Sự kiện giao lưu lúc bắt đầu vô cùng sôi nổi, nhưng giờ đây đã chìm trong hỗn loạn.
“Lũ đó là ai vậy…?”
“Ahhhhh!!”
“Chạy, chạy nhanh đi! Chúng có vũ khí đấy!”
Những người đàn ông mặc áo choàng đen chậm rãi bước qua các hành lang, trên tay cầm vũ khí nhuốm máu đỏ. Chỉ cần nhìn thấy cảnh đó thôi cũng đủ khiến học viên hoảng loạn bỏ chạy. May mắn thay, bọn chúng dường như không có ý định tấn công các học viên một cách bừa bãi.
“Chà, xuất hiện cũng ‘hoành tráng’ quá đấy chứ”, Celestia nói trong khi tay đang cầm đồ uống và hộp cơm trưa, vừa nhìn theo các học sinh đang tháo chạy.
“Nếu bị cuốn vào chuyện này, chúng ta sẽ trông chẳng khác gì mấy đứa trẻ bất tài cả, đến cả việc chạy việc vặt cũng không xong”
“Bây giờ không phải lúc để lo mấy chuyện đó đâu, cô không nghĩ vậy sao?”
Clare, đứng cạnh Celestia với vẻ căng thẳng. Cả hai đều hiểu đây là tình huống khẩn cấp ngoài dự đoán. Những kẻ kia là phản diện thực sự, dù hiện tại chưa tấn công bừa bãi, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể trở mặt. Có lẽ họ nên bỏ chạy như những học viên khác.
“Chúng ta nên sơ tán mọi người ngay –”
“Cô có biết số lượng học viên năm nhất là bao nhiêu không? Cho dù tìm được Julius hay Alice, cô có tin là chỉ ba người chúng ta có thể đảm bảo an toàn cho tất cả bọn họ không?”
“Grr…!”
“Bọn chúng hiện tại không nhắm vào chúng ta, nhưng điều đó có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Nhìn vết máu trên vũ khí, chắc chắn chúng đã xử lý xong giáo viên và nhân viên an ninh rồi”
Tốt nhất là không nên chọc vào chúng. Sự chính nghĩa mạnh mẽ của Clare, con gái một gia tộc hiệp sĩ, rõ ràng là rất đáng quý, nhưng trước mắt họ vẫn chỉ là những đứa trẻ.
“Quan trọng hơn, chúng ta nên nhanh chóng quay lại với cậu chủ”
“Đúng vậy! Chúng ta phải đảm bảo rằng chủ nhân vẫn an toàn!”
“À thì… một phần là vậy thôi”
Vì đã từng gặp những kẻ như vậy trước đây, Celestia đã đoán ra được mục tiêu của chúng.
- Ám sát Thánh nữ.
Bọn chúng rất có thể đến từ cùng một giáo phái tà giáo đã từng nhắm vào Sophie, những kẻ rao giảng về “sự vắng mặt của Thần”
(Nghĩa là… sớm muộn gì chúng cũng sẽ nhắm đến cậu chủ và Thánh nữ)
Celestia thở dài. Và rồi, từ góc hành lang, có thêm một nhóm áo choàng đen xuất hiện.
“…”
“…”
Hai bên nhìn nhau căng thẳng trong giây lát.
“Giảm bớt số lượng của chúng một chút đi”, Celestia nói. Ngay lập tức, đám người kia đã bị hạ gục.
“!?’
Clare há hốc mồm, nhìn Celestia lúc này đã đứng sau lưng những kẻ vừa bị hạ gục. Tốc độ của cô ấy thật kinh hoàng. Dù Clare đã chứng kiến toàn bộ, nhưng bản thân cô hoàn toàn không thể phản ứng kịp. Cô ấy đã di chuyển lúc nào? Rút kiếm ra lúc nào?
(Đây chính là thiên tài từng đánh bại giáo viên dù chỉ là một thường dân sao…)
Nhìn Celestia đang cau mày vì máu bắn lên đồng phục, Clare cảm thấy lạnh sống lưng. Ix rất mạnh, nhưng người hầu gái này còn ở một đẳng cấp hoàn toàn khác. Cô ấy dường như đã đạt đến trình độ này chỉ bằng tài năng thiên bẩm, hoàn toàn không cần đến sự nỗ lực điên cuồng như Ix. Cô ấy giống như một bức tường không thể vượt qua.
“Có chuyện gì sao?”
“Không… không có gì…”
Clare vội vã chạy theo, mang theo một cảm giác ngột ngạt xen lẫn sợ hãi mới mẻ.
“Chúng ta sẽ tiếp tục giảm bớt quân số của chúng trên đường đi. Dù sao thì, những kẻ này –”
Chưa kịp dứt lời, âm thanh của giày cao gót vang vọng trong hành lang vắng lặng. Clare và Celestia đồng loạt nâng cao cảnh giác. Từ phía cuối hành lang, một người phụ nữ có mái tóc xanh nhạt xuất hiện.
“Đến cả giáo viên ở đây cũng không thể cản bước đồng đội ta. Dù sao thì đây cũng là học viện danh giá nhất vương quốc. Ta cũng đã lường trước được chuyện này”
Clare lập tức hiểu ra. Người phụ nữ đó tỏa ra một khí thế khác thường. Rõ ràng cô ta mạnh hơn những kẻ vừa bị hạ gục. Clare theo phản xạ rút kiếm, phòng thủ ở mức cao nhất.
“Lúc nào cũng có vài người phi thường trong mỗi khóa. Và để đối phó với những kẻ như vậy, chúng ta buộc phải toàn lực ứng chiến”
“Cô đánh giá cao bọn tôi quá đấy. Chúng tôi mới chỉ hạ được vài tên thôi mà”, Celestia vừa nói vừa nhẹ nhàng hạ mũi kiếm xuống sàn.
“Nhưng tôi có linh cảm rằng, để cô tiến đến chỗ cậu chủ thì sẽ rất nguy hiểm. Vậy nên, tôi có thể xin phép được ‘giữ chân’ cô tại đây nhé?”
“Tôi không phiền đâu. Vì nếu tôi không xử lý cô, đồng đội của tôi chắc chắn sẽ tiếp tục ngã xuống mất”
Không cần bất kỳ tín hiệu nào, thiếu nữ thiên tài lao lên, bắt đầu trận chiến.
- - - - - - - -
“Bắt đầu rồi nhỉ?”
Một cậu trai nhăn mặt khi nghe thấy âm thanh giao chiến vang vọng từ xa. Cậu bước qua hành lang, đi ngang qua xác những kẻ mặc áo đen đang nằm bất động. Vừa lau máu trên tay, cậu vừa tiếp tục tiến về phía trước.
“Mình không thể để bọn chúng tràn vào trong này được. Nếu không sẽ rất xấu hổ khi đã đẩy hết trách nhiệm cho cậu ta”
Một tên áo đen khác xuất hiện trước mặt cậu. Julius hạ thấp người, siết chặt nắm đấm.
“Trông cậy vào cậu đấy… anh hùng phản diện”


3 Bình luận