• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ngoại Truyện (cảnh báo spoil)

333 - Ngoại Truyện Valentine: ~~ Anima, Eta & Theta ~~

2 Bình luận - Độ dài: 1,340 từ - Cập nhật:

Solo: Neph

*****

Ngày thứ 13 của Mộc Nguyệt. Khi ngày Valentine đang đến gần, hôm nay có rất nhiều cô gái đang làm socola.

Và trong một căn bếp nọ, cũng có ba người phụ nữ đang tự tay làm socola của riêng mình.

[M- Mnhhh……]

[Quả nhiên, Eta vụng về thật đấy. Đưa thứ socola tệ thế kia tặng cho chủ nhân sao…… Không được. Làm lại đi.]

[K- Kuhh…… Đáng ghét thật, Theta. Chỉ vì giỏi nấu ăn hơn chị một chút mà lên mặt thế hả……]

[Không. Không phải một chút. Em giỏi nấu ăn hơn Eta một cách “áp đảo”. Đó là sự thật không thể chối cãi.]

[G- Gununuuuu……]

Trước lời khiêu khích của Theta, một đường gân nổi lên trên trán Eta…… nhưng vì cô đang ở vị trí được dạy, nên dù miệng đã méo xệch, cũng chẳng thể phản bác được gì.

Theta dường như đang rất khoái chí khi thấy Eta khó có thể phản kháng, môi cô nở một nụ cười đầy tinh quái.

[Ngay từ đầu, đến sát ngày rồi mới cuống cuồng lên là sai rồi. Lẽ ra phải luyện tập từ trước chứ. Cần biết sắp xếp thời gian cho hợp lý đi, Eta.]

[Guhhh…… Chết tiệt…… Không có gì để cãi lại thật. Làm ơn, chỉ chị cách làm đi……]

[……-sensei.]

[……Gì cơ?]

[Muốn người khác dạy thì phải có thái độ phù hợp chứ. Phải nói là “Sensei, xin hãy dạy chị”…… Có phải không?]

[C- Cái con đàn bà chết tiệt này…… Như cá gặp nước là lên mặt ngay được ha……]

Eta nghiến răng nhìn Theta đang cười đắc ý…… nhưng thực tế là nếu không có Theta chỉ dạy, thì cô chẳng thể tự làm socola ra hồn được.

Socola để tặng cho chủ nhân của mình, Kaito…… Đương nhiên, càng ngon thì càng tốt chứ sao.

[……L- Làm ơn hãy chỉ chị…… T- Thưa Sensei……]

[Tốt.]

[Chết tiệt…… Cứ chờ đấy mà xem……]

[Chị vừa nói gì đó à?]

[K- Không, không có nói gì hết.]

Nhìn Eta, Theta gật đầu hài lòng rồi quay lại nấu tiếp.

Cô cố nén cơn nhục bằng cách nghĩ đến hình ảnh của Kaito, cố gắng lên tiếng cầu xin chỉ dạy dù mặt mũi đỏ bừng…… nhưng nhìn kiểu gì thì cũng sắp phát điên đến nơi rồi…… Lại một lần nữa, cô gằn giọng cảnh báo đầy tức tối……

[C- Chị chịu hết nổi rồi! Chỉ vì người ta không giỏi mà làm ra vẻ ta đây…… Ra ngoài giải quyết đi, Theta!]

[……Em cũng chẳng ngại đâu.]

Một trận ẩu đả nổ ra ngay lập tức, cả hai người lần lượt rút ra giáo và khiên…… nhưng lại quên mất rằng trong bếp này đang có “ba” người làm socola……

[Để chị đập nát cái mồm hỗn láo của em xuống—— Iihhh!?]

[Gyaaahhnn!?]

[Đủ rồi đấy, đồ ngốc các cô!!!]

[ [ Q- Quản gia trưởng Anima…… ] ]

Anima giáng một loạt đòn đấm siêu tốc lên đầu Eta và Theta, rồi hét lên một tiếng giận dữ khiến cả không khí cũng rung chuyển.

Bị uy lực từ cơn giận dữ áp đảo, hai người phụ nữ quỳ rạp trước mặt Anima, tay ôm đầu chỗ vừa bị đánh.

[Mặc dù đang làm quà tặng cho chủ nhân…… Nhưng hai người là cận thần của chủ nhân đấy nhé, các cô không tự ý thức được điều đó sao!?]

[V- Vâng. Em xin lỗi.]

[E- Em xin lỗi.]

[Thiệt tình…… Eta, cô là người hiểu rõ cái miệng độc của Theta nhất. Đừng cứ động tí là hùng hổ lên thế!]

[V- Vâng.]

[Còn Theta, đừng có chọc tức cô ấy từng chút một như vậy nữa, hãy dạy cho đàng hoàng vào. Đã dạy thì phải có tâm một chút!]

[Đ- Đã rõ.]

Anima mắng hai người họ một trận, rồi sau khi dặn dò xong thì quay lại với việc nấu nướng của mình.

