Căn phòng được trang trí một cách tinh tế, không quá phô trương nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng quý phái.
Với tông màu trắng tinh khiết và hồng phấn dịu dàng, căn phòng chính là hiện thân của giấc mơ thiếu nữ, một căn phòng công chúa đúng nghĩa.
Nổi bật nhất trong phòng là chiếc giường lớn có màn che. Nằm trên chiếc giường êm ái đó là - không, người đang ngồi thiền là chủ nhân của căn phòng, một nàng công chúa thực sự. Công chúa đầu lòng của Avalon, Nell Julius Elroad.
"..."
Cô đã ngồi thiền như vậy được một tiếng, hai tiếng, có lẽ sắp đến ba tiếng rồi.
Với đôi cánh trắng dang rộng và tư thế thẳng tắp hoàn hảo, cô không hề lay động. Khuôn mặt cô bình thản, đôi mắt nhắm nghiền như đang ngủ say, những giọt mồ hôi lớn lại lăn dài trên làn da trắng mịn, lấp lánh.
Không ai cảm thấy sự quyến rũ từ cơ thể ướt đẫm mồ hôi của cô trong bộ váy ngủ mỏng manh. Bởi vì, thứ tỏa ra từ Nell là hào quang ma lực màu xanh nhạt.
Ma lực của cô lan tỏa khắp căn phòng, sau ba giờ không ngừng nghỉ, mật độ ma lực trong phòng dày đặc như phòng của boss cuối trong một hầm ngục cấp cao. Nếu một nhóm mạo hiểm giả nào đó vô tình dịch chuyển đến đây, chắc chắn họ sẽ lập tức rút vũ khí ra, bởi vì họ sẽ lầm tưởng rằng có một con quái vật cực mạnh đang ở đây. Một sức mạnh khủng khiếp đang ngự trị trong căn phòng này.
"Nell, là anh đây."
Giọng nói của một người đàn ông phá vỡ sự im lặng dày đặc ma lực.
Giọng nói quen thuộc của người anh trai, Nero.
"Mời vào."
Nell mở mắt, đáp lại bằng giọng lạnh lùng.
"Ma lực mạnh thật đấy. Anh cảm nhận được nó từ tận cầu thang."
Nero nói với vẻ mặt và giọng điệu ngạc nhiên, như thường lệ.
Nhưng trên người anh ta là bộ lễ phục của quốc vương, và trên đầu là chiếc vương miện lấp lánh, biểu tượng của quyền lực.
"Em đã trở thành một bậc thầy Jujutsu thực thụ rồi. Có lẽ anh không phải là đối thủ của em nữa."
"Một vị vua mới mà lại rảnh rỗi đến mức đến đây trò chuyện với em gái sao?"
Nell lạnh lùng đáp trả, không hề quay mặt lại, vẫn giữ nguyên tư thế.
"Haiz, em vẫn còn giận anh sao, Công Chúa?"
"Bị ép buộc trở về, rồi lại bị giam cầm trong kết giới này, chẳng có cô gái nào lại vui vẻ được đâu, onii-sama."
"Anh xin lỗi, Nell. Nhưng anh không thể để mất em."
Đây là phòng của Nell, nằm trên tầng cao nhất của lâu đài Avalon. Căn phòng mà cô đã gắn bó từ nhỏ, cho đến khi đi du học ở Spada. Nơi mà cô thuộc về.
Sau khi Nero thức tỉnh thành Tông Đồ ở làng Dacia, Nell dùng thân mình làm lá chắn để giúp anh ta rút lui thành công. Sau đó, cô ngoan ngoãn đi về Avalon và tạm thời bị giam lỏng ở đây.
Nhưng cách đây vài ngày, toàn bộ tầng trên của lâu đài, nơi ở của hoàng tộc đã bị phong tỏa bởi một kết giới cực mạnh. "Kết Giới Thánh Đường - Sanctuary", một kết giới đặc biệt của Thập Tự Giáo. Ngay cả với nắm đấm được tôi luyện của mình, Nell cũng không thể làm sứt mẻ kết giới này.
"Dù Celis đã phản bội, và cha đã bỏ trốn, nhưng anh vẫn không chịu thừa nhận sai lầm của mình sao?"
"Yên tâm đi, anh không hề căm ghét họ đến mức muốn giết họ đâu."
"Thật là một lời nói kiêu ngạo, đúng như những kẻ say mê quyền lực."
