• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 22: Vui chơi tại công viên giải trí (2)

12 Bình luận - Độ dài: 2,193 từ - Cập nhật:

Sau khi chơi trò Tàu Cướp Biển, hai người đi đến cửa hàng lưu niệm. Bình thường, đó là nơi mọi người ghé qua trước khi rời công viên—nhưng Elysia muốn mua gì đó, nên họ đã vào trong.

“Hợp với anh lắm đấy.”

Elysia nhặt một chiếc bờm tai sói rồi đội lên đầu Doyoon, nhìn anh với vẻ mặt đầy hài lòng.

“…Trông anh giống sói lắm à?”

“Chà, hành vi của anh thì giống hệt đấy.”

“Một con sói điển hình không phải nên đi tán tỉnh những người phụ nữ khác ngoài em sao?”

“Anh hiểu sai rồi. Trong tự nhiên, sói thực ra là một trong những loài động vật chung thủy nhất. Giống như anh vậy—yêu thương và chỉ nhìn mỗi em trong hơn một trăm năm qua.”

“...Em nói vậy thì, anh đoán chúng ta cũng hợp nhau thật.”

Doyoon gật đầu như thể bị thuyết phục bởi logic của cô.

Rồi, sau khi liếc nhìn xung quanh, anh phát hiện một chiếc bờm tai cáo và đội nó lên đầu cô.

“Vậy thì anh sẽ đội bờm tai cáo cho em.”

“Còn em thì có điểm gì giống cáo chứ?”

“Cá nhân anh nghĩ cáo là loài động vật đáng yêu nhất. Và vợ của anh… cũng đáng yêu y như vậy.”

Doyoon mỉm cười và dịu dàng vuốt ve má Elysia bằng cả hai tay.

“Mọi người từng gọi em là gian xảo và nói em giống cáo, nên em chưa bao giờ thực sự thích bị so sánh với nó… nhưng giờ anh nói như vậy, nghe cũng không tệ lắm.”

“Ồ, và còn nữa… ngoài việc đáng yêu ra thì…”

Doyoon ghé sát vào và thì thầm chỉ đủ cho cô nghe—

“Anh chọn nó vì anh nghĩ vợ anh rất gợi cảm trên giường.”

Nhận ra ý anh, mặt Elysia đỏ bừng khi cô bắt đầu đấm nhẹ vào ngực anh.

“A-Anh đúng là đồ chồng vô lại…!!”

“Nhưng anh nói sai sao? Là ai đã ném anh lên giường trong đêm tân hôn rồi đè anh xuống một cách mạnh bạo như vậy chứ…?”

“Dừng lại, đừng nói nữa…!!”

Những cú đấm của Elysia nhanh hơn trên ngực anh—dù chẳng có chút lực nào.

“Nếu hôm nay em đội chiếc bờm đó cả ngày, anh sẽ ngừng trêu em, cô vợ cáo ranh mãnh của anh.”

“Anh đúng là đồ…!”

“Hay là anh nên nói thêm nhỉ?”

“Không, không! Em sẽ đội bờm cho đến khi chúng ta rời công viên giải trí…!!”

Rõ ràng là đang rất ngượng, Elysia vội vàng dùng cả hai tay giữ chặt chiếc bờm tai cáo trên đầu mình.

Doyoon bật cười thành tiếng trước phản ứng đáng yêu của vợ.

"Em đáng yêu thật đấy, Ely."

“…Vậy thì anh cũng phải tiếp tục đội bờm tai sói đi.”

“Anh chưa bao giờ có ý định tháo nó ra cả. Dù sao thì cũng là em chọn cho anh mà.”

Doyoon đi đến quầy để trả tiền cho hai chiếc bờm. Cái của sói thì dễ dàng quét mã, nhưng vì Elysia nhất quyết không chịu tháo cái của mình ra, cô đành phải cúi đầu một cách ngượng nghịu để nhân viên có thể quét mã vạch khi nó vẫn còn trên đầu cô.

“Tổng cộng là 30,000 won ạ.”

