêu.
Đang cân nhắc mua một chai để lại được thấy dáng vẻ say rượu dễ thương của vợ thì…
“Con trai, sao con lại nhìn mấy chai rượu vang thế?”
“Con chỉ vừa có một ý nghĩ vui vui thôi ạ.”
“Nếu con đang nghĩ đến việc uống rượu thì bỏ đi nhé. Bố mẹ không cấm, nhưng cũng không muốn con động đến rượu hay thuốc lá trước khi trưởng thành.”
Trước những lời quả quyết của bà Mina, Doyoon từ bỏ ý định lấy chai rượu.
Dù sao thì anh cũng chỉ cần đợi thêm một năm rưỡi nữa thôi. Tới đó cũng chưa muộn.
“Con hiểu rồi. Con sẽ đợi đến khi trưởng thành.”
“Ngoan lắm.”
Vậy nên trước mắt…
Anh sẽ tạm hài lòng với việc cho Elysia ăn hải sản vậy.


9 Bình luận