Ngày đi du lịch đã đến, và gia đình Doyoon lên đường ra biển bằng ô tô.
Vì họ khởi hành từ sáng sớm, nên Elysia đang ngủ trên đùi Doyoon ở ghế sau.
“Tối qua hai đứa nó làm gì mà trông Elysia mệt vậy nhỉ?”
Dẫu hành động đó có thể được coi là thô lỗ, nhưng nhị vị phụ huynh lại không có ý kiến gì. Ngược lại, bố cậu còn lái xe cẩn thận hơn thường lệ để đảm bảo Elysia có thể ngủ một cách thoải mái.
“Bọn con không làm gì cả. Chỉ là Elysia hay mệt vào buổi sáng thôi ạ.”
“Thật sao?”
Doyoon giật mình một chút.
Dù anh và Elysia không làm gì quá thân mật vào ban đêm, nhưng hai người quả thực vẫn hay âu yếm nhau. Đó là lý do tại sao anh cảm thấy có hơi tội lỗi.
“…Bọn con thật sự không làm gì cả.”
“Với cái mặt đỏ lòm đó thì ai mà tin được chứ?”
“Xin mẹ hãy tin con…”
“Doyoon, mẹ cũng hay nói với con rồi, nhớ phải dùng biện pháp tránh thai cho đến khi trưởng thành đấy nhé.”
Trước lời nói thẳng thắn của bà Mina, mặt Doyoon đỏ bừng.
“Mẹ…!!”
“Ừ. Bố mẹ không phiền khi hai đứa thể hiện tình cảm đâu. Chỉ là chúng ta muốn thấy cháu nội muộn hơn một chút thôi.”
Ông Do-jin tiếp lời vợ mình.
Cảm thấy đau đầu, Doyoon xoa trán.
“Sao tự dưng lại đề cập đến chuyện này chứ…?”
“Ý là biện pháp tránh thai rất quan trọng. Nếu có con, con sẽ không còn được tư do như bây giờ đâu. Chả phải con nên tận hưởng những giây phút bên Elysia như hiện tại à?”
Doyoon cảm thấy oan ức. Anh đã cố kìm nén cho đến khi trưởng thành, vậy mà bố mẹ anh đã bàn đến chuyện tránh thai rồi…
“Bọn con thực sự không làm gì cả, nên hai người đừng lo.”
“Với một cô con dâu xinh đẹp như vậy á? Lẽ nào Doyoon nhà chúng ta…?”
“Con hoàn toàn bình thường nha!!!”
Thật sự muốn phát điên mất thôi.
———
Sau ba giờ trò chuyện.
Khi họ gần đến đích, biển bắt đầu hiện ra khi nhìn qua cửa sổ.
“Wow…”
Elysia, người đã tỉnh giấc lúc nào không hay, thốt lên đầy ngưỡng mộ trước cảnh biển.
“Nó đẹp hơn em nghĩ nhiều. Ánh nắng lan tỏa trên mặt nước trông rực rỡ thật sự…”
Ánh mắt Elysia vẫn dán chặt vào bãi biển, không có dấu hiệu nào cho thấy cô sẽ nhìn đi chỗ khác.
Có lẽ đó cũng là lẽ tự nhiên. Trong đế quốc, nơi cô sống ở thế giới kia, một vùng biển như vậy không hề tồn tại. Dù đế quốc có biển, nhưng sự hiện diện của ma cà rồng đã làm cho ranh giới giữa ngày và đêm không rõ ràng, khiến nó lúc nào cũng mang một màu sẫm tối.
“Tuyệt vời em nhỉ?”
“Đúng vậy ạ. Em không hề biết biển lại có thể đẹp đến thế.”
Vẫn đang mải mê ngắm biển, Elysia được Doyoon nhẹ nhàng xoa đầu.
“Nếu sau này em muốn xem lại, cứ nói cho anh biết nhé. Sắp đến kỳ nghỉ rồi, nên nếu em thích, chúng ta có thể đến đây lần nữa.”
“Như vậy không phiền cho anh chứ? Em thấy nó hơi xa nhà mình mà.”
“Nếu là vì em, muốn anh làm gì cũng được.”
Nghe Doyoon nói, Elysia xoay người lại. Rồi cô ôm chầm lấy anh.
“…Em đã nghĩ biển rất đẹp, nhưng dù vậy, điều đẹp nhất đối với em vẫn là anh.”
“Dù nãy giờ em chỉ toàn nhìn biển thôi sao?”
Khi Doyoon bật cười, Elysia nhẹ nhàng hôn lên môi anh.
