• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 15: Chạy Trốn (15)

3 Bình luận - Độ dài: 1,717 từ - Cập nhật:

Một con chim ưng lướt qua tán cây, đáp xuống tay Gawain.

Chiếc vòng cổ lấp lánh ánh bạc cho thấy đây không phải thư của Hestia, mà từ Gallahad – người đang dẫn đội cận vệ phía trước, siết chặt vòng vây quanh tôi.

Lúc này, 11 giờ rưỡi sáng.

Không có mệnh lệnh mới từ Hestia, trong thư cuối, hestia đã giao kế hoạch bao vây hoàn chỉnh, yêu cầu đội truy kích tự quyết định từ đây, Hợp lý thôi.

Với chỉ 50km đến rìa rừng, nếu chờ lệnh từ tổng hành dinh, tôi sẽ chuồn mất trước khi chim đưa thư kịp bay về.

Dù thiếu chỉ thị trực tiếp, nhưng kế hoạch của Hestia kín kẽ đến mức, ngoài tôi, chẳng ai thoát nổi vòng vây này.

“Đội trưởng Gawain, đội trưởng Gallahad nói sẽ kết hợp đội cận vệ thứ nhất và thứ hai để hoàn thành vòng vây” Mac báo, giọng chắc nịch.

“Hãy nói với Gallahad rằng chúng ta nhận được tin, ra lệnh cho đội chiến binh thứ ba tiến vào vòng vây, nhưng không can thiệp vào họ” Gawain đáp, mắt vẫn dán vào lá thư.

“Vâng.”

Đột nhiên, một chiến binh lao tới, thở hổn hển. “Đội trưởng! Tin khẩn từ đội thứ ba! Họ đang giao chiến với ngài Denburg!”

“Cái gì?!” Gawain trợn mắt.

Không thể nào, theo dự đoán của Hestia, tôi đáng ra chỉ chạm trán đội thứ ba sau 20 phút nữa.

Sớm thế này là sao chứ?

“Chết tiệt! Liên lạc với Gallahad, yêu cầu viện binh cho đội thứ ba!” Gawain hét.

Đội chiến binh thứ ba là nút chặn then chốt, nối hai cánh trái và phải của vòng vây.

Nếu tôi xuyên thủng họ, chẳng ai ngăn được tôi rời rừng.

Dù đội có 100 chiến binh – lực lượng không dễ phá – tôi không ngốc để đối đầu trực diện.

Với ma thuật và tốc độ, tôi có thể lách qua, và khả năng thành công không hề thấp.

“Mọi người, đến chỗ đội thứ ba, tốc độ tối đa!” Gawain ra lệnh, dẫn đầu nhóm chiến binh lao đi.

---

Tôi nín thở, ẩn mình trên cành cây cao, quan sát vòng vây bên dưới.

Đội cận vệ của Gallahad đứng thành ba lớp, không quá dày đặc, nhưng khoảng cách giữa các lính canh được tính toán kỹ lưỡng.

Nếu một người bị tấn công, đồng đội gần đó sẽ hỗ trợ ngay. Kế hoạch của Hestia, không nghi ngờ gì nữa.

Ma lực của tôi giờ dưới 10% sau khi dựng rào chắn chặn mũi tên mana khủng khiếp.

Bay qua vòng vây? Quá rủi ro, với lượng ma lực ít ỏi, tôi sẽ rơi thẳng vào giữa đám lính khi đang lơ lửng.

Dù có xuyên thủng được đi chăn nữa, kiệt sức sẽ khiến tôi bị bắt ngay lặp tức.

Đang lo lắng, tôi chợt thấy lính canh đột nhiên dừng lại, đổi hướng, lao về phía đội chiến binh thứ ba.

Kế hoạch của mình thành công rồi? Tôi nhếch môi.

Bức thư giả tôi gửi qua chim ưng đã đánh lừa họ, khiến họ nghĩ tôi đang giao chiến với đội thứ ba.

Nhưng thời gian không nhiều, vị trí tôi gần đội thứ ba, nghĩa là họ sẽ sớm phát hiện thư giả.

Tôi phải xuyên vòng vây trước khi nó khép lại.  

Tôi lao xuống, nhắm vào điểm yếu nhất của vòng vây.

Thời gian không còn đứng về phía mình nữa rồi, tôi nghĩ, tim đập mạnh.

