Hôm nay kẻ phản diện thìa...
철수입니다 | Cheol-su
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel(98-160)

Chương 121: Cắm trại(8)

4 Bình luận - Độ dài: 2,227 từ - Cập nhật:

Cảnh báo******** Chap16+

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

121— Cắm trại (8)

“Chụt...“

Nan giải rồi đây. Trái ngược với những gì tôi nghĩ, Arna đã dồn hết tâm huyết vào việc này.

“A…”

Tôi cứ tưởng cô ấy sẽ dừng lại sau khi áp môi vào, nhưng tôi đã lầm. Giờ đây, Arna liên tục mút ngực tôi, môi cô ấy hoạt động không ngừng nghỉ.

“Chụt…“

Và mục đích không còn là hút độc đơn thuần nữa. Cổ hiện đang cẩn thận liếm vết thương bằng lưỡi.

Đây không còn là vấn đề giải độc nữa mà giống như cử chỉ thân mật giữa những người yêu nhau có thể làm vậy.

“Đồ quái vật vứ bệu… nhiêu này là đủ rồi…”

“Ưm~… Không… chỉ một chút nữa thôi…”

Xoạt.

Giờ cô ấy ôm tôi chặt đến nỗi tôi không tài nào thoát ra được. Với chiếc mũi áp sát vào ngực tôi, cổ bắt đầu liếm vết thương một cách say sưa.

Chụt─

“…”

Sao lại thành ra nông nỗi này? Cổ cứ quấn lấy tôi như một con cún con đói hơi người. Mà không phải kiểu dễ thương đâu. Mà là kiểu dính chặt, ướt át và đầy nhớt nháp.

Đây có thực sự là Arna mà tôi biết không? Chuyện gì đã xảy ra với cổ vậy?

Hồi nãy cổ trông bình thường lắm mà ta.

Chụt─

Đừng nói là, dục vọng mà cổ đã kìm nén bấy lâu nay đã bùng phát lúc này nhé. Arna đâu phải là một kẻ biến thái đến thế…

“….”

KHÔNG.

Từ lúc cổ lấy trộm quần lót của tôi, chẳng phải đã là một kẻ biến thái rồi sao?

Lẽ ra tôi phải nhận ra khi biết cô ấy đang sưu tầm truyện tranh khiêu dâm trước đó.

“Chụt…chụt…”

A, thôi kệ xác đi. Tôi thậm chí còn không nghĩ nổi nữa. Trời đã nóng lắm rồi, và việc bị ép sát vào Arna như thế này chỉ làm nhiệt độ tăng thêm gấp đôi.

Đầu tôi quay cuồng. Tôi không còn đủ tỉnh táo để giữ cho các giác quan của mình hoạt động.

Tôi cảm thấy mình sắp mất trí rồi, giống như Arna vậy.

“Haah…”

“A, xin lỗi. Tôi làm cậu đau hả?”

“Hơi rát một chút thôi…”

“Thế à? Vậy thì tôi tiếp tục nhé.”

“….”

Chết tiệt. Đây vốn dĩ không phải là vai trò của tôi. Tôi luôn phải là kẻ phản diện, hành hạ Arna, khiến cuộc sống của cô ấy trở nên khốn khổ.

Nhưng giờ đây, tôi lại là người phải chịu nhục. Tôi bị ôm chặt, bất lực trong vòng tay của Arna và bị cổ trêu chọc.

"Ưm."

Cuối cùng, Arna áp môi vào vết thương. Đó là  dấu hiệu kết thúc của cái gọi là “hút độc”.

“Ha ha…”

Nhưng Arna, hình như vẫn chưa thoát được  khỏi dư âm, thở dồn dập vào ngực tôi. Hơi thở của cô ấy phả vào da tôi.

Ấm áp đến mức khiến tôi rùng mình.

“Ôi trời, coi mồ hôi kìa.”

Arna dường như không muốn rời xa tôi chút nào. Cô ấy lướt ngón tay dọc theo gáy tôi. Bàn tay cô ấy ướt đẫm nước.

Tất cả đều là mồ hôi của tôi.