“Nếu anh muốn, em sẽ chỉ nhìn mỗi mình anh thôi.”
Dáng hình Elysia phản chiếu trọn vẹn trong mắt Doyoon, hấp dẫn cậu. Làn gió biển lùa qua cửa xe làm rối mái tóc cô, mái tóc lấp lánh như những sợi tơ vàng. Đôi mắt đỏ của cô, sáng lấp lánh như những viên ngọc, và làn da trắng như tuyết của cô.
Lại một lần nữa được nhắc nhở về vẻ đẹp tuyệt trần của vợ mình. Không thể cưỡng lại, Doyoon hôn lên môi cô giống hệt như cô đã làm lúc trước.
“Anh chỉ đùa thôi, nên vợ yêu của anh có thể yên tâm mà ngắm biển nhé.”
“Vậy anh có mong em không chỉ nhìn mỗi mình anh không?”
“Dĩ nhiên là không rồi. Nếu thật sự như vậy thì chắc anh phát điên lên mất.”
Doyoon cười nhạt rồi vòng tay qua eo Elysia, thì thầm.
“Lúc nãy anh đã thật sự ghen với biển đấy.”
Mặt Elysia ửng hồng.
Bị choáng ngợp bởi sự pha trộn giữa ngượng ngùng và phấn khích, cô rúc vào vòng tay anh, đôi môi run rẩy không nói nên lời.
“Dễ thương ghê.”
“Trong tất cả các chiều không gian, người duy nhất có thể gọi em dễ thương chắc chỉ có anh thôi…”
“Điều đó có nghĩa anh là duy nhất đối với em, Elysia quý giá của anh.”
Bùm!
Mặt cô đỏ bừng như sắp nổ tung, Elysia dụi mặt vào ngực Doyoon.
“Ngượng à?”
“T-Tất nhiên là ngượng rồi…”
“Thế anh không nói nữa nhé?”
Elysia lắc đầu quầy quậy.
“…Không được.”
“Đáng yêu thật đấy.”
Khi Doyoon lại vuốt tóc cô, cảm phục người vợ đáng yêu của mình, chiếc xe cuối cùng cũng đến nơi.
“Doyoon, Elysia. Thật vui khi thấy hai đứa tình cảm trên xe, nhưng chúng ta đến nơi rồi đấy.”
“Con biết rồi ạ. Em nghe thấy không, Elysia? Chuẩn bị xuống xe thôi.”
Nghe lời bà Mina, Doyoon mở cửa xe và bước ra, Elysia theo sau anh. Nhưng trước khi cô kịp làm vậy…
“Em cần phải đội mũ.”
Doyoon lấy một chiếc mũ rơm rộng vành từ cốp xe rồi đội lên đầu Elysia.
“Để bảo vệ làn da xinh đẹp của vợ anh.”
“…Chồng em tử tế quá đi.”
Chụt.
Hơi ngẩng đầu về phía Doyoon, Elysia mỉm cười và hôn lên cằm anh.
Đúng là một cặp đôi đáng yêu.
Nhìn hai đứa với vẻ hài lòng, ông Do-jin lên tiếng.
“Trời nóng đấy, nên nhanh vào trong chỗ nghỉ đi. Bố đã đặt một phòng riêng cho hai đứa rồi, cứ cầm chìa khóa mà vào.”
“Vâng ạ.”
“Vâng ạ, thưa bố chồng…!”
———
Nơi ở là một khách sạn gần bãi biển.
Cầm chìa khóa trong tay, hai người tìm thấy căn phòng theo hướng dẫn của nhân viên rồi mở cửa.
“Nơi này đẹp thật.”
Đúng như lời Elysia, nơi ở khá dễ chịu, đúng như mong đợi ở một khách sạn. Căn phòng có nội thất sáng sủa, một chiếc giường lớn, và một cửa sổ nhìn ra biển.
Theo những gì anh nhớ, có những phòng có hai giường, nhưng có vẻ như bố mẹ đã cố tình đặt một phòng chỉ có một giường.
“Em thích việc chỉ có một chiếc giường.”
“Anh cũng vậy, như vậy thì mới ôm em ngủ được.”
Doyoon và Elysia đi về phía giường rồi cùng lúc ngã phịch xuống.
Cảm thấy như thể cô có thể ngủ thiếp đi bất cứ lúc nào, Elysia uể oải nói.
“Haaah… Thế này thì em có thể ngủ thiếp đi mất.”
“Ngủ thì cũng thích thật, nhưng chúng ta nên đi chơi cái đã. Chúng ta sẽ mệt sau khi bơi, nên mình đi bơi trước nhé?”