"Đó chỉ là sự thật."
Nero mỉm cười, không hề tỏ ra lo lắng. Có lẽ anh ta nghĩ rằng việc để hai người đó trốn thoát không phải là vấn đề lớn.
Thực tế, Avalon đang dần nằm trong tay Nero và Thập Tự Giáo. Spada, cường quốc lớn nhất có thể cản đường hắn cũng đã bị Quân Thập tự giá chiếm đóng. Và không có quốc gia nào ở gần đây có thể gây ảnh hưởng đến Neo Avalon, ngay cả khi họ tiếp nhận Miraldo, người đã mất ngôi vua.
"Anh biết là việc giam cầm em như thế này là sai trái. Sớm thôi, anh sẽ mở rộng kết giới ra toàn bộ lâu đài, và em có thể tự do di chuyển trong đó. Trước mắt, em hãy chịu đựng một chút."
"Có nghĩa là em sẽ mãi mãi là một con chim trong lồng?"
"Không, sớm thôi anh sẽ trả lại tự do cho em. Em có thể làm bất cứ điều gì em muốn, làm mạo hiểm giả hay gì cũng được, sau khi anh thống trị toàn bộ lục địa Pandora."
Nero nói với vẻ mặt bình thản, như thể đó chỉ là một sự thật hiển nhiên, chứ không phải là một tham vọng ngông cuồng.
Thống nhất lục địa. Đó không phải là một giấc mơ viển vông, bởi vì Nero hiện tại sở hữu sức mạnh để thực hiện điều đó. Nell thở dài.
"Anh muốn điều khiển cả thế giới theo ý mình?"
"Đúng vậy, thế giới này đầy rẫy những điều không như ý muốn. Vì vậy anh sẽ dùng sức mạnh để khuất phục nó. Anh sẽ tạo ra một thế giới mà anh mong muốn. Và em, Nell, có thể tự do bay lượn trong thế giới đó."
"Sẽ chẳng có tự do nào trong thế giới đó cả."
Một thế giới được quyết định bởi ý chí của một người duy nhất. Một thế giới bị thống trị bởi sức mạnh của một người duy nhất. Anh ta nghĩ mình là thần sao? Nell cảm thấy thật nực cười.
Nhưng cô biết rằng, lúc này, cô chỉ có thể nói chuyện với Nero. Cô hy vọng có thể lay chuyển được trái tim anh ta.
Dù đã gần như từ bỏ, nhưng sâu thẳm trong tim, cô vẫn mong Nero, người anh trai của mình sẽ tỉnh ngộ.
"Đằng nào em cũng không có chỗ đứng trong thế giới bị Thập Tự Giáo thống trị. Họ sẽ giết tất cả quỷ tộc. Đó là giáo lý của họ."
Ngay cả khi bị giam lỏng ở đây, Nell vẫn nghe được tin tức về việc Thập Tự Giáo đang bắt đầu bài trừ các chủng tộc không phải loài người. Dù chưa nghe nói đến việc thảm sát, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng điều đó sẽ không xảy ra.
Chủ nghĩa thượng đẳng của loài người, và tư tưởng bài trừ các chủng tộc khác. Một tư tưởng đơn giản, nhưng lại tạo ra sự đoàn kết mạnh mẽ giữa những người cùng loài.
"Sao vậy Nell, em lo lắng về chuyện đó vô nghĩa đó à?"
Nero nói với vẻ mặt ngạc nhiên, pha chút khó hiểu. Khuôn mặt anh ta giống hệt như khi tìm thấy cô em gái đang lạc đường, không biết đường đến quán trọ chỉ cách đó một con phố.
"Chẳng lẽ vì là em gái anh, nên anh sẽ tha một quỷ tộc như em sao?"
“Không, bởi vì em là thiên thần.”
Và Nero mỉm cười, một nụ cười dịu dàng, như khi anh ta đưa tay ra dẫn đường cho Nell đang lạc lối.
Nụ cười đó, câu nói đó, khiến Nell rùng mình.
"Thiên thần... anh nói em là thiên thần?"
"Đúng vậy. Em có đôi cánh trắng tuyệt đẹp trên lưng. Em là thiên thần. Anh cứ ngỡ Bạch Thần đã cử em đến bên anh."
