Tokyo Ravens
Kouhei Azano Sumihei
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

☆ TOKYO RAVENS 11 ─ change:unchange ☆

Chương 1: Quá khứ và Hiện tại - Phần 3

0 Bình luận - Độ dài: 1,008 từ - Cập nhật:

“Uwa… Lạnh thật đấy…”

Khoảnh khắc cậu vừa bước chân ra khỏi nhà, Momoe Tenma khẽ run người vì cái lạnh của tiết đông.

Hơi thở cậu có màu trắng nhạt. Cậu kéo chiếc khăn choàng cổ lên đến cằm, rồi đút cả hai tay vào túi áo và vội vã lên đường.

Nhà Tenma sống ở khu vực gần Hộ Quốc Tự[note76561]. Khu dân cư nơi này gắn liền với hệ thống hẻm ngõ phức tạp. Từ nhà cậu có nhiều cách để đến Trường Cao chuyên Âm Dương tọa lạc ở trung tâm quận Shibuya, chẳng hạn như đi qua các khu Ikebukuro[note76562] hoặc Nagatachō[note76563], nhưng Tenma thường chọn đi đến nhà ga Zōshigaya rồi bắt tuyến Fukutoshin. Cậu thích đi dọc theo những con hẻm, vậy nên dù có hơi xa cậu cũng không để tâm lắm. Nhưng vào những ngày giá rét như này thì cậu có chút hối hận rồi. Dù là vậy, cậu vẫn chọn đi theo lộ trình thường ngày[note76564].

Nếu ta đi nhanh hơn thì cơ thể sẽ ấm lên. Chàng trai quyết định rảo bước chân nhanh hơn mọi ngày.

Trên đỉnh đầu Tenma, sắc trời hôm nay xám xịt. Quang cảnh của mùa đông thật thiếu sức sống mà. Với lễ Giáng sinh và dịp Tết nay đã qua đi và tất cả đều quay về với cuộc sống thường nhật thì sự vật dường như còn tẻ nhạt hơn nữa. Kỳ nghỉ đông chóng vánh của Tenma cũng chỉ vừa mới kết thúc vài ngày trước.

Nhưng rồi cậu sẽ sớm quen với nó. Ngước nhìn mặt đồng hồ, Tenma nhanh chân bước đi.

Sau một lúc thì cậu đã đến được trạm Arakawa, khi mà những tòa nhà của khu thương mại Ikebukuro đã lấp ló phía bên kia. Cậu đi dọc theo đường ray và lối vào nhà ga tàu điện ngầm đã hiện ra trước mắt. Cùng lúc đó, bỗng có cơn gió mạnh thổi ngang qua. Tenma khẽ nghiêng người, mặt cậu hơi nhăn lại.

Và chính vào lúc đó──

“A-A-A-A-Anh gì ơi!”

Đột nhiên có ai đó gọi cậu làm cậu giật mình dừng bước.

Người vừa gọi cậu là một cô gái nhỏ, tầm trung học. Cô mặc chiếc áo khoác bên trên bộ trang phục từa tựa đồng phục thủy thủ. Mái tóc cô được tết thành hai bím. Cô cũng đeo kính giống Tenma, và cũng khá dễ thương. Nhưng chàng trai không quen biết cô gái nhỏ. Vì lý do nào đó mà khuôn mặt cô bé đỏ bừng như trái cà chua vậy.

Tenma hoang mang nhìn quanh để xác nhận không có ai ở gần đấy. Để nhận định rằng cô gái đang gọi chính cậu. Nhưng tại sao? Cậu không hiểu. Não bộ cậu chưa kịp đưa ra hướng giải quyết cho tình huống bất ngờ này. Tenma ngẩn người ra, nói nhỏ trong miệng “Ah, um…”

Sau đó──

“A-Anh là Momoe Tenma đúng không ạ?”

“Ừ-Ừm, đúng rồi…”

Cậu trả lời theo phản xạ, rồi sau đó mới nhận ra.

Cô bé này là ai? Sao em ấy biết tên mình? Hay là mình đã gặp ở đâu đó rồi mà không nhớ? Nhưng nếu có thì mình phải nhớ chứ. Hay là do cô bé diện thường phục nên mình không nhận ra? Mà khoan đã, vấn đề chính đây là……

Cậu lục lọi trong ký ức.

Nhưng không để Tenma chờ lâu hơn nữa,

“Đ-Đây ạ! Xin hãy đọc nó ạ!”

Cô đưa bằng cả đôi bàn tay, mắt thậm chí còn không nhìn Tenma.

