Đây là thông tin chưa từng được nhắc đến trong cốt truyện chính.
Một trong ba vị Thánh nữ vĩ đại – Ulmirea.
Trong số các Thánh nữ hiện tại, cô ấy là người đầu tiên nhận được phước lành từ Nữ thần, và chuyển đổi từ một người bình thường thành sứ giả của Nữ thần.
Tuy nhiên, không giống như các Thánh nữ khác được chọn từ các nữ tu sùng đạo hay là những thường dân trung thành, Ulmirea là một ngoại lệ.
Cô ấy vốn là một thánh hiệp sĩ, một chiến binh trước khi nhận được phước lành của Nữ thần và trở thành một Thánh nữ.
Vì vậy, hầu hết mọi người có liên hệ với nhà thờ đều biết đến cô ấy.
Không chỉ vì xuất thân đặc biệt của mình –
Mà vì tất cả họ đều nói cùng một điều:
“Nếu Nữ thần không chọn cô ấy làm Thánh nữ, thì cô ấy chắc chắn sẽ là người lãnh đạo các thánh hiệp sĩ trong tương lai”
“Điều này thật khó tin mà…!”
Cách bờ hồ một khoảng ngắn, trên khu vực trống không, không có vật cản, Ix thở ra một hơi vô cùng phấn khích, miệng cậu cong lên thành một nụ cười méo mó.
Đứng sau cậu là một người khổng lồ đỏ đen, cao chót vót.
Vì vùng đất này đã được ban cho cậu, cho nên cậu có thể có phá hủy như thế nào cũng được.
Nhưng mà –
Trước khi người khổng lồ kịp tấn công, một luồng sáng chiếu thẳng vào nó, khiến nó rơi xuống đất và tan biến ngay lập tức.
(Cô ấy phá hủy người khổng lồ của mình chỉ với một đòn thôi sao!)
Ix biết là Arle cũng có thể hạ gục được tên khổng lồ này.
Dù sao thì, cô ấy đã phát huy tối đa sức mạnh thể chất, và đẩy khả năng tiềm ẩn của mình đến cực hạn mà.
Nắm đấm của cô ấy đủ mạnh để phá hủy cả một toà nhà.
Tuy nhiên, chỉ có số ít người có thể làm được điều đó.
Kể cả Celestia, người gần như vô địch trong chiến đấu cận chiến, cũng không dễ dàng hạ gục được ma pháp này của Ix.
Thế mà –
“Thứ đó cũng khá mạnh mẽ đấy… Ulmirea, cô thực sự rất tuyệt vời đó!”
“Fufu, tôi rất vui khi nghe ngài nói vậy đó, ngài Ix”
Đằng sau làn khói đang tan biến của tên khổng lồ là Ulmirea, mái tóc bạch kim hiện đã lộ rõ ra do cô ấy đã tháo khăn trùm đầu ra.
Trong tay cô ấy là một thanh kiếm dài kì lạ.
“Tôi sẽ cố gắng hết sức để được ngài khen thêm nữa!!”
Ngay khi nghe cô ấy nói vậy, Ix cảm thấy có một luồng khí lạnh chạy dọc sóng lưng cậu.
Và rồi –
“Chết tiệt! Cái này giống như đang cố né lưới laze trong các bộ phim đại dịch zombie vậy!”
AAAAAAAAAAAAA!!!!
Thanh kiếm dạng roi đó quất xuống đất, tạo ra một hõm sâu khi lao về phía cậu.
Ix phải khó khăn lắm mới né được, nhưng lưỡi kiếm linh hoạt đó vẫn có thể vung về phía sau cậu ngay cả trên không trung.
(Cô ấy thậm chí còn không tấn công theo đường thẳng bình thường nữa, phải né cái thứ vũ khí này đúng là ác mộng mà…)
Cậu chặn nó lại bằng một tay, nhưng sức nặng của nó khiến cơn đau chọc dọc cơ thể cậu.
(Sức mạnh có thể hạ gục người khổng lồ của mình trong một đòn kết hợp với thanh kiếm có thể di chuyển theo ý muốn… Cái này cũng quá gian lận rồi!!)
Trong khi Ix đang vật lộn tránh các đòn đánh không ngừng nghỉ đến từ Ulmirea, một bóng người xuất hiện phía sau cô ấy.
“SAO CÔ DÁM QUÊN TA HẢ, ĐỒ QUÁI VẬT!!”
Arle nắm chặt tay và tung một cú đấm hủy diệt vào Ulmirea.
Ulmirea ngay lập tức phản ứng và giơ cánh tay kia lên chặn lại.
Tuy nhiên –
Rắc!
Nắm đấm của Arle khiến cho cánh tay mảnh khảnh của Ulmirea gãy như một cành cây.
Lực tác động mạnh đến nỗi toàn bộ cánh tay cô ấy bị cong thành một hình thù kì lạ.
Nhưng mà –
Thay vì lùi lại, Ulmirea phản đòn bằng chính cánh tay bị gãy đó của mình.
Nắm đấm của cô đập thẳng vào mặt Arle.
“Hả?!”
“Tôi chưa bao giờ bỏ quên cô đâu”
Cơ thể Arle bị đấm văng ra xa.
Trong khi đó, Ulmirea thản nhiên phủi bụi trên bộ đồ của mình… bằng chính cánh tay gãy đó.
“Dù cô không nói gì, tôi cũng định sẽ huấn luyện cô một cách kĩ lưỡng mà”
“Chết tiệt… cô đúng là quái vật mà…!!”
“Ôi bé yêu dám gọi ta là quái vật sao? Điều đó nghĩa là ta phải trừng phạt thêm nữa mới được~ ♪”
Ix hiểu rõ sự đáng sợ của cú đấm của Arle hơn bất kì ai.