Chà, dù sao cũng là công viên giải trí. Giá của mấy chiếc bờm này cũng khá đắt. Nhưng nếu nghĩ rằng đó là mua một kỷ niệm quý giá— Thì thực ra đó lại là một cái giá khá rẻ.

Không chút do dự, Doyoon dùng thẻ của mình trả tiền cho cả hai.

‘Nếu đó là thứ tạo ra kỷ niệm với Ely, thì dù thế nào nó cũng là vô giá.’

Elysia cười rạng rỡ, rõ ràng là rất vui khi được đội chiếc bờm anh chọn cho cô. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười đó từ người vợ đáng yêu của mình cũng đủ khiến Doyoon cảm thấy hoàn toàn mãn nguyện.

“Giờ chúng ta đi xem chỗ khác nhé?”

“Rất sẵn lòng.”

———

Điểm dừng chân tiếp theo của họ là nhà ma.

Bình thường, mọi người sẽ la hét và bám chặt lấy nhau vì sợ hãi… Nhưng Doyoon và Elysia lại hơi khác một chút.

“Trang điểm cũng khá lắm đấy.”

“Đúng vậy. Nếu em không biết đây là một phần của công viên giải trí, có lẽ em đã theo bản năng mà chém họ rồi.”

Khi những bóng ma bất ngờ xuất hiện từ mọi phía, cả hai chỉ ung dung đi qua, trò chuyện thoải mái như đang đi dạo. Các diễn viên hóa trang, với hy vọng dọa được họ, cuối cùng lại cảm thấy ngượng ngùng.

“Gọi là nhà ma vậy thôi chứ thực ra cũng không đáng sợ lắm. Em có muốn chuyển sang trò tiếp theo không?”

“Nghe cũng được đấy anh.”

Doyoon và Elysia ung dung rời khỏi nhà ma và chuyển sang thử một trò chơi khác. Họ nhắm đến những trò có thời gian chờ ngắn nhất để thử được càng nhiều càng tốt, nhưng vì là cuối tuần nên hầu hết các hàng đều rất dài.

Dù vậy, họ không muốn rời đi mà chưa vui vẻ thỏa thích, nên đã kiên nhẫn chờ đợi, chơi vài trò và chụp ảnh cho nhau.

Chẳng mấy chốc, bầu trời đã bắt đầu sẩm tối.

‘Chắc giờ mình ra ngoài được rồi.’

Cho rằng đã đủ muộn để Elysia có thể an toàn ở ngoài trời, Doyoon nắm tay cô và dẫn cô ra ngoài.

“…Asher, em nghĩ ở ngoài này còn đông người hơn cả bên trong nữa.”

Có lẽ vì những trò chơi ngoài trời vui hơn— Khi họ bước ra ngoài qua lối đi, cảnh tượng đám đông tràn ngập khu vực thoáng đãng hiện ra trước mắt.

Những trò chơi nổi tiếng nhất, được biết đến là rất vui, có thời gian chờ từ một tiếng rưỡi đến hai tiếng mới được chơi.

‘Giờ mới qua 6 giờ một chút…’

Họ chỉ có thời gian chơi thêm nhiều nhất một trò nữa thôi. Một vòng đu quay khổng lồ thì thật hoàn hảo, nhưng không may là công viên này lại không có.

Trò khinh khí cầu trong nhà là một lựa chọn khác, nhưng trò đó lại không thể chỉ đi hai người một mình...

‘Chúng ta nên chơi trò gì cuối cùng đây…?’

Trong khi Doyoon đang mải mê suy nghĩ, Elysia khẽ kéo tay áo anh.

“Asher.”

“Ừm?”

“Nhìn kìa anh.”

Cô đang chỉ vào một đoàn diễu hành đang diễn ra.

“Em có muốn xem gần hơn không?”

“Vâng. Trông nó đẹp quá.”

“Vậy chúng ta đi xem nhé.”

Xem đoàn diễu hành như hoạt động cuối cùng có vẻ là một cách hay để kết thúc một ngày. Vậy nên Doyoon dẫn Elysia đến một vị trí xem tốt.

