Cuộc đời tôi đã thay đổi:...
D Hige Neko (ひげ猫)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Light Novel - Tập 2

Chương 2.1: Phe tấn công đứng trên bờ vực sụp đổ (1)

16 Bình luận - Độ dài: 1,300 từ - Cập nhật:

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

Sáng ngày 7 tháng 9 – Góc nhìn của học sinh năm dưới của câu lạc bộ bóng đá.

Chúng tôi kết thúc buổi tập và trở về phòng thay đồ như mọi khi. Thật tình mà nói, tôi cảm thấy kiệt sức và mệt mỏi rã rời, nhưng với một giải đấu quan trọng như vậy, đây là lúc phải cố gắng vượt qua.

Câu lạc bộ bóng đá của chúng tôi từng rất yếu trước khi Kondo-senpai gia nhập. Nhưng nhờ cầu thủ thiên tài ấy—một người ở đẳng cấp hoàn toàn khác—trình độ của trường chúng tôi đã cải thiện lên đáng kể. Năm ngoái, chúng tôi thậm chí còn lọt vào giải đấu toàn quốc.

Senpai đã trở thành một người hùng của địa phương, là người đã nâng câu lạc bộ bóng đá yếu kém trước đây của chúng tôi lên tầm quốc gia.

Những học sinh năm hai chúng tôi gia nhập sau này thực sự rất ngưỡng mộ anh ấy. Hầu hết chúng tôi đều là những cầu thủ hàng đầu ở cấp hai.

Nghĩ đến việc đội hình của chúng tôi thậm chí còn mạnh hơn cả năm ngoái, chúng tôi tin rằng mình có thể tiến xa hơn nữa trong giải đấu toàn khu vực.

Chúng tôi hoàn toàn hiến dâng tất cả cho Kondo-senpai.

Đó là lý do tại sao—chúng tôi sẵn lòng làm bất cứ điều gì vì anh ấy.

Việc chúng tôi gây sự với Aono chỉ là cách chúng tôi đáp lại Senpai mà thôi.

Nếu điều đó khiến Kondo-senpai vui, thì chúng tôi sẵn lòng làm tất cả.

“Kondo-senpai đỉnh ghê? Anh ấy không tập luyện mấy mà vẫn cứ chơi tốt như vậy.”

Aida phấn khích nói.

Cậu ta dành thời gian với Senpai còn nhiều hơn cả tôi nữa—gần như biến thành một kẻ cuồng tín rồi.

“Ừ đúng vậy. Chưa kể đến những pha đỡ bóng nhẹ nhàng của anh ấy nữa.”

Tôi nói thêm.

“Đó là đẳng cấp J-league đấy. Tao chưa từng thấy một thiên tài nào như anh ấy cả. Senpai chắc chắn sẽ là báu vật của bóng đá Nhật Bản trong tương lai!”

Nghe Aida hào hứng nói vậy, tôi nở một nụ cười lo lắng và cố gắng trấn tĩnh bản thân.

Chúng tôi đã vượt qua cuộc điều tra của Takayanagi-sensei mà không gặp phải bất kì vấn đề gì, nhưng tôi vẫn cảm thấy bất an.

Tôi biết mình là một kẻ hèn nhát.

Aida là một kẻ cuồng tín—cậu ta tin rằng Kondo-senpai không thể làm gì sai. Nếu tôi nói ra những nghi ngờ của mình, cậu ta có lẽ sẽ chỉ cười và nói những câu như, “Mày điên rồi. Kondo-senpai sẽ không bao giờ làm thế.

“Ê, tao tìm thấy một phòng bì kì lạ trước phòng thay đồ này. Có ai đánh rơi không?”

Mitsuda-senpai, một học sinh năm ba hỏi lớn.

“Gì thế? Không có tên trên thư. Chắc chúng ta không còn cách nào khác ngoài mở ra xem bên trong có gì thôi nhỉ?”

Senpai đáp lại “Ừ, cũng có lý” rồi xé toạc miệng phong bì.

“Cái… cái gì đây?”

Mặt Senpai đỏ bừng rồi tái mét lại. Tay anh ấy run rẩy, cả phong bì và bức ảnh bên trong đều tuột khỏi tay và rơi xuống sàn.

Chúng tôi nhặt bức ảnh lên và cùng xem với mọi người.

Lẽ ra chúng tôi không nên nhìn thấy nó. Sẽ tốt hơn nếu chúng tôi không nhìn thấy.

Đó là—bằng chứng không thể chối cãi.

Bức ảnh đầu tiên cho thấy Senpai đang bước vào một khách sạn tình yêu với Miyuki Amada.