“Ý hay đó anh.”
Gật đầu, Elysia nhanh chóng bắt đầu cởi bộ quần áo cô đang mặc.
Doyoon giật mình trước hành động táo bạo của cô, nhưng bên dưới, cô đang mặc chiếc áo bơi chống nắng họ đã đặt lúc trước.
“Hửm? Asher, mặt anh có vẻ hơi đỏ thì phải.”
“…Không, không có gì.”
“Lẽ nào anh đã nghĩ em định cởi truồng ra sao?”
Nắm bắt thời cơ, Elysia cười tinh nghịch rồi trèo lên người Doyoon. Chiếc áo bơi chống nắng ôm sát, làm nổi bật vóc dáng của cô. Cảnh tượng kích thích làm cho vết ửng hồng trên mặt Doyoon càng thêm đậm.
“Thế này mà dám nói không à…”
“Nếu anh muốn, em có thể cho anh xem bất cứ lúc nào.”
Với một nụ cười tinh quái, Elysia vén nhẹ áo lên.
Không thể chịu nổi nữa, Doyoon nắm lấy tay rồi đè ngược cô xuống. Trong nháy mắt, tình thế đảo ngược.
Sau khi nhìn xuống Elysia, Doyoon đưa lưỡi đến cổ cô.
“Eek!?”
Giật mình trước cảm giác mềm mại, ẩm ướt trên cổ, Elysia co rúm người lại.
“Còn muốn trêu anh nữa không?”
“C-Chuyện đó…”
“Không trả lời rõ ràng à.”
Khi Elysia do dự, Doyoon nhẹ nhàng dùng môi cắn vào cổ cô rồi mút.
“Asher, đừng mà…! Ugh!”
“Dám trêu anh nữa không?”
“Anh cũng đang trêu em còn gì…!!”
Như thể cảm thấy bị oan ức, Elysia ngọ nguậy. Nhưng Doyoon giữ chặt tay cô và tiếp tục mút cổ, không có ý định dừng lại cho đến khi cô trả lời.
“Dừng, dừng lại! Em, ugh! Em sai rồi… Em sẽ không trêu anh nữa, ngh!”
Không thể chịu đựng nổi, Elysia run rẩy và thừa nhận lỗi lầm của mình.
“Đáng lẽ em nên nói vậy ngay từ đầu.”
Chỉ đến lúc đó Doyoon mới rời môi khỏi cổ cô.
Với một vết đỏ để lại trên cổ, Elysia thở hổn hển, lườm chồng mình một cách đầy oán giận.
“…Anh đúng là một người chồng tồi tệ.”
“Nhưng em vẫn yêu anh mà, Elysia.”
“Vì anh biết điều đó nên thậm chí còn tệ hơn nữa.”
Tuy phồng má giận dỗi, Elysia vẫn ôm lấy Doyoon.
“Dù vậy, em vẫn yêu anh. Người chồng tồi tệ này của em đáng yêu đến mức, em định sẽ không bao giờ buông tay anh ra trong suốt phần đời còn lại của mình.”
“Ừm. Anh cũng không có ý định buông tay người vợ xinh đẹp của mình đâu.”
“Em mừng vì anh nói vậy.”
Elysia véo má Doyoon rồi hôn anh.
Lưỡi của họ nhẹ nhàng quyện vào nhau, chung một nhịp thở.
Khi hai người quấn lấy nhau và tiếp tục nụ hôn của mình.
“…Còn chối bay chối biến là không làm gì cơ mà.”
Một giọng nói vang lên từ bên cạnh, khiến Elysia và Doyoon vội vàng tách ra và quay đầu lại.
Bà Mina đang đứng đó, nhìn họ với vẻ mặt tinh nghịch.
“M-Mẹ?”
“Mẹ vào vì cửa mở, nhưng không ngờ hai đứa đã làm chuyện đó rồi…”
“Không phải như vậy đâu ạ, mẹ chồng!”
“Không sao đâu. Bố mẹ ủng hộ mối quan hệ của hai đứa mà.”
Nháy mắt với Elysia, bà Mina quay lại phía cửa để rời đi.
“Doyoon, hồi nãy mẹ cũng nói rồi, nhớ dùng biện pháp tránh thai nhé?”
“Không phải như mẹ nghĩ đâu!!!”
Dù Doyoon phủ nhận hét lên, lời nói của anh không đến được tai bà Mina. Bà đã ra ngoài để nói chuyện với ông Do-jin rồi.


21 Bình luận