Quay về khách sạn, tôi lên tầng ba, vào phòng 304 của mình. Helen vừa thấy đã nhảy lên giường bắt đầu lăn lộn, tôi thì ngồi vào bàn, đọc sách.
Một lúc sau, có tiếng gõ cửa.
"Mời vào."
Tôi đáp lời, cánh cửa hé mở, Erika ló đầu vào.
"Chào anh ạ."
"Ừ... một mình em à? Leonora và Adele đâu?"
"Hai chị ấy đang học cùng nhau, nói là làm xong phần đang dở sẽ qua ngay. Chắc sắp đến rồi ạ."
"Vậy à... Thôi, vào đi."
Nghe tôi nói, Erika bước vào phòng. Cô bé ngồi xuống chiếc giường ở trong góc, bắt đầu vuốt ve Helen đang nằm duỗi người.
"Tổng bộ lần này thế nào ạ?"
Erika mỉm cười hỏi.
"Anh lại một lần nữa nhận ra chào hỏi là việc rất quan trọng."
"Chuyện đó đương nhiên rồi ạ~"
Erika cười gượng, lúc đó lại có tiếng gõ cửa vang lên.
"Cửa đang mở đó~"
Tôi vừa đáp lời, Leonora và Adele đã bước vào phòng.
"--Ya hu~!"
"Chào Zieg."
Leonora có vẻ tăng động lạ thường.
"Trông cô vui vẻ thế, có chuyện gì à?"
"Cuối cùng cũng học bài xong rồi. Mà nè, hai người vừa nói chuyện gì đó?"
Leonora vừa hỏi vừa ngồi xuống cạnh tôi. Adele thì ngồi ở ghế đối diện, còn Erika đang chơi đùa với Helen trên giường.
"Chuyện chào hỏi rất quan trọng."
"Quan trọng lắm đó~"
"Đúng vậy."
Nghe giọng có chút mỉa mai.
"Học hành sao rồi? Kỳ thi có ổn không?"
"Những gì cần làm đã làm hết rồi, ngày mai chỉ cần thể hiện ra thôi."
"Ừm. Đến nước này rồi chỉ cần nghỉ ngơi sớm để chuẩn bị cho ngày mai thôi."
"Em sẽ cố gắng ạ."
Trông có vẻ tự tin.
"Ừ, có trượt cũng không phải chuyện gì to tát, cứ thoải mái mà làm."
Một lúc sau, nhân viên khách sạn mang bữa tối đến, cả nhóm bắt đầu ăn.
"Đồ ăn cũng là hàng thượng phẩm luôn..."
Erika, đại diện cho tầng lớp bình dân, có vẻ hơi e dè.
"Ngon, nhưng đồ ăn Erika làm ngon hơn. Phải không?"
Ể?
"Ừm, nhưng giờ cứ vui vẻ tận hưởng bữa tối này đã. Đâu phải lúc nào cũng có dịp, món thịt heo áp chảo này ngon tuyệt, hiếm khi mới được ăn."
"Đó là thịt vịt."
A, thế à...
"Ngày mai anh Zieg cũng làm kiếm ma thuật ạ?"
Erika hỏi.
"Ừ. Thời hạn tạm thời là một tuần, nên đến lúc đó các cô cứ đi chơi thoải mái."
"Em muốn đi các cửa hàng ạ."
Cửa hàng gì...
"Erika, để cảm ơn em đã dẫn chị đi tham quan Reet, chị sẽ dẫn em đi."
"Woa! Cảm ơn chị nhiều ạ!"
Ừ, con gái cứ đi với nhau đi. Vốn dĩ tôi ngoài mấy cửa hàng liên quan đến giả kim thuật ra thì chỉ biết mỗi siêu thị với tiệm bánh mì.
"Zieg, kiếm ma thuật sao rồi? Làm được đồ tốt không?"
Lần này đến lượt Leonora hỏi.
"Tôi quyết định làm một thanh kiếm ma thuật thuộc tính lôi rồi."
"Nghe có vẻ ngầu nhỉ."
"Tôi nghĩ nó cũng ngầu thật. Dù tính thực dụng hơi kém."
Trẻ con chắc thích sấm sét hơn lửa rồi.
"Là kiếm ma thuật để khoe mẽ mà. Tuy trên danh nghĩa là phụ giúp, nhưng có việc gì cần bọn tôi giúp không?"
Không có.
"Tôi đang mượn phòng làm việc của Chris, khi nào rảnh cô cứ qua chơi với Dorothee giúp tôi. Chris có vẻ vẫn chưa về nên con quạ u ám đó đang buồn rầu."
"Vẫn chưa về à... Bé Dorothee đáng thương thật."
"Nó thích tóc của cô lắm nên nhờ cô nhé. Hôm nay tôi vừa làm việc vừa phải chơi nối chữ với nó suốt."
Mà, tôi toàn thắng. Nó nghĩ có thể thắng được tôi sao?
"Nối chữ à..."
"Dorothee có vẻ thích trò đó."
Nó đòi tái đấu liên tục.
"Hừm... à, chuyện thù lao thì sao?"
"Đúng đúng. Ngoài máy chiết xuất và máy phân giải ra, bà ấy còn cho cả ma lực thảo nữa. Nói là có nhiều lắm, cứ lấy bao nhiêu tùy thích."