Trước đó, cậu gần như không thể chặn được đòn tấn công của cô ấy, thậm chí nó còn phá hủy cánh tay của cậu.
Thế mà –
Ulmirea đã nhận toàn bộ đòn đánh đó –
Sau đó ngay lập tức phản công lại bằng cánh tay đã gãy kia sao.
Điều đó có nghĩa là –
(Cô ấy đang sử dụng phước lành của Thánh nữ - cơ thể của cô ấy sẽ liên tục hồi phục mỗi khi cô ấy nhận phải sát thương! Không có gì ngạc nhiên khi mà Arle, người chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy của mình, không phải là đối thủ của cô ấy)
Điểm đáng sợ của Ulmirea không đến từ vũ khí đặc biệt hay kỹ năng chiến đấu của cô ấy.
Mà nó là khả năng gần như bất tử của cô.
Dù có bị thương bao nhiêu lần đi nữa, thì vết thương của cô không bao giờ chí mạng, chỉ cần còn phước lành của Nữ thần thì Ulmirea sẽ không bao giờ gục ngã.
“Ngài không cần lo lắng đâu, ngài Ix… thanh kiếm của tôi chỉ dùng để tự vệ thôi, lưỡi kiếm đã được mài cùn rồi, nên sẽ không nguy hiểm đến tính mạng đâu”
Với một nụ cười dịu dàng, cô nói tiếp –
“Nhưng nó sẽ khá đau đấy”
“~ ~ ~!!!”
Một cơn lạnh chạy dọc sống lưng Ix.
Nhưng mà –
Ix Vandille chính là kiểu người –
“…Tuyệt thật đấy!!”
Cậu chỉ mang Ulmirea đến đây để chữa trị vết thương của mình trong lúc luyện tập.
Vậy mà –
Giờ đây cậu lại được trải nghiệm một cuộc chiến phấn khích như vậy.
“Được rồi, tiếp tục nào Ulmirea!! Lâu lắm rồi tôi mới được tập luyện với cường độ cao như vậy đó, tôi hiện đang rất là phấn khích đó!”
Ix đập mạnh hai tay xuống đất.
Không phải để đào đất.
Cũng không phải là nhấc đất lên.
Cậu chỉ thốt ra một lời –
“[Đấu trường phản diện – Mada Ixier]”
Ngay lập tức, mặt đất dưới chân cậu bắt đầu biến đổi.
Đồng cỏ xanh tươi khi nãy giờ đã biến thành các vũng chất lỏng đang sủi bọt, màu đỏ thẫm.
“C-cái gì đây…!?”
“A, tên khốn cuồng chiến đấu này!!”
Ngay cả khi đã đứng xa ra, sức nóng vẫn quá mức chịu đựng của họ.
Ulmirea và Arle đều biết ngay chất lỏng này là gì.
Nó là dung nham.
Và nó đang từ từ tràn về phía họ.
“Chào mừng đến với đấu trường của tôi! Nó được thiết kế để chống lại những kẻ mạnh mẽ nhất đấy! Nào, giờ hãy cho tôi xem hai người sẽ xử lí nó như thế nào đi!!”
Chỉ trong vài giây thôi, dòng dung nham nóng chảy đó sẽ tràn tới chỗ họ ngay.
Khi Ix còn đang cười như điên, thì hai người kia –
“Ta thề là sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ đấm ngươi và khiến ngươi phải nằm liệt giường đến tuần sau luôn”
Arle đấm mạnh xuống đất, tạo nên một bức tường đất ngăn chặn dòng dung nham lại.
Trong khi đó –
“Tôi cũng phải nghiêm túc đây…”
Ulmirea vung thanh kiếm của mình theo đường vòng cung, tạo ra một rãnh sâu trên mặt đất và chuyển hướng dòng chảy của dung nham.
“Ra đó là cách để né tránh chiêu thức này sao, đúng là một mẹo hữu ích mà”
Kẻ gây ra chuyện này đang gật đầu với vẻ ngưỡng mộ.
Suy cho cùng, đây cũng chỉ là một buổi tập luyện thôi.
Một trận đấu tập nhằm cải thiện bản thân.
“Hắn ta vừa sử dụng một chiêu thức có thể giết chết người, vậy mà còn dám đứng đó gật đầu như thể vừa học được một điều gì đó thú vị vậy…”
“Ngài Ix này, tóc của phụ nữ chính là sinh mạng của họ đó. Nếu lỡ tóc tôi bị cháy thì phải làm sao? Em gái Emilia của tôi rất thích mái tóc này đó, ngài có biết không hả?”
Chỉ là luyện tập thôi mà –
“Nhưng do ngài đã đặt kỳ vọng vào tôi nhiều như vậy, nên tôi đoán là mình phải cố gắng hơn nữa, nhỉ~"
"Suốt nãy giờ, hai ngươi đã coi ta như bao cát tập luyện nhỉ... Nói cho ngươi biết, ta sẽ không tha thứ cho ai trong hai người các ngươi đâu, trừ khi ngươi quỳ xuống van xin ta"
"Hahaha! Tinh thần như vậy mới đúng chứ! Tiếp tục đi nào, các vị khách mời đặc biệt của ta!!”
Sự phấn khích của ba người đã hoàn toàn bùng cháy.
Còn ở phía xa bên kia hồ, Clare, người vẫn đang kinh hãi theo dõi trận đấu, lẩm bẩm.
“Tiền bối Celestia này, hãy quay về nhanh nhanh đi… Tôi không đủ sức để dừng buổi huấn luyện như chiến tranh này được đâu …”


12 Bình luận
loại này chỉ nuker ms giết nổi thôi chứ cấu rỉa ko ăn thua