Quay trở lại hiện tại.
“Mới lúc nãy thôi, tôi còn đang tự hỏi ‘tại sao mình lại ở đây?’, nhưng nghĩ lại thì đây là do tôi tự nguyện đến”
“Trông cậu có vẻ buồn bã và phải cam chịu như thể cậu bị ai lôi vào chuyện này vậy, nhưng mà rõ ràng đây là quyết định của cậu đấy nhé”
Alice ngồi bên cạnh Ix phồng má lên trông rất đáng yêu.
Khung cảnh chuyển sang cảnh một bờ hồ yên tĩnh, bao quanh bởi cảnh quan tươi tốt.
Phía sau họ là một nhà nghỉ đầy đủ tiện nghi, được thương hội đặc biệt chuẩn bị cho dịp này, khiến cho khung cảnh buổi dã ngoại trở nên xa hoa đến mức không thể gọi là đơn giản nữa.
Cuối cùng thì Ix cũng đã chấp nhận lời đề nghị của Hầu tước Garlan và cậu còn mang Thánh nữ theo cậu đến đây để hỗ trợ quá trình tập luyện của mình.
Còn học viện? Học viện nào cơ? Ix quyết định bỏ việc học đó qua một bên và chọn dành thời gian với các nữ chính.
Chỉ trong khoảng thời gian đó, mối quan hệ giữa cậu và họ cũng đã trở nên gần gũi và có thể thoải mái trò chuyện với nhau.
(Đúng vậy. Mình đến đây để có thể thoải mái tập luyện mà. Mình sẽ có thể luyện tập ma pháp bao nhiêu tùy thích và với Thánh nữ bên cạnh, mình có thể dốc hết sức mà không cần lo lắng bị thương… Thêm nữa là mình cũng có thể dọa sợ Alice với sức mạnh của mình nữa… Hahaha, chuyến dã ngoại này thật là tuyệt vời quá mà!!)
Một nụ cười có phần bối rối hiện lên trên khuôn mặt Ix.
“Thôi được rồi, nếu cậu cảm thấy vui vẻ thì mọi chuyện sẽ ổn thôi…”
Alice tưởng rằng nụ cười kì lạ đó của cậu là nụ cười hạnh phúc, nhìn cậu với ánh mắt xa xăm.
Thấy phản ứng của cô như vậy, Ix hơi bối rối.
“Hử? Có chuyện gì sao?”
“Không, không có gì đâu. Thành thực mà nói thì, tôi cũng rất vui với tình huống hiện tại. Và cậu cũng có vẻ đã vui vẻ chấp nhận việc này… Nhưng mà nghĩ lại thì tôi lại có chút cảm giác tội lỗi…”
“Tội lỗi? Sao vậy?”
“Bởi vì yêu cầu kì lạ của cha tôi mà cậu phải nghỉ học. Nơi chúng ta đang ở cũng cách xa thủ đô nữa, không dễ quay lại khi nào chúng ta muốn. Hơn nữa cha tôi còn không nói chúng ta phải ở đây bao lâu nữa…”
Mục tiêu của Ix khi nhập học tại học viện chính là thể hiện kĩ năng của mình để khiến cho nhân vật chính và các nữ chính sợ hãi sức mạnh của cậu, để họ không dám tùy tiện gây sự với cậu.
Chỉ có vậy thôi.
Cậu thực sự không hứng thú với việc học ma pháp, lịch sử hay kiếm thuật gì đó tại học viện cả. Và giờ đây, bên cạnh cậu chính là một trong các nữ chính mà cậu muốn khoe khoang sức mạnh của mình.
Cậu lại còn có nhiều thời gian để tập luyện hơn, có thêm mảnh đất rộng lớn có thể làm bất cứ điều gì mình muốn nữa, việc này không có tí nhược điểm nào cả.
Tuy nhiên, Alice, người có liên quan đến việc cậu phải nghỉ học tới đây, không khỏi không cảm thấy mình phải có trách nhiệm.
“Tôi cũng phải bỏ lại cửa hàng của mình nữa… Nhưng cha tôi vẫn không chịu nói với tôi gì cả. Thật là phức tạp quá…”
“Hmmmm”
Alice ôm lấy đầu gối, tựa cằm vào đó, giọng nói có chút nghẹn lại.