Trưởng ban Tổng bộ hào phóng thật, nhưng nói ra miệng chắc bị ăn đấm mất.
"Ồ! Vậy thì tốt quá! Thế này khỏi lo đau lưng nữa rồi!"
"Tôi cũng thấy may mắn. Ngoài trời đáng sợ lắm."
"Với lại dáng vẻ của anh Zieg lúc rảnh rỗi trông cũng không được tốt cho lắm."
Đúng, đúng. Chỉ có Thánh nữ Erika mới có thể quan tâm đến điều đó.
"Vậy là công việc sau khi về cũng có kế hoạch rồi. Thi xong cứ thoải mái vui chơi đi."
"Zieg, hẹn hò đi~"
Leonora đúng là thích hẹn hò.
"Đi đâu?"
"Mọi người cùng đi tham quan đi."
Ủa, đó là hẹn hò à? Không, tôi đã học được rồi. Không khí mới là quan trọng. Nếu đương sự nói là hẹn hò, đó chính là hẹn hò.
"Cũng được, nhưng Kinh đô có chỗ nào để tham quan không?"
Tôi hỏi Adele, người đã sống ở Kinh đô lâu năm.
"Có Hoàng thành, đài phun nước ở trung tâm, hay là Đại thánh đường nữa."
Hoàng thành, đài phun nước, Đại thánh đường...
"Mấy chỗ đó có vui không?"
Tôi hoàn toàn không thấy hứng thú...
"Erika lần đầu đến Kinh đô, anh cứ đi cùng em ấy cho em ấy vui đi."
"Zieg, đi đâu không quan trọng, quan trọng là đi với ai."
Đúng rồi nhỉ...
"Ừ, ở đây một tuần lận. Hay là rủ cả Dorothee đi cho nó khuây khỏa."
"Tôi nghĩ được đó. Chim thì phải ra ngoài trời chứ."
Đi ra ngoài à... Nghĩ lại tuy xuất thân từ Kinh đô nhưng tôi gần như chưa từng đến nơi nào gọi là địa điểm du lịch, biết đâu đi thử lại vui.
"Zieg, ở Tổng bộ còn có chuyện gì khác không?"
Lần này là Adele. Vẻ mặt cô ấy có phần hơi lo lắng.
"Cũng không có gì đặc biệt... À, cảm ơn cô đã cho tôi biết về mấy người bạn đồng khóa. Họ giúp tôi nhiều lắm."
"Anh gặp họ rồi à?"
"Tôi đến phòng làm việc chung của Đội Chế Tác Đá Ma Thuật để xin nguyên liệu thì gặp Marta ở đó. Nếu Adele không nói trước chắc tôi cũng không nhận ra."
Nguy hiểm, nguy hiểm.
"Vậy thì tốt quá. Marta cũng hay nhắc đến anh lắm."
"Vụ điểm trung bình 50 à?"
"Chính nó."
Bây giờ nhân cách của tôi đã là 35 điểm, nên trung bình là 67.5 điểm.
"Nguy hiểm thật. Mà, chuyện cũng chỉ có vậy. Sau đó thì thấy đôi mắt Therese trông vô hồn lắm."
"Chuyện đó... mà Marta cũng có nói qua điện thoại là bận đến chết đi được."
Trông vất vả thật.
"Ngài Zieg, còn chuyện ngài Augusto nữa ạ."
Helen, đã ăn xong và cuộn tròn lại, ngẩng đầu lên.
"A, có chuyện đó..."
Quên mất.
"Ngài Augusto? Anh gặp rồi hắn à?"
"Đi lướt qua ở cầu thang. Hắn cắt tóc nên tôi không nhận ra."
"A~, hình như ngay sau khi Zieg thuyên chuyển là hắn cắt tóc thì phải."
Nghe sao khó chịu thế nhỉ...
"Lúc đầu tôi không nhận ra, nhưng bên kia chủ động gây sự."
"Hai người đúng là không ưa nhau thật..."
Không, đúng hơn là...
Tôi không biết có nên nói không, liền liếc nhìn Helen.
"Ngài cứ nói đi ạ. Chị Adele cũng nên biết để phòng hờ có chuyện."
"Không, biết đâu hai người họ có tình ý với nhau thì sao."
"Tôi không nghĩ vậy đâu, nhưng nếu có thì ngài cứ làm thần Cupid. Có sao đâu ạ."
Ra vậy...
"Không cần nói đâu. Tôi hiểu hết rồi."
Adele tỏ vẻ mặt khó chịu.
"Cô ghét hắn à?"
"Dĩ nhiên rồi..."
Vậy sao... Không biết mối quan hệ của họ thế nào nên tôi cũng không hiểu.
"Zieg, bắt người ta phải thích một kẻ đã hạ bệ người bạn cũng là sư phụ của mình không ổn đâu. Tôi đây dù chưa từng gặp mặt nhưng đã ghét sẵn hắn rồi. Nếu phải nói ra một điểm tốt của hắn, thì đó là đã gián tiếp đưa cậu đến Reet."
Leonora giải thích.
"Ra là vậy..."
Kẻ thù của người nhà là kẻ thù của mình à... Chris cũng nói vậy.
Sau đó chúng tôi tiếp tục vừa nói chuyện vừa ăn tối, rồi giải tán sớm để chuẩn bị cho ngày hôm sau.


5 Bình luận