---

Gawain đang dẫn đội chiến binh đến chỗ đội thứ ba thì chim ưng khác bay tới, mang tin từ lính canh của Gallahad: Khẩn cấp, ngài Denburg đang tấn công vòng vây, cố xuyên thủng, cần viện binh.

Gawain sững người. Denburg đang giao chiến với đội thứ ba, sao lại tấn công vòng vây cùng lúc? Anh cảm thấy bất an, như thể tôi đang cười nhếch môi đâu đó.

“Đội trưởng, chúng ta làm gì?” Mac hỏi, giọng gấp gáp.

Gawain quyết định nhanh. “Chia nhóm thành hai, cậu dẫn nửa đội đến vòng vây. Tôi đi hỗ trợ đội thứ ba.”

“Được, đi thôi!” Mac gật đầu, dẫn nửa chiến binh đổi hướng.

---

Tôi xuyên thủng vòng vây, chạy hết tốc lực.

Chỉ còn chưa đến 5km nữa sẽ đến rìa rừng, ra khỏi đây, với chút ma lực còn lại, tôi có thể bay đi, sống yên bình, xa việc săn quái vật và ác quỷ.  

Adrenaline trào dâng, như vận động viên marathon cán đích.

Dù cơ thể kiệt sức, áp lực truy đuổi khiến tôi phấn khích.

Mình sắp được tự do rồi.

Vút!

Một mũi tên lao tới, tôi rút kiếm, gạt nó theo phản xạ. 

Keng! 

Thư giả bị lộ rồi, đội truy đuổi đang bám sát sự phấn khích nguội dần.  

Nguy hiểm thật, mình suýt nghĩ đã thoát dù chưa ra khỏi rừng, tôi nghiến răng, tăng tốc.  

Vút! Keng! Vút! Keng! Vút! Keng!  

Mưa tên liên tục bay tới, tôi gạt chúng thay vì né, vì mỗi động tác thừa là cơ hội để bị bắt.

Sức mạnh mũi tên ngày càng lớn, áp lực đè nặng.

Chỉ một người bắn chuẩn thế này từ xa: Mac – cung thủ bậc thầy.  

Nhưng rìa rừng đã gần, cây cối thưa dần, ánh sáng tràn vào.

Trước mặt tôi, đồng cỏ xanh trải rộng, đường chân trời phẳng lì như tranh vẽ.  

Ra khỏi rừng rồi sao? 

Tôi sững sờ, từ kiếp trước đến kiếp này, tôi chưa thấy cảnh nào đẹp thế này.

Đồng cỏ như lời hứa của tự do, lấp lánh dưới nắng trưa.  

Ầm!  

Một ngọn lửa khủng khiếp ập tới, tôi dựng kết giới theo bản năng, chặn đứng nó.

Chóng mặt ập đến, nhưng lạ thay, tôi không gục.

Kết giới mạnh hơn mình tưởng.  

Tôi hít sâu, trấn tĩnh, Hai điều bất ngờ hiện ra.

Một, ma lực ở đây dịu dàng, trôi chảy như cơn gió mát, khác hẳn rối loạn trong rừng hay cứng nhắc trong làng.

Hai, tôi thi triển kết giới mà không cần niệm chú hay thủ ấn.  

Trong rừng, ma lực như lốc xoáy, trong làng, như cơn bão nhẹ.

Còn đây? Như làn gió nhẹ thổi qua người.

Với môi trường này, niệm chú là thừa thãi.  

“Nè! Bị úp sọt mà không ngạc nhiên à?!”  

Giọng Leisha vang lên từ xa, chị vừa ngừng phép, mái tóc rối bù dưới nắng.  

Leisha?! Sao chị ấy ở đây? tôi giật mình, mắt quét quanh đề phòng phục kích.  

“Ồ, có chứ, em bất ngờ lắm” tôi đáp tỉnh bơ, cố che giấu sự căng thẳng của mình.  

“Xạo ghê, nhìn mặt là biết nói dối rồi” Leisha phụng phịu.  

“Thật mà, đây là lần đầu em cảm nhận ma lực yên bình thế này” tôi nói, nửa thật nửa đùa.  

Đòn lửa của chị mạnh ngang trưởng lão Mirpa, khiến tôi tưởng bà ấy tham gia truy đuổi đấy chứ.