Nhờ đứng ở hàng đầu, toàn bộ đoàn diễu hành đều hiện ra rõ mồn một. Ánh đèn rực rỡ và pháo hoa lấp lánh thắp sáng đoàn diễu hành chói lọi, và Elysia ngây người nhìn, hoàn toàn bị cuốn hút bởi màn trình diễn.

Trong khi đó, Doyoon hoàn toàn không xem diễu hành— Anh chỉ nhìn mỗi Elysia.

Đoàn diễu hành có thể rực rỡ và chói lọi, nhưng không gì trong khoảnh khắc đó tỏa sáng đẹp đẽ hơn vợ anh.

‘Em ấy đẹp quá.’

Doyoon giơ điện thoại lên, quyết định ghi lại khoảnh khắc cô đang xem diễu hành.

Tách—

Cùng với tiếng màn trập, hình ảnh Elysia được lưu giữ trong thư viện ảnh của anh. Dù bóng tối xung quanh khiến bức ảnh không hoàn toàn bắt trọn được vẻ đẹp của cô, nó vẫn khá là đẹp.

[Đặt làm hình nền?]

Một thông báo hiện lên trong thư viện ảnh, và Doyoon nhấn "Có."

Hình nền mặc định anh vẫn luôn dùng đã được thay thế—

Giờ đây nó hiển thị một bức ảnh của Elysia.

‘Hoàn hảo.’

Mỉm cười hài lòng khi nhìn thấy hình ảnh cô trên màn hình, anh bước lại đứng cạnh cô rồi hỏi,

“Chúng ta sắp về nhà rồi… Hôm nay em thấy thế nào?”

“Hạnh phúc lắm anh ạ… Em thực sự không chắc mình có được phép cảm thấy hạnh phúc đến thế này trong một buổi hẹn hò không nữa.”

Elysia đáp lại với một nụ cười rạng rỡ, chân thật trên môi.

“Dù cho công viên giải trí này không ly kỳ bằng công viên ở thế giới của em sao?”

“Thật lòng mà nói, những trò chơi ở thế giới của em thú vị hơn. Dù sao thì chúng cũng có nhiều cảm giác mạnh hơn. Nhưng công viên giải trí này có một thứ mà những nơi đó không có—đó là anh. Đó là lý do tại sao em thích nó hơn bất kỳ công viên giải trí nào trên thế giới.”

Khi cô nói, tay họ lại tự nhiên đan vào nhau. Elysia lồng những ngón tay mình vào tay anh rồi tiếp tục.

“Asher, em thực sự trân trọng mọi khoảnh khắc bên anh. Khoảnh khắc này đây—nó quý giá hơn bất cứ thứ gì, một điều mà không trải nghiệm nào có thể sánh bằng.”

“Anh rất vui khi nghe em nói vậy.”

Doyoon mỉm cười, nụ cười của anh hòa cùng nụ cười của cô—siết chặt tay cô hơn.

“Anh thực sự nghĩ đó là một phước lành—rằng anh đã yêu em, và em cũng yêu anh.”

“Em cũng nghĩ vậy.” Elysia nhẹ nhàng kéo tay anh về phía ngực mình.

Thình, thịch.

Nhịp đập mạnh mẽ, đều đặn của trái tim cô truyền rõ ràng qua những đầu ngón tay anh.

“…Anh đã chiếm một vị trí quá sâu đậm trong trái tim em rồi. Nếu có ai đó từng hỏi em định nghĩa tình yêu, em sẽ trả lời bằng tên của anh—mà không cần suy nghĩ một giây nào.”

“Đó là lý do anh đã hứa sẽ chịu trách nhiệm về nó, phải chứ?”

Bằng tay kia, Doyoon vòng tay qua eo cô rồi kéo cô lại gần hơn.

“Anh sẽ yêu em qua mỗi kiếp sống, hết lần này đến lần khác, xuyên suốt cuộc đời gần như vĩnh cửu của em.”