"Em…"
Giọng Nell run lên. Đó là sự tức giận, sự tuyệt vọng dập tắt mọi hy vọng, hay là sự xấu hổ và nhục nhã? Nell hét lên, cô bật khóc:
"...Em chỉ là một đứa con lai Harpy! Thiên thần cái gì chứ, thật nực cười!!"
Mẹ của Nell là người thuộc hoàng tộc Windham, quốc gia của tộc Harpy. Bà là con lai giữa người và Harpy, và không được coi là công chúa chính thức của Windham, nhưng bà rất được hoàng gia yêu quý, nên được tiến cử làm vợ lẽ thứ hai của Quốc Vương Avalon, Miraldo, như một minh chứng cho mối quan hệ hữu nghị giữa hai nước.
Kết quả là, bà đã kết hôn với Miraldo và trở thành vợ lẽ thứ hai của ông.
Và Nell là con gái của hai người họ.
Không ai thắc mắc về việc Nell có đôi cánh trắng trên lưng. Đó là điều hiển nhiên, vì mẹ cô cũng là con lai Harpy và bà cũng có đôi cánh trắng như thiên thần.
"Anh đã quên cả chuyện đó sao, onii-sama!?"
"Hậu duệ của Quỷ Vương đã trở thành Tông Đồ. Dòng máu chẳng còn quan trọng nữa. Nếu anh muốn em là thiên thần, thì đó chính là sự thật."
Loài người hay quỷ tộc. Hắn ta rao giảng giáo lý phân biệt đối xử dựa trên dòng máu, vậy mà lại nói rằng dòng máu không quan trọng. Thật là mâu thuẫn.
Không, trong suy nghĩ của Nero, mọi thứ đều rất logic.
Đối với hắn, người thân và người ngoài có giá trị hoàn toàn khác nhau. Hắn chẳng quan tâm đến những người ngoài.
Mục đích thống nhất lục địa Pandora của hắn không phải là vì tham vọng thống trị tất cả mọi người, mà chỉ đơn giản là để tạo ra một môi trường không cho phép bất kỳ ai đe dọa đến người thân của hắn.
Hắn không cần đến logic hay lý lẽ để thuyết phục người khác. Chỉ cần hắnta muốn, thì đó chính là sự thật. Đó là cách hắn ta biện minh cho hành động của mình.
Dù hắn có thể tàn sát tất cả Harpy, những sinh vật được coi là quỷ tộc, thì hắn ta vẫn sẽ bảo vệ Nell, người mang trong mình dòng máu Harpy và coi cô là thiên thần. Đối với Nero, sự phân biệt đối xử cực đoan đó chính là công lý.
"Vậy... sao..."
Nell nhận ra rằng Nero đang bị ám ảnh bởi một tư tưởng ích kỷ. Nói gì với hắn lúc này cũng vô ích. Ngay cả lời nói của cô em gái yêu quý cũng không thể chạm đến trái tim hắn nữa rồi.
"Nếu em đồng ý, anh sẽ trả lại tự do cho em."
"Anh còn muốn lợi dụng một “thiên thần” như em để truyền giáo nữa sao?”
"Anh đã nói rồi, em có thể tự do làm bất cứ điều gì em muốn. Nếu em muốn được tôn thờ, anh sẽ ban cho em địa vị cao quý."
"Onii-sama, anh đã đi sai đường. Em sẽ không bao giờ sai lầm giống anh."
"Haiz, em vẫn cứng đầu như ngày nào."
Nero cười gượng gạo, rồi quay lưng bỏ đi. Có vẻ như hắn không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện này nữa.
Sau một thoáng do dự, Nell gọi với theo:
"Chỉ một điều thôi, xin hãy nói cho em biết."
"Gì vậy?"
"Mẹ Elise đâu rồi?"
"Anh đã đưa mẹ đến biệt thự ở Asbel. Không giống như cha, mẹ rất ngoan ngoãn."
Elise, vợ cả của Miraldo, đến từ một gia tộc Bá tước ở Avalon. Họ không phải là một trong mười hai gia tộc quý tộc, và chỉ có ảnh hưởng vừa phải. Cuộc hôn nhân giữa bà và Miraldo diễn ra suôn sẻ, không gặp bất kỳ sự phản đối nào, vì nó không ảnh hưởng đến cán cân quyền lực giữa các quý tộc.
Quan trọng hơn, họ đã yêu nhau từ thời còn học ở Học Viện Hoàng Gia, kết hôn sau một mối tình đẹp.