“Ehehe. Chắc hẳn cậu căng thẳng lắm nhỉ?”

Arna nhếch một góc miệng lên, nở một nụ cười tinh nghịch.

Sao hôm nay nụ cười ấy lại khiến tôi khó chịu thế nhỉ? Cảm giác lạ thật, đây là lần đầu tiên tôi bị người mình luôn bắt nạt hạ nhục...

Tôi phải phản ứng thế nào trong tình huống này đây? Tôi thật sự không biết, vì đây là lần đầu tiên tôi trải qua chuyện này.

Tôi đã hoàn toàn bị cuốn theo nhịp độ của Arna.

“À… nghĩ lại thì, hình như tôi cũng….”

Trò hề của Arna vẫn chưa kết thúc. Cô ấy hơi chỉ tay xuống dưới.

Cổ đang để lộ phần bên trong đùi của mình.

“Có vết thương ở đây nè….”

Vết thương nổi rõ qua vết rách ở quần của Arna. Nó không sâu lắm.

Nhưng.

“Nếu chúng ta không sớm hút chất độc ra… thì sẽ có chuyện lớn nhỉ….”

“Nghĩa là….”

“Cậu hút cho tôi nhé… giống như tôi đã làm cho cậu ấy….”

“…!”

Tôi suýt thì bật ngửa ra sau. Đây thực sự là điều có thể thốt ra từ miệng Arna ư?

Cổ mất trí thật rồi. Như thể cổ đã buông bỏ hết toàn bộ lý trí vậy.

Người đứng trước mặt tôi lúc này không phải là Arna, người anh hùng đại diện cho công lý.

Trước mắt tôi bây giờ chỉ còn là một con nhỏ dâm đãng, nghiện truyện khiêu dâm và đắm chìm trong khoái lạc.

“Đó chỉ là một vết sướt nhẹ thôi mà? Đâu có giống vết cắn của Basago….”

“Không. Đó là vết cắn của Basago.”

“Nhìn thế nào cũng thấy giống như một vết sướt….”

“Đã bảo không phải là vết sướt rồi mà!”

“….”

Tôi chả biết phải nói sao nữa. Bởi vì lập trường của Arna rất kiên quyết.

“Đi mà… nếu cứ để yên thế này… thì thực sự sẽ muộn đó….”

Arna mỗi lúc một áp sát hơn, hơi thở cô ấy nóng hổi. Cùng lúc đó, Không khí trong hang động cũng dần trở nên ngột ngạt. Tôi có cảm giác như mình sắp bị nuốt chửng bởi chính cái hơi nóng ấy.

Tôi cố chống cự lần cuối cùng.

“Nhưng, nhưng bây giờ cậu đang mặc quần mà, sao mà hút được chứ...”

“Tôi sẽ cởi.”

“Hể?“

“Tôi nói là tôi sẽ cởi nó ra.”

Trước khi tôi kịp hiểu lời cô ấy nói, Arna đã tách ra khỏi tôi.

Bụp─

Và như thể không biết ngại là gì, cô ấy cởi khóa quần.

“Đ-Đợi đã. Cậu định cởi quần trước mặt tôi luôn à? Bộ cậu điên rồi hả?”

“Dù gì cũng lấy quần lót của tôi rồi... vậy thì có gì to tát đâu cơ chứ? Cho cậu xem quần lót cũng được.”

Sột, xoạt─

Hành động táo bạo của Arna vẫn tiếp tục. Cô ấy cúi người về phía trước, đẩy hông ra phía sau rồi tụt quần xuống.

“….”

Đôi chân dài trắng muốt của cô ấy lộ ra bên dưới chiếc quần lót màu xanh nhạt… Tôi bất giác ngẩn người trước cảnh tượng đó.

Tôi nhận ra rằng bản thân mình đã ngu dốt như nào trong suốt thời gian qua. Tôi quá mãi mê trêu chọc bộ ngực của cô ấy, gọi cô ấy là quái vật vứ bệu.

Nhưng hôm nay, lần đầu tiên, tôi nhận ra đôi chân của cô ấy đẹp đến nhường nào.