May mà không phải, nhưng Leisha ở đây nghĩa là Hestia đã đoán trước lộ trình của tôi rồi.  

“Vậy thôi à? Không thắc mắc sao chị ở đây?” Leisha hỏi, giọng trêu chọc.  

“Chắc Hestia sai chị đi” tôi đáp, mắt vẫn cảnh giác.  

Leisha xị mặt. “Đúng là Hestia, nhưng em không thể phản ứng ra hồn chút hả?”  

Tôi thở nhẹ, chị ấy đang câu giờ, đòn lửa vừa rồi mạnh hơn mọi phép chị từng dùng trong làng, nhưng kết giới của tôi cũng mạnh bất ngờ nhờ ma lực nơi này.

Nếu chị được buff, tôi cũng thế.  

“Vậy thì…em đi đây,” tôi nói, vẫy tay.  

“Nè, ở lại nói chuyện với chị chút đi!” Leisha hét, vung tay.

Một thân cây trồi lên, quấn lấy tôi.  

Tôi hít sâu, hấp thụ ma lực xung quanh, nó ngoan ngoãn tuôn vào cơ thể, như sạc pin siêu tốc, cơ thể mệt mỏi như được chữa lành.  

“Fus Ro Dah!”  

Tôi xả ma lực, đơn giản nhưng mạnh mẽ, một cơn cuồng phong bùng lên, thổi bay thân cây như cành khô.

Leisha bị hất văng, phải cắm trượng xuống đất mới đứng vững.  

“Ơ…xin lỗi, cảm giác mới quá, em không kiểm soát được” tôi nói, giọng nhẹ nhưng trong lòng kinh ngạc.

Trong làng, với ma lực ít thế, chẳng ai làm được vụ nổ đó.  

Leisha đứng bất động, tóc rối tung, mắt tròn xoe. “Cái này…sao có thể…?” Chị sốc, như thể thấy quái vật.  

Hiểu được chị, chị là học trò của trưởng lão Mirpa, chỉ kém tôi chút xíu.

Nếu nghiêm túc, chị có thể hạ tôi, nhưng giờ, với ma lực nơi này, tôi vượt xa dự đoán.  

“Cậu Út—?!”  

Tiếng Mac vang lên phía sau.

Anh lao tới, chắc đã chạy hết tốc lực khi thấy Leisha chặn tôi.  

“Bay!”  

Tôi kích hoạt phép, cơ thể nhẹ nhàng lơ lửng. Bay ở đây dễ như hít thở, khác hẳn rừng Olympus.  

“Cậu Út, đừng đi…” Mac nhìn tôi, mắt buồn thiu.

Anh biết không thể ngăn tôi nữa.  

“Cậu Út, làm ơn…nếu không bắt được cậu, Đội trưởng Gawain sẽ nhổ râu tôi mất…”  

Tôi bật cười, gawain chắc chắn làm thật. “Mac à, giữ cái mặt đẹp trai của anh đi, cạo râu là xong.”  

Thật lòng, Mac là người đẹp trai nhất tôi từng thấy, cả kiếp trước lẫn kiếp này.

Sinh sai thời thôi, nếu là quý tộc, anh đã là nam thần vạn người mê.  

“Cậu Út cũng nói thế à…Vì bộ râu mà cậu bỏ tôi thật sao…” Mac lẩm bẩm, giọng thảm thiết.  

“Tôi không đủ can đảm đối mặt với cha nữa rồi, gửi lời thăm ông giúp tôi, tôi sẽ viết thư về đều đặn” tôi nói, giọng nhẹ nhưng lòng nặng trĩu.  

Tôi hấp thụ ma lực lần nữa, cơ thể tràn đầy năng lượng.  

“Không!” Mac hét.  

“Có” tôi đáp, nhếch môi.  

Và tôi bay đi…vì tự do.

______________________________________________________________________________

Trans: chuẩn bị kết thúc arc chạy trốn rồi đọc cuốn vãi ra còn 1 chap nữa thôi là kết thúc arc chạy trốn chủ nhật mình gửi nốt luôn:)))

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

uầy, bom to dữ, tks trans
Xem thêm
chạy j mà lắm thế, mấy ông anh đi thi marathon đc rồi luôn đó
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi Daisuke Satsuki