“Em nhớ. Và em thấy anh đang sống với lời hứa đó mỗi ngày. Em cũng chưa quên những lời của anh đâu.”

Chụt.

Elysia hôn nhẹ lên má anh rồi lùi lại.

“Đó là lý do em càng yêu anh hơn nữa. Anh, người đã hứa sẽ yêu em mãi mãi—em yêu anh nhiều hơn cả những gì lời nói có thể diễn tả.”

Bị choáng ngợp bởi lời tỏ tình chân thành của cô, Doyoon không thể kìm nén được nữa—anh bế thốc Elysia lên và nghiêng đầu, hôn cô thật sâu.

“Ưmm…”

Elysia khẽ lướt môi mình trên môi anh, rồi từ từ tách ra. Cô đã muốn làm nụ hôn sâu hơn, thậm chí có lẽ để lưỡi họ gặp nhau— Nhưng ý nghĩ đang ở nơi công cộng đã ngăn cô lại.

“…Anh đúng là một người chồng sói già vô liêm sỉ. Làm chuyện không đứng đắn như vậy ở nơi công cộng…”

“Anh không nghĩ cô vợ cáo nhỏ dâm đãng đã hôn lưỡi anh ở tiệc buffet có quyền nói vậy đâu.”

“L-lần đó em đã dùng phép ám thị rồi mà…!”

Mặt đỏ bừng vì bối rối, Elysia lắp bắp, trong khi Doyoon cười tinh quái trước phản ứng của cô.

“Vậy thì anh sẽ chịu trách nhiệm.”

Cùng lúc đó, Doyoon lại thu hẹp khoảng cách giữa gương mặt họ rồi nói.

“Ngay lúc này, anh thực sự rất muốn hôn người vợ yêu dấu của mình. Rất nhiều.”

“Ha… Anh đã nói sẽ chịu trách nhiệm rồi, nên em cũng không thể từ chối được…”

Dù giọng cô nghe có vẻ miễn cưỡng một cách tinh nghịch, Elysia cũng nghiêng người tới, thu hẹp khoảng cách giữa họ.

“Asher.”

“Ừm?”

“Thay vì một nụ hôn… hãy nói anh yêu em đi.”

“Bao nhiêu lần tùy thích.”

Môi họ khẽ chạm vào nhau trong một nụ hôn nhẹ trước khi tách ra, và Doyoon bắt đầu nói.

“Anh yêu em, Elysia. Anh yêu em.”

“Thêm một chút nữa đi anh.”

“Nhiều hơn bất cứ ai trên thế gian này. Anh sẽ yêu em cho đến cuối cuộc đời dài đằng đẳng của em.”

“…Tốt lắm.”

Doyoon đặt tay lên má Elysia rồi cúi đầu xuống, áp môi họ vào nhau một lần nữa.

Họ đang ở nơi công cộng, và lần này cô không hề dùng phép ám thị nào cả—

Nhưng khi quấn quýt lấy nhau, họ đã quá đắm chìm trong khoảnh khắc đó để còn bận tâm đến điều gì khác.

Giữa đoàn diễu hành được tô điểm bởi những chùm pháo hoa rực rỡ.

Tình yêu của họ còn cháy bỏng rực rỡ hơn bất cứ thứ gì khác trong đêm huy hoàng ấy.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

2 đứa này làm t nhớ đến a hạ và yue :))
Xem thêm
hờ hờ=)))
Xem thêm
NÀO GIỜ LÀ LÚC DRAMA 3 XU LÀM VIỆC RỒI
Xem thêm
những người nhìn thấy chắc chỉ biết cay đỏ haihondai
Xem thêm
t chưa từng đi mấy công viên giải trí kiểu này nên ko biết nhưng mấy cái mặt nạ mắc vậy lun hở:v?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Mấy đồ như v giá nó cao hơn bình thường kha khá ah b
Xem thêm
Chai nước suối 20k :)))
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Absolute cinema. End ở đây là đẹp


✋😭🤚
Xem thêm
tác giả mà làm thêm phần truyện về trước khi 2 đứa gặp nhau thì đẹp
Xem thêm