Không chỉ đẹp. mà còn cực kỳ gợi cảm.

“Phù!”

Arna ngồi xuống một tảng đá gần đó, sau đó cởi đôi giày và tất còn lại.

“Cậu đang nhìn cái gì vậy? Có tới hay không đây?”

Arna nhấc một chân lên và ngọ nguậy các ngón chân. Cổ đang khiêu khích tôi.

“Hửm. Cậu sợ à?”

“….”

Gì?

Sợ á?

Tôi sợ Arna?

Tôi có thể cho qua mấy chuyện kia, nhưng riêng câu đó thì tôi không bỏ qua được.

Cô nhầm to rồi đấy, Arna. Chỉ vì cởi mỗi cái quần thôi mà lại tưởng mình có thể cưỡi trên đầu trên cổ tôi sao? Tưởng nãy giờ tôi nhịn mà nghĩ tôi là một món đồ chơi, thoả thích chơi đùa được à?

Đừng có mơ.

Tôi sẽ cho cô thấy.

Tôi không phải là loại người dễ dàng khuất phục trước những cám dỗ như vậy.

“Dạng chân ra.”

"Ể…?"

“Tôi bảo, dạng chân ra.”

Cộp, cộp.

Tôi bước nhanh tới chỗ Arna. Sau đó, tôi nắm lấy cả hai đầu gối của cô ấy và tách chúng ra.

“Áaaaa…!”

Arna hét toáng lên, không ngờ tôi lại có phản ứng như vậy.

Chưa dừng lại ở đó, tôi thản nhiên vùi đầu vào giữa hai chân Arna.

“Ể...?!“

Tôi sẽ cho cậu nếm trãi những gì đã xảy ra với tôi.

Tôi sẽ mút mạnh đến nỗi cậu phải khắc cốt ghi tâm.

“Ch-Chờ một chút! Nếu đột ngột vậy thì... haah~...!“

Tôi liếm đùi trong của Arna như một con chó, chuyển động lưỡi một cách thô tục nhất có thể, bằng cả tâm hồn.

“Ư~...! Aaa~...“

Arna khẽ rùng mình, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên nhẹ. Cái vẻ tự tin, khiêu khích trước đây của cổ đã biến mất từ lâu.

Nhìn kiểu gì, cũng thấy tôi đang chiếm thế thượng phong.

“Á đừng...! Nếu cậu mút mạnh thế thì...! Ứm~...!“

Hoá ra vị da của Arna là như này à? Hơi mặn mặn lẫn cùng mùi hương nòng nặc của nước xả vãi thấm qua quần áo.

Cuối cùng là làn hơi ẩm nóng hổi ngột ngạt này, khiến đầu óc tôi quay cuồng.

Giờ thì tôi hiểu lý do tại sao Arna lại say mê liếm láp tôi vậy rồi.

“Ha~...! Ưm~! Chậm lại...! Chậm lại chút đi mà...!

Bỗng nhiên, Arna khép chân lại. Rồi quấn chặt đùi quanh cổ tôi.

“Ưm~... a... sướ~ng...“

Rốt cuộc mọi chuyện đã sai ở đâu vậy? Tại sao chúng tôi lại làm chuyện này?

Lúc đầu, tôi chỉ đi giải cứu Arna theo yêu cầu nhiệm vụ.

Cả hai cùng nhau chạy trốn khỏi Basago, nhưng lại bị cuốn vào một trận lở đất và bị mắc kẹt trong một hang động…

Rồi chúng tôi làm ầm lên chỉ vì vài vết trầy sướt và giờ thì cả hai chúng tôi đều mất hết lý trí, cứ quấn lấy liếm mút lẫn nhau, tạo nên một khung cảnh đầy hỗn loạn.

“Hức... sâu quá...“

Thành thật mà nói, cả Arna và tôi đều biết rằng làm như vậy sẽ chẳng giúp ích gì cho việc hút độc.

