• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ngoại Truyện (cảnh báo spoil)

338 - Ngoại Truyện Valentine ~~ Chúc mừng ngày Valentine: Alice ~~

7 Bình luận - Độ dài: 2,008 từ - Cập nhật:

Solo: Neph

*****

Ngày thứ 14 của Mộc Nguyệt…… Hôm nay là Valentine, và tôi có cảm giác bồn chồn không yên.

Không biết như vậy có phải là bình thường không nữa? Dù đã lớn tuổi rồi mà cứ đến mấy dịp thế này là tôi lại cảm thấy kỳ lạ, cứ thấp thỏm khó tả.

Mà cũng không có nghĩa là sẽ xảy ra chuyện gì bất thường đâu. Cơ bản thì hôm nay vẫn chỉ là một ngày như bao ngày khác……

[Và thế là, đây chính là lúc Alice-chan xuất hiện đầy kịch tính!]

[……………….]

……Có gì đó xuất hiện rồi. Con ngốc nào đó vừa xông vào phòng tôi với một tư thế kỳ quái.

[Whoa, có vẻ như anh đang bất ngờ lắm nhỉ. Fufufu, em hiểu mà…… Chắc hẳn anh đang nghĩ kiểu “S- Sao Alice-chan lại có mặt ở đây!?” đúng không cơ chứ!]

[Ahh~~ unnn. Chào buổi sáng, Alice. Muốn uống trà không?]

[À, em lấy một ly nha. Nhớ bỏ hai viên đường vào giúp em…… mà khoan, không phải thế!]

[Unnn?]

Tuy nhiên, tôi cũng quen với kiểu xuất hiện đột ngột này của Alice rồi, nên cứ tỉnh bơ đáp lại trong khi lấy từ hộp ma thuật ra một ly trà xanh, đặt trước mặt cô ấy.

Buổi sáng thì tôi thường thích uống trà Nhật hơn. Cà phê buổi sáng cũng ngon đó, nhưng tôi vẫn chuộng loại trà xanh đậm vị, uống vào thấy tỉnh táo hẳn.

[Kaito-san? Kaito-san? Sao anh lại thong thả ngồi uống trà một mình thế kia? Sắp có biến lớn xảy ra đấy, anh nên chuẩn bị tinh thần đi là vừa……]

[Biến lớn?]

[Đúng vậy đó! Câu phản ứng rất hay! Fufufu, dù anh đang lén lút mong chờ chuyện này…… Đáng ghét ghê, Kaito-san!]

[……Anh có cả bánh quy nữa, em ăn không?]

[Tất nhiên là em ăn rồi! Mà khoan, đừng có phớt lờ em giữa chừng như vậy chứ!?]

Sắc mặt của Alice thay đổi liên tục…… vẫn thú vị như mọi khi.

Mà nói mới nhớ, hôm nay cô ấy không đeo mặt nạ. Tôi vẫn hay bảo khi chỉ có hai đứa thì tháo ra cho thoải mái, chắc dạo gần đây cô ấy bắt đầu quen rồi thì phải?

[……U- Unnn. Vậy cái biến lớn mà em nói là gì vậy?]

[Fufufu, cảm ơn anh đã chờ đợi! Đây chính là socola Valentine đặc biệt của Alice-chan! Được một cô gái siêu xinh đẹp như em tặng socola, Kaito-san đúng là người đàn ông may mắn nhất quả đất luôn đó nha~~]

[Ồ, cảm ơn nha. Anh vui lắm.]

[Sao anh lại bình tĩnh vậy chứ!?]

[Eh? Eeehhh……]

Khi tôi nhận lấy chiếc hộp hơi to, Alice tsukkomi với khuôn mặt đỏ bừng.

Tôi cũng hiểu ý cô ấy mà. Cô ấy đã lấy hết can đảm để đưa socola cho tôi…… nên giờ thấy tôi phản ứng bình thản quá chắc khiến cô ấy bối rối.

[……Không, nói để em khỏi hiểu lầm, chứ thật ra anh cũng hồi hộp lắm đấy.]

[Eh? N- Nhưng mà, anh vừa mới ung dung như không có gì……]

[……Con người ấy mà, “khi thấy ai đó còn bối rối hơn mình thì tự nhiên sẽ bình tĩnh lại”.]

[……A- Anh đang muốn nói gì chứ?]

Thật ra lúc Alice mới xuất hiện, tôi cũng hơi căng thẳng đó chứ.

Nhưng cảm giác đó nhanh chóng tan biến, và lý do chính là cô gái đang đứng trước mặt tôi đây.

[Thì…… không biết là em có đang lừa anh hay không, nhưng “mắt em cứ đảo quanh liên tục” từ nãy đến giờ đấy. Còn nữa, “mặt em thì đỏ lừ” ngay từ lúc bước vào phòng rồi……]

[Nyaaaahh!?]

Tôi đã không dám nói ra lúc nãy, nhưng vì Alice hỏi nên tôi mới đem ra nói. Và kết quả là cô ấy hét lên như mèo kêu, mặt đỏ càng thêm đỏ.