Tôi có thể thấy bọn họ thân thiết đến mức nào.

Aida và tôi hoảng loạn.

Senpai đã nói với chúng tôi rằng Amada tâm sự với anh ấy về việc bị Aono tác động vật lý và quấy rối cô.

Chúng tôi không biết bức ảnh này được chụp từ khi nào, nhưng nhìn xong bức ảnh này ai mà không nghĩ rằng hai người họ đang có tình cảm với nhau chứ.

Aono thực sự làm phiền Amada à?

Sau khi nhìn thấy bức ảnh này, thật lòng mà nói…

Trông nó giống như Senpai đang lừa dối với cô ấy hơn.

“Không thể nào… Chắc chắn là có sự nhầm lẫn…”

Aida run rẩy bên cạnh tôi. Rõ ràng là hình tượng Senpai hoàn hảo của cậu ta đã bị tan thành mây khói. Nhưng nếu chúng tôi bình tĩnh suy nghĩ lại, điều đó có nghĩa là Senpai đã nói dối chúng tôi—và chúng tôi đã thực hiện một tội ác tày trời.

“Không, đây rõ ràng là một mối quan hệ lệch lạc. Chúng ta không được phép vào khách sạn tình yêu nếu chưa đủ 18 tuổi đâu. Nếu chuyện này bị công khai phát tác, liệu chúng ta còn có thể tham gia giải đấu không? Ngay cả khi đội bóng có được thi đấu, chúng ta có thể thắng mà không có Kondo-senpai sao?!”

Một trong những học sinh năm ba tuyệt vọng hét lên.

Họ đang trông cậy vào một kết quả tốt trong giải đấu năm nay để có được thư giới thiệu vào đại học, vì vậy giải đấu này có ý nghĩa rất lớn.

“Ai đã chụp những bức ảnh này vậy? Có phải là ai đó trong câu lạc bộ không? Nếu không thì làm sao một phong bì như thế này lại xuất hiện trước phòng câu lạc bộ của chúng ta?”

Mitsuda-senpai lo lắng hỏi.

Mọi người bắt đầu nhìn quanh với ánh mắt đầy nghi ngờ, cứ như thể bất cứ ai cũng có thể là kẻ phản bội vậy— là thủ phạm. Ai cũng trông như kẻ thù trước mắt.

“Nhanh cái tay lên và đưa tao bức ảnh tiếp theo đây.”

Bức ảnh tôi đang cầm tiếp tục câu chuyện của bọn họ.

Khi tôi lật nó lại, hình ảnh thậm chí còn kinh khủng hơn bức trước.

Amada bị một sĩ quan cảnh sát giữ vai, và Kondo-senpai đang cố gắng bỏ chạy—nhưng bị một sĩ quan khác ghì xuống và khống chế.

“Không đời nào… Đây chắc chắn là một vụ bê bối lớn. Át chủ bài của chúng ta bị cảnh sát bắt rồi. Nếu cả đội bị trừng phạt tập thể, ngay cả thư giới thiệu của chúng ta cũng sẽ bị hủy đấy. Không, thậm chí còn tệ hơn… họ có thể giải tán câu lạc bộ. Khi đó thì chúng ta biết phải làm gì đây?! Tao không muốn thế!”

Mitsuda-senpai ngã quỵ xuống khóc nức nở.

Giải tán câu lạc bộ? Nếu điều đó xảy ra, tương lai của chúng ta sẽ đi về đâu?

Tại sao Senpai lại bị cảnh sát bắt vậy?

Liệu chúng ta có vô tình dính líu vào một tội ác nào đó không?

Lỡ như, Aono vô tội thì sao?

Thế thì, bọn tôi cũng có tội…

Chúng tôi có thể nghe thấy tiếng âm thanh tương lai tươi sáng của mình đang dần tan vỡ.

“Ai đã làm ra chuyện này?! Thằng nào đã chụp những bức ảnh này khôn hồn khai ra đây mau! Nếu không tao sẽ giết mày!”

“Là mày đúng không?! Chẳng phải mày luôn có xích mích với Senpai sao?”

“Thế mày cố gắng hết sức trong ba năm học để nhận lại gì?”

Sự ngờ vực lan rộng như cháy rừng.

Phòng câu lạc bộ bỗng chốc biến thành địa ngục trong chốc lát.

Những lời buộc tội và nghi ngờ ngày càng nhiều hơn.

Và giữa sự hỗn loạn đó, vị vua năm ấy đã xuất hiện.

Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận

nề ga đếy -)
Xem thêm
TRANS
Tks trans
Xem thêm
anh endo sp đỉnh vô cùng
Xem thêm
NDK
Sắp sụp đổ rồi
Xem thêm