Với tư cách là hoàng hậu, Elise không bao giờ lợi dụng địa vị của mình để can thiệp vào chính sự. Bà luôn đứng sau chồng mình, Quốc Vương Miraldo, và chỉ nói những điều đúng mực, như những gì một hoàng hậu nên làm.
Đó không phải là diễn xuất, mà là bản chất của bà.
Trong mắt Nero, Elise là một người phụ nữ trầm lặng.
Ngay cả khi Nero phản bội và cướp ngôi của cha mình, Elise cũng không hề trách móc hắn. Khi Nero nói rằng bà sẽ sống cùng Miraldo ở biệt thự Asbel, bà chỉ lặng lẽ gật đầu.
Bà chỉ lo lắng cho tương lai của hai đứa con, Nero và Nell.
"Nếu em muốn sống cùng mẹ, thì cũng được."
"Tốt nhất anh hãy để mẹ Elise rời khỏi Avalon."
Đối với Nell, Elise là mẹ của cô. Chính xác hơn, bà là người đã nuôi nấng cô.
Mẹ ruột của Nell, người mang dòng máu Harpy,vốn đã yếu ớt, và sau khi sinh Nell, sức khỏe bà càng suy yếu, và cuối cùng đã qua đời. Miraldo rất đau buồn, lúc đó Nell còn quá nhỏ để hiểu được nỗi đau mất mẹ.
Và may mắn hơn nữa, Elise đã yêu thương và nuôi nấng Nell như con ruột của mình, dù cô chỉ là con gái của vợ lẽ. Bà không hề phân biệt đối xử giữa Nell và con trai ruột của mình. Nhờ có bà, Nero và Nell mới có thể sống với nhau như những người anh em thân thiết.
Dù tin rằng Nero sẽ không bạc đãi mẹ mình, Nell vẫn muốn xác nhận.
Cô lo lắng rằng Elise có thể bị cuốn vào cuộc chiến nếu tiếp tục ở lại lâu đài Avalon.
"Em sẽ không rời khỏi đây."
"Ạnh biết rồi. Vậy hãy ở lại đây và chứng kiến cảnh anh thống nhất lục địa Pandora."
Nero hất áo choàng và rời đi, như thể không còn gì để nói với em gái mình nữa.
—------------------------
Ngày hôm sau.
Một tiếng nổ lớn vang lên từ khu vườn phía sau lâu đài Avalon.
"Haiz, lại chuyện gì nữa đây?"
Nero lao ra khỏi phòng làm việc và chạy đến hiện trường.
Dù hỏi "chuyện gì nữa đây?", nhưng anh ta đã đoán được phần nào.
"Nero, ta không ngờ ngươi lại nuôi quái vật trong lâu đài."
Mariabelle, Tông Đồ thứ mười hai, bước ra khỏi đám khói bụi mù mịt, vừa phủi bụi trên bộ lễ phục quý tộc, vừa phàn nàn với Nero.
Từ cơ thể mảnh mai của cậu, một hào quang ma thuật trắng xóa tỏa ra, trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài yếu ớt. Điều đó cho thấy cậu đang ở trạng thái chiến đấu, sử dụng sức mạnh Tông Đồ.
"Ah, ta quên mất."
"Quên mất á!? Lại còn thả rông một con quái vật mạnh mẽ đến vậy trong vườn nữa chứ."
"Coi một thiếu nữ đáng yêu như ta là quái vật, thật là vô lễ."
Một cô bé xuất hiện từ phía sau đám khói bụi, bước xuống cầu thang đá dẫn lên ngọn đồi nhỏ phủ đầy cây xanh.
Cô gái nhỏ bước xuống sau khi đi qua cổng Torii màu đỏ tươi trên bậc đá, mặc áo choàng trắng và quần Hakama đỏ. Đó là trang phục của một nữ miko, hoàn toàn khác với Thập Tự Giáo hay Thần Điện Pandora.
Trên đầu cô bé là hai chiếc sừng sắc nhọn. Và ở đầu ngón tay, ngón chân là những móng vuốt Hắc Long tuyền, phủ đầy vảy.
Đó là Bellclozen, cô gái Hắc Long được các đời vua Avalon che giấu và coi là Miko của "Hỏa Xã".
"Này bà già, ngoan ngoãn quay về Đền Thờ đi. Ta sẽ không làm gì bà. Mọi chuyện sẽ như cũ."
"Hừ, những có vẻ như tên nhóc vô lễ kia không nghĩ vậy."
