• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 3 (WN)

Chương 53: Thế giới mà tôi sống

1 Bình luận - Độ dài: 1,603 từ - Cập nhật:

Gã đàn ông mang gương mặt của Nadale cất tiếng.

“Ngươi đang nói cái quái gì vậy? Leon Stein.”

Tôi không chút do dự, đâm mũi kiếm vào cổ hắn.

“Tâm trạng tao đang không tốt, mày cứ kiểu cợt nhả thế này thì tao không đảm bảo được cái mạng của mày đâu. Một kẻ như mày làm cách nào mà lọt được vào thánh hiệp sĩ đoàn? Khai mau,『Chó điên』Gritts của Capone!”

Gã đàn ông khẽ nhếch mép cười.

“Làm sao mày nhận ra được? Tao với mày thậm chí còn chưa từng gặp nhau cơ mà.”

“Mày không có quyền hỏi, tao đang có tâm trạng muốn giết người đấy.”

“Ồ, đáng sợ thật. Được rồi, tao hiểu rồi.”

Gã vừa nói, gương mặt vốn là của đoàn phó Nadale bỗng méo mó thay đổi. Một cảnh tượng tôi đã thấy quá nhiều lần qua gương, nó giống hệt kỹ năng phụ của tôi,『Ẩn diện』.

Tôi nhìn chằm chằm vào gương mặt hiện ra của gã. Đúng như mong đợi, kẻ đang quỳ trước mặt tôi là『Chó điên』Gritts của gia tộc Capone. Gritts bật cười ha hả. 

“Hóa ra vậy, cuối cùng tao cũng nhận ra rồi! Về thân phận thật sự của mày! Không ngờ tao lại bị mày đả bại thế này, Don Michino! Thật đúng là thất bại thảm hại. Nếu mọi chuyện suôn sẻ, ta đã có thể kiểm soát thánh hiệp sĩ đoàn, ép thánh nữ kết hôn với thằng hoàng tử đần độn kia và loại cô ta ra khỏi cuộc chơi! Thật không thể ngờ mày lại giao kèo được với nhà Leblanc!”

Gritts vừa nói vừa cười khoái trá.

“Nhưng đừng đắc ý vội, giờ thì gia tộc Capone sẽ chính thức tuyên chiến. Mày phải biết hậu quả của việc đối đầu với cả hai hắc hội Capone lẫn Gambino chứ?”

Tôi kề mũi kiếm sát cổ Gritts.

“Một kẻ dị giáo như mày đã giết không ít hiệp sĩ, dù có là gia tộc Capone được quý tộc chống lưng, nhưng nếu bị đưa ra tòa án dị giáo thì chắc chắn chỉ còn đường chết thôi, bây giờ tao chỉ việc giao mày cho hiệp sĩ đoàn là được.”

“Nghe này, nếu ngươi trả ta về gia tộc, chúng ta sẽ không tuyên chiến nữa, tất nhiên, ta sẽ không tiếp tục yêu cầu sáp nhập gia tộc Michino, mà là đề nghị hợp tác! Chỉ cần chúng ta bắt tay, không chỉ ‘La Bohème’ mà toàn bộ lợi nhuận của Pornai đều sẽ thuộc về chúng ta hết. Gia tộc của ngươi cũng sẽ được hưởng lợi, có phải không?”

“Làm sao tao có thể bắt tay với một kẻ đã giết hại bao nhiêu hiệp sĩ như mày chứ!”

“Bọn chúng đều là những kẻ coi thường, nhục mạ ngươi, gọi ngươi là vô dụng. Cứ cho là ta đã trả thù thay ngươi, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?”

“Dù bị coi thường thế nào, họ vẫn là đồng đội đã cùng tao chia sẻ giấc ngủ và bữa ăn trong một khoảng thời gian dài. Từ khi nào? Từ khi nào ngươi mạo danh đoàn phó Nadale để lừa gạt hiệp sĩ đoàn? Nadale-sama thật đang ở đâu rồi? NÓI MAU!”

Trong ký ức của tôi, đoàn phó thánh hiệp sĩ đoàn Nadale không phải loại người can hệ đến những hành vi ác độc mà tôi đã chứng kiến gần đây. Ông ấy là một hiệp sĩ chính trực và đề cao công lý. Nhưng kể từ bị trục xuất, tôi đã cảm nhận được một chút gì đó không ổn. Và khi Nadale dẫn đội hiệp sĩ đến dinh thự của gia tộc Michino và tận mắt nhìn thấy những ký tự cổ mờ ảo trên đầu ông ta, nghi ngờ của tôi đã trở thành sự thực. Kỹ năng vốn có của Nadale thật là『Thánh vệ』 [note79781]. Không đời nào ông ấy lại có thể sở hữu kỹ năng dị giáo được. 

Tôi cũng đã sớm nhận ra làn sương mù đó có hình dạng và độ đậm đặc giống hệt với của Gritts.

Gã lại cất tiếng.

“Lão ta cũng giống ngươi và thánh nữ, một thánh hiệp sĩ ngu ngốc, chính trực đến mức không chịu thỏa hiệp với gia tộc Capone. Các đời đoàn phó trước đây luôn đóng vai trò điều phối với các hắc hội, vậy mà…”

“Vậy Nadale-sama đang ở đâu?”

“Quá rõ ràng rồi còn gì? Lão cứ liên tục cản trợ bọn ta nên ta đã “xử” lão rồi!”

