***Translator note: 移し絵 (Utsushie): là một kỹ thuật vẽ hoặc in hình ảnh lên các vật liệu trong suốt để chiếu lên màn ảnh, được sử dụng trong thời kỳ Edo ở Nhật Bản, chủ yếu cho mục đích giải trí. Nó là tiền thân của điện ảnh và hoạt động giống như máy chiếu phim ngày nay, tạo ra hiệu ứng chuyển động bằng cách thay đổi các tấm trong suốt.
Trong ngữ cảnh chương này, nó giống như thứ thiết bị ma thuật mà Nadale đã đưa cho Leon xem ở chương 1.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Torquemada Slobrin, thẩm phán dị giáo trực thuộc tòa thánh, là một con người đạt thành tích không ai sánh bằng về số lượng những kẻ dị giáo bị ông đưa lên giàn thiêu, thẩm phán dị giáo duy nhất nhận được sự tín nhiệm tuyệt đối từ Giáo hoàng.
Về việc bắt giữ dị giáo, mục tiêu của ông tương đồng với thánh hiệp sĩ đoàn, nhưng thẩm phán Torquemada khác chúng tôi ở chỗ ông hành động theo mệnh lệnh trực tiếp từ Giáo hoàng – người đứng đầu giáo hội, chứ không phải từ hoàng gia. Vậy thì một người như ông ta đến tìm tôi với mục đích gì?
Khi tôi đến phòng tiếp khách, Thẩm phán Torquemada trong bộ lễ phục trắng, đã ngồi chễm chệ ở đó. Ông ta không hề có ý định đứng dậy chào hỏi khi tôi bước vào, thậm chí vẫn còn nhắm mắt.
“Thẩm phán Torquemada, đã để ngài phải đợi lâu.”
Tôi lên tiếng, và chỉ lúc đó Torquemada mới mở mắt ra, đôi mắt của ông trong suốt, như thể nhìn thấu cả tâm can. Thật khó tin rằng người đàn ông có khuôn mặt thanh tú và hiền hậu này lại có thể thiêu rụi cả một ngôi làng vì tội dám che giấu những kẻ dị giáo.
“Chỉ huy hiệp sĩ đoàn Cecil, ngươi là người cuối cùng trong danh sách thẩm vấn.”
“Thẩm vấn? Ý ngài là sao?”
“Tòa Thánh đã coi những gì xảy ra ở khu rừng phía tây ngày hôm nay là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Chúng ta đã tự ý tiến hành thẩm vấn tất cả các hiệp sĩ liên quan đến sự việc này, và ngươi là người cuối cùng.”
“Khoan đã. Tất cả các hiệp sĩ? Ngài đã thẩm vấn cả những người bị thương sao? Có những người đã bị thương rất nặng đấy!”
Thẩm phán Torquemada không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ lặng lẽ bảo.
“Đây là một dấu hiệu cực kỳ nguy hiểm. Nếu lời khai của các hiệp sĩ là sự thật, thì một hiệp sĩ hạ cấp như Leon Stein đã đánh bại được kẻ dị giáo khét tiếng Gritts Mars. Đây là một tình huống mà Tòa Thánh cực kỳ lo ngại.”
“Tại sao việc Leon bắt giữ Gritts lại là điều đáng lo ngại? Thiệt hại tuy lớn, nhưng việc bắt được một kẻ dị giáo nguy hiểm như vậy lẽ ra phải mang lại lợi ích cho vương đô chứ?”
Thẩm phán Torquemada lắc đầu.
“Chúng ta cho rằng Leon Stein là một kẻ dị giáo, hơn nữa còn là một kẻ sở hữu kỹ năng dị giáo cực kỳ nguy hiểm.”
“Dựa trên cơ sở nào? Thánh kiếm Lilith, cánh tay phải của tôi, đã khẳng định Leon không phải dị giáo, và phán đoán của cô ấy hiếm khi sai.”
“Chúng ta có nhân chứng. Đưa hắn vào đây.”
Khi Thẩm phán Torquemada gọi, cánh cửa phòng tiếp khách mở ra. Bất ngờ thay, người bước vào là hiệp sĩ hạ cấp Bumpy Woods. Tôi nhớ rằng anh ta là một trong những hiệp sĩ sống sót trở về từ chiến trường bên bờ hồ phía tây.
“Các hiệp sĩ khác, có lẽ vì cảm thấy mang ơn cứu mạng, chỉ nói những lời che đậy, nhưng hiệp sĩ này đã cung cấp cho ta một lời khai quý giá. Bumpy Woods, ngươi xác nhận đã thấy Leon Stein điều khiển kẻ dị giáo Seneca Forest theo ý muốn, và còn sử dụng khả năng ma thuật để tăng cường tốc độ, có đúng không?”
“Đúng vậy, may mắn thay, tôi không bị Gritts tấn công trực tiếp như các hiệp sĩ khác, nên đã quan sát toàn bộ trận chiến từ trong bụi rậm. Đúng như Torquemada-sama nói, Leon điều khiển Seneca như thể thằng nhóc là tay chân của hắn. Khi Leon mở miệng, cơ thể Seneca liền lập tức phát sáng, và rõ ràng tốc độ của hắn cũng tăng lên đáng kể.”
Thẩm phán Torquemada nhắm mắt, đầu gật gù theo từng lời của Bumpy. Anh ta tiếp tục.
“Và hơn hết, khi kết liễu Gritts, Leon đã thể hiện một tốc độ di chuyển chưa từng thấy, chắc chắn là phải là một kỹ năng dị giáo! Một kẻ đồi bại và bạo lực như vậy nên bị bắt giữ và tử hình ngay lập tức!”
Lúc đó, tôi không còn có thể kiềm chế cảm xúc của mình nữa, trước khi nhận ra, tôi đã đứng bật dậy và đá vào bụng Bumpy.
“Urgh!”
Bumpy ôm bụng, ngã khuỵu xuống sàn. Nhưng như thế này vẫn chưa đủ để xoa dịu cảm xúc của tôi, tôi đạp lên đầu Bumpy đang rên rỉ dưới sàn.
“Nếu không có Leon thì giờ này ngươi đã nằm trong nhà xác rồi. Một kẻ được cứu mạng dám nói ra những lời như vậy sao?”
“Chỉ huy! Đau, đau quá! Vết thương của tôi đang rách ra rồi!”
“Ai là người đã cứu mạng ngươi? Nói mau!”
“Là Leon! Tôi đã được Leon Stein cứu mạng!”
“Một tên hiệp sĩ lòng dạ thối nát, âm mưu hãm hại ân nhân cứu mạng thì không xứng thuộc về hiệp sĩ đoàn chúng ta. Nếu không muốn bị trục xuất, còn không mau khai ra sự thật với thẩm phán Torquemada!”
“Torquemada-sama! Tôi xin lỗi! Leon không phải kẻ dị giáo! Chỉ huy, thực sự đau lắm! Xin hãy tha cho tôi đi!”
Tôi gọi một hiệp sĩ khác, ra lệnh áp giải Bumpy đi, rồi quay sang Thẩm phán Torquemada.
“Gã đó là loại người dễ dàng thay đổi lời khai chỉ vì chút áp lực. Thông tin rằng Leon là dị giáo là hoàn toàn không thể tin được.”
Thẩm phán Torquemada nhìn thẳng vào mắt tôi, rồi nói:
“Ngươi biết lý do tại sao『Chó điên』Gritts Mars của gia tộc Capone lại sát hại một nữ tu sĩ của tu viện Marianne không?”
Tôi sững sờ trước câu nói bất ngờ này, nhất thời không thể đáp lại. Tại sao một thẩm phán dị giáo của Tòa Thánh lại biết về việc Gritts giết hại nữ tu sĩ? Chỉ có chúng tôi, những người nắm rõ khả năng của Gritts và đã kiểm tra thi thể của cô ấy, mới biết về chuyện này.
Thẩm phán Torquemada lấy từ lễ phục ra một tấm ảnh chiếu và đặt lên trên bàn.
“Gia tộc Capone đã lên kế hoạch bắt cóc đứa bé này.”
“Đây là…”
Trên tấm ảnh chiếu hiện lên hình một bé gái tóc đen. Và quan trọng hơn là, tôi đã nhận ra khuôn mặt ấy. Không thể nhầm được, đó chính là bé gái tôi từng thấy trên đại lộ Khải Hoàn khi trở về từ chuyến viễn chinh.
“Đứa bé này rốt cuộc là ai?”
“Đây là Nina Nightsky, một đứa bé được tiên tri rằng sẽ biểu lộ kỹ năng dị giáo đặc biệt, đặc biệt nhất trong số những kỹ năng dị giáo. Vị nữ tu bị giết ở tu viện Marianne đã được chúng ta ra lệnh giám sát con bé cho đến khi kỹ năng của nó biểu lộ.”
“Ý ngài là Gritts có ý định bắt cóc cô gái này, và vị nữ tu đã bị giết trong lúc đó?”
Thẩm phán Torquemada gật đầu.
“Đúng vậy. Tuy nhiên, nhờ sự hợp tác của nữ tu sĩ, Nina đã trốn thoát thành công. Hiện tại, con bé vẫn đang mất tích.”
Tôi hiểu rồi. Một người sở hữu kỹ năng dị giáo đặc biệt như vậy, không lạ gì khi nó là mục tiêu thèm muốn của các hắc hội.
“Vậy cô gái này liên quan gì đến Leon?”
Thẩm phán Torquemada lại đưa ra một tấm ảnh chiếu khác. Nhìn vào bức tranh, tôi vẫn chưa thể hiểu ngay được ý định của ông ta. Tấm ảnh hiện lên hình Leon và một cô bé, địa điểm có lẽ là ở Pornai. Nhưng dường như có gì đó không đúng, gương mặt cô bé giống hệt Nina, nhưng trên đầu có sừng, và đằng sau lại mọc ra một cái đuôi. Quan trọng hơn, hình dáng này … giống hệt như quỷ vương Manina, kẻ từng được cho là đã từng thống trị thế giới trong quá khứ.
“Không, không thể nào… Chuyện này …. không thể nào…”
Nếu bức tranh này là thật, thì đây sẽ là một sự kiện lịch sử làm đảo lộn cả thánh hiệp sĩ đoàn, Giáo hội, và trên toàn thế giới! Hơn nữa, tại sao Leon lại xuất hiện ở đây!?
Thẩm phán Torquemada đứng dậy, đưa tay ra.
“Là một thánh nữ, ngươi có sức mạnh và nghĩa vụ phải bắt giữ Leon Stein và Nina Nightsky. Dĩ nhiên, để làm được điều đó, Tòa Thánh sẽ không tiếc bất kỳ sự hỗ trợ nào. Chỉ huy Cecil, không, Cecil, từ giờ ta sẽ trực tiếp hỗ trợ ngươi. Chúng ta phải hợp lực để tiêu diệt lũ ác quỷ này.”


4 Bình luận