Bellclozen nói với giọng điệu kiêu ngạo như thường lệ, nhưng đôi mắt đỏ rực của cô bé ánh lên sát khí. Đây là lần đầu tiên Nero thấy Bellclozen, người đã sống trong vườn lâu đài từ xa xưa, bộc lộ sát khí thực sự.
Hắn đã biết rằng không thể tránh khỏi trận chiến này.
"Đương nhiên. Quỷ tộc và quái vật đều là những sinh vật không thể tha thứ, không có ngoại lệ. Nếu là nơi hoang vu nào đó thì không nói làm gì, nhưng đây là Avalon, nơi sẽ trở thành trung tâm của lục địa Pandora, chúng ta không thể dung thứ cho sự tồn tại của ngươi."
"Ta cũng đồng ý với Maria-chan."
Một bóng đen khổng lồ bao trùm lấy khu vườn. Misa, Tông Đồ thứ mười một, đã đáp xuống từ trên không.
Cũng giống như Nero, cô ta đã nghe thấy tiếng ồn và bay đến đây từ pháo đài trên không của mình, thứ đang lơ lửng trên lâu đài Avalon.
Trên tay Misa là lưỡi hái tử thần "Song Dực Liên Lý- Arc Division", Vũ Trang Thánh Điển tỏa ra hào quang bạc trắng.
"Hừ, lại thêm một kẻ phiền phức nữa."
"Ai phiền phức chứ, ta nghe thấy hết đấy, Nero."
Misa trừng mắt nhìn Nero, con mắt duy nhất lộ ra bên ngoài chiếc mặt nạ che nửa mặt.
"Bà già, làm ơn rời khỏi đây được không?"
"Ồ... Lại còn muốn đuổi ta đi.Ngươi muốn phá vỡ giao ước cổ xưa giữa hoàng tộc và ta sao, Nero?"
"Ta biết là điều này không nên, nhưng ta không muốn mất công ngăn cản bọn họ. Nếu cứ tiếp tục thế này, chúng ta sẽ đánh nhau mất. Ta đã chăm sóc bà, và Nell cũng rất quý mến bà... Ta không muốn bà phải chết."
Đó là suy nghĩ thật lòng của Nero.
Hắn ta không cần phải nói dối nữa. Hắn có đủ sức mạnh để nói ra suy nghĩ của mình và thực hiện nó.
"Hừ, có phải ngươi đã bị Bạch Thần tha hóa đến mức đầu óc cũng trở nên lú lẫn rồi không?”
"Bà muốn nói gì thì nói. Nhưng chẳng bao lâu nữa, toàn bộ Pandora sẽ thuộc về Thập Tự Giáo. Ta không thể để cho tộc Hắc Long tiếp tục sống ở đây được."
"Chính các ngươi đã đánh thức ta khỏi giấc ngủ, vậy mà giờ lại muốn ta rời khỏi đây. Loài người thật sự là những sinh vật khó hiểu."
"Sống sót còn hơn là chết vô ích. Sao nào, ta có thể cho bà sống ở biệt thự Asbel, nơi đó còn thoải mái hơn ở đây."
"Ta từ chối, đồ ngu ngốc."
Ánh mắt đầy sát khí của Bellclozen cuối cùng cũng hướng về phía Nero.
Nero, người mà bà đã chứng kiến lớn lên từ khi còn nhỏ, như một đứa cháu trai.
"Sao bà lại cúng đầu vậy?Sau tất cả, bà rốt cuộc vẫn chỉ là một con nhóc."
"Không, sứ mệnh của ta là ở lại đây. Ta sẽ không bao giờ từ bỏ nó, dù có phải hy sinh mạng sống."
"Thật là, ai cũng cứng đầu, phiền phức quá. Xin lỗi bà, từ giờ chỉ có vũ lực thôi."
Nero biết rõ rằng việc đối phó với Bellclozen, người sở hữu sức mạnh của hắc Long sẽ không dễ dàng. Hắn quyết định giải phóng sức mạnh Tông Đồ của mình.
"Hắc Long sao... thật đúng lúc. Nero, để ta lo liệu chuyện này."
"Sao vậy, ngươi thích bà già này à?"
"Nói vậy thì hơi bất ngờ, nhưng đúng là ta có hứng thú với cô ta. Ta nghe nói Tông đồ thứ hai, Abel-sama, đã từng điều khiển một con Hắc Long khi đến Pandora."
