Độ Ẩm Của Amemori Junna R...
Mizuki Mizushiro Shino Shiozaki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1

2-4: Bí Ẩn • Về Thiếu Nữ Cô Đơn (Mysterious • Lonelygirl)

25 Bình luận - Độ dài: 868 từ - Cập nhật:

    Cái gọi là『học tại phòng y tế』nghĩa là đến trường nhưng không vào lớp mà ở phòng y tế, dành phần lớn thời gian học tập ở đó, có vẻ là thế. Không học chung với mọi người mà sẽ tự học dưới sự hỗ trợ của giáo viên y tế nhà trường, chỉ cần đạt đủ học phần tốt nghiệp và các yêu cầu về chuyên cần.

    "Nói đơn giản thì là ranh giới trước khi bỏ học hoàn toàn. Giống trốn học nhưng không cắt đứt hoàn toàn liên hệ với trường lớp, chỉ đến mỗi phòng y tế để đáp ứng yêu cầu làm『học sinh』, kiểu kiểu thế."

    "... Hiểu rồi."

    Nghe xong lời giải thích của Akagi, tôi cân nhắc từ ngữ một chút.

    Sau khi suy nghĩ một hồi để xem nên hỏi gì trước, cuối cùng tôi vẫn quyết định chọn điều mình thắc mắc mãi kể từ khi nghe thấy cụm từ『học tại phòng y tế』.

    "Cậu ấy... không mắc bệnh nan y hay gì chứ? Hay là có bệnh mãn tính gì không?"

    "À, về mặt thể chất thì hoàn toàn khỏe mạnh. Nếu phải nói thì..."

    "Cũng không phải bệnh tâm lý đâu."

    Junna đang im lặng bỗng cắt ngang lời cô Akagi. Cô ấy ngồi bên mép giường đung đưa chân, tiếp tục nói với vẻ mặt điềm tĩnh thường thấy.

    "Chỉ đơn giản là tôi thích ở một mình thôi... Không muốn phải tiếp xúc vô nghĩa với người khác nên chọn học ở phòng y tế vắng vẻ thế này. Còn về phía lớp học... thì từ ngày nhập học đến giờ tôi chưa từng đến dù chỉ một lần."

    ...Từ ngày nhập học chưa từng đến. Thảo nào cả Youjirou lẫn Yamada đều không biết mặt Junna.

    "Ngay cả giờ lên lớp tôi cũng cố tình đến trễ. Tuy tan học thỉnh thoảng cũng chạm mặt người này người kia nhưng tôi vẫn luôn cố ra về bằng cửa sau để không gây chú ý."

    "Triệt để từ đầu đến cuối luôn ấy nhỉ..."

    Quả thật tôi cũng chưa từng gặp cô ấy ở nơi nào khác, ngoại trừ『nơi đó』.

    "... Ở phòng y tế mãi cũng chán nên sau giờ học tôi thường đến phòng nghe nhìn. Chỗ đó cách âm tốt lại còn có thể chơi guitar, còn nóng thì bật điều hòa. Nhược điểm duy nhất là không được ăn uống, nhưng ngoài ra thì còn lại y hệt phòng thu âm luôn."

    "Tan học thì cũng chẳng có mấy ai đến."

    "Ừm, vậy nên tôi mới lơ là cảnh giác, quên khóa cửa. Rồi sau đó..."

    Junna nhìn ra ngoài cửa sổ. Tấm rèm trắng bị gió thổi bay, và khác hẳn với chiều mưa u ám hôm ấy, hôm nay trời thật đẹp. Bầu trời trong vắt cùng ánh nắng chan hòa khiến cô ấy phải nheo mặt lại.

    "Tôi đã gặp Shigure."

    Cô ấy nhẹ nhàng nói.

    "Tôi thích ở một mình, không muốn dây dưa vô nghĩa với người khác... nhưng nếu là Shigure thì không sao."

    Tôi không thể nhìn rõ biểu cảm của cô ấy. Thế nhưng giọng nói ấy dịu dàng, trong trẻo tựa như tuôn chảy từ tận sâu trong tâm hồn. Không lẫn chút tạp niệm nào, là thứ tình cảm thuần khiết nhất.

    "Junna..."

    Ắt hẳn cô ấy vẫn còn ẩn tình phía sau.

    Chỉ với lý do「thích ở một mình」thì nhà trường không thể nào cho phép cô học ở phòng y tế mãi như thế được. Junna hẳn vẫn còn điều gì đó đang che giấu.

    Nhưng dù vậy thì tôi cũng không có ý định đào sâu vào những bí mật ấy.

    Một Junna ghét tiếp xúc với người khác, né tránh việc xã giao đến mức phải học trong phòng y tế, lại nguyện ý chấp nhận sự tồn tại của tôi thì...

    "Tôi có một thỉnh cầu."

    "...Thỉnh cầu?"

    Junna nhìn tôi với ánh mắt bất an, còn tôi chỉ mỉm cười gật đầu.

    "Từ nay về sau... tôi không chỉ đến phòng nghe nhìn mà còn có thể đến phòng y tế tìm cậu được không? Như là giờ nghỉ trưa ấy. Dù thời tiết thế nào thì cậu vẫn ở đây mà."

    "...!"

    Đôi mắt Junna dần mở to hơn. Trong sự ngạc nhiên, nét mặt ấy dần hiện lên niềm vui rạng rỡ. Thế nhưng ngay khi khóe miệng cô ấy chuẩn bị nở một nụ cười,

    "Ừm... ừm."

    Junna cúi gằm mặt, vội vàng che giấu đi biểu cảm của bản thân. Cô ấy nằm trên giường uốn éo người. Ánh nắng xuyên qua mái tóc đen pha xanh tím đang rủ xuống.

    Cô ấy trộm nhìn tôi qua khe tóc, đáp lại với chất giọng như đang nén chặt cảm xúc:

    "Được mà. Giờ trưa tôi cũng ăn cơm ở đây... Cậu muốn ăn cùng không? Chỉ hai chúng ta thôi..."

    "Thế còn tôi thì sao? Dù có hơi làm phiền thế giới ngọt ngào của hai đứa bây nhỉ."

    Cô Akagi nãy giờ yên lặng như không khí bỗng tắt chế độ im lặng, nở một nụ cười gượng gạo.

    ☂

Bình luận (25)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

25 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
Tui nói thiệt chớ đọc cmt mấy bạn ở chương trước mà tui phải tự hỏi là thế giới đã làm gì với các bạn để các bạn phải suy nghĩ tiêu cực dữ vậy :))

Nghĩ tiêu cực tiếp đi tại tui cũng chưa đọc hết. Giờ mà chạy đi hỏi Mizuki thì lòi ra với ổng là tui đọc lậu mất, còn truyện đặt rồi mà chưa biết nào về.

Nhân tiện thì theo tiến độ hiện tại team Trung thì đúng 7 ngày họ ra 1 chương và có thể kèm 1 interlude. Họ có lẽ dịch từ sách thật nên không quá nhanh được, cơ mà chất lượng rất tốt, tui tin họ nên mình cùng nhau chờ nhé.

(ĐM team Trung nhai mẹ cái Interlude 1 giấu đi đâu rồi)
Xem thêm
:] em lười thế thì ráng theo đuổi ca nhạc vô nhá, không là đứt đường sống đấy
Xem thêm
🍚 ngol quá, nhằm nhằm
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
erm... đoạn gần cuối "Thế còn thì sao?" chưa rõ ý nè
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Úi cái đjt thiếu mất chữ tôi :))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
chắc là tác hại của 5h sáng?
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
gái thik lắm r kìa =D
Xem thêm