Nadale cất tiếng.
“Vừa rồi chẳng lẽ là mệnh lệnh của nhà vua? Hừm, đó giờ ta vẫn chưa điều tra về kỹ năng dị giáo của ngươi, ngươi đã thức tỉnh thứ kỹ năng gì vậy? Chẳng lẽ ngươi thực sự có được kỹ năng của nhà vua?”
“Tôi không có nghĩa vụ phải nói cho ông!”
Nadale nở một nụ cười.
“Leon Stein, việc trục xuất ngươi và biến ngươi thành tội nhân cũng chỉ để ta đứng lên nắm quyền thánh hiệp sĩ đoàn mà thôi. Giờ đây, giữa ta và ngươi không còn lý do để đối đầu nữa. Hắc hội mà ta phục vụ kiếm được nhiều tiền hơn cái gia tộc Michino của ngươi nhiều. Tùy vào năng lực của ngươi, ta có thể cân nhắc để ngươi gia nhập.”
“Ta mà cần phải gia nhập cái hắc hội đó của ông sao?”
Nadale khịt mũi cười nhạt.
“Bỏ qua một cơ hội ngon ăn như vậy, đúng là dù có được kỹ năng dị giáo và không còn là kẻ vô dụng, nhưng ngươi vẫn ngu ngốc như xưa, phải vậy không? Mà, làm sao ngươi có thể sử dụng mệnh lệnh của nhà vua được cơ chứ?”
Nói rồi ông ta chuyển ánh mắt về phía Lilith, người đang bị dây leo trói chặt.
“Vậy, Lilith, chúng ta tiếp tục chứ? Phá vỡ lời thề trong trắng của đám thánh hiệp sĩ đạo mạo và làm nhục chúng đúng là lạc thú không gì sánh bằng mà.”
Tôi dùng con dao ngắn còn lại chém đứt đám dây leo, thoát khỏi sự trói buộc của Nadale, nhưng xung quanh, cây cối lại bắt đầu mọc um tùm trở lại. Đám dây leo này không chỉ chặn các đòn tấn công của tôi, mà thỉnh thoảng, những cành nhọn sắc bén còn lao về phía tôi như muốn đâm thủng người tôi vậy. Có vài lần tôi không thể né tránh kịp và để cho cành cây sượt qua người. Chỉ chạm nhẹ thôi mà da thịt đã bị xé toạc, máu tóe tòe loe. Không còn nghi ngờ gì nữa, chính những thứ do Nadale điều khiển này là thủ phạm đã xuyên thủng áo giáp của các hiệp sĩ.
Và điều phiền phức nhất là tốc độ tái sinh của đám dây leo này cực kỳ vô lý. Tôi tăng tốc, chém vào đám cây đang trói Lilith, nhưng chúng đã mọc lại ngay lập tức.
Trong rừng vang lên giọng nói của Lilith: “Leon! Đừng bận tâm đến tôi nữa, mau chạy đi!”
Cô ấy muốn tôi dẫn theo càng nhiều thánh hiệp sĩ còn sống sót rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt, nhưng làm sao tôi có thể bỏ lại Lilith đang bị khống chế như vậy?.
Vẫn biết rằng Nadale là kẻ dị giáo, nhưng thật không thể ngờ ông ta lại mạnh đến vậy. Xét về năng lực, lão chắc chắn thuộc hàng ngũ cộm cán của hắc hội rồi. Lơ là một chút thì khéo tôi sẽ chung số phận với những đồng đội cũ đang nằm dưới đất mất.
Muốn sống sót khỏi đây, tôi phải chuẩn bị sẵn sàng cho một trận chiến sinh tử.
Đúng lúc đó, trong đầu tôi vang lên một tiếng gọi
“Don!”
“Don! Em lo quá nên đã chạy ngay đến đây! Ừm, em hoàn toàn không hiểu tình hình gì cả, hãy cứ ra chỉ thị trước đi đã!”
Giọng nói đó không ai khác ngoài Kano. Có vẻ em ấy đã dùng kỹ năng 『Dạ hành』để tàng hình và chạy đến đây. Nhưng nơi này quá nguy hiểm cho Kano.
“Nơi này nguy hiểm lắm! Hãy rời khỏi đây ngay!”