Tôi nghĩ chắc cũng đến lúc hơi nước bắt đầu phụt ra khỏi tai cô ấy rồi.

[……Errr, em không ngại nếu anh mở ra xem chứ?]

[À, v- v- vâng!? A- A- A- A- A- Anh cứ… cứ xử lý cái rác đó đi cũng được!]

[Nhìn thế nào thì em cũng đang căng thẳng quá mức rồi đấy……]

Bị nói trúng tim đen, sự căng thẳng của Alice lên đến đỉnh điểm, rồi lỡ miệng gọi luôn socola của mình là rác.

Thôi thì nếu tôi nói thêm nữa chắc chỉ khiến tình hình rối hơn, nên đành bỏ qua…… Tôi mở hộp socola hơi lớn mà Alice đưa cho.

[……W- Whooaaa…… T- Tuyệt thật đó……]

Tôi biết Alice nấu ăn rất giỏi, nên lúc mở ra cũng trông đợi kha khá…… nhưng những gì hiện ra còn vượt xa cả tưởng tượng của tôi.

Một chiếc bánh nhỏ được phủ lớp socola lấp lánh đẹp đến mức khiến người ta nín thở. Trên chiếc sachertorte [note74495] đó, có phải là kẹo không? Hay đúng hơn là những hình trang trí bằng đường trông như pha lê, tạo hình giống tôi, Bell và Lynn.

[D- Dù chính em cũng thấy…… mấy cái trang trí đó có hơi bị cầu kỳ quá…… nhưng mà, em không thể làm qua loa được, nên cuối cùng lại nghiêm túc hơi quá……]

[Không, thật sự là đẹp lắm! Đây là anh, Bell và Lynn đúng không?]

[V- Vâng, đúng vậy.]

[Trông thật sự rất đẹp, ăn cũng thấy tiếc nữa…… Nhưng mà, anh thật sự rất vui đấy!]

[T- Thật sao? V- Vậy thì, vì Alice-chan đã dồn hết tình cảm của mình vào socola này rồi mà, n- nên tất nhiên nó phải là tuyệt phẩm của tuyệt phẩm chứ……]

*****

Bản dịch này chỉ được đăng duy nhất tại docln.net, các trang web khác đều là ăn cắp bản dịch. Xin hãy ủng hộ bản dịch của mình bằng cách tìm đọc trên docln.net nhé.

*****

 

Trông thật sự giống một tác phẩm nghệ thuật. Những bức tượng kẹo ấy có vài chỗ còn chuyển màu, sừng của Bell và đôi cánh của Lynn thì được tái hiện hoàn hảo. Ngay cả tượng kẹo làm theo tôi cũng có cả chiếc dây chuyền mà tôi đang đeo nữa.

Nghĩ lại thì, đúng là Alice có khác. Tác phẩm đẹp tuyệt vời luôn, đến mức thấy ăn thì uổng quá…… Nếu giờ có điện thoại thông minh bên cạnh, chắc tôi đã chụp lấy chụp để rồi.

[……Đẹp thật đấy…… nhưng mà cái này làm bằng kẹo thật à? Mà ăn thế nào mới đúng đây?]

[Ahh, errr, em dùng một loại kẹo đặc biệt á…… Anh đợi một chút nha?]

[Unnn?]

Tôi vừa hỏi cách ăn, thì Alice lấy ra từ túi một chai đựng chất lỏng trong suốt.

Sau đó, cô ấy mở nắp và rót chất lỏng đó lên những bức tượng kẹo.

[Hmm? Whoaa!?]

Ngay sau đó, những bức tượng kẹo vừa bị rưới chất lỏng lên bắt đầu chuyển động. Cái đầu của Kẹo Bell bắt đầu dụi vào tay Kẹo Tôi, còn Kẹo Lynn thì cũng đang cố bám lấy Kẹo Tôi nữa.

Chẳng mấy chốc, những bức tượng kẹo phát ra một luồng sáng chói mắt, khiến tôi phải nhắm tịt mắt lại.

[……Whooaaaa, t- tuyệt quá……]

Khi tôi mở mắt ra một lúc sau…… Những bức tượng kẹo đã biến mất, thay vào đó là những mảnh kẹo vỡ vụn rải rác trên chiếc bánh sachertorte, trông như những vì sao trên bầu trời đêm vậy.

T- Tôi thật sự không biết nên khen gì nữa, hay đúng hơn là, chỉ có thể nói rằng nó thật tuyệt vời.

Tôi không biết Alice đã làm cách nào, nhưng những mảnh kẹo ấy được sắp xếp thành hình các chòm sao…… Nhìn kỹ thì thấy mấy chòm sao đó tạo thành hình dáng của tôi, Bell và Lynn.

Cứ như thể ba bức tượng ba chiều kia đã được vẽ thẳng lên mặt bánh vậy……

[Fufufu, thế nào hả!? Loại kẹo này phản ứng với chất lỏng đặc biệt, sẽ tự vỡ ra đó…… Em còn tính toán cả phạm vi lan tỏa để nó tan vỡ hoàn hảo luôn nha!]

[Không, giờ anh thật sự không còn gì để nói nữa rồi……]

[Fufufu, đúng thế! Mà anh cứ khen thêm nữa cũng được mà?]

