“Ahh, đủ lắm rồi đấy! Chị không cảm thấy khó chịu sao!?”, cô gái tóc hồng nhạt hét lên.
Trong một không gian tăm tối, không rõ vị trí chính xác. Ánh đuốc chập chờn cho thấy đây không phải là khu vực kín, không có vật dụng hay đồ vật trang trí nào để xác định được nơi này. Tuy nhiên, lại có rất nhiều bóng người mặc áo choàng đen, và một trong số đó, người phụ nữ có mái tóc xanh nhạt đáp lại lời cô gái.
“Dù em có nói vậy thì chẳng phải vì mất kiên nhẫn và vội vã, mà rất nhiều đồng đội của chúng ta đã chết sao?”
“Ugh!!”
“Cuối cùng thì chúng ta thậm chí còn không giết được một Thánh nữ nào cả. Có nổi cơn thịnh nộ cũng không sao cả, dù sao thì em vẫn còn nhỏ, nhưng hãy nghĩ đến việc người lớn sẽ phải giải quyết nữa, Arle”
Cô gái được gọi là Arle bĩu môi.
“…Nhưng nếu chúng ta không hành động nghiêm túc ngay, thì những đồng đội của chúng ta sẽ tiếp tục bị giết đấy”
Cô nhìn quanh và những người mặc áo choàng đen đều gật đầu tán thành. Chỉ riêng điều này cũng đã cho thấy vị trí của cô trong nhóm này.
“Bên cạnh đó, không chỉ bị cấp trên mắng… mà chẳng phải chúng ta cũng sắp bị vứt bỏ rồi sao?”
“Hmm…”
“Tổ chức của chúng ta khó khăn lắm mới có thể trụ vững được nhờ vào tiền của tên Tổng giám mục tham lam kia. Nếu chúng ta không thể giết được ít nhất một Thánh nữ thì chúng ta sẽ bị đem giao ra cho vương quốc này, đó cũng sẽ là hồi kết cho chúng ta”
Arle hiểu điều đó. Họ đang trong mối quan hệ cùng nhau có lợi, làm những gì họ muốn làm trong khi người đứng sau cũng làm những gì họ muốn. Không có sự tin tưởng nào cả, họ có thể bị vứt bỏ giữa chừng bất cứ lúc nào. Với tư cách là thủ phạm trong vụ này, họ không thể vứt bỏ người phía sau được. Họ buộc phải thành công hoặc chết trước khi họ có thể thành công. Họ chỉ còn lại hai lựa chọn này sau những thất bại liên tiếp vừa qua.
“…Sao em không từ bỏ cái trò tự mãn này đi, Arle?”
“Hả? Chị đang nói cái gì đó, Zenis?”
“Em vẫn còn trẻ mà, đúng không? Đáng ra bây giờ phải vui vẻ tận hưởng tuổi trẻ, đi học hay gì đó chứ”
Người phụ nữ với mái tóc xanh lam nhạt, Zenis lên tiếng. Nhưng không ai phản ứng gì cả. Có thể là họ đồng tình với cô, hoặc là vì kính trọng địa vị của cô. Tuy nhiên, Arle thì khác. Cô tức giận đấm mạnh vào tường, tạo ra một lỗ lớn kèm theo tiếng động lớn.
“Đừng có đùa với em…!”
“……”
“Chúng ta ở đây để chứng minh thuyết ‘vắng mặt của Thần’! Để không còn ai phải chịu chung số phận như gia đình chúng ta, những gia đình đã tin vào Thần và bị đẩy đến hố sâu tuyệt vọng! Chẳng phải đó là điều mà chúng ta cần chứng minh sao!!!”
Zenis không nói gì cả. Cô hiểu rõ điều đó, cô cũng đã tin vào Thần, rơi vào tuyệt vọng, mất đi cả gia đình, bạn bè, và giờ thì đang đứng ở đây. Mọi người ở đây đều có hoàn cảnh tương tự như vậy.
(Dù bề ngoài có thế nào đi nữa thì mọi người ở đây đều xem em như con gái hoặc em gái đó, Arle)
Zenis nhún vai.
(Nếu tình hình trở nên tệ hơn, ít nhất tôi sẽ đảm bảo em ấy chạy thoát được. Chắc chắn sẽ có một anh hùng nào đó đến cứu con bé)
Bọn họ đã đi quá xa rồi, không còn đường lui nào nữa, thế nên bọn họ sẽ chiến đấu đến cùng.
“Chị có một đề xuất này”
“…Gì đấy? Nếu định bỏ thuyền chạy trước thì em nhất định sẽ làm một cái bè rồi đuổi theo đấy. Với lại hãy cho em đánh nhau đi. Em là mạnh nhất ở đây mà”
“Nếu em đã định làm xa đến thì em phải ở nơi mà chị có thể quan sát được”
Không phải thế, nhưng mà –
“Học viện hoàng gia sẽ tổ chức một sự kiện lớn để các học viên năm nhất giao lưu với nhau. Hôm đó chỉ có số ít các học viên khóa trên và giáo viên là có mặt, những người khác sẽ được nghỉ hôm đó và sẽ không đến học viện”
Nói cách khác, học viện sẽ thiếu nhân sự trong một ngày. Mọi người đều hiểu ý nghĩa của câu nói đó. Một trong những Thánh nữ đang theo học tại học viện này. Những Thánh nữ đang ở trong nhà thờ thì không thể động đến được. An ninh tại đó quá nghiêm ngặt. Sẽ khôn ngoan hơn nếu nhắm vào nơi có an ninh yếu hơn và chỉ nhắm vào một Thánh nữ.
“Sao chị lại biết những điều đó?”
“Chị từng học tại học viện hoàng gia mà, đương nhiên là chị biết chứ”
“Hmn…” , Arle nhìn Zenis một cách đầy nghi ngờ, còn Zenis thì cười toe toét.
“Thế chúng ta cùng đi giết Thánh nữ thì sao?”
“Một cuộc tấn công toàn diện sao?”
“Đúng vậy. Nếu không làm thế, chúng ta sẽ bị vứt bỏ bởi lão heo không trong sạch đó. Để hai Thánh nữ còn lại cho các nhóm khác, chúng ta chỉ tập trung hạ gục một người thôi”
Một khoảng lặng xảy ra sau lời nói của Zenis. Rồi từng người một đứng dậy, bày tỏ sự đồng thuận. Cuối cùng, Arle cũng đứng lên, nở một nụ cười dữ tợn.
“Không cần phàn nàn về việc ai sẽ chết hay bị bắt nữa. Hãy cược một ván lớn và khiến lũ ngốc tin vào Thần linh đó biết thế nào là đời thực đi!”
“Chuyện này cứ thế mà quyết định vậy đi”
Zenis quay người và bước sâu hơn vào trong bóng tối, mọi người cũng đi theo cô.
“Hãy cho chúng thấy nỗi tuyệt vọng mà chúng ta từng nếm trải và chứng minh rằng Thần không hề tồn tại”
- Tất cả chỉ để chứng minh về ‘sự vắng mặt của Thần’.


1 Bình luận