“Cứ thế này thì tính mạng Don sẽ gặp nguy hiểm đấy! Cứ chỉ thị gì đó cho em đi!”
Tôi liếc nhìn về phía Lilith. Nadale đang khéo léo điều khiển những xúc tu dây leo, từng chút từng chút khiến Lilith phải chịu nhục nhã. Liệu có cách nào để có thể cứu được Lilith không?
Trong lúc giao chiến và suy nghĩ tìm cách, một giọng nói khác lại vang lên trong đầu tôi.
“Aniki, em có thể làm gì được không!? Phải chứng kiến cảnh đó đúng là khó chịu mà!”
Giọng nói lần này là của Seneca. Dù không thấy bóng dáng, nhưng có vẻ Seneca cũng đang ở đây. Ngay lúc đó, tôi chợt nhớ đến kỹ năng dị giáo của Seneca. Tôi gửi chỉ thị qua『Ninh thanh』.
“Seneca! Kích hoạt kỹ năng và cắt đứt đám dây leo đang trói hiệp sĩ Lilith!”
Một lần nữa, giọng Seneca vang lên trong đầu.
“Được rồi, aniki!”
Kỹ năng dị giáo mà Seneca sở hữu,『Tật sát』, có thể tạm thời tăng tốc độ lên gấp hàng chục lần. Với sức mạnh đó, có lẽ Seneca có thể tung ra những nhát chém nhanh hơn tốc độ tái sinh của đám thực vật kia.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, đúng như dự đoán, những dây leo trói chặt Lilith bị cắt đứt với tốc độ kinh hoàng. Có vẻ năng lực của Seneca cũng đã được nâng cao, nhanh hơn cả lần chúng tôi từng giao đấu ở khu phố loser, khiến đám thực vật trói Lilith bị chém tan tành trong nháy mắt.
Tôi trợn tròn mắt trước khoảnh khắc Lilith được giải thoát, có vẻ cô ấy đã bị đống xúc tu dây leo đó siết chặt với một lực khủng khiếp, nhiều xương bị gãy, tứ chi của cô biến dạng bất thường, Tôi lập tức ra lệnh cho Kano.
“Kano! Ôm lấy Lilith và đưa cô ấy đến chỗ Cecil của thánh hiệp sĩ đoàn! Với khả năng tàng hình của em, em chắc chắn có thể thoát được!”
“Tuân lệnh!”
Ngay giây tiếp theo, cơ thể Lilith đã biến mất khỏi tầm nhìn. Có vẻ Kano đã thành công ôm lấy Lilith và đưa cô ấy đi.
Trong khi Lilith biến mất, Seneca lại hiện thân trên chiến trường, có lẽ là do Kano đã chạy đi xa làm mất hiệu ứng tàng hình.
Còn Nadale dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“C-Cái gì vừa xảy ra vậy? Lilith đâu rồi? Ngươi đã làm gì? Phần thú vị nhất con chưa bắt đầu cơ mà!”
“Phụ nữ thì phải được đối xử nhẹ nhàng, các onee-san ở nhà thổ cũng bảo như vậy!”
Seneca vừa nói vừa đưa con dao lên thủ thế.
Nadale có vẻ đã lấy lại bình tĩnh, nụ cười nham nhở xuất hiện trở lại trên mặt của lão.
“Mày là『Thợ xẻ』Seneca, có phải không? Nghe nói giờ mày là thuộc hạ của Don Michino hử. Có thời gian bọn tai to mặt lớn ở hắc hội còn tiếc rẻ vì để lạc mất mày đấy.”
“Im mồm! Don không giống lũ các người đâu!”
“Seneca à, tao sẽ không giết bắt sống mày, có vẻ như mày sẽ hữu dụng đấy.”
Nadale vung tay, từ mặt đất, đám thực vật lại bắt đầu đâm chồi.
Tôi ra lệnh cho Seneca.
“Seneca! Cẩn thận đừng để bị đám dây leo trói được!”
“Rõ! Em cần phải làm gì nữa không?”
“Chúng ta cùng xông lên chém chết cụ lão ta đi! Chỉ thị chỉ có vậy thôi! Lão khốn này, có giết cũng đéo tiếc!”


1 Bình luận