Tay tôi siết chặt cán kiếm,cố kìm nén cơn giận chỉ muốn giết Gritts ngay tại chỗ. Đúng lúc đó, một tiếng kêu vang lên từ trên trời. Ngẩng đầu lên, tôi thấy Minerva, con chim đưa thư của Cecil, đang dang rộng đôi cánh. Khi Cecil đến những nơi nguy hiểm, cô ấy thường giao cho Minerva làm nhiệm vụ do thám. Nhờ tiếng kêu của Minerva, Cecil có thể nắm bắt tình hình từ xa. Chắc hẳn Lilith đã báo cáo, và chính Cecil sẽ đến đây. Quả nhiên, hiện trường kinh hoàng này chỉ có Cecil mới xử lý được. Có vẻ như đã đến lúc chúng tôi rút lui rồi.

Đúng lúc đó, Seneca quay lại, mang theo potion và dây trói. Phía sau cậu là bóng dáng của các thánh hiệp sĩ.

“Seneca! Thế nào rồi? Đã chữa trị xong chưa?”

“Vâng! Nhờ những lọ potion cấp cao trong hang động nên mọi người đều ổn cả! Các hiệp sĩ cũng được chữa trị rồi! Đây, anh cũng uống lọ thuốc đi!”

Tôi nhận lọ potion Seneca ném tới và uống cạn. Không phải lọ potion cấp cao thông thường, mà lại còn được gia cố bằng thánh lực, hiệu quả hồi phục cực kỳ mạnh mẽ. Thứ này chắc chắn là do chính Cecil tự tay chế tạo. Dù sao đi nữa, với sự hiện diện của các hiệp sĩ này, việc giao Gritts cho Cecil sẽ dễ dàng hơn. Tôi nhận dây trói từ Seneca và trói chặt hắn ta lại. Dù là Gritts thì cũng không thể phản kháng trong tình trạng sống dở chết dở như thế này được.

Gritts lườm tôi bằng ánh mắt sắc lạnh.

“Ngươi thực sự định giao ta cho thánh hiệp sĩ đoàn sao? Làm thế thì gia tộc của ngươi được lợi gì? Nếu thương lượng khéo, ngươi còn có thể moi được tiền từ Capone cơ mà.”

“Số phận của ngươi sẽ do thánh hiệp sĩ và pháp luật quyết định.”

“Đến giờ phút này mà ngươi vẫn đóng vai anh hùng chính nghĩa sao? Ngươi không chỉ dính một chân, mà giờ cả người đã ngập sâu trong thế giới ngầm rồi. Động não thêm chút đi, không phải tốt hơn sao?”

Tôi không đáp, chỉ nhìn thẳng vào mặt Gritts. Nụ cười nhếch mép đã biến mất, thế vào đó là vẻ hoảng loạn. Con chó điên này, cuối cùng thì vẫn chỉ là người mà thôi.

Một thánh hiệp sĩ đã hồi phục nhờ lọ potion hỏi tôi:

“Leon, gã này là ai? Nadale đâu rồi?”

Khi tôi kể về Nadale và thân phận thật sự của gã này, vị hiệp sĩ kia sững sờ hỏi lại.

“Leon, ngươi, một cựu hiệp sĩ hạ cấp, lại có thể bắt được Gritts sao? Một kẻ vô dụng như ngươi làm sao có thể làm được chuyện đó? Hơn nữa, việc đoàn phó Nadale bị một dị giáo mạo danh là vấn đề cực kỳ nghiêm trọng đấy.”

Tôi không muốn nói thêm gì nên giữ im lặng. Lúc đó, một hiệp sĩ khác vừa được Seneca cho uống thuốc và tỉnh lại ngẩng đầu lên.

“T… tôi đã chứng kiến… dù ý thức mơ hồ, nhưng tôi chắc chắn đã thấy Leon hạ hắn kia. Nếu không có Leon, tất cả chúng ta chắc chắn đã chết hết rồi.”

Các hiệp sĩ xung quanh tôi đều sững sờ.

“Leon, quay lại hiệp sĩ đoàn đi. Nếu đoàn trưởng Cecil biết cậu bắt được một thủ lĩnh của Capone, cậu chắc chắn sẽ được thăng cấp, có khi còn được bệ hạ ban huân chương nữa.”

“Tôi không không thể quay lại thánh hiệp sĩ đoàn được nữa. Nếu có cơ hội thăng tiến, hãy để người khác trong số các anh nhận lấy vinh dự đó”, nói rồi tôi quay lại bảo Seneca.

“Chúng ta về thôi.”

Khi tôi và Seneca bước đi, bỗng các hiệp sĩ thất thanh hét lên.

“Hắn vẫn còn sức sao?!”

Quay lại, tôi thấy những sợi dây leo lại bắt đầu chuyển động xung quanh Gritts. Hắn còn định kháng cự trong tình trạng này sao? Ngay lúc tôi định rút kiếm, Gritts cười lớn và hét lên:

“Theo luật của Capone, ta không thể để bị thánh hiệp sĩ đoàn bắt sống! Leon Stein! Máu của Capone sẽ báo thù ngươi! Gia tộc sẽ không để ngươi thoát! Hãy chuẩn bị nếm mùi địa ngục đi!”

Những sợi dây leo bắt đầu quấn quanh và siết chặt lấy cổ Gritts. Hắn ú ớ vài tiếng rên rỉ kinh tởm rồi đổ sụp xuống mặt đất, quằn quại trong đau đớn. Dần dần, tiếng giãy dụa chậm lại và rồi dừng hẳn.

Một lúc sau, Seneca nói với tôi. 

“Aniki, tay trái của anh đang phát sáng kìa”, nhưng lúc đó, tôi chẳng thể tập trung suy nghĩ được gì nữa.

Ghi chú

[Lên trên]
Holy Guardian
Holy Guardian
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

anh không cần công
Xem thêm