Năng lực đặc biệt của Mariabelle là "Triệu Hồi Linh Thú - Superior Summon". Phép thuật triệu hồi do thần ban cho phép cậu ta điều khiển những con quái vật mạnh mẽ.
Khả năng này bao gồm việc triệu hồi những con quái vật không tồn tại trên thế giới này, như "Hỏa Diễm Sư Vương - Engarde" và "Hiệp sĩ đoàn Vườn Thượng Uyển - Sky High Guardian", và khả năng thuần hóa và điều khiển những con rồng hoang dã hoặc dã thú.
"Để chiến đấu với lũ quỷ đó, ta cần thêm nhiều linh thú mạnh mẽ. Ta cũng muốn có một con Hắc Long của Pandora, giống như Abel-sama."
Trong trận chiến ở sa mạc xa xôi đó, dù hai Tông Đồ đã hợp sức, họ vẫn bị lũ quỷ đánh bại một cách thảm hại và phải bỏ chạy.
Sức mạnh của Engarde và những linh thú khác đã hồi phục hoàn toàn, nhưng nếu chiến đấu với đội hình cũ, họ chắc chắn sẽ mất mạng. Vì vậy sau khi trở về Avalon, Mariabele đã tập trung vào việc tìm kiếm những linh thú mạnh mẽ hơn.
Và việc tìm thấy một con rồng mạnh mẽ như Hắc Long ngay trong vườn lâu đài là một may mắn bất ngờ.
"Thật là, muốn biến bà già này thành người hầu, ngươi có sở thích hay đấy."
"Ể,Maria-chan định bỏ Sariel để theo con nhóc hỗn láo này sao!?"
"Nói cái gì cơ!?"
Mariabellle tức giận khi bị hiểu lầm về ý định của mình.
Nhưng vì Misa và Nero cũng đang hào hứng, cậu ta phải giải thích rõ ràng.
Hiện tại, có ba Tông Đồ ở đây. Dù là Hắc Long, nhưng cô bé vẫn có thể bị giết nếu họ không cẩn thận.
"Ta sẽ là người thu phục con Hắc Long này. Đừng ai can thiệp."
"Bà già đó rất mạnh đấy. Đặc biệt là nếu ngươi muốn bắt sống bà ta. Để ta giúp một tay."
"Ta cũng đang muốn vận động một chút... Thôi được rồi, ta sẽ giúp ngươi, nhớ cảm ơn ta đấy nhé, Maria-chan."
"Đừng có giết cô ta đấy. Đặc biệt là Misa."
"Yên tâm đi. Ta cũng không muốn bà già đó phải chết. Ta sẽ khống chế sức mạnh, và giao bà ta cho ngươi."
Ba Tông đồ rút vũ khí ra.
Bellclozen đứng yên lặng, không hề thủ thế. Nhưng đôi mắt đỏ rực của cô ánh lên sát khí và ma lực cuồn cuộn.
"Đây là kết thúc của ta sao? Rốt cuộc, ta đã không thể hoàn thành nhiệm vụ... Xin lỗi, các chị. Hãy mắng nhiếc em ở thế giới bên kia."
Cô bé nhắm mắt lại, như thể đang cầu nguyện.
Và khi mở mắt ra, đôi mắt của Bellclozen đã hoàn toàn biến đổi thành mắt rồng.
Một luồng hắc ma lực khổng lồ bùng phát từ cơ thể nhỏ bé của cô bé, kèm theo những tia lửa đỏ rực.
Đôi cánh đen tuyền dang rộng, vươn lên bầu trời. Cơ thể cô bé được bao phủ bởi vảy Hắc Long bóng như một pháo đài thép. Những móng vuốt sắc nhọn ở đầu ngón tay, ngón chân có thể xé toạc cả thép, và chiếc đuôi dài, uyển chuyển có thể phá hủy cả bức tường thành chỉ với một cú quất.
250 năm kể từ khi thức tỉnh ở thế giới này.
Bellclozen từ bỏ hình dạng thiếu nữ giả tạo, và trở về với hình dạng thật sự của mình, một con Hắc Long.


4 Bình luận
2.Bị xích,đến chỗ thằng nô,vả nhau 1 đợt r dc nô tóm về,suy thành hình người,nude,đầy thương tích,tự đeo xích với nô
Đek biết bà già trình thế nào,chữ cỡ Gavinal thì xong cmnr