Thế nhưng, chúng tôi vẫn không dừng lại. Đúng hơn là không thể dừng lại. Chỉ có thể vùng vẫy như những con thú sa vào đầm lầy. Càng cố vùng vẫy thoát ra, chúng tôi lại càng bị lún sâu hơn.

“A~, đừng...! Dừng lại...!“

Đáy của đầm lầy này... rốt cuộc ở đâu?

Tôi còn phải lún bao sâu nữa mới chạm đến tận cùng?

Khi đang chìm sâu vào nơi tối tăm ấy, Arna bất ngờ đẩy mạnh tôi ra.

Chẳng lẽ... cô ấy đã lấy lại được lý trí?

“Haah... haah...“

Không, thực ra là ngược lại.

Arna vừa thở hổn hển vừa ép sát vào người tôi. Rồi chúng tôi ngã vật xuống mặt đất.

“Tất cả là tại cậu... mà tôi mới thành ra thế này….”

Arna trèo lên eo tôi. Khi làm vậy, cô ấy bắt đầu sờ soạng ngực tôi.

“Tất cả là lỗi của cậu… Nên cậu phải chịu trách nhiệm với tôi đấy nhé….♥”

Với những lời đó, bàn tay của Arna di chuyển xuống dưới. Cô ấy nắm lấy thắt lưng của tôi.

Tạch─

Ngay lúc cô ấy sắp tháo thắt lưng của tôi và cuối cùng là cởi quần tôi ra thì…

ẦM─!

Tiếng nổ dữ dội vang lên, những tảng đá chất đống ở cửa hang đổ sụp xuống. Đó là khoảnh khắc ánh trăng rọi vào hang động tối tăm này.

—Này, đầu đá! Sao cậu lại đập mạnh thế? Lỡ làm người bên trong bị thương thì sao?

—Ồ.

Một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên ngoài hang động. Đó là giọng của Yoo Ji-woo và Rashid, những người đã đi thực tập cùng tôi.

—Hả?

Và sau đó….

Yoo Ji-woo và Rashid phát hiện chúng tôi bị mắc kẹt bên trong hang động.

Tôi, để ngực trần, và Arna, phía dưới chỉ mặc mỗi quần lót, quấn lấy nhau….

—Ê! Nhóc lùn! Shin Yoon-seong có ở bên trong không?

—Ừm… ở đằng kia kìa….

Sau đó nữa, là Kang Tae-hoon cùng Kim Han-bit cũng ngó vào trong.

“….”

Đột nhiên, một cơn gió đêm lạnh lẽo ùa vào hang động, khiến đầu óc tôi trở nên tỉnh táo, đồng thời, cơ thể tôi cũng trở nên lạnh ngắt.

“À, ừm….”

Arna cũng cảm thấy như vậy. Cơn khoái lạc mãnh liệt vừa thiêu đốt cổ cách đây vài phút trước đã nguội lạnh ngay lập tức.

Cổ đã trở lại là chính mình.

—Uoooooo! Sếch, sếch kìa bà con ơi!

Trong tình huống khó xử này, Yoo Ji-woo là người lên tiếng trước. Em ấy phấn khích như một đứa trẻ.

—Ồ.

Rashid vẫn giữ thái độ vô cảm và không quan tâm như thường lệ.

—Ể, ừm à….

Kim Han-bit đẫm mồ hôi lạnh, không biết nên nhìn đi đâu. Chả hiểu sao, trông cô ấy còn bối rối hơn cả Arna và tôi.

Và cuối cùng….

─Thằng chó đẻ khốn nạn…!

Kang Tae-hoon quát lớn vào mặt tôi.

─Tụi tao thì làm việc quần quật để cọ sạch mỡ trên vỉ nướng! Còn mày thì trốn ở đây hú hí với gái à? Nay mày tới số rồi con!

Kang Tae-hoon thậm chí còn không quan tâm cô gái trong vòng tay tôi là Arna.

Cậu ta có vẻ như đã bị che mắt bởi sự thật là tôi đang lười biếng.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Bớ làng nước ơi cảnh xiếc 😭😭😭
Xem thêm
TRANS
oi doi oi
Xem thêm
:))))) vl cảnh lóng
Xem thêm