[Thật lòng luôn đó, Alice giỏi lắm. Nhận được hộp socola công phu như vậy, anh thấy vui lắm.]

[Auuu…… A- Anh mà khen thẳng thừng vậy…… ummm…… em ngại lắm đó.]

Khi tôi dành cho cô ấy lời khen thật lòng, Alice đỏ mặt ngượng ngùng, nhưng vẫn khéo léo cắt chiếc sachertorte ra thành từng miếng nhỏ mà không làm hỏng hình vẽ được tạo nên từ những mảnh kẹo.

Nhìn phần cắt bên hông chiếc bánh, tôi thấy nó có ba lớp, phần giữa là kem socola, còn lớp trong cùng giống như là một lớp vụn socola giòn.

Hmmm, xem ra bên trong cô ấy cũng đầu tư công phu lắm. Thật sự rất ấn tượng…… Tôi thấy mình không nói được thành lời nữa, nhưng mà ngon là ngon, đâu có cách nào chối cãi.

Với sự kỳ vọng đang dâng cao, tôi dùng chiếc nĩa mà Alice đã chuẩn bị sẵn và thử một miếng…… trời ơi, ngon đến mức không tưởng.

Ngọt dịu, đậm đà, tan chảy một cách mượt mà trong miệng, phần bột mềm dẻo kết hợp cùng lớp vụn socola tạo ra cảm giác rất dễ chịu khi ăn.

Thật sự không thể diễn tả bằng lời được. Vị ngon của nó vượt quá ngôn từ, đến mức tôi không nghĩ bất kỳ lời nào có thể lột tả trọn vẹn được.

[……Alice. Ngon thật đấy. Cảm ơn em.]

[Ahaha, em vui lắm khi anh thích nó! Eh? Anh còn muốn cảm ơn nữa hả? Ui cha~~ Đúng là người đàn ông tội lỗi mà~~]

Tôi còn chưa nói gì thêm, vậy mà Alice đã bắt đầu tưởng tượng ra việc tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn rồi.

[Vậy thì, cho em một nụ hôn thật nồng cháy chứa chan tình yêu đi…… ê, khoan đã, ehh!? Nghh!?]

Có thể Alice chỉ đùa như mọi khi thôi, nhưng tôi thì xúc động quá mức, cảm giác hạnh phúc như trào dâng trong lòng, thế nên ngay khi nghe lời gợi ý đó của Alice, tôi liền vươn tay kéo cô ấy vào lòng và hôn cô ấy thật sâu.

[Hnnn…… nchuuu…… Hnnnnn!? Pfhuaaa, đợi một ch…… nchuuu!?]

Chưa dừng lại ở đó, vì chính miệng Alice nói là muốn một “nụ hôn nồng cháy”, nên tôi đã dồn hết tình cảm trong lòng, dành ra thật nhiều thời gian để hôn cô ấy thật sâu.

Một phút…… Không, có lẽ phải đến mười phút sau tôi mới dứt môi ra khỏi cô ấy…… để lại một Alice đang đơ người, mắt nhìn vào khoảng không vô định.

[……Ahh, ngọt quá…… trong miệng…… vẫn còn vị ngọt…… hauuu…… n- nữa—— Hah!? K- Không phải! V- Vừa rồi chỉ là do miệng em còn vị ngọt nên mới…… Aaaahhh!? X- Xin đợi đã!? H- Hơn nữa thì em sẽ—— Myuuu!?]

Người con gái tôi yêu đang đòi thêm, thì là một người đàn ông, tôi đương nhiên phải đáp lại rồi.

Trong lúc đang tiếp tục hôn nhau, tôi hình như có nghe thấy tiếng “chờ đã” hay “e- em chịu hết nổi rồi” gì đó, nhưng tôi cảm thấy tình yêu dành cho Alice vẫn chưa truyền tải trọn vẹn, nên cứ thế tiếp tục…… Cho đến khi cô ấy ngất xỉu với hai mắt trợn tròn.

*****

<Lời bạt>

Ngoại Truyện Valentine đến đây là hết, nên tôi sẽ quay lại để viết chương tiếp theo.

Trong kỳ nghỉ tiếp theo, tôi sẽ viết các chương còn lại của Ngoại Truyện Kỷ Niệm 1 Triệu Lượt Xem Trang.

Ghi chú

[Lên trên]
Sachertorte là một loại bánh chocolate truyền thống của Áo, nổi tiếng với lớp chocolate ganache mịn màng phủ bên ngoài.
Sachertorte là một loại bánh chocolate truyền thống của Áo, nổi tiếng với lớp chocolate ganache mịn màng phủ bên ngoài.
Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Ảnh hạ lục vương chỉ bằng một vài nụ hôn
quá mạnh
Xem thêm
Gordan ramalice là có thật🤯🤯🤯🤯
Xem thêm
bánh đỉnh vl
Xem thêm
Lên đỉnh 🤨, conmoe anh Kai ảnh trâu
Xem thêm
AI MASTER
Hôn đến xỉu😼
Xem thêm
Thanks~
Shi~
Xem thêm