Thấy cô đã quay lại nấu ăn, Eta và Theta liếc nhìn nhau…… rồi quay mặt đi chỗ khác, trước khi lại nhìn nhau lần nữa.

*****

Bản dịch này chỉ được đăng duy nhất tại docln.net, các trang web khác đều là ăn cắp bản dịch. Xin hãy ủng hộ bản dịch của mình bằng cách tìm đọc trên docln.net nhé.

*****

[……Eta. Ờm, em xin lỗi nha.]

[Không, là tại chị nóng tính quá. Làm ơn chỉ chị với.]

[Unnn. Cứ để đó cho em.]

Cũng như lúc đánh nhau là nhanh, Eta và Theta làm lành cũng cực kỳ chóng vánh.

Khi cả hai cùng mỉm cười làm hòa, Anima, người đang lặng lẽ quan sát họ trong khi tiếp tục làm socola, khẽ thở phào rồi mỉm cười dịu dàng.

[Mà này, Quản gia trưởng Anima cũng giỏi nấu ăn lắm hả?]

[Không đâu, trái lại là tôi khá vụng về nữa cơ.]

[Thật á…… nhưng mà…… nhìn chị thì vẫn thấy khéo tay lắm đó chứ.]

[Thì, tại được Sieg-dono chỉ dạy kỹ càng đấy. Tôi đã chuẩn bị đàng hoàng cho dịp này rồi.]

Anima đã học nấu ăn từ người bạn Sieglinde trong suốt mấy tháng nay để chuẩn bị cho Valentine.

Điểm mạnh nhất của Anima là sự thẳng thắn đơn giản của cô, và nhờ chăm chỉ luyện tập cả những món mà mình không thích, giờ đây cô đã khá thành thạo trong việc làm socola.

Ngay lúc đó, như thể vừa chợt nhớ ra điều gì, Anima quay sang nhìn Eta và mỉm cười.

[Mà, nói đi thì cũng phải nói lại…… đáng ra cô nên luyện tập trước vài ngày chứ không phải đến sát giờ mới làm thế này.]

[Ughhh…… em không còn lời nào để bào chữa nữa rồi.]

[Fufufu, mà này Theta. Nếu sắp muộn mất socola của mình thì cứ gọi tôi, tôi có thể dạy thay cho, không sao hết.]

[Vâng. Cảm ơn chị nhiều.]

[Eta nữa, kỹ năng của cô cũng đâu đến nỗi tệ. Chỉ cần làm cẩn thận từng bước một chút là ổn thôi.]

[Vâng.]

Đã mấy năm trôi qua kể từ khi cô trở thành cận thần của Kaito. Anima luôn làm việc rất nghiêm túc và là một quản lý xuất sắc. Kaito đã tin tưởng dựa vào cô rất nhiều, và cô cũng rất tự hào về điều đó.

Chính vì vậy, dù bây giờ đã là vợ của Kaito rồi, cô vẫn luôn gọi cậu là “chủ nhân”, và muốn tiếp tục ở vị trí cận thần của cậu.

Tuy nhiên…… nhìn vào viên socola lớn hình trái tim mà cô đang làm, thì có thể dễ dàng hình dung, và chính bản thân cô cũng nhận thức được điều đó, rằng tình cảm trong trái tim Anima đã vượt xa thứ tình cảm mà một cận thần dành cho chủ nhân của mình.

[Dù sao đi nữa, người nhận viên socola này cũng là chủ nhân của mình, người sẽ mỉm cười hạnh phúc mà đón nhận nó…… Vì thế, mình chẳng cần phải giấu đi những tình cảm đang tràn ngập trong tim này.]

[……Eh? Quản gia trưởng Anima? Chị nói gì đó hả?]

[Không có gì đâu…… Còn công việc thường ngày nữa, nên hãy tranh thủ làm cho xong đi.]

[ [ Vâng ạ! ] ]

Những lời lẩm bẩm vô thức ấy may mắn là “hai người kia” không nghe thấy, và với đôi má hơi ửng đỏ, Anima lại tiếp tục việc nấu nướng của mình.

Ngay phía sau cánh cửa bếp, ở gần vị trí Anima đang đứng…… Kaito, người đang định vào bếp lấy đồ uống, gãi má một cái đầy ngượng ngùng…… rồi lặng lẽ quay người rời khỏi nơi đó.

Môi cậu, dù chính cậu cũng không nhận ra…… đang nở một nụ cười tràn đầy hạnh phúc.

*****

<Lời bạt>

Kiểu sự kiện mà ai đó vô tình nghe được điều gì đó, tôi thích nó.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Thanks~
Shi~
Xem thêm
Ồ, vợ luôn cơ à. Mấy chap ngoại truyện trc toàn ng yêu thôi, h thấy cả vợ luôn.

Vậy khả năng thứ tự vợ chắc cũng theo thứ tự thành ng yêu nhỉ (trừ shiro với yan eden)
Xem thêm