Ix không nghĩ ngợi gì liền nói.
“Mà, mọi người cũng đã đồng ý đến đây rồi, kể cả tôi luôn. Nên cậu không cần phải nghĩ nhiều thế đâu”
“…Nhưng mà…”
“Tôi không biết ý định của cha cậu là gì, nhưng mà tôi cũng đã đến đây rồi. Với cả…”
Ix duỗi người ra rồi nói.
“Thực lòng mà nói thì, chỉ cần có cậu ở đây với tôi cũng đã quá đủ rồi”
Cậu nói điều đó vô cùng tự nhiên như thể đó là suy nghĩ bất chợt thoáng qua.
(Mục tiêu của mình vẫn như vậy, đe dọa các nữ chính bằng sức mạnh của mình, còn những thứ khác chỉ là phụ thôi)
Không hơn không kém.
Kể cả khi cậu có được mảnh đất này hay không cũng không quan trọng.
Việc quan trọng là cậu có thể thị uy sức mạnh với Alice là được.
Cho nên lời nói của cậu cũng không có chút dối trá nào hết.
Không có tí nào.
“ ~ ~ ~ !?”
Có những thứ nếu không truyền đạt rõ ràng thì người nghe sẽ dễ bị hiểu lầm.
Alice với gương mặt đỏ ửng đó, dường như đã hiểu sai hoàn toàn ý của cậu.
“T-tôi sẽ cố gắng để cha tôi chấp thuận chuyện này”
“Hả?”
Cô ấy đang nói chuyện gì vậy?
Trước khi cậu có thể hỏi thì –
“Cậu chủ này, chúng ta có một vấn đề nghiêm trọng rồi”
Celestia, người vừa xuất hiện mà không ai để ý, gọi cậu.
“Hả? Không phải em đang dạy nấu ăn cho vị khách đáng quý của chúng ta sao?”
“Vâng, đúng là như vậy. Lớp học nấu ăn của cô hầu gái quyến rũ, nữ tính 100%... nhưng mà, ừm….”
Lần đầu tiên mà Celestia, người vẫn luôn bình tĩnh lại đang có chút do dự, dường như đang cố tìm ra từ ngữ thích hợp để nói.
Sự do dự bất thường của cô khiến cho không chỉ Ix mà cả Alice cũng có chút tò mò.
“Đừng nói là… cậu vừa làm hỏng thức ăn nhé? Nếu vậy thì tôi sẽ cho người đến chỗ cha lấy thêm nguyên liệu đến là được rồi”
“Không phải, nguyên liệu vẫn ổn… Nhưng mà nếu có thể thì, tôi muốn cậu sắp xếp vài thợ mộc đến…”
Thợ mộc??
Cô nói đang nói gì vậy?
Cả Ix và Alice đều hướng ánh mắt về phía nhà bếp.
Ở đó họ thấy –
“Hmm… Nấu ăn đúng là một công việc vất vả mà. Mình cuối cùng cũng hiểu ý nghĩa thực sự của những món ăn rồi, mình sẽ trân trọng công sức của các đầu bếp hơn”
Ulmirea đang đứng đó quan sát căn bếp bị phá hủy hoàn toàn.
“…Này, không phải hai người chỉ làm bánh quy thôi sao?”
“Tại sao trông nó giống hiện trường của vụ án nào đó vậy?”
“Ix này, những cái bánh quy mà cậu vừa ăn…. Nó có phát nổ không vậy??”
“Khoan đã, dừng lại!! Đừng nói những lời khiến tôi lo lắng cho dạ dày của mình nữa!!”
May mắn là Ix đã ăn chúng mà không bị sao cả, nên chắc là chúng không thực sự nguy hiểm.
Tuy nhiên, vấn đề thực sự là –
“Vậy… Tối nay chúng ta nấu ăn kiểu gì đây?”
Trong tương lai gần, bữa ăn hàng ngày của họ rất có thể sẽ trở thành một trải nghiệm sinh tồn đáng nhớ.


10 Bình luận
Tfnc