Là một phong thư. Thấy vậy, Tenma cũng còn hơi ngờ ngợ. Và sự ngờ ngợ ấy tiếp lửa thêm cho sự hoang mang trong đầu cậu.

jnYzqHEi_o.jpg

“Eh? Eh──Eeeeeh?”

Mắt cậu cứ đảo qua đảo lại quan sát xung quanh. Đây cũng là lần đầu tiên trong đời Tenma trải qua tình huống như vầy. Hơn nữa còn là ngay cạnh bên nhà ga. Thời điểm này rất nhiều người đang trên đường đi làm và đi học, và bọn họ đều hướng ánh nhìn về phía Tenma và cô gái nhỏ. Một nữ nhân viên công chức còn lấy tay che đi nụ cười của mình và hí hửng “Ara ara.” Tiết trời mùa đông cũng không ngăn được sự gia tăng nhiệt độ trên vẻ mặt cậu.

“L-Làm ơn đấy ạ! Xin hãy nhận lấy nó!!”

“V-Vâng──!?”

Cô gái dúi lá thư tiến lại Tenma. Cậu cũng bị cuốn theo tình huống mà nhận lấy.

Cô gái lập tức xoay người và từ gót chân cô lao vút đi khỏi hiện trường.

“Um, um……”

Tenma tính gọi cô lại, nhưng rồi nín bặt với đôi mắt mở to. Cô gái nhỏ trong tích tắc rẽ vào con ngõ và biến mất hoàn toàn. Đó là một cú bứt tốc đáng gờm. Tenma thật sự bị sốc.

“C-Cái gì vậy chứ?”

Cậu đờ người tại chỗ. Đó là cách mà Tenma bắt đầu ngày mới. Trước khi Tenma suy xét việc này hay tỏ vẻ vui mừng thì hiện tại cậu chỉ cảm thấy hoang mang.

Mặt Tenma vẫn chưa hạ hỏa, rồi cậu hướng mắt xuống phong thư trên tay. 

Phong thư màu hồng không có tên người gửi. Cơ mà Tenma vẫn còn hơi ngượng khi cầm nó trên tay. Cậu quyết định sẽ cất vào túi xách. Nhưng trước đó khi cậu kiểm tra mặt sau của phong thư thì──

Biểu cảm Tenma đanh lại. Sự căng thẳng thấy rõ bên dưới cặp kính cậu.

Bên trên dấu mộc có một biểu tượng nhỏ. Và cũng khá đơn giản. Nó không phải là biểu tượng trái tim thường thấy trên mấy bức thư thổ lộ.

Đó là biểu tượng ngôi sao năm cánh được vẽ liền một nét.

Tenma biết rất rõ biểu tượng này.

“………”

Không nói một lời, Tenma cất phong thư vào túi xách, rồi lẳng lặng bước xuống nhà ga tàu điện như chưa từng có chuyện gì.

Ghi chú

[Lên trên]
護国寺, Gokoku-ji. Là một ngôi đền của quận Bunkyō, một trong 23 quận đặc biệt của Tokyo. Ban đầu là để "ngôi đền Gokokuji" nhưng bản thân -ji đã có nghĩa là "Tự" (chùa, đền), nếu dịch "ngôi đền/chùa Gokokuji" nghe sẽ ấy lắm, nên tôi phiên âm hán việt nha mọi người.
護国寺, Gokoku-ji. Là một ngôi đền của quận Bunkyō, một trong 23 quận đặc biệt của Tokyo. Ban đầu là để "ngôi đền Gokokuji" nhưng bản thân -ji đã có nghĩa là "Tự" (chùa, đền), nếu dịch "ngôi đền/chùa Gokokuji" nghe sẽ ấy lắm, nên tôi phiên âm hán việt nha mọi người.
[Lên trên]
Khu Ikebukuro trực thuộc quận Toshima, 1 trong 23 quận Tokyo.
Khu Ikebukuro trực thuộc quận Toshima, 1 trong 23 quận Tokyo.
[Lên trên]
Khu Nagatachō trực thuộc quận Chiyoda, 1 trong 23 quận Tokyo.
Khu Nagatachō trực thuộc quận Chiyoda, 1 trong 23 quận Tokyo.
[Lên trên]
Nhà ga Zōshigaya cũng thuộc quận Toshima. Tôi check thử gg map thì tổng quãng đường của Tenma mỗi sáng là 9km. Có thể tàu điện ngầm cũng nhanh.
Nhà ga Zōshigaya cũng thuộc quận Toshima. Tôi check thử gg map thì tổng quãng đường của Tenma mỗi sáng là 9km. Có thể tàu điện ngầm cũng nhanh.
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận